Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0893

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0893: Lại là hãm hại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Yên Nhiên nói: "Em muốn đi Thần Miếu đảo kết hôn, công trình bên kia toàn bộ hoàn công phải chờ tới tháng năm sang năm. " Cô ấy vươn tay đi đặt ở trên đùi của Trương Dương lắc lắc, hiển nhiên là trưng cầu ý của Trương Dương.

Trương Dương nói: "Anh không thành vấn đề, tất cả đều nghe lời em. " Thật ra hắn cảm giác tháng mười này cũng vội vàng một chút, mình lập tức đi đến Tân Hải tiền nhiệm, tất cả bên kia đều là không biết, quả thật không có quá nhiều thời gian đi xử lý hôn lễ. Hắn vừa nói như thế, rồi lại lưu ý đến biểu tình của Sở Yên Nhiên hiện lên một tia mất mác, suy nghĩ của thằng nhãi này vô cùng linh hoạt, Sở Yên Nhiên trong lòng khẳng định là vô cùng quấn quýt và mâu thuẫn, cô ấy cũng không phải cảm thấy thời gian vội vàng, mà là trên tâm lý còn chưa chuẩn bị. Trương Dương trong lòng khẽ động, hướng Tống Hoài Minh nói: "Chú Tống, con muốn cùng Yên Nhiên làm giấy hôn thú trước!"

Sở Yên Nhiên mặt cười ửng đỏ nói: "Anh có hỏi qua em không?"

Margaret vỗ tay cười nói: "Tốt, tốt, cha mẹ chi mệnh, đã nói như vậy, không cần hỏi con!" Lão thái thái sáng mắt sáng lòng, phương tâm Yên Nhiên từ lâu đã giao cho Trương Dương, ngoại trừ tên nhóc này không có khả năng coi trọng những người khác.

Trương Dương nói: "Hai ta ở kinh thành không phải nói rồi sao?"

Sở Yên Nhiên nói: "Em không nhớ rõ!" Trong lòng cũng hài lòng không ngớt. Thật ra cô ấy không quan tâm đến việc làm hôn thú, chỉ là một tờ giấy đối với cô ấy mà nói cũng không tính cái gì, thế nhưng Trương Dương chủ động nói ra, chứng minh trong lòng hắn từ đầu đến cuối quan tâm vẫn là mình.

Tống Hoài Minh cười nói: "Loại sự tình này không cần hỏi chú, con là người Yên Nhiên chọn, đồng dạng, con muốn lựa chọn Yên Nhiên làm vợ của con, hai đứa sẽ gánh chịu trách nhiệm với nhau, phải có được chuẩn bị cả đời, lúc nào cảm giác chuẩn bị đầy đủ, cảm thấy vai của mình đủ để gánh chịu trách nhiệm như vậy, hai đứa đi làm hôn thú, cá nhân chú không có bất luận ý kiến cái. "

Cơm tối xong, Tống Hoài Minh gọi Trương Dương vào phòng sách, có chuyện nói với hắn. Tống Hoài Minh nói cũng không phải vấn đề hôn nhân của Trương Dương và con gái, ông là một người cha khai sáng, cũng thấy rất rõ ràng tình cảm của Trương Dương và con gái, tình cảm của hai người quả thật hẳn là nên có kết quả, Tống Hoài Minh quan tâm chân chính vẫn là vấn đề của Tân Hải.

Tống Hoài Minh nói: "Trương Dương, con có tìm hiểu về tình huống của Bắc Cảng hay không?"

Trương Dương lắc đầu, tuy rằng gần đi đến Tân Hải tiền nhiệm, thế nhưng hắn đối với cục diện chính trị của Bắc Cảng một chút đều không biết.

