Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0691

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0691: Đừng đùa với bạo lực
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Trong lúc đám người Trương Dương đang nói chuyện vui vẻ với Chu Tông Vạn, thì Tần Thanh vừa mới đến Nam Tích đang ngồi uống nước với Thường Hải Tâm, gần đây khí trời thay đổi vô cùng phức tạp, vừa rời trời còn nắng tươi sáng, lúc này mây đen đã che khuất bầu trời, hai người ngồi ở ngoài góc quán cà phê, mỗi người kêu một ly cà phê kem. Tần Thanh nhấp một ngụm cà phê, mùi vị hỗn hợp của bánh kem và cà phê tan ra trong miệng, cô nhẹ giọng nói: "Công việc có quen hay chưa?"

Thường Hải Tâm có chút đứng ngồi không yên, khi Tần Thanh hỏi cô những lời này thì cô bị sửng sốt một chút, sau một hồi mới có phản ứng, gật đầu nói: "Ừm, cũng tốt"

Tần Thanh nói: " Trương Dương có ăn hiếp em không?"

Thường Hải Tâm bởi vì câu hỏi này của Tần Thanh mà mặt cười đỏ lên, dùng sức lắc đầu nói: "Đâu có, em luôn ở Nam Tích, còn hắn trong khoảng thời gian này thì đều bận việc ở bên ngoài, em đã lâu rồi không gặp hắn" Lúc nói xong những lời này, Thường Hải Tâm lại có chút hối hận, mình nói cái gì vậy, càng gạt bỏ quan hệ với Trương Dương như vậy, thì càng có vẻ giấu đầu lòi đuôi, phải biết rằng cô ấy đang đối mặt với Tần Thanh, với cơ trí của Tần Thanh, nói không chừng sẽ từ trăm ngàn chổ sơ hở của mình mà ngộ ra được cái gì đó.

Tần Thanh không nói gì cả, nâng ly cà phê lên uống một ngụm, nụ cười vẫn giữ trên môi nhìn Thường Hải Tâm, vốn với tính cẩn thận nên cô ấy đã lưu ý vết ửng hồng trên cổ của Thường Hải Tâm ngay từ đầu rồi, Tần Thanh là người từng trải, cô ấy lập tức liên tưởng được cái gì ngay, trong khoảng thời gian này Tần Thanh vẫn đều luyện công không ngừng, từ sau khi nếm thử song tu với Trương Dương, thì tu vi của Tần Thanh lại đề thăng lên một cảnh giới hoàn toàn mới, cảm giác của cô ấy đối với ngoại vật quanh mình cũng càng trở nên nhạy cảm, không chỉ là nhãn lực, thính lực, ngay cả khứu giác cũng đề thăng lên rất nhiều, và khi vừa gặp mặt Thường Hải Tâm, cô ấy đã ngửi thấy được một cổ khí tức quen thuộc, nhưng mà cô ấy khẳng định sẽ không vạch trần, chỉ nhẹ giọng nói: "Vừa nãy mới đi qua trung tâm thể dục mới, thấy xây dựng cũng đã gần xong rồi"

Thường Hải Tâm nói: "Địa điểm làm việc mới của ủy ban thể dục hai ngày nữa sẽ chuẩn bịn dọn qua rồi, công tác chuẩn bị của đại hội tỉnh cũng đã chính thức hoàn tất, thời gian đếm ngược của đại hội tỉnh cũng đã được bắt đầu rồi"

Tần Thanh nói: "Không ngờ rằng Trương Dương lại có thể ngồi yên trên vị trí chủ nhiệm ủy ban thể dục lâu như vậy"

Thường Hải Tâm cười nói: "Thành phố rất coi trọng hắn, nghe nói lần kinh mậu này sẽ do hắn phụ trách"

