Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0855

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0855: An ninh quốc gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trương đại quan nhân trước nay là người thông tình đạt lý, nếu hắn cảm thấy bản thân bị xúc phạm, hắn sẽ tức giận cực điểm. Trước khi Chương Bích Quân đến, Trương đại quan nhân đã sốc búa lên, đập nát thiết bị theo dõi tinh xảo trong xe Naveco, hắn đang trút giận chứ không phải là đang hủy chứng cớ.

Qua điện thoại, Chương Bích Quân cũng nhận thấy sự giận dữ của Trương Dương, trên đường tới cô đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng để hứng chịu sự giận dữ này. Trương Dương tuy không dễ đối phó nhưng cô cũng không sợ hắn.

Cô vẫn quyết định một mình đi vào khu biệt thự này, thấy ba tên thủ hạ bị đánh cho tơi bời cô lại cảm thấy không thương hại đồng tình gì chúng, chẳng có ai lại đồng tình với kẻ yếu, đã không lợi hại bằng người ta còn bị người ta cầm tù.

Ba tên đặc vụ an ninh quốc gia cũng bị Trương Dương khống chế, vẻ mặt đầy sự xấu hổ, trước buổi tối hôm nay, họ vẫn tự khoe khoang ta đây cao thủ, nhưng hôm nay quyết đấu với Trương Dương, ba người căn bản không có cơ hội trả đòn, bị Trương Dương khống chế hết, không những thế lại bị ăn tới 9, 10 cái bạt tai. Bây giờ mà soi mặt vào gương không khéo chẳng nhận ra bản thân mình nữa.

Trương đại quan nhân đánh người đập tan xe xong, tâm trạng có vẻ ổn định hơn. Lúc này hắn mới bình tĩnh lại. Ngồi xuống ghế sofa rồi nhìn về phía Chương Bích Quân, vẻ mặt lạnh lùng: "Tôi không có nhiều thời gian, cũng không có tính nhẫn nại. "

Chương Bích Quân cười, chỉ tay về phía ba tên thủ hạ: "Cậu không định giam giữ bọn họ cả đời đấy chứ?"

Trương Dương xua tay: "Cút hết mau, đừng để tao nhìn thấy chúng mày nữa, nếu còn gặp lần nữa ta sẽ đánh thẳng tay không tha. " Ba tên thảm hại lê lết bỏ chạy ra ngoài, đến nhìn cũng không dám nhìn lại.

Chương Bích Quân đi đến ngồi bên cạnh Trương Dương, giọng nhẹ nhàng: "Cậu giờ đến cách tiếp khách tối thiểu cũng quên rồi nhỉ" trước đây quan hệ giữa hai người tương đối tốt.

Trương Dương cười lạnh lùng: "Mời ngồi sao? Mời uống trà? Không cần phải thế, cục trưởng Chương, cô đã coi nơi đây như nhà của mình rồi, tôi còn không thông thạo nơi này bằng cô. "

Chương Bích Quân nói: "Tôi tới cùng là vì muốn giải thích với cậu về việc này".

Trương Dương nhìn thẳng vào hai mắt của Chương Bích Quân: "Nếu như hôm nay tôi không phát hiện ra sự việc này, chắc không cần phải giải thích đâu nhỉ?"

Chương Bích Quân đáp: "Tôi hiểu tâm trạng của cậu, xảy ra sự việc như vậy, ai rơi vào hoàn cảnh đó tức giận cũng là đương nhiên. "

"Biết tôi sẽ tức giận sao còn làm vậy?"

Chương Bích Quân thở dài: "Trương Dương, trước đây cậu cũng từng là người của tổ chức, cậu chắc hiểu rõ những phương pháp làm việc của tổ chức. "

"Tôi không hiểu, bất cứ việc gì cũng có điểm mấu chốt của nó. Giờ giữa tôi và các cô đã phân rõ giới hạn, tôi là một công dân bình thường, các cô dựa vào cái gì mà theo dõi tôi? Hành động này có khác gì bọn đầu trộm đuôi cướp không?"

Chương Bích Quân không vì mấy lời chỉ trích của Trương Dương mà tức giận, nhưng cô ta cũng không cảm thấy chút xấu hổ và áy náy nào, sự việc như thế là bình thường, Chương Bích Quân nói: "Tối nay có phải cậu đã gặp Tra Tấn Bắc?"

Trương Dương đáp: "Cô cũng thật quan tâm với tôi, theo dõi tôi bao lâu rồi thế?" Nghĩ đến việc cục An ninh quốc gia theo dõi mình đã lâu, Trương đại quan nhân lại càng tức giận, không biết bọn họ đã nắm được bao nhiêu điểm sơ hở của mình trong tay.

