Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0695

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0695: Bạn bè nước mỹ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lời nói này của Tạ Vân Phi là hướng về phía Trương Dương, Trương đại quan nhân cười tủm tỉm nhìn Tạ Vân Phi, mặt không đổi sắc tâm không nhảy dựng, đẩy mày là để mắt đến mày, mày con mẹ nó không phải có năng lực sao? Chạy tới nơi này bắt bẻ, đem thành tích công tác của ủy ban thể dục Nam Tích tất cả đều gạt bỏ sao? Phải cho mày một bài học, Trương Dương nói: "Ai? Ai đẩy Tạ chủ nhiệm xuống phía dưới?"

Vương Nghiễm Chính nói: "Tạ chủ nhiệm, ngài có phải là uống nước nhiều hồ đồ không? Ngài là lãnh đạo, ai dám đẩy ngài?"

Vương Nghiễm Chính tuy rằng là phó thị trưởng của một thành phố cấp huyện, nhưng mà gã cũng không coi phó chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh trong mắt, nếu như không phải trong chuyện thể dục, Tạ Vân Phi căn bản không có bất luận xuất hiện cái gì với gã, Vương Nghiễm Chính nói: "Tạ chủ nhiệm, ngài không phải nói bục cao không đến mười mét sao?"

Một câu nói là Tạ Vân Phi đỏ bừng mặt, quả thật, vừa rồi hắn có nói như thế. Nhưng mà khi hắn từ trên bục cao té xuống, Tạ Vân Phi cảm thấy đừng nói là mười mét, một trăm mét cũng còn đủ, thiếu chút nữa đã đem hồn của hắn bị dọa bay đi.

Đầu óc Tạ Vân Phi lúc này đã tỉnh táo, hắn cũng biết vừa rồi khẳng định là có người đẩy hắn, hơn nữa người này tám chín phần là Trương Dương, thế nhưng, người khác đều không phát hiện ra, chỉ nhìn thấy Trương Dương từ trên bục cao nhảy xuống cứu hắn, nếu như hắn tiếp tục nói nữa, thì người khác sẽ cho rằng hắn lấy oán trả ơn. Tạ Vân Phi trong lòng phiền muộn, tên nhóc kia sao lại âm hiểm như vậy? Làm việc cũng thiếu đạo đức, nhưng mà hắn ta cũng không ngẫm lại mình, biểu hiện soi mói không tha vừa rồi đã chọc giận quan viên Nam Tích. THấy Tạ Vân Phi rơi xuống nước, hầu như không ai đồng tính hắn, không chỉ như thế, còn có vài tiểu nhân nhìn có chút hả hê.

Xảy ra chuyện này, khảo sát cũng phải gián đoạn, Vương Nghiễm Chính an bài tổ khảo sát đi nhà khách nghỉ ngơi, Trương Dương vốn dĩ làm tốt chuẩn bị chiêu đãi cái đám người này, thế nhưng biểu hiện của Tạ Vân Phi ngày hôm nay khiến cho hắn rất không vui, anh đã không biết xấu hổ, lão tử sẽ không cho mặt mũi, hắn quyết định hiện tại rời đi, không hầu hạ cái đám người của đoàn khảo sát này.

Vương Nghiễm Chính nghe nói hắn phải đi, vẻ mặt không khỏi đau khổ nói: "Chủ nhiệm Trương, bọn họ là đoàn khảo sát của ủy ban thể dục tỉnh, lỡ như chúng ta chiêu đãi không chu toàn, trở lại tỉnh còn không biết nói như thế nào. "

Trương Dương nói: "Bọn họ muốn nói như thế thì cứ nói thế đấy, cho dù chúng ta chiêu đãi chu đáo, bọn họ cũng sẽ không nói tốt cái gì. "

Vương Nghiễm Chính thở dài một hơi, quả thật, Tạ Vân Phi đều thảm đến mức này, hắn chỉ sợ hận còn không kịp, sao lại nói tốt. Vương Nghiễm Chính nói: "Vị Tạ chủ nhiệm này đối với chúng ta rất có thành kiến. " Gã nói uyển chuyển, Trương Dương đương nhiên có thể nghe ra, cười nói: "Không phải có thành kiến đối với các người, là thành kiến với tôi, thị trưởng Vương, anh đừng lo cho hắn, lúc đầu nếu như hắn khách khí, chúng ta cũng sẽ kính như thượng khách đối với bọn họ, nhưng hắn đi tới cũng là gây chuyện, chúng ta cũng không cần phải khách khí đối với hắn, muốn chơi thì chơi, tôi không tin hắn còn có thể làm gì đại hội tỉnh? Nếu như trong tỉnh bởi vì ý kiến của hắn khiến cho đại hội tỉnh đổi chổ, tôi cầu còn không được, đỡ phải phiền phức. "

Vương Nghiễm Chính biết hắn nói thật, cười nói: "Chủ nhiệm Trương, buổi trưa tôi an bài yến hội tiếp đãi, cậu xem... " Ý tứ của hắn là Trương Dương tùy tiện làm hình dạng, coi như là đi ngang qua sân khấu, quay đầu lại cũng dễ nói.

