← Ch.0688 | Ch.0690 → |
Tra Vi tức giận nhấc chân đá hắn một cái: "Anh có lương tâm hay không a? Từ xa chạy đến nấu cơm tiễn đưa cho anh, mà ngay cả câu tiếng người anh cũng không nói. "
La Tuệ Trữ nở nụ cười: "Mẹ thấy cũng đúng, Trương Dương con cũng không thể không có lương tâm như vậy được!"
Trương Dương nói: "Được rồi, Lý Vĩ còn ở bên ngoài, đã quên gọi hắn cùng nhau ăn. "
La Tuệ Trữ nói: "Không cần, hắn sẽ không vào, sợ quấy rối chúng ta. " Bà ấy ăn xong chén cơm trước mặt, đứng dậy nói: "Mẹ cũng nên đi, buổi chiều còn muốn đi tham gia một buổi hoạt động từ thiện. "
Trương Dương đứng dậy muốn đưa bà ấy ra.
La Tuệ Trữ khoát tay nói: "Không cần, con ở lại ăn, tâm sự với tiểu Vi. "
La Tuệ Trữ sau khi rời khỏi, Tra Vi tự nhiên rất nhiều, cô ấy gắp một cái đùi gà đặt ở trong chén Trương Dương: "Ăn nhiều một chút, qua hôm nay sẽ không còn cái này ăn đâu!"
Trương Dương cười nói: "Phi! Đại cát đại lợi, hôm nay tôi phải về Nam Tích, lời này của cô nghe giống đang rủa tôi quá. "
Tra Vi nói: "Xét thấy biểu hiện lòng lang dạ chó của anh vừa rồi, tôi quyết định sau này không bao giờ nấu cơm cho anh ăn nữa. "
"Cô không hối hận chứ!"
"Hối hận cái gì?" "Mấy cô gái xếp hàng muốn làm cơm cho tôi rất nhiều, nếu như cô từ bỏ, sau đó muốn khóc cũng không kịp. "
Tra Vi trợn mắt liếc hắn: "Nhìn anh kìa, tưởng mình là kho báu hả?"
Trương Dương nói: "Thì nó đó, cô nói thật đi, từ góc độ nữ tính của cô mà xem, tôi có tính là một người đàn ông hoàn mỹ thời đại mới hay không?"
Tra Vi làm vẻ nôn mửa: "Khả năng tự kỷ của anh sắp khiến cho tôi nôn mửa. "
Trương Dương nói: "Đừng khách khí, tuy rằng tôi không tính là đẹp trai như sao trên trời, nhưng cũng không xấu đến nổi khiến cho cô buồn nôn"
Tra Vi nở nụ cười, cô ấy nâng ly đồ uống trước mặt lên chạm ly với Trương Dương nói: "Tiễn đưa cho anh. "
Trương Dương nói: "Nói thật, tôi đúng là có chút luyến tiếc. "
Tra Vi nói: "Thế nào? Không muốn rời khỏi tôi?"
Trương Dương cười nói: "Có chút, hay là cô theo tôi quay về Nam Tích đi, tôi còn thiếu một trợ lý sinh hoạt, bình thường cô giúp tôi giặt quần áo làm cơm, cái khác tôi không dám cam đoan, lo cho cô ăn ở thì bảo đảm." Tra Vi nói: "Coi tôi là nữ hầu thật à. "
"Suy nghĩ đi, không phải cô gái nào cũng có cơ hội tiếp cận tôi đâu. "
"Đi tìm chết!" Tra Vi trợn mắt lên hung hăng nói.
Tra Vi tự mình đưa Trương Dương đến trạm xe lửa, lúc tiễn Trương Dương lên xe, trong ánh mắt rốt cuộc vẫn toát ra vài phần không muốn, Trương Dương giang hai tay cánh tay nói: "Vậy gì, hai ta ôm một cái tiễn biệt đi!"
Tra Vi thối nói: "Anh không chiếm tiện nghi trong lòng khó chịu có phải không?"
Trương Dương cười nói: "Lần này phân biệt là vì tiếp theo gặp lại, mong rằng chúng ta có thể gặp mặt không lâu sau đó. "
Tra Vi nói: "Phỏng chừng phải qua một thời gian nữa, hết tháng này tôi phải đi Đài Loan tham quan học tập. "
Trương Dương vẫn chưa từng nghe Tra Vi nói ra chuyện này, có chút kinh ngạc nói: "Đang yên đang lành sao đột nhiên nghĩ tới đi Đài Loan?"
Tra Vi nói: "Tôi tốt nghiệp cũng một thời gian rồi, với thiên tư của tôi, phỏng chừng trong giới nghệ thuật cũng không có thành công quá lớn, chú tôi mời tôi gia nhập vào Tinh Toản, muốn bồi dưỡng tôi thành người thiết kế châu báu, vốn dĩ dự định để cho ta đi Pháp học tập, chỉ là tôi không thích đi xa như vậy, chị Phượng Tiên đề nghị tôi đi Đài Loan, đi vương triều châu báu học tập mấy tháng. "
Trương Dương nói: "Cũng không tồi, tuy rằng Đài Loan cũng không gần, nhưng được cái ở bên kia đều là người Trung Quốc, dễ thích ứng một ít. "
Tra Vi nói: "Tôi dự định đi hai tháng, lâu quá không được, tôi nhớ gia đình. "
Trương Dương nở nụ cười ha ha, hắn vươn bàn tay to ngắt một cái lên mặt cười của Tra Vi: "Tới bên kia ngàn vạn lần đừng quên tôi. "
Tra Vi nói: "Nói không chừng qua mấy tháng nữa lúc tôi trở về, bên cạnh đã có một phú thương Đài Long anh tuấn nhiều tiền. "
Trương Dương nói: "Dám không, nếu như thật có một người như vậy cùng đến đây, tôi nhất định đánh cho hắn tìm không được đường về nhà. "
Tra Vi nói: "Anh dám!"
Trương đại quan nhân cười xấu xa nói: "Với nhân phẩm của tôi, chuyện gì làm không được?"
