Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0757

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0757: Có rồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


An Ngữ Thần đi tới Nam Tích, làm một trong những đầu tư của quảng trường số Mộng Thần, cô ấy vẫn là lần đầu tiên đi tới hiện trường, thấy đầu tư của mình ở cái khối đất này, An Ngữ Thần và Kiều Mộng Viện hợp tác tốt, cô ấy tuyệt đối tín nhiệm đối với Kiều Mộng Viện, số tiền ông để cho cô ấy chủ yếu cô ấy dùng để xây dựng Hồng Kỳ tiểu học, còn có một chút tiền cũng là đầu tư, Nam Lâm Tự đầu tư thu được tiền lời tương đối lớn, An Ngữ Thần đối với tiền tài cho tới bây giờ đều nhìn rất nhạt, tính cách bản thân cô ấy là tùy tiện, còn có một điều là cô ấy cảm thấy mình không ở nhân thế lâu, nhìn tiền tài đều nhạt hơn so với bất luận kẻ nào một ít.

Kiều Mộng Viện lúc quyết định khởi công xây dựng quảng trường số Mộng Thần, người đầu tư thứ nhất nghĩ đến cũng là An Ngữ Thần, lúc trước quảng trường thương nghiệp Nam Lâm Tự hợp tác khoái trá, cô ấy và An Ngữ Thần cũng thành bạn bè tốt, An Ngữ Thần cũng không bao giờ hỏi chi tiết, mà Kiều Mộng Viện cho tới bây giờ đều thẳng thắn đối với An Ngữ Thần, hợp tác giữa các nàng không có phát sinh bất luận không hài lòng gì, Kiều Mộng Viện tìm An Ngữ Thần đầu tư quảng trường số Mộng Thần chỉ nói một câu nói, cô ấy muốn đầu tư cái khối đất của sân thể dục cũ tại Nam Tích này, cảm giác tiền cảnh không tồi. An Ngữ Thần hỏi cần bao nhiêu tiền, Kiều Mộng Viện thiếu hai trăm triệu, An Ngữ Thần không nói hai lời đem hai trăm triệu tài chính chuyển đến, muốn hợp tác khăng khít thì phải làm được tin tưởng lẫn nhau.

An Ngữ Thần và Kiều Mộng Viện mang theo nón bảo hộ cùng nhau đứng ở miếng đất của sân thể dục cũ, công tác phá bỏ và dời đi nơi khác đã hoàn thành toàn bộ, Kiều Mộng Viện chỉ vào miếng đất dưới chân nói: "Cuối tuần công trình cơ sở sẽ chính thức bắt đầu, công ty kiến trúc đã tuyển định, Bình Trung kiến thiết!"

An Ngữ Thần tuy rằng đầu tư thế nhưng cô ấy không hỏi về chi tiết đầu tư, cô ấy cười nói: "Chị Mộng Viện, em chỉ quản đầu tư, chuyện còn lại chị quản nha. "

Kiều Mộng Viện và cô ấy ở chung lâu như vậy đương nhiên biết tính tình của cô ấy, cười nói: "Được, chị không nói, nói chung quảng trường số Mộng Thần sau khi thành, hiệu quả và lợi ích mang đến khẳng định vượt hơn quảng trường thương nghiệp trước Nam Lâm Tự. "

An Ngữ Thần nghe Kiều Mộng Viện phác thảo bản kế hoạch, trong lòng lại không để ý đến, cô ấy giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút nói: "Trương Dương xảy ra chuyện gì vậy? Nói mười một giờ rưỡi đến đây, lúc này đã mười hai giờ, không tuân thủ thời gian gì hết!"

Kiều Mộng Viện nói: " Quan niệm thời gian của hắn luôn luôn đúng giờ, ngày hôm nay không biết vì sao?"

Hai người đang trò chuyện, thấy xe jeep của Trương Dương chạy đến đây, Trương đại quan nhân cuối cùng cũng tới, bất quá lúc hắn xuống xe vẫn đang gọi điện thoại, gọi đủ năm phút đồng hồ mới kết thúc, đi tới trước mặt hai người, cười cười nói: " Ngại quá, ủy ban thể dục tỉnh ngày hôm nay đến đây kiểm tra tình huống trù bị của đại hội tỉnh, tôi cùng chạy lòng vòng hết một buổi sáng, cũng may bọn họ trực tiếp đi Cẩm Loan du ngoạn, không ở lại ăn, nếu không tôi lại trễ hẹn rồi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Chủ nhiệm Trương đương nhiên phải lấy công tác làm trọng. "

An Ngữ Thần nói: "Cũng không gọi điện thoại đến đây trước, làm hại chúng tôi ở chỗ này chờ hơn nửa tiếng đồng hồ. "

Trương Dương cười nói: "Cái điện thoại này nãy giờ vẫn chưa từng được yên... " lúc nói lại có người gọi điện thoại đến đây, hắn bất đắc dĩ cười cười, vừa đi tới vừa tiếp điện thoại. Lúc Trương Dương gọi điện thoại, trên bầu trời tích tí rớt mưa nhỏ xuống, An Ngữ Thần và Kiều Mộng Viện nhanh chóng về ô tô chờ, mắt thấy mưa nhỏ biến thành mưa to, không bao lâu mưa nặng hạt rơi xuống, Trương Dương trốn mưa trên xe jeep của mình, quay đầu lại nhìn chiếc Cadillac của Kiều Mộng Viện một chút, gọi điện thoại, kêu hai người đi theo mình.