Trương Dương căn bản không đem Tạ Vân Phi để vào mắt, nếu như biểu hiện của Tạ Vân Phi bình thường một ít, Trương Dương có thể còn có thể làm có lệ một chút, nhưng Tạ Vân Phi tự tìm xấu xí, Trương đại quan nhân mới sẽ không nể mặt hắn, Trương Dương cười nói: "Buổi trưa tôi có chuyện rồi. "

Vương Nghiễm Chính bán tín bán nghi.

Trương Dương nói: "Tôi và bạn bè hẹn cùng đi nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Hải Dương nhìn. "

Vương Nghiễm Chính nghe nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Hải Dương thì sửng sốt một chút: "Đi nơi đó làm gì?"

Trương Dương đem chuyện Thường Hải Thiên muốn tiếp được nhà máy chế phẩm sinh vật biển nói ra, Vương Nghiễm Chính nói: " Tình huống của nhà chế phẩm sinh vật biển tôi biết một ít, lỗ lã rất nghiêm trọng, tiền lương công nhân khất nợ rất lâu, tới tòa thị chính ầm ĩ vài lần. Nếu như bạn của cậu có thể tiếp nhận chỗ đó, đương nhiên là một chuyện tốt, coi như là giúp thành phố chúng ta giải quyết một phiền toái. Chủ nhiệm Trương, cần tôi hỗ trợ, ngài cứ việc nói. "

Trương Dương cười gật đầu, hắn và Thường Lăng Phong cùng nhau rời khỏi trung tâm vận động, hai người lái chiếc Toyota mà ủy ban thể dục mới mua tới, tài xế lão Hà đang nằm ở ghế ngồi phía trước phơi nắng mặt trời, thấy bọn họ đến, cuống quít ngồi dậy, cười hô: "Chủ nhiệm Trương đã trở về!"

Trương Dương gật đầu, cùng Thường Lăng Phong mở cửa xe ngồi lên, ngửi được mùi thuốc cao cổ, hắn có chút kỳ quái hỏi: "Lão Hà, cái mùi gì vậy?"

Lão Hà không có ý tứ của cười cười nói: "Hai ngày nay tui bị đau lưng, dán thuốc cao. "

Trương Dương nói: "Đau lưng thì để cho người khác đi, lão Hà, ông qua ghế bên cạnh đi, tôi lái xe. "

Lão Hà nói: "Vậy sao được, ngài là lãnh đạo!"

Trương Dương không nói nhiều kéo ông đi qua: "Lãnh đạo cái gì, trong cơ quan tôi là lãnh đạo, ở chỗ này, tuổi của ông lớn hơn tôi, tôi phải kính lão yêu trẻ. "

Lão Hà cảm thán nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài thật sự là người tốt. "

Trương Dương khởi động ô tô, vui vẻ nói: "Lão Hà, ông bao nhiêu tuổi?"

Lão Hà nói: "Năm mươi lăm, vừa xin nghỉ hưu, thân thể tôi không thể lái xe. Chủ nhiệm Trương, phỏng chừng không lâu, tôi sẽ không thể lái xe cho ngài. "

Trương Dương cười nói: "Lớn tuổi rồi, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, lái xe cũng là thể lực sống, tinh thần theo không kịp cũng không được. "

Lão Hà nói: "Tui lái xe cả đời, ngoại trừ lái xe cái khác cũng không biết làm, tôi nghĩ tới nghĩ lui, trong ủy ban thể dục tôi thấy ngoài cửa lớn là có thể, lão Chu phòng thường trực đã tới tuổi nghỉ hưu, tôi làm một báo cáo, xin nhìn cửa lớn, tiếp vị trí của ông ta, phát huy năm năm nữa, tui sẽ thành thật về nhà ôm cháu. "

Trương Dương nói: " Ủy ban thể dục chúng ta hình như chỉ có một tài xế, ông đi, tôi còn phải mời người đến!"

Lão Hà nói: "Cũng không phải lập tức đi, tui đợi mới tài xế tới, tui mới đi trông cửa lớn. "

Phía sau Thường Lăng Phong cười nói: "Chủ nhiệm Trương, hay là để tôi làm tài xế cho cậu nha. "

Trương Dương nói: "Cậu làm tài xế, vậy không phải đại tài tiểu dụng sao?" Hắn bỗng nhiên nghĩ tới Chu Sơn Hổ, đứa nhỏ này không tồi, đem hắn bồi dưỡng, cho tới ủy ban thể dục làm tài xế, có thể lái xe còn có thể kiêm chức bảo tiêu, chẳng phải là lưỡng toàn tề mỹ, Trương đại quan nhân bắt đầu có ý thức xây dựng nhóm người của mình.

..................