Tần Thanh mỉm cười nó: "Lý bí thư là lãnh đạo cũ của hắn, mà Trương Dương quả thật có năng lực kinh thương, thân là một lãnh đạo thì phải nên đề cử người hiền chứ không phải tị hiềm" Lúc Tần Thanh nói vẫn luôn quan sát Thường Hải Tâm, thật ra ngay khi Thường Hải Tâm quyết định đến Nam Tích làm việc, thì cô ấy cũng đã đoán được Thường Hải Tâm vì sao mà đến, cái gì nên phát sinh thì đến cuối cùng cũng sẽ phát sinh thôi, nếu như không phải vì Trương Dương, Thường Hải Tâm không có khả năng hồi phục lại dung mạo trong trận hoả hoạn lớn như vậy, ngay cả mình cũng không thể chống cự lại tình cảm của Trương Dương mà, huống chi là một thiếu nữ ngây thơ chưa hiểu sự đời như Thường Hải Tâm, Tần Thanh không khỏi lo lắng cho Trương Dương, mình có thể vì hắn mà nguyện ý từ bỏ hôn nhân, làm người phụ nữ sau lưng hắn, nhưng mà những cô gái khác chưa chắc sẽ nghĩ như vậy, Thường Hải Tâm là một cô gái không màng danh lợi, tính tình của cô ấy không thích hợp với quan trường, cho nên cô ấy đã từng muốn đi vào đồ thư quán. Tần Thanh nói: "Hải Tâm, gần đây có tiếp tục viết không?"

Thường Hải Tâm lắc đầu nói: "Bận xây dựng trung tâm tin tức cho ủy ban thể dục, không có nhiều thời gian, phỏng chừng là đến lúc đại hội tỉnh bắt đầu vẫn sẽ là tình trạng này"

Tần Thanh nói: "Chữ của em đẹp như vậy, không thể từ bỏ dễ dàng được"

Thường Hải Tâm nói: "Chờ sau khi làm xong đại hội tỉnh, em sẽ xin nghỉ phép thật lớn, chuẩn bị đi du ngoạn, nhìn xem có thể tìm được linh cảm hay không" Cô buông ly cà phê xuống, nói: "Thị trưởng Tần, đừng nói chuyện của em nữa, chị lần này đến Nam Tích là vì chuyện gì?"

Tần Thanh có chút oán trách nói: "Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không nên gọi là thị trưởng Tần, bây giờ chị quản không được em nữa rồi, gọi một tiếng chị Thanh như vậy mới có vẻ không phải như người ngoài. "

Thường Hải Tâm cười kêu một tiếng chị Thanh.

Tần Thanh lúc này mới nói: "Chuyện cảng nước sâu, Lam Sơn chị trải qua nhiều lần khảo chứng và thảo luận, rốt cục xuất ra một phương án hợp tác, ba em kêu chị đưa đến đây. Tôi và Lý bí thư hẹn buổi sáng ngày mai gặp mặt, cái phương án này suy nghĩ đến lợi ích hai bên, hẳn là không có vấn đề. "

Thường Hải Tâm nói: "Em nhớ công trình cảng nước sâu đều là Thường Lăng Không phụ trách mà. "

Tần Thanh cười nói: "Cũng là vì vậy nguyên nhân, thị trưởng Thường mới có thể tị hiềm. Chuyện mẫn cảm trên quan trường nhiều lắm, có đôi khi nghĩ tới là đau đầu. "

Thường Hải Tâm nói: "Đây là lý do em không muốn đi lại trên đường chính trị, nếu như khiến cho em mỗi ngày đối mặt với việc này em sẽ cảm thấy mệt chết đi được, không phải thể lực thì chính là tâm lý, sinh hoạt không có vui sướng. "

Tần Thanh nói: "Công việc của ủy ban thể dục cũng đơn giản chứ?"

Thường Hải Tâm cười nói: "Theo công tác hiện nay của em mà nói coi như lý tưởng, đa số thời gian đều là giao tiếp máy tính, giao lưu dễ hơn so với người. "

Tần Thanh cũng nở nụ cười, lúc này điện thoại của cô ấy đặt trên cà phê vang lên, Tần Thanh nhìn dãy số một chút, là điện thoại của Trương Dương, trong lòng ít nhiều cũng có chút oán trách, mình đi tới Nam Tích đã một đoạn thời gian, thằng nhãi này hiện tại mới gọi điện thoại đến, lẽ nào đã quên mình? Tần Thanh đương nhiên rõ ràng Trương Dương không có khả năng quên mình, nhưng cô ấy dù sao cũng là một phụ nữ, cho dù có rộng lượng, ở chỗ sâu trong đáy lòng vẫn quan tâm đối với một số việc, Tần Thanh cầm lấy điện thoại nói: "A lô!"

*****

"Chị Thanh!", Trương đại quan nhân kêu lên một tiếng đầy tình cảm.

Tần Thanh cười cười nói với Thường Hải Tâm: "Là tiểu Trương!" Cô tỏ vẻ là đang nói cho Thường Hải Tâm nghe, thật ra là nhắc nhở Trương Dương.

