Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0529

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0529: Xâu thịt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Trương Dương ngồi bên cạnh hồ bơi, nhìn Hải Lan và Hồ Nhân Như như mỹ nhân ngư bơi qua bơi lại trong làn nước trong suốt, Trương đại quan nhân rất thích loại cảm giác này, lúc đang chuẩn bị xuống nước chơi đùa cùng hai người, thì Lương Thành Long gọi điện thoại đến, đặc biệt báo cáo với hắn tin tức tám căn phòng đã dựng xong.

Trương Dương nói: "Không cần, kêu đập đi!"

Lương Thành Long nghe thấy câu này thiếu chút nữa đã giận đến nổi nổ tung phổi ra: "Mẹ kiếp, cậu đang giỡn mặt với tôi đó à? Hơn nữa đêm tôi lôi công nhân đến dựng nhà cho cậu, thức đêm làm giúp cậu, cậu lại không muốn, không phải là có bệnh sao?"

Trương Dương nói: "Có đạo lý nào tự mình lắp cửa lớn nhà mình không?"

Lương Thành Long vừa nghe liền sửng sốt: "Xảy ra chuyện gì?"

Lúc này Trương Dương mới đem chuyện Từ Quang Nhiên ủy quyền cho mình nói ra, bây giờ công trình trung tâm thể dục mới là do hắn phụ trách, mấy căn nhà kia không thể làm lấp đường ra vào được nữa.

Thân là thương nhân, trong vấn đề làm ăn thì cái mũi của Lương Thành Long lúc nào cũng rất nhạy bén cả, hắn lập tức nắm bắt ngay thời cơ bên trong, Lương Thành Long nói: "Cậu phụ trách công trình trung tâm thể dục mới, thành phố có thay đổi hợp đồng công trình không?"

Trương Dương nói: "Đổi! Bí thư Từ lo rằng bên Tân Thế Kỷ không cách nào hoàn thành toàn bộ công trình trước kỳ hạn, cho nên đã để cho tôi tiếp nhận chuyện này, ngoại trừ chủ sân thể dục ra, các khu khác cũng đang chuẩn bị gọi thầu bên ngoài"

Lương Thành Long kích động kêu lên: "Còn gọi cái rắm gì nữa, tôi nhận cho!"

Trương Dương nói: "Cần có chút chi phí đó!"

Lương Thành Long nói: "Chút chi phí đó tôi lo!"

Trương Dương thật ra đã sớm tính toán rồi, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, chuyện này đương nhiên là cho Lương Thành Long rồi, nhưng mà hắn không nắm chắc rằng Lương Thành Long có nguyện ý bỏ vốn hay không, không ngờ rằng Lương Thành Long lại đáp ứng sảng khoái như vậy, Trương Dương nói: "Cậu suy nghĩ kỹ đi, tài chính của Nam Tích rất khẩn trương đấy"

Lương Thành Long nói: "Khẩn trương cũng không sợ, Từ Quang Lợi có thể lấy được tiền, tôi cũng có thể lấy được, tôi chỉ bỏ ra một phần tài chính, Kiều Bằng Cử không phải cũng làm đầu tư sao, tôi mời hắn đến luôn, tôi không tin rằng, lão Từ dám thiếu tiền của hắn đó!"

Trương Dương cười ha hả, gian thương đúng là gian thương, Lương Thành Long suy nghĩ mọi chuyện rất chu đáo, Trương đại quan nhân cho Lương Thành Long một lời bình: "Mưu cầu lợi ích, cậu đúng không phải là thứ tốt gì"

Lương Thành Long nói: "Cậu có thể sử dụng Kiều công tử, vì sao tôi không thể dùng, cậu quan tâm đến quan chức, còn tôi quan tâm đến tiền bạc, không có tiền thì tôi làm sao mà xây nhà cho cậu, không có tiền thì làm sao mà dựng biệt thự cho cậu rồi để cho cậu mượn vào ở!"

Trương đại quan nhân nói: "Con mẹ nó đúng là thực tế thái quá! Lương Thành Long, nếu cậu còn nói đến chuyện này nữa thì tôi sẽ không trả nhà đâu đấy!"

Bên Lương Thành Long cũng bật cười ha hả: "Bạn thân, chúng ta nói thật nhé, tập đoàn Phong Dụ của tôi trong giới kiến trúc Bình Hải cũng có danh tiếng khá nổi đấy, Tân Thế Kỷ của Từ Quang Lợi không cách nào so sánh với tôi được đâu, bây giờ bên cảng nước sâu tạm thời nghỉ ngơi, công trình lớn như vậy, nếu như muốn làm xong vậy thì không biết tiền đến năm nào tháng nào mới có, trung tâm thể dục mới này thì lại không giống, chỉ cần làm thỏa đáng, thì có thể kiếm được một vố, mà con đường này cậu nhất định phải cho tôi, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, tôi giàu lên rồi cũng không quên chổ tốt cho cậu đâu"

Trương Dương cười nói: "Được rồi, cậu đừng có ở đây mà phô trương bản thân ra, tôi không cần chổ tốt, cậu chỉ cần làm tốt công trình là được rồi, như vậy đã là không làm thất vọng tôi, tiền nên lấy ngoài sáng, những chuyện như ăn bớt nguyên vật liệu thì không cần làm"

Lương Thành Long nói: "Cậu yên tâm đi, sự kiện sân thể dục Đông Giang vẫn còn gây xúc động lớn cho tôi, bây giờ tôi làm ăn rất chân chính, mấy đồng tiền trái với lương tâm tôi sẽ không kiếm đâu"

Trương Dương nói: "Bề ngoài thì bí thư Từ giao quyền cho tôi, nhưng thật ra là muốn đẩy tôi ra làm chốt!"