Tra Vi nói: "Lời này tôi tin. "
Từ giờ đến lúc lên xe đã không nhiều thời gian, Trương Dương nói với Tra Vi: "Tôi đi, từ Đài Loan trở về có thời gian đi Nam Tích tìm tôi, khi đó trời hẳn là nóng lắm, tôi mang cô ra ven biển chơi. "
Tra Vi gật đầu.
Trương Dương đi lên xe, đem hành lý xếp gọn lại, xuyên qua cửa sổ xe nhìn ra ngoài, nhưng thấy Tra Vi đứng ở trong đám người, xưa nay kiên cường thế nhưng vành mắt của cô ấy tự nhiên có chút đỏ, bỗng nhiên cô ấy che lấy môi, hai hàng nước mắt trong suốt chảy dài xuống trên khuôn mặt xinh đẹp. Trương đại quan nhân không thể nhìn được khi thấy một cô gái rơi nước mắt, thấy Tra Vi khóc, hắn quay người xông ra ngoài.
Tra Vi cũng không rõ vì sao mình bỗng nhiên sầu não như vậy, sợ bị Trương Dương thấy mình rơi lệ, nhanh chóng lau đi giọt nước mắt đang lăn trên má, ngẩng đầu lên, bỗng nhiên bị một đôi tay đầy lực ôm vào trong lòng, thân thể mềm mại của cô run rẩy một chút, ngẩng đầu, thấy Trương Dương cười ôn hòa, Tra Vi nói: "Trước khi đi còn chiếm tiện nghi của tôi. "
Trương Dương càng ôm cô ấy chặt hơn nữa, chặt đến nổi làm cho Tra Vi hít thở không nổi: "Cô khóc cái gì?"
"Tôi không khóc, bị gió thổi vào con mắt thôi. " Tra Vi giải thích nói, song chưởng cũng ôm lấy thân thể của Trương Dương. Trương Dương nói: "Thật sự luyến tiếc tôi, thì theo tôi đi Nam Tích làm nữ hầu đi. "
Tra Vi nói: "Vì tên hoa tâm như anh à, không đến!"
Trương Dương nói: "Tôi thật sự có chút lo lắng, cô đi Đài Loan lâu như vậy, lỡ như gặp phải cái tên nào đui mù, còn cô là thiếu nữ vô tri, nếu như thật sự bị người ta làm bậy, thì tôi chẳng phải là hối hận sao?"
Tra Vi nói: "Tôi có liên quan gì với anh sao?"
Trương Dương nói: "Sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh quan hệ. "
Tra Vi đỏ mặt, hai tay hung hăng đánh lên lưng của Trương Dương.
Trương Dương bỗng nhiên cúi đầu, trước cái nhìn của công chúng, dùng tốc độ rất nhanh, rất cố sức, trên môi anh đào mê người của Tra Vi, hôn một cái cực kỳ vang dội, thân thể mềm mại của Tra Vi vô thức căng thẳng ra, cả người giống như hóa đá trong nháy mắt, Trương đại quan nhân thả cô ấy ra, nhẹ giọng nói: "Đặt tiền cọc trước, mua bảo hiểm!"
Tra Vi hơn nữa ngày sau mới có phản ứng, lúc này, xe lửa đã khởi động, Trương Dương xoay người đuổi theo xe lửa, xông lên xe lửa, dưới ánh mắt nhìn kinh ngạc của nhân viên phục vụ phất tay với Tra Vi nói: "Nha đầu, cái này là quên không được tôi rồi chứ?"
Tra Vi đỏ mặt, vừa chạy theo xe lửa, vừa lau miệng mình: "Tên khốn này, lại chiếm tiện nghi của tôi!"
Xe lửa càng chạy càng nhanh, thân ảnh của Tra Vi mà Trương Dương thấy được dần dần biến thành một điểm nhỏ, trong lòng cũng có chút mất mác, lúc này mới xoay người trở lại, phát hiện vẻ mặt của nhân viên phục vụ đoàn tàu vô cùng kinh ngạc nhìn hắn, Trương đại quan nhân hung thần ác sát mở to hai mắt nhìn: "Nhìn cái gì vậy?"
*****
Nhân viên phục vụ nói: "Người anh em, thật lãng mạn!"
Trương Dương có chút đắc ý ngẩng đầu lên: "Cái này gọi là tình thú, anh hiểu không?"
Trở về toa giường nằm, Trương Dương không khỏi nhíu mày, chổ thuộc về hắn bị một người ngồi lên, còn cởi giày chà chân lên giường, Trương đại quan nhân ho khan một tiếng, nói: "Tôi nói anh bạn này, đây là chổ của tôi mà"
Người đang chà chân kia là một người khoảng ba mươi tuổi, là người Đông Bắc, nghe Trương Dương nói như thế, cười cười ngượng ngùng nói: " Người anh em, xin lỗi nhé" Gã đứng dậy muốn rời khỏi giường.
Trương Dương nói: " Không sao cả, cứ vậy cũng được, hai ta đổi chổ!"
Người đông bắc kia nghe Trương Dương nói muốn đổi chổ với mình thì có vẻ cầu còn không được, gật đầu liên tục nói: "Tốt, hai ngày nay tôi bị đau lưng, leo lên cao không được tiện"
Trương Dương cười cười leo lên giường trên, lúc này lại có thêm hai người tiến vào, là một đôi tình nhân, cũng nằm giường trên và giường dưới.
Trương Dương tuỳ tiện thu dọn một chút, lấy mp3 ra nghe nhạc, đường đi rất là buồn chán, nghe chút nhạc cũng có thể giết thời gian, bất quá Trương Dương nhanh chóng phát hiện ra hành trình lần này không khô khan như vậy, đôi nam nữ kia đang ngồi cùng giường, đối diện với Trương đại quan nhân, hai người đầu tiên là quơ quơ kéo kéo, sau một lát là ôm nhau nằm luôn, tay của người nam bắt đầu mò vào trong cổ áo của người nữ, hai người vừa sờ vừa vuốt, Trương đại quan nhân nghe tiếng hôn môi của bọn họ như cá vàng lội nước, trong lòng thầm vui, không ngờ rằng còn đươc xem phim miễn phí.