Tống Hoài Minh nói: "Chú vẫn đều rất không hài lòng đối với tình trạng của Bắc Cảng!" Tại trước mặt Trương Dương ông cũng không che giấu yêu thích trong nội tâm. Theo Tống Hoài Minh xem ra, với điều kiện của Bắc Cảng, không nên trở thành thành phố lạc hậu nhất trong tỉnh Bình Hải. Nó có thể trở thành người đứng đầu toàn bộ Bình Hải, nhưng mà hiện thực lại chính là như vậy.

Trương Dương nói: "Chú Tống, con đi Tân Hải!"

Tống Hoài Minh nở nụ cười: "Tân Hải là huyện quan trọng nhất Bắc Cảng, chú nói cho con một bí mật, không cần bao lâu Tân Hải sẽ trở thành huyện cấp thành phố, con làm bí thư huyện uỷ, rất nhanh sẽ trở thành bí thư thị ủy. "

Đôi mắt của Trương đại quan nhân sáng lên, hư vinh tâm của thằng nhãi này bị câu nói đầu tiên của Tống Hoài Minh thành công dẫn dắt ra, bất quá thằng nhãi này cho tới bây giờ đều là một người lòng tham không đủ, hạ giọng nói: "Nếu như vậy. Bí thư thị ủy vẫn là cấp xử?"

Tống Hoài Minh nói với ý tứ sâu xa: "Có thể sao?" Ông đối với con rể tương lai cũng có lý giải tương đối, không cho hắn chút ngon ngọt, tên nhóc này là sẽ không ra lực, phải cho hắn thấy mục tiêu, hắn mới có thể toàn lực ứng phó.

Trương Dương cũng không phải kẻ ngu, trên chính trị không có nhiều nhân tình như vậy, cha vợ rõ ràng là cho hắn thuốc an thần, không có chuyện tốt trên trời rớt xuống như vậy đâu. Cha vợ cho ra nhiều điều kiện hậu đãi như vậy, đơn giản là muốn lợi dụng hắn đạt được mục đích chính trị nào đó, tuy rằng loại này lợi dụng là thiện ý, là một loại phát triển tốt, nhưng bản chất vẫn là lợi dụng.

Tống Hoài Minh nói: "Từ lúc chú đi tới Bình Hải lúc, chỉ biết Bắc Cảng có rất nhiều vấn đề. Lần này hoả hoạn tuy rằng là ngẫu nhiên xảy ra, nhưng từ nào đó ý nghĩa mà nói lại là tất nhiên. "

Trương Dương nghe không hiểu cái gì mà ngẫu nhiên với tất nhiên, hắn thấp giọng nói: "Chú Tống, chú là không hài lòng với lãnh đạo Bắc Cảng?"

Tống Hoài Minh mỉm cười, nếu Trương Dương đã ngộ ra, mình sẽ không cần phải nói rõ. Ông thấp giọng nói: "Bắc Cảng tồn tại rất nhiều vấn đề, bên trong nghiêm trọng nhất cũng là buôn lậu, tuy rằng trong tỉnh nhằm vào Bắc tiến hành rồi cải cách. Đáng tiếc hiệu quả rất nhỏ. Bởi vì buôn lậu cũng dẫn phát tới một loạt hiện tượng phạm tội, tiến tới ảnh hưởng đến trị an xã hội của thành phố Bắc Cảng, tại toàn bộ tỉnh mà nói, Bắc Cảng không chỉ có là thành phố lạc hậu nhất trên kinh tế, cũng là có thành phố tần suất phạm tội cao nhất. "

Trương Dương nói: "Bắc Cảng có vấn đề nhiều như vậy. Xem ra muốn đổi không phải bí thư huyện uỷ Tân Hải, hẳn là phải đổi bí thư thị ủy mới đúng, chú Tống, nếu không chú đề cho con hai cấp đi. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Đối đãi không thể quá cao, trong nhà còn chưa dọn thì làm sao mà dọn thiên hạ? Tân Hải là chổ loạn nhất của Bắc Cảng, muốn thu được đề thăng, muốn nâng cao một bước trên chính trị, nhất định phải chứng minh năng lực trước. "

Trương Dương nói: "Năng lực của con còn cần chứng minh sao?"

