Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0890

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0890: Các hoa nhập các nhãn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Triệu Thiên Tài nói: "Tôi cũng là một người sửa xe, cô ngàn vạn lần đừng nghe hắn nói. "

Tiết Vĩ Đồng nói: "Lời tam ca tôi nói trong lòng tôi đều biết. "

Ngũ Đắc Chí thấy Trương Dương không có việc gì, cũng vô cùng vui mừng, trước mặt của Tiết Vĩ Đồng, bọn họ đương nhiên không nói đến hành trình Bắc Triều Tiên, Trương Dương nói: "Đi, giúp tôi chọn một chiếc xe, em gái tôi muốn tặng cho tôi một chiếc ô tô. "

Đi vào cửa hàng, Trương Dương không khỏi mở to mắt, ở đây có hơn hai mươi danh xe khắp thế giới, đa số đều là xe cực kỳ xa hoa, Tiết Vĩ Đồng rất rộng rãi, hướng Trương Dương nói: "Tam ca, anh cứ việc chọn, coi trọng chiếc nào thì lấy chiếc đó ra lái. " Nha đầu này làm việc cho tới bây giờ đều sảng khoái như vậy.

Triệu Thiên Tài và Ngũ Đắc Chí liếc mắt nhìn nhau, em gái của Trương Dương thật là chuyên gia. Xe ở đây đa số đều trên cả triệu, quý nhất cũng có giá gần mười triệu, tùy liền tặng, lông mày cũng không nhăn một chút, bởi vậy có thể thấy được tài lực của Tiết Vĩ Đồng không phải hùng hậu bình thường.

Trương Dương dạo qua một vòng, nói thật, xe cũng không tồi, chỉ là không có một chiếc hợp mắt của hắn, nguyên nhân cũng rất đơn giản, những chiếc xe này thật sự là quá rêu rao, cái này cũng khó trách, Tiết Vĩ Đồng mở cửa hàng bán xe này với ước nguyện ban đầu cũng là muốn trở thành khu vực tiêu tiền cao nhất của kinh thành.

Trương Dương dừng chân một hồi trước một chiếc Mercedes Benz trị giá năm triệu, vẫn lắc đầu, chuyển hướng Tiết Vĩ Đồng nói: "Em gái, còn có cái khác không?"

Tiết Vĩ Đồng nói: "Sao? Nhiều xe như vậy, anh nhìn không hợp một chiếc?"

Trương Dương nói: "Nói thật tình, chiếc nào anh cũng đều có thể nhìn trúng, tất cả đều là xe tốt, rẻ nhất cũng cả triệu, nhưng anh là cán bộ quốc gia, em bảo anh lái một chiếc xe như vậy, anh làm sao mà lái ra khỏi cửa? Nếu như mỗi ngày lái đi làm, sợ không được vài ngày thì cột sống của anh đã bị sờ đến. "

Tiết Vĩ Đồng nói: "Sợ cái gì? Nói là em tặng!"

Trương Dương nói: "Ảnh hưởng quần chúng không thể không chú ý. Em gái, em có xe đại chúng không? Anh thích cúi thấp thôi, có chiếc nào có tính năng tốt, mà không bị chú ý không?"

Tiết Vĩ Đồng suy nghĩ một chút: "Xe mới thật ra không có, bất quá trong kho phía sau của em còn tồn vài chiếc xe do bạn bè thay thế, đều là dùng để đổi xe mới, em còn chưa kịp bán đi. "

Trương Dương nói: "Để anh xem!"

Tiết Vĩ Đồng gọi người mở cửa kho hàng phía sau, mang theo Trương Dương bọn họ đi tới trong kho. Bên trong có chiếc xe, Trương Dương bị một chiếc xe quân dụng việt dã màu xanh hấp dẫn, xe này thoạt nhìn cũng không cúi thấp, trong vài chiếc xe này có vẻ bá đạo mười phần, Trương Dương nói: "Chiếc Jeep này có được không?"