Lương Thành Long cười nói: "Cậu nghĩ cái gì vậy, bí thư Từ người ta bụng tể tướng có thể chống được cả thuyền đấy, một chút sóng gió của cậu, người ta căn bản là không quan tâm đâu!"

Trương Dương nói: "Có quan tâm hay không thì cũng chỉ có một mình ông ta hiểu rõ!"

Lương Thành Long nói: "Cậu bây giờ càng ngày càng giống một âm mưu gia! Tôi bắt đầu có chút hiểu ý của cậu rồi, làn này cậu xử Từ Quang Lợi hẳn là đã suy nghĩ đến hậu quả!"

Trương Dương cười nói: "Đừng nghĩ tôi bí hiểm như vậy, con người của tôi thích đi ngay đứng thẳng, lão Từ đột nhiên trở nên hùng hồn, đưa cho tôi nhiều quyền lực như vậy, cho nên bây giờ tôi càng phải cẩn thận hơn nữa, cậu tiếp nhận công trình trung tâm thể dục mới, nhất định phải làm cho sạch sẽ, nếu như làm tốt, tôi nhất định có thể thu xếp chuyện này ổn thỏa"

Lương Thành Long nói: "Cậu sợ ổng mượn chuyện này để nắm đuôi của cậu sao?"

"Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như tôi làm cái đại hội lần này thành công, thì trên mặt ông ta sẽ có ánh sáng, còn nếu thất bại, thì ông ta khẳng định sẽ tính nợ mới nợ cũ với tôi một lần luôn, đến lúc đó, tôi sợ rằng không chịu nổi nhiệt" Trương Dương đã nhìn nhận sự việc rất rõ ràng.

Lương Thành Long thở dài nói: "Đường là do cậu chọn, nếu như không ném củ khoai lang phỏng tay này đi, vậy thì phải nghĩ biện pháp ăn nó thôi, cẩn thận một chút, coi chừng phỏng miệng đấy"

Trương Dương cúp điện thoại, đứng dậy đi đến cạnh hồ bơi vươn hai tay ra, Hải Lan bơi đến gần hất nước lên người hắn, nước có chút lạnh, Trương Dương nói: "Hai người không sợ lạnh sao?"

Hồ Nhân Như cười hì hì nói: "Ít nhiều gì cũng là nhờ công phu mà anh dạy cho bọn em, lúc vừa mới xuống thì có chút lạnh, bơi một hồi thì không còn thấy gì nữa"

Trương Dương nói: "Nếu không lạnh, vì sao lại còn mặc quần áo? Bơi khỏa thân không phải là càng thoải mái hơn sao?"

Hải Lan nói: " Giữa ban ngày ban mặt mà dám giở trò lưu manh sao?"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Bơi khỏa thân thoải mái, chúng ta cùng nhau cảm thụ một chút" Thằng nhãi này bắt đầu cởi đồ không chút hoang mang.

Hải Lan và Hồ Nhân Như nhìn thấy đường cong tráng kiện trên thân thể của hắn dưới ánh mặt trời chói rọi, mặt cười không khỏi đỏ lên.

Trương Dương dùng một động tác duyên dáng nhảy cái ùm vào nước: "Anh đến đây... "

........................................

*****

Trương đại quan nhân đúng là không chút nào thành thật cả, từ khi hắn tiến vào trong hồ bơi, dưới gợn nước nhộn nhạo, bọt nước tung tóe bốn phía, thì hai mỹ nhân ngư Hải Lan và Hồ Nhân Như liền bị thằng nhãi này giở trò quấy rối, áo tắm trên người hai cô đương nhiên là khó có thể may mắn thoát được kiếp số rồi, lúc hai người lên bờ, cả hai đều thở dốc không thôi, hai gò má đỏ bừng, phủ khăn tắm lên người mà quay lại đá nước về hướng của Trương Dương dưới hồ.

Hải Lan nhớ đến cảnh hồ đồ khi nãy của hắn, vừa yêu vừa hận, cầm lấy một cái phao cấp cứu ném về hướng Trương Dương, Trương Dương lắc đầu né qua, bơi một vòng tròn, nhỏm người lên, cười tủm tỉm nói: "Buổi tối chúng ta ăn đồ nướng bên cạnh hồ đi!"