Trương Dương đã sớm an bài tiệc đón gió tại Hải Thiên, xe của bọn họ trực tiếp chạy đến bãi đỗ xe của khách sạn Hải Thiên, thằng nhãi này lúc đi xuống xe vẫn còn đang gọi điện thoại, An Ngữ Thần và Kiều Mộng Viện đối với cái này rất có phê bình kín đáo. Thật vất vả chờ hắn cúp điện thoại, An Ngữ Thần mở đầu oán giận nói: "Tôi nói sư phụ này, sao anh không lễ phép như thế, tôi từ xa tới Nam Tích thăm anh, anh từ đầu tới đuôi đều gọi điện thoại, con mắt cũng không nhìn qua tôi. "

Kiều Mộng Viện nói theo: "Cũng phải, quá không lễ phép!"

Trương Dương áy náy cười nói: "Ngày hôm nay thật sự là bận, thị trưởng Cung kêu tôi hỗ trợ an bài vấn đề chổ làm của hơn bốn trăm công nhân, tôi đang chứng thực. "

Kiều Mộng Viện có chút kinh ngạc nói: "Anh lại đổi nghề quản cải cách xí nghiệp khi nào thế?"

Trương Dương nói: " Mấy lãnh đạo của thành phố đem tôi trở thành dầu Vạn Kim, chỗ cần thì thắp chổ đó. "

Kiều Mộng Viện không khỏi cười nói: " Hai ngày trước còn nói chán nản, ngày hôm nay lại khôi phục nhiệt tình? Hơn nữa anh bận việc còn hơn lúc xưa. "

An Ngữ Thần nói: "Hắn cũng là một người không có việc gì tự đi tìm việc!"

Ba người cười nói đi vào sản, Trương Dương nhìn qua cửa sổ thủy tinh, thấy bên ngoài mưa càng rơi càng lớn, toàn bộ bầu trời đều bao phủ trong mưa, hắn bỗng nhiên nhớ tới một việc, lại cầm lấy điện thoại.

An Ngữ Thần kháng nghị nói: "Có bệnh có phải không? Một chút không gọi điện thoại là anh sống không nổi à?"

Trương Dương cười nói: "Mưa lớn như vậy, tôi bỗng nhiên nhớ tới một việc, chuẩn bị báo tin Lương Thành Long. Tôi nhớ kỹ trước đó vài ngày hắn làm qua một nhóm quảng cáo, hiện tại đại hội tỉnh sắp tổ chức, tôi kêu hắn đặc biệt ấn chế một nhóm bảng quảng cáo, cũng tiện hơn cho dân chúng, lại tuyên truyền đại hội tỉnh, thuận tiện giúp bọn họ làm quảng cáo, cớ sao không làm. "

Kiều Mộng Viện nói: "Anh đừng tìm hắn, chuyện này để tôi làm. "

Trương Dương nói: "Được!"

Kiều Mộng Viện nói: "Năm mươi ngàn có đủ hay không?"

Trương đại quan nhân thè lưỡi, hắn vốn chuẩn bị kiếm mười ngàn làm quảng cáo, không ngờ rằng Kiều tiểu thư ra tay khí phách như vậy, hắn cười nói: "Tốt, trên mặt viết như thế này, quảng trường Mộng Thần nhiệt liệt chúc mừng đại hội tỉnh tổ chức tại Nam Tích!"

Kiều Mộng Viện không nhịn được cười nói: "Anh đừng quản, tôi sẽ tìm người thiết kế, vừa mỹ quan, lại vừa có hiệu quả quảng cáo. "

Ba người vào phòng, bởi vì bọn họ ba người, Trương Dương chỉ gọi vài món nhẹ ngon miệng, hắn cười tủm tỉm hướng An Ngữ Thần nói: "Thế nào? An tổng ngày hôm nay khảo sát kết quả thế nào?"

An Ngữ Thần nói: "Tôi là một người thường trong phương diện buôn bán, bất quá chị Mộng Viện xem trọng sinh ý hẳn là không sai. "

*****

Trương Dương cười gật đầu nói: "Hợp tác buôn bán chính là tin tưởng lẫn nhau, hai người các người hợp tác thật đúng là ăn ý mười phần. "

Kiều Mộng Viện nói: "Trương Dương, tôi nghe nói Xanh Tinh chuẩn bị tiến quân quy mô vào lãnh vực điện thoại di động, hơn nữa muốn tới Nam Tích mở nhà máy?"

Trương Dương nói: " Tin tức của cô cũng đủ linh thông, Kim Thượng Nguyên chỉ là vừa lộ ra cái ý đồ này, chuyện cụ thể còn phải chờ tới khi hắn khảo sát nhà máy thông tin thiết bị Nam Tích mới có thể định. Tôi không rõ ràng chuyện này, cô hẳn là rõ ràng nội tình hơn so với tôi mà, cô và Xanh Tinh là người hợp tác mà. "

Kiều Mộng Viện nói: " Nghiệp vụ của Xanh Tinh phạm vi rất rộng, từ sản xuất phần cứng máy vi tính đến sản xuất điện tử tất cả đều có, bây giờ lại theo dõi nghiệp vụ thư từ qua lại ngày càng phát triển, bất quá phạm vi hợp tác của tôi và Xanh Tinh giới hạn trong sản xuất máy tính thôi, phương diện khác cũng không có liên quan đến. "

Trương Dương nói: " Đầu tháng Kim Thượng Nguyên tiên sinh đến Nam Tích khảo sát, thành phố đã chỉ định tôi đứng ra đón đãi. " Nói đến đây, tiếng chuông điện thoại lại vang lên, An Ngữ Thần trừng mắt nhìn chằm chằm Trương Dương.

Nhưng cái này là tiếng chuông điện thoại di động của Kiều Mộng Viện, Trương đại quan nhân ủy khuất đầy bụng nói: "Không phải tôi, thật sự không phải tôi!"

