← Ch.0704 | Ch.0706 → |
Triệu Tĩnh thấy hai người anh trai cùng Đinh Triệu Dũng đã cùng nhau trở về, Trương Dương vừa rồi còn quắc mắt nhìn trừng trừng, lúc này lại có thể trở nên chuyện trò vui vẻ, biết rằng khẳng định đã nói rõ chuyện, trong lòng cũng là vô cùng hài lòng.
Nàng suy nghĩ xin lỗi anh trai, dù sao vừa rồi không nên chống đối Trương Dương trước mặt nhiều người như vậy, người anh trai Trương Dương này cũng là bởi vì yêu thương nàng, quan tâm nàng, sợ nàng có hại, cho nên mới biểu hiện ra như vậy. Trương Dương nhân cơ hội nắm tay em gái an ủi vài câu, tìm tòi mạch môn, quả là thế, không nhịn được tàn bạo trừng hai mắt liếc tên đầu sỏ Đinh Triệu Dũng này, Đinh Triệu Dũng bây giờ trai lại không sợ liễu, dù sao đã là như vậy, chức anh vợ này của ngươi đã định rồi, ta làm cho bụng em gái ngươi to lên, muốn giết muốn chém tùy ngươi, hắn cũng đoán chắc, Trương Dương không có biện pháp với mình.
Một trường phong ba đi qua, chuyện cuối xong đã giải quyết trong hòa bình, cũng làm cho tất cả vui mừng, Lý Trường Vũ cùng Kiều Mộng Viện nói đến vấn đề khai phá khối đất sân thể dục, hắn giống như Kiều Mộng Viện có tư tưởng đem chỗ này tạo thành quảng trường buôn bán hàng đầu Bình Hải, có điều là tư tưởng mặc dù tốt, nhưng cuối cùng là phải chứng thực trên vấn đề đầu tư, Kiều Mộng Viện đưa ra giá nhượng lại đất là một trăm triệu hai nghìn vạn đồng, hơn nữa nàng sẽ trả một lần, trên thực tế số này đã cao hơn so với giá của Tinh Toản ra rồi, càng làm cho Lý Trường Vũ động tâm chính là, món bút tiền này Kiều Mộng Viện cũng không yêu cầu trả theo từng giai đoạn từng món giống như Tinh Toản, mức giá của khối đất này trong lòng lãnh đạo thành phố Nam Tích là một trăm triệu, giá chốt trong lòng Kiều Mộng Viện chấp nhận là một trăm triệu năm nghìn vạn, có thể nói giá một trăm triệu hai nghìn vạn là tương đối dày rồi, song phương đều tương đối thoả mãn, Lý Trường Vũ liền đánh nhịp định xuống tại chỗ, quyền khai phá khối đất kia nhượng lại cho Hối Thông.
Đêm đó Triệu Tĩnh cùng Đinh Triệu Dũng đều ở lại nhà Lý Trường Vũ, Trương Dương tiễn Kiều Mộng Viện trở lại, trên đường Trương Dương nhớ tới một trăm triệu hai nghìn vạn này, hướng Kiều Mộng Viện nói: "Mộng Viện, em vốn có thể dùng một trăm triệu mượn được khối đất, vì sao còn muốn thêm hai nghìn vạn?"
Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Là do anh đem con bài chưa lật của Tinh Toản nói cho em biết, kỳ thực giá chốt trong lòng em là một trăm triệu năm nghìn vạn, giá hiện nay đã làm cho em rất thoả mãn rồi, thêm hai nghìn vạn là em không muốn chiếm tiện nghi của Nam Tích, cũng không muốn anh mang tiếng lấy việc công làm việc tư, cho dù người khác muốn nói ba nói bốn, chúng em dùng thực lực chân chính đánh bại Tinh Toản, mà chưa có dùng cái thủ đoạn gì không thể thấy ánh sáng, đi tới đâu đều là lẽ thẳng khí hùng. Nguyên tắc của em trong việc buôn bán là như thế, thắng phải thắng cho đàng hoàng, thua cũng muốn thua bằng phẳng!"
