Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0972

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0972: Nguy cơ nhân tài
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tuy rằng chỉ nói mấy câu với Tiêu Mân Hồng, nhưng Trương Dương phát hiện nữ nhân này khá thông minh, cô ta rất biết thể nghiệm và quan sát suy nghĩ của người khác. Ở trước mặt người thông minh như vậy thì cũng không cần phải ngụy trang nữa, Trương Dương nói: "Tiêu tiểu thư hôm nay đến đây vì chuyện này ư?"

Tiêu Mân Hồng nói: "Mộ người có thể thoát chết, dù sao cũng phải biết ân nhân cứu mạng là ai, cái khác không nói, tôi ít nhất cũng phải ở trước mặt anh nói tiếng cám ơn. "

Trương Dương gật đầu nói: "Tôi nhận!"

Hai người đều bật cười, người thông minh nói chuyện vốn không cần phải nói quá nhiều.

Trương Dương đứng dậy rót chén trà cho Tiêu Mân Hồng, Tiêu Mân Hồng nói: "Bí thư Trương, có thời gian tôi mời anh ăn bữa cơm. "

Trương Dương nói: "Gần đây bận lắm, Tân Hải có hết chuyện này tới chuyện khác. "

Tiêu Mân Hồng từ trong túi lấy ra hộp danh thiếp bằng vài, từ giữa rút ra một tấm danh thiếp được làm rất tỉ mỉ, hai tay đưa tới trước mặt Trương Dương, Trương Dương nhận lấy. Tiêu Mân Hồng nói: "Bên trên có số điện thoại tư nhân của tôi, bí thư Trương lúc nào rảnh thì tùy thời có thể gọi điện thoại cho tôi. "

Trương Dương gật đầu.

Tiêu Mân Hồng đứng dậy nói: "Vậy tôi không làm phiền ngài nữa, chờ ngài khi nào có thời gian thì điện thoại cho tôi. "

Trương Dương cười cười đứng dậy tiễn Tiêu Mân Hồng ra cửa, tới ngoài cửa thì vừa hay gặp huyện trưởng Hứa Song Kì đi tới, Hứa Song Kì nhìn thấy Tiêu Mân Hồng, kinh hỉ nói: "Tiêu tổng, ngài đến Tân Hải lúc nào vậy?"

Trương Dương lưu ý cách dùng từ của Hứa Song Kì, xưng hô với một nữ tính trẻ tuổi như vậy mà dùng tới ngài, hơn nữa vẻ mặt của thằng cha này rất cung kính, chuyện này không thể không có ý vị sâu xa, nếu nói Hứa Song Kì là thấy người ta xinh đẹp gợi cảm, động lòng tà thì nụ cười chắc sẽ có thành phần ám muội dâm đãng, nhưng trong nụ cười của y không có, chỉ có thành phần tôn kính và a dua? Trương Dương trong lòng cũng tò mò, Hứa Song Kì anh tốt xấu gì cũng là một huyện trưởng, đối với một nữ thương nhân xinh đẹp mà bày ra khuôn mặt a dua, theo lý thuyết thì không đáng chứ, cho dù cô ta có tiền, thì cũng không đến mức tự coi nhẹ mình, tự hạ thấp vị trí của mình như vậy được.

Đối mặt với vị huyện trưởng này, Tiêu Mân Hồng chỉ hơi hơi gật đầu: "Tôi đến tìm bí thư Trương có chút việc nhỏ. "

Hứa Song Kì cười nói: "Tiêu tổng buổi trưa đừng đi, cùng nhau ăn bữa cơm. "

Tiêu Mân Hồng mỉm cười nói: "Ngại quá, tôi còn có chuyện quan trọng phải về Bắc Cảng. "

Hứa Song Kì nghe cô ta nói như vậy thì cũng chỉ có thể từ bỏ, Trương Dương chỉ đưa đến ngoài cửa, Hứa Song Kì không ngờ tự mình tiễn Tiêu Mân Hồng tới bãi đỗ xe, nhìn cô ta lên một chiếc xe màu đen rồi lái đi.

Trương Dương trở lại văn phòng không thì Hứa Song Kì bước vào, y vừa vào cửa đã nói: "Bí thư Trương, thì ra anh quen Tiêu tổng. "

Trương Dương nói: "Không quen lắm!"

Hứa Song Kì nói: "Cô ta là tổng giám đốc tập đoàn Hoa Quang, trong Hoa Quang, trừ lão tổng Tiêu Quốc Thành ra chính là cô ta định đoạt mọi việc, năm ngoái tập đoàn Hoa Quang ở Bắc Cảng mở hai nhà máy lọc dầu, chúng ta cũng tranh thủ để một nhà trong đó đặt ở Tân Hải, đáng tiếc không tranh thủ được. " Hắn tựa hồ nhớ tới gì đó: "Bí thư Trương, có phải cô ta muốn đầu tư vào Tân Hải hay không? Đã nghe nói tới chuyện chúng ta thành lập khu bảo lưu thuế nhập khẩu rồi à?"

