← Ch.0699 | Ch.0701 → |
Trương Dương nghe được trong lòng ấm áp dễ chịu, người trong núi thuần phác, biết cảm ơn, giúp bọn hắn lấy tiền lương chỉ là một việc rất đơn giản, thế nhưng theo Chu Sơn Hổ thấy đây là một đại ân, hắn thiếu Trương Dương một nhân tình, có cơ hội nhất định phải báo đáp.
Trương Dương nói: "Hổ tử, đừng nói như vậy, tôi cũng không giúp cậu cái gì, tiền lương lúc đầu là của các người, nói thật, để lâu như vậy mới phát xuống, tôi cũng có trách nhiệm, trở về cậu chuyển cáo với các hương thân, chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa."
Chu Sơn Hổ gật đầu.
Trương Dương nói: "Hổ tử, ngày hôm nay tôi tìm cậu là muốn cho cậu tới bên cạnh tôi hỗ trợ."
Chu Sơn Hổ không chút do dự nói: "Được! Tôi có khí lực "
Trương Dương không khỏi nở nụ cười, Chu Sơn Hổ còn không biết mình kêu hắn làm gì cũng đã đáp ứng.
Trương Dương nói: "Tài xế của ủy ban thể dục lão Hà sắp về hưu, tôi muốn tìm một người nhà tới làm thay cho ông ta."
Chu Sơn Hổ rõ ràng, thì ra Trương Dương là muốn kêu hắn làm tài xế, trong mắt người trong núi, làm tài xế này không phải là việc mà người bình thường có thể làm, Chu Sơn Hổ kích động lên: "Đại ca, anh muốn ... muốn tui giúp anh đi lái xe?"
Trương Dương gật đầu nói: "Cậu không phải biết lái máy kéo sao?"
Chu Sơn Hổ nói: "Ô tô tui cũng biết lái, chỉ không có bằng lái."
Trương Dương nở nụ cười: "Không có bằng lái không sợ, việc này giao cho tôi, cậu trở lại dặn dò một chút, ngày mai đến ủy ban thể dục báo danh, trước hết theo lão Hà học, thật sự không được thì đi qua trường lớp, phí dụng bên tôi cho cậu, chờ cậu lấy được bằng lái, bên tôi sẽ ký hợp đồng với cậu, trước cứ làm lâm thời, bất quá tiền lương phúc lợi gì tôi cũng sẽ không bạc đãi cậu, tuy rằng có thể khổ cực chút, nhưng dù sao cũng khá hơn so với bên công trường, thu nhập cũng sẽ cao một ít, thế nhưng, cậu phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng, tới ủy ban thể dục lái xe, sẽ không thể tùy tiện như vậy, sau này phải tuân thủ chế độ điều lệ, còn nữa, ngày nghỉ cũng ít đi."
Chu Sơn Hổ kích động vành mắt có chút đỏ lên, hắn nằm mơ đều không ngờ rằng sẽ có chuyện tốt như vậy rơi xuống đầu mình, trước khi Chu Sơn Hổ tới Nam Tích đặc iệt tìm thầy bói coi số, thầy bói nói hắn đi ra núi có thể hội ngộ quý nhân, bây giờ xem ra quả nhiên nghiệm chứng, Trương Dương chính là quý nhân của hắn.
Tửu lượng của Chu Sơn Hổ cũng không yếu, hắn và Trương Dương trò chuyện tận hứng, bất tri bất giác một chai rượu đã uống xong, Trương Dương kêu hắn đem chai thứ hai mở ra, Chu Sơn Hổ rót rượu, bỗng nhiên nghe được một âm thanh kinh hỉ: "Trương Dương "
Trương Dương xoay người sang chỗ khác, thấy Lương Thành Long mang tây trang giày da đứng ở phía sau hắn, Trương Dương cười nói: "MÁ ơi, sao cậu cũng đến nơi đây?,
Lương Thành Long nói: "Cậu hỏi tôi? Tôi còn muốn hỏi cậu? Công trường của tôi ở chỗ này, quán thịt bò này không tồi, vài ngày không ăn thì thèm, lúc này không nhịn được, vừa lái xe tới cửa, ngửi được mùi thịt bò thì không nhịn được đi vào."
Chu Sơn Hổ nhận ra Lương Thành Long là ông chủ lớn của mình, không khỏi có chút sợ hãi, trong mắt hắn, những người này đều là cao cao tại thượng, hắn trèo cao không nổi.
Trương Dương nói: "Hổ tử, lấy cho hắn thêm cái chén đôi đũa, cùng nhau ăn "
Chu Sơn Hổ lúc này mới phản ứng, nhanh chóng đi an bài, thuận tiện gọi thêm hai món.
Lương Thành Long thấy Chu Sơn Hổ định rót rượu, không khỏi nhíu nhíu mày nói: "Tôi kiêng rượu rồi, lúc đầu muốn ăn xong thịt bò rồi đi."
Trương Dương nói: "Cậu giả dối như vậy hồi nào?"
"Thật sự, buổi chiều tôi còn phải quay về Đông Giang, Thanh Hồng cùng tôi trở về, tôi thật không thể uống."
Trương Dương thấy hắn nói như vậy, hẳn là không phải nói dối, cũng không tiếp tục miễn cưỡng hắn, đem lỵ rượu đặt đến trước mặt mình, cười tủm tỉm nói: "Hai vợ chồng hòa hảo? Không rời?"
Nói ra chuyện này, Lương Thành Long cười nói: "Bạn thân, chuyện này ít nhiều cũng nhờ cậu."
"Đừng cám ơn tôi, là kết quả nỗ lực của cậu. Bất quá a, chuyện này ngàn vạn lần phải bảo mật."
Lương Thành Long nở nụ cười ha ha.
Trương Dương thấy hắn cười thành như vậy, nhất thời đoán được cái gì: "Cậu không phải đã nói với Lâm Thanh Hồng rồi chứ?"
Lương Thành Long gật đầu nói: "Chị dâu của cậu khôn khéo lắm, cho dù tôi không nói, cô ấy cũng có thể đoán được, ép hỏi, tôi thật sự là không thế chối, không thể làm gì khác hơn là đem tiền căn hậu quả của chuyện kia tất cả đều nói ra."
Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Tôi con mẹ nó đã sớm nhìn ra, cậu là kẻ phản bội, kẻ phản bội trọng sắc khinh bạn."
Lương Thành Long nói: "Giữa hai vợ chồng quả thật không gì giấu được, bất quá cậu yên tâm, Thanh Hồng cũng không tức giận, nếu như không phải nhờ cậu hỗ trợ, chúng tôi lúc này không chừng đã ly hôn."
Trương Dương nói: "Cậu đó, trải qua chuyện này cũng nên tiếp thu một bài học, sau này đối với Lâm Thanh Hồng tốt một chút."
Lương Thành Long nói: "Tôi mà không tiếp thụ thì cũng là chết không hối cải, tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng hạnh phúc như hiện tại, Thanh Hồng mang thai, hai vợ chồng thương lượng chúng tôi, chờ đứa nhỏ sinh ra tới, sẽ nhận cậu làm cha nuôi, không có cậu, sẽ không có đứa nhỏ này."
Trương đại quan nhân nói: "Tôi còn phải lo lắng."
Lương Thành Long nói: "Đừng giả bộ, muốn làm cha nuôi cho con tôi đã xếp hàng dài rồi."
Trương Dương nói: "Cậu cũng đừng giả bộ, không chừng là con gái."
Lương Thành Long cực kỳ trọng nam khinh nữ, xì một tiếng khinh miệt nói: "Đại cát đại lợi, thai đầu của tôi, chính là con trai, Trương Dương, cậu có bí phương gì sinh nam trách nữ không?"
Trương Dương nói: "Tôi nói cậu sao phong kiến như vậy? Đều là thời đại nào rồi? Còn trọng nam khinh nữ? Cho dù có tôi cũng không cho cậu, cậu biết tôi trước khi vào chính đàn làm công tác gì không?"
Lương Thành Long vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của nhìn hắn.
Trương đại quan nhân dào dạt đắc ý nói: "Chủ nhiệm phòng kế hoạch hóa gia đình"
Lương Thành Long vừa ăn vào một miếng thịt bò liền phun ra, cũng may là xuống đất, nếu không khẳng định là phun trúng mặt của Trương Dương.
Chu Sơn Hổ ngồi nghe cũng không nhịn được nở nụ cười, hắn vừa cười, Lương Thành Long mới chú ý tới hắn, cười nói: "Tiểu huynh đệ, tôi thấy cậu sao có chút nhìn quen mắt?"
Chu Sơn Hổ nhìn Trương Dương một chút.
Trương Dương đang chuẩn bị giới thiệu, Lương Thành Long bỗng nhiên nhớ ra: "Tôi nhớ ra rồi, cậu làm việc trong công trường của tôi, hai ngày trước mang theo công nhân gây sự, tới tìm tôi muốn tiền lương có phải là cậu không?"
Chu Sơn Hổ mặt quẫn đỏ bừng, hắn dù sao cũng chưa thấy qua bộ mặt thành phố, không biết nói cái gì cho phải.
Lương Thành Long cười nói: "Tôi cảm thấy lần này Trương Dương giúp đỡ đòi tiền lương sao hăng say như thế, thì ra hắn là anh em của cậu."
Trương Dương nói: "Hắn tên Chu Sơn Hổ, đều gọi hắn Hổ tử, sau này hắn không còn làm ở công trường của cậu, tôi kêu hắn đi ủy ban thể dục lái xe."
Lương Thành Long nói: "Công khai cướp người, Trương Dương cậu cũng không có suy nghĩ " Đương nhiên hắn chỉ là vui đùa.
Trương Dương nói: "Tôi là cơ quan nhà nước, cậu là doanh nghiệp tư nhân, so sánh với chúng tôi, bên cậu không bảo đảm."
*****
Lương Thành Long nói: "Không phải vậy chứ, coi thường xí nghiệp của dân chúng à" Lúc hắn nói thì điện thoại vang lên, Lương Thành Long cầm lấy điện thoại nói hai câu, khi cúp máy, nói với Trương Dương: "Tôi phải đi, chú tôi mấy ngày nay sinh bệnh, tôi phải quay về xem."
Trương Dương nói:, "Bệnh nặng không?"
Lương Thành Long thở dài nói: "Không biết, bất quá nghe nói là bị cậu chọc tức thành bệnh"
Trong lòng Trương Dương nói tôi làm đánh rắm? Một câu cũng không có nói, hắn suy nghĩ tám chính phần có thể liên quan đến chuyện của đoàn đại biểu nước Mỹ, nhưng chuyện này hẳn là không trách mình, là người Mỹ không chọn Đông Giang, Lương Thiên Chính nếu như bởi vì chuyệ này mà tức đến nổi bị bệnh, lòng dạ có phải là quá chật hẹp không?
.................
Lương Thiên Chính quả thật bị bệnh, đầu tiên là cháu gái Lương Hiểu Âu khóc từ Cẩm Loan trở về oán giận một trận, vài ngày sau lại truyền đến tin New York đã quyết định muốn cùng Nam Tích kết thành thành phố hữu hảo, ngay cả kế hoạch xây dựng nhà máy sản xuất của công ty English Bender lúc đầu hy vọng rất lớn, trong đợt khảo sát thứ hai cũng đã đem Đông Giang loại trừ ra ngoài, liên tiếp vài chuyện khiến cho Lương Thiên Chính có chút căm tức, hơn nữa không cẩn thận bị phong hàn vì vậy ngã bệnh, Lương Thiên Chính ở nhà dưỡng bệnh, cháu gái Lương Hiểu Âu mỗi ngày đều ở trong nhà chiếu cố cho ông, Lương Hiểu Âu cũng đoán được chú lần này sinh bệnh có liên quan đến chuyện của đoàn đại biểu nước Mỹ, khi tỉnh táo lại, cô ấy cảm giác có chút áy náy, Tát Đức Môn Thác là một lão sắc quỷ không giả, thế nhưng cô ấy xử lý chuyện tình lại thiếu thành thục, cho nên mới đắc tội đoàn đại biểu nước Mỹ, do đó dẫn đến một loạt chuyện tốt đều rơi vào Nam Tích, nếu như cô ấy có thể thành thục một chút, thủ đoạn xử lý chuyện tình khéo đưa đẩy một chút, chuyện này sẽ không thành như vậy.