Trương Dương nói: "Dù là cùng giá như nhau thì vẫn sẽ tuyển chọn em, kế hoạch của em càng thích hợp với phát triển Nam Tích chúng tôi trong thời gian tới. "
Kiều Mộng Viện nói: "Anh là người trong quan trường, trong đối nhân xử thế không thể xen lẫn thành phần tình cảm. "
Trương Dương nói: "Lời nói trong lòng nói anh quả thực muốn cùng em thân thiết hơn một chút đó. "
Mặt Kiều Mộng Viện hơi nóng lên cuống quít nói tránh đi: "Một trăm triệu hai nghìn vạn lần em không lấy ra được nhiều tiền một lần như vậy, muốn dựa vào vốn vay, còn có một bộ phận muốn đi gặp Tiểu Yêu bàn bạc cùng đầu tư. "
Trương Dương cười nói: "Gần đây cô ấy đang bận xây dựng tiểu học Hồng Kỳ, cuối năm nay hẳn là có thể hoàn thành mục tiêu một trăm trường tiểu học Hồng Kỳ, An lão trên trời có linh thiêng cũng nhất định sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì cô cháu gái này. "
Kiều Mộng Viện nói: "Chúng em hợp tác trong hạng mục quảng trường Nam Lâm Tự rất vui vẻ, thái độ làm người của Tiểu Yêu thực sự là không tồi. "
Nhắc tới An Ngữ Thần, biểu tình của Trương Dương đã có chút buồn bã, cho đến hôm nay hắn vẫn chưa có phương pháp hoàn toàn trị hết bệnh cho nàng, tính lại, thời gian của An Ngữ Thần chỉ sợ không còn nhiều lắm.
Kiều Mộng Viện nhạy cảm liền cảm thấy được tâm tình Trương Dương có chút trầm xuống, nhẹ giọng nói: "Thế nào? Anh không vui?"
Trương Dương miễn cưỡng cười cười.
Kiều Mộng Viện còn tưởng rằng là bởi vì chuyện Triệu Tĩnh cùng Đinh Triệu Dũng, nàng cười nói: "Có phải em gái mình có nơi chốn thì đột nhiên có chút không thích ứng hay không? Trong lòng có cảm giác mất mát đúng hay không?"
Trương Dương nói: "Anh có lòng dạ nhỏ như vậy sao?"
Kiều Mộng Viện nói: "Đó không phải vấn đề lòng dạ, loại cảm giác mất mát này mỗi người đều có, làm cha mẹ đối với con gái, làm anh cả đối với em gái, là dễ sinh ra cảm giác mất mát nhất. "
Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới Kiều Mộng Viện trước đây tình cảm lưu luyến cùng với Hứa Gia Dũng đã bị vợ chồng Kiều Chấn Lương cố hết sức ngăn cản, hẳn là trong đó cũng có cảm giác mất mát như lời của Kiều Mộng Viện. Trương Dương cười nói: "Anh thật sự không có cảm giác mất mát gì, nếu như nó với Đinh Bân thì anh có thể sẽ như vậy, nhưng Triệu Dũng là bạn thân của anh, thái độ làm người của hắn thì anh yên tâm. "
Kiều Mộng Viện nói: "Chúc mừng anh, sau này anh cùng Đinh Triệu Dũng chính là thân càng thêm thân. "
Trương Dương cười nói: "Có lẽ bọn họ năm nay sẽ kết hôn, đến lúc đó, nhất định mời em đi qua uống rượu mừng. "
Kiều Mộng Viện cười nói: "Không mời em thì nhất định em tìm anh tính sổ. "
Trương Dương đưa Kiều Mộng Viện đến khách sạn quốc tế Nam Dương, Kiều Mộng Viện bảo hắn nhanh trở lại nghỉ ngơi, Trương Dương lại kiên trì muốn đưa nàng trở về phòng, đi tới đại sảnh thì thấy Justine ngồi ở chỗ kia, gã đã đợi Kiều Mộng Viện hơn một tiếng đồng hồ, Kiều Mộng Viện ngày hôm nay đi vội vội vàng vàng, điện thoại di động để quên ở trong khách sạn, Justine vẫn không liên lạc được với nàng. Thấy Kiều Mộng Viện trở về, Justine vui vẻ tiến lên nghênh đón: "Mộng Viện, tôi đợi cô cả một buổi tối. "
Kiều Mộng Viện lúc này mới ý thức được mình không mang điện thoại di động, áy náy nói: "Ngại quá, tôi quên mang điện thoại di động. "
Justine nói: "Không sao, ngày mai tôi sẽ trở lại nước Mỹ, buối tối ngày hôm nay tối muốn tìm cô trò chuyện thoải mái. "
Trương đại quan nhân có chút phiền muộn, tiểu tử người nước ngoài này thật đúng là kiên nhẫn, nhưng làm trò trước mặt Kiều Mộng Viện dù thế nào cũng phải biểu hiện ra một ít phong độ thân sĩ, Trương Dương cười nói: "Để tôi mời khách, như vậy đi, chúng ta đi ăn khuya một chút. " Lời nói trong lòng, Trương Dương cảm thấy Justine vẫn là có chút uy hiếp.
Justine hướng Trương Dương cười cười, mang theo vẻ áy náy nói: "Trương tiên sinh, ngại quá, tôi có chuyện muốn nói với một mình Mộng Viện, mong ngài không nên chú ý. "
*****
Trương Dương cười nói: "Ha hả, cũng không phải chuyện gì lớn, tôi mời ăn để tiễn anh đi!"