*****

Nhà máy chế phẩm sinh vật biển ở đông giao Tĩnh Hải, cách biển rất gần, đi tới gần nhà máy đã nghe mùi đặc trưng của nước biển, bởi vì kinh tế nhà máy đình trệ, quản lý nhà máy cũng vô cùng rời rạc, bọn họ lái xe đi vào, bảo vệ phòng thường trực cũng lười đứng dậy hỏi.

Trương Dương đem xe chạy vào đại viện trong nhà máy, thấy chiếc xe jeep Thường Hải Long mới mua đậu ở chỗ này, hắn đem xe mình đậu song song xe jeep, cùng Thường Lăng Phong đi xuống.

Hai anh em Thường Hải Thiên đang ở trong phòng làm việc xưởng trưởng, Thường Hải Thiên vô cùng căm tức, đang lý luận với xưởng trưởng nhà máy chế phẩm sinh vật biển Dư Đông Minh, Thường Hải Thiên tức giận cũng rất bình thường, hắn và Dư Đông Minh đạt thành hiệp nghị, các thiết bị phân xưởng còn cơ bản hoàn chỉnh, nhưng lúc này đến đây, rất nhiều thiết bị đã không thấy, Thường Hải Thiên nói: "Dư xưởng trưởng, có ai làm chuyện như vậy sao? Chúng ta đâu có nói thiết bị không thể động, nhưng hiện tại tự anh đi xem, thiết bị trong nhà máy thiếu một phần ba, gia cụ làm công, điều hòa cũng mất rất nhiều, tôi muốn chính là cái nhà máy còn hoạt động, không phải muốn một xác không. "

Dư Đông Minh vẻ mặt sầu khổ nói: " Ông chủ Thường, tôi cũng không ngờ, công nhân tới tìm tôi muốn tiền lương, tôi không có tiền cho, bọn họ tranh lấy đồ trong nhà máy, tôi cũng nỗ lực ngăn cản, nhưng bọn họ nhiều người như vậy, tôi quản được một người, quản không được nhiều người như vậy, thật ra đâu đến mức dừng lại, tuyến sản xuất vẫn còn, tuyến sản xuất tôi bảo hộ rất tốt. "

Thường Hải Long không nhịn được nói: "Với cái tuyến sản xuất cũ nát của anh, không khác gì sắt vụn. "

Dư Đông Minh nói: "Cái nhà máy này tôi thật sự làm không nổi nữa, nếu không tôi cũng sẽ không chuyển nhượng cho các người. "

Thường Hải Thiên nói: "Hiệp nghị chúng ta đều bàn xong, anh lại làm thành cái dạng này, thế bây giờ nên làm cái gì đây?"

Dư Đông Minh nói: "Như vậy, bớt một trăm ngàn trong giá mà chúng ta đưa ra!"

Thường Hải Thiên nói: "Thiếu nhiều đồ như vậy, anh giảm một trăm ngàn, tổn thất lẽ nào bắt tôi gánh chịu? Năm trăm ngàn!"

Dư Đông Minh nói: "Nhà máy lúc đầu tôi cũng đã bán giảm giá, cho dù bán đất cũng không có cái giá đó, nếu như không phải tôi cùng đường tôi cũng sẽ không bán cho anh, một trăm ngàn!"

Thường Hải Long nói: "Anh, nói chuyện cùng hắn làm gì, cái nhà máy cũ nát này hắn muốn bán cho ai thì bán, chúng ta sẽ tìm chổ khác!"

Hai anh em phối hợp ăn ý, Thường Hải Thiên cũng làm bộ muốn đi, thấy bọn họ như vậy, Dư Đông Minh có chút hoảng, nhanh chóng nói: "Như vậy đi, hai trăm ngàn, thật sự không thể bớt, thật ra mấy thứ kia đều là râu ria của, không đáng tiền. "

Thường Hải Long nói: "Ba trăm ngàn!"

Dư Đông Minh toát ra mồ hôi lạnh, hắn nghiến răng nói: "Hai trăm năm chục ngàn!"

Thường Hải Thiên cũng không muốn ép hắn quá, gật đầu nói: "Thành giao!"

Hai anh em kẻ xướng người hò rốt cục thành công đem giá giảm xuống còn ba triệu bảy trăm năm mươi ngàn.

Trương Dương và Thường Lăng Phong cười tủm tỉm ở bên ngoài nghe, mãi cho đến khi bọn họ nói xong, hai người mới đi vào.

