Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0905

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0905: Phiền não của tiểu cao
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Trương Dương cười mắng: "Cậu trở về hỏi chú của cậu ấy!"

Thường Hải Long xuất thân trong thiết kế, đưa ra rất nhiều ý kiến đối với thiết bị lắp đặt thiết kế của phòng này, dựa theo lời nói của hắn mà nói, nhà ở tốt như vậy, tất cả đều bị lắp đặt thiết bị không hợp lý đạp hư.

Trương Dương mời mọi người ngồi ở phòng khách, vốn định đi châm trà cho bọn họ, Triệu Tĩnh và Thường Hải Tâm giành đi làm.

Viên Ba lúc trước đã tới Tân Hải, bất quá cũng là chuyện của mười năm trước, trong ấn tượng của hắn, Tân Hải cũng là một thị trấn nhỏ đổ nát, ngày hôm nay đến đây lúc đi qua nội thành thì ấn tượng cũng không được tốt, tuy rằng mọc ra rất nhiều nhà cao tầng, đường cũng rộng rất nhiều, thế nhưng trật tự giao thông hỗn loạn, vệ sinh nội thành loạn cả lên, tổng kết một chữ cũng là loạn. Có thể vào Hải Dương Hoa Viên, thì có loại cảm giác rộng mở trong sáng. Viên Ba cảm thán nói: "Nếu như vệ sinh thành phố của Tân Hải các người cũng giống như gia thuộc viện huyện uỷ là tốt rồi. "

Trương Dương cười nói: "Chờ lần sau anh tới sẽ không giống. " Hắn sở dĩ nói như vậy, là bởi vì trong lòng hắn có một suy nghĩ chỉnh sửa sơ bộ đối với tương lai tới của Tân Hải, bộ mặt thành phố khẳng định là trọng điểm chỉnh sửa đầu tiên.

Lương Thành Long nói: "Thấy căn nhà ở này, tôi mới cảm giác được làm quan thật tốt, thật có chút hối hận, lúc trước tôi một lòng một dạ đi buôn bán, thật sự là ngốc, nếu như lựa chọn làm quan tôi hiện tại cũng có thể làm một huyện thái gia. "

Cao Liêm Minh nói: "Anh không được!"

Lương Thành Long trừng mắt liếc hắn nói: "Đứa nhỏ nhà ai nói bậy bạ gì đó? Tôi sao lại không được?"

Cao Liêm Minh hỏi ngược lại: "Anh có cha vợ là bí thư tỉnh uỷ sao?"

Mọi người liền nở nụ cười.

Trương đại quan nhân lúc này mới ý thức được thằng nhãi này là công kích mình, vung cái tát lên đánh vào mông của Cao Liêm Minh: "Muốn bị ăn đòn rồi! Ai mà không biết, tôi sở dĩ có được toàn bộ ngày hôm nay, là tôi vùi đầu cực khổ làm đến nơi đến chốn đi từng bước lên tới. "

Trần Thiệu Bân nhấp một ngụm trà nói: "Người khác không biết, tôi còn có thể không biết, Trương Dương sở dĩ có ngày hôm nay, không ai dựa vào, người ta đó là bản lĩnh thật sự. Các người ai có dũng khí dám leo lên đến cần trục hình tháp năm mươi mét cứu một người thiếu phụ? Tuy rằng nói người thiếu phụ này lớn lên cũng không tệ lắm, nhưng sắc đảm bao thiên cũng phải lo lắng.... " Cái ót đã trúng một cú đánh, Trương đại quan nhân mắng: "Cái miệng của cậu là đê tiện nhất, còn đê tiện hơn cả Cao Liêm Minh!" Hắn làm một chiêu nhất tiễn song điêu, đem hai tên nhóc mắng.

Đinh Triệu Dũng chỉ là cười, lúc này bị Triệu Tĩnh lôi lên sân thượng ngắm cảnh biển. Bởi vì thành em vợ của Trương Dương, địa vị của Đinh Triệu Dũng trong đám người này cũng giảm xuống, trong lời nói hắn không chiếm được nửa điểm tiện nghi, cho nên Đinh Triệu Dũng thẳng thắn ít chen vào nói.

Thường Hải Tâm rụt rè ngồi ở chỗ kia, cô ấy rất ít nói chuyện nhưng thỉnh thoảng cũng gặp ánh mắt của Trương Dương, liền toát ra tưởng niệm mà người bên cạnh không thể nhận thấy được.