Kiều Mộng Viện cười cầm lấy điện thoại, cô ấy nghe xong điện thoại đứng lên nói: "Tôi phải đi trước, tổng giám đốc Ngô Trung Nguyên của Bình Trung kiến thiết tới, tôi phải đi tiếp đãi một chút. "

Trương Dương và Ngô Trung Nguyên cũng có giao tiếp, lúc trước trong sân bay mới Giang thành, hắn và Ngô Trung Nguyên không chỉ một lần giao phong, đương nhiên cuối cùng hắn thắng, Trương Dương có cảm giác bình thường đối với Ngô Trung Nguyên, gật đầu nói: "Cô đi đi, ngàn vạn lần đừng chậm trễ chính sự. "

Kiều Mộng Viện đi rồi, trong phòng chỉ còn lại có Trương Dương và An Ngữ Thần hai người, biểu tình của An Ngữ Thần bắt đầu trở nên có chút mất tự nhiên, Trương đại quan nhân hướng ngồi sát lại bên người cô một ít, nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, phát hiện khí sắc của cô ấy tốt, đưa tay muốn cầm cổ tay của An Ngữ Thần, lại bị cô ấy né tránh, nhỏ giọng nói: "Chổ đông người, anh chú ý chút. "

"Chú ý cái gì?"

"Anh là sư phụ của em!"

Trương Dương không khỏi cười nói: "Trong đáy lòng em còn đem anh trở thành sư phụ à?"

An Ngữ Thần cắn cắn môi anh đào, nâng ly nước chanh trước mặt uống: "Em hiện tại càng nghĩ hai ta lại càng sai, quan hệ thầy trò sao biến thành như vậy... " Lúc nói, mặt cười không khỏi đỏ lên.

Trương đại quan nhân cười ha hả nói: "Biến thành thế nào? Có câu cách ngôn em biết không sao, nếu muốn học được toàn bộ, trước cùng sư phụ ngủ... " Nói còn chưa xong, trên ót đã bị An Ngữ Thần cầm đũa gõ một cái.

Trương đại quan nhân nhân cơ hội nắm cổ tay của cô ấy, thứ nhất là thật tâm muốn thân cận, thứ hai hắn muốn thay An Ngữ Thần tìm kiếm một chút mạch đập, nhìn tình trạng thân thể hiện tại của cô ấy làm sao, không dò xét thì thôi, vừa dò xét, Trương đại quan nhân phát hiện một chuyện trong dự liệu, nhưng vẫn cảm giác có chút chấn động ... An Ngữ Thần mang thai.

"Có rồi!" Trương Dương thấp giọng nói.

An Ngữ Thần mắc cở hận không thể chui vào dưới bàn, giãy bàn tay to của Trương Dương, lại nhéo một cái vào vai của hắn một cái: "Cũng không phải tại anh sao... Lúc đó vì sao anh không áp dụng một chút biện pháp... "

Trương Dương thầm nghĩ trong lòng "Lúc đó cứu em cũng là muốn cho em mang thai, cũng chỉ có như vậy mới có hy vọng trị hết cho em. " Thật ra Trương đại quan nhân vẫn đều thấp thỏm, từ khi đi tới thế kỷ hai mươi, hắn còn chưa từng nghiệm chứng qua năng lực sinh sản của mình có bình thường hay không, mặc dù là lúc trước cùng Tần Thanh các nàng thân thiết, vì vạn vô nhất thất, mỗi lần đều là dùng nội lực sát tinh, chỉ có lần này cùng An Ngữ Thần không có áp dụng bất luận biện pháp dự phòng gì, xem ra năng lực của mình trong phương diện này cũng không có bởi vì vượt qua một ngàn năm mà qua kỳ bảo đảm chất lượng, sinh lực vẫn còn rất chuẩn, ngoài miệng nói: " Trên đỉnh núi cao như vậy, em kêu anh đi mua chổ nào?"

An Ngữ Thần đỏ mặt ghé vào đầu vai hắn cắn một ngụm nói: "Anh còn nói, không biết xấu hổ, không cho anh nhắc lại chuyện này. "

Trương đại quan nhân đem thân hình mềm mại của cô ấy ôm vào trong lòng, nhẹ giọng nói: "Cảm giác thế nào? Phản ứng mạnh hay không?"

An Ngữ Thần lắc đầu, ngẩng đầu lên, mi mắt như tơ, môi anh đào nửa khép, làm ra vẻ mặc cho người thưởng thức, Trương đại quan nhân cúi đầu, dùng sức hôn một cái lên môi anh đào của cô ấy, An Ngữ Thần đẩy ra hắn nói: "Đáng ghét, ăn nhiều đậu hủ thúi quá... "

Toàn bộ buổi chiều Trương đại quan nhân đều ngâm mình ở trong phòng của An Ngữ Thần, lấy chữa thương hưởng việc ôn nhu, thật ra Trương Dương cũng không phải tìm kế, An Ngữ Thần mắc bệnh kỳ quái như vậy, có thể có dùng phương pháp kỳ quái như thế tới trị cho cô ấy. Bất quá bởi vì hiện tại An Ngữ Thần đã có thai, hành động của Trương đại quan nhân cũng cố kỵ rất nhiều, ngược lại là biểu hiện của An Ngữ Thần cuồng nhiệt hơn hắn rất nhiều.

Cuồng loạn qua đi, An Ngữ Thần lẳng lặng nằm úp ở trong cái ôm ấm áp rộng rãi của Trương Dương lắng nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, nhỏ giọng nói: "Anh hình như không mấy vui vẻ. "

Trương Dương khẽ vuốt mái tóc của cô nói: "Anh chỉ là lo lắng bệnh tình của em. "

An Ngữ Thần nói: "Em không biết mình có thể sống đến ngày nào, em chỉ hy vọng có thể thuận lợi đem đứa nhỏ này sinh ra. "

Trương Dương không nói chuyện, chỉ là cố sức ôm sát cô ấy.