Trương Dương lắc đầu, có chút không kiên nhẫn nói: "Lão Hứa, anh tìm tôi có việc gì?"

Hứa Song Kì lúc này mới nhớ tới mục đích mình tới đây, cầm nhật báo Bắc Cảng đưa tới trước mặt Trương Dương: "Bí thư Trương, ngài lại lên báo rồi!"

Trương Dương nhìn thấy tờ báo đó thì nói: "Chỉ trông hơi giống thôi, có điều không phải tôi, anh nhìn kỹ lại xem!" Hắn trả lại cho tờ báo cho Hứa Song Kì.

Hứa Song Kì nhíu mày, nhìn nhìn tờ báo rồi lại nhìn nhìn Trương Dương: "Nhưng mọi người đều nói là anh!"

Trương Dương nói: "Hắn đẹp trai bằng tôi à? Vớ vẩn!" Trương đại quan nhân thề thốt phủ nhận.

Đuổi Hứa Song Kì đi rồi, Trương Dương gọi Chu Sơn Hổ tới, nói với gã chuyện ngày đó cần phải giữ bí mật, Trương đại quan nhân cũng không phải là sợ làm chuyện tốt bị người ta nhận ra, hắn ngại phiền toái, chuyện của Lý Minh Phương lần trước khiến hắn vẫn còn nhớ như in, giờ lại như vậy chỉ sợ là hắn ra cửa phải đeo kính.

Chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu tiến triển rất thuận lợi, Trương Dương trở lại Tân Hải không bao lâu thì quốc vụ viện thức phê duyệt, cha nuôi của hắn Văn Quốc Quyền tự mình gọi điện thoại tới báo cho hắn tin tốt này, cũng tán thưởng tiến bộ Trương Dương đạt được gần đây trong chính trị.

Trương Dương cũng không quên người nghĩ ra sớm nhất chủ ý này là Vương Chí Cương, hắn cũng gọi Vương Chí Cương tới, khen ngợi một hồi, Trương Dương còn có một ý, hắn muốn để Vương Chí Cương tạm thời phụ trách hạng mục khu bảo lưu thuế nhập khẩu.

Không ngờ Vương Chí Cương vừa nghe hắn nói vậy thì vội vàng lắc đầu nói: "Bí thư Trương, phương diện này tôi không được đâu, tôi tuy rằng có thể nghĩ ra chủ ý này, nhưng thật sự bảo tôi đi làm chuyện này thì tôi không làm được, tôi trước giờ chưa từng có kinh nghiệm làm công tác tương quan. "

Trương Dương nói: "Anh trước đây đã bao giờ làm ở cục tài chính đâu, tôi thấy anh làm cục trưởng tài chính không tồi. "

Vương Chí Cương cười nói: "Hai chuyện khác nhau, làm khu bảo lưu thuế nhập khẩu không chỉ cần có ý tưởng, mà còn phải quen thuộc với trình tự tương quan, biết phát huy sở trường lớn nhất của bản thân như thế nào, biết hấp dẫn đầu tư bên ngoài như thế nào, tôi cũng có chút tự hiểu lấy mình, tôi thực sự không làm được. "

Trương Dương thở dài nói: "Anh không làm được thì tôi thấy người khác càng không làm được. "

Vương Chí Cương thấy Trương Dương xem trọng mình như vậy, cũng rất cảm động, gã nói rất nghiêm túc: "Bí thư Trương, tôi thấy ngài đừng ngại công khai thông báo tuyển dụng thông báo tuyển dụng ra xã hội, trước đây Tân Hải không có sức hấp dẫn, nhưng hiện tại chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu đã được chứng thực, có nghĩa là tương lai Tân Hải chắc chắn sẽ bay cao, người thực sự có tầm mắt sẽ nhìn thấy điểm này. "

Trương Dương nói: "Chuyện trong thể chế nào có dễ dàng như vậy, công khai thông báo tuyển dụng thông báo tuyển dụng khẳng định sẽ có thể dẫn tới một hồi sóng to gió lớn, loại chuyện này không thể làm quá rõ ràng. " Hắn nhớ tới hai vị bạn học mà Thường Lăng Phong đã đề cử với mình, nhưng mình về Tân Hải lâu như vậy rồi, đến bây giờ Thường Lăng Phong vẫn không có tin tức gì, chẳng lẽ hắn quên chuyện này rồi ư?

Chuyện Thường Lăng Phong đã đáp ứng Trương Dương thì đương nhiên sẽ không quên, chỉ là hai vị bạn học của gã có chút do dự đối với điều kiện cuộc sống của Tân Hải, sau khi cân nhắc thì không đồng ý tới. Khi Trương Dương gọi điện thoại cho gã, Thường Lăng Phong cũng có chút ngại ngùng, gã xin lỗi: "Trương Dương, chuyện này thực sự ngại quá, bọn họ đều có nhà có nghề, mặc dù có hùng tâm tráng chí, nhưng không lay chuyển được nhi nữ tình trường. Vừa nghĩa tới hai bên phải ở riêng thì liền đánh trống rút lui. "

Trương đại quan nhân thở dài: "Tôi nói này Thường Lăng Phong à Thường Lăng Phong, đám bạn học đó của anh sao đều như anh vậy, tuổi trẻ không lo gây dựng sự nghiệp, toàn bộ trọng tâm đều đặt ở gia đình, thật đáng buồn!"