Trương Dương nói: "Chỉ biết trò chuyện, tôi còn không ăn cơm nữa, buổi trưa chúng ta đi cảng cá Phú Lâm thế nào? Quán hải sản tốt nhất Tân Hải. "

Lương Thành Long nói: "Đến chỗ nào ăn hải sản đều là một mùi vị, cũng không phải độc đáo gì, ở chỗ này ăn đi, nhà ở hải cảnh ăn hải sản, uống nhiều ngủ ngay tại chỗ không có buồn phiền. " Hắn vẫy vẫy tay hướng Chu Sơn Hổ nói: "Sơn Hổ, cậu cùng lão Triệu đi chợ hải sản gần đây mua chút hải sản đến đây, để ý mua nhiều đồ tươi một chút. " Hắn từ trong bóp da móc ra một xấp tiền mặt đưa cho Chu Sơn Hổ.

Trương Dương nói: "Sao có thể chứ, đến đây hẳn là tôi mời khách. "

Lương Thành Long cười nói: "Được rồi, với chút tiền lương của cậu, không tham ô thì một tháng cũng mời không nổi một lần. "

Trương đại quan nhân bị nghẹn nói không ra lời, trong mắt đám người này thì làm quan sẽ không có người tốt sao? Ngày nào đó phải giựt giây bí thư Lương, khiến cho lão Lương đồng chí ân cần thăm hỏi cháu trai của mình mới được.

Thường Hải Tâm đứng dậy nói: "Tôi đi theo xem mua cái gì. "

Viên Ba cười nói: "Để tôi đi cho, tôi xuất thân từ quán cơm mà."

Bọn họ rời đi rồi Trần Thiệu Bân không biết từ chỗ tìm ra một bộ mạt trượt, ồn ào muốn đánh bài, Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng, Thường Hải Long cùng hắn đi vào trong phòng tranh tài.

Triệu Tĩnh đi tới bên cạnh của Trương Dương ngồi xuống, mở TV, cười nói: "Anh, hai ngày nay em có xem đi xem lại đoạn tin tức của anh, anh thật là oai phong, thật đẹp trai, bạn học trước của em đều hỏi thăm anh, còn hỏi anh có người yêu hay chưa, anh cũng sắp thành thần tượng của thiếu nữ rồi. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Đối tượng nôn mửa mới đúng!"

Triệu Tĩnh nhìn hắn nói: "Anh của em đẹp trai như thế, không đi đóng phim thật là đáng tiếc. "

Trương đại quan nhân hai chân để lên trên bàn trà: "Em đem anh ra so sánh với những người lòe loẹt đó, cái này không phải mắng anh sao?"

Triệu Tĩnh ôm cánh tay hắn nói: "Anh, anh là người em tôn kính nhất, sao em có thể mắng anh chứ. "

Trương Dương nở nụ cười ha ha, đưa tay lên đỉnh đầu cô ấy xoa nhẹ một chút theo thói quen, Triệu Tĩnh nói: "A, ghét quá, nhiều năm như vậy, sao anh còn không đổi được cái thối quen xấu này, kiểu tóc đều bị anh làm hư hết rồi."

"Thì sửa lại! Tiểu Tĩnh, chuyện kết hôn chuẩn bị tốt chưa?"

Triệu Tĩnh nói: "Không có gì chuẩn bị, bọn em cũng không dự định làm lớn, hôn lễ vô cùng đơn giản là được, sau khi kết hôn bọn em cũng ở riêng. " Cô ấy nhìn thoáng qua hướng phòng đánh bài, sau đó nhỏ giọng nói với Trương Dương: "Em và mẹ của anh ấy vẫn không được. "

Trương Dương nói: "Tiểu Tĩnh, nếu kết hôn thì nên làm tốt quan hệ, đừng khiến cho Triệu Dũng khó xử. " Trương đại quan nhân vẫn rất lo lắng vì đại cục.

Triệu Tĩnh gật đầu, cô ấy nói tránh đi: "Anh, anh và chị Yên Nhiên thì lúc nào?"

Trương Dương nói: "Lúc đầu anh muốn lần này cùng cô ấy đi lấy giấy hôn thú, nhưng Yên Nhiên nói chờ một chút, cô ấy hiện tại có sinh ý làm, bên anh vừa tới Tân Hải, chuyện kết hôn chờ tất cả ổn định xuống, chậm nhất sẽ không vượt quá sang năm."

