← Ch.0689 | Ch.0691 → |
Tần Thanh nói: "Em có việc?"
Thường Hải Tâm nói: "Không có việc gì? Vậy chị hẹn một địa điểm đi, buổi trưa em đi đón chị!"
Tần Thanh cười nói: "Không cần, chị trực tiếp đi đến ủy ban thể dục gặp em là được, đúng rồi, Trương Dương có phải là trở về từ kinh thành hay không? Nếu như hắn về, buổi trưa cùng nhau ăn"
Thường Hải Tâm lại nhìn về hướng Trương Dương, nếu như buổi trưa ba người cùng ăn với nhau, với trạng thái hiện tại, không chừng sẽ bị lộ, Trương Dương khoát tay với cô ấy.
Thường Hải Tâm lập tức rõ ràng: "Thị trưởng Tần, chủ nhiệm Trương buổi sáng đã đến ủy ban thể dục một chuyến, hắn thức đêm đi xe trở về, nên về nhà nghỉ ngơi trước rồi"
Thường Hải Tâm nói: "Vậy à, thế buổi trưa đừng quấy rầy hắn, lát nữa chị sẽ đi tìm em"
Thường Hải Tâm buông điện thoại xuống, nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, cô ấy có chút thẹn thùng nhíu mày nói: "Thị trưởng Tần tới, nếu chị ấy hỏi anh, em nên nói thế này đây?"
Trương Dương cười nói: "Nên nói thế nào thì em cứ nói như thế ấy, ừm, buổi trưa anh còn có việc, không thể cùng ăn với hai người, buổi tối đi, buổi tối hôm nay anh kêu Viên Ba an bài tại Hải Thiên, mở tiệc đón gió cho cô ấy"
Thường Hải Tâm vội vã rời đi, còn Trương Dương thì nằm lại một hồi, Tần Thanh đại khái là lo lắng hắn mệt mỏi nên quả nhiên là không làm phiền hắn. Bất quá tin tức Trương Dương trở về Nam Tích được truyền ra rất nhanh, thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ gọi điện thoại tới kêu Trương Dương đi qua gặp ông ta.
Trương Dương suy đoán Cung Kỳ Vĩ nhất định có chuyện gấp, cũng không dám dây dưa, vội ra cửa đón xe đến toà thị chính.
Cung Kỳ Vĩ tìm Trương Dương quả thật có việc, thấy Trương Dương vào cửa, Cung Kỳ Vĩ liền tươi cười đầy mặt nói: "Tiểu Trương đến rồi à, chúng ta ra ngoài một chút"
Cái mông của Trương Dương còn chưa ngồi nóng ghế, vì vậy cùng ông ta đi ra khỏi phòng làm việc, hắn tràn ngập tò mò hỏi: "Chúng ta đi chổ nào?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Phòng chiêu thương!"
Trương Dương vừa nghe, đầu óc nhanh chóng hoạt động, trước đây thành phố cho hắn phụ trách chuyện kinh mậu, Cung Kỳ Vĩ khẳng định là vì chuyện này, Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, tôi đến phòng chiêu thương làm gì? Tôi cũng không phải chủ nhiệm phòng chiêu thương"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Tôi đi đến phòng chiêu thương mở một hội nhỏ, vì chuyện lợi nhuận của kinh mậu, cậu là người tổng phụ trách, đi đến gặp mặt Tông Trạch Thành, kinh mậu sau này tôi đã có thể buông tay để cho hai người làm"
Trương Dương nói: "Tôi là ủy ban thể dục, chạy đến đất của người ta làm ăn thì không được tốt lắm"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Tông Trạch Thành không có năng lực, công tác chiêu thương của Nam Tích bị hắn làm cho chậm chạp, tôi và bí thư Lý đều thương lượng xong rồi, chuẩn bị trong kỳ đại hội tỉnh này, cho cậu tiếp nhận vị trí của hắn" Cung Kỳ Vĩ nói rất trực tiếp, cũng không đi lòng vòng làm gì cả, ngay cả thời gian dự định cho Trương Dương nhậm chức cũng trực tiếp nói với hắn.
Trương Dương nói: "Tôi làm chủ nhiệm ủy ban thể dục rất tốt, bây giờ chuẩn bị đuổi tôi đi à"
Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Không phải đuổi cậu đi, là vì muốn cho cậu phát huy sở trường của mình"
Trương Dương nói: "Sở trường của tôi là làm công tác tâm lý cho đồng chí nữ, ông cứ thẳng thắn cho tôi làm chủ tịch hội phụ nữ đi"
Cung Kỳ Vĩ nghe hắn nói mà cười ha hả lên.
Hai người đi đến phòng chiêu thương, một chủ nhiệm bốn phó chủ nhiệm của phòng chiêu thương đều đang ở trong phòng họp chờ.
Thấy Cung Kỳ Vĩ đến, bọn họ đồng loạt đứng dậy: "Xin chào thị trưởng Cung!"
Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Đừng làm long trọng như vậy, tôi chỉ tuỳ tiện nhìn một chút mà thôi" Ông chỉ chỉ vào Trương Dương nói: "Các người cứ làm quen với nhau đi"
Tông Trạch Thành tươi cười nói: "Chủ nhiệm Trương thì chúng tôi đương nhiên là quen rồi"
Trương Dương cười cười bắt tay với mấy lãnh đạo của phòng chiêu thương, mọi người sau khi ngồi xuống, trợ lý xinh đẹp của phòng chiêu thương Lâm Hồng Lăng đến rót trà cho bọn họ, đi tới bên cạnh Trương Dương, không khỏi nhìn vài lần đối với vị chủ nhiệm ủy ban thể dục tuổi trẻ đầy hứa hẹn này, Trương đại quan nhân cười tủm tỉm gật đầu với Lâm Hồng Lăng, mặt cười của Lâm Hồng Lăng nhất thời đỏ bừng lên.
Cung Kỳ Vĩ uống một ngụm trà, nói: "Ngày hôm nay kêu Trương Dương đến đây là để cho mọi người làm quen với nhau, tăng tiến tình cảm của đôi bên, bây giờ xem ra, các người đã sớm làm quen với nhau rồi, như vậy rất tốt, tôi khỏi cần giới thiệu nữa"
Tông Trạch Thành cười nói: "Không cần giới thiệu, chủ nhiệm Trương là danh nhân của Nam Tích chúng ta, trong thể chế không ai không nhận ra hắn"
Trương Dương nói: "Là ác danh chứ chẳng phải hảo danh gì, người nói tốt cho tôi bên ngoài không có nhiều lắm" Một câu nói làm cho mọi người bật cười.
Tông Trạch Thành nói: "Thành tích xây dựng trung tâm thể dục mới được mọi người nhìn thấy, khi chủ nhiệm Trương đến, công tác thể dục của Nam Tích chúng ta đã có khí thế hừng hực" Con người của Tông Trạch Thành rất biết nói chuyện, bất quá hắn ta lại là cái loại nói nhiều làm ít, Cung Kỳ Vĩ cũng rất rõ ràng với Tông Trạch Thành, biết thằng nhãi này chẳng có bản lĩnh gì, ngoại trừ công phu vuốt mông ngựa và chém gió ra, cho nên sau đại hội tỉnh sẽ đưa hắn xuống.
Trương Dương biết trong đại hội tỉnh mình sẽ gia nhập vào phòng chiêu thương, trong lòng đương nhiên thản nhiên rất nhiều, cũng bắt đầu chú ý đến vài cán bộ của phòng chiêu thương, hắn phát hiện ra ngoại trừ mỹ nữ trợ lý Lâm Hồng Lăng ra, thì các cán bộ khác đều rất là béo, Tông Trạch Thành là người mập nhất, thằng nhãi này ít nhất cũng phải hơn trăm ký, xem ra phòng chiêu thương là một nơi đất mỡ phì nhiêu, Cung Kỳ Vĩ nói: "Từ hôm nay trở đi, các người phải cùng nhau làm việc, khẩn trương chuẩn bị cho kinh mậu lần này"
Tông Thạch Thành cười rất khiêm tốn, nói cũng rất khách khí: "Chủ nhiệm Trương làm việc lớn, mấy người chúng tôi phụ trách cổ vũ"
Trương Dương cười nói: "Kinh mậu hẳn là phải do các người làm mới đúng, tôi phụ trách đại hội tỉnh rồi"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Hai người đừng vội trốn tránh trách nhiệm, nếu như trong công tác xuất hiện tình huống như vậy, tôi nhất định sẽ nghiêm phạt. Thành phố đã sớm đưa ra quyết định, đại hội tỉnh, kinh mậu không thể có sai sót, lần này chúng ta mượn gió đông của đại hội tỉnh, làm cho kinh mậu của Nam Tích phát triển, ủy ban thể dục và phòng chiêu thương thiếu một thứ cũng không được. Trương Dương làm việc lớn, xung phong phía trước, Tông Trạch Thành cậu cũng không thể lui về phía sau, làm tốt kinh mậu, nhiệm vụ mà thành phố giao cho các người cũng hoàn thành, nếu như làm không xong, hắc hắc, mấy chủ nhiệm của phòng chiêu thương nên từ chức đi" Những lời này của Cung Kỳ Vĩ có vẻ thiếu công bằng, nói đến nghiêm phạt, thì ông ta chỉ tập trung chủ yếu lên người của Tông Trạch Thành.