Tiết Vĩ Đồng không nói chuyện. Ánh mắt hướng nhìn Triệu Thiên Tài.

Triệu Thiên Tài nhìn ra Tiết Vĩ Đồng có ý thử mình, hắn đi qua, mỉm cười nói: "Chiếc xe này không phải xe Jeep, là xe chuyên dụng của bộ đội đặc chủng Liên Xô, tiếng Nga phát âm là Gordon, chúng ta thường gọi nó là định hổ. "

Trương Dương đi qua vỗ vỗ thân xe, không dầy lắm.

Triệu Thiên Tài nói: "Chiếc xe này có động cơ vortecv8 có thể bộc phát ra động lực cường đại 340 mã lực. Ít hao xăng, thùng xăng chạy được 130km, tính năng việt dã rất mạnh, không đẹp như Humper, hình thể nhỏ hơn Humper một chút, sau khi Liên Xô giải thể cũng đã ngừng sản xuất, không ngờ rằng lại có thể nhìn thấy ở đây. "

Tiết Vĩ Đồng bắt đầu tin tưởng Triệu Thiên Tài đích thật là một người chuyên gia.

Cô ấy đem chìa khoá tới, Triệu Thiên Tài mở cửa xe ngồi xuống. Mở mạch điện trong nguồn xe, cũng không có lập tức đánh lửa.

Trương Dương dạo qua một vòng quanh chiếc Định Hổ, phía sau bốn ống dẫn khí nén, càng nhìn càng có cảm giác xe này uy phong lẫm liệt, càng xem trong lòng càng yêu thích. Thật ra cái xe này một chút cũng không điệu thấp, nhưng Trương đại quan nhân đặc biệt thích loại xe việt dã có vẻ cường tráng bưu hãn, có câu là các hoa nhập các nhãn. Con mắt hắn đã nhìn lên trên rồi, ảnh hưởng không tốt cái gì đều đã sớm bị hắn ném đi đâu mất, chỉ cần tôi thích, đâu cần để ý người khác nói cái gì?

Tiết Vĩ Đồng nói: "Chiếc xe này không đáng tiền, một người bạn gán nợ. Hắn nghĩ biện pháp làm thủ tục, đáng tiếc lái chưa được vài vòng ở kinh thành, trước đó hai ngày từ chổ của em lấy đi một chiếc Porche, trực tiếp đem chiếc xe này lại với giá trăm ngàn, thật ra cũng là mua sắt vụn bán, cái xe này nặng gần ba tấn, xe tổng cộng chạy năm ngàn km, tuổi thọ gần chín năm rồi, không ít bệnh, bởi vì không tìm được linh kiện thích hợp, từ đầu đến cuối không có biện pháp khiến cho chiếc xe này khôi phục điều kiện tính năng tốt nhất. "

Triệu Thiên Tài đánh cháy, tiếng ầm ầm nặng nề của động cơ vang lên trong kho, cái này không phải là xe nữa rồi, nghe như là một cái máy kéo. Bốn ống dẫn khí nén liên tiếp nã pháo, sau đó toát ra bốn cột khói đen.

Tiết Vĩ Đồng ôm mũi chạy ra ngoài, Ngũ Đắc Chí cũng cùng đi ra, Trương Dương chịu đựng khói dầu gay mũi, hướng Triệu Thiên Tài nói: "Thế nào?"

Triệu Thiên Tài nhìn hắn vài cái, thấp giọng nói: "Nhặt được kho báu!"

Trương đại quan nhân nghe Triệu Thiên Tài nói như vậy, trong lòng nhất thời có vui mừng, đi ra ngoài cửa, hướng Tiết Vĩ Đồng nói: "Em gái, anh lấy nó!"

Tiết Vĩ Đồng nói: "Tam ca, anh thật tình muốn tiết kiệm cho em à, chiếc xe này quá kém, anh đi chọn cái khác đi. "

Trương Dương tin tưởng trăm phần trăm đối với nhãn lực của Triệu Thiên Tài: "Không cần cái khác, là nó!"