Do hắn quá nhàn rỗi, nên con mắt cứ liếc nhìn về hướng bên kia hoài, chỉ một lát sau, người nam có vẻ không hài lòng với hiện trạng này, bắt đầu cởi lưng quần của người nữ, âm thanh của hai người rất nhỏ, bất quả vẫn không thể nào giấu được cái lỗ tai của Trương đại quan nhân, người nữ nhỏ giọng nói: " Đừng mà... "
Người nam nói: "Không sao đâu, anh chỉ sờ thôi"
"Có người... "
"Bọn họ không thấy đâu!"
Trong lòng Trương Dương nói, mẹ kiếp còn chưa tắt đèn đó, coi bố là không khí à.
Người nữ quả nhiên nói: "Còn chưa tắt đèn mà... "
Người nam nói: "Anh chỉ sờ thôi"
Người nữ không nói gì, tựa hồ là ngầm đồng ý hành động của người nam, Trương đại quan nhân nghe mà nổi lửa trong lòng, thẳng thắn nhắm mắt lại, người ta phong lưu khoái hoạt, mình quan tâm làm cái rắm gì. Nhưng mà người nam làm không lo làm, cái miệng không ngừng nói: "Em ướt rồi... "
"Đáng ghét... "
Trương đại quan nhân nhét tai nghe mp3 vào lổ tai, bật âm lượng lớn nhất, lúc đầu còn cảm thấy là có việc vui, nhưng càng nghe thì càng khó chịu, loại hiện trạng này quá dằn dặt người ta, Trương Dương vẫn rất hàm dưỡng, nhưng cũng không chịu nổi tình cảnh nam nữ yêu đương mãnh liệt như vậy.
Bất quá đoạn nói chuyện của hai người vẫn lọt vào trong lổ tai của hắn, Trương đại quan nhân cảm thấy rằng có đôi khi thính lực quá tốt cũng không phải là việc tốt gì.
Đôi nam nữ kia ở trên giường lăn qua gần một giờ, cuối cùng cũng tắt đèn, hành động kích thích hơn rốt cục đã triển khai, từ hô hấp càng ngày càng nhanh của bọn họ, Trương đại quan nhân đã đoán được hai người hiện nay đã phát triển đến tình trạng "cày cấy", hắn thầm than không may, tối nay khẳng định là một đêm không ngủ.
Chỉ là không phải ai ai cũng đều hàm dưỡng được như Trương Dương, trong bóng tối nghe được tiếng quát của một người: "Mẹ kiếp, thằng nhóc nhỏ, hai người chạy đến đây động dục, hơn một tiếng đồng hồ rồi mà còn chưa yên tĩnh, tôi nhịn các người lâu lắm rồi nha"
Đèn sáng.
Người đàn ông đông bắc đứng dậy, vung tay lôi người nam từ trên giường xuống, vung nắm tay đấm một cái lên mặt của người nam, người nam kêu thảm một tiếng, nhất thời bị đánh bầm mắt, càng buồn cười hơn chính là, quần của người nam đã rơi xuống một nửa, và phần dưới thì đang dựng thẳng lên.
Trương Dương mừng rỡ ngồi nhìn, người nữ trên giường hét lên một tiếng, Trương đại quan nhân nhìn qua hướng cô ấy, người nữ cũng không có mặc quần, hơn phân nửa cái mông trắng đã lộ ra, cô ấy nhìn thấy ánh mắt của Trương Dương, lại hét lên một tiếng: "Lưu manh!"
Trương đại quan nhân vừa tức giận vừa buồn cười, còn nói hắn là lưu manh nữa chứ, rõ ràng là hai người bọn họ giở trò lưu manh mà.
Người nam bị người đàn ông đông bắc đánh cho một cái, bất quá hắn cũng không bị choáng váng, cũng đánh một cái trở lại, người đàn ông đông bắc nắm lấy cổ tay của hắn, lại cho hắn một quyền. Trương Dương nhìn từ cách ra tay của người này liền biết người đàn ông đông bắc này cũng là một người luyện võ, người nam trẻ tuổi kia căn bản không phải là đối thủ, trước sau bị người đàn ông đông bắc đấm cho hai cái, người nam trẻ tuổi hét lớn: "Tao liều mạng với mày!" Rồi chụp lấy con dao gọt trái cây trên bàn, đâm về hướng ngực của người đàn ông đông bắc.
Người đàn ông đông bắc biến sắc, mắt thấy dao gọt hoa quả đi tới ngực, hắn muốn tránh cũng đã không còn kịp rồi. Thời khắc mấu chốt, Trương Dương giơ tay lên, ném cái máy mp3 qua, nện lên tay của người nam trẻ tuổi, hắn tính toán lực lượng rất tốt, chỉ ném cho người nam bị đau, dao rơi leng keng xuống mặt đất, người đàn ông đông bắc cũng nổi giận thật, tiến lên đấm liên tiếp mấy cái.
Trương Dương cũng không nhịn được, từ trên giường bước xuống, bước lại gần hai người bọn họ, khuyên nhủ: "Đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ chết người đó!"
Lúc này nhân viên bảo vệ nghe được động tĩnh chạy đến đây, hai nhân viên bảo vệ nghiêm khắc nói: "Làm gì? Làm gì vậy? Tất cả đều dừng tay cho tôi!"
Người nam trẻ tuổi liền nói: "Đồng chí bảo vệ, hắn đánh tôi!"
Người đàn ông đông bắc nói: "Mẹ kiếp, có cũng là mày, hơn nửa đem không chịu đi ngủ, chạy tới chổ này chơi trò tình cảm. "
Nhân viên bảo vệ nhìn hai người một chút, lại nhìn Trương Dương một chút, ánh mắt cuối cùng đi tới trên người cô gái, hỏi: "Nói đi, rốt cục là sao?"
Người nữ khóc sướt mướt nói: "Chúng tôi là vợ chồng, chúng tôi yêu nhau, cũng không chọc gì hắn, hắn xông lên đánh người yêu của tôi!"
Người đàn ông đông bắc nói: "Yêu đương thì tôi không xen vào, hai người làm loạn trên giường, ảnh hưởng tôi nghỉ ngơi tôi phải quản!"
"Anh nói bậy, ai làm loạn chứ!"