"Tên nhóc, tự tin hả?"

Trương Dương nói: "Nếu như chú thật cảm thấy con không có bản lĩnh kia, cũng sẽ không đem con tới Tân Hải. "

Tống Hoài Minh cười ha hả nói: "Là chính con muốn đi. "

Trương Dương thở dài nói: "Chú Tống, nói thật, con hiện tại cảm thấy mình chủ động nhảy vào trong cái hố!"

Sở Yên Nhiên đem Trương Dương đến ngoài cửa, tuy rằng cô ấy rất muốn ở bên cạnh Trương Dương, nhưng có cha ở đây, dù sao phải có cố kỵ, hai người nắm tay nhau, Trương Dương nói: "Nha đầu, vậy thì... hay là anh... "

Sở Yên Nhiên lắc đầu nói: "Ngày mai anh đến đây đón em. "

Trương Dương gật đầu: "Được, vậy anh đi! Sáng mai đừng quên chuẩn bị, hai ta đi làm hôn thú!"

"Bỏ đi, chờ lần sau em trở về, muốn làm hôn thù, nói thế nào cũng phải đường đường chính chính cầu hôn em, nếu không em thật mất mặt!" Sở Yên Nhiên mặt cười đỏ hồng, bỗng nhiên kiễng chân nhanh chóng hôn một cái trên mặt của Trương Dương, sau đó cấp tốc bỏ chạy vào nhà.

Trương đại quan nhân vuốt chổ bị Sở Yên Nhiên hôn qua, cười lắc đầu. Sở Yên Nhiên làm cho hắn tâm động cũng là đối với hắn chân tình, tuy rằng cô ấy đã tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, thế nhưng lúc đối mặt với mình vẫn là tiểu nha đầu hay ngượng ngùng trước kia.

Rời gia thuộc viện tỉnh ủy đã là buổi tối chín giờ, Trương Dương gọi một cú điện thoại cho Tần Thanh, Tần Thanh biết hắn ngày hôm nay trở về, vẫn ở nhà chờ hắn, bảo Trương Dương trực tiếp chạy đến gần tiểu khu.

Trương Dương đi tới địa điểm ước định, thấy Tần Thanh mặc áo khoác nhung màu xám, duyên dáng yêu kiều đứng ở nơi đó chờ, Tần Thanh hiển nhiên không có nhận ra chiếc xe việt dã này, ánh mắt còn hướng xa xa nhìn xung quanh, Trương Dương đem xe dừng đến bên cạnh của cô, mở cửa xe cười nói: "Tần bí thư, mời lên xe!"

Tần Thanh lúc này mới nhìn đến Trương Dương bên trong, cô ấy cười cười, tiến vào bên trong xe ngồi xuống, Trương Dương nói: "Chờ lâu?"

Đôi mắt sáng của Tần Thanh ngóng nhìn Trương Dương nói: "Không thể nói là chờ lâu, dù sao đã làm tốt chờ em cả đời. "

Những lời này nhất thời đem lửa tình trong nội tâm của Trương đại quan nhân châm lên, Tần Thanh từ ánh mắt của hắn thì ý thức được cái gì, nhỏ giọng nói: "Đừng hồ đồ, chổ này là cửa ký túc xá. "

Trương Dương ngăn chặn lửa tình nội tâm, mạnh mẽ đè ép ý niệm đem muốn Thanh mỹ nhân tử hình ngay tại chỗ.

Ô tô chạy ra ngoài đường lớn, Tần Thanh tựa vào Trương Dương một ít, để trán lên đầu vai hắn, nhỏ giọng nói: "Mang chị đi hồ Thanh Long!"

