Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0927

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0927: Dám làm dám chịu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trương đại quan nhân giương đôi mắt nói: "Rượu này nếu như để vài năm nữa thì rất tốt, bất quá còn kém vài vò rượu tổ truyền kia của Hồng tỷ, nhưng đã có tầm tám phần tiêu chuẩn, không tồi! Thực sự không tồi!"

Lưu Kim Thành thoải mái nở nụ cười.

Đỗ Vũ Phong cũng là người ham rượu, uống một ngụm cũng là khen không dứt miệng, sức chiến đấu của đám người này cũng là tương đối kinh người, qua một buổi trưa, vò rượu đế mười cân bị bọn họ uống một cái ngửa đáy lên trời. Lưu Kim Thành còn chuẩn bị lấy thêm rượu, Trương Dương xua tay xin miễn, rượu cho dù tốt, uống nhiều cũng có hại đối với thân thể, Trương đại quan nhân tất nhiên là không có việc gì, thế nhưng đám bạn này của hắn thì đúng là vậy.

Ngưu Văn Cường đã uống đến miệng đầy lửa, còn Triệu Tân Vĩ ở đàng kia cười ngây ngô.

Tần Bạch còn đỡ, bất quá cả đầu lưỡi cũng thẳng ra.

Tửu lượng của Lưu Kim Thành và Đỗ Vũ Phong đều rất lớn, hai người bọn họ tương đối bình tĩnh, Tô Tiểu Hồng uống ít nhất nên cũng không có việc gì, nàng cười nói: "Trương Dương nói rất đúng, không thể uống nữa, mọi người gặp mặt vui vẻ, nghìn vạn lần đừng uống tới chết ngạt đó, như vậy đi, buổi chiều toàn bộ khách sạn Hoàng Cung đều nghỉ, tôi mời các cậu đi tắm. "

Ngưu Văn Cường cười nói: "Hồng tỷ, cùng nhau tắm! Thật vậy chăng?"

Tô Tiểu Hồng giơ tay một cái nhéo cái lỗ tai của gã, cười khanh khách nói: "Cậu bớt nói vớ vẩn đi, lại có thể dám đùa giỡn lão tỷ, có tin tôi đem cậu chém thành một tai hay không. "

Mắt Ngưu Văn Cường mê ly nói: "Nếu như cùng nhau tắm, rớt mất một cái lỗ tai cũng đáng!"

Mọi người cả bàn nở nụ cười.

Tô Tiểu Hồng cũng là người thích nổi loạn, cái tràng diện dạng gì chưa thấy qua chứ, nàng cười đứng dậy nói: "Đi thôi, đều đi tắm một cái đi, cho đầu óc tỉnh táo lại. "

Lưu Kim Thành kêu một chiếc xe khách, gọi tới hai gã tài xế, một người trong đó lái xe của Trương Dương đưa đến khách sạn Hoàng Cung.

Sau khi Tô Tiểu Hồng an bài xong cho bọn hắn, chính mình cũng đi nghỉ ngơi.

Mấy người tại tỏng phòng tắm, tắm sạch hơn tiếng đồng hồ. Lúc này mới hoán đổi quàn áo đi tới phòng nghỉ, Tô Tiểu Hồng đã cho chuẩn bị nước trà và mâm đựng trái cây chu đáo.

Ngưu Văn Cường lúc này tỉnh táo hơn một chút, nhấp một ngụm trà nói: "Rượu này con mẹ nó đủ kính, lão Lưu quay lại nhớ chuẩn bị cho tôi một vò. "

Lưu Kim Thành cười nói: "Yên tâm đi. Mỗi người đều có, bây giờ còn thuộc về giai đoạn điều chỉnh sản phẩm, chờ tới lúc hoàn thành cuối cùng khẳng định sẽ còn ngon hơn. "

Đỗ Vũ Phong nói: "Được rồi, bây giờ còn tốt. Chờ tới các anh điều chỉnh hoàn thành toàn bộ sẽ bắt đầu trữ hàng, quy tắc ngầm ủ rượu đó ai chẳng biết chứ!"

Lưu Kim Thành nói: "Người khác làm thế nào tôi mặc kệ, xưởng rượu Giang Thành chúng tôi sẽ không làm chuyện tự đạp bảng hiệu như thế.

Triệu Tân Vĩ nói: "Nếu như các anh có thể thủy chung bảo trì tiêu chuẩn ủ rượu như hiện tại, tôi thấy không cần thời gian bao lâu là có thể lao ra Bình Hải hướng tới toàn quốc, sau đó muốn nổi danh cùng rượu Ngũ Lương Mao Đài cũng có hi vọng. "

Lưu Kim Thành nói: "Lòng tôi không lớn như vậy, chỉ cần có thể tiến nhập vào trong các rượu nổi tiếng trong nước, tôi đã thỏa mãn rồi. "

Tần Bạch lúc này đang ngủ.

Cửa phòng bị gõ nhẹ. Tô Tiểu Hồng mang theo vài tên phục vụ xoa bóp đến, nàng cười nói: "Những chuyên gia mát xa này đều là tôi dùng lương cao mời tới phục vụ, các cậu cảm thụ một chút đi. "

Tô Tiểu Hồng nói với Trương Dương: "Trương Dương, cậu tới. Tôi có lời muốn hỏi cậu. "

Trương Dương tại trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người đi ra ngoài.