Chương Bích Quân nói: "Trương Dương, Hình Triêu Huy đã bỏ trốn rồi. "

Tin này khiến cho Trương Dương tương đối kinh hãi, hắn biết cục An ninh quốc gia đã điều tra Hình Triêu Huy khá lâu, Chương Bích Quân bây giờ nhắc đến từ bỏ chốn, hẳn là đã định tội Hình Triêu Huy. Trong ấn tượng của Trương Dương về Hình Triêu Huy, gã cũng là một lãnh đạo tốt, biết đối nhân xử thế, khuôn mặt gã hiền từ như phật Di Lặc, lại rất chiếu cố tới Trương Dương, gã từng giúp đỡ Trương Dương nhiều việc. Từ góc độ tình cảm mà nói, Trương Dương không hề tin việc Hình Triêu Huy là kẻ phản quốc.

Chương Bích Quân nói tiếp: "Căn cứ theo chứng cứ mà chúng tôi nắm được. Hình Triêu Huy là gián điệp hai mang, gã đã bán đứng tình báo nội bộ của tổ chức, phá hoại nhiều mắt xích liên lạc địa phương của chúng tôi, vậy nên cũng đã không ít đồng chí đã hy sinh. "

Trương Dương không nói gì, hắn nửa tin nửa ngờ nhìn Chương Bích Quân: "Vậy việc này có liên quan gì tới tôi?"

Chương Bích Quân đáp: "Trương Dương, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, trên thế giới này không có bí mật gì là vĩnh viễn cả. "

Trương Dương nói: "Ý gì vậy, cô hãy nói rõ ra đi. "

Chương Bích Quân lấy ra một túi hồ sơ, đặt ra trước mặt Trương Dương, hắn mở túi hồ sơ ra, bên trong chứa hồ sơ bí mật về hắn. Những lần gặp gỡ giữa hắn và Hình Triêu Huy đều được ghi chép trong đó, Trương đại quan nhân không nói gì, xem ra giao dịch ngầm của hắn và Hình Triêu Huy đều bị cục An ninh quốc gia nắm được.

Chương Bích Quân nói: "Chúng tôi đã nghi ngờ Hình Triêu Huy rất lâu, trong thời gian đó, chúng tôi đã tiến hành điều tra mọi phương diện về hắn. Bên cạnh Hình Triêu Huy cũng có tai mắt của chúng tôi cài vào, vậy nên, sự việc giữa hai người, .... Chúng tôi đều nắm được. "

Trương Dương đáp: "Thật đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào. "

Chương Bích Quân đáp: "Đó là vì an ninh quốc gia, tôi vẫn luôn đề cao cậu, tôi tin rằng cậu không hề biết bộ mặt thật của Hình Triêu Huy, từ bấy đến giờ lâu như vậy nhưng cậu chưa hề làm việc gì gây hại đến an ninh quốc gia, tôi cũng biết rõ công lao của cậu. "

Trương Dương đáp: "Tôi thừa nhận, tôi đã từng làm thủ hạ dưới tay Hình Triệu Huy một thời gian, có thể nói là theo cách thức hợp tác, tôi giúp gã giải quyết vài chuyện, nhưng tất cả những gì tôi làm tuyệt đối không gây hại đến an ninh quốc gia. Những việc gã nhờ tôi giúp đỡ cũng không phải là chuyện gì xấu. "

Chương Bích Quân nói: "Gã cũng giúp cậu làm không ít chuyện nhỉ" cô dừng một lúc: "Sự việc Tần Manh Manh vượt ngục, chắc cũng không cần tôi nhắc nhở cậu. "

Trương đại quan nhân đương nhiên không dễ dàng thừa nhận chuyện này, hắn giả vờ hồ đồ nói: "Tôi không hiểu cô đang nói gì nữa" nhưng trong lòng hắn hiểu rõ Chương Bích Quân biết rất nhiều chuyện mà hắn đã làm.

Chương Bích Quân đáp: " trước khi Hình Triêu Huy bỏ trốn, gã vẫn nằm trong tầm khống chế của chúng tôi, gã đã thừa nhận nhiều sự việc trọng yếu, trong đó có cả việc giúp đỡ Tần Manh Manh vượt ngục. "

Trương Dương nhớ tới việc lần trước Hà Trường An về nước cách đây không lâu, sau đó lợi dụng ảnh hưởng của Kiều lão mà gây áp lực ỉm sự việc đi. Thì ra chuyện này do chính cục An ninh quốc gia tiết lộ.

Chương Bích Quân nói: "Trương Dương, tôi biết cậu có mối giao hảo với Hình Triêu Huy, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cậu, bất cứ ai cũng không thể chỉ nhìn nhận bằng vẻ bề ngoài, Hình Triệu Huy là một tên gián điệp hai mang cực kì nguy hiểm. Gã đã lợi dụng thân phận của mình để thu thập nhiều tin tình báo trọng yếu của nội bộ cục An ninh quốc gia, sau đó bán thông tin ra ngoài, kiếm chác tư lợi khổng lồ. "

Trương Dương đáp: "Gã có phải là gián điệp hai mang hay không không liên quan gì đến tôi, chuyện của cục Anh ninh các cô cũng không liên can gì đến tôi. Tóm lại, bây giờ tôi là một công dân bình thường, tôi không mong muốn các người quấy rầy cuộc sống bình thường của tôi, nếu sau này còn pháp sinh chuyện tương tự như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không khoan nhượng nữa. "

Chương Bích Quân đáp: "Hình Triêu Huy có thể chạy thoát khỏi nơi chúng tôi giam giữ gã là do có kẻ giúp gã, chúng tôi nghi ngờ còn có kẻ đồng đảng trong nội bộ cục An ninh quốc gia. "

"Vậy nên các cô nghi ngờ tôi? Cho nên các cô dùng thủ đoạn đê hèn này để giám sát tôi?"