Trương Dương nói:, "Nói chuyện cũng không biết đóng cửa phòng. "

Thường Hải Thiên cười đứng dậy: "Cũng không phải chuyện không muốn cho người, vì sao phải đóng cửa. "

Biểu tình của Dư Đông Minh ít nhiều có chút uể oải, nhà máy lại giảm hai trăm năm mươi ngàn, ngẫm lại thật sự là đau lòng, Thường Hải Thiên cũng không có giới thiệu hắn cho Trương Dương, nói với Dư Đông Minh: "Cuối tuần tôi đến đây chính thức ký hẹn, tiền cũng sẽ trả cùng ngày cho anh, trong lúc này, anh phải bảo đảm đồ trong nhà máy hoàn hảo không tổn hao gì, nếu không, cũng là anh vi phạm hợp đồng. "

Dư Đông Minh thở dài nói: "Tôi ngày hôm nay đem bố cáo dán ra ngoài, nhà máy đã không là của tôi, ai tới trộm đồ, sẽ gánh chịu trách nhiệm pháp luật. "

Hai anh em Thường Hải Thiên mang theo Trương Dương hai người nhìn một chút trong nhà máy, diện tích nhà máy rất lớn, tổng cộng có sáu phân xưởng, hai ký túc xá, tính luôn thiết bị bên trong, ba triệu bảy trăm năm mươi ngàn không tính là cao.

Trương Dương cười nói: "Hải Thiên, lần này anh kiếm được lời rồi. "

Thường Hải Thiên cười cười nói: "Không phải kiếm, chỉ cần công nhân của nhà máy thôi, mỗi năm đều là một chi tiêu rất lớn. " Đi vào phân xưởng lớn nhất, Trương Dương thấy Triệu Thiên Tài đang ở chổ đó, cùng một kỹ sư do Thường Hải Thiên mang đến cùng nhau kiểm tra dây chuyền sản xuất.

Người kỹ sư kia nhăn mặt nhíu mày, thấy Thường Hải Thiên đến, nhanh chóng đi qua, lắc đầu với Thường Hải Thiên nói: "Ông chủ Thường, tuyến sản xuất này trên cơ bản hỏng hết rồi, rất nhiều linh kiện đều bị biến chất, bởi vì vượt qua thời hạn bảo hành, muốn sửa chữa thì phải tốn một giá rất lớn, tôi thấy còn không bằng mua cái mới. "

Thường Hải Thiên nói: "Tuyến sản xuất mới cần không ít tiền, thật sự không có cách nào sao?" Bên kia Triệu Thiên Tài cũng đã đi tới, hắn thấp giọng nói: "Ta thấy vẫn có hi vọng sửa chữa, chỉ là một ít linh kiện hư hao, nếu như có thể mua được thì tốt nhất, mua không được, có thể tự mình sản xuất, vấn đề mạch tôi có thể giải quyết. "

Tên kỹ sư có chút kinh ngạc nhìn hắn: "Anh bạn, những cái này đều là mạch điện hợp thành, cái cờ lê cũ của anh có thể sửa?"

Triệu Thiên Tài nói: "Mạch điện hợp thành cũng là mạch, không có trắc trở. "

Thường Hải Thiên không biết bản lĩnh của Triệu Thiên Tài, đối với cái này cũng là nửa ngờ nửa tin, Trương Dương nói: "Thiên Tài, nếu anh có thể sửa tốt, vậy để cho ông chủ Thường thâm tạ anh!"

Triệu Thiên Tài cười nói: " Ông chủ là Thường bạn của cậu, tôi giúp hỗ trợ cũng nên! Bất quá, tôi cần bản vẽ nguyên thủy của dây chuyền sản xuất, trở lại nghiên cứu một chút, tôi tin tưởng một vòng một tuần có thể đem này tuyến sản xuất này sửa tốt. "

Thường Hải Thiên tuy rằng không tin toàn bộ, thế nhưng nghe được Triệu Thiên Tài nói như vậy lòng tin cũng tràn đầy, trong lòng không khỏi có chút kích động, nếu như thật có thể sửa chữa, ít nhất cũng giúp hắn giảm bớt cả triệu đồng, hắn đương nhiên muốn thâm tạ Triệu Thiên Tài.

Thường Lăng Phong nói: "Sau này anh dự định làm sản phẩm bảo vệ sức khỏe?" Thường Hải Thiên gật đầu nói: "Thông qua nhà máy này làm sản phẩm bảo vệ sức khỏe của biển, cá biển, tảo biển, mực biển, tôi muốn khôi phục sản xuát, khôi phục một ít danh tiếng trên thị trường, sau đó mới đẩy sản phẩm mới. "

Thường Lăng Phong nói: "Sản phẩm bảo vệ sức khỏe trong phương diện này, độ ủng hộ trong nước không cao. "

Thường Hải Thiên biết Thường Lăng Phong có ánh mắt rất cao minh trên thương nghiệp, khiêm tốn thỉnh giáo nói: "Thường chủ nhiệm, cậu giúp tôi ra một chủ ý đi. "

Thường Lăng Phong cười nói: "Đầu tiên anh phải đem sản phẩm làm đạt tiêu chuẩn, qua được cửa chất lượng, nhà máy này hẳn là đã làm cho danh tiếng của mình bị mất hết rồi, anh ngàn vạn lần không thể dùng nhãn hiệu của bọn họ, anh nói cái này là một loại sản phẩm bảo vệ sức khỏe biển, chỉ là người ta tương đối mê tín sản phẩm nước ngoài, anh có thể lo lắng đến việc mời người phát thanh nổi tiếng đến, dù sao mấy cái đồ biển này cũng là hàng ngoại nhập, dân chúng chẳng có nhận thức, loại sản phẩm bảo vệ sức khỏe này đều có chất lượng ngoại quốc là được. "!!