Nhân viên bảo vệ nói: "Bớt tranh cãi, đừng cãi nhau ảnh hưởng người ta nghỉ ngơi. "
Người đàn ông đông bắc nói: "Các người còn dám làm bừa, tôi sẽ đánh tiếp!"
Hai gã nhân viên bảo vệ thương lượng một chút, đến lúc này đành phải đổi phòng cho đôi nam nữ kia, dù sao xe lần này rất trốn, chỉ có tách bọn họ xa nhau mới có thể bảo đảm không xảy ra chuyện không may.
Đôi nam nữ vừa đi, trong phòng nhất thời thanh tịnh không ít.
Người đàn ông đông bắc nhặt cái mp3 trên mặt đất đưa cho Trương Dương nói: "Người anh em, vừa rồi cảm ơn!"
Trương Dương cười nói: "Có gì mà cảm ơn, nếu như anh không ra tay, có lẽ tôi sẽ ra tay. "
Hai người đều nở nụ cười, người đàn ông đông bắc vươn tay nắm lấy Trương Dương, Trương đại quan nhân trong lòng thật ra rất chống cự, bàn tay này vừa rồi còn chà chân mà, bất quá người ta chủ động, không thể từ chối người ta được. Người đàn ông đông bắc nói: "Ta là Chu Hưng Vượng, là người Duyên Đông!" Hắn nhớ tới một việc, từ trong quần áo tìm ra một xấp danh thiếp, rút ra một tấm đưa cho Trương Dương.
*****
Trương Dương cầm lấy danh thiếp vừa nhìn, trên mặt viết chủ tịch tập đoàn Hưng Vượng Duyên Đông.
Tập đoàn Hưng Vượng Trương Dương cũng không xa lạ, là một trong các xí nghiệp dân doanh có lực ảnh hưởng nhất ở đông bắc, gần đây trong quảng cáo của đài truyền hình trung ương bình thường có thể nhìn thấy, hắn có chút vô cùng kinh ngạc nói: "Tập đoàn Hưng Vượng, là tập đoàn nhân sâm lớn nhất đông bắc sao?"
Chu Hưng Vượng cười hắc hắc nói: "Nhân sâm chỉ là một phần, tôi còn làm nông nghiệp, chế cừu da làm áo. "
Trương Dương thật sự là không ngờ rằng người đàn ông đông bắc tướng mạo xấu xí lại chính là chủ tịch của một xí nghiệp tiếng tâm lừng lẫy đông bắc. Trương Dương nói: "Thất kính thất kính, thì ra anh là danh nhân!"
Chu Hưng Vượng cười nói: "Danh nhân gì chứ! Đều là người khác cất nhắc tôi, người anh em, vừa rồi nhờ có anh cứu tôi một mạng, anh là ân nhân cứu mạng của tôi. "
Trương Dương cười nói: "Tôi là Trương Dương, công tác tại ủy ban thể dục Nam Tích. "
Chu Hưng Vượng nói: "Tôi mời uống rượu nha!"
Trương Dương cũng là người nghiện rượu, Chu Hưng Vượng thịnh tình mời, hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
Chu Hưng Vượng nói: "Chổ tôi còn có thịt gà, thịt bò, còn có rượu do tập đoàn chúng tôi sản xuất, sản xuất tinh khiết!" Ông ta mở túi du lịch, từ bên trong lấy ra thịt gà thịt bò, vốn định xé ra, bỗng nhiên nhớ tới mình chưa rửa tay, cười nói: "Tôi đi rửa tay một chút!"
Trương đại quan nhân trong lòng nói, anh cuối cùng cũng nhớ tới việc rửa tay, nếu như không rửa, tôi cũng không dám ăn đồ ăn do chính tay anh làm.
Chu Hưng Vượng trở về nhanh chóng, lúc này Trương Dương đã lấy thịt gà ra rồi, đây là do Tra Vi làm cho Trương Dương mang theo ăn, Trương Dương dùng dao xẻ thịt ra cho hai người.
Chu Hưng Vượng lấy ra rượu do tập đoàn của ông sản xuất, rót đầy ly cho Trương Dương, cũng tự rót cho mình một ly, hai người cùng uống cạn. Trương Dương nói: "Chu tổng đi đến đâu vậy?"
Chu Hưng Vượng cười nói: "Đừng gọi tôi là chu tổng, cứ gọi tôi là Chu đại ca, tôi đi Đông Giang, ngày mốt có một hội chợ đặc sản địa phương toàn quốc, tập đoàn chúng tôi có tham dự, nhân viên của tôi hai ngày trước đã đi qua chuẩn bị, triển khai giai đoạn trước xong hết rồi, lần này tôi đi là vì ký mấy hợp đồng lớn. "
Trương Dương cười nói: "Tập đoàn Hưng Vượng rất có danh tiếng, đài truyền hình trung ương bình thường thấy quảng cáo của các người. "
Chu Hưng Vượng nói: "Tôi xuất thân nông dân, không có văn hóa, bất quá tập đoàn chúng tôi cho tới bây giờ đều là thành tín làm vốn, chỉ cần làm được cái này, sự nghiệp có thể càng làm càng lớn. "
Trương Dương nói: "Chu đại ca, có thời gian có thể đến Nam Tích chơi, tôi có thể giúp anh giới thiệu cơ quan tương quan, nhìn xem có khả năng hợp tác hay không. "
Chu Hưng Vượng nói: "Được đấy, tôi bận xong cái hội chợ này, nếu có thời gian phải đi Nam Tích chơi một chuyến. "
Chu Hưng Vượng có nét hào sảng và thẳng thắn của người đông bắc, nếu như không có Trương Dương ra tay vào thời khắc mấu chốt, ông ta khẳng định sẽ bị thương, hai người trò chuyện rất ăn ý, uống đến mười hai giờ đêm mới nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu Hưng Vượng lúc xuống xe ở Đông Giang đặc biệt tặng một hộp nhân sâm cho Trương Dương, hai người cho nhau số điện thoại để sau này liên hệ.
Trở lại Nam Tích, Trương Dương đón xe đi thẳng đến ủy ban thể dục, đi tới ủy ban thể dục đầu tiên thì thấy chiếc xe của hắn đậu ở trong sân đã không còn, Trương Dương có chút kỳ quái, tuy rằng quốc an nói muốn thu hồi xe, nhưng mình còn chưa có trở về, xe đã không còn?