Ngưu Văn Cường nói: "Tên gia hỏa này sẽ không phải là cả Hổng tỷ cũng không buông tha chứ. "

Đỗ Vũ Phong ở bên kia đã nở nụ cười, Lưu Kim Thành nói: "Cái mồm thối của cậu thực sự là muốn ăn đòn, nói bậy bạ gì đó?"

Tô Tiểu Hồng tìm Trương Dương là vì chuyện của Phương Văn Nam, công trình Phương Văn Nam nhận được từ tập đoàn Thân Hải xảy ra một ít vấn đề, sở dĩ hắn có thể nhận được công trình của tập đoàn Thân Hải là bởi vì quan hệ của Triệu Bác Tường, Triệu Bác Tường vốn là Phó Chủ tịch của tập đoàn Thân Hải, thế nhưng tại trong sự biến động nhân sự năm nay của công ty, Triệu Bác Tường bị thua. Vị trí của hắn bị người khác thế thân, Triệu Bác Tường bất đắc dĩ chỉ có thể lựa chọn từ chức. Triệu Bác Tường mất đi quyền lực tự nhiên không cách nào tiếp tục chiếu cố Phương Văn Nam, mà công trình nhà xưởng Phương Văn Nam nhận được hiện tại cũng gặp trắc trở. Ngay từ đầu chỉ là nộp tiền ký quỹ lên trên, hiện người phụ trách tại Thân Hải yêu cầu hắn kiểm kê vốn đầu tư, hơn nữa tiến hành mọi cách làm khó dễ hắn. Phương Văn Nam thật vất vả mới có một cái cơ hội Đông Sơn tái khởi, nhưng không nghĩ tới gặp phải loại biến cố này, hôm nay Phương Văn Nam cũng là hết đường xoay xở.

Trương Dương nói: "Làm sao chị biết?"

Tô Tiểu Hồng thở dài nói: "Tôi vẫn quan tâm tới chuyện của hắn, giữa tôi và hắn dù sao từng có một đoạn quá khứ. "

Trương Dương gật đầu nói: "Tôi nghe được Viên Ba nói tới chuyện của chị, chị chuyển nhượng Ngư Mễ Chi Hương chính là vì hắn. "

Tô Tiểu Hồng nói: "Không có hắn thì không có tôi hiện tại, tuy rằng hắn cũng từng làm tôi tổn thương, thế nhưng chuyện đã qua rồi, tôi đối với hắn không có yêu, cũng chưa nói tới hận, coi như là quen biết một hồi đi, tôi muốn giúp hắn. Thế nhưng tôi cũng không muốn cho người ta biết, khi đó tôi đưa cho Viên Ba năm trăm vạn kia chính là không muốn cho Phương Văn Nam biết, nhưng không nghĩ tới hắn lại nói cho cậu biết. "

Trương Dương nói: "Chị yên tâm, tôi sẽ không nói ra chuyện này. "

Tô Tiểu Hồng nói: "Trương Dương, tôi biết cậu là một người đáng tín nhiệm, cho nên lúc tôi biết chuyện này mới tìm tới cậu. "

Trương Dương nói: "Khu Tân Hán của tập đoàn Thân Hải ở tại kuh Khai Phát Đông Giang, như vậy đi, tôi hiện tại gọi điện thoại cho Lương Hiểu Âu, cô ấy là Chủ nhiệm Ban Chiêu Thương Đông Giang, hạng mục của tập đoàn Thân Hải chính là cô ấy dẫn vào khu Khai Phát. "

Thứ chín bách ba mươi tám chương 【 dám làm dám chịu 】(thượng)

Trương Dương nói được thì làm được, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Lương Hiểu Âu.

Sau khi nhận được điện thoại của Trương Dương, Lương Hiểu Âu cũng cảm thấy phi thường mừng rỡ, nàng cười nói: "Bí thư Trương, không nghĩ tới anh còn chưa quên lão bằng hữu tôi đây, năm đó khi anh rời khỏi Đông Giang, tôi còn chuẩn bị tiễn đưa anh đó, đáng tiếc không kịp. "

Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Lương quá khách khí rồi, lúc tôi rời khỏi Đông Giang chưa từng nói qua với ai, có câu nói như thế nào nhỉ, gọi là trần truồng đến thì đi không lo lắng. " Thằng nhãi này cố tình quấy rầy Lương Hiểu Âu một chút.

Lương Hiểu Âu phì một cái nói: "Bí thư Trương, anh chính là quan to một phương, đừng có ăn nói như lưu manh được không?"

Trương Dương nói: "Lưu manh cũng phải phân ra đối với ai chứ? Đối với loại nữ cán bộ mị lực bắn ra bốn phía như chị nhất định phải tùy thời đề cao cảnh giác, phàm là đàn ông bình thường đều sẽ không nhịn được sinh ra chút tâm tư đối với chị đó. "

Lương Hiểu Âu nói: "Anh chỉ giỏi nói bậy, cẩn thận tôi bẩm báo chuyện của anh tới chỗ bí thư Tống đó. Nói mau, tìm tôi có chuyện gì thế?" Lương Hiểu Âu rất rõ, Trương Dương ngoài miệng chính là cái đức hạnh này, nhưng trong lòng đối với nàng không có gì. Tìm nàng khẳng định có chuyện, tiểu tử ranh mãnh lưu manh này sẽ không vô duyên vô cớ gọi điện thoại cho mình.