Triệu Thiên Tài lái chiếc địa hổ từ trong kho đi ra, trong quá trình chạy, xe lại liên tục nã pháo, làm cho người ta không khỏi lo lắng chiếc xe này có thể tùy thời phát nổ hay không.

Tiết Vĩ Đồng thấy Trương Dương nhìn trúng chiếc xe này, cũng chỉ có thể chiều theo hắn, Triệu Thiên Tài hạ cửa sổ xe xuống nói: "Tiết tiểu thư, chiếc xe này có thể sửa chữa trang hoàng một chút, cô thấy thế nào?"

Tiết Vĩ Đồng nói: "Muốn làm sao thì tùy anh, tất cả linh kiện tôi cung cấp không ràng buộc, bất quá rất nhiều linh kiện có thể là mua không được. "

Triệu Thiên Tài nói: "Không có việc gì, hiện tại bắt đầu làm, bao gồm luôn cả sơn xe, một ngày giải quyết vấn đề. "

Trương Dương vốn đang dự định ngày hôm nay thì trở về Giang thành, Triệu Thiên Tài xuống xe, đi tới bên cạnh hắn nói: "Sáng mai đi, cái xe này không chỉnh lý tốt một chút, không chạy về được Bình Hải. "

Trương Dương nói: "Tùy anh, bất quá cần phải nắm chặt thời gian. "

Triệu Thiên Tài nói: "Yên tâm, nếu thuận lợi, buổi sáng ngày mai chúng ta có thể xuất phát. "

Tiết Vĩ Đồng nói: "Ngày mai đi cũng được, lát nữa em làm thủ tục xe cho anh, sang tên cho anh, lấy bảng số quân đội cho anh luôn, buổi tối em gọi đại ca bọn họ ra tiễn đưa cho anh. "

Trương Dương nói: "Vậy Kim Vương Phủ đi, anh chuẩn bị cho bọn họ, bất quá phải thế này, bữa cơm này phải do anh mời. "

Tiết Vĩ Đồng nói: "Em mới là chủ. "

Trương Dương cười nói: "Em tặng anh một chiếc xe, anh mời em ăn bữa cơm có gì đặc biệt. "

Trương Dương sở dĩ lựa chọn đi Kim Vương Phủ ăn, bởi vì ngày hôm nay Khâu Phượng Tiên gọi điện thoại đến đây, thay Tra Tấn Bắc biểu đạt ân cần thăm hỏi đối với Trương Dương đồng thời còn biểu thị muốn mời hắn ăn, Trương Dương lúc đầu đã xin miễn, nhưng ngày hôm nay nếu không đi được, dù sao còn hẹn Tra Vi buổi chiều gặp mặt, thẳng thắn đem mọi việc cùng làm, tất cả đều đi Kim Vương Phủ giải quyết.

Tra Vi nghe nói Trương Dương ngày hôm nay không đi, buổi tối muốn đi Kim Vương Phủ ăn, cũng vô cùng hài lòng, từ sau khi biệt thự xảy ra hoả hoạn, Tra Vi vẫn cũng không có gặp qua Trương Dương, chú Tra Tấn Bắc hỏi qua vài lần, nhắc tới phải biểu đạt áy náy ngay mặt với Trương Dương, nhưng Trương Dương trước đó không có tin tức, hiện tại mới một lần nữa hiện thân ở kinh thành. Trương Dương nhờ Tra Vi đặt phòng, lúc đầu hắn muốn mời Triệu Thiên Tài và Ngũ Đắc Chí cùng đi, hai người bọn họ tình nguyện ở lại sửa xe, cũng không muốn đi cái tiệc ứng phó này, Trương Dương chỉ có thể tôn trọng ý của bọn họ.

Có câu là đồ ăn dễ làm khách khó mời, Trương đại quan nhân mời khách cũng gặp vấn đề, Chu Hưng Quốc đêm đó có sinh ý cần, không cách nào có mặt, Từ Kiến Cơ cũng có chuyện, tuy rằng đáp ứng muốn tới, thế nhưng thời gian không cách nào xác định.