Triệu Tĩnh nói: "Lúc đầu em nghĩ hai người năm nay là có thể kết hôn. "

Trương Dương cười nói: " Anh không có gấp vậy!"

Lúc này chuông cửa vang lên, Triệu Tĩnh giành đi mở cửa, mở cửa vừa nhìn, đứng ngoài cửa là hai cô gái xa lạ, lớn lên đều rất đẹp, hai người này chính là Lâm Học Tĩnh và Cảnh Minh Minh, các nàng đến đây quét dọn vệ sinh, thấy Triệu Tĩnh các nàng cũng sửng sốt, các nàng không ngờ rằng trong nhà Trương bí thư có những người khác, Triệu Tĩnh nhanh chóng nói: "Anh!"

Trương Dương đứng dậy nhìn một chút, cười nói: "Là hai người các người, nhà của tôi có bạn bè tới, tiến vào ngồi, tiến vào ngồi!"

Lâm Học Tĩnh và Cảnh Minh Minh có chút ngượng ngùng nói: "Trương bí thư, chúng tôi là đến đây hỗ trợ quét dọn vệ sinh, nếu ngài có bạn đến, chúng tôi đi trước, chờ đến lúc rãnh thì nhắn lại cho chúng tôi. "

Trương Dương cười gật đầu.

Nghe được ngoài cửa có âm thanh của nữ, Cao Liêm Minh và Trần Thiệu Bân còn đang đánh bài đều buông bài đi ra, hai người đều là người có da mặt đủ dày, Trần Thiệu Bân nói: "Đừng đi, ở lại cùng nhau ăn. "

Cao Liêm Minh phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy!"

Bọn họ vừa nói, Lâm Học Tĩnh và Cảnh Minh Minh lại càng không dám ở lại, cuống quít cáo từ Trương Dương rồi đi.

Nghe nói hai vị mỹ nữ này đều là do trong huyện an bài cho Trương bí thư, phụ trách chiếu cố cuộc sống hàng ngày của hắn, Cao Liêm Minh hâm mộ đến nước bọt đều chảy ra, Trần Thiệu Bân cũng là hai mắt tỏa sáng: "Tôi quyết định rồi, bỏ thương theo chính, các người nói tôi hiện tại theo chính còn kịp không?"

Trương Dương nói: "Loại kẻ xấu như cậu là kiên quyết không cho lăn lộn vào trong đội ngũ cán bộ chúng tôi. "

Cao Liêm Minh nói: "Trương bí thư, ngài còn thiếu cố vấn pháp luật không? Thật sự không được cho tôi đảm đương viện trưởng tòa án cũng được. "

Trương Dương nói: "Cậu đừng tìm tôi, tìm lão gia tử nhà cậu đi, ba cậu là sở trưởng sở công an tỉnh, chỉ cần ông ấy lên tiếng, cho cậu một chức quan cũng không phải dễ dàng?"

Cao Liêm Minh nói: "Đừng nói đến ba tôi, ông ấy hiện tại không thèm để ý đến tôi. "

"Tên nhóc cậu không phải đi Hongkong làm luật sư sao? Lúc này mới vài ngày mà đã trở lại?"

Cao Liêm Minh nói: "Chất lượng con gái bên Hongkong không được, tôi đang trong độ tuổi yêu đương, đi bên kia, lỡ như đem thời kỳ hoàng kim của tôi trôi qua, sau này nếu như ế vợ, tôi tìm ai đền?"

Trương Dương cười nói: "Tôi coi như rõ ràng vì sao Cao sở trưởng phiền cậu, tên nhóc cậu chưa trưởng thành, cái gì cũng không được, lúc trước cậu theo tôi ở tại ủy ban thể dục Nam Tích... ".

Cao Liêm Minh giơ hai tay xin khoan dung nói: "Đại ca, tôi cầu anh, tôi không nói nữa không được sao? Lúc này khác biệt ngày xưa, tôi hiện tại cũng là không có việc làm, ngồi buồn đến phát sầu, nhớ tới ngày xưa cũng phát sầu, lúc trước tôi nếu như kiên trì, hiện tại nói thế nào cũng phải lên đến cấp phó xử, tôi hối hận không nghe lời anh nói, tự hủy tương lai!"