Phó chủ nhiệm ủy ban thể dục Thôi Quốc Trụ nghe nói Trương Dương đã trở về, nhanh chóng đến đây gặp mặt hắn, Trương Dương hỏi hỏi, biết gần đây ủy ban thể dục công tác coi như ổn định, không có việc đặc biệt phát sinh.
Thôi Quốc Trụ nói: "Chủ nhiệm Trương, cậu trở về thì tốt rồi, bên trung tâm thể dục mới, ký túc xá của chúng ta đã lắp đặt thiết bị gần xong rồi, mấy người chúng tôi đều đi qua xem, đã đủ điều kiện làm việc, chỉ chờ cậu định ngày dọn nhà. "
Trương Dương gật đầu nói: "Trở về tôi đi xem. "
Thường Hải Tâm cũng từ trung tâm tin tức đến đây, thấy Trương Dương, trong đôi mắt đẹp không khỏi toát ra một tia vui mừng, Thôi Quốc Trụ rời đi, Thường Hải Tâm nói: "Chủ nhiệm Trương rất siêng năng, mới xuống xe lửa đã chạy tới đi làm. "
Trương Dương nói: "Không phải vội vã đi làm, mà là vội vã gặp em. "
Thường Hải Tâm mặt cười ửng đỏ, nhẹ giọng nói: "Có ngu mới tin anh!" Trong lòng lại cực kỳ ngọt.
Trương Dương nói: "Xe của anh đâu rồi?"
Thường Hải Tâm nói: "Em đang muốn nói chuyện này, đột nhiên bị người ta lấy đi, tôi hỏi qua bảo vệ cửa, bảo vệ cửa nói không thấy. "
Trương Dương nói: "Sao không thấy được, xe lớn như vậy từ nơi này lái đi hắn không thấy? Xem ra chế độ bảo vệ của chúng ta có vấn đề, sau này phải chỉnh sửa lại thôi. "
Thường Hải Tâm nói: "Không phải bị lấy cắp chứ, vậy mau báo án đi!"
Trương Dương trong lòng biết rõ là quốc an đem xe đi, lắc đầu nói: "Thôi kệ đi, chiếc xe cũ nát đó cũng không giá trị bao nhiêu tiền. " Trong lòng hắn đối với cách làm của quốc an có chút khó chịu của, xe tuy rằng là quốc an cải trang, nhưng dù sao cũng là của mình, bọn họ không thể nói lấy là lấy, ngay cả một con ốc cũng không để lại cho mình.
Thường Hải Tâm nói: "Anh vừa xuống xe lửa, không quay về nghỉ ngơi?"
Trương Dương nói: "Đi lâu như vậy, luôn cảm thấy có chút bất an, quay về trong lòng mới kiên định. "
Thường Hải Tâm nói: "Trở lại nghỉ ngơi đi, hồi phục tinh thần rồi trở lại đi làm cũng không muộn. "
Trương Dương nói: "Được, anh đi về trước đi. "
Thường Hải Tâm nói: "Em cũng muốn đi trung tâm thể dục mới, tiện đường tiễn anh. " Gần đây Thường Hải Tâm bận việc. công tác chuẩn bị, mỗi ngày đa số thời gian đều tại ký túc xá mới của ủy ban thể dục.
Trương Dương gật đầu, Thường Hải Tâm hiện tại đang lái chiếc Audi của anh hai Thường Hải Long, Thường Hải Long mới đổi một chiếc Mercedes Benz, chiế Audi đưa cho em gái, xe Audi được xì sơn trang sức lại, phun thành màu hồng rất đẹp mắt, Trương Dương ngồi vào tấm tắc khen: "Nếu như không phải thấy biển số xe, anh còn tưởng em mới mua xe mới. "
Thường Hải Tâm cười nói: "Tất cả đều là công lao của Triệu Thiên Tài, Viên Ba mở một chổ sửa chữa xe, cho Triệu Thiên Tài phụ trách, cái chiếc xe này là hắn giúp em lắp đặt thiết bị, anh hai em trả tiền!"
Trương Dương cười nói: "Chút tiền lương của em đúng là không trả nổi khoản này rồi."
Thường Hải Tâm nói: "Vốn em không muốn lái xe, nhưng gần đây cả ngày chạy tới chạy lui, dùng xe của cơ quan cũng không được, dù sao anh hai em đã đáp ứng tất cả chi phí đều do anh ấy trả. "
Trương Dương nói: "Gần đây hắn làm ăn cũng khá thật, giúp em gái một chiếc xe không tính là cái gì. Đúng rồi, Hải Thiên đã trở về chưa?"
Thường Hải Tâm nói: "Gần đây đang ở Lam Sơn, vừa từ chức ở nhà máy thuốc Giang thành chế về nhà, ba em mắng cho một trận. "
Trương Dương cười nói: "Tính tình của lão gia tử vẫn nóng nảy như vậy?"
Thường Hải Tâm mỉm cười nói: "Không phải nóng nảy, là bá đạo, ba cho rằng anh của em hẳn là nên ổn định, anh của em nghĩ có thể làm một mình, ba em không tiếp thụ loại tư tưởng này của anh ấy. "
Lúc chạy qua trung tâm thể dục mới, Thường Hải Tâm không dừng xe, cô ấy muốn đưa Trương Dương về trước, Trương Dương nói: "Chậm đã, đi xem ký túc xá mới của chúng ta trước. "
*****
Thường Hải Tâm lúc này mới thay đổi phương hướng, lái ô tô đi vào công trường của trung tâm thể dục mới, ký túc xá mới của ủy ban thể dục nằm ở bên trái con đường phía trước, hai bên trái phải đã tiến hành xanh hoá đồng bộ, tạm thời xe cộ không cách nào thông hành, bọn họ từ bên trong thể dục trung tâm đi qua, Trương Dương phát hiện các công trình chủ yếu của trung tâm thể dục trên cơ bản đã hoàn công, hiện tại đang tiến hành lắp đặt thiết bị trong và ngoài, xem ra hiệu suất làm việc của công ty Lương Thành Long vẫn còn cao. Lắp đặt thiết bị bên ngoài của sân thể dục chủ đã hoàn thành toàn bộ, xanh hoá xung quanh và hệ thống nước đang tiến hành, phụ trách những công trình này cũng là công ty của Thường Hải Long.