An Ngữ Thần nói: "Anh không cần lo lắng, chuyện này tôi sẽ không nói với bất kỳ ai, em cũng sẽ không gây cho anh bất luận phiền phức gì. "

Trương Dương cười nói: "Em nghĩ rằng anh sợ em gây phiền phức cho anh?"

An Ngữ Thần nói: "Em biết anh không sợ, thế nhưng em không muốn anh bởi vì em mà thay đổi sinh hoạt của mình. "

Trương Dương nói: "Qua mấy tháng nữa, bụng của em sẽ lớn lên. "

An Ngữ Thần nở nụ cười, cười rất hạnh phúc, cô ấy cho tới bây giờ đều là một người con gái không quan tâm đến ánh mắt của người khác, dám yêu dám hận, nếu lựa chọn Trương Dương, lựa chọn như vậy, cô ấy có cái gì có thể hối hận?

An Ngữ Thần nói: "Em lần này đến đây cũng là muốn nói với anh chuyện này nhi, em muốn đi Thụy Sĩ một thời gian, ông nội ở chổ ấy có cho em một căn biệt thự, chất lượng không khí cũng tốt, em muốn đi đến đó đem đứa nhỏ sinh ra. "

*****

Trương Dương nói: "Không được, em đi xa như vậy, anh không ở bên cạnh em, nếu như thân thể xảy ra bất luận cái gì thì làm sao bây giờ?"

An Ngữ Thần nói: "Thế nhưng em thật sự không muốn gây cho anh phiền phức, nếu như cho vị hôn thê của anh biết, em có cốt nhục của anh, cô ấy sẽ nghĩ như thế nào? Cái này đối với bất luận người con gái nào mà nói đều là chuyện không cách nào dễ dàng tha thứ. "

Trương Dương nói: "Không sao cả!" Miệng hắn nói tuy rằng quyết đoán, nhưng trong lòng trong cũng không biết hẳn là xử lý chuyện này thế nào.

An Ngữ Thần hôn một ngụm trên mặt của hắn nói: "Em biết, anh làm như vậy là vì cứu em, trong lòng anh rất coi trọng Yên Nhiên, anh căn bản không có chuẩn bị tốt nghênh tiếp đứa nhỏ này đến, Trương Dương, anh làm cho em đã quá nhiều, nếu như không gặp phải anh, em đã sớm rời khỏi thế giới này, là anh khiến cho em hiểu được yêu, là anh khiến cho em trở thành một người phụ nữ chân chính, hiện tại em lại sắp sửa trở thành một người mẹ, em không có khẩn cầu gì, em chỉ cầu ông trời có thể cho em thêm một năm sinh mệnh, khiến cho em thuận lợi sinh hạ đứa nhỏ này, coi như là sinh mệnh của em kéo dài... " Nói đến đây đôi mắt đẹp của An Ngữ Thần đã ươn ướt.

Trương Dương đầy cảm xúc nói: "Nha đầu, em có thể đừng thương cảm như thế được không? Bệnh của em không bi quan như vậy, cho anh chút lòng tin, anh có năng lực khiến cho tương lai của hai mẹ con em bình an, anh nhất định có thể!"

An Ngữ Thần nói: "Em tin tưởng anh, thế nhưng em thật sự không thể tiếp tục ở lại bên cạnh anh, nếu như chuyện của chúng ta bị người ngoài biết, sự nghiệp của anh, tình cảm của anh tất cả đều sẽ bị em hủy diệt. "

Trương Dương nói: "Anh mặc kệ, vô luận như thế nào em đều không thể đi Thụy Sĩ! Cho dù em không vì mình, cũng phải vì đứa nhỏ trong bụng mà ngẫm lại, lỡ như em xảy ra chuyện gì, mà anh lại không ở bên cạnh em, làm sao bây giờ? Ai tới chăm sóc cho người? Ai tới trợ giúp hai người?"

Nhắc tới đứa nhỏ trong bụng, An Ngữ Thần nhất thời im lặng. Một lát sau cô ấy mới nói: "Nếu không, em đi Tây Tạng, em đáp ứng tiểu lạt ma Đa Cát, đi đầu tư khởi công xây dựng một bệnh viện, chờ bệnh viện xây xong, tôi phỏng chừng cũng sắp sinh, em hy vọng con của chúng ta trở thành người thứ nhất sinh ra tại trong bệnh viện kia. "

Trương Dương còn đang do dự, An Ngữ Thần ôm cánh tay của hắn nói: "Cầu anh đấy, em qua bên kia còn có thể hướng Ân Thiện pháp sư thỉnh giáo, tôi thấy y thuật của ông ta hẳn là không dưới anh, hơn nữa em đi đến đó có thể cùng ông ta tu tập yô ga, đối với cơ thể của em cũng là rất có lợi ích, hơn nữa, không khí bên kia Tây Tạng tốt hơn so với ở đây nhiều lắm, anh không muốn cục cưng của chúng ta kiện khang khỏe mạnh sao?"

Trương Dương bật cười không thành tiếng, hắn đương nhiên rõ ràng nguyên nhân An Ngữ Thần nóng lòng rời đi, cô ấy không muốn gây cho mình phiền phức, An Ngữ Thần càng như vậy, Trương đại quan nhân trong lòng càng áy náy, mình trong tình cảm thật sự là rối tinh rối mù, kém cỏi cực độ.

An Ngữ Thần trong lòng của cũng có suy nghĩ khác, cô ấy vẫn không lạc quan như cũ đối với bệnh tình của mình, cô ấy thậm chí nhận định mình không có khả năng cùng Trương Dương suốt đời, hy vọng hiện tại lớn nhất của cô ấy cũng là bình an hạ sinh đứa nhỏ này, tại trong lòng của cô đã đem đứa nhỏ này trở thành niềm hy vọng kéo dài sinh mệnh của mình.