Trương Dương và Tiết Vĩ Đồng đến Kim Vương Phủ, bên kia cũng chỉ có Tra Vi đến đúng giờ, bất quá Tra Vi bên cạnh còn có Khâu Khải Minh, Trương đại quan nhân thấy Khâu Khải Minh trong lòng nhất thời có chút khó chịu, hắn tìm cơ hội, nói khẽ với Tra Vi nói: "Nha đầu, không cần dẫn theo chứ, kích thích người không dứt, con người anh dễ ghen lắm. "

Tra Vi mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Anh mang bạn gái đến, không cho tôi mang bạn trai hả?"

Trương Dương nói: "Đó là em gái nuôi của tôi, tính chất hoàn toàn khác biệt. "

Tra Vi nói: "Tôi và hắn là bạn bè bình thường!"

Trương đại quan nhân miệng đầy mùi chua nói: "Còn con mẹ nó bạn bè bình thường, cô xem ánh mắt của hắn nhìn em kìa, tràn ngập dâm loạn và hạ lưu, nước bọt đều con mẹ nó sắp chảy xuống đất rồi. "

Tra Vi không nhịn được nở nụ cười, nếu như không có người ở đây, cô ấy hận không thể ôm Trương Dương hung hăng hôn lên mặt hắn một cái, không biết vì sao, cô ấy cũng thích Trương Dương ghen vì mình, tâm tư con gái thật sự là phức tạp, Tra Vi nói: "Tôi không cho hắn theo, là hắn muốn theo, hơn nữa, chị Khâu nhờ tôi hỗ trợ chiêu đãi một chút, người ta từ Đài Loan tới, tôi không thể không quan tâm hắn?"

Trương đại quan nhân nghiến răng nói: "Chiêu đãi, chiêu đãi! Cẩn thận đem mình chiêu đãi đi vào. "

Tra Vi liếc hắn một cái, đang muốn mắng hắn hai câu, trong lòng nói anh có tư cách ghen hả? Ăn trong chén còn nhìn trong nồi, em dựa vào cái gì phải nghe theo anh hả? Bên kia Tiết Vĩ Đồng và Khâu Khải Minh đã đi tới: "Hai người các người trò chuyện cái gì mà hấp dẫn quá vậy?"

Trương đại quan nhân lập tức thay đổi bộ mặt, cười tủm tỉm nói: "Nói chuyện hoả hoạn đêm đó, Tra Vi khen tôi phúc lớn mạng lớn!"

Khâu Khải Minh cười nói: "Vận khí của Trương tiên sinh quả thật tốt!"

Trương Dương nói: "Vận khí cho dù tốt cũng so ra kém Khâu tiên sinh, tôi thiếu chút nữa bị khói sặc chết, lông tóc ngài không tổn hao gì mới là tốt. "

Nụ cười của Khâu Khải Minh trở nên có chút xấu hổ, đêm đó phát sinh hoả hoạn hắn cũng có mặt, bất quá Trương Dương liều lĩnh nhảy vào đám cháy cứu người, hắn lại khoanh tay đứng nhìn, thật ra đêm đó người đứng nhìn không chỉ là một mình Khâu Khải Minh, có rất ít người có dũng khí như Trương Dương, cho tới bây giờ Khâu Khải Minh cho rằng, vì một người vũ nữ sẽ không để ý an nguy cá nhân nhảy vào đám cháy là một loại hành vi ngu xuẩn, Khâu Khải Minh đối với nhân sinh có giá trị tiêu chuẩn của mình, mặc dù là từ góc độ của những người đứng xem, hắn cũng cho rằng tính mệnh của Trương Dương quan trọng hơn so với một người vũ nữ, hắn cũng không tán thành hành vi của Trương Dương, một người đã có thân phận địa vị nhất định không nên coi rẻ sinh mệnh như vậy, đương nhiên Khâu Khải Minh không biết chuyện của buổi tối ngày đó!