Trương Dương đoán được Tần Thanh hiện đang nói chuyện không tiện, hắn cười nói: "Thị trưởng Tần, tôi vừa bị lãnh đạo bắt đi phát biểu, không thể đi tiếp ngài, thứ lỗi thứ lỗi. "

Tần Thanh nói: "Không có việc gì, vừa rồi mặt trời rất tốt, lúc này bỗng nhiên trời đầy mây, bên ngoài đã bắt đầu mưa. "

Trương Dương nói: "Hay là tôi đi đón ngài?"

Tần Thanh nói: "Không cần, tôi và Hải Tâm đang nói chuyện phiếm, đợi lát nữa chúng tôi trực tiếp đi Hải Thiên."

Trương Dương nói: "Thị trưởng Tần, còn có một việc tôi muốn nhờ ngài. " hắn đem việc Lương Thành Long muốn mời Lâm Thanh Hồng đến nói ra, Tần Thanh nghe hắn nói xong, suy nghĩ một chút nói: "Được rồi, để tôi thử xem, bất quá tôi không bảo đảm là có thể mời Lâm Thanh Hồng ra được. "

Trương Dương nói: "Ngài cứ nói là bạn bè cũ gặp mặt, chuyện khác thì không cần nói, ủy ban thể dục chúng tôi còn có hợp tác với Lâm Thanh Hồng. "

Tần Thanh nói: "Có thể giúp đỡ bọn họ tác hợp cũng là chuyện tốt, cậu yên tâm đi, tôi lập tức liên hệ cô ấy. "

Tần Thanh buông điện thoại xuống, Thường Hải Tâm hiếu kỳ nhìn cô ấy, Tần Thanh mỉm cười nói: "Trương Dương nói muốn chị hỗ trợ hẹn Lâm Thanh Hồng ăn tối. "

Thường Hải Tâm nói: "Em phỏng chừng khẳng định là chủ ý của Lương Thành Long. "

Tần Thanh nói: "Không phải hắn thì còn ai. "

Thường Hải Tâm nhớ tới tình cảnh vượt rào của mình và Trương Dương, cũng là bởi vì buổi tối ngày đó uống rượu với Lâm Thanh Hồng gặp chuyện không may, mặt cười mơ hồ lại có chút phát nhiệt, đêm nay nếu như Lâm Thanh Hồng đi, hai bên gặp mặt có thể xấu hổ hay không? Tần Thanh thấy biểu tình của cô không bình thường, thật không ngờ còn phát sinh chuyện như vậy, nên nhẹ giọng nói: "Tính cách của Lâm Thanh Hồng rất mạnh hơn, chỉ sợ cô ấy chưa chắc cho chị mặt mũi. "

................................................�� �..........

Chuyện tình thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng của Tần Thanh nhiều, Tần Thanh gọi điện thoại, Lâm Thanh Hồng không hỏi một tiếng tối nay có những ai đến mà đã đáp ứng, điều này làm cho Tần Thanh ít nhiều cũng có chút bất ngờ, ngược lại chỉ có Thường Hải Tâm nghe Lâm Thanh Hồng muốn đi, biểu tình càng có vẻ mất tự nhiên, cô ấy bắt đầu nghĩ cách muốn rút lui, buổi tối ngày hôm nay cái bữa cơm này mình nên mượn cớ không đi, nếu như Lâm Thanh Hồng nhắc tới chuyện xấu hổ kia, mình sẽ xấu hổ chết mất, tuy rằng nói khả năng này ít tồn tại, thế nhưng trong lòng Thường Hải Tâm vẫn cảm thấy bất an, cô ấy cũng rõ ràng loại bất an này ở chỗ Tần Thanh.

So sánh với vẻ bất an của Thường Hải Tâm, Trương đại quan nhân trấn định hơn nhiều, hắn và Chu Tông Vạn nói chuyện rất khoái trá, tại Lãng Đào Sa cả một buổi chiều, hơn năm giờ mới cùng Lương Thành Long rời đi, lúc Kiều Bằng Cử ra cửa đột nhiên nhận được điện thoại của cha, kêu hắn đêm nay phản hồi Đông Giang, phụ mệnh không thể trái, Kiều Bằng Cử chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với hai người anh em này.

Viên Ba chuẩn bị sẵn sàng tại Hải Thiên từ lâu, Triệu Thiên Tài cũng đến trước bọn người Trương Dương, thấy hình dạng của Triệu Thiên Tài cũng là vừa tắm qua, bất quá hắn tắm tại Hải Thiên, không long trọng như bọn người Trương Dương.