Hồ Nhân Như cười nói: "Tốt, em đi chuẩn bị đồ!"

Trương Dương nói: "Trong tủ lạnh anh có mua thị dê, cánh gà, trong ga ra có bếp lò, đúng rồi, đừng quên mang thêm hai bình rượu nha!"

Vân Hi sơn trang quả thật là một nơi vắng vẻ, bên hồ Thiên Nga chỉ có ba người bọn họ, Trương Dương phụ trách nhóm lửa bếp lò, Hồ Nhân Như và Hải Lan thì phụ trách xâu thịt, Trương đại quan nhân làm xong việc của mình rồi, đi đến bên cạnh hai người hỗ trợ, thấy hai người xâu thịt quá chậm, Trương Dương nói: "Rốt cục đúng là không có kinh nghiệm, xâu thịt cũng là một môn học vấn đấy"

Hải Lan nói: "Xâu thịt thì là học vấn cái gì?"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Lúc đâm vào thịt, cần chú ý ổn chuẩn mạnh!"

Hải Lan vung đôi bàn tay trắng như phấn đánh lên vai của hắn vài cái: "Em thật là tàn nhẫn, càng lúc càng không biết thương hoa tiếc ngọc là gì!"

Trương Dương nhìn bộ dạng e thẹn của cô, trong lòng cực yêu, liền hôn một cái lên má của cô, rồi quay qua ôm lấy Hồ Nhân Như hôn một cái, Hồ Nhân Như nói: "Đáng ghét, tay của anh toàn dầu mỡ, làm dơ quần áo của em hết rồi"

Trương Dương cười nói: "Em đâu có chê anh dơ đâu"

Hồ Nhân Như nói: "Anh không cho bọn em ăn sao"

Hải Lan nói: "Đi qua một bên, đừng quấy rối, ngày mai em trở về Hong Kong rồi, để cho em một ấn tượng tốt đi!"

Trương Dương nói: "Vậy tối nay anh ăn nhiều dương tiên dương cầu, nhất định cho em một đêm khó quên"

Hải Lan đỏ mặt nói: "Được rồi, nói chưa được hai câu thì lại bắt đầu nói bậy, anh bây giờ đúng là t*ng trùng lên não rồi, trong đầu toàn nghĩ mấy việc này, thật không biết tinh lực của anh ở đâu ra mà lớn như vậy!"

Hồ Nhân Như đồng cảm nói: "Anh có phải là uống thuốc hay không, mà sao đối với loại chuyện này lại có thể thái quá như vậy thế, làm chuyện gì cũng cần có chừng mực, nghe nói loại chuyện này làm nhiều thì sẽ không tốt cho thân thể đâu!"

Trương Dương cười ha hả nói: "Em nghe ở đâu thế? Loại chuyện này càng làm nhiều càng tốt, kéo dài tuổi thọ, vĩnh viễn thanh xuân, em cũng thấy là dưới sự vất vả của anh, có phải là hai em càng ngày càng trở nên trẻ trung, càng ngày càng đẹp không"

Hải Lan nói: "Bớt khoe khoang đi, là do bọn em dưỡng da tốt, làm gì có liên quan đến anh"

Trương Dương nói: "Đương nhiên là có quan hệ rồi!"

Hồ Nhân Như biết hắn còn có những thứ điên cuồng hơn và sắp nói ra, nên vội vàng cắt đứt đề tài của hắn: "Bây giờ bí thư Từ giao quyền xây cho anh, trách nhiệm của anh rất nhiều, nếu đại hội tỉnh lần này làm tốt, anh nhất định sẽ có được một chiến tích huy hoàng, nếu như làm không tốt, sợ rằng anh phải đứng ra gánh chịu toàn bộ trách nhiệm"

Trương Dương nói: "Sợ gánh chịu trách nhiệm thì cứ thẳng thắn ở nhà, không cần làm gì cả"

Hồ Nhân Như nói: "Em thật sự sợ anh làm quá trớn!"

Trương Dương nói: "Không cần sợ, chuyện chuyển ngọn đuốc trên cơ bản đã xác định rồi, Kiều Bằng Cử đã cam đoan, lần này sẽ thuyết phục bí thư Kiều đến làm người chạy đầu tiên!"

Hải Lan nói: "Nếu như bí thư Kiều chịu làm người chạy đầu tiên, như vậy thì quan viên các cấp của Bình Hải sẽ quan tâm đến chuyện này!"

Trương Dương nói: "Gần đây anh đã tung tin này ra, sau đó xác định lại lộ tuyến di chuyển ngọn đuốc, xí nghiệp tài trợ rất nhiều, anh sẽ cho chạy ngang qua, còn không muốn tài trợ, thì trực tiếp quên đi!"

Hồ Nhân Như cười hì hì nói: "Anh có lợi thế như vậy, sợ rằng không ai không dám tiếp thu!"

Trương Dương nói: "Không có lực lượng, thiếu tiền!"

Hải Lan nói: "Khi em trở về Hong Kong lập tức liên hệ một vài minh tinh cho anh!"