Kiều Mộng Viện biết Trương Dương không quá yên tâm với Justine, lôi kéo hắn đi tới một bên, nhỏ giọng nói: "Trương Dương, anh trở về đi, Justine ngày mai đã đi rồi, tôi cùng anh ta có chút chuyện cần bàn trên việc kinh doanh. "
"Nhưng... "
Kiều Mộng Viện cắn cắn môi anh đào nói: "Em lớn như vậy rồi, em biết chăm sóc chính mình, anh yên tâm!"
Trương Dương nói: "Nhưng mà... "
Kiều Mộng Viện lại nhanh chóng đẩy hắn một cái nói: "Được rồi, đừng lề mề nữa, em với anh ta chỉ là bạn bè bình thường, không có khả năng có cái gì đâu. "
Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Em giải thích với anh làm cái gì? Quan tâm ý nghĩ của anh sao?"
Mặt Kiều Mộng Viện ửng đỏ, đôi môi mềm mại xinh đẹp khả ái cong lên: "Anh thực sự là phiền muốn chết!" Nàng nhẹ nhàng đánh Trương Dương một cái, xoay người đi đến hướng Justine. Đi được vài bước liền hướng Trương Dương quay đầu lại nhìn một cái, Trương Dương hướng nàng làm ra một cái động tác ra hiệu gọi điện thoại, Kiều Mộng Viện nhẹ giọng nói: "Biết rồi, anh mau trở về đi thôi!"
Trương đại quan nhân gần đây tại trên sự nghiệp có thể nói là nước lên vui vẻ, đầu tiên là thúc đẩy thành phố New York cùng Nam Tích kết thành hữu hảo, sau đó lại làm cho công ty Bender ngụ lại Nam Tích, tiếp đó chuyện khối đất sân thể dục cũng được giải quyết thuận lợi, bây giờ lại đến phiên hắn mời tập thể đại sứ hình tượng của đại hội thể thao tỉnh đi tới Nam Tích, chụp ảnh quay phim tuyên truyền cho Nam Tích.
Đạo diễn phim tuyên truyền là Vương Chuẩn, hắn cũng là người đi tới Nam Tích sớm nhất, năm nay Trâu Đức Long là diễn viên chính tại liên hoan phim Hồng Kông, gã cũng càng rực rỡ lên, hôm nay đi tới Nam Tích, ba tầng bên trong bên ngoài khách sạn quốc tế Nam Dương đứng đầy thiếu nam thiếu nữ hoa si.
Trương Dương đối với việc Trâu Đức Long đến đây có thể gây ra ảnh hưởng cũng có phỏng đoán trước, nhưng mà hắn vẫn không nghĩ tới Trâu Đức Long lại có thể gây hiệu ứng oanh động như vậy, một minh tinh Hồng Kông lại có thể vượt qua cả một đội bóng. Lúc cùng Vương Chuẩn với Trâu Đức Long đi tới khách sạn quốc tế Nam Dương, thấy một màn người người tấp nập trước mắt không khỏi cảm thấy có chút chấn kinh rồi.
Vương Chuẩn kêu khổ không thôi nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi đã nói với anh rồi, phải bảo mật, phải bảo mật, hành trình của Long Tử nhất định không thể công khai. "
Trương Dương đích xác không chuẩn bị đủ đối với tràng diện ngày hôm nay, hắn biết Trâu Đức Long rực rỡ, nhưng không nghĩ tới hiện tại lại rực rỡ tới như vậy, từ xa xa thấy trên khách sạn quốc tế Nam Dương kéo theo tranh hoặc chữ viết: "Hoan nghênh siêu sao quốc tế Trâu Đức Long, Băng công chúa Quan Chỉ Tình, công chúa thể thao Hứa Di, Ngưu Gia Quân vào ở khách sạn quốc tế Nam Dương". Trên quảng cáo cũng đem Trâu Đức Long đặt ở vị trí thứ nhất, kỳ thực trong đại sứ thể dục, người duy nhất không phải là vận động viên thể dục chuyên nghiệp cũng chính là gã, tại thời đại này, minh tinh vui chơi giải trí còn rực rỡ hơn so với minh tinh thể thao, lực ảnh hưởng càng lớn hơn nữa.