Thường Lăng Phong nghe ra thằng cha này đang quanh co lòng vòng ám chỉ mình, cười nói: "Mọi người chí hướng bất đồng, không phải ai cũng có dã tâm như anh, đối với chúng tôi mà nói, có vợ con bên mình cũng là cảnh giới cao nhất của nhân sinh. "

Trương Dương nói: "Vậy anh và Chương Duệ Dung sinh con đi, sau khi tới Anh Quốc rồi thì không có người kế hoạch anh, muốn sinh bao nhiêu thì sinh bấy nhiêu. "

Thường Lăng Phong không khỏi bật cười: "Anh sao oán khí đầy mình hế?"

Trương Dương nói: "Tôi có thể nói với anh, quốc vụ viện đã chính thức phê duyệtrồi, cho Tân Hải thành lập khu bảo lưu thuế nhập khẩu, tôi hiện tại rất thiếu nhân tài, không ai có kinh nghiệm làm khu bảo lưu thuế nhập khẩu, chuyện này tôi gây dựng rồi, nhưng tiếp theo tôi phải làm cho ra trò để người khác thấy, không thể nào để tất cả mọi người chê cười được. "

Thường Lăng Phong nói: "Điều này cũng đúng. "

"Tôi mặc kệ, nếu không tìm thấy người thì tôi sẽ trói anh lôi từ Đông Giang tới đây. "

Thường Lăng Phong vừa bực mình vừa buồn cười, nói: "Tôi có phải kiếp trước nợ gì anh không?"

Trương Dương nói: "Đành chịu thôi, không khéo hai ta kiếp trước là vợ chồng đất, chỉ là đầu thai nhầm thôi, đời này lại biến thành cùng giới. "

Thường Lăng Phong nói: "Tôi nhổ vào, xin anh đừng làm tôi buồn nôn nữa được không?" Có điều gã cũng nghĩ ra một chủ ý: "Trương Dương, anh còn nhớ Quy Điền Hạo Nhị không?"

Trương Dương đương nhiên nhớ, hắn gật đầu nói: "Tiến sĩ Quy, đúng rồi y không tồi!"

Thường Lăng Phong nói: "Quy Điền có kinh nghiệm xây dựng hạng mục quốc tế cỡ lớn, hơn nữa trước đây các anh từng hợp tác, y gần đây làm công trình ở Trung Đông, gặp chút phiền toái, công trình bên kia đã ngừng, hiện tại vừa hay không có việc gì làm, có điều y là người Nhật Bản, anh phải nghĩ cho kỹ. "

Trương Dương nói: "Sao phải bận tâm hắn là người nước nào? Chỉ cần hắn có tài thì tôi sẽ dụng, tôi còn định để Duval của Australia tới giúp tôi làm thiết kế chỉnh thể khu bảo lưu thuế nhập khẩu đây, nếu đã mở cửa ra ngoài thì đương nhiên phải tiến cử nhân tài không bám vào một khuôn mẫu nào cả.

Thường Lăng Phong nói: "Tốt lắm, tôi giúp anh liên hệ với y. "

*****

Nói chuyện với Thường Lăng Phong xong không bao lâu thì Thường Hải Tâm tới tìm hắn, thì ra buổi chiều hôm nay cha con giáo thụ Trình Nhuận Sinh lại tới Bắc Cảng, Thường Hải Tâm hỏi hắn có phải tới nhà ga đón bọn họ hay không. Nhớ tới con gái Trình Mẫn của Trình Nhuận Sinh, Trương Dương liền có chút đau đầu, nha đầu đó ăn nói khó nghe, khiến Trương Dương có chút phản cảm. Hiểu chồng không ai bằng vợ, Thường Hải Tâm đi theo bên cạnh Trương Dương lâu như vậy, đương nhiên biết trong lòng hắn suy nghĩ gì, cô ta cười nói: "Anh không thích Trình Mẫn thì để em đi. "

Trương Dương nói: "Anh vẫn phải đi một chuyến, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, giáo thụ Trình tới, anh nếu không đi đón, thì không đủ nhiệt tình, hơn nữa lần này chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu đã được định ra rồi, ông ta đã làm tốt phương án xanh hoá, khẳng định cần phải làm ra thay đổi trên cơ sở vốn có, lại khiến giáo thụ Trình vất vả nhiều hơn rồi. "

Thường Hải Tâm nói: "Vậy thì chúng ta xuất phát thôi. "

Trương Dương nhìn đồng hồ, đã mười một giờ rồi, xe lửa của Trình Nhuận Sinh ba giờ chiều mới tới, Trương Dương nói: "Đi, giờ đi luôn, buổi trưa chúng ta ăn cơm ở Bắc Cảng. "

Trương Dương không bảo Chu Sơn Hổ lái xe, mà là lái xe của hắn chở Thường Hải Tâm trực tiếp tới Bắc Cảng, cái này gọi là tranh thủ lúc rảnh rỗi, vừa hay nhân thời cơ hưởng thụ thời gian riêng tư với Thường Hải Tâm.