Trương Dương nói: "Đúng rồi, liên hệ giúp anh cái đội bóng ngôi sao bên Hong Kong luôn đi, anh dự định tổ chức thi đấu một trận ngôi sao, trợ giúp cho thanh uy của nghi thức khởi động của đại hội tỉnh"

Hải Lan nói: "Không thành vấn đề, em và đội trưởng Lương Chí Vĩ của bọn họ rất quen thuộc, người này cũng không có gì kiêu ngạo cả, dễ nói chuyện lắm"

Trương Dương nói: "Lần trước thấy bọn họ thi đấu với đội nữ, quan tâm rất lớn. Nếu như bọn họ có thể xác định đến đây, anh lập tức liên hệ với đội bóng đá nữ quốc gia ngay"

Hồ Nhân Như nói: "Điều kiện đầu tiên để làm chuyện này chính là tiền, không có tiền thì không làm được cái g2i cả, trận đấu này, để công ty quảng cáo của bọn em đến tài trợ đi, coi như là ủng hộ của bọn em cho công tác của anh"

Trương Dương lắc đầu nói: "Không cần hai em ra tiền, anh có biện pháp"

Hồ Nhân Như và Hải Lan đều nhìn hắn, hai người biết Trương Dương muốn lấy tiền từ thành phố thì rất là khó, Trương Dương nói: "Lạp Tư tiên sinh không phải rất có tiền sao, anh dự định kéo ông ta đến đây"

Hồ Nhân Như vừa nghe Trương Dương nhắc đến Chu Vân Phàm, không khỏi bật cười nói: "Chú Chu mặc dù có tiền, nhưng mà chú ấy rất gian xảo, chuyện bỏ tiền chùa ra chú ấy không làm đâu"

Trương Dương nói: "Đại hội tỉnh lần này là một cơ hội kiếm tiền lớn, bây giờ Lương Thành Long, Kiều Bằng Cử đều đang chuẩn bị lao vào cuộc chơi, Lạp Tư hẳn là không bỏ qua cơ hội tốt này đâu"

Hồ Nhân Như phát hiện ra Trương Dương đem những người như Lương Thành Long liên hợp lại là có mục đích, những động tác này thường thường sẽ trở thành chong chóng đo chiều gió cho các thương nhân bên ngoài, bọn họ thường là những người có tin tức rất nhanh, chỉ cần bọn họ đầu tư vào trong đại hội tỉnh, như vậy sẽ ra tín hiệu cho người khác, chuyện này rất có tương lai, trong phương diện xây dựng thanh thế, Trương Dương đúng là đã có tu vi tương đương.

Hải Lan thì cảm thấy tương lai của chuyện này không được lạc quan, thiết lập đại hội tỉnh thì hẳn là không khó, nhưng mà muốn lấy được thành công thì lại không dễ dàng, không chỉ phải thiết lập tại đại hội tỉnh, mà còn phải đạt được hiệu ứng oanh động, mà quan trọng hơn là thành phố Nam Tích lần này phải đạt được thành tích tốt trong đại hội nữa, lời nói của Trương Dương đã ra khỏi miệng rồi, muốn giành lấy vị trí hạng nhất của cả hai bảng, chỉ cần là chuyện này thôi cũng đã đủ làm cho hắn không còn đường lui rồi. Những chuyện khác chỉ cần có tiền thì có thể giải quyết được, nhưng mà thành tích thi đấu thì đúng là khó nói trước lắm, Trương Dương muốn trong thời gian chưa đến một năm mà đề cao thành tích của giới thể dục Nam Tích, đâu phải dễ như nói vậy.

Hải Lan nói: "Bên Quan Chỉ Tình em đã liên lạc qua rồi, cô ấy cũng không có bất kỳ hứng thú nào với đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh lần này cả"

Trương Dương nói: "Có phải là muốn tiền không?"

Hải Lan nói: "Không phải là vấn đề tiền, cô ấy có người đại diện, người đại diện của cô ấy cho rằng loại hình thi đấu cấp bậc như vậy sẽ làm tổn hại đến hình tượng của cô ấy"

Trương Dương nói: "Người đại diện? Vận động viên cũng có người đại diện?"

Hải Lan cười nói: "Đừng quên Quan Chỉ Tình là vận động viên chuyên nghiệp, hơn nữa còn là băng công chúa, thu nhập mỗi năm có thể lên đến mấy triệu đô la đấy"

Trương Dương nói: "Cô ấy là người của Nam Tích, cống hiến cho quê nhà cũng là điều hiển nhiên"

Hải Lan nói: "Hành trình của cô ấy đã xác định rồi, cuối tuần này sẽ đến Nam Tích"

Trương Dương nói: "Biết hành trình cụ thể không? Anh phải tranh thủ gặp mặt cô ấy, đại hội tỉnh đang thiếu một ngôi sao quốc tế như cô ấy, lần này nhất định phải tranh thủ thuyết phục cô ấy"