Trong lòng Trương Dương nói tâm của cậu còn lớn hơn cả tôi nữa, tôi dốc sức trong quan trường bốn năm lúc này mới lăn lộn đến cấp chính xử, tên nhóc cậu một năm rưỡi đã muốn làm phó xử, không biết trời cao đất rộng. Lúc trước Cao Liêm Minh là bởi vì truy cầu Chung Tú Tú không thành, cho nên mới nản lòng thoái chí đi xa tha hương.

Cao Liêm Minh nói: "Anh, tôi tìm anh nương tựa được không?"

Trương Dương nói: "Cậu có thể làm gì?"

Cao Liêm Minh cảm giác được bị tổn thương tự tôn: "Đừng coi thường người, tôi tốt xấu gì cũng lấy được bằng luật sư tại nước Mỹ. "

Trương Dương nói: "Tôi hiện tại thật sự hoài nghi cậu ở nước Mỹ làm gì, dù sao cũng không ai tận mắt thấy, nước Mỹ còn phát đạt hơn chúng ta, cái khác không nói, cũng là nhiều bằng cấp giả hơn Tân Hải, ở Tân Hải tôi cũng có thể làm được cái bằng bác sĩ. " Trương đại quan nhân tuyệt đối không có khoa trương, làm bằng cấp giấy tờ giả tại Tân Hải thật đúng là nhiều, cái đó có quan hệ với vùng duyên hải, có nhu cầu thì có thị trường, có thị trường sẽ tự nhiên sinh ra sản nghiệp, đây là quy luật kinh tế được Các Mác nghiệm chứng.

Cao Liêm Minh đỏ mặt: "Tôi dù sao cũng thi cử đàng hoàng mà. "

Trương Dương nói: "Loại công tử như cậu, tôi dùng không nổi, vẫn là thanh niên thuần phác như Chu Sơn Hổ kiên định hơn. "

Cao Liêm Minh bị hắn từ chối, rõ ràng tâm tình có chút mất mác: "Được rồi, anh ghế, Trương bí thư, tôi không cầu anh còn không được sao? Tôi đi đánh bài!"

*****

Phải nói Cao Liêm Minh dạo này rất không tốt, ở nhà không được coi trọng, đi ra ngoài bị bạn bè khinh bỉ, đánh bài cũng thua sạch sẽ, mang tới hai ngàn đồng, chưa đánh được một vòng thì thua sạch sẽ, Đám người Lương Thành Long này đều có tiền, Cao Liêm Minh hiện nay lại không có việc làm, tiền trong bóp đương nhiên không bằng người ta, Cao Liêm Minh thua đỏ mắt, đem đồng hồ đeo tay của mình đặt lên bàn: "Bán cái đồng hồ này, tám ngàn đồng!"

Lương Thành Long cầm lấy nhìn một chút nói: " Cậu cướp tiền à! Cái này làm gì mắc như vậy

" Anh không biết nhìn hàng, cái này sản xuất có hạn đấy!"

Lúc này Viên Ba bọn họ cũng mua đồ ăn trở về, Viên Ba đem đồng hồ của Cao Liêm Minh trả lại cho hắn, móc ba ngàn đồng để ở trước mặt hắn: "Đều là bạn bè, cờ bạc là giải trí, ngàn vạn lần đừng coi là thật, cái thứ tình cảm này càng cược càng mỏng đấy. "

Cao Liêm Minh cầm lấy đồng hồ đeo tay đứng dậy: "Tôi không chơi, các người chơi đi!"

Viên Ba muốn kéo hắn, cũng không kéo, chỉ có thể ngồi xuống tại vị trí của hắn, nhìn bóng lưng của Cao Liêm Minh nói: "Sao thế? Liêm Minh tức giận?"

Lương Thành Long cười nói: "Đứa nhỏ mà, quản hắn làm chi, tiếp tục, tiếp tục, hôm nay tay tôi đặc biệt thuận. "

Thường Hải Long nói: "Tôi coi như đã nhìn ra, Thành Long, hôm nay cậu là muốn đem tiền trong túi chúng tôi cướp đoạt sạch sẽ. "

Lương Thành Long vui vẻ nói: "Nếu muốn kiếm tiền, trước hết phải tán tài, lúc mua hải sản, tôi giành trả tiền vì cái gì? Cũng là vì hiện tại. " Hắn tiện tay đánh ra một tấm bài: "Phát tài!"

Viên Ba bỗng nhiên nói: "Này!"