Lương Hiểu Âu mua một con gà mái, nấu canh gà cho chú.
Lương Thiên Chính mang áo khoác ngồi trong phòng khách, cầm trong tay cái điều khiển từ xa lẳng lặng nhìn tin tức TV, hắt xì mấy cái, vợ của ông đi làm, bọn nhỏ đều không ở nhà, Lương Thiên Chính là một người rất nặng thân tình, hắn đối với người nhà vẫn đều rất chiếu cố, Lương Hiểu Âu từ Cẩm Loan trở về, hắn cũng không có oán giận cái gì, không chỉ như vậy, hắn còn có chút hối hận vì đã kêu cháu gái đi qua tiếp đãi Tát Đức Môn Thác, ông không nên hi sinh lợi ích người nhà để hùa theo lão lưu manh kia.
Lương Thiên Chính chùi mũi, nghe thấy được hương vị canh gà, lớn tiếng nói: "Tiểu Âu, canh gà rất thơm, nước bọt của chú đều chảy ra rồi."
Lương Hiểu Âu cười nói: "Chú, chờ một chút, con đem cho chú một chén canh gà có được hay không?,
Lương Thiên Chính ừ một tiếng.
Lương Hiểu Âu làm việc rất nhanh nhẹn, một lát sau nhi đã nấu xong canh gà, mang đến bên cạnh của Lương Thiên Chính, Lương Thiên Chính đã muốn ăn, chứng minh bệnh tình đã có chuyển biến tốt đẹp, ông nâng chén canh lên uống một hơi, nói: "Thật hương "
Lương Hiểu Âu cười ngọt ngào, ngồi xuống bên cạnh chú.
Lương Thiên Chính nói: "Cách chú xa một chút, đừng để bị cảm mạo."
Lương Hiểu Âu cười nói: " Làm gì khoa trương như vậy, chú, vừa rồi anh Thành Long gọi điện thoại đến đây, nói buổi tối sẽ trở về thăm chú."
Lương Thiên Chính cười nói: " Cảm mạo nhỏ mà thôi, cần gì hưng sư động chúng, sinh ý của hắn tại Nam Tích không phải rất bận sao? Làm sao có thời giờ trở về?"
Lương Hiểu Âu nói: "Nói cho chú một tin tức tốt, anh ấy và chị dâu đã hòa hảo, đêm nay hai người muốn cùng nhau đến đây, chị dâu còn mang thai."
Lương Thiên Chính nghe vậy lập tức vui mừng, ông lập tức nghĩ tới cái gì: "Đúng rồi, nhanh chóng gọi điện thoại cho Thành Long, kêu hắn đừng mang Thanh Hồng trở về, chú bị cảm mạo, lỡ như truyền cho Thanh Hồng thì không tốt."
Lương Hiểu Âu nói: "Được, để con đi gọi điện thoại."
Lúc này thường vụ phó thị trưởng Đông Giang Tùy Quốc Minh, bí thư trưởng thị ủy Đông Giang Liêu Bác Sinh đi đến, bọn họ mang theo chút thực phẩm dinh dưỡng đặc biệt tới thăm Lương Thiên Chính.
Lương Thiên Chính mời hai người ngồi xuống, cười nói: "Các người làm cái gì vậy? Cảm mạo mà thôi, có cần hưng sư động chúng như thế sao?"
Liêu Bác Sinh cười nói: "Ngài là người đi đầu của Đông Giang chúng ta, ngài cũng không thể sinh bệnh, ngài sinh bệnh, những người chúng tôi sẽ không có người tâm phúc."
Lương Thiên Chính cười nói: "Khoa trương" Ông còn đang ăn canh gà, đang chuẩn bị buông xuống.
Tùy Quốc Minh nói: "Lương bí thư, ngài ăn xong đi, chúng tôi tâm sự với ngài."
Lương Thiên Chính cũng không khách khí với bọn họ, ăn canh gà của ông.
Tùy Quốc Minh nói: "Nam Tích trên cơ bản đã xác định, New York chính thức mời cho bọn họ, muốn cùng Nam Tích kết thành thành phố hữu hảo. ,
Liêu Bác Sinh ở một bên nghe, trong lòng nói Tùy Quốc Minh cũng không có ánh mắt, bọn họ đến đây là thăm bệnh, không phải cho Lương Thiên Chính ngột ngạt, Tùy Quốc Minh nhắc tới chuyện này không phải muốn cho Lương Thiên Chính tức giận sao?
Biểu hiện của Lương Thiên Chính coi như bình thường, ông cười nói: "Chuyện tốt, cái này đối với phát triển của Bình Hải chúng ta có lợi rất lớn." Trong lòng Lương Thiên Chính cực kỳ khó chịu, đoàn đại biểu nước Mỹ là bọn họ mời đến Bình Hải, ý tưởng khu công nghệ cao cũng là bọn họ sớm nghĩ ra, Lương Thiên Chính hy vọng lợi dụng khu công nghệ cao để tiêu trừ ảnh hưởng bất lợi của khu công nghiệp quốc tế, nhưng hiện tại hai suy nghĩ của bọn họ đều đã thất bại, bị Nam Tích không chút khách khí đoạt đi. Đông Giang tìm cách lâu như vậy, đến cuối cùng tự nhiên lại vá áo cho người khác, Lương Thiên Chính thật sự có chút không cam lòng.
Nếu như nói Lương Thiên Chính coi như nội liễm, Tùy Quốc Minh đã có chút không kiềm chế được tâm tình trong lòng, giận dữ nói: "Lương bí thư, Nam Tích là thành phố anh em của chúng ta, chuyện này làm như vậy có chút quá đáng, sao có thể giàn chén cơm của người trong nhà?"
Lương Thiên Chính nói: "Dù sao cũng không chạy qua nhà khác, chỉ cần ở Bình Hải, đối với Bình Hải có lợi là được."
Liêu Bác Sinh khen: "Suy nghĩ của Lương bí thư không phải tầm thường."
Tùy Quốc Minh nói: "Lời này tuy là nói vậy, nhưng chúng ta cực cực khổ khổ tìm cách lâu như vậy, tới cuối cùng công lao lại bị bọn họ đoạt đi, thật sự không cam lòng. Sớm biết rằng Trương Dương và Tát Đức Môn Thác có quan hệ tốt như vậy, sẽ không an bài bọn họ đi Cẩm Loan."