Trương Dương nói: "Như thế này, tôi có một lão bằng hữu, hôm nay kiếm sống một chút từ tập đoàn Thân Hải. "

"Ai thế?" Lương Hiểu Âu lập tức minh bạch mục đích của Trương Dương.

"Phương Văn Nam của tập đoàn Thịnh Thế, hắn nhận công trình nhà xưởng từ tập đoàn Thân Hải là nhờ Triệu Bác Tường giúp đỡ liên hệ, chị hẳn là quen thuộc với Triệu Bác Tường. "

Lương Hiểu Âu nói: "Trương Dương, chuyện này tôi biết rồi, Triệu Bác Tường hôm nay đã không còn ở tập đoàn Thân Hải nữa, như vậy đi, tôi sẽ nói một tiếng với phía tập đoàn Thân Hải, để cho bọn họ cho chút phương tiện thích hợp. "

Trương Dương cười nói: "Vậy xin cảm tạ chị trước. "

Lương Hiểu Âu nói: "Cảm tạ cái gì, anh còn là ân nhân cứu mạng của tôi mà. "

Trương Dương nói: "Chị đã nói như vậy, thì nên lấy thân báo đáp cũng được. "

Lương Hiểu Âu thối nói: "Anh là tên thối tha, coi như là tôi không nói gì!"

Trương đại quan nhân vui tươi hớn hở dập điện thoại, hướng Tô Tiểu Hồng nói: "Chuyện này hẳn là không có vấn đề quá lớn, Lương Hiểu Âu là Chủ nhiệm Ban Chiêu Thương Đông Giang, chú cô ấy là Lương Thiên Chính là bí thư Thành ủy thành phố Đông Giang, tôi nghĩ tập đoàn Than Hải hẳn là sẽ cho cái mặt mũi này. "

Tô Tiểu Hồng thở phào một hơi nói: "Cảm ơn cậu!"

Trương Dương cười nói: "Cảm ơn cái gì? Kỳ thực cho dù chị không mở miệng, tôi cũng muốn làm chút chuyện cho ông chủ Phương, dù sao mọi người đều là bạn, một nữ nhân như chị cũng có thể làm ra được nghĩa cử như vậy, những nam tử hán chúng tôi đây nếu như ngay cả chút việc đó cũng không giúp, thì còn có cái mặt mũi gì sống trên đời đây?

Tô Tiểu Hồng nói: "Tôi cũng không vĩ đại được như cậu nói thế đâu, chỉ bất quá là cảm thấy năm đó còn nợ nhân tình của hắn, cho nên muốn làm ra một chút bồi thường. "

Trương Dương nói: "Chuyện mà chị cho rằng là bình thường, tại trong mắt tôi đã thật vĩ đại. "

Tô Tiểu Hồng lắc đầu, nàng nhấp một ngụm trà, nhẹ giọng nói: "Bí thư Đỗ và Tô Viện Viện có phải đã xác định quan hệ hay không?"

Trương Dương ngẩn ra, chợt nghĩ đến quan hệ khó hiểu giữa Đỗ Thiên Dã và Tô Tiểu Hồng, thảo nào Tô Tiểu Hồng lại quan tâm đối với việc này như vậy, trong khoảng thời gian ngắn Trương Dương không biết nên trả lời làm sao, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, hắn nhìn ra được Tô Tiểu Hồng hẳn là sinh ra tình cảm đối với Đỗ Thiên Dã, hắn đối với cách đối nhân xử thế của Tô Tiểu Hồng cũng phi thường kính nể, thế nhưng này cũng không có nghĩa là hắn cho rằng Tô Tiểu Hồng có thể xứng đôi với Đỗ Thiên Dã, Tô Tiểu Hồng quá khứ trong mặt tình cảm thật sự quá phức tạp, mà Đỗ Thiên Dã tại trên mặt tình cảm lại đơn thuần như vậy, hai người như vậy ở cùng một chỗ cũng không thích hợp, hơn nữa thân phận địa vị bọn họ cách xa nhau thực sự quá lớn, Đỗ Thiên Dã trước đó đã bị người tố cáo có quan hệ với Tô Tiểu Hồng đã làm ảnh hưởng tới danh dự của y rồi.

Tô Tiểu Hồng nhìn ra được sự do dự của Trương Dương, nàng thản nhiên cười nói: "Trương Dương, cậu không cần suy nghĩ nhiều, tôi chỉ là làm bạn mà hỏi một chút, bí thư Đỗ là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi cũng muốn anh ấy sớm có một kết quả tốt đẹp. " Lời nói này của Tô Tiểu Hồng ít nhiều có chút nghĩ một đằng nói một nẻo, chỉ có chính cô ta rõ ràng, tại ở sâu trong nội tâm của nàng đã sớm bị sự chân thành chấp nhất của Đỗ Thiên Dã đánh động, từ lúc Đỗ Thiên Dã dùng một tay kéo nàng từ trong tay tử thần trở lại, nàng liền bất tri bất giác đã yêu Đỗ Thiên Dã. Tô Tiểu Hồng so với bất luận kẻ nào cũng đều rõ ràng tình cảm giữa nàng và Đỗ Thiên Dã không thể đưa ra ánh sáng, hơn nữa tất cả chuyện phát sinh giữa bọn họ đã trở thành quá khứ, có thể vĩnh viễn không có cơ hội lặp lại, thế nhưng nàng vẫn không cách nào khống chế được chính mình không nghĩ đến Đỗ Thiên Dã nữa, nghe thấy tên Đỗ Thiên Dã này, nàng vẫn kích động trong lòng.