*****

Bọn họ đi tới trong phòng ngồi xuống, Tiết Vĩ Đồng nhìn thời gian một chút, lập tức gọi một cú điện thoại cho Từ Kiến Cơ, Từ Kiến Cơ bên kia còn chưa có xong xuôi, trong điện thoại liên tục xin lỗi, nói một giờ sau mới có thể đến, Tiết Vĩ Đồng gọi điện thoại cho Chu Hưng Quốc, bên kia tắt điện thoại, Tiết Vĩ Đồng căm giận nói: "Sinh ý quan trọng hay là tình cảm quan trọng? Em thật sự là không hiểu bọn họ. "

Trương Dương cười nói: "Em gái, anh coi như đã nhìn ra, em hận không thể làm cho toàn bộ thế giới đều vây bắt em, nhưng mỗi người đều có chuyện của mình, ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng, lý giải muôn năm đi!"

Lúc này Tra Tấn Bắc và Khâu Phượng Tiên cùng nhau đi đến, tại Kim Vương Phủ hai người bọn họ có thể đồng thời đến cũng không nhiều lắm, Khâu Phượng Tiên thấy Trương Dương, một sóng mắt quyến rũ nhẹ nhàng đến đây, nũng nịu oán trách nói: "Chủ nhiệm Trương, cậu thật là không phúc hậu, tôi mời cậu ăn, cậu không nể tình, tiểu Vi gọi cậu thì cậu liền tới. "

Trương Dương cười ha hả nói: "Không phải không để cho cô mặt mũi, là bởi vì ngày hôm nay tôi có chuyện, hơn nữa, không phải Tra Vi mời tôi tới, là tôi nhờ cô ấy hỗ trợ an bài một bàn, cái bữa cơm này tôi mời!"

Tra Tấn Bắc bên kia nhíu mày: "Trương Dương, nói cái gì vậy, tới đây cũng là tôi làm chủ, cậu còn lo tôi mời không nổi một bữa sao?"

Trương Dương nói: "Cái này thì không phải, chuyện nào ra chuyện đó, đêm nay tôi mời em tôi ăn, ông làm chủ, danh tiếng của tôi chẳng phải đều bị đoạt. "

Một đám người đều nở nụ cười, Tra Tấn Bắc chào hỏi với Tiết Vĩ Đồng, Tiết Vĩ Đồng kêu một tiếng chú Tra, Tra Tấn Bắc lại xưng hô cô ấy là Tiết gia!

Tiết Vĩ Đồng kháng nghị nói: "Chú Tra, ngài gọi như thế là không được, người khác đều cố ý ầm ĩ với con, ngài tuổi lớn như vậy, không thể nói giỡn với con chứ?"

Tra Tấn Bắc cười nói: " Tứ Cửu thành chúng ta ai không biết đại danh Tiết gia của con. "

Tiết Vĩ Đồng cười nói: "Ngài còn gọi Tiết gia, con sẽ đứng dậy đi về, trở về nhà đem chuyện ngài chế giễu con nói cho ba con biết, để ba con tìm ngài tính sổ!"

Tra Tấn Bắc cười ha hả nói: "Được. Chú không gọi, chú không gọi là được, tửu lượng của ba con, mười người như chú cũng không phải đối thủ. "

Từ đối thoại của Tra Tấn Bắc và Tiết Vĩ Đồng là có thể đủ nhìn ra, bọn họ rất quen thuộc, Trương Dương bỗng nhiên ý thức được mình chẳng bao giờ gặp qua cha của Tiết Vĩ Đồng, ấn tượng đối với người này cũng chỉ là một nhà tư bản Tiết Thế Luân, người này vào đầu thập niên tám mươi, khi con đường làm quan một mảnh quang minh. Đã bỏ chính theo thương, người khác hoàn toàn không biết gì cả, Tiết Thế Luân người này khác biệt với cái vẻ danh tiếng tại ngoại của Tra Tấn Bắc, so sánh với Tra Tấn Bắc, Tiết Thế Luân điệu thấp rất nhiều, thậm chí tại thương giới trong nước có rất ít người nhắc tới ông ta, thế nhưng từ hành động bình thường của Tiết Vĩ Đồng mà xem, thực lực của Tiết Thế Luân hẳn là không phải tầm thường.