Lương Thiên Chính cười cười, không nói chuyện.
Tùy Quốc Minh nói: "Lương bí thư, ngài xem chuyện này có phải là phản ánh lên tỉnh hay không, giành chén cơm của người một nhà, loại hành động tà khí không thể cổ vũ này, nếu có cái tiền lệ này, sau này trong phát triển kinh tế, khẳng định sẽ xuất hiện không ngừng loại hiện tượng này."
Lương Hiểu Âu pha xong trà đưa tới cho Tùy Quốc Minh và Liêu Bác Sinh, Tùy Quốc Minh thấy Lương Hiểu Âu, bỗng nhiên nhớ tới một việc, hỏi: "Tiểu Âu, buổi tối ngày đó rốt cục xảy ra chuyện gì? Tát Đức Môn Thác vì sao rơi xuống nước?"
Tùy Quốc Minh những lời này hỏi có chút không sáng suốt liễu, thật ra ông ta cũng đoán được một ít, Lương Hiểu Âu đột nhiên rời đi và Tát Đức Môn Thác rơi xuống nước khẳng định có liên quan.
*****
Lương Hiểu Âu bị ông ta hỏi có chút xấu hổ, cô ấy không thể đem tình hình thực tế kể ra, cắn cắn môi nói: "Tùy thị trưởng, chuyện này là trách nhiệm của ta, tôi không chiêu đãi được quý khách nước Mỹ, cho nên mới khiến cho Nam Tích chen chân vào. "
Sắc mặt của Lương Thiên Chính lại đột nhiên trầm xuống tới, chén trong tay của ông bỗng nhiên rơi xuống mặt đất, rất đột nhiên, nhìn ra được cũng không phải hắn dùng lực ném xuống, thế nhưng hắn khẳng định là cố ý làm như vậy, chén rơi xuống đất, vỡ làm nhiều mảnh, canh gà và mấy thứ khác cũng văng tung lung.
Tùy Quốc Minh và Liêu Bác Sinh đều ngơ ngác.
Lương Thiên Chính ho khan một tiếng: "Xin lỗi, tôi không giữ được, trách nhiệm của tôi!", Tùy Quốc Minh nghe xong những lời này, biểu tình của trên mặt trở nên cực kỳ xấu hổ, bên tai có chút đỏ lên.
Liêu Bác Sinh trong lòng thầm mắng, Tùy Quốc Minh thật sự là tự tìm xấu xí, Lương Thiên Chính hiển nhiên nổi giận rồi, không cầm chén đập vào mặt của Tùy Quốc Minh đã là cho ông ta mặt mũi.
Hai người cáo từ Lương Thiên Chính trong bầu không khí xấu hổ này, Lương Thiên Chính rõ ràng đã nổi giận, ngay cả tiễn biệt cũng không nói.
Lương Hiểu Âu tiễn bọn họ cất bước, sau khi trở về, thấy Lương Thiên Chính đang dọn dẹp đồ, nhanh chóng nói: "Chú, để con!", Lương Thiên Chính lắc đầu nói: "Chú làm đổ, đương nhiên để chú dọn. ", Ông nhìn Lương Hiểu Âu, trong ánh mắt tràn ngập yêu thương và áy náy, thấp giọng nói: "Tiểu Âu, chú thiếu con một tiếng xin lỗi. ", Lương Hiểu Âu bởi vì những lời này, mũi cay xót, nước mắt không thể kìm được chảy xuống, Lương Thiên Chính lau nước mắt cho cô ấy, thấp giọng nói: "Chiến tích vĩnh viễn không quan trọng bằng các người, nếu như chú biết Tát Đức Môn Thác vô sỉ như thế, chú sẽ không cho con đi Cẩm Loan. "
Lương Hiểu Âu rưng rưng nói: "Chú, thật ra... Tát Đức Môn Thác là bị con đẩy xuống nước, chính là vì chuyện này, ổng có thể hận Đông Giang, chuyện thành phố hữu hảo mới bị thất bại, đều là do con."
Lương Thiên Chính lắc đầu nói: "Đẩy rất hay, nếu như chú ở tại hiện trường, chú nhất định sẽ đi qua tát cho một cái, chú không để bất luận kẻ nào khi dễ cháu gái ngoan của chú!", "Chú... " Lương Hiểu Âu khóc không thành tiếng.
Khâu Phượng Tiên mở tiệc chiêu đãi Trương Dương tại hoa viên trên tầng cao nhất của Nam Dương quốc tế, ứng với yêu cầu của cô, bên Nam Dương quốc tế đêm đó chỉ cho một bàn, Khâu Phượng Tiên mặc lễ phục dạ hội màu học, cổ áo chữ V mở rất sâu, phần thịt kiều nộn không chút tiếc rẻ thể hiện ra, nhũ câu mê người gợi cảm, cô ấy ngày hôm nay mang một bộ trang sức vật phẩm ngọc lục bảo tinh mỹ, phụ trợ cho khí chất của cô càng phát ra cao nhã bất phàm.