Nghe nói Lâm Thanh Hồng muốn tới, phản ứng đầu tiên của Viên Ba là đêm nay chuẩn bị mũ giáp sắt cho Lương Thành Long, coi chừng Lâm Thanh Hồng chụp chai rượu đập đầu hắn thì khổ.

Lương Thành Long cười nói: "Không nghiêm trọng như vậy, cô ấy nếu như thật muốn đánh tôi, đánh chết tôi tôi cũng chấp nhận. "

Hai anh em Thường Hải Thiên và Thường Hải Long cũng tới tương đối sớm, Thường Hải Thiên từ Lam Sơn chạy tới, Trương Dương thấy hai anh em bọn họ đến đây, hỏi: "Hải Tâm không đi với các người đến đây?"

Thường Hải Long nói: "Hải Tâm nói máy vi tính của trung tâm tin tức xảy ra vấn đề em nó phải trở lại sửa dữ liệu, kêu chúng ta ăn trước đừng chờ. "

Trương Dương nói: "Công tác dù bận cũng phải ăn đúng không?" Trong lòng cũng đã đoán được, Thường Hải Tâm là mượn cớ, cô ấy khẳng định là bởi vì Tần Thanh đến mà cảm thấy xấu hổ.

Tần Thanh và Lâm Thanh Hồng đúng sáu giờ đồng hồ có mặt tại Hải Thiên, thấy Lâm Thanh Hồng thật sự tới, Lương Thành Long có vẻ kích động, lại có vẻ có chút bất an, từ chuyện ở Nam Võ lần trước hắn và Lâm Thanh Hồng đến bây giờ chưa liên hệ với nhau, Lương Thành Long muốn biết Lâm Thanh Hồng rốt cuộc có cảm tưởng gì với hắn từ sau lần đó, lại nói tiếp chuyện này còn muốn trách Trương Dương, không phải hắn cho mình dược lực vô cùng mạnh, cũng không đến mức trở thành một đêm bảy lần, nếu như không phải hắn đúng lúc gọi điện thoại nhờ vả Trương Dương đến đây cứu giá, chỉ sợ đêm đó đã cạn tinh mà chết rồi.

Trương Dương cười kêu một tiếng Lâm tổng.

Lâm Thanh Hồng trừng mắt nhìn hắn, không phản ứng hắn.

Lương Thành Long nhìn ra tình thế không ổn, cũng không dám chủ động đến gần.

Viên Ba nói: "Lúc đầu chuẩn bị vị trí mười người, hiện tại Kiều Bằng Cử có việc đi Đông Giang, Hải Tâm trở về cứu dữ liệu, thật sự là làm đồ ăn dễ, mời khách khó. "

Tần Thanh vừa rồi cũng đã biết chuyện Thường Hải Tâm không tới được, cô ấy cười nói: "Hải Tâm từ trước đến nay luôn coi trọng công tác hơn. " Cô ấy và Thường Hải Thiên chào hỏi một câu, tuy rằng cô ấy và Thường Hải Thiên đều là từ Lam Sơn tới, bất quá hai người trước đó cũng không biết đối phương muốn tới.

Viên Ba mời mọi người ngồi xuống, Lương Thành Long vài lần đem ánh mắt thử thăm dò Lâm Thanh Hồng, nhưng Lâm Thanh Hồng chỉ coi hắn là không khí, một chút phản ứng cũng không có.

Trương Dương biết rõ Lâm Thanh Hồng khó chịu với hắn, tiến đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Hồng, vui vẻ nói: "Lâm tổng, lần này tới Nam Tích, chúng ta có thể chứng thực chuyện tài trợ chứ?"

Lâm Thanh Hồng nói: "Cậu còn không biết xấu hổ mà nói chuyện tài trợ với tôi sao?"

Trương Dương cười nói: "Chúng ta không phải bạn bè sao? Có cơ hội tốt tôi đương nhiên muốn tiện nghi cho người nhà trước. "

Lâm Thanh Hồng nói: "Ai người nhà vời cậu, uổng công tôi coi cậu là bạn bè, lúc cần thiết lại đi giúp đỡ người khác để hãm hại tôi"

Người khác trong miệng của cô ấy đương nhiên là chỉ Lương Thành Long rồi.