Trương Dương không biết Tần Thanh vì sao bỗng nhiên muốn đi hồ Thanh Long, bất quá hắn đối với thỉnh cầu của mỹ nhân đương nhiên là vâng theo, lái xe rời khỏi Đông Giang, thẳng đến công trường khu nội thành mới.

Tuy rằng khu nội thành mới nhiều chỗ đã khởi công, thế nhưng toàn bộ khu nội thành mới vẫn có vẻ vô cùng trống trải, Trương Dương đem xe việt dã chạy tới tây bắc hồ Thanh Long, không ai cả, toàn bộ trong trời đất dường như chỉ còn lại hai người bọn họ.

Trương Dương dừng xe lại, nghiêng thân, đem thân thể mềm mại của Tần Thanh ôm vào trong lòng của mình, cúi người xuống hôn lên môi mềm của cô ấy, dưới sự dạy dỗ của Trương đại quan nhân, kỹ thuật hôn của Thanh mỹ nhân cũng ngày càng thành thạo.

Bàn tay to của Trương Dương thâm nhập vào vạt áo Tần Thanh, xoa nắn đôi gò trắng noãn, hô hấp của Tần Thanh bởi vì hắn quấy rầy mà trở nên gấp gáp, khẽ đẩy đẩy hắn nói: "Chị gọi em tới không phải vì cái này. "

Trương Dương cười nói: "Vì sao?"

Tần Thanh nói: "Cũng là muốn cùng em nhìn công trường khu nội thành mới, nhìn sự nghiệp chúng ta gây dựng, em phải đi, chị muốn em nhớ nơi này. "

Trương Dương lần thứ hai hôn lên môi của cô ấy: "Sự nghiệp của chúng ta hẳn là ở chỗ này. "

Không khí bên trong xe trở nên mờ ám lên, Tần Thanh trong bất tri bất giác bị Trương Dương cởi sạch sẽ quần áo, thể nghiệm tình cảm mãnh liệt không gian siêu lớn của chiếc Địa Hổ này.

Ánh trăng xuyên qua cửa xe chiếu vào, Trương Dương ôm lấy thân thể của, nằm ở ghế sau bằng phẳng.

Tay của Tần Thanh vuốt ve cái cằm đang mọc râu của Trương Dương, Trương Dương nắm ngón tay nhẹ nhàng cắn một cái, thấp giọng nói: "Sao có mùi vị thế?"

Tần Thanh nở nụ cười: "Là mùi vị của em!"

Trương đại quan nhân vẻ mặt thống khổ nói: "Chẳng lẽ cái này gọi là thủ dâm sao?"

Tần Thanh cười rất hài lòng, đùi đẹp thon dài như dây thường xuân quấn lấy đùi của Trương Dương, hôn lên môi của Trương Dương: "Chị thích!" Thân thể mềm mại của cô nhẹ nhàng vuốt ve thân thể kiện mỹ của Trương Dương, không bao lâu sau dục hỏa trong lòng Trương đại quan nhân một lần nữa thiêu đốt lên, Tần Thanh ngăn chặn thân thể hắn, hai tay đỡ đầu vai hắn, rất cẩn thận ngồi ở trên người của hắn, dùng thân thể ấm áp bao lấy hắn ở bên trong.

Không chỉ là triền miên, còn có loại kích thích khác, Tần Thanh xưa nay rụt rè đêm nay biểu hiện cũng đặc biệt phóng túng, đương nhiên, một mặt này của cô ấy vĩnh viễn chỉ hiện ra đối với một mình Trương Dương. Mãi cho đến khi cô ấy cảm giác kiệt sức, mới thuận theo ngã vào trong lòng của Trương Dương, nhẹ giọng nói: "Em không phải người!"

