Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0999

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0999: Không hài lòng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vương Quân Cường cười nói: "Bí thư Trương, hiện tại trong lòng tôi tôi cũng có chút cơ sở rồi, giải quyết được chuyện ăn uống ngủ thì những chuyện khác cũng dễ làm. "

Trình Diễm Đông nói: "Nếu là làm lễ mừng, có phải bắn pháo hoa hay không?"

Trương đại quan nhân nói: "Đúng vậy, nhắc tới tôi mới nhớ, pháo hoa khẳng định là phải bắn rồi, nhưng tìm ai tài trợ đây?"

Mấy người đều nhìn Trương Dương, Thường Hải Tâm không nhịn được liền bật cười: "Bí thư Trương, tôi sao cảm thấy Tân Hải chúng ta keo kiệt như vậy nhỉ? Làm lễ mừng cũng thiếu tiền, đi khắp nơi tìm người tài trợ, để cho người ta biết khẳng định sẽ cười đến rụng răng. "

Trương Dương nói: "Cô thì biết cái gì? Cái này gọi là bản sự, tay không bắt giặc mới là cảnh giới cao nhất của chiêu thương dẫn tư." Thằng cha này nhíu mày nói: "Cô nói xem, sao tôi không quen xưởng sản xuất pháo hoa nào nhỉ?"

Trình Diễm Đông thật sự là phục hắn rồi, hắn nghĩ một chút rồi nói: "Phương diện này tôi cũng quen, nhà máy pháo hoa Nam Tích, người ta chuyên làm hạng mục lớn, khi mừng quốc khánh đều là dùng của người ta. "

Trương Dương nói: "Vậy thì tốt rồi, chuyện này giao cho anh đi làm. "

Trình Diễm Đông nói: "Tôi quen người ta, nhưng giao tình chưa tới mức để người ta phải tài trợ, tôi chắc là có thể mua được với giá xuất xưởng. "

Trương Dương nói: "Thế vẫn tốn tiền, Diễm Đông, tôi nghĩ ra một cách, cậu phái người nghiêm tra xưởng pháo hoa lậu trong phạm vi Tân Hải, thấy cái nào trái phép là tịch thu hết... "

Trình Diễm Đông vội vàng xua tay nói: "Bí thư Trương, ngài tha cho tôi đi, tôi là cảnh sát, ngài coi tôi trở thành cường đạo à, tra xưởng pháo hoa phi pháp không phải là không thể được, nhưng cái đó làm saobằng được pháo hoa nghiêm chính, cho dù chúng ta thu được một đống lớn thì đến lúc đó châm lửa lên thì nó lại xịt, để khách quý thấy sẽ nói chúng ta quá hẹp hòi. "

Vương Quân Cường và Thường Hải Tâm đều là không nhịn được cười.

Trương Dương nói: "Chuyện này tôi sẽ nghĩ thật kỹ. Mọi người đều phải nghĩ chủ ý, phàm là tài trợ mà chúng ta có thể tìm được thì tận lực để không tốn tiền. Chỗ nào cần chi tiền thì nợ được cứ nợ, dù sao thì người chưa chết ví cũng chưa nát, thành phố Tân Hải chúng ta lớn như vậy sẽ không quỵt chỗ tiền nhỏ. "

Trình Diễm Đông tràn đầy cảm xúc nói: "Bí thư Trương. Tôi thực sự cảm thấy, anh không đi làm sinh ý rất đáng tiếc. "

Trương Dương trở lại văn phòng của mình. Bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, hôm nay trên cuộc họp thường ủy không hề thấy phó bí thư Lưu Kiến Thiết lên tiếng, hắn bảo Phó Trường Chinh gọi Lưu Kiến Thiết tới.

Biểu hiện gần đây của Lưu Kiến Thiết vô cùng trầm thấp, nói chính xác thì từ lúc bí thư Chu Tường của Ủy ban chính pháp Tân Hải bị cách chức, Lưu Kiến Thiết liền cảm thấy một loại nguy cơ trước giờ chưa từng có, hắn bắt đầu nghĩ tới thái độ chính trị của mình trước đây, hắn ý thức được vị bí thư thị ủy trẻ tuổi này so với dự đoán của hắn thì cường đại hơn nhiều. Từng có một lần, Lưu Kiến Thiết còn chuẩn bị đứng ở phía đối lập với Trương Dương, nhưng những chuyện xảy ra liên tiếp gần đây khiến hắn nghĩ lại. Trong tình thế phức tạp trước mắt, trầm mặc vẫn là thỏa đáng nhất. Họa là từ ở miệng mà ra, nói ít nhất thật ra là phương thức tốt nhất để giữ mình.

Cuộc họp thường ủy hôm nay hắn cũng tham dự, nhưng Lưu Kiến Thiết trong toàn bộ quá trình không nói gì, cười cũng cười, vỗ tay cũng vỗ tay, theo lý mà nói thì hắn cũng được thơm lây, từ phó bí thư huyện ủy biến thành phó bí thư thị ủy, nhưng trong lòng thì lại càng thấp thỏm, hắn lo lắng chuyện của Chu Tường sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh trên người mình. Luôn cảm thấy Trình Diễm Đông vào thường ủy chỉ là bước đầu tiên trong bố cục chính trị của Trương Dương, về sau ban lãnh đạo Tân Hải còn có thể sẽ gặp phải thay đổi trên phạm vi lớn, phó thị trưởng thường vụ trong trận doanh thì làm được tốt hơn so với hắn, từ sớm đã nhận chuẩn cây đại thụ Trương Dương này, nghiêng về phía trận doanh của hắn. Khiến Lưu Kiến Thiết cảm thấy rối rắm là, Trương Dương hiện tại đã bày ra tư thế chống lại phía Bắc Cảng, Lưu Kiến Thiết khác với Đổng Ngọc Vũ, sự phát triển của Đổng Ngọc Vũ đã tiến vào bình cảnh, thiếu bối cảnh quan hệ, cũng không chiếm được sự coi trọng của lãnh đạo thành phố Bắc Cảng đương nhiệm, thời gian trước bởi vì Triệu Kim Khoa tặng cho hắn lễ vật giá trị mấy trăm đồng mà bị điều tra liên tục, cuối cùng còn ở trên cuộc họp thường ủy xin lỗi công khai, bởi vậy có thể nhìn ra tình cảnh bất đắc dĩ của Đổng Ngọc Vũ, không gian đề thăng của hắn rất nhỏ, dưới tiền đề như vậy, hắn không thể không lựa chọn kiên định ôm lấy chân Trương Dương.