Thường Hải Tâm ở Vọng Hải viên Bắc Cảng có một căn nhà, là đại ca Thường Hải Thiên của cô ta mua, bởi vì có được nhà máy chế phẩm sinh vật biển Alpha, Thường Hải Thiên đợi tới sau khi nhà xưởng hoàn thành di dời thì sẽ dần dần chuyển dời đến trung tâm sản xuất tới nơi này, cho nên trước tiên bảo em gái mua hộ một căn nhà, hiện tại Thường Hải Thiên vẫn đang ở Tĩnh Hải, căn nhà này thành nơi hẹn hò của Thường Hải Tâm và Trương Dương.

Hai người về tới Vọng Hải viên, đồ ăn đều là mua từ ngoài về. Sau khi cơm nước xong, vẫn còn lâu mới tới giờ đi đón, hai người ngồi ở ban công, vừa thưởng thức cảnh biển vừa nói chuyện phiếm.

Căn nhà này nằm cao nhất, tầm nhìn rất rộng.

Trương Dương nằm ở ban công, nhìn mặt biển màu lam phương xa, ánh mắt lộ ra vẻ hư vô.

Thường Hải Tâm đi tới phía sau hắn, ôm lấy thân hình cường tráng của hắn, mặt tựa vào lưng hắn, nói khẽ: "Mấy ngày nay anh cứ như là tâm sự trùng trùng vậy. "

Trương Dương cười cười, hắn xoay người lại, để Thường Hải Tâm tựa vào ngực mình thoải mái hơn, nói khẽ: "Chuyện khu Bảo lưu thuế nhập khẩu đã được chứng thực, nhưng anh cảm thấy trọng trách trên vai mình nặng hơn, hiện tại trong tay anh không có bao nhiêu bài để đánh. "

Thường Hải Tâm ôn nhu nói: "Em vốn cho rằng anh sẽ mời Thường Lăng Phong đến giúp anh. "

Trương Dương lắc đầu: "Hắn lần này đã quyết tâm hy sinh sự nghiệp vì tình yêu rồi, ai có chí nấy, hắn đã giúp anh nhiều vậy rồi, lần này anh không tiện miễn cưỡng hắn nữa. "

Thường Hải Tâm nói: "Vương Chí Cương thì sao? Hắn là người đầu tiên đề xuất mở khu Bảo lưu thuế nhập khẩu mà. "

Trương Dương nói: "Anh đã nói với hắn rồi, hắn cũng rất thẳng thắn với anh, hắn cho rằng mình không thể đảm nhiệm được. "

Thường Hải Tâm nói: "Thật ra Trung Quốc lớn như vậy, nhân tài nhất định rất nhiều, chỉ là anh vẫn chưa phát hiện ra thôi. "

Trương Dương cười nói: "Anh cũng muốn dùng em, nhưng sợ người khác nói ra nói vào. "

Thường Hải Tâm hôn lên môi hắn một cái: "Em cũng không có bản sự đó, tuy rằng em rất muốn giúp anh, nhưng em cũng có chút tự biết lấy mình. "

Trương Dương nói: "Vốn đại ca em là nhân tuyển thích hợp trong lòng anh, đáng tiếc hắn hiện tại một lòng theo kinh thương, không có hứng thú với sĩ đồ. "

Thường Hải Tâm nói: "Anh đã nói với anh ấy chưa?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Hắn vừa có được nhà máy chế phẩm sinh vật biển Alpha bao lâu, anh bàn với hắn, hắn cũng sẽ không có hứng thú. "

Thường Hải Tâm nói: "Thật ra em luôn cảm thấy đại ca của em hứng thú đối với tiền tài không lớn, anh ấy sở dĩ lựa chọn kinh thương là vì anh ấy muốn thông qua phương thức này để chứng minh bản thân, thật ra làm khu bảo lưu thuế nhập khẩu cũng có thể chứng thực được năng lực của anh ấy, anh nói chuyện với anh ấy đi, có lẽ anh ấy sẽ có hứng thú. "

Trương Dương rất công nhận năng lực của Thường Hải Thiên, chính vì sự nghiệp của Thường Hải Thiên đang trong thời kỳ phát triển tốt, cho nên Trương Dương mới không gọi hắn, nghe Thường Hải Tâm nói như vậy, trong lòng khẽ động, nếu Thường Hải Thiên thực sự nguyện ý đến giúp mình, đương nhiên không còn gì tốt hơn. Hắn khẽ vuốt mái tóc Thường Hải Tâm nói: "May mà em nhắc anh, nếu chuyện này thực sự có thể làm thành, anh sẽ cám ơn em thật hậu. "

Thường Hải Tâm dịu dàng nói: "Cám ơn em thế nào?"