Thường Hải Tâm dừng xe lại cách công trường khoảng năm mươi mét, và cùng Trương Dương đi đến ký túc xá mới của ủy ban thể dục.
Đường nhỏ rất trơn, bởi vì vừa có mưa, vô cùng lầy lội, rất nhiều đoạn đường bị ướt rất nhiều, bọn họ phải cởi giày đi qua, đi tới trước ký túc xá, thấy phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương mang theo một đám công nhân đang dọn dẹp bên trong.
Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Lý bận rộn thật!"
Lý Hồng Dương nghe được âm thanh của Trương Dương, mặt đầy vui mừng đón chào: "Chủ nhiệm Trương, cậu mới vừa trở về từ kinh thành?"
Trương Dương gật đầu nói: "Trong nhà có chút chuyện, nên đi không yên lòng. "
Lý Hồng Dương cười nói: "Cậu là người tâm phúc của chúng ta, rời khỏi cậu ủy ban thể dục đúng là làm không được gì. "
Trương Dương cười nói: "Dù ai có đi thì trái đất vẫn quay thôi, không phải các người làm không được, mà là các ngươi đã sản sinh tính ỷ lại đối với tôi. "
Lý Hồng Dương nở nụ cười, quả thật, lúc Trương Dương còn có mặt, phát sinh bất luận chuyện gì cũng đều giành làm trước, đám người bọn họ đã sớm thành thói quen. Lý Hồng Dương cùng Trương Dương đi dạo một vòng quanh ký túc xá mới, Trương Dương thấy công việc đã trên cơ bản đã đầy đủ hết, xem ra trong khoảng thời gian mình rời đi này, hiệu suất làm việc của ủy ban thể dục vẫn rất tốt, hắn nói với Lý Hồng Dương: "Bên này dọn dẹp xong phỏng chừng bao nhiêu ngày?"
Lý Hồng Dương nói: "Đại khái một tuần là xong rồi, chủ yếu là chờ trải đường. "
Trương Dương gật đầu nói: "Được, đường thông thì chúng ta dọn nhà. " Địa điểm làm việc hiện tại là mượn của Nam Dương quốc tế của, Trương Dương cũng không muốn làm việc ở chổ người khác mãi.
Hắn còn muốn đi nhìn trung tâm tin tức của Thường Hải Tâm, trung tâm tin tức mới tổng cộng phân cho Thường Hải Tâm nửa tầng lầu, phòng máy, phòng hồ sơ, phòng làm việc đầy đủ mọi thứ, Thường Hải Tâm đầu tiên muốn giải quyết cũng là vấn đề nhân lực, chỉ dựa vào một mình cô ấy thì đúng là làm không nổi.
Trên đường đưa Trương Dương trở về, Thường Hải Tâm đưa ra chuyện này.
Trương Dương cười nói: "Thông báo tuyển dụng, hiện tại sinh viên xã hội có nhiều, tuyển người trẻ tuổi có nhiệt tình có sức sống, phương diện chỉ tiêu để anh giải quyết. "
Trương Dương kêu Thường Hải Tâm đưa mình đến Nhã Hinh Uyển ở thành đông, đây là căn hộ do Lương Thành Long cho hắn mượn dùng tạm, chủ yếu là do Lương Thành Long thấy thằng nhãi này mượn dùng biệt thự Hi Vân Sơn Trang mãi không trả, đầy phải dọn dẹp một căn nhà cho hắn ở.
Thường Hải Tâm vốn không có chuẩn bị lên nhà, nhưng mà Trương Dương kêu cô ấy vào ngồi nói chuyện một chút, vừa vào trong nhà, Trương Dương buông hành lý ra, liền nắm lấy tay nhỏ của Thường Hải Tâm mà kéo cô vào lòng. Thường Hải Tâm cảm thấy thân thể của mình nóng rần lên, dựa vào trong lòng của Trương Dương, mặt cười tựa lên khuôn mặt của Trương Dương, rất là doạ người. Trương Dương cúi đầu xuống, ánh sáng bên ngoài xuyên ra rèm cửa mỏng chiếu vào, Thường Hải Tâm vô lực tựa cả người vào trong lòng của hắn, khuôn mặt đẹp kiều diễm như hoả, dẫn dụ Trương Dương kéo cô vào trong cái ôm. Thân thể của cô nóng như lửa, khẽ nhúc nhích trong lòng của Trương Dương, tựa hồ muốn chống cự, lại tựa hồ như muốn dùng phương thức này để làm cho Trương Dương cảm thụ được sự mềm mại cơ thể của cô.
Một ngọn lửa không thể nhịn bốc cháy lên trong cơ thể của Trương Dương, hắn tham lam chiếm lấy cặp môi anh đào của Thường Hải Tâm, hút lấy hương vị ngọt ngào bên trong, hai tay của liên tục thăm dò đường cong trên cơ thể duyên dáng của cô, môi của Thường Hải Tâm bị cả miệng hắn chăm chú bao chặt lại, cái lưỡi thơm tho mềm mại tiến nhập vào trong miệng của Trương Dương, linh hoạt giống như một con rắn nhẹ nhàng mút vào, Trương Dương chỉ cảm thấy tâm thần như muốn bay lên, chìm đắm trong sự ôn nhu triền miên.
Không biết bao lâu sau, đôi môi của bọn họ mới chịu tách biệt ra do phải thở dốc, Trương Dương yêu thương nhìn Thường Hải Tâm tràn đầy xuân ý, đôi mắt vốn dĩ trong suốt của cô lúc này đã ngập nước, bên trong ẩn chứa nhu tình vô tận. Bàn tay to của hắn tiến vào trong lớp quần áo ủa cô, bắt đầu lục lọi leo trèo trên làn do mịn màng của cô, cuối cùng, cách một lớp vải che chắn cuối cùng, tay của hắn xoa lên bộ ngực đẫy đà kiên cố của cô, Thường Hải Tâm run nhè nhẹ, một tay ôm lấy phần eo của Trương Dương, hơi cúi đầu tách ánh mắt nóng rực của hắn ra, một tay khác thì đi xuống giữa hai chân của Trương Dương, tay nhỏ nhẹ nhàng ma xát vài cái, làm cho bộ phận vốn đang bành trướng đến cực điểm được giải phóng, ôn nhu chạm vào nó, khiến cho Trương Dương thoải mái đến nổi thở dốc một hơi, bàn tay vốn đang dừng lại trên ngực của cô ấy đã bắt đầu mò ra phía sau lưng, hơi dùng sức, kéo thân thể mềm mại ấm áp của cô dính sát vào ngực của mình, dùng cơ thể tráng kiện của mình mà tuỳ ý va chạm với thân thể mềm mại của cô.