Trương Dương rốt cục vẫn không làm lại An Ngữ Thần, nha đầu kia làm ra quyết định gì sẽ rất khó thay đổi, cô ấy muốn đi đến Tây Tạng, xây dựng một bệnh viện, cũng muốn tại hạ sinh tại nơi cô ấy và Trương Dương ái tình kết tinh trên đỉnh núi thuần khiết kia.

............................................

Trương Dương đem tinh lực chủ yếu đầu nhập vào trong công tác, đại hội tỉnh càng ngày càng gần, tất cả đều tiến hành đâu vào đấy, tuy rằng đã trải qua đủ loại rắc rối, tiếp sức ngọn lửa vẫn thuận lợi bắt đầu, từ khi bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương chạy đầu tiên, thì có ý nghĩa đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh Bình Hải chính thức được vén màn.

Vấn đề cũng bắt đầu xuất hiện từng bước từng bước, đầu tiên cũng là các nơi yêu cầu đại hội tỉnh lần này một lần nữa báo danh, bởi vì trước đó ảnh hưởng của viêm phổi loại R, các thành phố anh em khác cũng không có phái ra đội hình cực mạnh, đa số vận động viên cấp quốc gia đều từ bỏ thi đấu đại hội tỉnh lần này, mà hiện tại, khi viêm phổi loại R hoàn toàn bị khống chế, bóng ma trong lòng mọi người đã từ từ mờ đi, cho nên mấy người lãnh đạo của ủy ban thể dục thành phố thương lượng một chút, bọn họ yêu cầu một lần nữa trình báo danh sách dự thi của đại hội tỉnh.

Trương Dương cảm thấy vô cùng căm tức, thật ra lúc trước cho phép tiến hành điều chỉnh một ít đối với danh sách vận động viên, thế nhưng lần này biên độ điều chỉnh của các thành phố anh em là cực kỳ lớn, lấy Đông Giang ví dụ, hầu như một nửa hạng mục dự thi đều muốn tiến hành điều chỉnh.

"Quá con mẹ nó phận!" Trương đại quan nhân vỗ một cái trên bàn làm việc, đứng dậy, nói rõ chổ tinh túy của bốn chữ nổi giận vỗ bàn.

Phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương nói: "Hiện tại không phải vấn đề của một thành phố, hầu như tất cả thành phố đều phải điều chỉnh danh sách dự thi, còn đặc biệt truyền đạt danh sách điều chỉnh. "

Trương Dương nói: "Đây là điều chỉnh sao? Căn bản là thay máu, làm cái gì vậy? Lúc trước tôi không phải không cho bọn họ cơ hội, điện thoại đều gọi qua, khẩn cầu bọn họ phái ra đội hình cực mạnh, phái ra vận động viên ưu tú nhất, nhưng bọn họ làm sao? Đều nhấn mạnh lý do với tôi, cái gì mà quốc gia tập huấn, cái gì tham gia thi đấu thế giới, nói trắng ra cũng không phải sợ viêm phổi loại R, hiện tại được rồi, viêm phổi khống chế được, lập tức lại thay đổi mặt, lại muốn dự thi, đội quốc gia không tập huấn? Thi đấu thế giới cũng hủy bỏ? Ngựa con mẹ nó còn ăn chưa xong, đám người này biến sắc sao trở nên nhanh như vậy?"

Lý Hồng Dương nói: " Lúc báo danh, viêm phổi loại R còn đang hoàng hành, tâm lý ai cũng đều có kiêng kỵ. "

Trương Dương nói: "Tôi lúc trước định tốt chương trình, còn đặc biệt vì bọn họ kéo dài thời gian báo danh, vận động viên cá biệt điều chỉnh không phải là không thể được, tiền đề là phải có lý do hợp lý, hiện tại ngược lại, bọn họ thẳng thắn tới thay máu, tôi trước đó báo danh tính sao?"

Lý Hồng Dương nói: "Chủ nhiệm Trương, hiện tại là các thành phố khác liên hợp lên tiếng trong vấn đề danh sách dự thi, tôi thấy chúng ta không thể quá mạnh mẽ. "

Trương Dương nói: "Tôi không phải cương quyết, tôi là vì hợp lý, định ra quy tắc cũng là dùng để tuân thủ, nếu như quy tắc tùy tiện có thể thay đổi, như vậy đại hội tỉnh chúng ta thẳng thắn đừng làm, đỡ phải loạn thành một cục. "

Lúc nói chuyện, chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Cừ Thánh Minh gọi điện thoại tới, Cừ Thánh Minh cũng là vì chuyện của danh sách dự thi, người phụ trách của các phân quản thể dục đều tìm tới ông, không ngoài dự liệu là muốn khiến cho Cừ Thánh Minh lên tiếng, gây một ít áp lực cho ủy ban thể dục Nam Tích, một lần nữa lo lắng chuyện báo danh của đại hội tỉnh.