Chương Bích Quân đáp: "Lợi ích quốc gia cao hơn hết thảy, Hình Triêu Huy là nhân vật nguy hiểm nhất đe dọa đến an ninh quốc gia từ trước tới nay, chúng tôi phải làm mọi cách để tìm được gã. "

Trương đại quan nhân cười lạnh lùng: "Đến giờ cô vẫn nghi ngờ tôi? Nếu lần này không bị tôi phát hiện ra, hẳn còn tiến hành một loạt các hành động để nhằm vào tôi?"

Chương Bích Quân nói: "Chúng tôi đã đánh giá thấp tính cảnh giác, năng lực của cậu. "

Trương Dương đáp: "Cục trưởng Chương, cho đến giờ, tôi vẫn duy trì tự khắc chế tương đối, ba người đặc quân của các cô, một kẻ thì phi đao, một kẻ dùng súng bắn tôi, còn một kẻ định lái xe tông vào tôi. Nếu không phải may mắn thì tôi đã bỏ mạng tối nay rồi. "

Chương Bích Quân nói: "Họ không có ác ý gì với câu đâu... "

Trương Dương đáp lại: "Rút lại câu này đi, bây giờ tôi nói rõ ràng với cô nhé, bắt đầu từ hôm nay, tốt nhất là các cô hãy thu hồi lại những hành động nhằm vào tôi. Nếu nhân viên của cục an ninh quốc gia còn xuất hiện xung quanh tôi nữa, tôi sẽ bắt bọn họ phải trả giá bằng máu, tôi xin thề!"

Chương Bích Quân đáp: "Trương Dương, cậu tốt nhất đừng nói chuyện với tôi bằng những lời lẽ như vậy. Trước đến giờ tôi vẫn rất khâm phục cậu, cũng coi cậu nhưng bằng hữu. Lần hành động này cũng không hẳn nhằm vào cậu, chúng tôi chỉ muốn tìm Hình Triêu Huy, nếu chúng tôi muốn đối phó với cậu, thì cũng không cần dùng phương cách này. "

Trương Dương đương nhiên nghe ra ý của Chương Bích Quân, cô ta đang uy hiếp lại hắn, cô ta còn có nhiều phương pháp khác để đối phó với hắn. Trương đại quan nhân có phần tức giận, hắn gật đầu một cách hằn thù: "Được, ý kiến hai bên đã rõ ràng như vậy, thì cũng không cần phải tiếp tục bàn luận làm gì, cục trưởng Chương, hy vọng tổ chức của các cô tự thu xếp nhá!"

Chương Bích Quân thở dài, cô hiểu Trương Dương đã không muốn nói chuyện tiếp với mình nữa, đành chậm rãi đứng lên. Đi được hai bước, cô dừng lại: "Có thể cậu không hiểu rõ, nhưng so với lợi ích quốc gia, sự được mất của một người căn bản không là gì cả. Sự việc Hình Triêu Huy là việc gây hại lớn cho quốc gia, cho cả tổ chức của chúng tôi/"

Trương Dương lạnh nhạt nói: "Nếu tôi gặp gã, tôi sẽ tự tay đưa gã tới đồn công an. "

*****

Chương Bích Quân nói: "Có việc này cậu chưa hề biết, vì chuyện của Tần Manh Manh, Hà Trường An đã trả một khoản tiền lớn, khoản tiền này tổ chức cũng không tri tình, có chứng cứ chứng minh rằng, Hình Triêu Huy đã lợi dụng chuyện này nhiều lầm dọa nạt Hà Trường An. "

Trương Dương nói chặn lời: "Đã khuya rồi, cục trưởng Chương đi về thong thả nhé!" Hắn nói thẳng câu đuổi khách về.

Câu nói sau đó của Chương Bích Quân làm cho Trương Dương cảm thấy ngạc nhiên: "Trợ thủ đắc lực nhất của tôi là Dạ Oanh đã bị mất tích, cô ấy bị mất tính trên đường đuổi theo tung tích của Hình Triêu Huy. "

Trương đại quan nhân trong lòng dao động: "Gì cơ?"

Chương Bích Quân lắc đầu, không nói thêm gì nữa, cô mặc áo khoác vào rồi đi vào về phía bóng đêm.

Trương Dương tin vì qua chuyện tối nay, sau những hàng động của hắn, cục An ninh quốc gia tất nhiên sẽ phải thu lại cử động, nhưng họ sẽ không từ bỏ. Trương đại quan nhân hiểu rất rõ phương cách hàng sự của cục An ninh quốc gia, vì lợi ích an ninh quốc gia, bảo vệ trị an quốc gia họ có thể sử dụng mọi thủ đoạn đúng luật cũng như phi luật pháp.