Trương Dương thành thực chất trả lời: "Tôi không biết, giữa bọn họ hình như vẫn chưa có xác lập quan hệ, bởi vì lão Đỗ này bị thương quá sâu trong một đoạn tình cảm, cho nên anh ấy sinh ra cảm giác sợ hãi đối với tình cảm. "

Tô Tiểu Hồng gật đầu, nhẹ giọng thở dài nói: "Anh ta nhìn như kiên cường, thế nhưng tại trên tình cảm lại yếu đuối không chịu nổi. "

Trương Dương phát hiện Tô Tiểu Hồng là phi thường hiểu rõ Đỗ Thiên Dã, nếu như không phải bởi vì quá khứ phức tạp của nàng, nếu như nàng có một cái xuất thân và gia thế tốt đẹp, thì nàng và Đỗ Thiên Dã chính là một đôi thích hợp, Trương đại quan nhân bỗng nhiên phát hiện mình đã học được cách dùng ánh mắt thế tục đi so sánh hôn nhân của người khác, đây là một loại cảm giác không nhận thức được, hắn đã bị thời đại trước mắt lặng lẽ thay đổi.

*****

Chuyến đi tới Giang Thành lần này của Trương Dương đã được đạt tác dụng mong muốn, sau khi Đỗ Thiên Dã phái chuyên gia khảo sát hệ thống đèn đường tự nạp điện bằng năng lượng mặt trời của bọn họ, cho rằng hạng mục này rất có tương lai, quyết định hợp tác, mà khiến Trương Dương không ngờ là, bí thư thị ủy Kinh Sơn Ngô Minh cũng phái người tới khảo sát hệ thống chiếu sáng của bọn họ, sau khi hiểu rõ tình huống, lập tức quyết định mua hệ thống đèn đường năng lượng mặt trời của bọn họ.

Tin vui này khiến cho cả Tân Hải trên dưới đều chấn động, Giang Thành và Kinh Sơn, tùy tiện là nhà nào thì quy mô thành thị cũng lớn hơn Bắc Cảng rất nhiều, hơn nữa Giang Thành và Tân Hải lần này cùng nhau sản xuất, lợi ích chia đều, Tân Hải căn bản không có bất kỳ năng lực sản xuất nào, cái mà bọn họ có chính là kỹ thuật, một phân tiền cũng không bỏ mà có thể được chia một chén canh, đây là kết quả lý tưởng nhất hiện tại.

Trương Dương trên cuộc họp thường ủy nói: "Lần này chúng ta có thể đạt thành hiệp nghị hợp tác chung cùng sản xuất đèn đường năng lượng mặt trời với Giang Thành, đủ để chứng minh cục khoa học kỹ thuật của Tân Hải chúng ta đã nghiên cứu chế tạo ra được thành quả cực lớn, do đó cũng chứng minh một điểm, không phải là Tân Hải của chúng ta thiếu điểm sáng, mà là trước đây chúng ta không phát hiện được điểm sáng của mình, không phát triển ưu thế của mình thành điểm tăng trưởng kinh tế!"

Huyện trưởng Hứa Song Kì đối với sự tự đại và cuồng vọng của thằng ôn này càng lúc càng khó chịu, y không nhịn được mở miệng nói: "Bí thư Trương, tôi có nghi vấn, nếu tiền cảnh của hạng mục này sáng sủa như vậy, vì sao trước tiên không xin lãnh đạo thành phố, dù sao chúng ta cũng thuộc Bắc Cảng, chứ không phải là Giang Thành!" Hứa Song Kì rõ ràng đang làm khó dễ Trương Dương.

Thật ra đa số thường ủy đều nghĩ như vậy, Trương Dương anh tuy rằng là bí thư huyện ủy. Nhưng Tân Hải là của Bắc Cảng, không phải là của Giang Thành, có câu nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài. Có ưu việt anh trước tiên không nghĩ tới người nhà, ngược lại đi thông đồng với người ngoài, chuyện này làm rất không có phúc hậu. Nếu để các lãnh đạo thành phố biết, thằng nhóc cậu xúi quẩy rồi.

Trương Dương nói: "Huyện trưởng Hứa hỏi tới vấn đề này, tôi cũng muốn nói rõ với mọi người, lúc ban đầu tôi cũng mang tư liệu của hệ thống năng lượng mặt trời tới thị lý. Tôi đương nhiên biết rõ đạo lý nước phù xa không chảy ra ruộng người ngoài. Ở đây, tôi cũng không ngại nói thật với mọi người, tài chính của chúng ta không được tốt lắm, cho dù là có hạng mục tốt như vậy, nhưng chỉ bằng vào một mình Tân Hải chúng ta thì vẫn không được, chúng ta không có thực lực này, phải mượn dùng lực lượng của người khác. Người đầu tiên mà tôi nghĩ đến chính là Bắc Cảng, chúng ta trên quản lý hành chính thì thuộc về Bắc Cảng. Tôi cũng hy vọng lãnh đạo thành phố có thể tán thành hạng mục này, dựa vào thái độ giúp đỡ ủng hộ cho chúng ta một khoản tài chính nhất định. "