*****

Hồ Nhân Như nói: "Nếu như thật sự có thể thuyết phục cô ta, thì quảng cáo chiêu thương của chúng ta cũng dễ làm hơn một ít"

Trương Dương nói: "Anh phải đi tìm mấy chủ hãng lớn tài trợ mới được"

Hải Lan nói: "Người làm ăn đều đặt lợi ích lên trên đầu cả, chỉ kiếm danh tiếng không kiếm tiền thì thương gia người ta không đi làm đâu"

Trương Dương nói: "Vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần anh có thể làm tốt cái khởi đầu này, thì tất cả sẽ trở nên dễ dàng"

Những kẻ có tiền mà Trương Dương biết cũng không ít, không nói cái khác, chỉ cần nói về hai nhà đầu tư lớn trong công trình cảng nước sâu tại Nam Tích thôi, Hà Trường An và Phạm Tư Kỳ đều là người quen cũ của hắn cả, hơn nữa hai người có một điểm chung, đều thiếu nợ nhân tình Trương đại quan nhân cả. Nhưng mà Trương Dương cảm thấy rằng bây giờ không phải là lúc sử dụng phần nhân tình này, ít nhất là trước đại hội thì không cần dùng, nhưng đã đáp ứng với Kiều Bằng Cử liên hệ với Hà Trường An rồi thì phải làm thôi, Trương Dương có số điện thoại của Hà Trường An, biết Hà Trường An đang ở châu Phi giải sầu, hắn gọi điện cho Hà Trường An, kêu Hà Trường An chủ động liên hệ với Kiều Bằng Cử.

Giọng nói của Hà Trường An sang sảng vô cùng, xem ra tâm tình cũng không tồi, nghe Trương Dương nói xong chuyện kia, Hà Trường An không khỏi cười nói: " Có phải là tài chính của cảng nước sâu xảy ra vấn đề hay không?"

Trương Dương nói: "Tôi cũng không rõ ràng lắm, chuyện này không phải do tôi quản"

Hà Trường An cười ha hả, thật ra nếu Trương Dương chịu mở miệng, thì ông khẳng định sẽ giúp chiếu cố cho cảng nước sâu, ông cũng vui vẻ trả lại cho Trương Dương phần nhân tình kia, chỉ là Trương Dương lại không cầu ông, Hà Trường An bởi vì chuyện của con gái Tần Manh Manh và cháu ngoại Tần Hoan, thiếu Trương Dương một nhân tình rất lớn, thái độ làm người của ông cũng như công việc kinh doanh, luôn luôn dựa theo nguyên tắc cả hai cùng có lợi mà làm việc, ông không thích thiếu nợ gì người ta cả, Hà Trường An nói: "Tôi còn chưa chúc mừng cậu thăng quan tiến chức"

Trương Dương nói:" Đừng nói thăng quan tiến chức gì, tôi bị người ta đuổi ra khỏi Giang thành thì có"

Hà Trường An cũng nghe nói đến chuyệ này, sở dĩ Trương Dương bị đạp ra khỏi sân bay mới Giang thành, nguyên nhân căn bản chính là đã đắc tội với người của Tần gia, bọn họ lợi dụng lực ảnh hưởng của quân đội để khiến cho Đỗ Thiên Dã làm ra quyết định như vậy, chính bởi vì sự kiện này, Hà Trường An càng cảm thấy rằng chính mình đã làm liên lụy đến Trương Dương, Hà Trường An nói: "Là tôi làm liên lụy cậu"

Trương Dương cũng không tiếp tục cái đề tài nhàm chán này, hắn cười nói: "Du ngoạn giải sầu cũng phải có kỳ hạn chứ, pông vừa mới đi đã làm cho đám lãnh đạo của Nam Tích hoảng hốt không nhỏ, tài chính của cảng nước sâu đột nhiên bị gián đoạn"

Hà Trường An cũng không giấu diếm gì Trương Dương cả: "Công trình lớn như cảng nước sâu, một mình tôi không nuốt nổi, đầu tư của tập đoàn Tinh Nguyệt cũng không đủ, theo tôi được biết, trong nội bộ tập đoàn của bọn họ đang có ý kiến phản đối mãnh liệt, giả dụ như bọn họ có hành vi rút bớt đầu tư hoặc thậm chí là cắt đứt đầu tư, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng khó đánh giá cho cảng nước sâu, tôi trốn đi cũng là chờ quyết định của bọn họ, nếu như bọn họ làm ra quyết định bất lợi, tôi phải một lần nữa suy nghĩ lại chuyện này"

Trương Dương nói: "Tài chính mà hạng mục cảng nước sâu dính dáng quả thật quá lớn, bây giờ trọng điểm đầu tư của tài chính Nam Tích đều vào nó cả, thành phố giao đại hội sang năm cho tôi, nhưng cũng không chi ngân sách cho tôi, thật sự đúng là vướng víu!"

Hà Trường An cười cười: "Có cần tôi hỗ trợ không?"

Trương Dương nói: "Không cần, lúc cần ông hỗ trợ tôi tự nhiên sẽ mở miệng!"