Trương Dương cười nói: "Ăn no đánh đầu bếp, cho dù chị là cán bộ đảng viên, cũng không thể như vậy. "

Tần Thanh nở nụ cười hì hì, ôm sát liễu Trương Dương, mặt cười kề sát hai gò má của Trương Dương, tràn ngập sầu não nói: "Chị không muốn em đi. "

Trương Dương nói: "Em cũng không muốn đi, nhưng cái này là không đi không được. "

*****

Tần Thanh gật đầu.

bàn tay to của Trương Dương nhẹ nhàng vuốt ve đầu vai mềm nhẵn của Tần Thanh, đem cuộc nói chuyện giữa mình và Tống Hoài Minh đêm nay nói cho cô ấy.

Tần Thanh nhỏ giọng nói: "Nói như vậy, Tống bí thư lần này rất có kỳ vọng. "

Trương Dương nói: "Lúc đầu em cho rằng lần điều động này sẽ làm ông ấy mất hứng, nhưng thật không ngờ tôi lại chủ động nhảy vào trong cái hãm hại này. "

Tần Thanh dịu dàng cười nói: "Cũng không thể nói như vậy, vấn đề của Bắc Cảng tồn tại đã lâu, hai năm này buôn lậu tại Bắc Cảng càng càng lúc càng hung hăng ngang ngược, mọi người thật ra trong lòng đều rõ ràng vấn đề ở nơi nào, thế nhưng ai cũng không giải quyết được. "

Trương Dương nói: "Tôi nghe nói bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành là người của Tiết gia?"

Tần Thanh nói: "Hạng Thành đã cứu mạng của Tiết lão, cái khác thì chị không rõ ràng lắm, người này chị đã thấy vài lần, cảm giác cho chị rất chính trực, có cái gì nói cái đó. Bắc hải sở dĩ xuất hiện nhiều vấn đề như vậy, có thể là quản lý tồn tại vấn đề. "

Trương Dương nói: "Đêm nay nói chuyện với Tống bí thư xong, em bỗng nhiên cảm giác lần này đi Tân Hải không thái bình được. "

Tần Thanh cười nói: "Em đi đâu cũng đều không thái bình được. " Cô ấy vừa nói, vừa lấy ngón tay vê vân ngực Trương Dương, nhẹ giọng nói: "Chuyện của em và Yên Nhiên có định ra chưa?"

Trương Dương gật đầu: "Muốn làm giấy hôn thú rồi, nhưng cô gái nhỏ này có vẻ khẩn trương quá. "

Ngón tay của Tần Thanh dừng lại một chút, sau đó tiếp tục trượt trước ngực hắn: "Trương Dương, đáp ứng chị, đối xử tốt với Yên Nhiên. "

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, trong lòng em đều biết. "

Tần Thanh nhìn Trương Dương, cảm giác hắn cũng là chất độc, mình đã sa vào bên trong thật sâu không thể tự thoát ra được, nếu như cô ấy có thể lý trí một chút, cô ấy nên hoàn toàn cắt đứt tình cảm với Trương Dương. Khiến cho hắn và Sở Yên Nhiên sinh hoạt hạnh phúc, thế nhưng cô ấy không làm được, cho dù cô ấy có thể làm được, Trương Dương cũng không thay đổi tính tình phong lưu của hắn được.

Tần Thanh nghĩ tới đây không khỏi thở dài nói: "Trương Dương, thật ra chị rất không rõ ràng, vì sao lòng của em trong có thể có nhiều người như vậy, nhiều chuyện như vậy?"

Trương Dương cười nói: "Trong bụng tể tướng có thể chống thuyền, con người em như vậy. Đã định trước không chịu ngồi yên. "

Tần Thanh nói: "Trên tình cảm em là một người cực kỳ ích kỷ. "

Trương Dương cũng không phủ nhận, gật đầu nói: "Tình cảm vĩnh viễn đều là ích kỷ, tình cảm của ai cũng không làm được đại công vô tư. "

Tần Thanh nói: "Yên Nhiên thì sao?"