Trâu Đức Long thở dài nói: "Xem ra phiền phức rồi, chủ nhiệm Trương, có thể đổi một chỗ khác hay không. "
Trương Dương nói: "Đã chuẩn bị tốt rồi, bây giờ thay đổi chỗ ở nói không chừng sẽ tạo thành hỗn loạn, anh lần này tới chính là giúp Nam Tích chúng tôi tạo thanh thế, yên tâm đi, tôi sẽ an bài thêm nhân viên bảo vệ, nhất định bảo đảm an toàn cho các anh. " Quá khứ đã ngã trên vấn đề minh tinh Hồng Kông, Trương đại quan nhân lần này sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
Trâu Đức Long trái lại không phải sợ an toàn của mình không được bảo đảm, hắn bây giờ đích thật là không thích tràng diện người người như sóng triều cuộn trào mãnh liệt như thến, con người thực sự là một loài động vật mâu thuẫn, trước đây khi chưa nổi tiếng, rất sợ người khác không chú ý đến mình, nhưng bây giờ rực rỡ rồi lại không muốn cả ngày sống ở trong vòng vây của người khác.
Vương Chuẩn hiện nay đang quay một bộ phim nhựa, thương nhân đầu tư chủ yếu chính là công ty thuốc lá Nam Tích, đem Trâu Đức Long làm đại sứ hình tượng cũng là vì còn nhân tình của Trương Dương, hắn cười khổ nói: "Chỉ có thể như vậy, chủ nhiệm Trương, nhất định phải bảo đảm an toàn cho Long Tử. "
Trương Dương ở trên xe gọi điện thọai cho Trình Diễm Đông, bảo gã tăng cường phái thêm một ít cảnh sát qua duy trì trật tự, bên Trình Diễm Đông đương nhiên không có vấn đề, rất nhanh liền phái thêm mười cảnh sát đi tới hiện trường.
Trâu Đức Long xuống xe một chút, bên kia các fan điên cuồng liền bắt đầu vọt qua, tiếng thét chói tai, tiếng khóc tiếng la vang loạn thành một mảnh, Trương Dương nhìn thiếu nữ bởi vì kích động mà khóc rống rơi nước mắt kia, từ đáy lòng mắng một câu có bệnh hả, không phải chỉ là một ngôi sao Hồng Kông thôi sao? Tại sao mê thành như vậy? Trương Dương nhìn Trâu Đức Long mang theo kính râm bên cạnh một chút, cũng không cảm thấy đẹp trai hơn so với chính mình bao nhiêu, làm sao mình cùng hắn đứng ở một chỗ, lại có thể bị nhiều thiếu nữ không nhìn tới như vậy chứ? Trương đại quan nhân rất nhanh thì tự giải thích có lý, mình cùng Trâu Đức Long thuộc về hai loại hình khác nhau, chỉ có nữ nhân thật sự hiểu được mặt bên trong của đàn ông mới thích hắn, đám thiếu nữ xung quanh này gào to gọi nhỏ, nông cạn, thật sự là quá nông cạn! Con gái nông cạn đương nhiên không biết thưởng thức loại đàn ông chân chính, đàn ông tinh khiết như hắn! (ọe ọe=))
Tại dưới sự hộ vệ của tám gã cảnh sát, Trâu Đức Long cười cười tới đi hướng khách sạn quốc tế Nam Dương, gã tại trên phương diện giao lưu fan điện ảnh chính là rất có kinh nghiệm, sau khi đi vài bước, liền bỏ kính râm ra, liên tiếp hướng fan mê điện ảnh vẫy tay, thỉnh thoảng tung mấy cái hôn gió, tuy rằng như vậy cũng đã có vài thiếu nữ đã hạnh phúc tới hôn mê bất tỉnh.
Trương đại quan nhân đi ở bên cạnh Trâu Đức Long, lần đầu tiên có loại cảm giác phối hợp diễn cho người khác. Xét đến cùng, trường hợp này cũng không phải sân khấu thuộc về hắn.
Có thiếu nữ khóc kêu lên: "Long Tử, em yêu anh!"
Trâu Đức Long hướng nàng phất phất tay: "Tôi yêu em, tôi yêu mọi người!"
"Long tử, em yêu anh!" Thanh âm của thiếu nữ hoa si liên tiếp vang lên, Trương đại quan nhân nghe được toàn thân đều nổi lên da gà, tại thời Đại Tùy lúc ấy chính là không thấy được loại bệnh tâm thần này.
Vài thiếu nữ liều lĩnh hướng Trâu Đức Long vọt qua, may mà phía khách sạn cũng có chuẩn bị, tất cả bảo an đều được phái ra, ngăn cản bọn họ trên đường.
Bầu không khí hiện trường trở nên càng ngày càng nóng, vài tên cảnh sát cũng thấy chuyện có chút không đúng, vội vàng giục Trâu Đức Long đi mau, tâm tình người ở hiện trường kích động như vậy, lại dừng thêm một hồi nữa, chỉ sợ sẽ không khống chế được cục diện.
Nhóm Trâu Đức Long đi vào đại sảnh của khách sạn quốc tế Nam Dương, lập tức bảo vệ của khách sạn tạo thành tường ngăn tại ngay trước cửa, đem đám thiếu nam thiếu nữ đuổi theo ngôi sao ngăn trở tại bên ngoài khách sạn.