Trương Dương ôm lấy cô ta, cười nói: "Đương nhiên là tự thể nghiệm, hay là anh đặt tiền đặt cọc đã nhé. "

Thường Hải Tâm cười nói: "Đừng làm bậy, còn phải đi đón người nữa. "

Trương đại quan nhân nói: "Mới có một giờ, vẫn kịp mà!"

Thường Hải Tâm gắt: "Anh mỗi lần đều làm rõ lâu, đừng làm ẩu, đừng làm mà. "

Trương đại quan nhân làm ẩu thế nên kết quả là một mình tới nhà ga, Thường Hải Tâm mặt ửng đỏ, nhìn thấy bộ dạng của mình trong gương, ngay cả cửa của mình cũng không qua được, sợ bị người khác nhỉn ra manh mối, nói sao cũng không chịu đi đón nữa.

Trương đại quan nhân đứng ở cửa ra đón cha con Trình Nhuận Sinh, Trình Mẫn nhìn thấy Thường Hải Tâm không tới thì có chút kinh ngạc nói: "Hải Tâm đâu? Không phải nói là cô ta sẽ tới đây đón chúng tôi ư?" Lần trước trong lúc cô ta ở Tân Hải rất thân với Thường Hải Tâm.

Trương Dương đương nhiên không thể nói nguyên nhân chân chính mà Thường Hải Tâm không tới được với cô ta, cười nói: "Nói là đột nhiên không khỏe, về nhà nghỉ ngơi rồi. "

Trình Mẫn đưa túi xách cho đưa cho hắn, Trương đại quan nhân biết cô ta tính tình cổ quái, cũng lười tiếp xúc với cô ta, giúp bọn họ mang hành lý tới bãi đỗ xe, đặt đồ vào cốp.

Trình Nhuận Sinh nói: "Nghe nói hai ngày trước Bắc Cảng mưa to, thế nào? Tình hình tai nạn có nghiêm trọng không?"

Trương Dương nói: "Vẫn ổn! Không có thương vong về người, tổn thất trên tài sản thì có một ít, có điều không gây thương tổn tới nguyên khí của Bắc Cảng. "Trước mặt người ngoài, Trương Dương vẫn nói đỡ cho Bắc Cảng.

Sau khi Mấy người lên xe, Trương Dương khởi động ô tô, nói: "Giáo thụ Trình, lần này ngài vẫn ở chỗ tôi chứ?"

Trình Nhuận Sinh cười nói: "Được, hải dương hoa viên có điều kiện còn tốt hơn ở kinh thành chúng tôi, sau khi tôi về, nhìn hàn xá thế nào cũng thấy không vừa mắt. "

Trương Dương cười nói: "Giáo thụ Trình chỉ cần nguyện ý, ngài cứ ở Tân Hải cả đời. "

Trình Nhuận Sinh cười nói: "Tinh cảm này tôi xin nhận!"

Trình Mẫn thình lình bắn một câu: "Cha tôi ở đây cả đời thì anh nuôi cả đời à?" Nếu đây là câu nói đùa thì không sao, nhưng khi cô ta nói những lời này thì vẻ mặt lạnh như băng, cứ như Trương Dương nợ tiền cô ta vậy.

Trước mặt Trình Nhuận Sinh, Trương Dương đương nhiên không chấp nhặt cô ta, chỉ cười cười: "Được!"

Trình Mẫn tiếp theo lại nói một câu hư ngụy.

Trình Nhuận Sinh nói: "Tiểu Mẫn, đừng nói năng như vậy, không lễ phép chút nào cả!"

Trương Dương biểu hiện ra vẻ vô cùng rộng rãi. " Giáo thụ Trình, chúng tôi nói đùa mà?"

Trình Mẫn nói: "Người làm quan các anh dối trá lắm, cha, trước đây cha không phải đã nói vậy ư?"

Trình Nhuận Sinh có chút xấu hổ ho khan một tiếng, ông ta thực sự là hết cách với đứa con gái bảo bối này, vả lại Trình Mẫn thực sự trở thành nỗi lo trong nhà, lớn vậy rồi mà vẫn chưa có bạn trai, cao không tới mà thấp không chịu, trong công việc cũng kén cá chọn canh, Trình Nhuận Sinh ở trong học viện đã an bài một chức an nhàn trong thư viện cho cô ta, nhưng Trình Mẫn cũng quan hệ không tốt với đồng sự chung quanh, mọi người đều là nể mặt ông ta nên nhường cô ta, nhưng cứ như vậy cũng không phải là cách, ngày nào đó mình già rồi về hưu, đến lúc đó ai sẽ chiếu cố cho con bé bốc đồng này.

Khi tới gần Tân Hải, Trình Nhuận Sinh đề xuất tới mộ Hán núi đất xem, Trương Dương chở ông ta đi một vòng quanh thôn Tưởng, hiện tại mộ Hán núi đất thật ra không có gì để xem, chẳng có gì một một đoạn đường vào mộ, hiện trường đã bị tường vây bao quanh, bên trong dựng mấy bản phòng, cục văn vật huyện và cục công an huyện đều có người luân phiên gác ở đây, cái này là để ngừa đào trộm văn vật.