Tra Tấn Bắc nói: "Còn có khách nào chưa tới?" Lúc nói ông ta nhìn Trương Dương, bởi vì Trương Dương vừa rồi nói qua ngày hôm nay là hắn mời khách, cho nên cụ thể mời khách gì chỉ có Trương Dương rõ ràng.

Trương Dương cười nói: "Nên tới đều tới. Chúng ta không đợi, lên đồ ăn!" Hắn nhìn Khâu Khải Minh một chút, trong lòng nói không nên tới cũng tới.

Khâu Phượng Tiên nói: "Vậy lên đồ ăn, chủ nhiệm Trương, cậu và Tra tổng trò chuyện trước, tôi đi ra ngoài bắt chuyện khách khác. "

Trương Dương cười gật đầu. Từ khi biệt thự Lệ Cung của Tra Tấn Bắc cháy, hắn và Tra Tấn Bắc vẫn là lần đầu tiên gặp mặt, tuy rằng Tra Tấn Bắc biểu hiện ra dường như không có việc gù, nhưng Trương Dương biết trong lòng của ông ta khẳng định không bình tĩnh, Tang Bối Bối từ Lệ Cung trộm đi một phần tư liệu cơ mật, tối hôm qua đã đem đĩa CD giao cho mình, tuy rằng Trương Dương còn chưa có xem nội dung của đĩa CD, thế nhưng tin tưởng Tra Tấn Bắc nhất định có không ít bí mật ở bên trong. Trương Dương cảm giác được Tra Tấn Bắc hẳn là sản sinh hoài nghi đối với mình, nếu không ông ta sẽ không mời mà đến, tuy rằng Kim Vương Phủ là sản nghiệp của ông ta. Thế nhưng ngày hôm nay mời khách cũng không phải ông ta, tuy rằng ông ta cũng rất muốn mời khách, đáng tiếc Trương Dương không cho cơ hội này, mà Tra Tấn Bắc vẫn đang kiên trì ngồi ở chỗ này, chứng minh chỉ có một nguyên nhân. Ông ta có hứng thú với người ngồi ở đây, người kia không có khả năng là Tra Vi, không có khả năng là Tiết Vĩ Đồng. Chỉ có thể là Trương Dương.

Vài ly rượu qua đi, Tra Tấn Bắc nâng ly rượu chủ động tìm tới Trương Dương: "Ngày đó Lệ Cung cháy. Làm cậu bị thương, thật sự là rất ngại. "

Trương Dương cười nói: "Tra tổng quá khách khí. Tôi không bị thương, chỉ là bị khói làm hôn mê bất tỉnh, may mà đội phòng cháy chữa cháy tới kịp, không để lại di chứng. "

Tra Vi nói: "Đều nói anh đừng thể hiện, rõ ràng biết bên trong nguy hiểm, còn xông vào cứu người. "

Trương Dương nói: "Lúc đó còn có người ở bên trong, tôi cũng không suy nghĩ nhiều vọt đi vào, hiện tại hồi tưởng lại, thật đúng là có chút nghĩ mà sợ. "

Tra Tấn Bắc nói: "Lửa lớn dẫn đến phát nổ, nếu như cậu chậm một ít, sợ rằng thật sự bị vây trong đám cháy. " Những lời này nói vô cùng uyển chuyển, thật ra đêm đó đường hầm dưới mặt đất xảy ra nổ, đã tra rất rõ ràng, Tra Tấn Bắc cho rằng Trương Dương là bị nổ hôn mê bất tỉnh, mà không phải bị khói làm hôn mê như lời của hắn.