*****
Trương Dương nhìn thấy Lý Quang Nam, câu nói đầu tiên không nhịn được oán giận lên: "Tổng giám đốc Lý, làm sao anh lại treo tranh ảnh bắt mắt như thế, e sợ cho thiên hạ không loạn có phải hay không? Cái này được rồi, đem cả tất cả tộc truy tinh (đuổi theo sao) đều dẫn qua rồi đó. "
Lý Quang Nam kêu khổ bất diệt nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi làm cái này không phải muốn giúp đỡ các anh tạo chút ảnh hưởng sao? Ai có thể nghĩ tới người tuổi trẻ bây giờ điên cuồng như thế, đám fan đại lục này đuổi theo sao còn ghê hơn cả Hồng Kông. "
Trương Dương nói: "Hôm nay có chút phiền phức, khách sạn đều bị người vây quanh. " Hắn đối với việc làm của Lý Quang Nam cũng có chút khó chịu, nhưng việc đã đến nước này cũng không tiện trách cứ gã cái gì.
Lý Quang Nam biểu hiện ra kêu khổ, thật ra trong lòng vui mừng không ngớt, khách sạn quốc tế Nam Dương này rốt cuộc kiếm đủ ánh mắt, gã muốn chính là nương theo đi nhờ xe đại sứ hình tượng đem chiêu bài của mình lau đến càng sáng. Thương nhân không sợ phiền phức, chỉ sợ là không có lợi nhuận, gã chính là muốn chế tạo hiệu ứng có tính bùng nổ, lần này tiếp đãi mấy đại sứ hình tượng, bằng là quảng cáo miễn phí cho khách sạn quốc tế Nam Dương.
Trương Dương không có thời gian đi tính toán với Lý Quang Nam, lúc này điện thoại của hắn vang lên, sau khi nhận thì được biết Băng công chúa Quan Chỉ Tình cũng đã tới Nam Tích rồi, nàng ở ngay chỗ cách khách sạn quốc tế Nam Dương không xa, nhìn thấy tình cảnh fan điên cuồng tràn tới cửa làm cho hoảng sợ, tính tình của Quan Chỉ Tình này không thích náo nhiệt, tuy rằng Trương Dương trước đó đã an bài nàng vào ở chỗ này, thấy loại tình huống này, nàng liền lập tức thay đổi chủ ý. Quan Chỉ Tình nói: "Trương Dương, ở đây quá lộn xộn, tôi không tiến vào, tìm khách sạn khác ở lại rồi lại cùng anh liên hệ. "
Trương Dương nói: "Cô chờ một chút, tôi đi ra ngoài ngay!" Hắn hỏi rõ địa điểm bây giờ của Quan Chỉ Tình, vội vã đi ra khách sạn, lúc này cửa lớn của khách sạn đều bị chen lấn muốn vỡ, hơn mười cảnh sát cùng tất cả bảo vệ của khách sạn quốc tế Nam Dương đều xuất động, ngăn chặn giữ cửa, không cho đám fan điên cuồng kia chạy ào tới.
Trương Dương không ra được bằng cửa chính, chỉ có thể từ cửa hông rời khỏi khách sạn quốc tế Nam Dương, hắn đi một vòng tròn mới đến đến bên cạnh Quan Chỉ Tình, Quan Chỉ Tình vừa đưa tiền phí taxi, tài xế đang giúp nàng đem hành lý lấy xuống.
Trương Dương đi qua, đầu tiên nhìn một chút xem tài xế kia có lấy thêm tiền hay không, sau khi vững tin tiền xe chính xác không lầm, lúc này mới thoả mãn gật đầu, xem ra gần đây chỉnh đốn của thành phố Nam Tích đối với ngành dịch vụ cho thuê chính là rất có hiệu quả, tài xế taxi tại mặt thu phí đều quy củ hơn rất nhiều.
Trương Dương nâng hành lý của nàng lên, chỉ chỉ vào xe Jeep của mình cách đó không xa. So sánh với Trâu Đức Long tùy tùng đông đảo mà nói, Quan Chỉ Tình lần này có thể nói là cực kỳ đơn giản, nàng là một mình một người đến Nam Tích, phải nói Quan Chỉ Tình mới thực sự là đại minh tinh có lực ảnh hưởng quốc tế, có điều là nàng hành sự đè thấp, ăn mặc cũng cực kỳ đơn giản, để tận lực tránh cho người chú ý, còn đặc biệt mang một cái kính không khuông mắt. Nàng nhìn đám người đang náo loạn ở cửa khách sạn quốc tế Nam Dương, nhẹ giọng nói: "Tôi không thích ở đó, có thể đổi một chỗ ở khác hay không? Hay nhất là thanh tĩnh một chút. "
Trương Dương cười nói: "Tôi cũng không nghĩ tới sẽ náo thành như vậy, đi thôi, tôi đưa cô tới Hải Thiên!"