Trương đại quan nhân không ngờ rằng tiệc chiêu đãi đêm nay lại như thế long trọng, hắn mặc bộ đồ bình thường đi dự tiệc, thấy Khâu Phương Thiên xinh đẹp lung linh trong hoa viên, lại nhìn bộ trang phục trên người, Trương Dương có chút ngượng ngùng nở nụ cười: "Cũng không nói sớm, tôi cũng biết mà mặc âu phục. "
Khâu Phượng Tiên mỉm cười nói: "Cậu không cần chính thức như vậy, tôi mặc long trọng, là vì muốn trịnh trọng, là bởi vì tôi có cầu việc cầu cậu, cho nên tôi muốn cho cậu một ấn tượng tốt đẹp. ", Trương Dương nói: "Đâu chỉ là ấn tượng tốt đẹp, quả thật là cảnh đẹp ý vui, tú sắc ăn no. "
Khâu Phượng Tiên nói: "Cảnh đẹp ý vui tôi tin, tú sắc ăn nó là một câu nói dối trá nhất, cho dù có xinh đẹp mỹ lệ thì vào thời khắc mấu chốt cũng không hơn sự mê hoặc của một cái bánh bao. "
Trương Dương vui vẻ ngồi xuống đối diện Khâu Phượng Tiên, Khâu Phượng Tiên nói: "Tôi đặc biệt chuẩn bị rượu vang của Pháp được ủ ba mươi năm. ", Trương Dương nói: "Cho dù rượu vang tốt tôi cũng uống không quen. ", Khâu Phượng Tiên mỉm cười nói: "Con người đôi khi không thể chỉ lo cảm thụ của mình, còn phải chiếu cố đến người khác, đêm nay tôi vắt óc tìm mặc trang phục, chuẩn bị bữa cơm ánh nến này, vì phần khổ tâm của tôi, cho dù cậu không thích cũng phải giả bộ thích, không vui cũng phải giả hài lòng. ", Trương Dương cười ha ha, từ sau lần xông vào vùng cấm quân sự kinh thành phát sinh, hắn sản sinh một ít tâm đề phòng đối với Tra Tấn Bắc và Khâu Phượng Tiên những người này thì, quốc an Hình Triêu Huy đã sớm hoài nghi bọn họ, lần này lại đặc biệt nhắc nhở hắn, một ít tư liệu mà quân đội mất đều là thứ mà bên Đài Loan cảm thấy hứng thú, mà Khâu Phượng Tiên đúng lúc lại là từ Đài Loan tới, loại quan hệ này không thể không khiến cho Trương Dương cảnh giác.
Bồi bàn đến đây rót rượu cho bọn họ, Khâu Phượng Tiên nâng ly rượu lên, tư thái ưu nhã cùng chạm ly với Trương Dương.
Trương đại quan nhân đúng ưu nhã không hơn, hắn uống rượu vang như trâu uống nước, cũng không nhìn, cũng không ngửi, nâng ly lên uống cái ực, tất cả đều nuốt xuống dưới, chép chép miệng, nói với bồi bàn: " Rót đầy!"
Khâu Phượng Tiên bị hình dạng uống rượu của Trương Dương làm nở nụ cười: "Xem ra tôi sai rồi, hẳn là nên chuẩn bị cho cậu rượu nội. ", Trương Dương nói: "Thật ra không quan tâm là uống rượu gì, quan tâm là uống cùng người nào. ", Khâu Phượng Tiên xoay xoay ly thủy tinh, những giọt rượu trong ly cũng chuyển động theo: "Uống rượu với tôi có cảm giác thế nào?"
Trương Dương ăn ngay nói thật nói: "Căng thẳng, một chút cũng không thoải mái. ", Khâu Phượng Tiên mân mê môi anh đào nói: "Lời này thật đả thương người!"
Trương Dương nói: "Bởi vì tôi biết cậu tìm ta không phải vì giao tình, cũng không phải vì phát triển tình cảm siêu hữu nghị cái gì, cô là vì công tác, cô là vì khối đất của sân thể dục cũ Nam Tích, cô ngẫm lại đi, ban ngày tôi đi làm bận cả ngày, buổi tối còn muốn nói chuyện công tác, tôi làm sao có thể dễ dàng?", Khâu Phượng Tiên cười nói: "Nghe cậu giải thích như thế, trong lòng tôi tố thơn một ít, tôi biết cậu không muốn bàn công tác, cậu nói đúng, tôi đi tới Nam Tích mục đích chính là vì công tác, thời gian của tôi rất ít, ngày mai lại phải đi đến Hongkong tham gia một buổi triễn lãm châu bảo, đêm nay phải nói chuyện công tác với cậu, ai kêu chúng ta là bạn bè, cậu tha thứ một chút nha. "
Trương Dương cười nói: "Thấy cô đêm nay chuẩn bị đầy đủ như thế, khiến cho tôi cảnh đẹp ý vui, tôi co ngoại lệ, đối với người khác, ngoài tám tiếng đồng hồ tôi tuyệt đối không nói chuyện công tác. "
Khâu Phượng Tiên nói: "Cảm ơn Trương đại nhân ưu ái!", Trương Dương cười ha hả nói: "Nói thật, Tinh Toản các người sao không làm châu bảo, tự nhiên lại muốn làm địa ốc? Không phải phía dưới khối đất của sân thể dục cũ cất giấu một mỏ hột xoàn chứ?", Khâu Phượng Tiên cười nói: "Thật sự là bội phục tưởng tượng của cậu, không thể nào, thời đại hiện tại phát triển, bất luận cái ngành nghề gì phát triển cũng sẽ gặp phải bình cảnh, cho nên trong lúc thích hợp mở rộng qua ngành nghề khác cũng là điều nên làm, Lý Gia Thành Hongkong lúc đầu làm hoa nhựa, hiện tại không phải làm địa ốc sao?"