Hô hấp của Thường Hải Tâm càng ngày càng gấp, tay nhỏ khả ái nhưng không hề thua kém gì Trương Dương, từng đợt cảm giác sung sướng cực kỳ mạnh mẽ trên từng động tác của cô từ dưới bụng của Trương Dương đi lên khắp toàn thân, khiến cho dục vọng của Trương đại quan nhân dâng trào, dục hoả bùng cháy một cách mãnh liệt, hôn nhẹ một cái lên vành tai của cô, thấp giọng nói: "Anh không chịu nổi nữa, anh muốn em" Thường Hải Tâm nhìn nhìn Trương Dương một chút, cười kiều mị mà ngượng ngùng, trong lúc tâm thần của Trương đại quan nhân đang mê man đến cực độ, thì cô ấy lại nhẹ nhàng tránh ra khỏi lòng của Trương Dương, khiến cho hắn nhất thời có cảm giác mất mác trống rỗng đến cực độ.
Trương Dương nghi hoặc nhìn Thường Hải Tâm, cô ấy mỉm cười ôn nhu nói: "Tắm rửa trước được không?" Trương Dương ngửi ngửi trên người mình có cái mùi hỗn hợp của rượu và thuốc lá, hắn cũng không nhịn được nở nụ cười.
Căn hộ mà Lương Thành Long cung cấp cho Trương Dương được lắp đặt thiết bị rất tốt, trong phòng vệ sinh có phòng tắm chỉnh thể, Trương Dương dùng nước nóng tắm rửa thân thể của mình, đúng thật sự là thoải mái cực kỳ. Cánh cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, Thường Hải Tâm xoã tung mái tóc của mình, trên người quấn một cái khăn tắm màu trắng đi vào, thấy thân thể trần trụi của Trương Dương, trên mặt không nhịn được đỏ hồng lên. Trương Dương mỉm cười nắm tay cô, kéo cô vào trong bồn tắm lớn. Thường Hải Tâm ngoan ngoãn ngồi xuống bên bên cạnh hắn, Trương Dương thoáng nghiêng người một chút, kéo khăn tắm của cô để lên trên bồn tắm, thân thể trắng noãn quyền rũ hấp dẫn của Thường Hải Tâm lập tưc hiện ra trước mắt, phần ngực kiên quyết kiêu ngạo vươn thẳng lên phía trước, da thịt nhẵn nhịu như tơ toá ra ánh sáng bóng trong suốt, vòng eo mảnh khảng, chân ngọc thon dài, toàn thân không tìm được một chút tỳ vết nào.
*****
Mắt thấy tình cảnh hoạt sắc sinh hương như vậy, thân thể của Trương đại quan nhân lập tức làm ra phản ứng tự nhiên nhất, Thường Hải Tâm ngồi xích gần đến hắn một chút, Trương Dương khẽ vuốt nhẹ vai mềm của cô, rồi từ từ trượt xuống dưới, đi qua eo nhỏ của cô, rồi sau đó dừng lại đùa giỡn với cặp mông mềm mại mà đầy áp rắn chắc của cô.
Có thể bởi vì cơ thể con người ở trong nước đặc biệt mẫn cảm, cho nên Thường Hải Tâm bị Trương Dương âu yếm khiến cho cô phải nhẹ giọng rên rỉ, thân thể tựa hồ không ngồi yên được, ngã nhào vào trong cái ôm của hắn. Thường Hải Tâm hờn dỗi chụp lấy hai tay của Trương Dương đang chạy trên khắp người của mình, ôn nhu nói: "Anh có tắm hay không? Không thì ra bên ngoài chờ em?"
Trương đại quan nhân dày mặt nói: "Không chờ được rồi, chờ nữa thì huyết quản sẽ phát nổ mất thôi"
"Thế nhưng... "
"Không thế nhưng gì cả" Trương Dương đứng dậy bế Thường Hải Tâm từ trong bồn tắm lớn đi ra, sau đó cấp tốc dùng khăn tắm bao cô ấy lại, dưới vẻ cười duyên và sự kháng nghị cho có của Thường Hải Tâm, đặt cô ấy lên giường. Rèm cửa sổ đã kéo xuống từ lâu, tia sáng trong phòng ngủ vô cùng ảm đạm, Thường Hải Tâm nằm ở dưới thân của của Trương Dương, trong bầu không khí tối mênh mông, bộ ngực sữa của cô phập phồng kịch liệt, Trương Dương có thể nghe thấy được tiếng tim đập có chút gấp gáp của cô ấy, một loại ôn nhu tự nhiên sinh ra.