*****

Thường Hải Thiên nói: "Tôi cũng có nghĩ tới, thế nhưng không có đối tượng thích hợp. "

Thường Lăng Phong nói: "Một hình thức mà thôi, càng là người quen càng tốt. "

Trương Dương ở một bên nói: "Hồ Nhân Như bên kia thế nào? Công ty quảng cáo hiện tại là bên Hồng Kong, hơn nữa cô ấy đi ra từ nhà máy thuốc, đối với phương diện này cũng tương đối quen thuộc. "

Thường Hải Thiên cười nói: "Nếu như cô ấy nguyện ý đương nhiên tốt quá. "

Trương Dương nói: "Anh không cần lo lắng, tôi nói cùng cô ấy, chỉ là trên danh nghĩa, kinh doanh của xí nghiệp, cô ấy không tham dự. "

Thường Hải Thiên nói: "Tôi ước gì cô ấy có thể gia nhập, bản lĩnh của Hồ Nhân Như trên thương trường một chút cũng không thua kém tôi, nếu như cô ấy nguyện ý gia nhập, áp lực của tôi sẽ nhỏ đi. " mọi người đi dạo nhà máy chế phẩm sinh vật biển một vòng, Thường Lăng Phong lại nói ra vài kiến nghị hợp lý hoá, lúc bọn họ chuẩn bị đi ăn, nhà máy xảy ra chuyện, công nhân và người nhà của nhà máy Hải Dương, tổng cộng hai trăm mấy người lại tới nhà máy gây sự.

Dư Đông Minh căn bản không khống chế được cục diện, Thường Hải Thiên nhanh chóng chạy qua, những công nhân này đang sục sôi, hét lên: "Dựa vào cái gì nhà máy bán đi chứ, tiền lương của chúng tôi làm sao bây giờ? Chúng tôi sau này ăn cái gì?"

Thường Hải Thiên đi tới trước đoàn người lớn tiếng nói: "Mọi người bình tĩnh một chút, tôi là Thường Hải Thiên, cũng là tôi tiếp nhận nhà máy Hải Dương, tôi và Dư xưởng trưởng đã nói qua, một điều kiện chủ yếu bên trong là, tôi tiếp nhận tất cả công nhân của nhà máy vô điều kiện, tôi ở chỗ này cam đoan với các người, mỗi một công nhân sẽ tìm được công tác của mình trong nhà máy, hơn nữa thông qua tiền lương và phúc lợi của nhà máy, ta ở đây xác thực, bằng tốc độ nhanh nhất cho vay xuống, tôi biết nội tâm mọi người hiện tại đều rất không nỡ, sợ thất nghiệp, sợ sinh hoạt sau này mất đi bảo đảm, xin các người yên tâm, tôi sẽ không mặc kệ mọi người. " Trình độ quản lý của Thường Hải Thiên rõ ràng cao hơn Dư Đông Minh, hứa hẹn của hắn khiến cho tâm tình của những công nhân này dần dần bình phục xuống.

Trương Dương và Thường Lăng Phong xa xa nhìn, Thường Lăng Phong không khỏi cười nói: "Xem ra Thường Hải Thiên chuẩn bị buông tay làm lớn một hồi. "

Trương Dương nói: " Hoàn cảnh và điều kiện của nhà máy đều rất không tồi, Hải Thiên bản thân lại có năng lực, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là có thể làm. "

Thường Hải Thiên vất khuyên đám người này đi, xoay người trở lại bên cạnh bọn họ, có chút áy náy nói: "Ngại quá, để cho các người thấy loại tình huống này. "

Trương Dương nói: "Có chuyện không cần phải giấu, Hải Thiên, anh thật là có dũng khí, công nhân nhiều như vậy thế nhưng vẫn có thể tiếp nhận. "

Thường Hải Thiên nói: "Tôi lúc đầu cũng không muốn tiếp được những công nhân này, nhưng sau ngẫm lại nếu như tôi đuổi bọn họ ra, những người này sẽ bởi vì thất nghiệp mà sinh hoạt khó khăn, chúng ta làm xí nghiệp đầu tiên phải có ý thức trách nhiệm xã hội. "

Trương Dương nói: "Lời này tôi thích nghe. "

Thường Hải Thiên cười nói: "Thật ra tôi nên nói những lời này sớm, ba tôi đã nói qua, người mặc kệ lúc nào cũng phải có ý thức trách nhiệm xã hội, nếu như tôi đuổi những công nhân này, nếu như truyền tới lỗ tai của ba, chỉ sợ ngay cả đứa con này ba tôi cũng không chịu nhận. "

Mọi người cùng nhau nở nụ cười, Thường Hải Thiên nói: "Đi, tôi mời các người đi ăn hải sản. "

Trương Dương gật đầu, điện thoại của hắn lại vang lên, là điện thoại của bí thư thị ủy Lý Trường Vũ, Trương Dương không dám chậm trễ, vội vàng nghe điện thoại.