Trương đại quan nhân tạm dừng một chút rồi cầm chén trà lên uống một ngụm, sau đó thở dài nói: "Chỉ tiếc lãnh đạo thành phố không có hứng thú với hạng mục này của tôi. Cho rằng tôi đây là thằng mù làm bậy, cho rằng tôi là đang biến pháp đòi tiền, tôi hy vọng mọi người minh bạch một chút, tôi không phải vì bản thân tôi, tôi là vì toàn bộ Tân Hải chúng ta. Bắc Cảng nếu đã không có hứng thú với hạng mục của chúng ta, chúng ta không thể để hạng mục như vậy hoang phế được, nếu chúng ta không có trách nhiệm với một hạng mục tốt như vậy thì chính là lãng phí, là một loại phạm tội. Các anh có lẽ cho rằng tôi nói quá mức nghiêm trọng. Nhưng tôi có thể nói với các anh rằng, Lời này không phải tôi nói, là một vị vĩ nhân nào đó dã nói, bất kỳ cán bộ nào gây trở ngại cho cải cách mở cửa thì đều là không hợp cách. Bất kỳ hành vi nào làm chậm trễ sự phát triển kinh tế và tiến bộ xã hội đều là phạm tội đối với nhân dân.

Mấy vị thường ủy trong lòng chấn động, đều suy nghĩ xem những lời này rốt cuộc là vị vĩ nhân nào đã nói, nhưng nghĩ mãi vẫn nghĩ không ra. Thật ra mọi người đều minh bạch, những lời này là ai nói cũng không quan trọng, quan trọng là thái độ của bí thư Trương.

Trương Dương nói: "Căn cứ vào hiệp nghị ký tạm của tôi với phía Giang Thành, trong một tháng đèn đường sẽ có thể được đầu tư đại quy mô lớn, đợt đèn đường được sản xuất đầu tiên sẽ trang bị cho đường của Tân Hải chúng ta, trước mùng một tháng bảy, hai thành phố lớn Giang Thành và Kinh Sơn sẽ hoàn thành thay đổi đèn đường, chọn dùng tất cả đèn đường mà cục khoa học kỹ thuật của chúng ta nghiên cứu chế tạo ra, nói cách khác, chẳng những thành thị chúng ta lượng hóa không cần không cần tốn tiền, chúng ta còn có thể kiếm được một khoản tiền, trong chuyện này, các đồng chí của cục khoa học kỹ thuật đã lập công lớn, tôi có đề nghị, tổng ngạch thưởng cho cục khoa học kỹ thuật là năm mươi vạn đồng, trong đó cấp cho vợ chồng Vương Chí Cương, Vương Học Ninh mười vạn đồng!"

Hiện trường lặng ngắt như tờ, phần thưởng này không thể nói là không lớn, khai sáng cho Tân Hải.

Trương Dương nhìn thấy tất cả mọi người không nói lời nào, hắn nhìn mọi người chung quanh: "Mọi người thấy đề nghị này của tôi thế nào?"

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, anh không phải nói tài chính của huyền lí đang vô cùng khẩn trương ư, thưởng thì tôi không có ý kiến, nhưng ngạch của phần thưởng có phải nên thương thảo lại không?"

Trương Dương nói: "Tôi còn thấy ít ấy, tôi muốn nói với mọi người rằng, cái nên tiết kiệm thì phải tiết kiệm, cái nên chi thì phải chi, các đồng chí của cục khoa học kỹ thuật đã khổ công làm ra được thành quả cho Tân Hải chúng ta, mà vợ chồng Vương Chí Cương là chủ lực nghiên cứu khoa học lần này, nếu người ta có lòng tham, cầm đi tìm đầu tư, lợi ích đạt được so với chúng ta có thể cho họ thì lớn hơn rất nhiều. Thông qua chuyện này chúng ta một là có phần thưởng với những đồng chú có công, mà còn phải để cho những người khác thấy, Tân Hải hiện tại đầy sự công bình và cơ hội, chỉ cần anh làm tốt, anh sẽ có tiền đồ. " Hắn quay sang bộ trưởng tuyên truyền Vương Quân Cường: "Đồng chí Quân Cường, đối với chuyện này nhất định phải tuyên truyền mạnh vào, phải để cho Tân Hải, Bắc Cảng, thậm chí là cho cả Bình Hải đều biết, Tân Hải chúng ta rất coi trọng nhân tài!"

Vương Quân Cường gật đầu, Hứa Song Kì thì nói: "Chiêu này của Bí thư Trương?"

Trương Dương nói: "Tôi cũng không phải là mua xương ngựa, tôi là mua thiên lý mã, tôi đánh cuộc với mọi người, không mất bao nhiêu thời gian, hệ thống đèn đường năng lượng mặt trời của chúng ta sẽ trở thành trào lưu của thời đại, lợi ích từ đây sinh ra sẽ khiến mọi người không thể tưởng tượng nôi. "

Kế tiếp phó huyện trưởng thường vụ Đổng Uy Vũ báo cáo tình huống sửa sang đường xá gần đây với các thường ủy, thông qua vài ngày chỉnh đốn, vấn đề chiếm đường để kinh doanh trước đây vẫn làm phức tạp Tân Hải đã được giải quyết, tình huống tắc đường cũng giảm mạnh.