Quan Chỉ Tình cùng Trương Dương cùng nhau đi tới trong xe Jeep, Trương Dương lại nhận được điện thoại của Hứa Di, Hứa Di cũng phải buổi tối mới có thể đến Nam Tích, bảo hắn không nên gấp gáp.
Trương Dương xuyên qua cửa sổ xe nhìn trước cửa khách sạn quốc tế Nam Dương một chút, tình trạng hỗn loạn vẫn đang không có dấu hiệu được dẹp loạn, lần này hắn quá thực thiếu chu đáo trên công tác an bài. Chủ yếu chính là không đoán được Trâu Đức Long trong khoảng thời gian này lại được thăng lên một bậc thang, dùng vinh quang tột đỉnh để hình dung gã cũng tuyệt không quá đáng.
Sau khi khởi động xe Jeep, Trương Dương hướng Quan Chỉ Tình nhìn thoáng qua nói: "Thế nào? Lần này một mình từ nước Mỹ bay về sao?"
Quan Chỉ Tình nói: "Tôi cùng Yên Nhiên cùng nhau trở về. "
Nghe được tên của Sở Yên Nhiên, Trương Dương không khỏi ngẩn ra, hắn không thể lập tức nói gì.
Quan Chỉ Tình quan sát được biểu tình biến hóa vi diệu của hắn, nhẹ giọng nói: "Có chuyện tôi vẫn luôn không rõ, hai người đều nghĩ tới đối phương, vì sao lại muốn tránh mà không gặp?"
Trương Dương cười khổ nói: "Cũng không phải tôi tránh né cô ấy!"
Quan Chỉ Tình đem một tấm giấy viết từ trước đặt ở trên đài điều khiển: "Yên Nhiên đi Bắc Nguyên rồi, nói là muốn gặp ông ngoại của cô ấy, tôi bảo cô ấy cùng nhau qua đây với tôi, cô ấy cự tuyệt, phía trên đó có số điện thoại cô ấy, tôi nghĩ, con trai chung quy hẳn là chủ động một ít. "
Trương Dương nói: "Cảm ơn!"
Quan Chỉ Tình mỉm cười nói: "Anh cùng Yên Nhiên đều là bạn tốt của tôi, theo ý tôi, hai người là một đôi cực xứng, lúc ở nước Mỹ, nàng liều lĩnh nhảy vào lãnh sự quán đi cứu anh, đã nói rõ tất cả, tôi vốn tưởng rằng từ đó anh sẽ rất nhanh sẽ đi tìm cô ấy, nhưng mà anh không làm thế. "
Trương Dương lặng lẽ không nói gì, sau khi từ nước Mỹ trở về, hắn vẫn chìm đắm tại trong nỗi đau đớn mất đi Cố Giai Đồng, cho dù là bây giờ, hắn cũng vẫn ép buộc mình không được nghĩ về Cố Giai Đồng nữa, hắn chẳng biết mình nên đối mặt với Sở Yên Nhiên như thế nào. Chính như lời Quan Chỉ Tình nói, từ lúc Sở Yên Nhiên nhảy vào lãnh sự quán cứu hắn, hắn cũng đã rõ ràng, từ đáy lòng của Sở Yên Nhiên chưa bao giờ quên hắn, tình cảm của bọn họ cũng không vì biệt ly mà đến đây gián đoạn.
Ô tô đi tới khách sạn Hải Thiên, Trương Dương mở cửa xe, dẫn đầu nhảy xuống. Bởi vì trước đó cũng không có an bài đại sứ hình tượng vào ở Hải Thiên, ở đây tự nhiên không có người quan tâm nhiều như vậy, Trương Dương liên hệ với Viên Ba, bảo gã an bài cho Quan Chỉ Tình gian phòng tốt nhất khách sạn, rồi tự mình đưa Quan Chỉ Tình vào trong gian phòng, khi rời khỏi, Quan Chỉ Tình không quên nhắc nhở hắn nói: "Đừng quên liên hệ với Yên Nhiên đó. "
Trương Dương cũng không phải là không muốn liên hệ với Sở Yên Nhiên, mà là hắn không biết nên xử lý quan hệ giữa bọn họ như thế nào, từ sau khi Cố Giai Đồng rời đi, tình cảm của Trương Dương liền lâm vào một loại trạng thái hoang mang chưa từng có, hắn biết Sở Yên Nhiên muốn không chỉ có là tình cảm, nàng cần chính là một cái hứa hẹn vĩnh hằng, mà trước mắt hắn lại không cho được. Mỗi khi đến loại lúc như này, Trương Dương cuối cùng sẽ trở nên cực kỳ mâu thuẫn, cầm lấy số điện thoại Quan Chỉ Tình lưu cho hắn, Trương Dương ngóng nhìn một lúc lâu, rốt cục hạ quyết định đặt quyết tâm, gọi thông tới điện thoại của Sở Yên Nhiên.