*****

Cừ Thánh Minh nói: "Trương Dương à, hiện tại tất cả mọi người cho rằng chuyện báo danh của đại hội tỉnh tồn tại một ít vấn đề, cho nên hy vọng có thể điều chỉnh danh sách vận động viên một chút. "

Trương Dương vừa nghe liền không cam tâm tình nguyện nói: "Cừ chủ nhiệm, lúc trước báo danh tôi nói qua với ông, bọn họ đều không muốn đem vận động viên hạng nhất phái đến đây dự thi, điện thoại tôi gọi cho từng người, cầu ông nội cầu bà nội, vì để cho vận động viên ưu tú nhất của Bình Hải đều tham gia đại hội tỉnh lần này, tôi còn đặc biệt đem ngày báo danh chậm lại một tuần, ông hỏi một chút này các chủ nhiệm ủy ban thể dục đó đi, có người nào không có nhận được điện thoại của tôi? Tôi đối với ai mà không tận tình khuyên bảo, lời hữu ích nói khô nước miếng, bọn họ vẫn kiên trì phái những vận động viên hạng hai hạng ba tham gia đại hội tỉnh, hiện tại danh sách đều định ra, từ đây đến lúc đại hội tỉnh khai mạc còn chưa đến một tháng, ông nói ta phải điều chỉnh danh sách vận động viên, Nam Tích chúng tôi trước đó làm nhiều công tác như vậy, chẳng phải là uổng phí? Chúng tôi có phải là làm lại từ đầu một lần?"

Cừ Thánh Minh cười nói: "Chỉ là điều chỉnh một chút danh sách vận động viên, bọn họ cũng không có yêu cầu quá phận. "

"Còn không quá phận? Cừ chủ nhiệm, nếu như thật là vấn đề của vận động viên cá biệt tôi không lời nào để nói, bọn họ không phải muốn điều chỉnh, bọn họ là muốn thay máu, ông đặt mình vào hoàn cảnh của người khác suy nghĩ cho chúng tôi một chút được Không? Chúng tôi trù bị đại hội tỉnh tốn hao bao nhiêu thời gian, tinh lực, tiền tài, tôi không phải không cho bọn họ cơ hội, là chính bọn họ không quý trọng, lúc trước báo danh bởi vì viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, bọn họ còn có tư tâm, cho nên vận động viên hạng nhất hầu như toàn bộ không có báo danh, hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, bọn họ hối hận, lại hát ra bài ca này. "

Cừ Thánh Minh nói: "Cậu cũng biết là có khách quan nguyên nhân, dù sao cũng phải cho người khác một cơ hội. "

Trương Dương nói: "Cho, bọn họ không muốn, hiện tại muốn, tôi không có thời gian rãnh để ý đến bọn họ, giả như bọn họ cảm thấy trung tâm thể dục mới không vừa mắt, tôi có phải là cũng phải hủy đi xây lại cái khác? Cừ chủ nhiệm, thời gian của ủy ban thể dục Nam Tích chúng tôi cũng rất quý giá, không thời gian hầu hạ cái đám người này!"

Cừ Thánh Minh nghe thái độ hắn như thế kiên quyết, cũng không khỏi có chút phát cáu: "Trương Dương, cậu có thể đem lòng dạ phóng lớn hơn một chút hay không? Đại hội tỉnh không là chuyện của mình Nam Tích các người, chỉ có tất cả vận động viên ưu tú của Bình Hải chúng ta tham dự, đại hội tỉnh mới có ý nghĩa, mới đại biểu cho thi đấu thể thao cao cấp. "

Trương Dương nói: "Cừ chủ nhiệm, ông có thể không nghe rõ ràng, tôi không phải phản đối vận động viên của bọn họ tới tham gia đại hội tỉnh, cũng không phải từ chối điều chỉnh, tôi phản đối chính là mượn danh nghĩa điều chỉnh tới thay máu cho danh sách dự thi, làm như vậy giống như là chơi xỏ đẩy người với tất cả công tác báo danh của chúng tôi trước đó, với chúng tôi là không công bằng, chúng tôi đã không có nhiều thời giờ như vậy, công tác của ủy ban thể dục Nam Tích chúng tôi không thể không nhìn. "

"Ai không nhìn công tác của các người? Trước đó không phải bởi vì tình huống đặc thù của viêm phổi loại R sao? Tôi biết cậu nghĩ như thế nào, cậu cảm thấy lần này đa số vận động viên ưu tú của thành phố khác không báo danh, các người có cơ hội đoạt được huy chương nhiều nhất, tiểu Trương, tôi van cậu, bố trí của cậu không nên thấp như thế được chứ?"

Trương Dương phát hỏa, cho dù nói những lời này chính là Cừ Thánh Minh, hắn lớn tiếng nói: "Tôi bố trí cho tới bây giờ chưa từng cao, nhưng bất luận chuyện gì đều có nguyên tắc, chuyện định ra còn có thể thay đổi sao? Tôi hôm nay nói rõ chỗ này, trừ phi tình huống đặc thù, quyết không cho phép bọn họ tùy ý thay đổi danh sách dự thi, cứ cho rằng tôi muốn đem tất cả huy chương gom vào trong túi của mình đi, đúng vậy, ai không muốn chứ?"

Cừ Thánh Minh cả giận nói: "Tên oắt con này, nói với cậu như vậy còn không rõ?"

Trương Dương nói: "Tôi cứ như vậy, chuyện báo danh quyết định như thế, Nam Tích chúng tôi mới là chủ nhà, dùng tiền dùng sức, đến cuối cùng ngay cả quyền lên tiếng cũng không có sao?"

Cừ Thánh Minh tức giận đến nỗi đập bàn cái rầm ở bên kia điện thoại: "Thằng oắt con, coi chừng tôi rút chức cậu!"

Trương Dương nói: "Dựa vào cái gì? Ông dựa vào cái gì?"

Hắn nói thật đúng là không sai, Cừ Thánh Minh nói cũng chỉ là tức giận mà nói, thật sự muốn rút chức Trương Dương, ông thật đúng là không có cái quyền lực kia, chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh, nghe ra rất là oai, nhưng cũng không có nhiều thực quyền như vậy.

Cừ Thánh Minh nghiến răng nghiến lợi rống lên một câu: "Tên oắt con cậu chờ xem cho tôi. " Ông tức giận đem điện thoại dập xuống cái rầm.