Trương Dương nói: "Lúc trước Hải Sắt phu nhân mua cái khối đất này hai tỷ, nếu như không phải bà ấy gặp chuyện không may, cái khối đất này hẳn là đã khai phá. ", Khâu Phượng Tiên nói: "Lúc đó chúng tôi cũng tham dự cạnh tranh. ", Trương Dương gật đầu nói: "Phát triển trong nước biến chuyển từng ngày, giá đất đang không ngừng tăng lên, Nam Tích làm thành phố phát triển trọng điểm của Bình Hải, giá trị của cái khối đất này không thể đo lường. ", Khâu Phượng Tiên cười nói: "Chúng ta là bạn cũ, ngươi cho một lời rõ ràng, rốt cuộc là điều kiện gì mới có thể bàn tiếp?", Trương Dương nói: "Hiện tại người có hứng thú đối với cái khối đất này rất nhiều, tôi đang lo lắng có phải nên làm một lần cạnh tranh công khai. "
*****
Khâu Phượng Tiên giơ ngón tay chỉ chỉ Trương Dương nói: "Con người của cậu, càng ngày càng không phúc hậu. ", Trương đại quan nhân làm vẻ mặt vô tội nói: "Lời này từ đâu mà ra, cô nghĩ rằng tôi đang nói dối?", Khâu Phượng Tiên nói: "Trước khi tôi tới Nam Tích, đã tìm hiểu tình huống của cái khối đất này một ít, hình như ngoại trừ chúng tôi không ai biểu hiện hứng thú đối với cái khối đất này. "
Trương Dương nói: "Xem ra tin tức của cô không đáng tin, Kiều Bằng Cử vẫn đều nhìn chằm chằm cái khối đất này. "
Khâu Phượng Tiên cười nói: "Tôi đã nói cậu càng ngày càng không phúc hậu, Kiều Bằng Cử đã từ bỏ suy nghĩ đầu tư cái khối đất này, chuyện này tôi chính mồm hỏi qua hắn. ", Trương đại quan nhân bị vạch trần tại chỗ, trên mặt quả thật có chút không nhịn được, bất quá thằng nhãi này có da mặt đủ dày, một chút đỏ mặt cũng không có, cười hắc hắc nói: "Khâu tiểu thư, chúng ta tuy rằng là bạn tốt, nhưng cô đại biểu lợi ích của Tinh Toản, tôi muốn tận lực tranh thủ lợi ích cho Nam Tích, cho nên chúng ta tốt nhất có thể tìm được một chổ cân đối. "
Khâu Phượng Tiên nói: "Tôi đồng ý, trên sinh ý, sinh ý thành công nhất chính là phải làm được cộng doanh, chỉ có tất cả mọi người có lợi, loại quan hệ hợp tác này mới có thể làm lâu dài. " Cô ấy xuất ra một phần kế hoạch chuẩn bị từ lâu nói: "Cái này là bản quy hoạch do chúng tôi làm, cậu có thể lấy về nghiên cứu một chút, phương án đầu tư cùng với kế hoạch khai phá cái khối đất này đều ở trong đó, hy vọng tôi từ Hongkong trở về, cậu có thể cho tôi một tin tức tốt. ", Trương Dương nhận bảng kế hoạch, mỉm cười nói: "Tôi sẽ chăm chú đối đãi chuyện này. "
Khâu Phượng Tiên nói: "Chúng tôi khẳng định không ra giá giống Hải Sắt phu nhân, bất quá kế hoạch của chúng tôi làm rất chi tiết, tận lực chú ý đến lợi ích hai bên, nếu như chúng tôi có thể lấy được quyền khai phá của cái khối đất này, chúng tôi sẽ đem một phần xây thành khu thương nghiệp cao cấp của Nam Tích. ", Trương Dương nói: "Tôi cũng hy vọng chúng ta có thể hợp tác thành công!"
Khâu Phượng Tiên nâng ly rượu nói: "Vậy cầu chúc chúng ta hợp tác thành công, cụng ly!", Trương Dương cười cùng cô ấy cạn ly, thật ra Khâu Phượng Tiên có một câu nói không sai, cái khối đất của sân thể dục cũ Nam Tích này ngoại trừ Tinh Toản ra, quả thật không có người khác cảm thấy hứng thú, Kiều Bằng Cử lúc đầu nhất định đòi lấy cho được, hiện tại cơ hội tới, hắn ta lại rút, hẳn là sợ người khác nói xấu lão gia tử của hắn. Trương Dương vốn tưởng rằng chuyện này rất bí ẩn, nhưng nghĩ không ra Khâu Phượng Tiên cũng biết, xem ra Khâu Phượng Tiên đã điều tra chuyện tương quan với cái khối đất này rất rõ ràng, người làm ăn cũng không đánh mà không có chiến thắng. Vô luận mục đích của Khâu Phượng Tiên là cái gì, đối với Trương Dương mà nói, có người nguyện ý đầu tư luôn luôn là một chuyện tốt.
Cái phần kế hoạch này đối với Trương Dương mà nói không có ý nghĩa đặc thù gì, phương diện này cũng không phải của hắn, cho nên hắn đem phần kế hoạch giao cho Thường Lăng Phong, Thường Lăng Phong sau khi xem xong phần kế hoạch này biểu thị tán thưởng đối với bảng kế hoạch của Tinh Toản, xem ra Tinh Toản lần này đích thật là có chuẩn bị mà đến. Khâu Phượng Tiên có câu nói không sai, ngoại trừ bọn họ, hiện nay cũng không có bất luận đơn vị và cá nhân nào biểu thị ý nguyện đầu tư đối với cái khối đất này. Cho nên Tinh Toản cho ra giá cũng không cao, bọn họ tham khảo giá đất dùng trong thương nghiệp của Nam Tích, cho ra định giá một tỷ, hơn nữa giá giao trước là năm trăm triệu, năm trăm triệu còn lại hy vọng tại trong một năm sẽ trả hết.
Trương Dương vô cùng bất mãn với cái giá này, hắn thấp giọng nói: "Lúc trước Vương Quân Dao bỏ ra hai tỷ mới lấy được cái khối đất này, hiện tại Tinh Toản muốn dùng một tỷ, căn bản là nhân lúc cháy nhà đi hôi của mà. "
Thường Lăng Phong cười nói: "Ngoại trừ tập đoàn Tinh Toản, hiện tại cũng không có những ai cảm thấy hứng thú đối với cái khối đất này, bọn họ sở dĩ dám hạ giá cái khối đất này, nguyên nhân cũng là thiếu người cạnh tranh. "
Trương Dương nói: "Tôi có thể từ chối. "
Thường Lăng Phong nói: "Từ chối thì ý nghĩa là làm cho cái khối đất này tiếp tục để đó không dùng, Vương Quân Dao gặp chuyện không may, làm cái khối đất này trở nên mẫn cảm, cái này cũng là nguyên nhân đa số người không dám giao thiệp. "
Trương Dương nói: "Cái giá này quá thấp, ít nhất cũng phải một tỷ năm trăm triệu. "