Hà Trường An nói: "Tốt, cần hỗ trợ thì cứ gọi điện thoại cho tôi"

Hai người nói lâu như vậy, nhưng cũng không có một câu nào đề cập đến tình hình gần đây của mẹ con Tần Manh Manh cả, cho đến khi sắp cúp máy, Hà Trường An mới chợt nói ra: "Tất cả mọi người đều khỏe"

Trương Dương ngầm hiểu nói: "Tôi rất yên tâm"

Trương Dương và Hà Trường An cúp điện thoại không lâu, Hà Trường An liền chủ động gọi điện cho Kiều Bằng Cử, Kiều Bằng Cử sau khi biết được mục đích trốn đi của Hà Trường An, cũng yên tâm lại, hắn ý thức được vấn đề tài chính của cảng nước sâu còn phải kéo dài thêm một thời gian nữa, trong khoảng thời gian ngắn không thể đưa ra quyết định được. Số tiền mà hắn đầu tư vào trong thời gian ngắn sẽ không có kết quả gì hết, điều này làm cho Kiều Bằng Cử đem toàn bộ tinh lực tập trung vào trung tâm thể dục mới, Lương Thành Long quyết định đầu tư vào trong công trình này, hắn ta cũng gọi Kiều Bằng Cử nhập cuộc, Kiều Bằng Cử lấy một phần tài chính của mình, và từ chổ em gái Kiều Mộng Viện gom góp được ba chục triệu, tổng cộng là năm chục triệu đầu tư khởi công xây dựng trung tâm thể dục mới, còn bên Lương Thành Long cũng gom góp được năm chục triệu đến.

Tin tức này truyền đến lổ tai của đám lãnh đạo Nam Tích, quả thật đã khiến cho đám lãnh đạo này chấn động không nhỏ.

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên biết Trương Dương có năng lực chiêu thương, chỉ là không ngờ rằng ông mới giao quyền quản lý xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, thì thằng nhãi này đã tung một chiêu rất đẹp mắt ra, Kiều Bằng Cử từ đầu đến giờ vẫn rất tập trung đầu tư vào cho cảng nước sâu, Lương Thành Long cũng là bên nhận thầu của cảng nước sâu, nhưng mà hai người bọn họ thay đổi nhanh chóng, liên thủ hoán chuyển, và tập trung hết vào trong công trình trung tâm thể dục mới, điều này làm cho tất cả mọi người đúng là không ngờ được.

Trong hội nghị thường ủy, vị thường vụ phó thị trưởng vừa bước chân vào trong nhóm lãnh đạo, Trần Hạo, căm giận nói: "Làm cái gì thế? Lương Thành Long của tập đoàn Phong Dụ chơi trò đình công trong cảng nước sâu, khoản đầu tư mà Kiều Bằng Cử đáp ứng thì chậm chạp không đến, tôi tìm bọn họ nói chuyện vài lần, đều nói là tài vụ xảy ra vấn đề, không gom góp được tài chính, bây giờ sao lại đột nhiên có tiền? Hơn nữa đùng một cái còn bỏ ra trăm triệu để xây dựng trung tâm thể dục mới, tên Trương Dương này đúng là không biết suy nghĩ, đi giành chén cơm với người của mình" Trần Hạo tức giận là có nguyên do, từ khi ông ta lên làm thường vụ phó thị trưởng đến giờ, thì vẫn bị vấn đề tài chính làm cho đau đầu, không chỉ là phải đấu dũng khí với đám thương nhân bên ngoài, mà còn phải đối mặt với sự chỉ trích của lãnh đạo, bây giờ hầu như mỗi ngày ông ta đều bị Từ Quang Nhiên gọi lên chửi ầm ĩ cả, mà con người của Trần Hạo lại không bằng Thường Lăng Không, tuy rằng đều là cán bộ do Từ Quang Nhiên đề bạt lên cả, nhưng mà trong lòng của Từ Quang Nhiên, năng lực của ông ta còn kém Thường Lăng Không rất xa.

Bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi nói: "Trương Dương có thể trong khoảng thời gian ngắn làm cho bọn họ ra tiền, cũng là một người có bản lĩnh"