Trương Dương nói: "Đáng tiếc người nào tôi cũng không có cứu được, đúng rồi, Tra tổng, tôi vẫn chưa hỏi qua, trận hoả hoạn này mang đến cho ngài bao tổn thất nghiêm trọng không?" Thằng nhãi này rõ ràng là cào vào vết sẹo của Tra Tấn Bắc.

Tra Tấn Bắc thở dài nói: "Tiền tài là vật ngoài thân, chỉ cần mọi người bình an vô sự, tổn thất kinh tế là chuyện nhỏ. "

Trương Dương cố ý nói: "Có tin tức của Tang Bối Bối hay không?"

Tra Tấn Bắc nội tâm ngẩn ra, tên nhóc này thật sự là khó thể tưởng được, tôi chưa hỏi cậu, cậu đã nhắc đến trước, Tra Tấn Bắc nói: "Ai là Tang Bối Bối?"

Trương đại quan nhân trong lòng thầm khen, Tra Tấn Bắc rốt cuộc là một người từng trải, biểu diễn của ông ta rất cẩn thận, biểu tình mê hoặc của ông ta làm cho người ta thật sự cho rằng ông ta là lần đầu tiên nghe được tên Tang Bối Bối.

Trương Dương nói: "Là cái người cùng nhảy với tôi!"

Tra Tấn Bắc nhíu nhíu mày, làm ra hình dạng trầm tư suy nghĩ, sau đó lắc đầu cười nói: "Đêm đó khách rất nhiều, có vài người cũng không phải tôi mời tới, tôi thật sự nhớ không nổi người này. " Lời này một câu hai ý nghĩa, một là cho Trương Dương thấy mình không nhận ra Tang Bối Bối, hai là hàm súc nhắc nhở Trương Dương, mình đêm đó căn bản không mời hắn, Trương Dương là theo Tra Vi qua giúp vui.

Tra Vi nói: "Tôi nhớ kỹ, có một cô gái khiêu vũ với anh. "

Tra Tấn Bắc cười nói: "Chuyện không vui không nói ra nữa, buổi tối hôm ấy là vạn hạnh trong bất hạnh, cũng là không có thương vong, chỉ cần mọi người bình an là tốt rồi. " Tra Tấn Bắc những lời này càng như là tại nhấn mạnh, không có bất luận kẻ nào bị chết trong vụ cháy, trên thực tế ông đã đem chuyện đã xảy ra che giấu. Tra Tấn Bắc nói: "Vì chuyện này, tôi đã đi thỉnh giáo Tuệ Không đại sư, Tuệ Không đại sư nói, đây là chuyện tốt! Cháy chính là tài vận hanh thông hiện ra, năm nay sự nghiệp của Tinh Toản khẳng định sẽ náo nhiệt lớn. "

Trương đại quan nhân giả mù sa mưa cười nói: "Tra tổng nói có lý, vì Tinh Toản các người làm ăn náo nhiệt làm một ly. "

Tiết Vĩ Đồng nói: "Đúng là khó nghĩ, thật sự có chút đạo lý, trận hoả hoạn ấy lại thành tài vận của chú Tra, thuận tiện còn thành tựu vận làm quan của một người. "

Tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn phía Tiết Vĩ Đồng, Tiết Vĩ Đồng cười hì hì nhìn Trương Dương nói: "Tam ca, anh thăng quan đại khái toàn bộ cũng nhờ vào đám cháy đó!"

Trương Dương biết Tiết Vĩ Đồng nhanh mồm nhanh miệng, căn bản sẽ không trông cậy cô ấy có thể giữ bí mật, cười nói: "Anh thì tính thăng quan cái gì? Bình điều mà thôi. "

Tra Tấn Bắc cười nói: "Trương Dương, đây là cậu sai, chuyện vui như thế, vì sao không nói ra chia xẻ một chút, Đồng Đồng nói đúng, cậu thăng quan cũng nhờ vào trận lửa nhà tôi. "

Tra Vi trừng mắt nói: "Thật sự thăng quan? Hèn chi, hiện tại là mũi hướng lên trời, ngạo khí nghiêm nghị nha!"