Lương Thành Long sửng sốt: "Gì?"

Viên Ba mỉm cười nói: "Có người nói cho cậu biết, muốn phát tài phải từ từ không?"

Viên Ba đánh hai ván thì phải đi làm cơm, buổi trưa cùng ngày do hắn làm chủ bếp, Viên Ba làm giàu từ quán cơm, nên cũng có tay nghề nấu đồ ăn, Triệu Tĩnh và Thường Hải Tâm hai người làm trợ thủ cho hắn.

Trương Dương đi vào phòng đem đám người này mời ra: "Đừng chơi nữa, chuẩn bị ăn!"

Lương Thành Long thắng được nhiều nhất, không chỉ đem tiền đồ ăn kéo trở về, còn thừa lại một chút, Cao Liêm Minh thua sạch sẽ, thằng nhãi này nãy giờ đều trầm tư. Không là bởi vì thua tiền, mà là trong lòng không thoải mái.

Lương Thành Long đi tới bên cạnh hắn vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Liêm Minh, yên tâm đi, cậu chỉ cần theo sát bước chân anh, nhất định có ăn có uống, cuối cùng chúng tôi còn đem cậu về Đông Giang. "

Cao Liêm Minh nói: "Không có tiền cùng lắm thì tôi đi bộ trở về. "

"Này, tên nhóc, thật đấu khí với tôi à!"

Cao Liêm Minh nói: "Không dám, các người là đại quan, là cự phú, tôi là một người luật sư nghèo nào dám đấu khí với các người!"

Lương Thành Long nở nụ cười, Cao Liêm Minh trong mắt hắn chỉ là một đứa nhỏ, hắn đương nhiên sẽ không tính toán với Cao Liêm Minh.

Trương Dương thấy thế nói: "Cao Liêm Minh, đến đây rót rượu, cậu nhỏ tuổi nhất, hiểu tôn lão yêu ấu hay không?"

Cao Liêm Minh đối với Trương Dương vẫn đều là tôn kính, hắn đi qua rót rượu.

Tất cả mọi người ngồi xuống, Lương Thành Long nói: "Viên ca anh lớn tuổi nhất, nói hai câu đi. "

Viên Ba nâng ly rượu nói: "Các vị huynh đệ tỷ muội, ly rượu này thật ra là chúng ta thiếu ở Đông Giang, chúng ta ngày hôm nay cùng một chỗ đi tới Tân Hải, mục đích cũng là tiễn đưa cho anh em tốt của chúng ta Trương Dương, mọi người chúng ta mượn ly rượu này chúc hắn bay xa vạn dặm, thẳng trên mây xanh!"

Mọi người cùng nhau ủng hộ, đồng thời giơ ly rượu lên.

Trương đại quan nhân nhìn đám bạn thân từ Đông Giang đến, trong lòng cũng có chút cảm động, hắn giơ ly rượu trước mặt nói: "Cảm ơn mọi người, nói tôi không nói nhiều, cảm kích tôi đều đặt ở trong rượu. " Hắn ngửa đầu uống sạch sẽ.

Viên Ba nói: "Chúng ta ngoại trừ Trương Dương và Hải Tâm ra thì những người khác đều là thương nhân, được hai vị quan lão gia có thể để mắt chúng ta, ngày hôm nay chúng ta buôn bán có phải là muốn bồi theo bọn họ uống cho say quên lối về hay không?"

Mọi người cùng kêu lên trầm trồ khen ngợi.

Thường Hải Tâm nói: "Tôi xin thanh minh, tôi không phải làm quan. "

Trương Dương nói: "Em không phải cấp khoa? Hải Tâm, em thật không có nghĩa khí, thời khắc mấu chốt bỏ rơi anh, một chút tình cảm cũng không có. "

Thường Hải Tâm cười nói: "Ngày hôm nay không có làm quan và buôn bán, chỉ có Đông Giang và Tân Hải phân biệt, em đề nghị chúng ta Trương bí thư có được hay không?"

Trần Thiệu Bân nói: "Không tốt, hắn có thể uống nhiều, chúng ta cùng nhau kính hắn, cùng hắn uống một ly, cuối cùng ngã xuống khẳng định là chúng ta, vì công bình, chúng ta phải từng bước từng bước uống cùng hắn, cùng hắn chơi xa luân chiến. "

Trương Dương cười nói: "Chỉ bằng các người, tôi thật không sợ!"