*****

Trần Hạo nói: "Cái này không phải gọi là bản lĩnh, gọi là âm mưu quỷ kế, căn bản là đập tường đông xây tường tây, hắn lấy tiền của cảng nước sâu ra ngoài, dùng vào trung tâm thể dục mới, vấn đề của hắn được giải quyết, lỗ thủng của cảng nước sâu chúng ta thì càng ngày càng lớn, thanh niên bây giờ không có cái nhìn về đại cục chút nào, chỉ biết lo về lợi ích bản thân, liều mạng tranh thủ lợi thế chính trị, không biết nhìn nhận vấn đề toàn cục" Ông ta càng nói càng giận, đến nổi mặt cũng đỏ bừng lên, gần đây Trần Hạo quả thật là nghẹn đến sắp chết rồi, vấn đề tài chính của cảng nước sâu sắp làm ông gục ngã, thật ra ông cũng rõ ràng, cho dù Lương Thành Long và Kiều Bằng Cử có bỏ tiền ra, thì người ta cũng không đầu tư vào cảng nước sâu nữa, hiện giờ có rất nhiều người đang ôm thái độ quan sát, hai nhà đầu tư lớn của cảng nước sâu xảy ra vấn đề, tập đoàn Tinh Nguyệt thì đang một lần nữa lên kế hoạch đầu tư lại cho cảng nước sâu, còn Hà Trường An thì tuyệt tình hơn, giống như là bốc hơi khỏi nhân gian vậy, Trần Hạo làm sao mà không gấp cho được chứ? Bây giờ thấy Trương Dương lấy được tiền, ông ta muốn đả kích Trương Dương một chút, cũng là vì muốn giảm bớt trách nhiệm của bản thân, ý là muốn để cho mọi người nhìn thấy, tôi không phải là không có năng lực làm tốt cảng nước sâu, mà là bây giờ bị người nhà giành mất chén cơm thôi.

Thị trưởng Hạ Bá Đạt ho khan một tiếng, thu hút tất cả lực chú ý của mọi người về hướng bên này, sau đó chậm rãi nói: "Thật ra cũng không thể nào nói như vậy được, công trình cảng nước sâu quan trọng, đại hội tỉnh cũng quan trọng, liên quan đến hình tượng của thành phố Nam Tích của chúng ta, hơn nữa so với công trình cảng nước sau thì đại hội tỉnh sẽ tổ chức vào sang năm, đã là chuyện nước đến chân rồi. Đều là chuyện của mình, thì còn phân nặng phân nhẹ cái gì nữa"

Trần Hạo nghe Hạ Bá Đạt nói như vậy, cũng nhận thấy hành động biểu hiện vừa rồi của mình cũng hơi quá mức, ông thở dài nói: "Tôi cũng không phải muốn nói đại hội tỉnh không quan trọng, chỉ là tôi cảm thấy rằng cách làm của cán bộ trẻ tuổi Trương Dương này không được tốt, nếu như tất cả cán bộ chúng ta đều làm như vậy, đập bên này xây bên kia, thì còn làm công tác gì nữa?"

Bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi nói: "Hẳn là không nghiêm trọng như vậy, loại thương nhân như Lương Thành Long và Kiều Bằng Cử, cho dù bọn họ không đầu tư vào trong trung tâm thể dục mới, thì cũng không dễ dàng lấy tiền ra đầu tư vào trong cảng nước sâu, tất cả mọi người đều biết tài chính của cảng nước sâu gần đây xảy ra một ít vấn đề, rất nhiều thương nhân đang quan sát, tiểu Trương có thể thuyết phục bọn họ đầu tư xây dựng trung tâm thể dục mới, tôi thấy là chuyện tốt mới đúng"

Trần Hạo nói: "Tôi vẫn kiên trì quan điểm của tôi, tôi cho rằng loại hành vi của hắn không đáng để khen thưởng"

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nãy giờ không nói gì đã lên tiếng: "Mọi người thảo luận rất kịch liệt, nhưng câu nói của lão Hạ vẫn là đúng nhất, công trình cảng nước sâu quan trọng, đại hội tỉnh cũng quan trọng, sở dĩ tôi giao một chuyện quan trọng như xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, cũng là nhìn trúng năng lực của hắn"

Bàn tay đang cầm tách trà của Hạ Bá Đạt bỗng nhiên căng thẳng, ý nghĩa bao hàm trong lời nói của Từ Quang Nhiên rất là phức tạp, ông ta nói cho một người biết, là ông ta đã liệu trước hết rồi, bất luận thành tích gì do Trương Dương đạt được đều là do ông ta dự kiến trước cả rồi. Hạ Bá Đạt đương nhiên có nghe qua những xích mích của Trương Dương và Từ Quang Nhiên, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, theo ông thấy, Từ Quang Nhiên đang từng bước đẩy Trương Dương vào trong hố lửa, Trương Dương chỉ cần hơi vô ý một chút thì sẽ thua toàn bộ.

Còn Trương Dương tựa hồ là một đấu sĩ trời sinh vậy, mặc dù trong hoàn cảnh chính trị như vậy vẫn biểu hiện ra sức chiến đấu sung mãn, hắn ta hẳn là muốn thông qua đại hội tỉnh lần này để chứng minh cho mọi người thấy năng lực của mình vậy.