Lưu Kiến Thiết khác với hắn, từ sau khi Trương Dương tới Tân Hải, hắn cũng đã mưu cầu đường ra, hơn nữa trên cơ bản đã định ra rồi, bí thư thị ủy Hạng Thành đã gật đầu để hắn đảm nhiệm chức bí thư huyện ủy huyện Lâm Mông, trên cơ bản định vào tháng tám, trở thành bí thư huyện ủy Lâm Mông cũng là được đề thăng rồi, cho nên hiện tại tâm tình của Lưu Kiến Thiết là không cầu vô công nhưng cầu vô tội, hắn đã không muốn đắc tội với Trương Dương, cũng không muốn bị Trương Dương coi là súng, bởi vì từ các loại hiện tượng trước mắt, hắn đã nhìn ra mâu thuẫn giữa Trương Dương và lãnh đạo thành phố Bắc Cảng càng tích càng sâu.

Tuy rằng không muốn quan tâm nhưng Trương Dương gọi thì hắn không thể không để ý, sau khi nhận được thông tri, Lưu Kiến Thiết rất nhanh liền tới văn phòng của Trương Dương, vốn địa điểm làm việc của hai người đều chung một tầng lầu.

Lưu Kiến Thiết này là tiếu diện phật, cả ngày tươi cười, bước vào cửa lớn văn phòng Trương Dương, hắn bật cười trước: "Bí thư Trương, ngài tìm tôi?"

Trương Dương ngẩng đầu nhìn nhìn hắn, cười vẫy vẫy tay với hắn, Lưu Kiến Thiết phát hiện đối diện bàn làm việc của Trương Dương đã xếp sẵn một cái ghế, khẳng định là trước chuyện đã chuẩn bị tốt, xem ra bí thư Trương muốn nói chuyện gần gũi với mình.

Lưu Kiến Thiết cười ha ha ngồi xuống, tuy rằng hắn thật sự không nghĩ ra lý do mình cười với Trương Dương, nhưng vẫn nở nụ cười, ai bảo người ta là lãnh đạo. Hạ cấp đối với thượng cấp cho dù là không muốn khúm núm nịnh bợ thì cũng phải miễn cưỡng cười vui, anh thấy ai cũng lạnh như băng sương à? Trừ phi là anh không muốn làm nữa.

Sau khi Phó Trường Chinh đưa lên một ly trà thì xoay người rời đi, thuận tay đóng cửa phòng lại.

Lưu Kiến Thiết nói: "Bí thư Trương, ngài tìm tôi có việc gì à?"

Trương Dương gật đầu nói: "Cũng không có gì quan trọng, vừa rồi trên cuộc họp thường ủy, tôi nhìn thấy anh thủy chung không lên tiếng, cho nên muốn hỏi riêng anh một chút, có phải thấy đề tài thảo luận hôm nay có chỗ nào không ổn hay không?"

Lưu Kiến Thiết nói: "Bí thư Trương, không phải tôi không muốn lên tiếng, mà là những gì tôi muốn nói người khác đều nói rồi, tôi không thể nào đi lặp lại được. "

Trương Dương cười cười, thằng cha này rất là giảo hoạt, câu nói đầu tiên đã cho qua được thái độ dửng dưng của hắn, đúng là tên giảo hoạt đã tẩm dâm trong quan trường nhiều năm. Trương Dương nói: "Tôi muốn nghe ý kiến của anh đối với việc Thái Hồng thiết lập nhà máy. "

Lưu Kiến Thiết nói: "Chuyện này không phải vẫn chưa có quyết định cuối cùng ư? Tôi đã đọc bản quy hoạch đó rồi, góc Thương Gia chỉ là suy tính bước đầu của Thái Hồng, người ta vẫn chưa có quyết định cuối cùng. "

Trương Dương nói: "Chúng ta phải nghĩ trước, vạn nhất bọn họ kiên trì xây nhà máy ở góc Thương Gia thì làm sao bây giờ? Tân Hải Chúng ta không chỉ đơn giản là cắt cho họ một khối đất, mà quy hoạch của khu bảo lưu thuế nhập khẩu chúng ta sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn. "

Lưu Kiến Thiết cười nói: "Thật ra tôi cảm thấy, thị lý nhất định sẽ cân nhắc chu toàn, xí nghiệp Thái Hồng lớn như vậy, ai mà không muốn mời tới chứ, nếu bọn họ quyết định xây nhà máy cân nhắc ở Bắc Cảng, tôi phỏng chừng chuyện này chẳng ai ngăn được, về phần nhà máy cuối cùng chọn đặt ở đâu thì vẫn có thể thương lượng, thị lý không thể không cân nhắc đến lợi ích của Tân Hải. "

Trương Dương nghĩ thầm anh vòng một vòng lại chẳng khác nào là không nói gì, hắn mỉm cười nói: "Lão Lưu, tôi là muốn hỏi anh, nếu anh ở vị trí của tôi, anh sẽ đồng ý đẻ Thái Hồng xây nhà máy ở góc Thương Gia ư?"

Lưu Kiến Thiết ngây ra một thoáng, có điều hắn lập tức liền bật cười, Trương Dương cũng cười, có điều trong nụ cười của hai người đều lộ ra vẻ dối trá.

Lưu Kiến Thiết nói: "Bí thư Trương, tôi không phải anh, tôi cũng không có sự quyết đoán của anh, nhưng anh bảo tôi nói thì tôi xin nói, chuyện mà thị lý đã ép xuống, tôi không cản được, cũng không có bản sự đó. " Hắn cũng đang nói thật.

Trương Dương gật đầu nói: "Lão Lưu à, trong khoảng thời gian này tôi phải làm mấy việc, có thể là thời gian ra ngoài nhiều hơn một chút, phía Tân Hải giao cho anh nhé. "

Lưu Kiến Thiết vẫn như trước đây, gật đầu nói: "Bí thư Trương yên tâm đi tôi tôi nhất định sẽ làm tốt công tác bản chức. " Những lời này là một lời hai ý, chuyện hắn được phân hắn nhất định sẽ làm tốt, chuyện thuộc trong phạm vi quyền lực của hắn thì hắn không quản được.

Trương đại quan nhân thầm nghĩ trong lòng, anh có thể làm tốt công tác bản chức đã là không dễ dàng rồi, trong khoảng thời gian này tới Tân Hải, hắn cũng đã nắm được tương đối năng lực của mấy thường ủy, Lưu Kiến Thiết này là loại người tiếu lí tàng đao điển hình, là lão bánh quẩy trong quan trường, nếu làm đại sự thì thật đúng là không hy vọng gì được vào hắn.

Trương Dương hàn huyên với Lưu Kiến Thiết chưa được mấy câu thì có điện thoại chúc mừng cắt đứt. Tân Hải bỏ huyện lập thành phố, tin tức này truyền ra thật sự rất mau, Trương đại quan nhân lăn lộn trong quan trường nhiều năm như vậy, bằng hữu cũng không ít, người biết được tin tức này tất nhiên đều sẽ chúc mừng, Lưu Kiến Thiết biết điều cáo từ.