Viên Ba cười hoà giải: "Tôi nói này, chúng ta lâu lắm rồi mới gặp mặt nhau, ngàn vạn lần đừng vì chuyện nhỏ mà tổn thương hoà khí chứ, Trương Dương, tên nhóc cậu cả ngày đắc tội với người ta, còn không mau nói lời xin lỗi với chị Thanh Hồng đi"

Trương đại quan nhân rất không nể mặt, hắn cười tủm tỉm nói: "Lâm tổng, lúc trước chị là chị dâu của tôi, bây giờ sắp ly hôn với Lương Thành Long rồi, sau này tôi gọi chị là chị Thanh Hồng, như vậy cho thân thiết nhé"

Lương Thành Long nghe được những lời này liền có chút nóng nảy: "Tôi nói Trương Dương này, cậu không phải đang làm chuyện xấu sao? Cậu không giúp tôi thì cũng đừng chia rẽ chúng tôi"

Lâm Thanh Hồng nói: "Hai người đã xa nhau còn cần người khác chia rẻ sao? Trương Dương, nếu cậu thật sự muốn bàn chuyện tài trợ, thì đáp ứng tôi một việc trước"

Trương Dương mở mồm nói: " Chị Thanh Hồng, chị cứ phân phó, chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định giúp chị"

Lâm Thanh Hồng nhìn chằm chằm Lương Thành Long, nói: "Ở đây có một con ruồi, cậu ném hắn ra ngoài cho tôi"

Tất cả mọi người đều rõ ràng, Lâm Thanh Hồng chính là muốn cho Lương Thành Long quê mặt, cũng muốn cho hắn xấu hổ, chuyện này đúng là không thể khuyên được, Tần Thanh lặng lẽ cho Trương Dương một ánh mắt, nhắc nhở hắn nói ít thì tốt hơn, Trương Dương vẫn vui vẻ như trước:" Cái này không dễ dàng đâu, chị Thanh Hồng, chúng ta bắt tay đi!"

Lâm Thanh Hồng nói: "Bắt tay để làm gì?"

Trương Dương nói: "Bắt tay giảng hoà! Chứng minh tình bạn của chúng ta không đổi, tài trợ không đổi, tôi sẽ giúp chị đá con ruồi này ra khỏi đây ngay"

Lâm Thanh Hồng quả nhiên vươn tay ra bắt lấy tay hắn, Trương đại quan nhân lúc nắm tay, ngón tay lại để trên mạch môn của Lâm Thanh Hồng, thằng nhãi này đã sớm nhìn ra có chút vấn đề, nên ngón tay mới để như thể.

Lương Thành Long bên kia tức đến nổi đỏ cả mũi, thiếu chút nữa vỗ bàn mắng to Trương Dương thấy lợi quên nghĩa, chỉ vì chút tài trợ, mà ném bạn thân ra ngoài, cái này đúng là bất nghĩa quá.

Trương Dương buông tay của Lâm Thanh Hồng ra, bỗng nhiên cười tủm tỉm nói: "Cái này, chuyện này có chút phức tạp, chị Thanh Hồng, việc vui, ngày đại hỉ, chúng ta đừng đùa với bạo lực như vậy được không?"

*****

Mọi người kỳ quái nhìn Trương Dương, ai cũng không rõ cái gì cả, nhưng Lâm Thanh Hồng lại vì những lời này của Trương Dương mà có chút hoảng, cô ấy sẵng giọng: "Cậu nói bậy bạ gì đó?" Lúc nói mặt tự nhiên có chút đỏ.

Trương Dương cười cười, nửa phần sau không nói ra, hắn thừa dịp nắm tay dò xét mạch môn của Lâm Thanh Hồng, phát hiện Lâm Thanh Hồng tự nhiên có thai. Trương Dương nói ra đến bên mép, nhưng lập tức lại nghĩ tới chuyện này không nên nói ra, quan hệ của Lâm Thanh Hồng và Lương Thành Long vẫn còn rất khó nói, Trương Dương không khỏi nhớ tới lần trước tại Nam Tích, Lương Thành Long sử dụng thôi tình dược mà mình cho hắn làm bậy với Lâm Thanh Hồng, lẽ nào cũng là đêm đó, Lâm Thanh Hồng châu thai ám kết? Trương Dương cảm giác chuyện này càng ngày càng thú vị, nếu như đứa nhỏ trong bụng Lâm Thanh Hồng là của Lương Thành Long, như vậy vụ ly hôn của hai người chín phần là không thành rồi

Tần Thanh cười nói: "Đúng vậy, chúng ta là bạn bè, lâu như vậy không gặp, ngày đại hỉ, không ai muốn đùa với bạo lực cả!" Tần Thanh quan sát cẩn thận, động tác vừa rồi của Trương Dương cô ấy thấy rất rõ, cô ấy nói như vậy ý là giúp Trương Dương giải vây.