Trương Dương cười khổ nói: "Tôi nói Tra Vi này, cô không chế giễu tôi là cô nghẹn chết? Bất quá chỉ là điều động công tác bình thường, lãnh đạo cấp trên xuất phát từ công tác đem tôi từ Đông Giang điều đến huyện Tân Hải thành phố Bắc Cảng. "

Tra Vi nói: "Vậy chẳng phải là đến nông thôn?"

Tra Tấn Bắc cười nói: "Huyện Tân Hải không phải là nông thôn, Bắc Cảng có cảng lớn, trong cả nước cũng có thể xếp vào hàng mười, Bắc Cảng cách biển của Nhật Bản, Hàn Quốc, là một trong cảng thành phố mở ra sớm nhất trong nước. "

Tiết Vĩ Đồng nói: "Nhưng tình trạng kinh tế của Bắc Cảng vẫn đều không được tốt lắm, con đi qua Bắc Cảng vài lần, đối với tình huống của chỗ đó cũng có quen thuộc, tài nguyên Bắc Cảng không tồi, thế nhưng nói tới thực lực tổng hợp lại của thành phố, vẫn là đếm ngược ở Bình Hải. "

Trương Dương nói: "Tại trong mắt lãnh đạo, tôi cho tới bây giờ đều là đội viên cứu hỏa, cảng Thanh Khẩu của Tân Hải xảy ra hoả hoạn trong tết âm lịch, chết rất nhiều người, bí thư huyện uỷ Cữu Thế Kiệt đứng ra chịu trách nhiệm, dưới tình huống như vậy, trong tỉnh mới quyết định đem tôi phái đến chổ đó. "

Tra Tấn Bắc nói: "Nói như vậy thật đúng là lửa cháy lớn làm cậu lên chức, Nào! Chúng ta mọi người cùng nhau kính Trương Dương một ly."

Trương Dương nói: "Không dám nhận, không dám nhận, lần thứ hai thanh minh tôi không phải lên chức, vẫn là bình điều, vẫn là một cán bộ cấp xử như cũ, không có gì tiến bộ, cô phụ kỳ vọng của mọi người. "

Lúc này cửa phòng mở ra, cũng là Khâu Phượng Tiên cùng Từ Kiến Cơ đi đến, Khâu Phượng Tiên cười nói: "Chuyện gì vui vẻ như thế, nói ra cho tôi cũng hưởng chút không khí vui mừng. "

Từ Kiến Cơ đã biết chuyện Trương Dương muốn đi đến huyện Tân Hải đảm nhiệm bí thư huyện uỷ, cười nói: "Trương Dương thăng quan, tôi tới đúng lúc, tam đệ, tôi kính cậu một ly. "

Tiết Vĩ Đồng không vui ý: "Nhị ca, anh còn không biết xấu hổ à, mọi việc đều phải có quy củ, tới muộn như thế, trước phạt anh ba ly rồi nói!" Trương Dương lập tức ồn ào theo, Từ Kiến Cơ không chịu nổi mọi người làm ồn, nâng ly uống ba lần, bên này hắn uống xong, Chu Hưng Quốc cũng tới, Từ Kiến Cơ đỏ mặt nói: "Phạt rượu cũng phải đối xử bình đẳng, đại ca tới, hắn càng phải làm gương tốt. "

Vì vậy Chu Hưng Quốc cũng bị phạt ba ly, Tra Tấn Bắc chờ bọn họ ngồi xuống, nói chuyện hai câu liền tìm cớ cáo từ, dù sao nơi này là thế giới của người tuổi trẻ, làm trưởng bối, ông sẽ không theo vô giúp vui.

Khâu Phượng Tiên cũng không ở lâu, sau khi kính rượu với các vị khách đang ngồi xong, cô ấy cáo từ rời đi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)