*****

người gọi điện thoại tới đầu tiên là Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã đã nhận được lời mời của phía Bắc Cảng, mời hắn tới Tân Hải tham gia nghi thức lễ mừng cử hành cuối tuần.

Đỗ Thiên Dã nói: "Trương Dương, cậu đúng là không ra gì cả, tổ chức lễ mừng, cậu không mời tôi, ngược lại để bí thư Hạng đề xuất lời mời, sao? Không muốn tôi tới à?"

Trương Dương cười khổ nói: "Lão đại, anh cũng đừng làm khó tôi, tôi là cấp bậc gì, tuy rằng đã thành công bỏ huyện lập thành phố, nhưng tôi vẫn là cán bộ cấp ban huyện, anh là cấp bậc gì, tôi mời anh, đó không phải chẳng khác nào anh mời tổng thống nước Mỹ tới thăm Giang Thành ư? Cũng không phải là cùng một cấp bậc, vứt bỏ quan hệ của hai ta không nói tới, tôi nếu mời anh thì đó là bất kính đối với anh, bí thư Hạng mới đủ phân lượng. " Nói tới đây hắn tạm dừng một chút: "Hình như bí thư Hạng cũng vẫn thiếu, anh là thường ủy tỉnh, hắn so với anh vẫn kém hơn nửa cấp. "

Đỗ Thiên Dã bật cười ha ha: "Thằng nhóc cậu, lúc nào cũng có lý do. "

Trương Dương nói: "Anh có tới không?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Tới chứ, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, cho dù tôi không nể mặt cậu thì cũng phải nể mặt bí thư Hạng. "

Trương Dương nhất châm kiến huyết nói: "Chỉ sợ không chỉ có như vậy đâu, tỉnh trưởng Chu cũng tới, anh là nể mặt người ta. "

Đỗ Thiên Dã cười mắng: "Hỗn tiểu tử, cậu làm như tất cả mọi người đều không có đức hạnh như cậu vậy?"

Trương Dương nói: "Chúng ta nói trước nhé, anh tới là tới, tôi chiêu đãi anh ăn uống miễn phí thì anh cũng đừng quên quà, với thân phận của anh, ngàn vạn không là gì, mà với quan hệ của hai tại, phần đại lễ này cũng không thể để người khác chê cười anh nhỏ nhen được, anh nói xem đúng không?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Tôi nhổ vào! Cậu đây là đang mời tôi ư? Là vơ vét tài sản trắng trợn thì đúng hơn, tôi chưa bao giờ gặp anh như câu. "

Trương Dương nói: "Bởi vì tôi đặc biệt, cái này kêu là nổi tiếng!"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu là thằng mù đạp đúng cứt chó!"

"Bí thư Đỗ, anh chú ý tố chất, đã là cán bộ cấp phó tỉnh rồi, mở miệng ngậm miệng cứ giống như là học sinh tiểu học ấy. "

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Tôi là gặp ai nói vậy thôi, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ, cậu nhất định phải làm tốt công tác tiếp đãi, nếu tôi không hài lòng, cẩn thận tôi nói xấu cậu trước mặt Hạng Thành. "

Trương Dương nói: "Lão đại à, anh thấy anh lợi hại hay là Hạng Thành lợi hại?"

"Câu hỏi này tôi cũng không biết trả lời cậu thế nào?"

Trương Dương cười nói: "Anh so với Hạng Thành thì cao hơn nửa cấp, còn là thường ủy tỉnh, đến anh tôi còn không sợ, anh cho rằng tôi sẽ sợ Hạng Thành ư!"

Đỗ Thiên Dã cười ha ha: "Cuồng vọng, tôi nhắc nhở cậu, đừng có vểnh đuôi lên trời, không cẩn thận sẽ lộ trứng đấy, đến lúc đó thì mất mặt lắm!"

Trương Dương nói: "Anh là lãnh đạo không có tố chất nhất trong những lạnh đạo mà tôi đã từng gặp. "

"Như nhau cả thôi!"

Hai người kết thúc cuộc nói chuyện trong cười đùa.

Tần Thanh cũng gọi tới chúc mừng, nghe thấy giọng nói ôn nhu dễ nghe của Tần Thanh, Trương đại quan nhân lập tức mặt mày hớn hở.

Tần Thanh nói: "Bí thư Trương, chúc mừng anh đã tiến được một bước lên trên sĩ đồ. "

Trương Dương nói: "Không phải là anh tiến bước mà là cả tập thể tiến bước, anh vẫn là anh của ngày xưa, vĩnh viễn không thay đổi trước em. "

Tần Thanh ôn nhu nói ôn nhu nói: "Ai nói không thay đổi, anh hiện tại đã là bí thư thị ủy rồi. "

Trương Dương nói: "Một cách xưng hô thôi, đúng rồi, em định thưởng anh thế nào?"

Giọng nói của Tần Thanh ở bên kia xuống, có chút ngượng ngập nói: "Em hiện tại có chút muốn làm bí thư thị ủy rồi. "

Trương đại quan nhân trong lòng vui lắm, lập tức cảm thấy một cỗ nhiệt lực dâng lên giữa hai chân, Thanh mỹ nhân càng lúc càng đáng yêu, không ngờ lại di hoa tiếp mộc, sử dụng lời nói kinh điển của mình lên chính mình, Trương đại quan nhân cười nói: "Bí thư thị ủy ở đây này, em muốn làm thế nào thì làm!"

Tần Thanh xấu hổ không chịu nổi: "Đáng ghét! Không để ý tới anh nữa!"

Trương đại quan nhân hắng giọng nói: "Này, bọn anh thứ bảy tuần sau tổ chức lễ mừng long trọng, anh chính thức gửi lời mời tới em, phía nội thành mới Đông Giang em giúp anh mời chủ nhiệm Lưu Bảo Toàn."

Tần Thanh nói: "Được, em nhất định sẽ tới!" Cổ động tình lang là chuyện tất nhiên phải làm.

Trương đại quan nhân lúc này mới cảm thấy làm lễ mừng có tính tất yếu, trên quan trường cũng phải chú ý nhân tình qua lại, không phải anh muốn khiêm tốn là khiêm tốn được, điện thoại chúc mừng liên tiếp được gọi tới, hơn nữa trên cơ bản đều là nhân vật trọng yếu, Trương đại quan nhân có chút ứng phó không nổi, bắt đầu từ cú điện thoại của Đỗ Thiên Dã, hắn không dừng nhận điện thoại chút nào, nhận điện thoại ước chừng hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng được yên tĩnh trong chốc lát, Trương Dương gọi Phó Trường Chinh tới, lúc vừa rồi, hắn tự mình gửi đi hơn chín lời mời. Trương Dương tối nay khẳng định phải tới Xuân Dương, sáng mai là thanh minh, hắn phải cùng An Ngữ Thần tới tảo mộ cho An lão gia tử, mình cính là cháu rể của người ta, ngay cả con cũng cùng An Ngữ Thần sinh ra rồi.