Trương Dương vội vàng nói: "Đúng vậy, đúng vậy, bạn bè gặp mặt là đại hỷ sự, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, buôn bán phải được nhân nghĩa còn, mọi người nói đúng không?" Tất cả mọi người đều gật đầu, cơn tức của Lâm Thanh Hồng rõ ràng không còn như vừa rồi.

Lương Thành Long bị cô ấy quở trách vài câu, trong lòng không khỏi có chút phiền muộn, rút ra một điếu thuốc muốn mòi, nhưng phát hiện Lâm Thanh Hồng đang trừng mắt nhìn hắn, sợ đến nổi Lương Thành Long ném điếu thuốc lên trên bàn.

Trương Dương nói: "Tôi ghét nhất là người khác hút thuốc, làm vậy gì, đêm nay có phụ nữ ở đây, chúng ta chiếu cố chút đi. "

Lâm Thanh Hồng nói: "Có người cũng không biết chiếu cố cảm thụ của người khác. "

Tần Thanh cười nói: "Lâm tổng ngày hôm nay tâm tình không tốt, Trương Dương, cậu ở Nam Võ có phải đắc tội cô ấy không?"

Trương Dương cười nói: "Đúng vậy, tôi ở Nam Võ đã làm Lâm tổng uống say, chị Thanh Hồng, chị đại nhân không chấp tiểu nhân, chị trà trộn giang hồ nhiều năm như vậy, không cần phải chấp nhất với một tôm tép nhỏ mới ra đời như tôi, như vậy... Tôi bồi tội với chị một ly!"

Lâm Thanh Hồng thở dài nói: "Không cần, những lời này của cậu tôi nghe rõ ràng, không cần quanh co lòng vòng nói tôi già. "

Trương Dương cười nói: "Không dám không dám, tôi cảm thấy chị còn hấp dẫn hơn lần trước tôi gặp chị, lúc trước chị lịch lãm, thế nhưng ít có mùi vị ôn nhu của phụ nữ, hiện tại không giống, cả người giống như thay da đổi thịt, mùi vị phụ nữ càng ngày càng đủ, tri tính mỹ, nữ tính mỹ, mẫu tính mỹ tất cả chị đều chiếm!"

Lâm Thanh Hồng trong lòng thầm mắng Trương Dương nói bậy.

Trương Dương quay sang cười tủm tỉm hỏi những người khác: "Các người cảm thấy Lâm tổng đẹp không?" Mọi người gật gật đầu..

Lương Thành Long cũng gật đầu, hắn càng ngày càng phát hiện mình không thể rời khỏi Lâm Thanh Hồng, quả thật như lời Trương Dương nói, Lâm Thanh Hồng càng ngày càng có mùi vị phụ nữ, hắn thầm mắng mình, sao lúc trước không phát hiện ra?

Lâm Thanh Hồng dù sao nhìn quen sóng gió, lúc này đã trấn định xuống, cô ấy cười nói: "Trương Dương cậu đừng ở chỗ này đem tôi làm trò cười. "

Lương Thành Long bạo gan nói một câu: "Trương Dương, cậu đừng khi dễ Thanh Hồng nhà tôi, chọc giận tôi, tôi trở mặt với cậu đấy!"

Lâm Thanh Hồng nói: "Anh là anh tôi là tôi!" Tuy rằng vẫn nhấn mạnh phân chia giới hạn, bất quá thái độ đã không còn kiên quyết giống như lúc đầu. Viên Ba giơ ly rượu lên nói: "Nào, các vị bằng hữu, vì chúng ta tương phùng tại Nam Tích, vì chúng ta lại một lần nữa ngồi cùng nhau, vì nghênh tiếp khiêu chiến mới, chúng ta làm một ly. "

Ngoại trừ Lâm Thanh Hồng tất cả mọi người đều nâng ly rượu, Lâm Thanh Hồng chỉ uống nước, cô ấy giải thích nói: "Hai ngày nay dạ dày khó chịu... " Nói còn chưa xong, đã xoay người chạy đi ra ngoài.

Mọi người sửng sốt, cùng nhau đem ánh mắt nhìn phía Trương Dương, Lương Thành Long vô cùng kinh ngạc nói: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Trương Dương vẻ mặt vô tội nói: "Tôi cũng không biết, cô ấy là vợ của cậu, cậu đừng hỏi tôi!"