Chương Bích Quân tuy đã tiết lộ rất nhiều tin nội bộ cho Trương Dương, nhưng hắn không hoàn toàn tin tưởng vào lời nói đó, đối với Trương Dương mà nói, việc cấp bách bây giờ là phải áp dụng một loạt các biện pháp để chống lại sự giám sát và theo dõi khắp nơi của cục An ninh quốc gia.

Trương Dương nghĩ tới đầu tiên là Triệu Thiên Tài và Ngũ Đắc Chí. Triệu Thiên Tài là là một thiên tài máy móc điện tử, Ngũ Đắc Chí là chuyên gia phá bom, gã cũng đã có kinh nghiện làm việc nhiều năm cho an ninh quốc gia, hai người này chắc hẳn sẽ giúp đỡ được hắn đối phó lại sự theo dõi của cục an ninh.

Thời gian này Ngũ Đắc Chí cũng ở xưởng sửa chữa oto của Triệu Thiên Tài tại Nam Tích để giúp đỡ, vết thương trên người gã đã lành nhưng để lại vết sẹo lớn, vì vậy gã thường băng người kín mít.

Trương Dương vui vẻ đi đến, hắn ôm mỗi người một cái nhiệt tình, vỗ vai phải Ngũ Đắc Chí rồi nhìn khuôn mặt bị che kín hơn một nửa bởi khẩu trang và kính đen nói: "Thế nào rồi? Sức khỏe đã dần hồi phục rồi chứ?"

Giọng nói của Ngũ Đắc Chí hơi khàn khàn, nhưng cũng đã khá hơn lần gặp trước: "Vẫn ổn, có thể đi lại cử động được rồi, cậu dạy cho tôi độc thủ đao tôi cũng đã luyện gần được rồi. "

Thiệu Thiên Tài phía bên kia nói thêm vào: "Sân xưởng oto này đều đã trở thành nơi luyện công cho cậu ta. Này nào cũng đúng 5h thức dậy là luyện đao, gần đây tiến bộ không nhỏ, lâu rồi chưa thấy cậu ta đập sống đao lên đầu. " Câu này vừa nói ra đều làm mọi người xung quanh cười ầm lên.

Trương Dương biết sau khi mất đi cánh tay phải, Ngũ Đắc Chí gặp khó khăn lớn trong việc giữ cân bằng cho thân thể, muốn đật được trạng thái điều hòa như trước kia tất phải khổ công luyện tập, Trương Dương dạy gã phương pháp độc thủ đao để tiến hành luyện tập tính điều hòa. Lúc bắt đầu chắc chắn rất khó khăn, khó tránh khỏi va chạm cơ thể. Vậy nên Trương Dương đã dặn Ngũ Đắc Chí, ban đầu lúc mới luyện tập phải dùng loại đao gỗ phù vừa tay mình, tránh sát thương bản thân.

Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài nhận được điên thoại của Trương Dương liền đến luôn, thậm chí còn không hỏi xảy ra chuyện gấp gì. Trương Dương là ân nhân cứu mạng hai người, chỉ cần Trương Dương nói một câu, họ dù nhảy xuống biển lửa cũng không từ.

Ngũ Đắc Chí hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Trương Dương gọi hai người đến trước chiếc xe Naveco, phía An ninh quốc gia còn chưa kịp cử người đến lôi chiếc xe rách nát này về, đại khái là xe đã bị Trương Dương phá tan tành, họ nghĩ nó cũng chẳng còn giá trị gì.

Ánh mắt của Ngũ Đắc Chí đột nhiên sững ra, gã làm cho cục An ninh quốc gia bao năm, chỉ cần nhìn qua cũng nhân ra trong đó có nhiều thiết bị của an ninh quốc gia, Ngũ Đắc Chi vào trong xe, nhìn qua hiện trường đống đổ nát các thiết bị theo dõi, nhỏ giọng nói: "Đây là xe của cục an ninh quốc gia à?"

Trương Dương gật, hắn dẫn họ vào biệt thự rồi kể lại tình hình cục an ninh quốc gia đã đặp thiết bị theo dõi và giám sát quanh đây cho họ.

Khi Triệu Thiên Tài nghiên cứu các thiết bị này thì Trương Dương và Ngũ Đắc Chí di vào phòng khách, gã nói: "Cục an ninh quốc gia theo dõi cậu?"

Trương Dương gập: "Tối qua tôi mới phát hiện ra, tổng cộng có ba đặc vụ bị tôi đánh cho một trận, họ đều do cục an ninh phái đến, thủ hạ của Chương Bích Quân. "

Ngũ Đắc Chí không nói gì, gã bỏ khẩu trang ra, khắp mặt đều là vết sẹo, gã lôi ra điếu thuốc trong túi áo, châm lửa hút: "Vì sao cô ta lại muốn theo dõi cậu?"

Trương Dương không cần phải giấu giếm Ngũ Đắc Chí, hắn kể lại toàn bộ nguyên nhân và hậu quả sự việc tối qua cho gã nghe.