*****
Điện thoại vang lên vài tiếng, ngay lúc Trương Dương chuẩn bị buông tha, Sở Yên Nhiên tiếp được điện thoại: "A lô!"
Trương Dương nói: "Anh là Trương Dương!" Nói xong câu đó, hắn lập tức lại cảm thấy mình rất ngu xuẩn, Sở Yên Nhiên làm sao không nghe ra thanh âm của hắn chứ?
"Tôi biết!"
Trương Dương cười cười, trong tiếng cười có vẻ có chút xấu hổ: "Ân, em... Ở Bắc Nguyên?"
"Vừa đến, Chỉ Tình nói cho anh sao?"
Trương Dương nói: "Vì sao không cùng tới Nam Tích, bên này có phong cảnh không tồi, tôi có thể cùng các em đi khắp nơi xem. " Ngay cả chính Trương Dương cũng cảm giác được đối thoại của hắn cùng Sở Yên Nhiên lộ ra vài phần xa lạ.
Sở Yên Nhiên nói: "Tôi muốn ở bên ông ngoại thêm một chút thời gian. " Nàng nói xong câu đó, hai người đều rơi vào trong một khoảng trầm mặc rất dài, qua hồi lâu, bọn họ lại cùng mở miệng nói: "Anh / Em... "
Trương Dương cười nói: "Em nói trước đi!"
Sở Yên Nhiên nói: "Đồ anh ủy thác tôi đã nghĩ biện pháp giúp anh mang về, lúc đầu muốn đưa cho Chỉ Tình giao cho anh, nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là do tôi trực tiếp giao cho anh mới thỏa đáng. "
Trương Dương nghe nói như thế, trong lòng mừng thầm, Sở Yên Nhiên bằng là uyển chuyển nói cho hắn biết, lần này sẽ cùng hắn gặp mặt một lần. Trương Dương cuống quít nói: "Nếu không thì chờ anh làm xong phim tuyên truyền hình tượng kia, anh sẽ tới tìm em?"
Sở Yên Nhiên lại trầm mặc tiếp nữa, tựa hồ đang do dự.
Trương Dương nói: "Được không?"
"Vậy để cuối tuần đi, tôi ở Tĩnh An chờ anh. "
Trương Dương nói: "vào giữa buổi trưa, anh nhất định đến!"
Sở Yên Nhiên dịu dàng nói: "Tôi chờ anh!"
Trương đại quan nhân dập điện thoại, hưng phấn nắm chặt song quyền, mạnh mẽ rống lớn một tiếng, nan đề đọng lại đã lâu trong lòng theo câu nói "tôi chờ anh" này của Sở Yên Nhiên nhất thời có thể giải quyết dễ dàng, có lẽ là giữa bọn họ thực sự cần mặt đối mặt nói chuyện cho tốt. Bọn họ đã xa cách rất lâu rồi, nếu thật sự không tiêu trừ hiểu lầm giữa hai bên, sẽ chỉ làm ngăn cách giữa bọn họ càng ngày càng sâu, nếu như không phải chưa xử lý xong xuôi chuyện trên tay, Trương Dương hận không thể lập tức đi tới Tĩnh An, đi gặp Sở Yên Nhiên, làm tỉnh lại ký ức bọn họ chôn dấu dưới đáy lòng, đoạn ký ức tươi đẹp mà trong sáng kia.
Ngưu Gia Quân trong buổi chiều cùng ngày đã đến Nam Tích, tại dưới sự cộng đồng nỗ lực của cảnh sát cùng bảo vệ khách sạn, đa số fan điên cuồng kia đều đã rời đi, chỉ có một ít người con gái vẫn đứng ở trước cửa lớn khách sạn nhìn vào mà ngẩn người. Sau khi Ngưu Gia Quân đi tới trước cửa khách sạn quốc tế Nam Dương, trời nổi lên cơn mưa nhỏ, mấy fan vốn đang ngẩn người cũng không chịu được khảo nghiệm của cơn mưa xuân này, một bên đánh hắt xì một bên đội mưa chạy về nhà.
Ngưu Tuấn Sinh cùng các đội viên trong ba xe liền đã được Phó bí thư Thành Ủy Nam Tích Ngô Minh, Trưởng ban Tuyên Truyền Thành Ủy Nam Tích Lương Tùng hoan nghênh, hai vị Thường Ủy này là đặc biệt qua để gặp mặt mấy đại sứ hình tượng thể dục. Nhưng vừa khéo là lúc bọn họ đi tới khách sạn quốc tế Nam Dương thì Ngưu Gia Quân vừa vặn đến nơi.