Tần Thanh nói: "Lương Thành Long, anh còn không nhanh chóng đuổi theo xem?"

Lương Thành Long có chút do dự: "Ta sợ cô ấy mất hứng!"

Trương Dương mắng: "Hèn nhát, đến lúc cậu biểu hiện rồi. "

Viên Ba đẩy hắn một cái, Lương Thành Long lúc này mới lấy dũng khí đứng lên, đi theo ra ngoài.

Hắn vừa ra khỏi cửa, mọi người đem ánh mắt hướng về Trương Dương, Triệu Thiên Tài hiếu kỳ nói: "Chuyện gì xảy ra vậy, tôi thấy bọn họ hình như có vẻ không đúng. "

Trương Dương nói: "Đừng hỏi tôi, chuyện của người ta chúng ta đừng xen vào. "

Viên Ba nói với Thường Hải Thiên: "Hải Thiên, nghe nói cậu rút lui khỏi nhà máy chế thuốc Giang thành?"

Thường Hải Thiên cười nói: "Đúng, nhưng mà hiện tại đã thành thất nghiệp rồi, đang chuẩn bị đến đây đi theo ông chủ Viên đây. "

Viên Ba sảng khoái gật đầu nói: "Nếu như cậu nguyện ý đến đây, tôi cầu còn không được, tổng giám đốc của Hải Thiên, thế nào? Tôi đem quyền quản lý ở đây giao cho cậu, như vậy tôi có thể đi chiếu cố bên Đông Giang. " Viên Ba nói rất chân thành.

Thường Hải Thiên cười cười nói: "Ông chủ Viên, tôi không có làm qua quản lý khách sạn. "

Viên Ba nói: "Quản lý đều là tương thông, một xí nghiệp lớn như vậy mà cậu có thể quản lý được, càng không cần phải nói cái khách sạn Hải Thiên này. "

Trương Dương cười ha hả nói: "Viên ca, Hải Thiên rời khỏi Giang thành cũng là dự định tự lập nghiệp. "

Viên Ba lúc này mới hiểu được, gật đầu nói: "Mỗi người có chí riêng, cái khách sạn Hải Thiên của tôi cũng không dung nổi Bồ Tát lớn này. "

Thường Hải Thiên khiêm tốn nói: "Ông chủ Viên khách khí, thấy sự nghiệp của cậu rất tốt, tôi cũng vô cùng hâm mộ. "

Trương Dương nói: "Cậu tên là Thường Hải Thiên, khách sạn này là Hải Thiên, hình như thật sự có chút duyên phận. "

Mọi người vừa nghe, không phải thế chứ, đích thật là chuyện như vậy.

Thường Hải Thiên nói: "Tất cả mọi người đều là bạn bè, tôi cũng không cần phải giấu diếm, tôi chuẩn bị mở một nhà máy thực phẩm bảo vệ sức khoẻ phẩm, đã làm gần xong hết rồi, lúc đầu tôi thật sự chuẩn bị dùng cái tên công ty bảo vệ sức khoẻ Hải Thiên, nhưng ngày hôm nay đi tới Hải Thiên ăn, tôi phát hiện như vậy thì lại xâm quyền. "

Viên Ba cười nói: "Cậu cứ dùng, tôi không kiện cậu xâm quyền đâu. "

Thường Hải Thiên cười nói: "Không phải sợ cậu kiện tôi, là sợ sau này sản phẩm của tôi đưa ra thị trường, người khác đầu tiên nghĩ đến cũng là khách sạn Hải Thiên. "

Viên Ba nói: "Có thể thành lập tập đoàn Hải Thiên, tôi cũng có hứng thú đối với thực phẩm bảo vệ sức khoẻ, nếu như cậu nguyện ý, tôi cũng tham gia cổ phần. "

Thường Hải Thiên nói: "Đa tạ ông chủ Viên, hiện nay vấn đề đầu tư đã hoàn toàn giải quyết, lúc đầu tôi cũng không dự định làm quy mô lớn, sản phẩm bảo vệ sức khoẻ chỉ là giai đoạn đầu, đầu tư càng lớn mạo hiểm càng lớn, tôi chuẩn bị làm cho vững chắc trước.".

Viên Ba thấy Thường Hải Thiên dùng lời nói dịu dàng xin miễn đề nghị của mình, đã rõ ràng người ta muốn làm một mình, bất quá ngẫm lại Thường Hải Thiên là con trai của bí thư thị uỷ Lam Sơn Thường Tụng, em trai của hắn Thường Hải Long trong ngành trang sức cũng rất có tiếng, phương diện tài chính hẳn là không tồn tại vấn đề, hạng mục mà người khác xem trọng, khẳng định sẽ không chia đơn giản cho mình một phần.