Ngũ Đắc Chí than: "Còn nhớ lời mà tôi đã nói với cậu lúc đầu không, tốt nhất hãy tránh xa cục an ninh quốc gia. "

Trương Dương đáp: "Không phải tôi muốn đi chọc vào bọn họ, là họ chủ động đến gõ cửa nhà tôi. "

Ngũ Đắc Chí đáp: "Cục an ninh quốc gia hành sự vốn nổi tiếng là kiên nhẫn và lì lợm, không đạt được mục đích họ thề không từ bỏ. Cậu bị bọn họ theo dõi e là cuộc sống sau này không yên ổn chút nào. "

Trương đại quan nhân không kìm nổi tức giận nói: "Mẹ chúng nó dám!"

Ngũ Đắc Chí nói: "Hai năm gần đây, có nhiều bộ ngành của cuc quốc an cũng gặp phải phiền toái, vẫn đang nghi ngờ trong nội bộ có nội gián".

Trương Dương đáp lại: "Chúng nói Hình Triêu Huy là nội gián, tôi nghe mà không hề tin. "

Ngũ Đắc Chí đáp: "Nội gián hai cái chữ này không có viết trên mặt, chuyện dính dáng đến cục an ninh quốc gia tôi không tham gia đâu. " Vụ án nổ bom lần trước không những đã gây ra tổn thương nghiêm trọng về thân thể Ngũ Đắc Chí mà còn làm tổn thương cả đến nội tâm của gã. Đến tận bây giờ vẫn còn chưa lành, sự vụ này cũng ảnh hưởng tới tình cảm giữa gã và Đông Tú Tú. Lòng tự ti về mình của Ngũ Đắc Chí đã gây trở ngại tình cảm giữa hai người, cũng vì thế mà Ngũ Đắc Chí đã quyết định rời khỏi cục an ninh quốc gia, cắt đứt mọi quan hệ với tổ chức.

Trương Dương nói: "Nhưng cục an ninh theo dõi tôi, tôi chỉ lo sau này ngồi ăn cơm nói chuyện đi ngủ hay thậm chí vào nhà xí cũng có người theo dõi, cứ nghĩ đến việc này là tôi thấy như ngồi trên tấm đinh. Bố nó, tôi bây giờ đến ngủ cũng không yên. "

Ngũ Đắc Chí cười: "Không nghiêm trọng đến mức đấy, họ cũng không giỏi như thế đâu, không phải đã bị cậu phát hiện ra sao?"

Trương Dương nói: "Cậu hiểu rõ thủ đoạn hành sự của họ, hẳn là có thể cảnh báo một chút cho tôi"

Ngũ Đắc Chí đáp: "Tôi đi xem thiết bị theo dõi trong chiếc xe kia đã, xem xem có phát hiện ra không, tôi nghĩ chiếc xe này, cục an ninh chắc sẽ cử người đến kéo về. "

Ngũ Đắc Chí bên này vừa đi, thì Triệu Thiên Tài từ trong đi ra, y đã tháo tung bộ phận thiết bị nghe theo dõi, cấu tạo cũng không phức tạp, Triệu Thiên Tài còn phát hiện ra, bên trong điện thoại cố định cũng bị gắn thiết bị nghe lén.

Còn Trương đại quan nhân lúc này vừa chửi mắng lũ theo dõi đáng ghê tởm này, vừa đưa điện thoại cho Triệu Thiên Tài, nhờ y kiểm tra giúp.

Triệu Thiêu Tài kiểm tra điện thoại của Trương Dương nhưng không có vấn đề gì.

Ngũ Đắc Chí khi xem xét chiếc xe cũng phát hiện ra vài điều, tuy Trương Dương đã đập nát các thiết bị trong đó nhưng chiếc xe này vốn được trang bị thiết bị truyền tín hiệu, nghĩa là nội dung mà họ theo dõi được có thể đã truyền đi.

Sau khi kiểm tra toàn bộ khu biệt thự, ba người trở vào phòng khách ngồi, vừa uống trà vừa bàn bạc phải làm thế nào để ứng phó lại. Trương Dương nói: "Việc này không thể bỏ qua như thế được, chúng ta phải trả đòn dùng gậy ông đập lưng ông mới được. "

Triệu Thiên Tài 'hào hứng: "Nghĩa là sao? Cậu nói rõ đi.