Từ Quang Nhiên nói: "Công trình cảng nước sâu gặp khó khăn, tôi tin tưởng chỉ là tạm thời thôi, ưu thế của Nam Tích chúng ta vẫn còn đó, chỉ cần là thương nhân tinh mắt thì sẽ thấy được tương lai rộng mở của chúng ta, bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội phát triển này. Chúng ta lúc nào cũng phải giữ được tinh thần lạc quan của chủ nghĩa xã hội, Trương Dương là một cán bộ trẻ tuổi, trên người có khuyết điểm là điều không thể tránh khỏi, nhưng mà chúng ta cũng có thể thấy được ưu điểm của hắn, tận lực khích lệ hắn để hắn phát huy những ưu điểm này ra, để cho sự nhiệt tình công tác của hắn hóa thành động lực và năng lực, hết lòng làm việc cho Nam Tích" Từ Quang Nhiên dừng lại cũng rất là hợp thời, sau đó mới nói tiếp: "Đầu tư vào cảng nước sâu, đầu tư vào trung tâm thể dục mới, đều là đầu tư vào Nam Tích cả, chỉ cần là đầu tư cho Nam Tích, có lợi cho sự phát triển của Nam Tích, đều là bạn của Nam Tích chúng ta, chúng ta đều phải hoan nghênh"

Lời nói của Từ Quang Nhiên đã được đáp lại bằng tiếng vỗ tay, cũng không nhiệt liệt cho lắm, bởi vì các thường ủy đều rất rõ ràng, tình hình của Nam Tích gần đây cũng không được tốt lắm, không có chuyện gì đáng để kích động cả.

Biểu tình trên mặt của Từ Quang Nhiên tuy rằng hài lòng, nhưng mà trong lòng ông rất khó chịu, ông giao quyền xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, bên Trương Dương lại lôi Kiều Bằng Cử vào cuộc, có Kiều Bằng Cử tham dự, thì chuyện này liền trở nên phức tạp hơn nhiều, Từ Quang Nhiên đương nhiên rõ ràng mục đích làm vậy của Trương Dương, hắn ta đang làm tăng thêm gánh nặng cho ông, và lựa chọn đường lui cho mình, để tránh bị làm khó dễ.

Bộ trưởng tuyên truyền Lương Tùng nói: "Tôi nghe tiểu Trương nói chuẩn bị làm vận chuyển ngọc đuốc..."

Ông ta còn chưa nói hết lời thì đã bị Trần Hạo cắt lời, Trần Hạo làm ra vẻ chẳng đáng, nói: "Thanh niên bây giờ làm việc gì cũng thích náo động cả, chỉ được cái vẻ bề ngoài hào nhoáng, cái gì mà vận chuyển ngọn đuốc chứ, có ý nghĩa sao?"

Nửa câu nói còn lại của Lương Tùng đã làm cho Trần Hạo phải trừng to mắt há to mồm ra, Lương Tùng nói: "Nghe nói bí thư Kiều đã đáp ứng làm người chạy đầu tiên"

Biểu tình trên mặt của Trần Hạo trở nên cổ quái dị thường, vừa mới cách đây một giây, ông ta còn tỏ vẻ phản đối kiên quyết, chỉ là nghe xong lời của Lương Tùng liền sửng sờ ra luôn, cái này giống như là bị hố to vậy, mà cái hố này là do ông ta tự mình đào ra chứ chẳng ai đào giùm cả.

Các thường ủy ở đây thấy được hình dạng của Trần Hạo, đều không nhịn được cười, chỉ là cảm thấy rằng nếu cười ra thì đúng là không cho Trần Hạo mặt mũi, vì thế cả đám đều nhịn rất là cực khổ.

Từ Quang Nhiên thầm thở dài một hơi, Trần Hạo này tuy rằng lớn tuổi hơn Thường Lăng Không, nhưng mà đạo hạnh lại kém hơn Thường Lăng Không rất nhiều, trên chính trị cũng cần ngộ tính, mà ngộ tính chính trị của Trần Hạo thì đúng là không đáng kể, Từ Quang Nhiên lại nghĩ đến Trương Dương, thằng nhóc này đang suy nghĩ hết mọi biện pháp để chống lại ông, bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương đã đáp ứng là người chạy ngọn đuốc đầu tiên, Nam Tích là chủ nhà, mình lại là bí thư thị ủy của Nam Tích, đến lúc đó khẳng định là cần phải làm gương cho binh sĩ rồi. Từ Quang Nhiên mỉm cười nói: "Xem ra từ hôm nay trở đi tôi cũng phải tăng mạnh rèn luyện rồi, muốn làm người chuyển lửa thì không có sức khỏe là không được"

Lương Tùng không mất thời cơ nịnh vào một câu: "Người chạy đầu tiên của Nam Tích chúng ta khẳng định là bí thư Từ"

Hạ Bá Đạt nâng tách trà lên uống một ngụm, ông cảm thấy rằng giữa Từ Quang Nhiên và Trương Dương đang nổi lên một trận giông bão, chẳng biết vì sao ông lại bỗng nhiên nghĩ đến một câu nói, kiến càng lay cổ thụ, với cấp bậc của Trương Dương bây giờ mà muốn chống lại bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, có phải là có chút không biết lượng sức hay không? Nhưng mà bây giờ xem ra, Trương Dương không chỉ không xui xẻo, mà còn có xu thế kiếm được lợi thế cho mình, nhưng cái này đã đi ngược lại với con đường làm quan trong quá khứ của Hạ Bá Đạt, vì lẽ nào trong quan trường cũng có thể làm như vậy sao?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)