Hứa Song Kì rất khinh thường đối với loại công phu mặt ngoài này, ít nhất trước mắt những chuyện mà Trương Dương nắm vẫn chỉ là chuyện mặt mũi, không hề nắm được vấn đề thực chất của Tân Hải, có điều đây cũng là một loại chuyện tốt.

Đổng Ngọc Vũ sau khi báo cáo tình huống xong, Trương Dương lại nói: "Kế tiếp chúng ta sẽ nói tới vấn đề trạm thu phí xung quanh Tân Hải, ngày đầu tiên tôi đến Tân Hải, Tân Hải đã để lại cho tôi ấn tượng không tốt, nguyên nhân rất lớn chính là trạm thu phí, tôi muốn hỏi mọi người một chút, lúc trước thì nói là tươi cười chào đón khách tới, nhưng khách vừa tới anh đã đòi tiền, khách đi rồi anh vẫn lấy tiền, vậy liệu trong lòng khách có thoải mái không? Đừng nói là khách, cho dù là người Tân Hải cũng bị thu không thiếu một xu, người dân ngoài có giấy tờ Tân Hải, một chút cảm giác chủ nhân cũng không có, các anh có thấy ai vào nhà mình còn bị thu tiền chưa?"

Phó bí thư ủy Lưu Kiến Thiết nói: "Bí thư Trương, chuyện này huyện thị chung quanh cũng đều thế cả, người khác lấy tiền mà chúng ta không lấy, chẳng phải là tự dưng mất một khoản thu nhập ư, huống chi thu nhập tài chính của Tân Hải chúng ta vốn đã không dư dả gì. "

Trương Dương nói: "Bởi vì thu nhập tài chính không tốt, cho nên các anh mới nghĩ tới chìa tay lấy của người dân, thò tay vào ví khách để lấy ư? Tôi nói này, trước đây là ai chế định ra chính sách này vậy? Sao chẳng có đại cục quan gì cả?"

Huyện trưởng Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, chính sách không phải chúng tôi chế định, lúc trước xây đường tốn tiền, không thu phí thì lấy đâu ra tiền bảo trì?"

Trương Dương cười nói: "Theo như tôi biết, đường từ huyện lị ra ngoài đã nhiều năm không tu sửa rồi, tiền sửa đường thì thu đủ rồi, nhưng tình trạng đường xá thế nào? Lồi lõm, trời nắng thì đầy bụi, ngày mưa thì lầy lội, đường xấu như vậy còn dám lấy tiền, tôi thấy mà hoảng đấy, Tân Hải đúng là nghèo thật, nhưng chúng ta không thể nghèo cả mặt mũi, con người ta cần thể diện, thành thị cũng cần thể diện, không làm ra được hình dáng thì người khác khinh thường anh, ngay cả người một nhà cũng khinh thường anh, cho nên tôi quyết định, từ hôm nay, triệt để bỏ tất cả trạm thu phí chung quanh Tân Hải, đường tỉnh đường quốc lộ tôi không quản được, nhưng đường xã thì tôi quản được!"

Phó bí thư Huyện Lưu Kiến Thiết nói: "Bí thư Trương, đây chính là một khoản thu nhập tài chính không nhỏ đấy!"

*****

Trương Dương nói: "Con người tôi không mê tín, nhưng có một số thứ về phong thuỷ thì rất có đạo lý, mấy trạm thu phí xung quanh Tân Hải đã chẹn cổ Tân Hải, chặn đứng tài vận của Tân Hải chúng ta, cho nên tôi muốn hủy chúng đi, chỉ có như vậy mới có thể đón gió bốn phía, cũng chỉ có như vậy, Tân Hải của Tân Hải mới có thể bay lên. "

Tất cả thường ủy đều không nghĩ ra trạm thu phí có liên quan gì tới kinh tế Tân Hải đi lên, nhưng bí thư Trương nếu đã nói có liên quan vậy thì là có liên quan.

Trương Dương vẫn chưa nói xong, đề tài thảo luận kế tiếp của hắn liên quan tới khu khai phá Tân Hải, Trương đại quan nhân cười nói: "Thông qua một khoảng thời gian quan sát, tôi phát hiện Tân Hải có rất nhiều chỗ bất hợp lí, bất hợp lí nhất trong đó chính là tuyên chỉ của khu khai phá, tôi muốn hỏi một chút, lúc trước khu khai phá Tân Hải là ai chọn chỗ? Chưng thu nhiều đất đi như vậy, chọn một khu đất cách cảng rõ xa, ưu thế của Tân Hải là gì? Chúng ta là thành thị ở vùng duyên hải, chúng ta có cảng lớn như cảng Phước Long, không tận dung ưu thế quanh mình, ngược lại đi từ bỏ sở trường của mình, các anh nói xem, quyết định như vậy hồ đồ thế nào?"