*****
Trong lòng Tông Trạch Thành đương nhiên là có chút bất bình, không cần nghĩ cũng biết mình quả thật không thể so với Trương Dương rồi, người ta là hạc giữa bầy gà mà, có quan hệ rất thân thiết với bí thư thị uỷ, thường vụ phó thị trưởng, có người nói vị chủ nhiệm Trương này là do một tay bí thư thị uỷ Lý Trường Vũ dắt vào quan trường, Lý Trường Vũ là ân sư của hắn, về phần thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ, con gái của Cung Kỳ Vĩ, Cung Nhã Hinh, bị người ta bắt cóc, tính mạng của cô ta cũng là do Trương Dương cứu về, ông ta đã xem Trương Dương là ân nhân cứu mạng. Ừ, là nhờ những quan hệ này thôi! Trong lòng Tông Trạch Thành dần dần ổn định lại. Lần kinh mậu này thành phố cho Trương Dương nắm cờ đầu, rõ ràng là không tin tưởng vào năng lực của gã rồi, Tông Trạch Thành cũng rất rõ ràng cân lượng của mình rồi. Phỏng chừng rằng nếu lần kinh mậu này làm tốt, thành tích là của Trương Dương, nếu như làm không tốt, thì trách nhiệm khẳng định là không thiếu phần mình rồi, gã có chút đau đầu, vốn tưởng rằng có thể lừa dối qua cửa, nhưng xem ra không thể thực hiện được rồi.
Tông Trạch Thành cười nói: "Thị trưởng Cung, ngài yên tâm, tôi và chủ nhiệm Trương hợp tác tuyệt đối không có vấn đề, để cho chủ nhiệm Trương làm việc lớn, tôi cũng không phải là không ra sức, phòng chiêu thương chúng tôi từ trên xuống dưới tất cả đều sẽ cố gắng lớn nhất, làm cho lần kinh mậu lần này trở nên long trọng nhất trong lịch sử Nam Tích, thành tích chiêu thương một lần nữa đứng đầu"
Cung Kỳ Vĩ tỏ vẻ tương đối thoả mãn đối với những lời này của gã, gật đầu nói: "Lão Tông, nói một chút, cậu có suy nghĩ như thế nào về lần kinh mậu lần này?"
Tông Trạch Thành cười nói: "Cũng là câu nói kia của lãnh đạo, thể dục dựng đài kinh tế hát ca, chủ nhiệm Trương đã dựng xong sân khấu rồi, chúng tôi sẽ tận lực hát thật hay, phòng chiêu thương chúng tôi đã bắt đầu chỉnh lý một ít tư liệu của kỳ kinh mậu trước, tranh thủ sáu tháng cuối năm mời những thương gia nổi danh trong ngoài nước tới"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Suy nghĩ của cậu cũng là những cái này?"
Tông Trạch Thành gật đầu nói: "Hiện tại là những cái này, chủ yếu là chủ tôi còn chưa biết được hướng đi của đại hội tỉnh, dù sao lần kinh mậu này cũng thành lập dựa trên sân khấu của thể dục" Tông Trạch Thành thật ra nói không được cái suy nghĩ của mình, gã đem trách nhiệm chủ yếu đổi lên đầu của Trương Dương, dù sao thì làm náo động cũng là Trương Dương cậu mà.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Các người phải phối hợp với nhau, cũng phải cạnh tranh với nhau, lần kinh mậu này, tôi sẽ làm công tác thống kê cụ thể, nhìn xem ủy ban thể dục và phòng chiêu thương ai kéo được đầu tư nhiều hơn"
Nụ cười của Tông Trạch Thành liền có chút mất tự nhiên, thị trưởng Cung làm vậy là có ý gì? Căn bản là muốn ép gã mà, nếu như mà kết quả thống kê của phòng chiêu thương thấp hơn so với ủy ban thể dục, thì chủ nhiệm phòng chiêu thương như gã sao còn có mặt mũi tiếp tục làm được, trong lòng Tông Trạch Thành thầm kêu không ổn, Cung Kỳ Vĩ đây là đang lập bẫy với gã, xem ra tương lai của mình không ổn rồi.