Trương Dương thở ra một hơi, nhìn trăng sáng phía cửa sổ, thấp giọng nói: "Thật ra em không giống với người thường. Em yêu chị, em cũng yêu cô ấy, em yêu các người, phát sinh trên người người khác là một loại hoa tâm, nhưng phát sinh trên người em rất bình thường, tôi quả thật có bứt rứt, đó là lúc thấy các người quấn quýt rơi lệ, thế nhưng nếu như bảo em không thương bất luận một ai trong các người em không làm được. " Trương Dương dừng lại một chút nói: "Cho nên em cũng thấy. Em thật sự không phải một thứ tốt!"

Tần Thanh nói: "Hồ đồ hiếm có, hiện tại chị mới rõ ràng, thì ra trên tình cảm hồ đồ một chút cũng là chuyện tốt. "

Mấy ngày nay Trương Dương ở Đông Giang là vì chia tay, Cố Doãn Tri hiển nhiên là hắn phải đi.

Cố Doãn Tri trong cả tết âm lịch đều là ở tại Tây Tiều cổ trấn, mùng bảy mới trở về Đông Giang, trong nhà chỉ có ông và con gái Dưỡng Dưỡng, con trai Cố Minh Kiện thật ra có đến đây qua một lần, nhưng Cố Doãn Tri không gặp hắn. Cố Doãn Tri vì chuyện nhà máy chế thuốc Giang thành mà vẫn đang canh cánh trong lòng.

Nghe nói công tác địa điểm của Trương Dương lại có biến động, Cố Doãn Tri ít nhiều có chút kinh ngạc, dù sao Trương Dương mới ở tại khu nội thành mới Đông Giang không lâu, mấy tháng ngắn ngủi, mặc dù đang chiêu thương dẫn tư làm ra chút thành tích, thế nhưng xây dựng khu nội thành mới chỉ vừa mới bắt đầu, không ngờ rằng hắn đã bị điều đi nhanh như vậy.

Trương Dương nói: "Bởi vì Tân Hải xảy ra hỏa hoạn lớn. Bí thư huyện uỷ Cữu Thế Kiệt gánh chịu trách nhiệm, trong tỉnh lo lắng không có người thích hợp, nên đem con qua. "

Cố Doãn Tri thản nhiên cười, ông đoán được Trương Dương lần này đi đến Tân Hải là trám hiềm ý, Tống Hoài Minh đã chính thức thăng nhiệm Bình Hải bí thư tỉnh uỷ. Công tác dưới mắt của cha vợ tương lai cũng không phải chuyện thoải mái như vậy, nhớ tới quan hệ của Tống Hoài Minh và Trương Dương, Cố Doãn Tri không khỏi nhớ tới con gái của mình.

Trương Dương vài lần muốn thốt lên, muốn đem mình ở tại Hàn Quốc gặp Cố Giai Đồng nói cho Cố Doãn Tri, nhưng nói đến bên môi vẫn là nuốt trở vào, Cố Doãn Tri đã tiếp nhận hiện thực Giai Đồng qua đời, đã nếm cả đau khổ tuổi già để tang con, hiện tại mình tại không có tìm được Giai Đồng, nếu như cho ông hy vọng, khẳng định sẽ đảo loạn sinh hoạt của ông. Trương Dương quyết định, chuyện này sau khi tìm được Cố Giai Đồng thì mới nói cho ông biết, lúc Cố Doãn Tri biết chuyện này, chính là ngày hắn đem Cố Giai Đồng đưa đến trước mặt ông, chuyện này vẫn là để ở sâu trong nội tâm tốt hơn, so với mọi người cùng nhau chịu dày vò, không bằng để chính hắn một mình chịu dày vò.

Cố Doãn Tri nói: "Con đối với điều động lần này thấy thế nào?"