Thường Lăng Phong nở nụ cười ha ha: "Tôi thấy Tinh Toản chưa chắc chịu bỏ ra nhiều tiền như vậy, nếu như bọn họ có đối thủ cạnh tranh, còn có thể tăng giá lên một ít, nhưng hiện tại chỉ có bọn họ cảm thấy hứng thú đối với cái khối đất này, đổi lại bất luận kẻ nào cũng đều phải nhân lúc cháy nhà đi hôi của. "
Trương Dương nói: "Muốn cướp của tôi không dễ dàng như vậy. "
Thường Lăng Phong nói: "Thành phố tuy rằng đem quyền xử lý cái khối đất này của giao cho cậu, không có nghĩa là, thành phố thì không hỏi, căn cứ tình huống tôi lý giải, Nam Tích hiện tại rất thiếu tiền, thành phố đem quyền lực giao cho cậu mục đích cũng là cho cậu mau chóng đem cái khối đất này tống đi, thông qua cái khối đất này thu hoạch một số tiền, nếu như cậu chậm chạp không làm được, thành phố khẳng định sẽ không để cái khối đất này tùy ý không dùng tới, rất mới có thể bọn họ sẽ thu hồi quyền lực của cậu tự mình tới thao tác chuyện này. "
Trương Dương gật đầu, theo như lời của Thường Lăng Phong thì rất mới có thể, hắn thấp giọng nói: "Tra Tấn Bắc khẳng định nhìn chuyện này rất rõ ràng, cho nên ông mới có thể cho ra một cái giá thấp như thế. "
Thường Lăng Phong nói: "Thương nhân sẽ nghĩ biện pháp làm giảm chi tiêu của mình, trong chuyện của cái khối đất này chuyện chúng ta quả thật không có ưu thế quá lớn, Tra Tấn Bắc hẳn là sẽ không đơn giản nhượng bộ. "
Trương Dương nói: "Một ty còn con mẹ nó muốn phân hai lần, Tra Tấn Bắc thật sự là tính tới đầu khớp xương, chuyện này tôi không thể đáp ứng. "
Thường Lăng Phong nói: "Vậy chỉ có thể cùng ông ta kéo dài xuống phía dưới, chỉ mong thành phố mình có kiên trì. "
Trương Dương nói: "Thật sự là kỳ quái, một khối đất tốt như vậy, bởi vì chuyện của Vương Quân Dao đột nhiên trở nên không người hỏi thăm. "
Thường Lăng Phong nói: "Cái khối đất này, thương nhân có thực lực khai phá của lúc đầu đã không, cao tầng của Nam Tích xảy ra biến cố lớn như vậy, rất nhiều kẻ có tiền đều là ngồi chơi ngó người khác, cũng không dám đơn giản đem tiền đầu tư đến một thành phố vừa vừa phát sinh biến động chính trị. "
Trương Dương cầm lấy phần kế hoạch nói: "Vậy tôi sẽ chơi với bọn họ, nhìn xem ai có kiên trì hơn, nói không chừng, vài ngày nữa còn có thể có đầu tư mới tìm tới cửa. "
Thường Lăng Phong mỉm cười nói: "Thật sự là như vậy, tôi chỉ có thể cảm thán chủ nhiệm Trương hồng phúc tề thiên. "
Lúc này ngoài cửa phòng làm việc vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, Trương Dương nghe được âm thanh của Thường Hải Tâm: "Chủ nhiệm Trương, Kiều tiểu thư đến!"
*****
Trương Dương ngạc nhiên xoay người lại, thấy Kiều Mộng Viện cùng với Thường Hải Tâm xuất hiện ngoài cửa phòng làm việc, sau khi trở về từ kinh thành, Trương Dương cũng chưa có liên hệ với Kiều Mộng Viện, tuy rằng hắn rất muốn gặp mặt Kiều Mộng Viện biểu đạt lòng biết ơn, nếu không phải Kiều Mộng Viện thỉnh cầu ông nội cô đứng ra, chuyện mình lao vào vùng cấm quân sự khẳng định là không dễ dàng giải quyết như vậy.
Thấy Kiều Mộng Viện đến, Trương Dương và Thường Lăng Phong cùng nhau đứng dậy, Thường Lăng Phong cười nói: "Khách quý đến chơi, tôi tránh đi một chút"
Kiều Mộng Viện lại nói: "Thường chủ nhiệm đừng đi, ngày hôm nay tôi đến là vì chuyện công"
Thường Lăng Phong nghe hai chữ chuyện công, vì vậy dừng chân lại.
Trương Dương kêu Thường Hải Tâm đi pha trà, mời Kiều Mộng Viện ngồi xuống, mỉm cười nói: "Kiều tổng, ngọn gió nào đã thổi cô đến Nam Tích vậy?"
Kiều Mộng Viện thản nhiên cười nói: "Tôi đến Nam Tích là vì bàn sinh ý"
Trương Dương nói: "Sinh ý với tôi?"
Kiều Mộng Viện gật đầu nói: "Tôi nghe nói công ty English Bender muốn thiết lập nơi sản xuất hải ngoại tại Nam Tích?"
Trương Dương ở trước mặt Kiều Mộng Viện cũng không có bất luận giấu diếm gì: "Không sai, mấy ngay nay phó tổng tài của bọn họ sẽ đến đây tiến hành khảo sát lần thứ hai, có thể sẽ ký hay không, còn phải đợi người ta nhìn tình huống quyết định"
Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Phó tổng tài của công ty English Bender còn rất trẻ, tên là Justine"
Trương Dương không quen thuộc cái này, bởi vì chuyện cụ thể đều do Thường Lăng Phong phụ trách, Thường Lăng Phong cười nói: "Xem ra Kiều tổng đã tốn không ít công phu vì chuyện này" Hắn mơ hồ đoán được mục đích chuyến đi lần này của Kiều Mộng Viện, công ty Hối Thông của Kiều Mộng Viện cũng sản xuất phần cứng máy tính, còn công ty English Bender là trùm trong lãnh vực này, nhất cử nhất động của bọn họ đều tác động đến lực chú ý của Kiều Mộng Viện.
Kiều Mộng Viện nói: "Những tư liệu này tôi không cần tốn công phu, Justine là bạn học đại học của tôi, bất qua hắn học được hai năm thì tự động bỏ học, trong thời gian ngắn đã trở thành phó tổng tài của công ty English Bender, năng lực của hắn thật sự không tầm thường"
Trương Dương nói: "Cô và phó tổng tài của English Bender là bạn học?"
Kiều Mộng Viện cười gật đầu nói: "Không chỉ là bạn học, mà còn là bạn tốt, anh đại khái không biết hắn tối mai sẽ đến Nam Tích"
Trương Dương và Thường Lăng Phong liếc mắt nhìn nhau, hai người đều là vừa mừng vừa sợ, Kiều Mộng Viện đến Nam Tích hiển nhiên giống như mưa đúng lúc, cô ấy rõ ràng là trợ lực lớn nhất để cho công ty English Bender ở lại Nam Tích.