Các thường ủy ở Hiện trường không nói gì, lúc trước tuyên chỉ của khu khai phá là Tảm Thế Kiệt đề nghị, bọn họ đều đầu phiếu tán thành, mặc dù có người thấy tuyên chỉ bất hợp lí, nhưng về sau lại không có ai công khai đề xuất phản đối, thời gian có thể chứng minh tất cả, khu khai phá lúc trước oanh oanh liệt liệt dựng lên đến hiện tại chưa được vài năm đã không có ai có hứng thú nhắc tới nữa, xí nghiệp vào khu khai phá tổng cộng chỉ có hai ba nhà, hơn nữa tình trạng kinh doanh phổ biến là đình trể, cả một khoảng đất lớn bỏ hoang không dùng, tuy rằng Tảm Thế Kiệt thủy chung không thừa nhận sai lầm của khu khai phá, nhưng trong lòng người dân Tân Hải đều coi khu khai phá là một chuyện cười.

Trương Dương nói: "Nếu đã phát hiện ra sai lầm thì phải lập tức sửa sai, đừng bận tâm tới mặt mũi, tôi đã điều tra rồi, hiện tại khu vực khai phá tất cả là ruộng tốt, biến ruộng tốt thành đất hoang, cái này căn bản chính là tác phong kém, chính là phạm tội vô sỉ, bất kể là trước mặt ai tôi cũng nói như vậy. "

Các thường ủy ngơ ngác nhìn nhau, hay rồi, lại chửi rồi, vị bí thư huyện ủy này đúng là dám chơi, chỉ đầu mâu vào người tiền nhiệm, căn bản không nể mặt chút nào.

Người khác không nói gì, nhưng Hứa Song Kì thì không thể không nói, Trương Dương mắng như vậy, chẳng khác nào lôi tất cả bọn họ vào. Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, không thể nói như vậy được, lúc trước mục đích xây dựng khu khai phá Tân Hải là tạo ra một điểm nóng kinh tế mới, lợi dụng kinh tế cảng và kinh tế khu khai phá, hai trung tâm dẫn động sự phát triển kinh tế chỉnh thể Tân Hải, tuyên chỉ đã được trải qua thời gian dài cẩn thận khảo sát và chứng thực, về phần khu khai phá không phát triển được nhanh, nguyên nhân căn bản vẫn là có liên quan tới trình độ kinh tế bạc nhược của Tân Hải, hơn nữa, bất kỳ chuyện gì cũng đều có quá trình phát triển, không phải một lần là xong. "

Các thường ủy Khác cũng gật đầu theo.

Trương Dương nói: "Người khác thấy thế nào tôi mặc kệ, nhưng cá nhân tôi cho rằng, khu khai phá trước mắt đã không còn cần thiết để tồn tại nữa rồi, từ cảng Phước Long Tân Hải đi về phía bắc có cả một khoảng đất bị nhiễm phèn, vậy mà không dùng lại chạy đi xa như vậy, cưỡng chế đồng ruộng của người dân, tôi không biết các anh lúc trước khảo sát thế nào nữa? Huyện trưởng Hứa, anh nói cho tôi biết đi, là anh đi khảo sát thực địa à? Tuyên chỉ của khu khai phá cuối cùng là anh quyết định ư?"

Hứa Song Kì tức đến nỗi mặt đỏ bừng, y lớn tiếng nói: "Lúc trước tuyên chỉ của khu khai phá là mời chuyên gia chuyên gia nổi danh trong nước luận chứng, bí thư Tảm đề nghị, mọi người đầu phiếu thông qua. " Hứa Song Kì không thể nhịn được nữa lôi tất cả ra, thích trách thì trách đi, lúc trước là cả đám người này chúng ta đầu phiếu tán thành đấy, một mình anh đánh hết được tất cả mọi người à? chúng tôi đều có trách nhiệm, anh xem thế nào mà làm!

Hứa Song Kì tuy rằng lớn tuổi hơn Trương Dương nhiều, nhưng nói tới trí tuệ chính trị thì y không bằng được Trương Dương, nếu không thì cũng không đến nỗi đến tuổi này vẫn chỉ dừng tên vị trí cấp ban huyện không tiến thêm nổi.

Trương Dương nhìn ra Hứa Song Kì đang tức giận. Hắn thì không hề tức giận, mỉm cười nói: "Huyện trưởng Hứa, anh đừng tức giận. Tôi hôm nay là nói chuyện không nói người, tôi không nhằm vào anh, cũng không nhắm vào bất kỳ một ai trong chúng ta, các anh nói lúc trước mời chuyên gia nổi danh trong nước tới luận chứng. Tôi muốn hỏi mọi người một chút, những người được gọi là chuyên gia này tìm hiểu về tình huống của Tân Hải ra sao? Còn chuyên gia kinh tế? Bọn họ nếu có bản sự như vậy, sao không sửa dở thành hay, sao không khu khai phá Tân Hải làm thật náo nhiệt. Sao không đưa kinh tế của Tân Hải đi lên, tôi thấy cái đám người mà các anh lúc trước mời tới đều là phế vật, cơm ăn không ít, rượu uống không ít, nhân lúc say thì thuận tay vẽ mèo vẽ chó lên đất Tân Hải, đây là ý kiến của chuyên gia ư. Loại chuyện này tôi thấy nhiều rồi, chuyên gia cái gì chứ? Chuyên gia chó má thì có! Chuyện của Tân Hải thì đương nhiên là người Tân Hải có quyền lên tiếng nhất. "

Hứa Song Kì bị hắn nói cho giận tới mức suýt nữa thì trợn mắt ngất xỉu, nhưng lại không thể không thừa nhận hắn nói cũng có vài phần đạo lý, đám chuyên gia được Tảm Thế Kiệt mời tới lúc trước quả thực tiêu chuẩn có hạn, ăn uống rồi cầm tiền, sau cùng đưa ra một ý kiến như vậy, bởi vì chuyện của khu khai phá mà khiến cho người người oán trách, đến bây giờ người dân cứ nhắc tới khu khai phá là không nhịn được mắng ầm lên.