Lý Trường Vũ mở miệng nói: " Tình huống khảo sát của tổ khảo sát ủy ban thể dục tỉnh thế nào?"

Trương Dương trong lòng ngẩn ra, trong lòng nói không phải chuyện Tạ Vân Phi rơi xuống nước truyền tới của lỗ tai của ông ta nhanh như vậy? Trương đại quan nhân rất trấn định hồi đáp: "Cũng tốt, bọn họ lúc đầu xuống vạch lá tìm sâu, mà sâu trong lá khẳng định là không thể tránh được. "

Lý Trường Vũ nói: " Tác phong quan liêu của đám người này hơi nặng một chút, vạch lá tìm sâu là đương nhiên, cậu đừng để ý đến bọn họ, mời bọn họ ăn hải sản, ra biển đổi gió, chỉ cần bọn họ chơi vui vẻ đương nhiên không có việc gì, lúc trở lại tặng quà thêm, bọn họ sẽ giúp đỡ Nam Tích chúng ta nói tốt vài câu. "

Trương Dương cười nói: "Bí thư Lý, ngài dạy tôi đút lót à!"

Lý Trường Vũ cũng không nhịn được nở nụ cười: " Đút lót cái gì, đây là nghệ thuật chính trị. "

Ông ta không biết chuyện Tạ Vân Phi rơi xuống nước, Trương Dương đương nhiên sẽ không chủ động nói ra, chuyện của đoàn khảo sát Lý Trường Vũ chỉ là tuỳ tiện hỏi thôi, ông ta tìm Trương Dương còn có chuyện khác, Lý Trường Vũ nói: " Chuyện bên Thanh Hải xử lý xong thì nhanh chóng trở về, buổi sáng ngày mai có đoàn phỏng vấn nước Mỹ tới Nam Tích, cậu đến đây cùng đi tiếp đãi một chút. "

Trương Dương cười khổ nói: "Bí thư Lý, tôi không đi đâu, tôi là chủ nhiệm ủy ban thể dục, việc của phòng chiêu thương tôi nhận làm cũng được, nhưng hiện tại tiếp đãi ngoại giao cũng kêu tôi, ngài không phải không biết, tiếng Anh của tôi tệ hại lắm, tôi đi theo làm gì?"

Lý Trường Vũ nói: "Người ta điểm danh kêu cậu đi qua. "

"Ai?"

Lý Trường Vũ nói: " Đoàn phỏng vấn New York, bên trong có rất nhiều nhân vật quan trọng của bang New York. "

Nhắc tới New York, Trương Dương không khỏi nhớ tới mình tao ngộ tại nước Mỹ, chẳng lẽ là nước Mỹ tra được tư liệu của mình, theo dõi truy kích tới đây, nghĩ đi nghĩ lại loại chuyện này không có khả năng, người nước Mỹ không có lá gan lớn như vậy, nơi này là sân nhà của hắn, nếu như bọn họ dám đến, tới bao nhiêu Trương Dương xử bấy nhiêu. Trương Dương nói: "Biết ai tìm tôi không?"

Lý Trường Vũ nói: "Nói là một vị nhân vật quan trọng, bạn cũ của cậu, gọi cái gì mà... Tát ... Tát đó ..."

Trương Dương nói: " Tát Đức Môn Thác?"

Lý Trường Vũ nói: "Đúng vậy, chính là hắn! Nói là nghị viên rất có quyền lực của New York, là người cạnh tranh có lực nhất trong vị trí thống đốc bang. "

Trương Dương nghe nói là Tát Đức Môn Thác không khỏi nở nụ cười, làm nửa ngày thì ra là cái lão khách làng chơi này, bất quá mình từ nước Mỹ có thể thuận lợi thoát thân ít nhiều cũng nhờ cái lão khách làng chơi này, Trương Dương vui vẻ nói: "Được, tôi đem bên này chuyện xử lý xong sẽ trở về đi, ngày mai nghênh tiếp bạn cũ của tôi. "

Lý Trường Vũ cười nói: "Thật sự là nghĩ không ra, cậu còn nhận thức chính khách nước Mỹ. "

Tát Đức Môn Thác là đội trưởng của đoàn phỏng vấn bang New York nước Mỹ lần này, bọn họ tới Bình Hải tham quan phỏng vấn đã vài ngày, gặp một ít lãnh đạo Đông Giang và Bình Hải tỉnh mục đích chủ yếu, bọn họ tới là mưu cầu hợp tác chính trị kinh tế, thành viên trong đoàn phỏng vấn có rất nhiều tinh anh thương giới của New York nước Mỹ, lại nói tiếp đoàn phỏng vấn lần này đến đây kiện có quan hệ với chuyện nước ô nhiễm tại Đông Giang, chính là bởi vì sự kiện nước ô nhiễm, khiến cho Kiều Chấn Lương quyết tâm muốn cải tạo khu công nghiệp quốc tế, kế hoạch của ông là muốn làm khu công nghiệp cao tại Đông Giang, tăng mạnh công nghiệp.