Trương Dương nói: "Cô đặc biệt chạy đến đây giúp đỡ chúng tôi?"
Kiều Mộng Viện nói: "Nói thật là bàn sinh ý, có lợi lẫn nhau"
Trương Dương nói: "Không phải cô muốn đem Hối Thông từ Giang thành dọn đến Nam Tích chứ? Nếu thật sự là như vậy, tốt, tôi bật đèn xanh cho cô, tìm thành phố phê cho cô một khối đấ"
Kiều Mộng Viện có chút oán trách nhìn hắn, trong đầu của thằng nhãi này toàn là ý niệm kỳ quái, Hối Thông làm rất náo nhiệt tại Giang thành, đầu tư lớn như vậy, vất vả lắm mới có được quy mô hiện nay, sao có thể nói dọn là dọn. Kiều Mộng Viện nói: "Lần này tôi đến đây đúng là vì đất, nhưng không phải vì Hối Thông, mà là một kế hoạch đầu tư mới"
Trương Dương nói: " Cô nhìn trúng khối đất nào?"
Thường Lăng Phong cũng đoán được mục đích chuyến đi của Kiều Mộng Viện, hắn dò hỏi: "Kiều tổng lẽ nào nhìn trúng khối đất của sân thể dục cũ?"
Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Trương Dương, anh thật sự là tìm được một người giúp đỡ rất tốt"
Trương Dương nghe cô ấy tự nhiên có hứng thú với khối đất của sân thể dục cũ, trong lòng thật sự vô cùng kinh hỉ, mới vừa rồi còn bàn luận chuyện này với Thường Lăng Phong. không ngờ rằng đầu tư lại tìm đến cửa, hơn nữa người đầu tư này lại còn là Kiều Mộng Viện, vô luận về công hay tư, hắn đương nhiên muốn thân thiết với Kiều Mộng Viện hơn, cho dù không có Hình Triêu Huy nhắc nhở, hắn cũng cho rằng Tra Tấn Bắc là một người làm ăn chỉ vì lợi ích, còn Kiều Mộng Viện trên thương trường rất chú ý nguyên tắc, huống chi trong mặt tình cảm cá nhân Trương Dương lại càng có khuynh hướng nghiêng về cô ấy, Trương Dương nói: "Sao? Cô cũng muốn làm quản trường thương nghiệp tại Nam Tích à?"
Kiều Mộng Viện lắc đầu, cô nhẹ giọng nói: "Công ty English Bender nếu như thiết lập cơ sở sản xuất tại Nam Tích, thì Nam Tích sẽ trở thành trung tâm phần cứng máy tính được mọi người chú ý, đây là một kỳ ngộ, công ty English Bender nhập trú có thể hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, thế nhưng cái cần thật sự có thể hấp dẫn tinh anh thương giới đến Nam Tích là một sân chơi, một mảnh đất thích hợp, mà Nam Tích trong phương diện này còn chưa có khởi bước, thật ra không chỉ Nam Tích, toàn bộ Bình Hải cũng thiếu một mảnh đất đặc biệt dành cho ngành máy tính, tôi muốn làm quản trường khoa học kỹ thuật đầu tiên của Bình Hải, của toàn quốc, thậm chí là trên toàn bộ thế giới, trải qua thảo luận của tập thể quản lý công ty chúng tôi, cuối cùng quyết định chọn sân thể dục cũ, cái này là bảng kế hoạch của công ty chúng tôi"
Kiều Mộng Viện đem bảng kế hoạch đưa cho Trương Dương, Trương Dương nhận lấy, vẻ mặt hắn cười cười, đem bảng kế hoạch giao cho Thường Lăng Phong.
Thường Lăng Phong cầm bảng kế hoạch của Kiều Mộng Viện trong tay, lúc này thật sự đã cảm thán mạng của Trương Dương quá tốt, vừa rồi còn nói thằng nhãi này hồng phúc tề thiên, xem ra thật sự là như vậy, bên này đang buồn vì khối đất ở sân thể dục cũ không ai hỏi thăm, bên kia Tinh Toản tìm đến, sau đó công ty Hối Thông của Kiều Mộng Viện cũng nối gót, vốn là một khối đất không ai hỏi thăm, đột nhiên lại thành bánh trái thơm. Tuy rằng còn chưa cẩn thận nghiên cứu bảng kế hoạch của Kiều Mộng Viện, nhưng trong lòng Thường Lăng Phong đã nghiêng về phía Hối Thông. Thường Lăng Phong cho rằng Nam Tích hẳn là nên lợi dụng cơ hội lần này, phát triển sản nghiệp công nghệ cao, mượn cơ hội công ty English Bender đến Nam Tích, thúc đẩy toàn bộ trọng tâm của Nam Tích phát triển theo hướng công nghệ cao, muốn có tư tưởng như vậy, Nam Tích không chỉ cần có một khu công nghiệp công nghệ cao, còn cần một trung tâm thương mại công nghệ cao, từ sản xuất đến buôn bán hình thành một dây chuyền hoàn chỉnh. Thường Lăng Phong xuất hiện, cùng với bảng kế hoạch của cô, đã khiến cho tư tưởng của Thường Lăng Phong trở thành hiện thực.
Phải thừa nhận là, việc xây dựng quảng trường thương nghiệp trong phần kế hoạch của Tinh Toản cũng tương đối hấp dẫn, nhưng mà so với quản trường công nghệ cao của Kiều Mộng Viện, thì cái trước vẫn có vẻ thiếu sót hơn.
Nếu như nói Thường Lăng Phong đứng trên góc độ công bằng mà suy nghĩ, thì Trương đại quan nhân sau khi thấy sự xuất hiện của Kiều Mộng Viện, trong lòng cũng đã nghiêng về hướng của cô ấy, thằng nhãi này cũng tìm lý do cho mình, hắn muốn hợp tác với Kiều Mộng Viện bởi vì hắn trọng tình cảm, tình cảm trong lòng của Trương đại quan nhân đối với Kiều Mộng Viện tuyệt đối không đơn giản như vậy, lâu ngày ở chung với Kiều Mộng Viện, quan hệ của bọn họ trở nên có chút dây dưa không dứt mà còn khá loạn, đạt đến trình độ nói không rõ ràng.
← Ch. 0699 | Ch. 0701 → |