Trương Dương dặn dò Phó Trường Chinh, trong lúc mình không ở Tân Hải, chuyện quan trọng thì cứ tới tìm Lưu Kiến Thiết. Hắn không bảo Chu Sơn Hổ đưa mình đi, tự mình lái chiếc Audi đó chuẩn bị tới Xuân Dương.

Nhưng Trương Dương vừa rời khỏi trung tâm hành chính thì liền nhận được điện thoại của giám đốc điều hành tập đoàn Thái Hồng Cơ Nhược Nhạn, tối hôm qua hắn ở Long Ngâm các gặp Cơ Nhược Nhạn, có điều bọn họ không nói chuyện nhiều với nhau.

Cơ Nhược Nhạn đề xuất gặp mặt với Trương Dương, nói là có chuyện quan trọng muốn thương lượng.

Trương Dương lập tức liên tưởng đến chuyện Thái Hồng thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng, Cơ Nhược Nhạn tìm hắn tám chín phần mười là vì chuyện này, hắn không cân nhắc lâu liền đáp ứng ngay.

Cơ Nhược Nhạn chọn nơi gặp mặt là quán cà phê ở khách sạn Kim Sắc Cảng Loan, nơi này là vật nghiệp của tập đoàn Hoa Quang, Trương Dương biết giao tình của Triệu Vĩnh Phúc và Tiêu Quốc Thành không phải bình thường, mơ hồ đoán được Triệu Vĩnh Phúc chọn Bắc Cảng là địa điểm thành lập phân nhà máy có thể có quan hệ nhất định với Tiêu Quốc Thành.

Cơ Nhược Nhạn hôm nay mặc bộ quần áo nghề nghiệp đầy nữ tính, bên ngoài là áo khoác đen, bên trong mặc áo sơ mi trắng, đầu quấn búi tóc, lộ ra vẻ vô cùng giỏi giang. Trương đại quan nhân bởi vì chuẩn bị tới Xuân Dương cho nên hôm nay chỉ mặc quần áo bình thường.

Nhìn thấy Trương Dương đi vào cửa lớn của quán cà phê, Cơ Nhược Nhạn đứng lên, cười khúc khích nhìn Trương Dương, chờ Trương Dương tới gần, cô ta mỉm cười nói: "Bí thư Trương thật đúng giờ!"

Trương Dương chỉ vào đồng hồ của mình, nói: "Quan niệm thời gian của tôi luôn luôn rất mạnh!"

Sau khi Hai người ngồi xuống, Cơ Nhược Nhạn nói: "Bí thư Trương uống trà hay là cà phê?"

Trương Dương nói: "Trà đi!"

Cơ Nhược Nhạn gọi cho hắn một bình Bích Loa Xuân, còn gọi cho mình một ly cà phê.

Trương Dương nói: "Tôi buổi trưa còn phải đi ra ngoài, Cơ tiểu thư có chuyện gì thì chúng ta không ngại đi thẳng vào vấn đề. "

Cơ Nhược Nhạn cười cười, cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm, hai hàng lông mày dài nhỏ nhíu về phía giữa trán, sau đó nhanh chóng dãn ra, tư sắc của Cơ Nhược Nhạn thuộc loại thượng thừa, nếu không cũng sẽ không khiến Lương Khang, một trong Tam công tử của kinh thành thần hồn điên đảo.

Cơ Nhược Nhạn nói: "Bí thư Trương, anh đã xem bản quy hoạch mà tối hôm qua anh cầm chưa?"

Trương Dương gật đầu nói: "Xem rồi, hơn nữa xem rất kỹ, bản quy hoạch đó hình như có một bộ phận liên quan tới Tân Hải của chúng tôi. "

Cơ Nhược Nhạn cười nói: "Anh rất tinh!"

Trương Dương nói: "Chuyện rõ ràng như vậy mà tôi còn không thấy thì sao có thể làm được bí thư thị ủy Tân Hải? Góc Thương Gia có dính mười kilomet vuông của Tân Hải chúng tôi, đây không phải là một con số nhỏ. "

Cơ Nhược Nhạn mỉm cười nói: "Trong nhân sinh thật sự là đầy sự trùng hợp, bí thư Trương, xem ra chúng ta có cơ hội hợp tác rồi!"

Trương Dương nói: "Theo ý của cô thì hình như chuyện này đã định rồi. "

Cơ Nhược Nhạn nói: "Thái Hồng tiến hành khảo sát để thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng đã khảo sát hơn hai năm, chúng tôi đồng thời vào lúc khảo sát cũng đã tiến hành chọn nơi đặt nhà xưởng, lựa chọn góc Thương Gia cũng là kết quả đánh giá của chuyên gia của chúng tôi, hiện tại đã định ra sẽ xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng, sau khi ký kết hợp đồng, chúng tôi lập tức sẽ khởi động xây dựng nhà xưởng. "

Trương Dương nói: "Hiệu suất cũng cao quá nhỉ. "

Cơ Nhược Nhạn nói: "Mục đích tôi hôm nay tìm anh là để thông báo chuyện này, bí thư Trương, chúng ta là lão bằng hữu, về sau Thái Hồng thiết lập phân nhà máy ở bê này, khẳng định sẽ hợp tác trường kỳ, hy vọng anh có thể ủng hộ chúng tôi trên phương diện chính sách. "

Trương Dương nói: "Cơ tiểu thư, chuyện này chúng tôi trước tiên nói kỹ đã nhé, các cô có biết chuyện khu đất của góc Thương Gia đó chúng tôi cũng đã có quy hoạch không?"

Cơ Nhược Nhạn có chút kinh ngạc nhìn Trương Dương: "Bí thư Trương, tôi không được nghe nói?" Cô ta làm sao mà không được nghe nói cho được, thương trường như chiến trường, trước khi ra tay tất nhiên phải làm tốt biết người biết ta, Cơ Nhược Nhạn vô cùng hiểu rõ tình huống của khu đất góc Thương Gia.

Trương Dương nói: "Khu đất của góc Thương Gia đã được tính vào trong khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải, là khu vườn công nghiệp màu xanh trong tương lai, cũng là tổng bộ làm việc của xí nghiệp tương lai, tôi không thể thay đổi quy hoạch, giao đất cho các cô mở nhà máy thép được!"