*****

Tại phương diện công nghệ cao, nước Mỹ đi đằng trước, lần này đoàn đại biểu New York đến đây phỏng vấn, chủ yếu là mục đích chính trị, phát triển của Trung Quốc biến chuyển từng ngày, người nước Mỹ cũng thấy trong mắt, ai cũng không muốn mất đi một thị trường đang phát triển nhanh, thị trường Trung Quốc, Nhật Bản và Âu châu thậm chí đã vượt qua nước Mỹ, nếu như thông qua, nước Mỹ không đem thị trường Trung Quốc vào trong mắt, nhưng tốc độ phát triển của Trung Quốc vượt quá tưởng tượng, người Mỹ cũng không khỏi cúi thấp đầu cao ngạo, bọn họ trở nên càng ngày càng chủ động, lần phỏng vấn này đã định ra trước.

Tát Đức Môn Thác là lần đầu tiên đi tới Trung Quốc, lúc gặp mặt Kiều Chấn Lương, khách và chủ nói chuyện thật vui, Kiều Chấn Lương trong lúc vô ý hỏi Tát Đức Môn Thác có bạn bè tại Trung Quốc, Tát Đức Môn Thác ma xui quỷ khiến nhắc tới Trương Dương, Kiều Chấn Lương lập tức liên hệ Lý Trường Vũ, kêu Lý Trường Vũ gọi Trương Dương tiếp đãi Tát Đức Môn Thác, cũng đón tiếp đoàn đại biểu nước Mỹ đến Nam Tích lần này.

Nam Tích hành trình vì du ngoạn ngắm cảnh, tại Bình Hải, tài nguyên du ngoạn của Nam Tích là phong phú nhất, Lý Trường Vũ biết lần phỏng vấn này rất quan trọng, đương nhiên cực kỳ coi trọng chuyện này, sáng sớm hôm sau đã chuẩn bị tốt, tự mình ở tòa thị chính đợi đoàn phỏng vấn nước Mỹ đến.

Cùng đi Tát Đức Môn Thác đến đây chính là thường vụ phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình, Triệu Quý Đình tuy rằng là thường vụ phó tỉnh trưởng, thế nhưng ông cũng không có được chọn làm đảng uỷ trong đại hội đảng, trên thực tế Triệu Quý Đình đã bị gạt ra khỏi tầng lãnh đạo của Bình Hải, trong lòng ông cũng rất rõ ràng, không bao lâu, thường vụ phó tỉnh trưởng của mình cũng sẽ bị người ta đoạt đi, từ sau khi Âu Dương Như xuống đài, hùng tâm tráng chí của Triệu Quý Đình đã biến mất hầu như không còn, ông hiện tại chỉ muốn tìm một vị trí thanh nhàn, cũng tìm Kiều Chấn Lương nói qua, ý đồ sơ bộ là ông sẽ đi đến hội nghị hiệp thương chính trị. Thế nhưng chỉ cần một ngày chưa lui, một ngày phải hoàn thành chức trách của mình.

Đoàn xe xa hoa dừng lại tại nhà khách chính phủ Nam Tích, Triệu Quý Đình thấy lãnh đạo thị ủy Nam Tích trên cơ bản đều ở chổ này chờ, tràng diện hoan nghênh rất long trọng.

Triệu Quý Đình và Tát Đức Môn Thác nhường nhau đi xuống, Lý Trường Vũ cười đi đến hướng bọn họ, vươn tay: "Hoan nghênh, nghị viên tiên sinh!" Phiên dịch bên cạnh của ông nhanh chóng đem lời nói của hắn phiên dịch lại. Triệu Quý Đình đi tới cười giới thiệu nói: "Tát Đức Môn Thác tiên sinh, vị này chính là bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ đồng chí!"

Tát Đức Môn Thác phong độ nắm tay Lý Trường Vũ, Triệu Quý Đình lại mang theo ông ta đi tới trước mặt thị trưởng Hạ Bá Đạt, giới thiệu, Hạ Bá Đạt vươn tay, chuẩn bị nắm tay Tát Đức Môn Thác, nhưng tay của Tát Đức Môn Thác đưa ra một nửa, lực chú ý lại đột nhiên bị một người hấp dẫn, kinh hỉ nói: "Trương Dương!" Người Mỹ gọi tên người Trung Quốc luôn mang theo một vẻ kỳ quái, nhưng mọi người vẫn đều nghe rõ.

Trương Dương cúi thấp, đứng ở chổ cuối cùng đoàn nghênh tiếp, nhưng thật không ngờ vẫn bị Tát Đức Môn Thác phát hiện, Tát Đức Môn Thác cười ha ha, vươn hai tay đánh về phía Trương Dương.