Trương Dương nói: "Ý của thành phố là khi đại hội tỉnh gần kết thúc, sẽ bắt đầu kinh mậu, như vậy có thể lợi dụng đại hội tỉnh mang đến người và cơ hội, thật ra loại chuyện chiêu thương này tất cả đều là hò hét, mà chúng tôi cũng không thể nào hét quá to được, dù sao thì đại hội tỉnh cũng được mọi người chú ý, là việc trọng đại, nếu như chỉ lo hò hét cho kinh mậu, nói không cần sẽ có ảnh hưởng không tốt, trong tỉnh cũng chưa chắc đã vui vẻ nhìn chúng ta làm như thế"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Tôi đang muốn nhắc nhở các người chuyện này, kinh mậu cần phải làm tuyên truyền, nhưng mà nhất định phải chú ý đến thủ đoạn tuyên truyền, không thể lớn tiếng giành phần được, chỉ cần mời được thương gia nổi danh trong và ngoài nước đến Nam Tích, thì công tác tuyên truyền của các người đã thành công"
Tông Trạch Thành nói: "Địa điểm có phải là trung tâm hội triển quốc tế?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Trung tâm hội triển quốc tế và trung tâm thể dục mới cách nhau quá xa, thời gian và địa điểm cụ thể thì thành phố còn đang thảo luận, các người cứ việc suy nghĩ đi, nhìn xem có phương án hoàn mỹ nào không, để cho hai việc trọng đại cùng nhau khởi xướng, có tác dụng xúc tiến chứ không phải là quấy rầy lẫn nhau"
Trương Dương nói: "Cách nhau xa cũng tốt, những thương gia chân chính quan tâm đến thể dục cũng không có mấy người, đến xem đại hội tỉnh đều là dân chúng bình thường, bọn họ cũng không có hứng thú đối với loại chuyện lớn như kinh mậu, nếu như là cùng một chổ, nhân khí sẽ nổi dậy, tạo áp lực cho nhau, và duy trì trật tự cũng là một vấn đề lớn, tôi thấy không có tác dụng xúc tiến gì, mà chỉ có thể quấy rầy lẫn nhau mà thôi" Lời của Trương Dương chiếm được sự tán thành của mấy người trong phòng chieu thương.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Được, chuyện này tôi sẽ thảo luận trong cuộc họp thường uỷ một chút, tranh thủ định ra thời gian và địa điểm cho kinh mậu, các người cũng bắt đầu tốt công tác chuẩn bị đi" Ông ta một lần nữa nhấn mạnh: "Trương Dương, đại hội tỉnh và kinh mậu thành phố đều giao cho cậu, nếu như cậu làm không tốt, tôi tuyệt đối không tha cho cậu" Trước mặt các quan viên trong phòng chiêu thương, Cung Kỳ Vĩ nói như vậy, mất mặt nhất chính là Tông Trạch Thành, Cung Kỳ Vĩ căn bản là không lo lắng đến cảm thụ của gã, căn bản không coi gã ra gì cả. Tông Trạch Thành cũng rõ ràng, Cung Kỳ Vĩ gọi Trương Dương đến, là đặc biệt nhất mạnh địa vị lãnh đạo của mình, sau này phòng chiêu thương sẽ do ông ta quản.
Tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng trước mặt lãnh đạo vẫn phải miễn cưỡng vui cười, còn phải khúm núm nịnh bợ, ai kêu người ta làm quan lớn, Tông Trạch Thành nói: "Thị trưởng Cung, ngài xem đã là buổi trưa rồi, chúng ta cùng nhau đi ăn một chút nha?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Không được, buổi trưa tôi hẹn với bí thư Lý cùng nhau ăn rồi"
Tông Trạch Thành và đám quan viên của phòng chiêu thương cung kính tiễn Cung Kỳ Vĩ và Trương Dương ra đến bên ngoài, nhìn Cung Kỳ Vĩ leo lên xe, trên mặt Tông Trạch Thành hiện ra một nụ cười bất đắc dĩ, gã đã dự cảm thành tích của lần kinh mậu này sẽ không liên quan đến gã.
Trương Dương nhìn ra cửa sổ xe một chút, ô tô đi rất xa rồi, đám người Tông Trạch Thành vẫn đứng ở cửa lớn như cũ, Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, hôm nay ông đem tôi đến đây, chính là vì gây xích mích quần chúng đấu quần chúng?"
Cung Kỳ Vĩ nở nụ cười: "Không phải cho các người đấu với nhau, là xác định ai sẽ là người định đoạt, cũng là vì cho các người mau chóng nhập vai. "
Trương Dương nói: "Chủ nhiệm ủy ban thể dục quản lý phòng chiêu thương, ông khơi dòng lịch sử của Bình Hải rồi đấy. "
Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Có thể người ta không biết đấy thôi, cậu đi xem thành tích của phòng chiêu thương vài năm trước sẽ biết, phòng chiêu thương của chúng ta là thùng rỗng kêu to, tại Bình Hải nhiều năm như vậy mà vẫn đứng ở cuối chót, thành phố muốn cho tôi quản lý kinh tế, muốn cho kinh tế phát triển, chỉ kiến thiết là không được của, chúng ta cần phải đi ra, mời đến. " Ông nhìn Trương Dương nói: "Cậu ở Giang thành, làm qua công tác chiêu thương, có kinh nghiệm, hơn nữa thành tích rất nổi bật, cho cậu đi làm chiêu thương không phải ý của cá nhân tôi, là quyết định của thường ủy sau khi thảo luận. "
Trương Dương nói: "Các người coi tôi là cái đấu vạn kim à. "
Cung Kỳ Vĩ nói: "Người có tư cách làm đấu vạn kim dù sao cũng không nhiều, cậu phải quý trọng cơ hội lần này, đại hội tỉnh, kinh mậu, nếu như cậu có thể phóng một phát nổ hai lần pháo, sau đó tương lai tất nhiên là đầy ánh sáng. "
Trương Dương nói: "Ông không sợ tôi đem con bỏ chợ sao?"
Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Không sợ, chỉ cần trong lòng nghĩ kiên định làm vài việc cho dân chúng, cậu sẽ phát hiện chức quan không quan trọng!"