Triệu Tĩnh nói: "Đều khi dễ anh tôi, tôi với anh tôi đứng cùng mặt trận. Đinh Triệu Dũng, anh theo phe của em hay là theo phe của Viên ca?"

Đinh Triệu Dũng nói: "Lời vô ích, anh đương nhiên theo vợ của anh rồi, chúng ta là người thân, anh cuối cùng không thể vươn tay ra ngoài được?"

Lương Thành Long và Trần Thiệu Bân đồng thời mắng: "Không nghĩa khí!"

Trương Dương cười lớn, khi đi tới Tân Hải, hắn từ đầu đến cuối không có nhẹ nhàng vui vẻ uống rượu như vậy.

Vô luận mấy người Viên Ba bọn họ kết minh thế nào, chân chính uống rượu vẫn dựa vào tửu lượng, đoàn người này ai cũng uống không lại Trương Dương, cộng lại cùng nhau cũng uống không lại, đương nhiên cũng chẳng ai hợp lại làm gì.

Cao Liêm Minh là người trước hết ngã xuống, tửu lượng của thằng nhãi này vốn đã không được, hơn nữa tâm tình không tốt, rất nhanh bại trận, chạy đến WC ôm bồn cầu đi tâm sự. Sau đó là Trần Thiệu Bân và Thường Hải Long, hai người tay trong tay đi khách phòng ngủ.

Lương Thành Long và Viên Ba hơi có chút say, bất quá bước chân rõ ràng cũng bay lên.

Đinh Triệu Dũng từ đầu đến cuối không uống rượu, hắn đã bắt đầu kiêng rượu, chuẩn bị muốn đứa nhỏ.

Trương đại quan nhân uống nhiều như vậy vẫn không có bất luận men say gì, nhìn bên trong phòng một mảnh đống hỗn độn, Trương Dương sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, lần đầu tiên đối với căn biệt thự này có tình cảm, loạn ầm cả lên mới có khí tức sinh hoạt.

Triệu Tĩnh và Thường Hải Tâm tốn nửa giờ mới đem chiến trường thu dọn sạch sẽ.

Lương Thành Long lúc đi WC phát hiện WC bị khóa trái, hắn mượn chút rượu trong ngừi, một cước đá văng cửa phòng, thấy Cao Liêm Minh ôm bồn cầu ngủ, Lương Thành Long gọi Trương Dương và Viên Ba tới, Trương Dương khí lực lớn, đem Cao Liêm Minh tới phòng khách, đem hắn lên sô pha nghỉ ngơi. Không bao lâu sau, Cao Liêm Minh từ trên sô pha ngã nhào xuống mặt đất, nằm trên thảm khò khè, trong miệng còn lầm bầm: "Đều khinh thường tôi.... "

Trương Dương nhìn hắn cười khổ lắc đầu.

Đinh Triệu Dũng tìm chăn đắp cho hắn, phần lớn người đi nghỉ ngơi, ứng với yêu cầu của Triệu Tĩnh và Thường Hải Tâm, Trương Dương mang theo bọn họ cùng đi dạo cạnh biển.

Lúc đầu Viên Ba cũng chuẩn bị theo đi, có thể đi hai bước lại cảm thấy say, xoay người lại trở về. Cuối cùng chỉ còn lại có Trương Dương và Đinh Triệu Dũng, Triệu Tĩnh, Thường Hải Tâm bốn người.

Từ cửa sau Hải Dương Hoa Viên có thể dọc theo thềm đá đi xuống núi, trực tiếp đến bãi cát phía dưới, buổi chiều ánh mặt trời rất ấm áp, gió thổi trên biển dưới ánh nắng lấp lánh trên biển cũng không gây cảm giác lạnh lẽo.

Tử Triệu Dũng nói: "Cao Liêm Minh say thật lợi hại. "

Trương Dương nói: "Tên nhóc này có tâm sự, không thể uống thì đừng uống, đến cuối cùng uống thành một bãi. "

Triệu Tĩnh nói: "Đều nói các người đừng uống nhiều như vậy, cần phải uống, kết quả đều uống say. Thật sự là không rõ ràng, rượu có cái lực hấp dẫn gì đối với đàn ông các người?"

Thường Hải Tâm cười nói: "Rượu gặp bạn hiền ngàn chén thiếu, bất quá uống say cũng khó chịu."