Trương Dương đáp: "Nếu họ đã theo dõi tôi, thì tôi cũng có thể theo dõi lại được bọn họ. Tối qua Chương Bích Quân đã nói với tôi một số chuyện, nhưng tôi không hề tin lời cô ta. Vốn tôi cũng không muốn dây dưa gì với cục An ninh quốc gia, nhưng họ lại sờ đầu tôi, vậy thì phải chơi cùng với họ thôi. "

Ngũ Đắc Chí thở dài: "Cậu muốn chơi thì đi mà chơi một mình, tôi không làm trò điên rồ cùng với cậu. "

Triệu Thiên Tài cười: "Tính cả tôi vào nhé Trương Dương, loại thiết bị theo dõi như thế này cũng không phải loại hiện đại nhất trên thế giới. Tôi cũng từng nghiên cứu qua khi còn ở Mỹ rồi. "

Ngũ Đắc Chí nói: "Tôi cần phải nhắc nhở các cậu, cứ đùa giỡn kiểu này thực không có lợi gì cho các cậu, một khi bị gán tội danh gây nguy hại đến an ninh quốc gia thì chẳng có ai cứu được các cậu đâu. "

Triệu Thiên Tài nó: "Tôi không sợ, cùng lắm thì lại chốn sang Mỹ. " Triệu Thiên Tài tham gia tích cực như vậy lý do chủ yếu là việc này có dính dáng đến Hình Triêu Huy, Triệu Thiên Tài có được thân phận trong nước đều là nhờ sự giúp đỡ của Hình Triêu Huy. Bây giờ Hình Triêu Huy bị nghi là phản quốc, gã đương nhiên muốn giúp đỡ làm cho rõ ràng.

Trương Dương nói: "Tôi không tin Hình Triêu Huy phản quốc. Lúc đầu khi ở Mỹ, nếu không có sự giúp đỡ của hắn, Trương Dương tôi đã gặp phải nhiều phiền toái rồi. Lúc đầu cả cục An ninh quốc gia đều vứt bỏ tôi, chỉ có mỗi hắn là âm thầm trợ giúp tôi. Người như vậy sao có thể phản quốc được chứ? Tôi tuyệt đối không tin. "

Ngũ Đắc Chí đáp: "Muốn làm một đặc vụ giỏi, trước tiên không thể để tình cảm cá nhân xem vào công việc, cậu lại không thể khắc phục được điều này. "

Trương Dương cười: "Cậu cũng không làm được, cậu cũng là một tên làm việc đem cả chuyện cá nhân vào. "

Ngũ Đắc Chí cũng không phủ nhận điều này, gã trầm tư một lúc, kết cục bây giờ của bản thân gã chính là chứng minh tốt nhất.

*****

Triệu Thiên Tài nói: "Trương Dương, ý cậu là, cậu nghi ngờ Chương Bích Quân có vấn đề?

Trương Dương đáp: "Tôi cũng chưa nói cô ta có vấn đề, nhưng tôi cảm thấy cô ta nhất định còn giấu tôi nhiều việc. Tôi không tin cô ta điều tra tôi chỉ đơn giản để tìm tung tích của Hình Triêu Huy, cô ta nói hắn chạy trốn, ai làm chứng chứ? Không thấy tin tức gì của Hình Triêu Huy, rốt cuộc gã sống hay đã chết còn chưa biết, đương nhiên cô ta nói gì thì sẽ là như vậy".

Ngũ Đắc Chí nói: "Chương Bích Quân con người cô ta tôi cũng biết rõ, cô ta có địa vị rất đặc thù trong cục An ninh quốc gia, các ban ngành đều chịu theo dưới trướng cô ta, phong cách làm việc vô cùng quyết đoán, so với những ngành an ninh quốc gia đặc thù giống như thế này, phái nữ muốn làm lãnh đạo thường rất khó nhưng cô ta lại làm được. Hơn nữa lại là một trong những nhân vật có thực quyền nội bộ cục an ninh. Tuy chưa từng làm dưới quyền cô ta, nhưng tôi cũng biết cô ta là việc rất cẩn thận không nể nang thân quen bao giờ. "

Trương Dương đáp: "Tôi không quan tâm đến phân tranh nội bộ của họ, tôi chỉ muốn làm cho rõ ràng, Chương Bích Quân cho người theo dõi tôi là có ý đồ gì? Tôi chỉ là một nhân vật tầm thường, đáng được cục an ninh quốc gia phải ha tâm tổn lực, phí công sức đi theo dõi sao?"

Triệu Thiên Tài nói: "Chương Bích Quân là phụ nữ mà? Hay là cô ta cũng thích cậu?"

Trương đại quan nhân hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thiên Tài: "Cậu đúng là tên vô vị, tuổi cô ta đáng tuổi mẹ tôi!" Lúc này điên thoại của hắn rung chuông, Trương Dương cầm điện thoại lên, hắn có vẻ ý thức được mà nhìn Triệu Thiên Tài một cái, hắn giờ có chút thần hồn nât thần tính, vẫn lo lắng mỗi hành động cử chỉ của mình đều bị cục an ninh theo dõi giám sát.

Là cuộc gọi của Khâu Phượng Tiên, cô gọi tìm Trương Dương có việc quan trọng cần nói, Trương Dương hẹn gặp thời gian và địa điểm sau đó cúp máy.

Trương Dương nói: "Cục an ninh quốc gia giám sát tôi chắc cũng được một thời gian rồi, tối qua lúc tôi gặp Tra Tấn Bắc, họ đã phái người theo dõi. " '

Ngũ Đắc Chí nói: "Có phải Chương Bích Quân không nói thật với cậu, cô ta phái người theo dõi cậu lần này rốt cuộc là điều tra Hình Triêu Huy hay liên quan đến Tra Tấn Bắc đây? Nếu không thì có phải cô ta muốn theo dõi các cậu làm gì?"