*****

Cơ Nhược Nhạn nói: "Nhưng phía thành phố Bắc Cảng đã đồng ý!"

Trương Dương nói: "Thị lý không nói gi với tôi cả, cho dù có nói với tôi thì tôi cũng không thể đáp ứng. "

Cơ Nhược Nhạn nói: "Bí thư Trương, Thái Hồng sở dĩ quyết định thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng, chính là nhìn trúng hoàn cảnh địa lý ưu việt của nơi này, góc Thương Gia phù hợp với điều kiện của chúng tôi, đối với điều này chúng tôi đã tiến hành đánh giá tổng hợp, chuẩn bị công tác quy hoạch trường kỳ, nếu anh kiên trì không muốn nhượng lại khu đất đó của góc Thương Gia, sức hấp dẫn của Bắc Cảng đối với Thái Hồng cũng giảm bớt thậm chí là biến mất. " Cô ta uyển chuyển tỏ thái độ, nếu Trương Dương chế tạo chướng ngại trong chuyện khu đất góc Thương Gia, Thái Hồng rất có thể sẽ từ bỏ việc xây dựng nhà máy ở Bắc Cảng.

Trương Dương nói: "Tôi thấy chuyện này các cô vẫn nên cân nhắc lại một chút. "

Cơ Nhược Nhạn nói: "Bí thư Trương, có lẽ người nên cân nhắc lại là anh!"

Thái độ của Cơ Nhược Nhạn sở dĩ dám cường ngạnh như thế là vì cô ta trong lòng có cơ sở, phía Bắc Cảng cực kỳ coi trọng chuyện tập đoàn Thái Hồng thiết lập phân nhà máy, bí thư thị ủy Hạng Thành, thị trưởng Cung Hoàn Sơn đã trước sau tỏ thái độ với bọn họ, chỉ cần Thái Hồng đồng ý xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng, vị trí nhà máy sẽ do họ chọn. Phạm vi không chỉ là Bắc Cảng mà còn bao gồm cả huyện thành phố dưới quyền quản lý của Bắc Cảng.

Hiện tại hợp đồng vẫn chưa chính thức ký kết, liền gặp trở ngại, phía Thái Hồng tất nhiên muốn tìm phía Bắc Cảng để hỏi cho rõ.

Lần gặp mặt này của Trương Dương và Cơ Nhược Nhạn có thể nói chia tay trong không vui, trên đường hắn tới Xuân Dương cũng bởi vì chuyện này là kéo dài.

Rời khỏi Kim Sắc Cảng Loan không bao lâu thì đã bị thị trưởng Cung Hoàn Sơn tuyên triệu.

Trương đại quan nhân không cần nghĩ cũng biết là chuyện của Thái Hồng, từ tối hôm qua đọc được bản quy hoạch của Thái Hồng, trong lòng Trương Dương đã hiểu rõ, quả bom này rất nhanh sẽ nổ, quả nhiên, lúc này mới qua một buổi tối, vấn đề đã bị mang lên mặt bàn.

Cung Hoàn Sơn sắc mặt âm trầm, Trương Dương vừa tiến vào văn phòng y đã không nén được giận, nói: "Trương Dương, anh rốt cuộc muốn làm gì?"

Trương đại quan nhân cười nói: "Thị trưởng Cung, tâm tình của ngài hôm nay không tốt à? Có phải là tôi đã làm sai chuyện gì không?"

Cung Hoàn Sơn nói: "Anh đã nói gì với Cơ tiểu thư của tập đoàn Thái Hồng?"

Trương đại quan nhân nói: "Việc này, sao, cô ta nhanh như vậy đã báo cáo với ngài rồi à?"

Cung Hoàn Sơn giận lắm, dùng tay chỉ vào Trương Dương, nói: "Anh thân là một quốc gia cán bộ một quốc gia, sao có thể nói năng vô trách nhiệm như vậy? Hả? Anh biết chúng tôi đã bỏ bao nhiều tâm huyết, mất bao nhiêu cố gắng mới mời được tập đoàn Thái Hồng tới đây không, anh cũng là một phần tử của Bắc Cảng, cho dù anh không muốn hỗ trợ thì cũng không thể dỡ nhà của người mình được chứ?"

Trương đại quan nhân rất bình tĩnh, nhìn Cung Hoàn Sơn tựa như nhìn thấy một con mèo bị giẫm lên đuôi, Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, ngài sao lại nói vậy, tôi dỡ nhà ngài lúc nào? Cái mũ này to quá, tôi đội không nổi đâu. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Trương Dương, anh đã nói gì với Cơ tiểu thư? Anh cho rằng tôi không biết ư?"

Trương Dương nói: "Tôi cũng bực lắm, tôi buổi trưa mới gặp mặt với cô ta, hai người chúng tôi cũng chỉ hàn huyền vài câu, sao anh biết vậy? Chẳng lẽ Cơ Nhược Nhạn nói gì với tôi, quay đầu lại là báo cáo với anh ư? Hai người các anh rốt cuộc là có quan hệ gì?"

Cung Hoàn Sơn bị hắn nói vậy, đỏ mặt tía tai bảo: "Anh đừng có nói năng linh tinh, anh rốt cuộc đã nói gì với cô ta?"

Trương đại quan nhân bật cười: "Thị trưởng Cung, anh gọi tôi đến là để nói việc này ư? Không phải anh đã biết chúng tôi nói gì rồi ư? Anh nếu đã biết thì còn hỏi tôi làm gì?"

" Anh... " Cung Hoàn Sơn tức giận đến nỗi thiếu chút nữa lòi cả mắt, có điều Trương Dương nói quả thực có lý, anh không phải là làm việc thừa?

Trương đại quan nhân rất am hiểu đạo mềm nắn rắn buông, nhìn thấy Cung Hoàn Sơn tức giận, thằng cha này thích hợp nhường một bước, nhường một bước tuyệt đối không có nghĩa là từ bỏ điểm mấu chốt, nếu cứ kiên trì đối kháng, hắn và Cung Hoàn Sơn hiện tại sẽ gặp phải trường hợp đối chọi gay gắt và quyết tuyệt, đối với Trương đại quan nhân mà nói, căn bản là không cần thiết, hắn cười nói: "Thị trưởng Cung, anh trăm ngàn đừng nóng giận, không thể chỉ nghe lời nói của phía Thái Hồng được, ý kiến của tôi anh có phải cũng nên nghe một chút không?"