Trương Dương nói: "Ba, con chỉ biết Bắc Cảng là thành phố có kinh tế lạc hậu nhất của Bình Hải, nó xếp sau cùng toàn bộ Bình Hải. "

Cố Doãn Tri nói: " bắc bộ của Bình Hải lúc đầu lạc hậu hơn so với nam bộ, loại phát triển này từ lúc ba còn chấp chính đã kéo dài, ba vốn định trong nhiệm kỳ làm ra một ít thay đổi, đáng tiếc cuối cùng không thể hoàn thành nguyện vọng này, từ đầu đến cuối tạo thành tiếc nuối lớn nhất trong lúc ba chấp chính. "

Trương Dương cười nói: "Mấy năm nay tình trạng phát triển kinh tế bắc bộ của Bình Hải có đổi mới, Giang thành phát triển không tồi, dần dần trở thành trung tâm kinh tế bắc bộ Bình Hải, bất quá Bắc Cảng từ đầu đến cuối vẫn không được tốt, quá khứ là đứng cuối, hiện tại vẫn đang là đứng cuối. "

Cố Doãn Tri nói: "Con đi Tân Hải rốt cục là nguyện vọng của chính con, hay là ý của cấp trên?" Những lời này của Cố Doãn Tri đã hỏi tới chỗ then chốt.

Trương Dương suy nghĩ một chút mới đáp: "Cả hai!"

Cố Doãn Tri nói: "Tuy rằng ba đã lui ra, thế nhưng chuyện đã xảy ra hai năm nay tại Bình Hải vẫn một mực quan tâm, Bắc Cảng phát triển quả thật không như ý, tương đối mà nói lãnh đạo của Bắc Cảng mấy năm nay thật ra tương đối ổn định, Hạng Thành ba tương đối rõ ràng, tính nguyên tắc rất mạnh, làm việc nghiêm túc, bất quá... " Cố Doãn Tri chỉ chỉ đầu của mình nói: "Ở đây thiếu linh hoạt, lúc trước đem hắn đặt ở Bắc Cảng là không thích hợp, ba vốn muốn làm ra điều chỉnh đối với vị trí của hắn, thế nhưng sau đó... " Cố Doãn Tri nói đến đây dừng lại, cười lắc đầu nói: "Không đề cập tới cũng được. "

Tuy rằng Cố Doãn Tri chỉ nói nửa câu, nhưng Trương Dương cũng từ đó ngộ ra cái gì, Cố Doãn Tri nhất định là gặp phải trở lực nào đó không thể kháng cự, hắn nhớ tới chuyện trước đó nghe nói, phía sau Hạng Thành là Tiết gia, chẳng lẽ là Tiết gia gây áp lực cho Cố Doãn Tri? Người trong quan trường trong không có đạo lý lục thân không nhận được, bằng không kết quả của bạn chỉ có một, Cố Doãn Tri cũng không ngoại lệ, ông phải lo lắng đến hoàn cảnh xung quanh, Trương Dương thấp giọng nói: "Lúc ban đầu con chỉ là muốn đổi hoàn cảnh, chuyện này con nói cùng Văn phó tổng lý, hai ngày trước Chu tỉnh trưởng ở kinh thành gặp con, là ông ta đề nghị con đi đến Tân Hải. "

Cố Doãn Tri gật đầu, tên của Chu Hưng Dân ông đã sớm nghe nói qua, thế nhưng ông thiếu lý giải đối với vị cán bộ trẻ tuổi này, Cố Doãn Tri tràn ngập chờ mong đối với tổ hợp của Chu Hưng Dân và Tống Hoài Minh, Kiều Chấn Lương tiếp nhận vị trí của ông, giữa ông ấy và Tống Hoài Minh cũng không có ăn ý như trong dự đoán, Kiều Chấn Lương trên chính trị biểu hiện ra chuyên quyền độc đoán, khiến cho Tống Hoài Minh bất đắc dĩ lựa chọn điệu thấp, Cố Doãn Tri đối với cái này đã có một bình phán, ông cho rằng tổ hợp Kiều Tống không thành công, thậm chí còn so ra còn kém hơn lúc trước ông và Tống Hoài Minh hợp tác.