Trương Dương nói: "Tôi nói nhiều như vậy cuối cùng vẫn là để làm rõ một quan điểm, tôi cho rằng tuyên chỉ của khu khai phá tồn tại vấn đề rất lớn, tôi đặc biệt tới khu khai phá quan sát, chiếm dụng đất ruộng nhiều như vậy mà chỉ có hai xí nghiệp sống dở chết dở, đã mắc sai lầm thì phải sửa, cho nên tôi định hủy bỏ khu khai phá, trả đất cho dân. "

Phó bí thư Thị ủy Lưu Kiến Thiết cũng không nhịn được: "Bí thư Trương, khu khai phá khó khăn lắm mới xây dựng được. Hiện tại tốt xấu gì cũng là trọng điểm của thành phố, nếu hủy bỏ thì sẽ ảnh hưởng rất lớn, muốn xin làm lại thì rất khó khăn. "

Trương Dương nói: "Không phải là hạng mục trọng điểm của thành phố thôi ư? Đã bỏ không ở đó, không sản sinh ra được hiệu quả, chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn một khối đất đẹp như vậy bị bỏ hoang? Người dân muốn làm ruộng thì không có ruộng để cầy, nhưng chúng ta thì lại vứt bỏ đất ruộng hoang vu, ai cho chúng ta quyền? Ai sẽ gánh trách nhiệm cho sự lãng phí này. "

Tất cả thường ủy á khẩu không trả lời được, tuy rằng Trương Dương cường thế bá đạo, nhưng rất nhiều người đã thừa nhận hắn nói quả thực có chút đạo lý.

Trương Dương nói: "Tôi là bí thư huyện ủy Tân Hải, tôi phải chịu trách nhiệm vì những chuyện xảy ra ở đây, rất nhiều người đều treo câu dám làm dám chịu ở trên miệng, nhưng làm được thật thì chẳng có mấy ai, thời gian mà các anh tiếp xúc với tôi không dài, sau này các anh sẽ từ từ hiểu tôi, con người tôi vừa hay không có chuyện gì là không dám làm, không có trách nhiệm làm là không dám gánh!" Những lời này của Trương đại quan nhân rất có khí phách, ngay cả Hứa Song Kì vừa rồi liên tục kháng nghị cũng không thể nói gì hơn, anh đã nói là sẽ gánh vác trách nhiệm, anh thích chơi thế nào thì chơi, tôi không quản được anh, nhưng tự có người thu thập anh!"

Trương Dương nói: "Hiện tại chúng ta tiến hành đầu phiếu, tổng cộng có mười một thường ủy, cũng đừng chơi trò phiếu trắng, con người tôi một là một, hai là hai, thích nhất làm rõ ràng, cho nên các anh đừng sợ bỏ phiếu chống thì đắc tội với tôi, anh chỉ cần có thể đề xuất được lý do phản đối là tôi sẽ tiếp nhận, tôi đề nghị dỡ bỏ khu khai phá huyện Tân Hải, khu khai phá hiện tại sẽ chuyển trở lại thành đất nông nghiệp, còn địa chỉ mới của khu khai phá chờ sau khi khảo sát lại sẽ an bài. Đồng ý thì giơ tay!"

Trương đại quan nhân là người giơ tay đầu tiên, sau khi hắn giơ tay thì ánh mắt liếc về phía Lưu Kiến Thiết, phó bí thư huyện ủy Lưu Kiến Thiết trong lòng với có chút do dự, nhưng không đợi hắn đưa ra quyết định thì phó huyện trưởng thường vụ Đổng Ngọc Vũ đã giơ tay, Lưu Kiến Thiết thấy Đổng Ngọc Vũ giành trước, cũng giơ tay theo, hắn vừa giơ tay, bộ trưởng tuyên truyền Vương Quân Cường cũng giơ tay. Lục tục ở hiện trường đã có bảy người giơ tay, những người còn lại thì có chút do dự, có nưgời thì nhìn huyện trưởng Hứa Song Kì, nhưng vừa do dự đã mất cơ hội giơ tay.

Trương Dương nói: "Quá bán rồi, thông qua!" Trương đại quan nhân nói xong, ánh mắt liếc qua mặt những người vừa rồi không giơ tay, trong đó bao gồm cả bí thư Ủy ban chính pháp huyện Chu Tường, bộ của hính ủy huyện Nhân Võ, mấy người này bị Trương Dương nhìn cho dựng tóc gáy, thật sự hối hận vì vừa rồi không giơ tay

Trương Dương nói: "Trong đảng của Chúng ta cho phép ý kiến bất đông và tiếng nói bất đồng, nếu mọi người đều giơ tay thì tôi lại cảm thấy không bình thường, hắc hắc!"

Tất cả thường ủy đều nhìn ra, thằng cha này đang cười lạnh. Người giơ tay thì trong lòng cảm thấy may mắn, người không giơ tay thì cảm thấy chột dạ, nhìn nụ cười lạnh của hắn, sau này không biết sẽ báo thù như thế nào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)