Cục trưởng cục văn vật Huyện Triệu Tử Văn là người vô cùng chuyên nghiệp, trong những ngày này một mực ở hiện trường. Nghe nói bí thư huyện ủy lại tới đây, Triệu Tử Văn vui mừng ra đón, cục văn vật Tân Hải nhiều năm rồi chưa từng được huyện lý coi trọng, trong mắt Triệu Tử Văn, vị bí thư huyện ủy mới tới này rất coi trọng bảo hộ văn vật.

Trương Dương hỏi tình huống tiến triển khảo cổ mới nhất, Triệu Tử Văn không khỏi cảm thán nói: "Bí thư Trương, cấp trên vẫn chưa có người tới, với trình độ kỹ thuật trước mắt của chúng ta thì còn không dám tiến hành xâm nhập khai quật, cho nên vẫn gác lại đó. "

Trương Dương nói: "Không phải đã báo lên rồi sao?"

Triệu Tử Văn nói: "Có thể cấp trên không coi trọng. "

Khi Trình Nhuận Sinh đi theo Triệu Tử Văn tiến vào cổ mộ thì Trình Mẫn không đi, ở lại bên ngoài, Trương Dương đã vào mấy lần rồi, cũng không có hứng thú gì với mộ đạo, nên cũng ở bên ngoài chờ.

Trình Mẫn cuối cùng cũng lên tiếng nói với hắn: "Bí thư Trương, tôi nghe nói, phương án mà cha tôi cực khổ làm ra phải thay đổi à?"

Trương Dương cười nói: "Là như thế này, quốc gia vừa mới phê chuẩn thành lập khu bảo lưu thuế nhập khẩu ở Tân Hải, cho nên, quy hoạch dự định của chúng tôi sẽ phát sinh thay đổi nhất định. "

*****

Trình Mẫn nói: "Anh có biết cha tôi vì giúp các anh làm phương án xanh hoá này hay không? Tối nào cũng làm việc tới nửa đêm, ông ấy lớn tuổi rồi, sức khỏe lại không tốt, khó khăn lắm mới làm ra phương án, anh nói một câu sửa là sửa!"

Trương Dương nói: "Chỉ thay đổi cục bộ thôi, tôi sẽ chi thêm thù lao cho giáo thụ Trình. "

Trình Mẫn nói: "Thù lao? Cha tôi làm cho anh một phương án tốt như vậy, chỉ nhận của anh một vạn đồng tượng chưng. Bên ngoài người mời cha tôi làm thiết kế nhiều như vậy, công trình lớn như của anh, chẳng lẽ không đáng mười vạn à?"

Trương Dương cười nói: "Đúng đúng, tôi biết giáo thụ Trình lần này chẳng khác nào là hiến ái tâm. " Với uy vọng trong nghề của Trình Nhuận Sinh, thiết kế của ông ta luôn hướng đến giá trị xa xỉ, Trình Mẫn trên điểm này không hề khoa trương.

Trình Mẫn nói: "Nhưng hiến ái tâm thì cũng không thể để các anh dày vò được, phương án vốn đã làm ra rồi, anh giờ lại muốn sửa, cha tôi lại phải tốn bao nhiêu thời gian?"

Trương Dương nói: "Tôi biết giáo thụ Trình vất vả, nhưng tôi cũng không ngờ sẽ có thay đổi như vậy. "

"Thân là người đứng đầu Tân Hải, ngay cả chuyện lớn như khu bảo lưu thuế nhập khẩu anh cũng sẽ sơ xuất à? Thật không hiểu người như anh sao có thẻ trở thành lãnh đạo được?" Trình Mẫn hôm nay là định dạy Trương Dương như học sinh tiểu học.

Nếu là bình thường thì Trương đại quan nhân đã sớm mặc kệ cô ta rồi, nhưng nể mặt Trình Nhuận Sinh nên chỉ có thể nhịn.

Trình Mẫn thao thao một lúc. Phát hiện Trương Dương coi lời nói của cô ta như gió thoảng bên tai, cô ta nói của cô ta, người ta căn bản không để vào tai. Chuông di động vang lên, Trương Dương bước lên núi nghe, mặc cô ta đứng đó.

Trình Mẫn trong lòng tức lắm, nhưng cô ta cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.

Trương Dương cũng không phải là cố ý lấy cớ tránh mặt cô ta, cú điện thoại này trọng yếu phi thường, là Tiết Vĩ Đồng đến Bắc Cảng, cùng đi với cô ta còn có Tiết lão, Trương Dương vốn cho rằng Tiết lão cuối tuần mới có thể đến. Nhưng không ngờ ông ta đến trước, hơn nữa đến đột nhiên như vậy, trước đó không hề có thông báo gì. Có điều hắn cũng hiểu, Tiết lão sở dĩ không nói trước hành tung với hắn, có thể là không muốn dẫn tới chú ý quá lớn.

Tiết Vĩ Đồng nói: "Tam ca. em và ông đã tới Bắc Cảng!"

Trương Dương nói: "Để anh đi đón hai người!"