Trương Dương nói: "Tôi chỉ sợ không có được loại cảnh giới này như ông!"
*****
Buổi trưa Trương Dương đi xưởng sửa chữa của Triệu Thiên Tài, xưởng sửa chữa cách khách sạn Hải Thiên không xa, kỹ thuật sửa xe của Triệu Thiên Tài rất nhanh chiếm được tán thưởng của Viên Ba, Viên Ba đầu tư cái xưởng sửa xe này, Triệu Thiên Tài có kỹ thuật, hiệu quả và lợi ích hai người chia ba bảy.
Lúc Trương Dương đi tới xưởng sửa chữa, Triệu Thiên Tài đang chỉ đạo công nhân trang hoàng chiếc Audi mà Viên Ba mới mua, thấy Trương Dương tới, Triệu Thiên Tài mừng rỡ đi tới vỗ vai của hắn nói: "Cậu trở về rồi!"
Trương Dương cười nói: "Tôi thật ra không muốn trở về, nhưng lãnh đạo Nam Tích thị không thể thiếu tôi. "
"Thối lắm!" Triệu Thiên Tài đánh một cái lên đầu vai của hắn, mời hắn đi phòng làm việc của mình ngồi.
Trương Dương lắc đầu nói: "Không đi, tôi ở bên ngoài nhìn. " Trong xưởng sửa chữa có hơn mười chiếc ô tô, hơn mười công nhân đang bận việc, Trương Dương nói: "Thoạt nhìn sinh ý cũng không tệ lắm. "
Triệu Thiên Tài nói: "Cái gì cũng đều có sẵn, ông chủ Viên bỏ vốn, tôi đến đây phụ trách kỹ thuật. Dùng kỹ thuật nhập vào, chiếm ba phần cổ phần. "
Trương Dương cười nói: "Chúc mừng, làm ông chủ, thật sự là không tồi. "
Triệu Thiên Tài nói: "Ít nhiều cũng nhờ cậu, nếu không tôi bây giờ còn chưa có hộ khẩu ở Mỹ. " Hắn nhớ tới một sự kiện: "Đúng rồi, nghe nói xe tải của cậu đã mất?"
Trương Dương nói: "Đừng nói nữa! Nhớ tới lại không vui!"
Triệu Thiên Tài nói: "Tôi vừa chuẩn bị tốt một chiếc xe jeep, nếu như cậu không chê, lái trước đi. " Hắn chỉ chỉ chiếc xe jeep màu xanh lá đậu ở phía tây.
Trương Dương đi qua phát hiện bên trong xe jeep tất cả đều thay đổi qua, nếu không xe quả thật có chút không tiện, Trương Dương gật đầu, lấy chìa khoá từ tay Triệu Thiên Tài, khởi động xe, chạy một vòng trong sân, cảm giác xe cũng không tệ lắm, đương nhiên không có cách nào so với chiếc xe siêu cấp của hắn rồi. Đem xe đậu trở lại bên cạnh Triệu Thiên Tài, Triệu Thiên Tài ghé vào cửa sổ xe nói: "Thế nào?"
Trương Dương nói: "Chấp nhận dùng tạm trước. "
Triệu Thiên Tài cười nói: "Làm lãnh đạo nên kín đáo một chút, chiếc xe Jeep này tuy rằng bên ngoài không được tốt lắm, nhưng nội sức rất thoải mái, âm hưởng cũng tốt, động cơ tôi đã chỉnh sửa lại một lần, điều hòa cũng là mới, ghế ngồi trước sau tôi đều cải trang qua, có thể hoàn toàn kéo ra nằm. "
Triệu Thiên Tài mở cửa lên xe, biểu thị cho Trương Dương thấy, quả nhiên đem tất cả ghế ngồi kéo ra, hắn nhìn Trương Dương nói: "Làm giường nằm cũng rất tiện. "
Trương Dương nở nụ cười ha ha.
Triệu Thiên Tài nói: "Dùng tạm trước đi, chờ sau này có cơ hội, tôi làm một chiếc xe cải trang khác tốt hơn cho cậu. "
Trương Dương nói: "Cảm ơn!"
Lúc hai người trò chuyện, Lương Thành Long và Kiều Bằng Cử tới, Lương Thành Long tới để sửa chiếc BMWs của hắn, xe đậu ở ven đường chẳng biết ai đã quẹt vào thân xe một đường, trên thân xe còn ghi một dòng chữ, nơi đây cấm đậu xe.
Lương Thành Long tức giận nói: "Nhân tâm xã hội càng ngày càng hiểm ác đáng sợ, tôi đậu xe ở ven đường trêu ai chọc ai chứ? Cảnh sát giao thông cũng không ghi hóa đơn phạt, hiện tại người mang tâm lý ghét giàu sao lại kinh khủng như vậy?"
Kiều Bằng Cử thấy Trương Dương, cười đến đây bắt tay với hắn, Kiều Bằng Cử cũng có nghe nói qua chuyện Trương Dương ở kinh thành, thấp giọng nói: "Nghe nói cậu ở kinh thành đã gặp Chung Tân Dân?"