Cung Hoàn Sơn gật đầu, tình tự của y nhanh chóng bình tĩnh lại, tức giận cũng không giúp được gì, hơn nữa người mà y phải đối mặt là Trương Dương, tuyệt đối không phải là mình hổ khu nhất chấn, hổ mục nhất trừng là có thể lợi dụng vương bát chi khí để chấn trụ hắn, huống chi người ta thủy chung chỉ mỉm cười với y, mình nếu vểnh râu trừng mắt, chẳng phải là lòng dạ không đủ thâm sâu, vừa mới bắt đầu giao phong đã rơi vào thế yếu rồi ư? Có cân nhắc như vậy, vẻ mặt của Cung Hoàn Sơn không ngờ dịu đi một chút, y cuối cùng nói một câu: "Anh ngồi xuống nói đi!"

Trương đại quan nhân đặt mông xuống sô pha, hai chân theo thói quen bắt chéo nghếch lên.

Khi đã nhìn ai không vừa mắt, bất kỳ động tác dù rất nhỏ nào của đối phương cũng đều có thể kích khởi sự phản cảm từ phía mình, Cung Hoàn Sơn hiện tại chính là như vậy, trong mắt y, Trương Dương hiện tại rất cuồng ngạo kiêu ngạo, tự cao tự đại, đối mặt lãnh đạo thượng cấp như mình không ngờ không biểu hiện ra một chút ít kính ý nào, Cung Hoàn Sơn sai lầm cho rằng, đây đều là hậu quả xấu do Tân Hải bỏ huyện lập thành phố mang đến, một người trẻ tuổi từ bí thư huyện ủy biến hóa nhanh chóng trở thành bí thư thị ủy, cái đuôi sẽ vểnh lên trời.

Trong ánh mắt của Cung Hoàn Sơn, Trương Dương đã nhận thấy được sự chán ghét của y đối với mình, nhưng Trương Dương không quan tâm. Hôm nay ông chính là rắp tâm chọc giận mày, mày càng không vui thì trong lòng tao càng khoái.

Ngữ khí của Cung Hoàn Sơn tràn ngập vẻ chất vấn: "Trương Dương, anh vì sao gây trở ngại trong chuyện Thái Hồng xây nhà máy?"

Trương Dương nói: "Chuyện này từ đâu mà có? Thái Hồng quyết định xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng, là chuyện giữa Thái Hồng và Bắc Cảng, phạm vi chức quyền của tôi ở Tân Hải, chuyện của Bắc Cảng cho dù tôi muốn hỏi thì cũng không có năng lực đó, thị trưởng Cung xem trọng tôi rồi. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Anh đừng có giả bộ hồ đồ với tôi, chuyện góc Thương Gia anh đã nói gì? hả? Anh nói với Cơ tiểu thư rằng, quyết không cho phép Thái Hồng xây nhà máy trên đất của góc Thương Gia, có chuyện này hay không?"

Trương Dương cười nói: "Thị trưởng Cung, thì ra là chuyện này à, Cơ Nhược Nhạn này cũng thật sự là, cô ta có phải muốn xuyên tạc ý tứ của tôi hay không, góc Thương Gia không phải là của Tân Hải hết, tôi nào có quyền lực này?"

Cung Hoàn Sơn nói: "Trương Dương, bản quy hoạch đó anh cũng đọc rồi, Thái Hồng bước đầu định xây dựng phân nhà máy ở góc Thương Gia, nếu chuyện này cuối cùng được xác định, có thể sẽ chiếm dụng mười kilomet vuông đất Tân Hải. "

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, thế thì không được rồi. "

Sắc mặt Cung Hoàn Sơn lại thay đổi, thằng ôn này tính chơi mình à? Lúc thì mặt mèo lúc thì mặt chó, lão hổ không phát uy thì anh thực sự coi tôi là mèo bệnh à? Cung Hoàn Sơn nói: "Trương Dương, Thái Hồng xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng là chuyện đã định, phía Bắc Cảng chúng tôi đã đáp ứng, trong phạm vi của Bắc Cảng, Thái Hồng có thể tùy ý chọn vị trí, tất cả đều phải nhường đường cho Thái Hồng. "

Trương Dương nói: "Tôi nói này, Triệu tổng này thật sự là hồ đồ, vì sao muốn chọn góc Thương Gia góc Thương Gia nhỉ, đổi lại là tôi thì tôi nhất định sẽ trọn trung tâm thành phố, tấc đất tấc vàng, về sau không cần quan tâm nhà máy thép sản xuất ra được bao nhiêu tiền, chỉ cho thuê đất thôi cũng đủ lãi to rồi. "

Cung Hoàn Sơn rốt cuộc cũng không nhịn được: "Cậu đừng có nói linh tinh với tôi, nói chuyện quỷ quái gì thế? Trung tâm thành phố có thể xây nhà máy ư? Người ta nhìn trúng chính là góc Thương Gia. "

Trương Dương nói: "Góc Thương Gia thì không thể được, khu đất đó có vị trí quan trọng trong quy hoạch của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải, không phải tôi không phối hợp với công tác của lãnh đạo, mà là tôi thật sự không thể phối hợp, nếu đem khu đất này cho Thái Hồng, lợi ích của chúng tôi sẽ bị ảnh hưởng. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Trương Dương, anh nên có cái nhìn đại cục, làm việc gì cũng phải nghĩ xa một chút. "

Trương Dương nói: "Cái gì gọi là cái nhìn đại cục? Hy sinh cái tôi để thành toàn cho mọi người?"

Cung Hoàn Sơn nói: "Tập đoàn Thái Hồng là xí nghiệp long trong ngành sản xuất sắt thép của quốc gia ta, nếu thuận lợi đặt ở Bắc Cảng, sẽ có tác dụng thúc đẩy cực lớn tới sự phát triển của Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Khu bảo lưu thuế nhập khẩu chẳng lẽ kéo lùi Bắc Cảng à? Một nhà máy sắt thép khẳng định quan trọng hơn khu bảo lưu thuế nhập khẩu của chúng tôi ư?"

Cung Hoàn Sơn nói: "Trương Dương, Thái Hồng xây nhà máy không mâu thuẫn với khu bảo lưu thuế nhập khẩu của Tân Hải các anh, các anh có thể tiếp tục làm khu bảo lưu thuế nhập khẩu, anh phải nhận rõ, giữa hai bên không phải là quan hệ đối kháng mà là xúc tiến quan hệ lẫn nhau. "

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, ngài có cần tôi nhắc lại không? Khu đất đó của Góc Thương Gia chúng tôi đã có quy hoạch, là khu vườn công nghiệp màu xanh trong tương lai của khu bảo lưu thuế nhập khẩu, cũng là tổng bộ làm công của xí nghiệp khu bảo lưu thuế nhập khẩu, ngài hiện tại đang bảo tôi từ bỏ quy hoạch của khu bảo lưu thuế nhập khẩu để thành toàn cho hạng mục của tập đoàn Thái Hồng!"