Tiết Vĩ Đồng nói: "Không cần, tối nay em và ông tới Vịnh Thất Thải của Bạch đảo ở, anh cứ tới đây là được, đúng rồi, tới Bắc Cảng thì gọi điện thoại cho em, em an bài thuyền ra đón anh. "

Trương Dương ừ một tiếng, trong mắt hắn khẳng định là bí thư thị ủy Hạng Thành đã an bài, gác điện thoại, Trương Dương lập tức gọi điện thoại cho Thường Hải Tâm, bảo cô ta buổi tối về Tân Hải làm tốt công tác tiếp đãi, giọng nói của Thường Hải Tâmvẫn lộ ra vẻ mệt mỏi, công tác bên cạnh bí thư Trương cũng không phải là chuyện dễ dàng. Chẳng những tố chất tâm lý phải cứng rắn, tố chất thân thể cũng phải cứng rắn.

Trương Dương nói: "Hải Tâm, em lát nữa gọi điện thoại cho Cao Liêm Minh, buổi tối gọi hắn tới đây tiếp Trình Mẫn. "

Thường Hải Tâm không khỏi bật cười: "Để làm gì, cứ phải ghép bọn họ với nhau à?"

Trương Dương nói: "Trình Mẫn quá khó chiều, anh thấy Cao Liêm Minh có ý với cô ta, hắn thích tự ngược, bọn họ vừa hay xứng đôi. "

"Anh cứ thích làm chuyện xấu!" Thường Hải Tâm cười khanh khách.

Trương Dương dặn dò xong, lại gọi điện thoại cho Chu Sơn Hổ, không bao lâu sau liền nhìn thấy Chu Sơn Hổ lái xe thương vụ tới, đi cùng gã còn có bộ trưởng tuyên truyền Vương Quân Cường, hắn hiện tại là chủ nhiệm bạn sáng tạo Tân Hải. Vừa hay Trình Nhuận Sinh cũng đã đi thăm cổ mộ xong rồi, Trương Dương đi tới trước mặt Trình Nhuận Sinh, áy náy nói: "Giáo thụ Trình, vừa mới nhận được một cú điện thoại của thị lý, bảo tôi về thị lý họp, cho nên tối nay không thể tiếp ngài được. "

Trình Nhuận Sinh cười nói: "Anh là quan phụ mẫu của Tân Hải, cả ngày làm không hết việc, sao có thể bắt anh cả ngày tiếp tôi được?"

Trương Dương nói: "Chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải vừa được chứng thực, cho nên... "

Trình Nhuận Sinh gật đầu nói: "Không sao, tôi sẽ sửa lại phương án lúc trước, có điều quy hoạch cụ thể của khu bảo lưu thuế nhập khẩu đã có chưa?"

Trương Dương nói: "Phương án quy hoạch khu Bảo lưu thuế nhập khẩu đang được tiến hành, chắc trong vòng một tuần nữa sẽ xong, lần này mời giáo thụ Trình tới đây chính là muốn ngài tham dự quy hoạch, cho chúng tôi một số ý kiến quý giá. "

Trình Mẫn lại nói mát một câu: "Thời gian của cha tôi không phải là thời gian à, còn phải dạy học nữa, còn làm thiết kế, hiện tại cả ngày phải lòng vòng ở Tân Hải các anh. "

Trình Nhuận Sinh nhíu mày: "Tiểu Mẫn, chúng ta đang nói chính sự, con đừng có xen vào."

Trương Dương cười cười, hắn giao cha con Trình Nhuận Sinh cho Vương Quân Cường tiếp đãi, mình thì cáo từ.

Trương Dương sau lên xe gọi điện thoại cho Thường Hải Long, về vấn đề thù lao thiết kế của Trình Nhuận Sinh lần này là thông qua Thường Hải Long, vốn Trình Nhuận Sinh không định lấy tiền, là dưới sự Trương Dương kiên trì mới đồng ý nhận một vạn, nhưng bởi vì chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu cho nên phải tiến hành thay đổi phương án xanh hoá đã hoàn thành của ông ta, trong lòng Trương Dương có chút băn khoăn, hơn nữa thái độ âm dương quái khí của Trình Mẫn lần này khiến Trương Dương cho rằng rất có thể liên quan tới vấn đề tiền.

Thường Hải Long nghe Trương Dương nói xong, không khỏi bật cười: "Trương Dương, giáo thụ Trình không coi trọng tiền nong, vốn là loại thị trấn nhỏ như Tân Hải ông ta sẽ không làm thiết kế đâu, lần này một là nể mặt quan hệ của thầy trò của tôi và ông ta, hai là thấy anh hợp ý, cho nên mới nhận công trình này. "

Trương Dương nói: "Nhưng tôi cũng không thể để ông ta làm việc không công được, phí dụng thiết kế của giáo thụ Trình đều là tính toán theo mét vuông, Tân Hải của chúng tôi lớn như vậy, ông ấy nhận mười vạn trăm vạn cũng không nhiều, ông ta chỉ nhận một vạn tượng chưng, tôi thấy Trình Mẫn có chút mất hứng. "

Thường Hải Long nói: "Cô ta à, là vậy đó, tính tình cổ quái, anh đừng chấp nhặt cô ta. "

Trương Dương nói: "Tôi nghe nói là bị anh kích thích, anh có phải làm chuyện gì có lỗi với người ta hay không?"