Cừ Thánh Minh tính tình từ trước đến nay đều rất lớn, bị Trương Dương chọc giận đến sắc mặt thay đổi, cầm gạt tàn thuốc trên bàn ném tới cửa phòng làm việc. Cửa phòng vốn đang đóng, đúng lúc này có người đẩy cửa tiến đến, là phó chủ nhiệm Tạ Vân Phi, Tạ Vân Phi gõ cửa, chỉ là Cừ Thánh Minh không nghe thấy, cửa phòng khép hờ, cho nên gã gõ gõ cửa trực tiếp đẩy cửa tiến đến, ai ngờ đột nhiên bay tới một cái gạt tàn thuốc, Tạ Vân Phi nhất thời tránh né không kịp, bốp miệng tiếng, gạt tàn thuốc đập vào trán, thằng nhãi này bị đập trời đất quay cuồng, đặt mông ngồi dưới đất, hơn nửa ngày đều cảm thấy ông sao bay loạn trước mặt.

Cừ Thánh Minh cũng không ngờ rằng thằng nhãi này sẽ đột nhiên tiến đến, nhanh chóng tiến lên đem Tạ Vân Phi nâng dậy: "Vân Phi, cậu không sao chứ?" Trán của Tạ Vân Phi sưng lên một cục lớn, cũng may không bị tét da, gã được Cừ Thánh Minh nâng thất tha thất thểu đi tới ngồi xuống sô pha, vẻ mặt đau khổ nói: "Cừ chủ nhiệm, ngài... Sao phát hỏa lớn như vậy... "

Cừ Thánh Minh vững tin gã không có việc gì, mới thở dài nói: "Cũng không phải bị thằng oắt con Trương Dương chọc giận sao, hiện tại các thành phố đều có ý kiến rất lớn, muốn một lần nữa điều chỉnh danh sách dự thi một chút, nhưng tên nhóc này ngược lại... " Tạ Vân Phi lúc này ý nghĩ đã tỉnh táo lại, gã cũng thở dài theo nói: "Cừ chủ nhiệm, tôi đã sớm nói rồi qua, người này quá cuồng vọng, trong mắt hắn căn bản không có lãnh đạo, ỷ vào ở trên có chút quan hệ, căn bản không đem người khác để vào trong mắt.

Cừ Thánh Minh nói: "Tôi đã nói hắn bố trí có vấn đề, vận động viên ưu tú cũng không tham gia, tất cả đều để cho người nhà Nam Tích bọn họ đi so, hạng nhất huy chương bị bọn họ cầm không hề nghi ngờ. "

*****

Tạ Vân Phi nói: "Cừ chủ nhiệm, ngài sao còn hồ đồ, từ lúc hắn vừa lên làm chủ nhiệm ủy ban thể dục Nam Tích, hắn hô to khẩu hiệu muốn đoạt hạng nhất của hai bảng huy chương và bảng thành tích trong đại hội tỉnh lần này, tôi cùng hắn tiếp xúc tuy rằng không nhiều, nhưng tôi cũng biết tên nhóc này rất ham công lớn, vận động viên báo danh đại hội tỉnh, hắn chọn lúc viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, mục đích là cái gì? Cũng không phải lợi dụng chuyện này trong lòng mọi người sợ hãi, ngài ngẫm lại xem, toàn bộ Bình Hải chổ viêm phổi loại R ầm ĩ nhất cũng là Nam Tích, ai muốn mạo hiểm tính mạng đi Nam Tích tham gia thi đấu, lúc này mới tạo thành nhiều vận động viên ưu tú vắng mặt tập thể như vậy. "

Cừ Thánh Minh gật đầu nói: "Tôi đã nhìn ra, hắn là lợi dụng chuyện này. "

Tạ Vân Phi nói: "Hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, cho nên các thành phố muốn điều chỉnh danh sách dự thi, thật ra đây là chuyện không gì đáng trách, vô luận là làm chủ nhà, hay là một người làm công tác thể dục, đều hẳn là có ý này, nên rộng lượng với thành phố anh em, đại hội tỉnh không là chuyện của mình Nam Tích bọn họ, lại càng không là chính Trương Dương hắn làm, chúng ta không phải thường nói hữu nghị đệ nhất thi đấu đệ nhị sao? Bây giờ còn chưa bắt đầu thi đấu, hắn đã lợi dụng thủ đoạn nhằm vào thành phố anh em, cái này không được, thể dục là thể dục, không nên pha trộn quá nhiều nhân tố chính trị và tư tưởng lợi ích. " Tạ Vân Phi tuy rằng bị ném trúng đầu, thế nhưng suy nghĩ cũng rất rõ ràng, nói rất đạo lý.

Cừ Thánh Minh đối với cá nhân Trương Dương cũng không có nhiều ý kiến, thế nhưng Trương Dương ngày hôm nay chống đối ông khiến cho ông có chút căm tức, ông đứng ở góc độ Bình Hải, đương nhiên hy vọng vận động viên ưu tú nhất của Bình Hải tất cả đều xuất hiện trên đấu trường, Cừ Thánh Minh nói: "Thằng oắt con này rất cứng, vừa rồi tôi tận tình khuyên bảo hắn, thằng nhãi này lại không cho tôi mặt mũi. "

Tạ Vân Phi cười nói: "Cừ chủ nhiệm, ngài là chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh, hắn là chủ nhiệm ủy ban thể dục thành phố, ngài là cấp bậc gì, hắn là cấp bậc gì, ngài nói cùng hắn cái gì, trực tiếp tìm lãnh đạo hắn, hắn không hiểu chuyện, tôi không tin lãnh đạo của Nam Tích cũng đều không hiểu chuyện? Cũng không có chút cái nhìn đại cục, cũng không có ý rộng lượng với người khác?" Tạ Vân Phi nói những lời này bao hàm rất nhiều thành phần trả thù ở bên trong, gã vẫn có oán hận đối với Trương Dương, nhưng gã cũng bị Trương Dương hù nát lá gan, khiến cho gã trực tiếp đi tìm Trương Dương, đánh chết gã cũng không dám, thế nhưng ở phía sau trêu ghẹo chút chuyện tình, kích động một chút lửa giận lãnh đạo, cái này lúc đầu chính là điểm mạnh của gã, căn bản không cần tốn sức.