Tuy rằng Ngưu Tuấn Sinh là huấn luyện viên trứ danh trong nước, nhưng mà dù sao cũng không phải là quan viên gì, thấy Phó bí thư Thành Ủy Nam Tích cùng Trưởng ban Tuyên Truyền đều tự mình đến nghênh tiếp bọn họ, tự nhiên cảm thấy rất có mặt mũi, Ngô Minh nắm lấy tay của Ngưu Tuấn Sinh nói: "Huấn luyện viên Ngưu, anh chính là thần tượng của tôi, chỉ cần là trên TV có chương trình Ngưu Gia Quân các anh thi đấu, tôi nhất định sẽ xem toàn bộ từ đầu tới cuối. "
Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Vừa nghe đã biết bí thư Ngô là một người kiên trì, chúng tôi thi đấu là trong cự ly dài, thời gian đều tương đối dài, thoạt nhìn cũng khô khan chán nản, ngài có thể kiên trì xem hoàn toàn cả trận thực sự là không dễ dàng. "
Mọi người đều nở nụ cười.
Lương Tùng nói: "Ngưu Gia Quân là niềm kiêu ngạo của quốc gia chúng ta, cảm ơn các anh có thể tới làm công tác tuyên truyền cho Nam Tích. "
Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Trương Dương là hảo huynh đệ của tôi, hắn bảo tôi tới, tôi đương nhiên phải tới!" Hắn chỉ vào Trương Dương trong đám người, lúc này Trương Dương mới cười đi tới, vươn hai tay ra dùng sức bắt tay cùng Ngưu Tuấn Sinh.
Ngô Minh cùng Lương Tùng liếc mắt nhìn nhau, tuy rằng hai người không nói cái gì, nhưng trong lòng đều là có chút cảm thán, Trương Dương gần đây nở mày nơ mặt có một không hai, cái danh tiếng gì cũng đều bị hắn chiếm hết, thực sự là không nghĩ tới hắn cũng có thể đặt giao tình với Ngưu Gia Quân. Rất nhiều người cũng không biết, phần giao tình giữa Trương Dương cùng Ngưu Tuấn Sinh ban đầu chính là khở nguồn từ một hồi hiểu lầm. Hai người đều là loại người tương đối tự tin mà cường thế, lúc ban đầu đều xem đối phương không vừa mắt, Trương Dương lúc ở Nam Vũ tổ chức tranh giải thi đấu điền kinh toàn quốc đã lợi dụng châm cứu đâm huyệt, trợ giúp Ngưu Chấn Vĩ trở thành hắc mã trong hạng mục cự ly dài 1500 mét, chạy thắng Ngưu Gia Quân, cũng thắng được đánh cuộc giữa hắn cùng Ngưu Tuấn Sinh, đánh cuộc lúc đó chính là Ngưu Gia Quân làm đại sứ hình tượng miễn phí cho Nam Tích, có điều là sau đó lại thình lình xảy ra hoả hoạn, Ngưu Tuấn Sinh cùng Trương Dương tỉnh táo trợ giúp lẫn nhau, từ đó kết thành tình hữu nghị sâu đậm.
Bây giờ Ngưu Chấn Vĩ huấn luyện các đội viên khác của Nam Tích cùng nhau huấn luyện ngay trong Ngưu Gia Quân, tổng hợp lại thành tích được đề thăng rất nhanh.
Trương Dương cười nói: "Ngưu đại ca, lần này tới Nam Tích, chúng ta nhất định phải uống vài trận cho thoải mái. "
Ngưu Tuấn Sinh ha hả cười nói: "Ai sợ ai chứ? Chúng ta huấn luyện tại cao nguyên lâu như vậy, các đội viên cũng nên được thả lỏng một chút, tới Nam Tích các cậu chính là vì du ngoạn, thuận tiện giúp các cậu làm làm tuyên truyền. "
Trương Dương nói: "Anh yên tâm, chuyện du ngoạn cứ để cho tôi, thả lỏng thư giãn là việc chính, tuyên truyền là phụ, đi, chúng ta đi tới phòng trước!"
Trương Dương dẫn Ngưu Gia Quân tiến vào khách sạn quốc tế Nam Dương, hai cánh cửa thủy tinh của khách sạn quốc tế Nam Dương vẫn đang sửa chữa, Trưởng ban Tuyên Truyền Lương Tùng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không khỏi thở dài, y hướng Trương Dương nói: "Mấy năm nay các fan theo đuổi minh tinh trở nên cực kỳ điên cuồng, Tiểu Trương, nhất định phải làm tốt công tác trị an bên này. "
← Ch. 0704 | Ch. 0706 → |