Trương Dương đột nhiên nhớ tới một việc, trước khi Hình Triêu Huy mất tích, gã đã bảo hắn điều tra về tập đoàn của Tra Tấn Bắc, có một dạo Hình Triêu Huy nghi ngờ Lưu Khánh Vinh nhà thiết kế cao cấp của Tinh Toản là gián điệp Đài Loan, lẽ nào mục đích lần này của Chương Bích Quân là nhằm vào Tra Tấn Bắc?"

Trương đại quan nhân tuy không phải là một kẻ mưu mô, nhưng gần đây trải qua một loạt các sự việc càng khiến cho hắn cảm thấy cảnh giác, Tra Tấn Bắc đang cố thuyết phục Diêm Quốc Đào phản bội lại Kiều Chấn Lương. Qua việc này Trương Dương khẳng định Tra Tấn Bắc tuyệt đối không phải là một thương nhân đơn giản tầm thường. Tra Tấn Bắc, Khâu Phượng Tiên, Lưu Khánh Vinh những người này rốt cuộc là kết nối với nhau bằng quan hệ gì, sau lựng họ là kẻ nào giật dây? Trương đại quan nhân vì thế mà lại nảy sinh ý niệm điều tra rõ ràng.

Triệu Thiên Tài nói: "Nếu phía cục an ninh theo dõi cậu là vì Tra Tấn Bắc, vậy tên Tra Tấn Bắc này ắt có vấn đề. "

Trương Dương đáp: "Tên Tra Tấn Bắc này thực sự là có vấn đề, tôi nghi ngờ gã có liên quan đến những sự vụ chính trị lần này của Bình Hải, hơn nữa có tới 90% gã dính dáng đến chuyện của Kiều Bằng Cử. " Trương Dương bây giờ mới nói ra chuyện Tra Tấn Bắc xúi giục Diêm Quốc Đào.

Triệu Thiên Tài không hiểu nhiều về chuyện chính trị quốc gia còn Ngũ Đắc Chí lại tương đối hiểu biết về lĩnh vực này nên vừa nghe Trương Dương kể gã cau mày nói: "Trương Dương, cậu càng nói, tôi càng cảm thấy việc này rất kì lạ, mục tiêu của cục an ninh có lẽ thật sự không phải là Hình Triêu Huy. "

Gã bình tĩnh phân tích: "Theo cách nói của Chương Bích Quân, Hình Triêu Huy đã bỏ trốn, nếu Hình Triêu Huy bị định tội là gián điệp hai mang, hắn đã phạm tôi phản quốc, tội nặng như vậy nếu bị bắt lại hậu quả càng nghiêm trọng, nói cách khác khả năng hắn còn ở trong nước là rất thấp. Trong tình hình như vậy, hắn làm sao có thể liên lạc với cậu? Hắn đã làm việc nhiều năm ở cục an ninh, hiểu rõ phương thức làm việc của tổ chức hơn cả chúng ta. Lí do Chương Bích Quân định thông qua theo dõi cậu để truy tìm tung tích Hình Triêu Huy quả thực là quá gượng ép. "

Trương Dương nói: "Chương Bích Quân còn cho tôi xem qua một bản tài liệu, việc giữa tôi và Hình Triêu Huy mà chỉ có hai người mới biết. Cô ta nắm rõ như vậy hẳn là do Hình Triêu Huy đã chủ động khai ra. "

Ngũ Đắc Chí lại nói: "Cục an ninh muốn bắt người khai ra sự thực, họ sẽ có rất nhiều cách, Hình Triêu Huy có bỏ tốn hay không, rốt cuộc bây giờ đang ở đâu? Tất cả đều là do Chương Bích Quân nói ra, hay nói cách khác, dù sao chúng ta cũng không biết hắn ở đâu, cô ta nói gì thì là như thế. "

Trương Dương gật đầu: "Đúng vậy, xem ra cô ta không nói với tôi sự thật. "

Ngũ Đắc Chí đáp: "Có một điểm có thể kết luận, nhất định cậu có thứ mà tổ chức cảm thấy hứng thú, theo kinh nghiệm của tôi, họ tuyệt đối sẽ không dừng việc chú ý tới cậu khi chưa đạt được mục đích. "

Trương đại quan nhân ngẫm lại thấy cũng có nhiều sự việc giống hệt như lời Ngũ Đắc Chí nói, sau này thì gặp nhiều phiền toái đây, dù hắn có gặp đặc vụ là đánh thì việc bị theo dõi trong thời gian này cũng thật rất khó chịu.

Triệu Thiên Tài nói: "Vậy có nghĩa là, cục quốc an sau này sẽ còn theo dõi Trương Dương, sau này cậu ta muốn làm chuyện xấu cũng không được nữa rồi?"

Ngũ Đắc Chí đáp: "Muốn quốc an mất hứng thú với cậu thì có hai cách, thứ nhất, cậu hãy nhanh chóng chứng minh mình không có giá trị để cho họ theo dõi. Thứ hai, cậu phải làm rõ mục đích của họ, phối hợp và hợp tác với họ. "

Trương Dương nói: "Thế chẳng khác nào tôi cam tâm tình nguyện để bọn họ lợi dụng?"