Tần Thanh nói: "Hải Thiên, cậu dự định quay về Lam Sơn gây dựng sự nghiệp sao?"

Thường Hải Thiên lắc đầu nói: "Thị trưởng Tần, tính tình của ba tôi chị hẳn là cũng biết, ông lo lắng nhất là người khác nói bậy bạ, sợ người khác nói ông lợi dụng chức quyền sáng tạo tiện lợi cho con cái, lần này tôi bởi vì gây dựng sự nghiệp độc lập mà đã bị ông mắng rất nhiều. "

Thường Hải Long cười nói: "Anh, lúc trước em chẳng phải cũng vậy sao, tập làm quen là tốt, lão gia tử muốn mắng thì mắng, ai kêu ổng là ba của chúng ta. "

Người trên bàn lại nở nụ cười.

Tần Thanh nói: "Vậy tính phát triển tại đâu ngoài Lam Sơn?"

Thường Hải Thiên nói: "Tôi khảo sát một nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ ở Tĩnh Hải, bởi vì kinh doanh không tốt, hiện nay đã sắp đóng cửa, tôi dự định đem cái nhà máy này thu mua lại, phương diện giá cả cũng bàn gần xong rồi, thuận lợi mà nói, tháng này có thể ký hẹn. "

Thường Hải Long chưa từng nghe đại ca nói ra chuyện này, hắn vô cùng kinh ngạc nói: "Anh, anh hành động rất nhanh. "

Thường Hải Thiên nói: "Thấy em cứ đổi ô tô một chiếc rồi lại một chiếc, làm đại ca anh cũng nóng ruột, nếu không nỗ lực, tôi sẽ thành người không có tiền đồ nhất trong nhà. "

"Sao có thể, ba coi trọng nhất vẫn đều là anh. "

Lương Thành Long đi tới ngoài toilet nữ, nghe được tiếng nôn mửa của Lâm Thanh Hồng, hắn do dự một chút, lấy hết dũng khí đi vào.

Lương Thành Long thân thiết nói: "Thân thể khó chịu?"

Lâm Thanh Hồng không nói chuyện.

Lương Thành Long nói: "Cảm thấy... em có chút không đúng... "

Lâm Thanh Hồng mắt phượng trợn tròn: "Anh nói nhảm cái gì vậy?" Nói xong lại cảm giác buồn nôn, ghé đầu xuống mà ônn, Lương Thành Long nhân cơ hội vỗ phía sau lưng của cô.

Lúc này phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai, một phụ nữ trung niên đi ra, thấy một người nam xuất hiện trong toilet nữ, thét chói tai cũng là phản ứng bình thường. Bà ấy chất vấn Lương Thành Long: "Cậu là một thằng đàn ông mà có xấu hổ hay không, sao chạy tới toilet nữ?"

Lương Thành Long không để ý tới bà ấy, nhưng không ngờ người phụ nữ trung niên không buông tha, xông lên đẩy đẩy hắn nói: "Nhanh chóng đi ra ngoài!"

Lương Thành Long quay người lại trừng mắt với bà ta, giận dữ hét: "Con mắt của bà nằm ở đâu thế, tôi đến chăm sóc cho vợ của tôi!"

"Cậu... "

"Cậu cái gì mà cậu? Còn lải nhải nữa, tôi đập chết bà đấy!"

Người phụ nữ trung niên bị doạ, môi co quắp một chút, cuối cùng không dám nói nữa, cúi đầu xám xịt đi ra.

Lâm Thanh Hồng nhìn bộ dạng Lương Thành Long đột nhiên nổi nóng, không biết vì sao bỗng nhiên nhịn không được lộ ra mỉm cười, cô ấy lập tức lại ý thức được mình không nên cười, nhanh chóng hồi phục vẻ lạnh lùng vừa rồi, nhưng này nụ cười lúm đồng tiền vẫn bị Lương Thành Long bắt được, Lương Thành Long muốn nói hai câu cho ấm lòng, nhưng Lâm Thanh Hồng vội vã đi.

Lương Thành Long đuổi tới hành lang, thân thiết nói: "Thanh hồng... em... em không phải mang thai chứ?"

Lâm Thanh Hồng quay người lại, căm tức nhìn Lương Thành Long nói: " Có liên quan đến anh sao?"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)