Trương Dương nói: "Tin đồn bên ngoài anh cũng tin tưởng? Tôi và Chung Tân Dân quan hệ cũng không tệ lắm. "
Kiều Bằng Cử nói: "Không đánh không quen phải không? Bên kinh thành tôi có bạn bè nhiều lắm, xảy ra chuyện gì đều không thể gạt được cái lỗ tai của tôi. "
Lương Thành Long đem xe giao cho Triệu Thiên Tài, cũng đến đây chào hỏi: "Tôi nói Trương Dương này, chuyện cậu đánh Liêu Bác Sinh vậy là xong sao?" Lương Thành Long còn có chút khó chịu đối với Trương Dương, bởi vì chuyện nước sông ô nhiễm Trương Dương đã làm cho chú của hắn Lương Thiên Chính mất mặt, Lương Thành Long về nhà không tránh khỏi bị vài câu oán giận, hắn cảm thấy Trương Dương trong chuyện này làm việc không nể tình, không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, nói thế nào cũng phải cho mình chút mặt mũi.
Trương Dương trừng hắn nói: "Sao có thể nói như vậy được, nếu như tôi là người không may thì chắc hẳn trong lòng cậu vui vẻ lắm phải không?" Lương Thành Long nói: "Cậu được ngôi sao may mắn chiếu, gặp dữ hóa lành, muốn không may cũng không phải cậu. " Trước mặt Kiều Bằng Cử, hắn cũng không tiện nói chuyện.
Kiều Bằng Cử đương nhiên biết lão gia tử nhà mình lợi dụng chuyện nước sông ô nhiễm chơi thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính một trận, Kiều Bằng Cử là người sống cá nhân, trước mặt bạn bè hắn rất ít bàn chuyện chính trị, mỉm cười nói: "Chúng ta đều là thương nhân, nói chuyện quốc sự, có ăn được không?"
Trương Dương nói: "Không!"
Triệu Thiên Tài nói: "Tôi có cơm hộp rồi, buổi trưa tôi thông qua nha. "
Trương Dương gật đầu nói: "Đúng vậy, thông qua được cứ thông qua, tôi kêu Viên Ba chuẩn bị một bàn cơm, buổi tối chúng ta mới chính thức uống. "
Kiều Bằng Cử nói: "Tùy tiện một chút, ăn cơm xong tôi mời các người đi Lãng Đào Sa. "
Ăn cơm xong Trương Dương và Kiều Bằng Cử, Lương Thành Long đi Lãng Đào Sa, cái trần nhà của Lãng Đào Sa là khung trong suốt, ngẩng đầu có thể thấy trời xanh mây trắng, ba người trần truồng nằm trong bồn tắm, Kiều Bằng Cử thấy được vết thương trên đầu vai của Trương Dương, mỉm cười nói: "Nghe nói cậu bị bắn ở kinh thành!"
Trương Dương nói: "Tin tức của anh thật sự là linh thông!"
Lương Thành Long cũng nhìn một chút, thở dài: "Ai mà tài nhẫn như thế, xuống một chút là cái mạng nhỏ của cậu cũng xong. "
Trương Dương nói: "Mạng tôi cứng lắm, không dễ dàng chết như vậy đâu. "
Kiều Bằng Cử nói: "Xem ra cậu là bị kẻ thù nhớ thương rồi, sau đó cẩn thận chút, quá phô trương cũng không tốt đâu, hiện tại đang lưu hành kín đáo đó. "
Lương Thành Long nói với ý tứ sâu xa: "Cậu nên có chút trí nhớ, đắc tội với người, oan gia nên giải không nên kết, trong kinh doanh mà chơi như cậu thì có nước chết sớm thôi, tôi tuy rằng không ở trong quan trường, nhưng cũng biết chút môn đạo, nếu cậu muốn đi xa đi lâu trong quan trường, phải thu liễm một chút. "
Trương Dương trừng mắt nhìn hắn nói: "Vớ vẫn! Tôi lớn như vậy còn cần cậu dạy tôi làm việc?"
Lương Thành Long nói: "Không phải thấy cậu là bạn thân của tôi, tôi cũng không cam tâm tình nguyện phản ứng cậu, cái loại hổ báo như cậu, luôn cho rằng trời đất bao la lão tử lớn nhất, thời đại hiện nay đã không còn là thời đại vũ lực giữa đường, mọi việc đều phải dựa vào đầu óc. "
Trương Dương nói: "Cậu cho rằng cậu rất có đầu óc? Được rồi, chuyện của cậu và Lâm Thanh Hồng giải quyết rõ ràng hay chưa?" Hắn cũng muốn hỏi rõ cho biết.
Lương Thành Long vẻ mặt đau khổ nói: "Còn con mẹ nó không biết xấu hổ nói ra à, cậu thiếu chút nữa đã giết chết tôi rồi. "
*****
Kiều Bằng Cử không biết chuyện này, có chút hiếu kỳ nhìn bọn họ.