Ngũ Đắc Chí thở dài: "Dù cậu có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một cá nhân, tính thêm cả hai chúng tôi là ba người, dựa vào thực lực của chúng ta để đo sức với quốc an là điều quá hoang tưởng hão huyền. " Ngũ Đắc Chí lắc đầu, mặt cười một cách đau khổ.

Trương Dương nói: "Mặc kệ, người không phạm ta thì ta không phạm người, nếu xâm phạm ta ta nhất định phải phạm người! Việc của cục quốc an tạm gác sang một bên, tôi phải điều tra rõ về Tra Tấn Bắc mới được. "

Ngũ Đắc Chí đáp: "Việc này vẫn có thể coi là một quyết định sáng suốt, việc cậu muốn điều tra cục quốc an thực không có khả năng. " Gã chỉ vào chiếc xe Naveco bên ngoài nói: "Quốc an sẽ không bỏ các thiết bị của họ ở đó đâu, Trương Dương, tôi tin họ nhất định sẽ tìm cậu để đàm phán điều kiện. "

Trương Dương nói: "Tôi chẳng hứng thú gì với điều kiện của họ, có vài việc tôi phải làm cho rõ ràng trước khi họ tìm tôi đàm phán điều kiện. "

Ngũ Đắc Chí nói tiếp: "Cậu vẫn muốn điều tra Tra Tấn Bắc?"

Trương Dương gật đầu, hắn cũng vừa nói qua chuyện này, kì thực ban đầu khi hắn gia nhập cục quốc an, Hình Triêu Huy đã phân công hắn làm công việc này, nhưng thời gian đó Trương đại quan nhân chỉ làm để ứng phó, những việc hắn làm cho tổ chức đều là thật nhưng là những việc gấp bắt buộc, bất quá phải làm. Rất ít khi hắn chủ động làm việc cho tổ chức, bây giờ Hình Triêu Huy lún sâu vào kiếp nạn, lại nhớ tới vị cấp trên ngày xưa này Trương đại quan nhân đột nhiên cảm thấy có chút áy náy. Điều tra Tra Tấn Bắc việc này có thể coi là hoàn thành một tâm nguyện của Hình Triêu Huy, còn một nguyên nhân quan trọng hơn, những lời đối thoại giữa Tra Tấn Bắc và Diêm Quốc Đào càng làm cho Trương Dương cảm thấy cảnh giác, hắn đã nhận định rằng Tra Tấn Bắc tuyệt đối không phải là một tên thương nhân tầm thường, phía sau người này chắc chắn có rất nhiều bí mật.

Ngũ Đắc Chí tuy không muốn dây dưa gì với quốc an, nhưng lần này là Trương Dương gọi gã đến, hiển nhiêu không phải chỉ nhờ mình phân tích vấn đề, Trương Dương rõ ràng cần sự giúp đỡ của gã, bất luận thế nào dù là từ góc độ ân tình của Trương Dương đối với gã hay là tình bằng hữu mà nói, Ngũ Đắc Chí đều không thể khoang tay đứng nhìn, tuy Triệu Thiêu Tài là kì tài về máy móc điện tử còn Trương Dương là cao thủ kiêm cả trong lẫn ngoài nhưng nếu nói đến công việc tình báo, họ hoàn toàn thiếu kinh nghiệm.

Trương đại quan nhân đã bắt đầu sắp xếp kế hoạch của hắn, kế hoạch được bắt đầu từ Khâu Phương Tiên, tiến hành theo dõi Khâu Phương Tiên, tốt nhất là gắp thiết bị nghe trộm trên người Khâu Phượng Tiên, như vậy có thể nghe được những cuộc nói chuyện bí mật giữa ả và Tra Tấn Bắc, điều tra rõ rốt cuộc giữa hai người này có bí mật gì.

Ngũ Đắc Chí đứng ngoài quan sát hai kẻ nghiệp dư Trương Dương và Triệu Thiên Tài trù mưu tính kế, cuối cùng cũng không nhịu được: "Trình tự tiến hành kế hoạch của các cậu sai rồi, cứ theo dõi một cách không mục đích như vậy sẽ chẳng có hiệu quả đâu, hơn nữa các cậu thiếu thốn các thiết bị hữu hiệu, kế hoạch vừa rồi hoàn toàn không thể thực hiện được. "

Triệu Thiên Tài nói: "Sao lại không thể thực hiện được, tôi có thể chế tạo ra một thiết bị theo dõi, Trương Dương sẽ tận dụng cơ hội gặp mặt để gắn thiết bị theo dõi lên người Khâu Phượng Tiên, sau đó chúng tôi có thể thông qua định vị GPRS, có thể dễ dàng tìm được vị trí của cô ta. "

Trương Dương nói tiếp: "Chỉ cần có thể tìm thấy vị trí của cô ta, tôi tất sẽ có biện pháp nghe lén nội dung nói chuyện. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)