*****

Cung Hoàn Sơn nhíu mày, y cũng không biết quy hoạch của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải, y cũng không quan tâm, thậm chí có thể nói là sâu trong lòng y rất kháng cự của tất cả của khu bảo lưu thuế nhập khẩu, tất cả những gì phát sinh ở Tân Hải đơn giản là để góp một viên gạch cho chính tích của Trương Dương, chính tích của Trương Dương càng nổi bật thì khiến thị trưởng Bắc Cảng y càng mờ nhạt, Cung Hoàn Sơn nói: "Trương Dương, khu bảo lưu thuế nhập khẩu có thể xây dựng tổng bộ xí nghiệp ở đâu cũng được, nhưng phía Thái Hồng đã tuyên bố, bọn họ cần khu đất đó của góc Thương Gia, nếu chúng ta không nhượng bộ, chuyện Thái Hồng xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng rất có thể sẽ bởi vậy mà tan thành bọt nước. "

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, tôi không biết vì sao Thái Hồng nhất định phải xây dựng nhà máy thép ở góc Thương Gia, tôi lại càng không cho rằng một phân nhà máy của tập đoàn sắt thép quan trọng hơn khu bảo lưu thuế nhập khẩu cấp quốc gia, Thái Hồng chọn vị trí ở Bắc Cảng, bất kể bọn họ chọn nơi nào tôi cũng không can thiệp được, dù sao cũng không phải là chuyện trong phạm vi chức quyền của tôi, nhưng nếu Thái Hồng muốn chen chân vào Tân Hải, muốn trưng dụng khu đất vốn thuộc về khu bảo lưu thuế nhập khẩu, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý. "

Cung Hoàn Sơn lại nổi giận: "Trương Dương, anh tốt nhất hãy cân nhắc cho kỹ. "

Trương Dương nói: "Không cần phải cân nhắc! Tôi sẽ không đồng ý, trừ phi tôi là làm bí thư thị ủy Tân Hải nữa, nếu không đừng ai hòng trưng dụng một tấc đất của Tân Hải. "

" Anh... " Hai tròng mắt của Cung Hoàn Sơn cũng sắp lòi ra rồi.

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, chúng ta luận sự, tôi đối với cá nhân ngài không có bất kỳ thành kiến gì cả, ngài hôm nay gọi tôi tới, chính là muốn trưng cầu ý kiến của tôi, ý kiến của tôi đã biểu đạt xong rồi, không có chuyện gì khác thì tôi đi trước. "

Cung Hoàn Sơn oán hận gật đầu: "Anh khiến tôi rất thất vọng. "

Trương đại quan nhân nói: "Tôi không muốn khiến ngài thất vọng, nhưng tôi cũng không hy vọng của ngài được xây dựng trên sự đau khổ của tôi, lần này thực sự xin lỗi ngài!"

Cung Hoàn Sơn xua tay, y không ngờ áp chế lửa giận trong lòng rất tốt.

Trương Dương lễ phép cáo từ y, trấn định tự nhiên rời khỏi văn phòng của Cung Hoàn Sơn, Trương đại quan nhân minh bạch, chuyện này sẽ không bởi vì hắn có thái độ phản đối kiên quyết mà kết thúc như vậy, phía Bắc Cảng thao tác chuyện Thái Hồng xây dựng phân nhà máy đã có một đoạn thời gian khá dài, vì điều này mà bỏ rất nhiều công sức, chuyện này nếu thành công sẽ có nghĩa là một chính tích huy hoàng đối với mấy vị lãnh đạo của Bắc Cảng, bọn họ đương nhiên sẽ không để vịt tới tay còn bay mất. Mà phía Thái Hồng, cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ, quan hệ giữa Triệu Vĩnh Phúc và mình trước giờ không được tốt lắm, thù mới hận cũ, hiện giờ lại trở nên gay gắt, nếu bởi vậy mà làm Triệu Vĩnh Phúc tức giận, chỉ sợ người này còn khó có thể đối phó hơn đám lãnh đạo Bắc Cảng.

Trương Dương từ trong văn phòng của Cung Hoàn Sơn đi ra, trong đầu chỉ nghĩ tới chuyện này, có thể đoán được áp lực các mặt rất nhanh sẽ ập về phía mình, hắn phải tìm một sự ủng hộ hữu lực, có lẽ đã đến lúc đánh tiếng với Tống Hoài Minh rồi.

Một thanh âm từ phía trước vang lên: "Bí thư Trương!"

Trương Dương ngẩng đầu như ở trong mộng mới tỉnh, nhìn thấy cục trưởng công an thành phố Bắc Cảng Viên Hiếu Công xuất hiện ở đối diện hắn, Trương Dương ngượng ngùng cười cười, đi tới chỗ Viên Hiếu Công, nói: "Viên cục, thật có lỗi, trong đầu tôi đang suy nghĩ mấy chuyện, không nhìn thấy anh. "

Viên Hiếu Công gật đầu, trên mặt ít nhiều lộ rnhưng nét cười, gần đây y và Trương Dương đã lâm vào thời kỳ ngưng chiến, quan hệ với nhau cũng đã dịu đi, Viên Hiếu Công nói: "Chúc mừng anh, hiện tại anh đã là bí thư thị ủy rồi. "

Trương Dương cười ha ha, nói: "Vẫn vậy thôi, tôi đang muốn gửi thiếp mời tới Viên cục, thứ bảy tuần sau Tân Hải chúng tôi tổ chức hoạt động lễ mừng bỏ huyện lập thành phố, Viên cục nếu có thời gian thì tới ủng hộ nhé!"

Viên Hiếu Công nói: "Không thành vấn đề!" Y nhớ tới một chuyện: "Đúng rồi, đã bắt được kể trộm xe của Kiều tiểu thư, chúng tôi đang thẩm vấn. "

Trương Dương nói: "Cái nào?" Xe Mercedes mất hai lần, cho nên hắn mới hỏi vậy.

Viên Hiếu Công nói: "Cái thứ nhất, chính là kẻ sau khi trộm xe thì bán cho Lý Vượng Cửu ấy. "

Trương Dương nói: "Ặc!" Lần đầu tiên trộm xe tính ngẫu nhiên rất lớn, lần thứ hai ô tô bị trộm khẳng định là người khác cố ý làm, đến bây giờ chiếc Mercedes việt dã đó vẫn là đá chìm đáy biển, không có bất kỳ tin tức nào, phỏng chừng hy vọng tìm về đã xa vời."

Viên Hiếu Công nói: "chúng tôi sẽ tận lực tranh thủ phá án. "

Trương đại quan nhân lúc này cũng biểu hiện ra vẻ rất phối hợp: "Thuận theo tự nhiên đi. "

Viên Hiếu Công gật đầu với gật đầu chuẩn bị rời đi, đi được hai bước lại nghĩ tới một chuyện: "Bí thư Trương, thứ bảy các anh làm lễ mừng, có cần pháo hoa hay không?"