Trương Dương nhớ tới chuyện này thì bật cười, Lương Thành Long tức giận đến nổi hất nước lên mặt Trương Dương.
Kiều Bằng Cử nói: "Lâm thanh hồng không phải ở Nam Tích sao?"
Lương Thành Long gật đầu nói: "Hôm qua vừa đến, ở Hải Thiên, tôi đi tìm cô ấy ăn cơm. Trương Dương, trở về cậu gọi điện thoại cho cô ấy đi, mời tới ăn. "
Trương Dương nói: "Theo mức độ hiện nay, cô ấy chưa chắc cho tôi mặt mũi. "
Lương Thành Long nói: "Cũng đúng... Nói không chừng cô ấy ngay cả cậu cũng hận luôn. "
Trương Dương nói: "Hay là như vậy đi, tôi kêu Tần Thanh hẹn cô ấy. "
Kiều Bằng Cử nói: "Tần Thanh cũng tới?"
Trương Dương nói: "Tới, có thể là để hợp tác chuyện của cảng nước sâu, Thường Hải Thiên buổi tối cũng có thể từ Lam Sơn chạy tới, đã lâu không nhiều người như vậy. "
Lương Thành Long cảm thán nói: "Đãi cát tìm vàng vàng không thấy, có phát hiện bạn bè bên cạnh chúng ta càng ngày càng ít không, sau này, phải quý trọng tình bạn không đổi này đấy nhé. "
Trương Dương luôn cảm thấy Lương Thành Long ngày hôm nay nói chuyện có ám chỉ, hắn đoán được là vì chuyện của Lương Thiên Chính. Nếu thật sự nói đến tình bạn, Trương Dương và Lương Thành Long gần gũi hơn so với Kiều Bằng Cử, Kiều Bằng Cử có thái độ làm người xử thế từ đầu đến cuối đều giữ khoảng cách nhất định, hắn qua lại với ai cũng không gần, cái này có liên quan đến xuất thân của hắn, Kiều Bằng Cử nhìn quan hệ giữa người với người rất hiện thực, cho rằng bất luận kẻ nào cũng là quan hệ lợi dụng và bị lợi dụng, với hắn mà nói, người chung quanh đa số đều muốn lợi dụng hắn, cũng chỉ có cảm giác được đối phương có giá trị lợi dụng, Kiều Bằng Cử mới có thể ở chung với bọn họ.
Kiều Bằng Cử nói: " Khối đất của sân thể dục cũ như thế nào?"
Trương Dương nói: "Vương quân dao đã xảy ra chuyện, cho nên khối đất trở nên có chút mẫn cảm. "
Kiều Bằng Cử nói: "Không thể nói vậy, lão gia nhà tôi kêu tôi không nên có chủ ý với khối đất kia. "
Trương Dương có chút buồn bực nói: "Kiều bí thư không phải rất ít quản chuyện sinh ý của anh sao?"
Kiều Bằng Cử nói: "Có người ở trước mặt ông ta nói xấu tôi, nói tôi lợi dụng lực ảnh hưởng của lão gia tử để sáng tạo tiện lợi cho mình, hơn nữa tôi không nên kéo Mộng Viện vào. "
Trương Dương cười nói: "Thật sự dự định từ bỏ?"
Kiều Bằng Cử nói: "Nhưng làm sinh ý, tôi không cần phải sợ lão gia tử mất hứng, chờ khoản công trình của các ngươi trả đúng chỗ, tôi chuẩn bị đi Hải Nam đầu tư. "
Trương Dương nghe ra, Kiều Bằng Cử quanh co lòng vòng thúc giục ủy ban thể dục bọn họ tính tiền, Trương Dương nói: "Thành phố gần đây cho tôi chút tiền, chủ yếu là dùng vào đại hội tỉnh, sắp triển khai công tác chiêu thương rồi, các người yên tâm, khoản công trình tôi chắc chắn sẽ trả đúng theo hợp đồng, không khất nợ một đồng nào đâu"
Kiều Bằng Cử cười nói: "Nghe ra giống như tôi đang đòi nợ cậu vậy, nếu như tôi không tin cậu, lúc trước đã không cùng Thành Long tiếp nhận công trình trung tâm thể dục mới rồi"
Lương Thành Long nói: "Lời tuy nói như vậy, nhưng hiện tại tài chính quả thật có chút trắc trở, Trương Dương, cậu phải hỗ trợ cho bạn thân, số tài chính của thành phố xuống tới, cậu cho tôi một chút dùng trước nha. "
Trương Dương nói: "Tôi đã sớm nói cậu không nên tham như thế, công trình cảng nước sâu cậu cũng làm, công trình thể dục trung tâm cậu cũng làm, Đông Giang còn có công trường của cậu, tiền kiếm không được bao nhiêu, mà tham quá nhiều là không tốt. "
Lương Thành Long nói: "Tôi bị Thanh Hồng kích thích, tôi muốn chứng minh cho cô ấy thấy, chồng của cô ấy ưu tú cỡ nào, tôi muốn cho cô ấy cảm giác được rời khỏi tôi khẳng định sẽ hối hận. "
Trương Dương và Kiều Bằng Cử đều nở nụ cười, Kiều Bằng Cử nói: " Một người phụ nữ có thể khiến cho cậu thay đổi triệt để, thật đúng là nhìn không ra Lương Thành Long cậu rồi đấy. "
Trương Dương nói: "Cũng là chuyện tốt, cậu cuối cùng cũng biết tiến bộ. "
Lương Thành Long nói: "Tôi nói này, sao các người không kết hôn?"