Chu Hưng Dân và Tống Hoài Minh tuổi tác xấp xỉ, ông ấy đến khiến cho lãnh đạo của Bình Hải thực hiện trẻ hóa, cái này trong phạm vi toàn quốc cũng là không thấy nhiều lắm, Tống Hoài Minh là một người cải cách, Chu Hưng Dân cũng là một người cải cách, hai người cải cách gặp nhau, không biết có thể va chạm hay không?

Cố Doãn Tri cũng không đơn thuần nhìn mặt ngoài của một việc, Trương Dương đi đến Tân Hải phía sau nhất định có không ít cố sự. Tuy rằng đưa ra chuyện này chính là Trương Dương, thế nhưng Văn Quốc Quyền biểu hiện ra coi trọng như vậy, cũng không phải bởi vì ông ta xuất phát từ thương yêu đối với con nuôi, Cố Doãn Tri thấp giọng nói: "Bắc Cảng buôn lậu hung hăng ngang ngược, tỷ lệ phạm tội rất cao, cho con đi Tân Hải, có thể là vì từ nay về sau mở một chỗ hổng. "

Trương Dương nói: "Không thể nói vậy, con cho tới bây giờ còn không sợ phiền phức, chuyện này càng nhiều càng tốt, con sợ chính là không có việc gì làm. "

Cố Doãn Tri cười nói: "Ba phát hiện vận khí của con tốt. "

Trương Dương không giải thích được nhìn Cố Doãn Tri: "Ba, tôi hôm nay đến đây là muốn ba chỉ giáo con vài câu. "

Cố Doãn Tri lắc đầu nói: "Không cần chỉ giáo, nên nói ba đều nói, con cứ dựa theo lời ba nói đi làm, như ba vừa rồi nói, ngôi sao may mắn của con chiếu cao, một người nếu như vận khí thật sự tốt, như vậy vô luận hắn làm thế nào đều sẽ không thua lỗ, lúc trước ba không tin, hiện tại ba tin!"

Trương đại quan nhân trừng to mắt nhìn nói: "Ba nói con vận khí tốt?"

Cố Doãn Tri mang theo mỉm cười gật đầu.

Lúc này Cố Dưỡng Dưỡng về tới trong nhà, thấy Trương Dương tới, cô ấy mừng rỡ vạn phần nói: "Trương Dương, em thấy xe ngoài cửa, thì đoán là của anh. " Cô ấy hiện tại không xưng hô Trương Dương là anh rể, giải thích đối với cha là, Trương Dương hiện tại đã đính hôn với Sở Yên Nhiên, mình còn gọi hắn là anh rể có chút không thích hợp, thật ra trong nội tâm cô gái nhỏ này có tính toán của mình.

Trương Dương cũng thích ứng xưng hô của cô ấy đối với mình, Trương Dương thì Trương Dương, dù sao tất cả mọi người là bạn cùng lứa tuổi, Trương Dương cười nói: "Cố chủ tịch gần đây bận sinh ý thế nào?"

Cố Dưỡng Dưỡng có chút cười ngượng ngùng nói: "Cái chủ tịch của em là trên danh nghĩa, chuyện cụ thể đều là chị Nhân Như quản, hiện tại kinh doanh đã đi vào quỹ đạo, việc em cần làm cũng là mỗi một thời gian đi nhà xưởng nhìn, cuối năm hỗ trợ phát một ít tiền lì xì. "

Cố Doãn Tri cười ha hả nói: "Dưỡng Dưỡng, không cần khiêm tốn như thế, thật ra trong khoảng thời gian con này cũng rất để bụng đối với nghiệp vụ của nhà máy thuốc, không phải gần đây bàn thành công vài sinh ý sao?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)