Không biết là tại sao, mà trong thời khắc ôn nhu kiều diễm này, Trương đại quan nhân cảm thấy mình có chút kích động, hình như phát hiện ra mình cũng có chút khẩn trương, có thể là đã lâu lắm rồi không trải qua tình cảm ôn nhu như vậy, khi hắn vuốt ve thân thể mềm mại của Thường Hải Tâm mà tay run nhè nhẹ, nhịp tim của bọn họ đã trở nên càng ngày càng gấp. Trương Dương ôm lấy thân thể trơn mềm của Thường Hải Tâm, khiến cho thân thể lả lướt của cô ấy toàn bộ đều kề sát vào mình, nhẹ nhàng vuốt ve lưng đẹp nhẵn nhụi của cô ấy, thân thể mềm mại của Thường Hải Tâm khẽ run lên trong lòng của hắn, hơi thở mê người từng chút từng chút một nhẹ nhàng phun ra trên mặt của Trương Dương. Trương Dương biết cô ấy đang chờ đợi nụ hôn của mình, trong lòng không khỏi nóng lên, cúi đầu tìm kiếm môi anh đào của cô, cái lưỡi mềm linh hoạt của Thường Hải Tâm lập tức bơi vào trong miệng của Trương Dương, linh xảo mà ôn nhu quấy lấy nhau, đầu lưỡi của hai người quấn quít lấy nhau một chổ. Dưới nụ hôn và sự vuốt ve của Trương Dương, nhiệt độ da thịt của Thường Hải Tâm cũng từ từ cao lên. Trương Dương bắt đầu từ mặt ngọc của cô, chậm rãi hôn xuống dưới, xuống cổ trắng tinh xảo, xuống đầu vai êm dịu, qua vành tai khéo léo. Dưới những nụ hôn của Trương Dương, Thường Hải Tâm rốt cục đã phát ra những tiếng rên rỉ không nhịn được, bắt đầu từ giờ phút này, thân thể mềm mại của cô ấy run rẩy không ngừng, giống như một cây đàn vi ô lông xinh đẹp dưới sự thao túng tài ba của nghệ sĩ chơi đàn Trương Dương mà diễn tấu lên khúc nhạc vui sướng của cơ thể.
Dần dần, thân thể mềm mại của Thường Hải Tâm hoàn toàn mở ra với Trương Dương, để cho hắn xâm nhập vào chổ sâu nhất trong cơ thể của cô, cô thở dốc khiến cho Trương Dương càng thêm hưng phấn, da thịt của cô mát lạnh như nước, mà bên trong của cô lại nóng rực như lửa cháy. Cô nằm dưới thân của Trương Dương, thân thể mềm mại giãy dụa, một lần rồi lại một lần được Trương Dương đưa lên đỉnh của dục vọng...
............................ (may quá)
Tình cảm mãnh liệt qua đi, hai người ôm lấy nhau nằm trên giường, thân thể mềm nhũn của Thường Hải Tâm ôn nhu dựa sát vào Trương Dương, tay nhỏ nhu tình ngàn vạn xoa vuốt thân thể to lớn của hắn. Cô bỗng nhiên nhớ ra một việc, hoang mang ngồi bật thân thể dậy, quấn lấy khăn tắm chạy vào trong phòng vệ sinh.
Trương Dương đã đoán được cái gì đó, không khỏi nở nụ cười.
Qua một hồi lâu, mới nhìn thấy Thường Hải Tâm có chút uể oải đi trở ra, Trương Dương xốc chăn lên, kéo cô ôm vào trong lòng, dùng thân thể để sưởi ấm cho cô: "Làm gì vậy?"
Mặt ngọc của Thường Hải Tâm hơi hồng lên, nhỏ giọng nói: "Em không ở kỳ an toàn... anh lại... " Nói đến đây, cô không nói được nữa, mắc cở chui vào trong cái ôm của Trương Dương, giơ tay phấn đánh lên ngực hắn: "Anh xấu lắm!"
Trương Dương nói: " Yên tâm đi không sao đâu"
Thường Hải Tâm nói: "Sẽ không sao chứ?"
Trương Dương cũng không đem chuyện mình dùng nội lực sát tinh nói cho cô ấy biết, mà chỉ cười cười nói: "Anh nói không sao, em sẽ không sao!"
Thường Hải Tâm nói: "Chẳng lẽ... anh... "
Trương đại quan nhân thấy ánh mắt tràn ngập nghi hoặc của Thường Hải Tâm, không khỏi nở nụ cười: "Em hoài nghi anh có phải là bị vô sinh không?"
Thường Hải Tâm đỏ mặt nói: "Đáng ghét muốn chết, anh có thể nói chuyện nghiêm chỉnh hay không!"
Trương Dương mê đắm nói: " Hai ta nằm như vậy, em kêu anh nói chuyện nghiêm chỉnh với em sao? Anh không có ý chí như vậy, Hải Tâm, có tiến bộ, sau này anh sẽ từ từ bồi dưỡng em"
Thường Hải Tâm xấu hổ không chịu nổi, thẹn thùng nhéo cái lổ tai của hắn, con gái khi đã trải qua mê mang của lần đầu tiên, sau này khẳng định sẽ có biểu hiện càng ngày càng tốt, càng ngày càng biết phối hợp với người yêu của mình, bởi vì cô ấy mong muốn mình có thể làm cho người yêu của mình được vui sướng.
Trong lúc hai người đang vui đùa ầm ĩ, thì điện thoại của Thường Hải Tâm vang lên, Thường Hải Tâm lập tức đưa tay làm thế đừng lên tiếng, vì người biết số điện thoại của cô không nhiều, ngoại trừ người nhà và mấy người bạn thân, thì cô ấy cũng không muốn cho người khác biết mình và Trương Dương hiện tại đang làm cái gì.
Thường Hải Tâm cầm lấy điện thoại nói: "A lô"
Bàn tay to của Trương Dương đột nhiên nhéo lên trước ngực của Thường Hải Tâm một cái, làm cho giọng nói của Thường Hải Tâm trở nên biến dạng.
Người gọi điện thoại tới chính là Tần Thanh.
Tần Thanh nói: "Hải Tâm à, chị là Tần Thanh đây, buổi trưa chị đến Nam Tích xử lý một chút chuyện, cùng nhau ăn cơm nha!"
"A!" Thường Hải Tâm kinh hãi, cô ấy nhìn thoáng qua Trương Dương, trong lòng không khỏi hoảng loạn cả lên, giống như là ăn trộm bị bắt ngay tại trận vậy, sinh ra loại tâm lý như vậy cũng không có gì kỳ quái cả, bởi vì Thường Hải Tâm vẫn đều biết quan hệ mờ ám của Trương Dương và Tần Thanh, mà hiện tại mình đang cùng nằm trên một cái giường với Trương Dương, đột nhiên nhận được điện thoại của Tần Thanh, cô đương nhiên sinh ra loại cảm giác áy náy rồi.
Thường Hải Tâm nói: "Thị trưởng Tần... buổi trưa... " Trong lúc nhất thời cô ấy không biết nên trả lời như thế nào, ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn về hướng của Trương Dương.
← Ch. 0688 | Ch. 0690 → |