Thường Hải Long cười mắng: "Cậu đừng có chụp mũ linh tinh cho tôi, tôi và cô ta rất trong sạch. Nói tử tế nhé, anh đừng có nhắc chuyện tiền nong với giáo thụ Trình, một vạn này ông ta vốn cũng không muốn nhận, anh nếu nói với ông ta thì không khéo ông ta sẽ trở mặt với anh đấy. "

Trương Dương biết tính tình của Trình Nhuận Sinh, không khéo thật sự có thể sẽ như vậy, Trương Dương nói: "Vậy tôi chỉ có thể đưa ông ta đi câu cả cả đời ở hải vực phụ cận Tân Hải thôi. "

Thường Hải Long nói: "Giáo thụ Trình rất thích Tân Hải, anh nếu muốn cảm tạ ông ta thì thường xuyên mời ông ta tới đây chơi. "

Trương Dương nói: "Tôi nghĩ kỹ rồi, chuyện này nếu hoàn thành viên mãn tôi sẽ vạch một khối đất ở Tân Hải cho giáo thụ Trình xây nhà. "

Thường Hải Long nói: "Vậy anh cũng đừng quên tôi, tôi đang định dựng một căn nhà ven biển Tân Hải đây. "

"Cứ để đó cho tôi. "

Trương đại quan nhân trở lại Bắc Cảng, trước tiên gọi điện thoại cho Tiết Vĩ Đồng, Tiết Vĩ Đồng bảo hắn tới bến tàu Tĩnh Da, ở đó có du thuyền chờ đón hắn.

Trương Dương lái xe tới bến tàu, liếc một cái là nhìn thấy chiếc du thuyền xa hoa dài đến năm mươi thước đó, Trương Dương đỗ xe lại, nhìn thấy một chiếc Audi màu đen cũng tới bến tàu, từ biển số nhìn ra là xe của bí thư thị ủy Hạng Thành, hắn xuống xe, quả nhiên nhìn thấy Hạng Thành từ bên trong đi ra.

Trương Dương vội vàng cười cười đi tới: "Bí thư Hạng, ngài cũng tới à!"

Hạng Thành tuy rằng cười, có điều nhìn ra được nụ cười của y rất miễn cưỡng, chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu khiến quan hệ vừa mới dịu đi giữa y và Trương Dương lại lần nữa xuất hiện rạn nứt. Hạng Thành tuy rằng sẽ không biểu hiện ra ngoài như Cung Hoàn Sơn, nhưng trong lòng là phi thường căm tức cách xử lý của Trương Dương trong chuyện này, y sở dĩ không để lộ ra vì chuyện này đã trở thành sự thật, không thể thay đổi. Trương Dương đang không ngừng khiêu chiến quyền uy của y, đồng thời cũng không ngừng khuếch trương quyền lực trong tay mình.

Hạng Thành gật đầu nói: "Trương Dương, tới nhanh vậy!"

Trương Dương nói: "Vừa đi đón chuyên gia về Tân Hải, may mà chưa về, Tiết lão lần này tới đây mà không nói trước một tiếng. "

Hạng Thành vốn cho rằng Trương Dương đã biết chuyện Tiết lão tới từ trước, nghe hắn nói như vậy thì trong lòng cũng cân bằng hơn một chút, xem ra Tiết lão không hề nặng bên này nhẹ bên kia.

Hai người cùng bước lên du thuyền, Trương Dương vẫn là lần đầu tiên lên du thuyền xa hoa tên là Triêu Dương hào này, thiết kế xa hoa của nơi này khiến Trương đại quan nhân liên tục cảm thán, Hạng Thành hiển nhiên không phải là lần đầu tiên tới đây, thuyền trưởng và thuyền viên đều rất quen với y, y thậm chí có thể gọi được cả tên thuyền viên.

Hai người cũng không có đi vào trong thuyền ngồi, mà ngồi ngay trên khoang, ánh nắng rất đẹp, chiếu lên người khiến cho người ta ấm áp và buồ ngủ, ngồi trên boong ngắm biển, cảm giác khác với ngồi trên nhà cao ngắm biển, du thuyền theo gió vượt sóng theo gió vượt sóng, nước biển gần thì có màu xanh lam, nước biển xa thì bị ánh mặt trời nhuộm vàng lấp lánh, theo sóng biển nhấp nhô, toàn bộ mặt biển ánh lên cả vạn tia sáng, đẹp vô cùng. Hải âu bay lượn phía chân trời, khi thì bay cao, khi thì lao xuống, vẽ ra từng quỹ tích màu bạc đẹp tuyệntgiữa trời xanh.

Hạng Thành nói: "Về chuyện Tân Hải thiết lập khu bảo lưu thuế nhập khẩu, quốc vụ viện đã chính thức phê duyệt rồi. "

Trương Dương nói: "Không ngờ lần này thuận lợi như vậy. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)