Hạ Bá Đạt không khỏi có chút xấu hổ, tay cũng không kịp đụng, người ta tìm Trương Dương rồi, may là lực chú ý của đa số người ở đây đều tập trung trên người của Tát Đức Môn Thác, không ai chú ý tới xấu hổ của Hạ Bá Đạt.

Trương Dương thấy Tát Đức Môn Thác nhiệt tình đến đây, cũng không có ý tứ đối với người ta quá lãnh đạm, người Trung Quốc chú trọng lễ nghĩa, người ta kính mình một thước, mình đắc kính người ta một trượng, vì vậy Trương Dương cũng học theo Tát Đức Môn Thác, tới ôm nhiệt tình, Tát Đức Môn Thác cũng thật ác tâm, ôm Trương Dương còn không tính, còn hôn lên mặt hắn hai cái, nước bọt dính đầy mặt Trương đại quan nhân, Trương Dương bận tâm ông ta là khách, nếu không, đã sớm "quánh" rồi, mẹ nó, mặt của tôi là để ông tùy tiện hôn sao? Trương Dương thấy Tát Đức Môn Thác hưng phấn, trong lòng không khỏi có chút kỳ quái, theo lý hắn và Tát Đức Môn Thác không thân đến mức này, nhưng Tát Đức Môn Thác làm ra hình dạng, căn bản giống như bạn bè quen biết cả chục năm rồi, suy nghĩ của Trương đại quan nhân cũng không hồ đồ, biết Tát Đức Môn Thác không phải kẻ ngu, lão già này đầu óc giảo hoạt lắm, nếu không căn bản không làm nghị viên New York, chỉ là không biết cái người tóc vàng mắt xanh này rốt cục đang tính toán cái gì.

Tát Đức Môn Thác ôm vai của Trương Dương hướng người xung quanh nói: "Đây là người tôi đã nói qua, bạn tốt nhất của tôi tại Trung Quốc, Trương Dương!"

Trương đại quan nhân chịu khổ cũng không uổng phí, tiếng Anh trình độ của hắn cũng càng ngày càng tăng, Tát Đức Môn Thác bô bô tiếng Anh hắn có thể nghe hiểu bảy tám phần, bất quá nói thì có chút không được tự nhiên, ôm vai của Tát Đức Môn Thác dùng tiếng Anh méo mó nói: "Chúng ta là... " Cái từ bạn bè hắn bỗng nhiên quên, lại kéo Tát Đức Môn Thác một chút: "Chúng ta là... Bạn thân!" Tiếng Anh không nói được chỉ có thể dùng Hán ngữ.

Tát Đức Môn Thác cười ha ha, dựng ngón cái với Trương Dương nói: "Đúng vậy! Bạn thân, chúng ta là bạn thân, bạn thân tốt nhất tốt nhất!"

Lý Trường Vũ và Triệu Quý Đình hai người nhìn nhau, trong ánh mắt đều tràn ngập kinh hỉ, tên nhóc này Trương Dương thật không phải nhân vật bình thường, ngay cả tham nghị viên nước Mỹ cũng lừa dối thành bạn thân hắn. Thằng nhãi này có bản lĩnh, không chỉ xài được tại chính đàn Trung Quốc, tại chính đàn nước Mỹ cũng có quan hệ, bọn họ không biết quan hệ giữa Trương đại quan nhân và Tát Đức Môn Thác nghị viên là thành lập lên như thế nào thôi.

Không chỉ Tát Đức Môn Thác nhiệt tình, đám người từ nước Mỹ theo ông ta tới đều rất nhiệt tình, cả đám đến đây nắm tay ôm Trương Dương, bên trong còn có hai cô gái tóc vàng mắt xanh, ôm chặt người Trung Quốc đẹp trai Trương đại quan nhân này, nhân cơ hội ăn đậu hũ nóng, miệng đỏ tươi môi dày hôn lên mặt của Trương đại quan nhân một đường dài, Trương đại quan nhân trước mặt quần chúng lãnh đạo, trước mắt bao người bị con gái nước Mỹ chiếm tiện nghi, trong lòng thầm kêu lỗ quá, trên mặt còn phải làm ra hình dạng hưởng thụ thoải mái, hai cô gái nước Mỹ vừa hôn vừa khen hắn đẹp trai anh tuấn tiêu sái, hèn chi đều nói gái nước Mỹ rất hào phóng. Trương đại quan nhân có thể nghe hiểu một ít, hắn cũng biết tới mà không lui là phi lễ, nếu đã vậy, hắn cũng ôm lấy hai cô gái này, rất cẩn thận hôn lên mặt của hai cô gái nước Mỹ, đây là lễ nghi xã giao, tôi không thể để cho quốc gia mất mặt, nhưng cái này vừa nhìn, da mặt của mấy cô gái nước Mỹ cũng thật quá dày, lỗ chân lông thô to như da bụng, Trương đại quan nhân trong lòng nói, ông bà già nó, bạn thân ngày hôm nay là vì nước hi sinh nhan sắc!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)