Kiều Bằng Cử nói: "Kết hôn có cái gì được? Hiện tại người quản tôi đã quá nhiều, tôi không muốn có thêm người nào quản tôi. "
Lương Thành Long thở dài nói: "Đều nói hôn nhân như toà thành kín vậy, người trong thành muốn đi ra, người ngoài thành muốn tiến vào, chúng ta không biết nó có thích hợp hay không, hai người đều ở ngoài thành, tiêu sái khoái hoạt không muốn vào trong, tôi thì con mẹ nó ngồi chồm hổm ở trong thành, không muốn đi, Lâm Thanh Hồng cầm chổi đuổi tôi đi ra ngoài. "
Trương Dương nở nụ cười, lúc ba người đi ra, gặp một người quen, là ông tổng của tập đoàn Oa Oa Hương Chu Tông Vạn, hai người quen nhau ở Nam Võ, thông qua Tra Tấn Bắc giới thiệu mà nhận thức lẫn nhau, tuy rằng chỉ là vội vã gặp mặt, bất quá ấn tượng hai bên đều rất sâu.
Trương Dương cười vươn tay ra: "Chu tổng, không ngờ chúng ta gặp mặt ngay Nam Tích nhanh như vậy. "
Chu Tông Vạn cười nói: "Không chỉ gặp mặt, là thành khẩn gặp lại!"
Hai người đều nở nụ cười.
Loại phương thức gặp mặt này cũng không nhiều thấy, Lương Thành Long lần trước đã gặp mặt Chu Tông Vạn, hắn rất chú trọng phát triển quan hệ của thương giới, nhanh chóng đi ra khỏi hồ tắm chào hỏi Chu Tông Vạn.
Trương Dương giới thiệu Kiều Bằng Cử cho Chu Tông Vạn làm quen, Kiều Bằng Cử nghe nói đối phương là ông tổng của Oa Oa Hương, cũng bắt đầu coi trọng Chu Tông Vạn.
Chu Tông Vạn cười nói: "Các người đi trước đi, đợi lát nữa ra phòng nghỉ trò chuyện. "
Sau khi tắm rửa, bọn họ đều đi phòng nghỉ quý khách, Chu Tông Vạn lần này đến Nam Tích là vì thị sát tình huống sản xuất của nhà máy đồ uống, bởi vì lần trước Nam Tích có sự kiện nước bị ô nhiễm, xí nghiệp sản xuất cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, trải qua một khoảng thời gian điều chỉnh, lượng sản xuất có thể mới có thể từng bước khôi phục, nhắc tới sự kiện nước ô nhiễm lần trước, Chu Tông Vạn cũng rất oán giận, ông nói với Trương Dương: "Tôi đã liên hợp nhiều xí nghiệp Đông Giang, chuẩn bị bắt đền chính phủ Đông Giang. "
Lương Thành Long nghe là chuyện nước ô nhiễm lần trước, không khỏi thở dài nói: "Bên chính phủ Đông Giang đã hứa hẹn sẽ bồi thường. "
Chu Tông Vạn lúc này mới nhớ tới Lương Thành Long là cháu trai của thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính, cười nói: "Không nói những chuyện không vui này nữa, chủ nhiệm Trương, lần trước tôi đã nói với cậu muốn tài trợ cho đại hội tỉnh của các người, thừa dịp lần này đến Nam Tích, đem chuyện này định sẵn luôn nha. "
Trương Dương tươi cười rạng rỡ nói: "Đa tạ Chu tổng nhiệt tình ủng hộ, nếu như ngài có thời gian, ngày mai đi ủy ban thể dục nói chuyện, thế nào?"
Chu Tông Vạn làm việc cũng vô cùng sảng khoái, gật đầu nói: "Được, ngày mai chín giờ rưỡi tôi đến ủy ban thể dục!"
Trương Dương trong lòng thầm vui, Chu Tông Vạn nguyện ý tài trợ, phỏng chừng lần này đồ uống dùng thi đấu và vấn đề nước uống tất cả đều được giải quyết, hắn bắt đầu dần dần tìm về cảm giác công tác, công tác chuẩn bị chính thức của đại hội thể dục thể thao tỉnh đã được triển khai toàn diện.
← Ch. 0689 | Ch. 0691 → |