Đinh Triệu Dũng nói: "Nói đến uống rượu vẫn là Trương Dương lợi hại, chúng tôi hợp lại cũng không chuốc say cậu được. "

Trương Dương cười nói: "Không ngờ các người lần này đến đây chính là vì chuốc rượu tôi?"

Đinh Triệu Dũng nói: "Chúng tôi cũng không nghĩ như vậy, mọi người là thật nhớ cậu!"

Ánh mắt của Trương Dương nhìn hướng Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm mặt cười không khỏi nóng lên, Triệu Tĩnh đi cạnh biển, bảo Đinh Triệu Dũng chụp ảnh cho mình.

Thường Hải Tâm và Trương Dương sóng vai đứng chung một chỗ, không biết là bởi vì gió thổi trên biển quá lớn, hay là bởi vì khẩn trương, Thường Hải Tâm hai tay ôm cánh tay, Trương Dương vốn định đem áo gió của mình phủ thêm cho cô ấy, Thường Hải Tâm lắc đầu nói: "Em thích cảm giác đứng ở cạnh biển. "

Trương Dương cười nói: "Thích thì tới. " Hắn chỉ là thuận miệng nói một chút, trong lòng rõ ràng Thường Hải Tâm sẽ không đến đây. Nếu như mình chân trước chạy đến đây, cô ấy chân sau cùng đến đây, nhất định sẽ có rất nhiều người nói xấu. Hơn nữa quan hệ giữa hai người bọn họ vẫn ẩn dấu tốt, ngoại trừ Tần Thanh cũng không có những người khác biết.

Thường Hải Tâm nói: "Biển bên này không tốt, không giống Tĩnh Hải, nước đều là màu xanh. " Hai chân của cô ấy dừng trên bờ cát một chút, ánh mắt đầu hướng về ngoài khơi cách đó không xa, thấy sóng biển cuồn cuộn nổi lên không ít vật thể màu trắng, nhìn kỹ lại đều là một ít bọt biển và rác sinh hoạt.

Trương Dương cũng lưu ý tới, hắn thở dài nói: "Ý thức bảo vệ môi trường bên này không được, xem ra anh cần tốn một phen khổ công. "

Thường Hải Tâm cười nói: "Bất luận chuyện gì đều là một quá trình từ từ nhận thức, thường thường kinh tế lạc hậu sẽ làm quên vấn đề bảo vệ môi trường, muốn thay đổi quan niệm của dân chúng cũng không dễ dàng. " Nói đến đây, cô ấy dừng lại một chút cười nói: "Bất quá anh làm được!"

"Vì sao?"

Thường Hải Tâm nói: "Anh là hình mẫu của thời đại, anh hùng nhân vật để cán bộ trẻ tuổi học tập. "

Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Hải Tâm, ngay cả em cũng chế giễu anh!"

Thường Hải Tâm nói: "Không phải ai ai cũng đều có cơ hội lên đài truyền hình trung ương!"

Sóng gió ngoài khơi tựa như lớn rất nhiều, Trương Dương nheo con mắt lại nhìn ngọn sóng cuộn trào mãnh liệt của ngoài khơi, nhẹ giọng nói: "Sóng trước chết trên bờ cát! Nhấc lên sóng gió càng cao, bị đập càng thảm. "

Thường Hải Tâm nhỏ giọng nói: "Anh sợ có người đập anh sao?"

Trương đại quan nhân lắc đầu, sau đó rất chăm chú hỏi: "Con người anh không phải có chút buông thả không?"

Thường Hải Tâm mỉm cười cười nói: "Không phải có chút, là rất nhiều!".

Trương Dương nói: "Thật ra ai ai đều có một mặt buông thả, lúc hai ta đơn độc cùng một chỗ, em cũng không phải rất... "

Thường Hải Tâm không đợi hắn nói xong đã đỏ mặt né ra, cô ấy đi hướng Đinh Triệu Dũng nói: "Em giúp các ngươi chụp ảnh chung!"

Trương đại quan nhân nhìn dáng người của Thường Hải Tâm, dục hỏa trong lòng nhất thời mọc lên, nói chính xác hơn hẳn là trầm xuống, bộ phận trên thân thể có chút rục rịch. Cũng may mặc áo gió, nếu không lực khống chế bạc nhược của Trương đại quan nhân khẳng định sẽ bại lộ rõ như ban ngày.

Chương (1-1276)