Cừ Thánh Minh vì vậy nghe theo lời đề nghị của Tạ Vân Phi, đem điện thoại trực tiếp gọi cho thị trưởng Hạ Bá Đạt của Nam Tích, Cừ Thánh Minh tìm Hạ Bá Đạt nguyên nhân là bọn họ rất quen thuộc, giao lưu dễ hơn một ít.

Hạ Bá Đạt sau khi nghe xong chuyện này, cũng rất coi trọng, sau đó trong cuộc họp thường ủy đặc biệt đưa ra chuyện này.

Khi Cung Kỳ Vĩ làm xong công tác báo cáo sắp tới, Hạ Bá Đạt nói ra, đem chuyện này đừa ra trên bàn, Hạ Bá Đạt nói: "Các thành phố trong tỉnh đều có ý kiến rất lớn đối với công tác của ủy ban thể dục chúng ta, cho rằng công tác báo danh của chúng ta trước đó rất không đúng chỗ, đem vận động viên ưu tú của bọn họ tất cả đều loại trừ ra ngoài, cho nên hy vọng chúng ta có thể một lần nữa lo lắng lại công tác báo danh của đại hội tỉnh. "

Bí thư thị ủy Lý Trường Vũ nở nụ cười ha ha, ông nhìn lướt qua hướng các vị thường ủy ở đây nói: " Công tác cụ thể của đại hội tỉnh không phải Trương Dương phụ trách sao? Lão Hạ, nếu như ông cảm thấy có cái gì không thích hợp, trực tiếp nói với hắn, loại sự tình này không cần phải thảo luận trên hội nghị thường ủy, ha ha... " Lý Trường Vũ lại cười hai tiếng.

Hạ Bá Đạt trong lòng thầm mắng Lý Trường Vũ, Lý Trường Vũ tuyệt đối xứng đáng với hai chữ gian xảo này, đầu tiên chỉ ra Hạ Bá Đạt là nhằm vào Trương Dương, sau đó lại hời hợt nói chuyện này không quan trọng, không cần phải chuyện bé xé ra to, nói trắng ra cũng không phải là giữ gìn Trương Dương sao. Hạ Bá Đạt nói: "Bí thư Lý, cái này không phải là việc nhỏ!" Ông nói không quan trọng, tôi vẫn cứ nhấn mạnh tầm quan trọng của chuyện này, Hạ Bá Đạt gần đây đã bắt đầu đối chọi gay gắt với Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ nói: "Lão Hạ, vậy ông nói đi. "

Hạ Bá Đạt nói: " Đảng của chúng ta xã hội của chúng ta đều chú ý một đoàn kết yên ổn, chỉ có yên ổn đoàn kết, xã hội mới có thể ổn định phát triển, đại hội tỉnh mặc dù tổ chức tại Nam Tích, nhưng lại là đại hội thể dục của toàn bộ Bình Hải, không phải chuyện của mình Nam Tích chúng ta, nếu như đóng cửa lại tổ chức đại hội thể dục thể thao, đó chính là đại hội thành phố mà thôi. "

Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ vẫn đều phân công quản lý cái khối công tác này, Hạ Bá Đạt nói lời này có tính chỉ hướng rất mạnh, ông không thể không nói, Cung Kỳ Vĩ nói: "Thị trưởng Hạ, chúng ta chưa bao giờ đóng cửa lớn, đối với các thành phố anh em đều là mở rộng cửa lớn, về chuyện báo danh của đại hội tỉnh, tôi rất rõ ràng, lúc trước công tác báo danh khởi động, chúng tôi vì các thành phố anh em có thể phái tới vận động viên ưu tú nhất, tốn hao công phu tương đối lớn, không chỉ vì bọn họ kéo dài kỳ hạn báo danh, hơn nữa ủy ban thể dục còn gọi điện thoại qua làm công tác động viên, nguyên nhân căn bản là vì viêm phổi loại R, rất nhiều vận động viên trong lòng tồn tại sợ hãi, đối với chúng ta Nam Tích coi là con mãnh thú và dòng nước lũ, bọn họ sợ tới Nam Tích, cho nên mới tạo thành nhiều vận động viên ưu tú vắng mặt tập thể như vậy, hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, bọn họ lại hối hận, muốn một lần nữa điều chỉnh danh sách dự thi, cho nên vấn đề không ở trên người chúng ta, mà là tại bên kia của bọn họ, không phải chúng ta công tác không được, cũng không phải chúng ta không rộng lượng, nói đơn giản một chút, cũng là lúc trước chúng ta cầu bọn họ bọn họ không tới, hiện tại chuyện tình đã chuẩn bị xong xuôi hết, bọn họ lại muốn đổi ý, muốn tất cả làm lại từ đầu. "

Hạ Bá Đạt nói: "Ông cũng nói, lúc đó là tình huống đặc thù, viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, người khác sản sinh tâm lý sợ hãi cũng là chuyện khó tránh khỏi? Làm chủ nhà, tôi cho rằng, chúng ta hẳn là nên có sự rộng lượng, muốn đem lần đại hội tỉnh này hoàn thành một lần toàn bộ nhân dân tỉnh đều tham dự vào thể dục. "


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)