Trương Dương nói: "Cần chứ?"

Viên Hiếu Công nói: "Tết âm lịch năm nay, chúng tôi tra được hai thuyền buôn lậu pháo hoa, những thứ này cũng phiền, cất cũng cần địa điểm đặc biệt, còn cần người đặc biệt trông coi, lại còn chất bảo quản, pháp viện cũng không muốn thụ lí bán đấu giá, vốn muốn tập trung tiêu hủy, vừa hay các anh làm lễ mừng, coi như là hạ lễ của cục công an Bắc Cảng chúng tôi giành cho các anh đi. "

Trương đại quan nhân nghe vậy thật sự là kinh hỉ vô cùng, Viên Hiếu Công bán cho hắn nhân tình này cũng không nhỏ, bởi vậy có thể thấy được, sau khi trải qua chuyện không vui lần trước, Viên Hiếu Công đang tích cực chủ động tu bổ quan hệ với hắn. Trương Dương nói: "Vậy đa tạ Viên cục, lát nữa tôi sẽ bảo Trình Diễm Đông tới chỗ ngài nhận. "

Viên Hiếu Công làm việc tốt thì làm tới cùng: "Không cần phiền toái như vậy, lát nữa tôi sẽ cho người mang tới chỗ các anh. "

Sau khi Trương Dương cáo từ Viên Hiếu Công, trở lại bên trong xe Audi, trước tiên gọi điện thoại cho Tống Hoài Minh, Tống Hoài Minh nhận được điện thoại, nghe Trương Dương kể lại tiền căn hậu quả của chuyện này, y trầm ngâm một lát rồi nói: "Trương Dương, tập đoàn Thái Hồng thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng, đã khảo sát thời gian rất lâu, trước đó bọn họ đã gửi quy hoạch lên rồi. "

Trương Dương nói: "Chú Tống, chú chắc là chưa xem quy hoạch của bọn họ, quy hoạch của bọn họ đã quy hoạch toàn bộ góc Thương Gia, trong đó bao gồm cả mười kilomet vuông đất thuộc về Tân Hải chúng tôi, mảnh đất này nếu không dùng thì không nói làm gì, dù sao Tân Hải cũng là thành phố trực thuộc Bắc Cảng, vì cái nhìn đại cục, tôi cũng phải nể mặt họ, nhưng góc Thương Gia là bộ phận khá quan trọng trong quy hoạch của khu bảo lưu thuế nhập khẩu chúng tôi, là khu vườn công nghiệp màu xanh tương lai, cũng là tổng bộ làm công của xí nghiệp khu bảo lưu thuế nhập khẩu, tương đương với khu trung tâm, không có lý do gì để thành toàn cho bọn họ mà làm loạn hết cả quy hoạch khu bảo lưu thuế nhập khẩu của chúng tôi.

Tống Hoài Minh nói: "Trương Dương, cậu biết không? Thái Hồng xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng thật ra năm ngoái đã được định ra rồi, vì thế phía Thái Hồng đã làm rất nhiều công tác, bao gồm cả tranh thủ ý kiến cao tầng, trưng cầu sự đồng ý của chúng tôi. "

Trương đại quan nhân từ trong những lời nói của Tống Hoài Minh nghe ra một số chỗ không đúng lắm, hắn mang theo nghi hoặc nói: "Chắc không phải là chú đáp ứng họ, địa điểm xây nhà máy ở Bắc Cảng do bọn họ chọn chứ?"

Tống Hoài Minh thở dài nói: "Khi thảo luận chuyện này, chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải các cậu chữ bát vãn chưa được phẩy, cho nên yêu cầu của Thái Hồng đi trước, tôi chỉ đáp ứng tận lực sáng tạo điều kiện tiện lợi cho bọn họ. "

Trương Dương nói: "Nhưng khu đất của góc Thương Gia đó là của Tân Hải chúng tôi. "

Tống Hoài Minh nói: "Tân Hải vẫn là của Bắc Cảng!"

Trương Dương nói: "Chú Tống, không có lý bào khu bảo lưu thuế nhập khẩu của chúng tôi phải nhường đường cấp cho Thái Hồng? Hơn nữa sắt thép là xí nghiệp ô nhiễm nặng, khẳng định sẽ có ảnh hưởng nghiêm trọngbọn họ dựng ở góc Thương Gia, đối với hoàn cảnh sinh thái của khu bảo lưu thuế nhập khẩu chúng tôi. "

Tống Hoài Minh nói: "Cậu cho rằng nhà máy sắt thép vẫn ô nhiễm nghiêm trọng như trước đây à? Công nghệ Hiện đại đang không ngừng tiến bộ, Thái Hồng là xí nghiệp đầu ngành sắt thép trong nước, trong vấn đề bảo vệ môi trường làm không tồi đâu. "

Trương Dương nói: "Chú Tống, bọn họ có thể chọn khu đất khác không? Bắc Cảng lớn như vậy, vì sao cứ phải chiếm đất của Tân Hải chúng tôi?"

Tống Hoài Minh bật cười, y đương nhiên biết mục đích Trương Dương tìm mình là gì? Thằng con rể này là đang muốn nhờ mình chống lưng. Nhưng Tống Hoài Minh cũng có chỗ khó xử của mình, chuyện Thái Hồng quyết định xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng, chính là lúc trước một tay y thúc đẩy, còn vấn đề chọn chỗ cuối cùng, Tống Hoài Minh không hơi đâu đi hỏi tới loại chuyện này, sư phụ dẫn vào cửa, tu hành là ở bản thân, y là người đứng đầu Bình Hải. Không thể tất cả chuyện gì cũng đều phải tự mình đi làm, y không lừa Trương Dương, Thái Hồng quyết định xây nhà máy ở Bắc Cảng trước Tân Hải thành lập khu bảo lưu thuế nhập khẩu, hơn nữa y lúc trước cũng đã hứa, sẽ sáng tạo tất cả điều kiện tiện lợi cho Thái Hồng, chính vì các loại nguyên nhân trên, Tống Hoài Minh hiện tại ngược lại trở thành người không tiện xuất đầu cho Trương Dương nhất.

Tống Hoài Minh nói: "Trương Dương, cậu hay là câu thông với phía Hạng Thành một chút, nói ra suy nghĩ của cậu, tranh thủ có thể làm được song thắng. "

Trương Dương từ trong những lời này của Tống Hoài Minh đã minh bạch, mình đã khiến nhạc phụ đại nhân khó xử, hắn thở dài nói: " ChúTống, trong chuyện này tôi sẽ không nhượng bộ. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)