Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Chương 0717

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trọn bộ 1592 chương
Chương 0717: Tính toán sai (Thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1592)

Siêu sale Lazada


Cho dù hôm nay Bạch Tiểu Thuần cự tuyệt, hôm sau hắn lại tới, thậm chí an bài xong xuôi, mỗi ngày hắn cầm cùng một vật tới, chỉ cần tiếp một lần thì hắn thắng.

Nếu như vẫn không tiếp, cửa hàng này cũng không cách nào luyện linh cho người khác, với hắn mà nói cũng là thắng, dù sao hắn không có ỷ thế hiếp người, mặc dù yêu cầu thất bại bồi thường, việc này trong luyện linh giới cũng không phải là không có, mà hắn chịu trả giá gấp mười lần, kể từ đó Cự Quỷ Vương cũng không nói được lời nào.

hơn nữa trọng yếu nhất, đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn mà thôi, còn có bước thứ hai, bước thứ ba, tầng tầng đan xen, hắn tin tưởng mười phần.

- Ngươi có dám hay không!

Thanh niên áo trắng nói lời mỉa mai.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn nghĩ thầm đối phương đang đào hố chờ mình nhảy vào, nhưng bản thân gia hỏa áo trắng cũng nhảy vào hố với hắn, nói chung chưa biết ai gài bẫy ai.

- Gia hỏa này thật âm độc, xem ra giá trị của ngọc bội này rất lớn... Mà hắn nói thỏa mãn với không hài lòng, cũng nói rõ cho dù ta thành công một lân, hắn cũng còn có thể bảo ta tiếp tục...

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, ánh mắt lóe sáng, sắc mặt lập tức đại biến, thân thể run rẩy vài cái, hô hấp dồn dập, trong đôi mắt còn xuất hiện tơ máu.

Có cái gì không dám nhận!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, thở hổn hển, dường như đang cố gắng che dấu bản thân chột dạ.

- Nhưng ta luyện linh cho ngươi, thành công một lần sẽ thu phí một lần, sẽ không tính gộp giao một lần, nếu ngươi không đủ hồn dược, ta...

Bạch Tiểu Thuần tiếp tục nói chuyện cho người ta cảm giác không dám nhận, hắn giả vờ làm ra vẻ nếu ngươi không trả nổi thù lao chứ không phải do ta không chịu luyện.

- Có thể, ngươi thành công một lần, ta sẽ kết toán một lần.

Thanh niên áo trắng nhíu mày, cảm thấy có chút không đúng, trước mắt là hắn bức bách Bạch Tiểu nhưng cũng bức mình vào góc tường, ánh mắt tỏa sáng, hắn cân nhắc một chút sau đó cười lạnh.

- Hẳn Bạch Hạo đã đoán ra suy nghĩ của ta, hắn lại không đoán được ta quyết tâm dương danh trước mặt mọi người, càng không đoán được, ta đã có chuẩn bị nếu hắn luyện linht hành công mười bốn lần, huống hồ từ mười một lần tới mười bốn lần, hắn nói không chừng hắn sẽ thất bại.

Thanh niên áo trắng nheo mắt lại, lúc này nhìn hắn có vẽ lỗ mảng nhưng trên thực tế hắn đã có điều tra, biết rõ trên thân người trước mặt đều là luyện linh chi bảo mười bốn lần.

- Đáng tiếc, ta có thể xuất không thể xuất ra pháp bảo làm hắn bồi thường không nổi, phần lớn là vật luyện linh mười lần, cho dù thật lấy ra bảo vật luyện linh mười bốn lần, người ta có thể lấy lý do ta đưa bảo vật không hợp lý, thủ đoạn này sẽ thất bại.

Hắn cười lạnh, thanh niên áo trắng quyết đoán đồng ý.

Nhất là nhìn thấy sau khi mình đồng ý, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt như tro tàn, nội tâm của hắn thoải mái không ít.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần đau khổ nhưng trong lòng vui như nở hoa, hắn giả vờ cắn răng cầm lấy ngọc bội và đi vào bên trong.

Không bao lâu sau hắn đi ra ngoài, ngân vân trên ngọc bội đã biến mất, đã biến thành một đạo kim văn, bộ dạng cũng cải biến, rõ ràng co lại nhỏ một chút nhưng linh lực tỏa ra kinh người, chấn động khuếch tán tứ phương, đám người đứng trong và ngoài cửa hàng há hốc mồm.

- Thật thành công!

- Luyện linh mười một lần ah...

Sức mặt thanh niên áo trắng như thường, ánh mắt nhìn ngọc bội trong tay Bạch Tiểu Thuần liền thở dài.

Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ ngẩng đầu, hắn nhìn thanh niên áo trắng và lên tiếng nói.

- Linh hồn nhỏ bé, ngươi nói phí luyện linh của ta cho vị công tử này nghe, tính tính toán toán hắn phải trả cho ta bao nhiêu hồn dược.

- Pháp khí hồn khí, luyện linh lần thứ nhất một ngàn hồn dược lên, lần thứ hai là hai ngàn, lần thứ ba là bốn ngàn, dùng như thế suy ra, lần thứ tư là tám ngàn, lần thứ bảy là sáu vạn bốn, lần thứ chín là hai mươi lăm vạn sáu, lầ thứ mười là năm mươi mốt vạn hai... Về phần luyện linh mười một lần cần trả một trăm lẻ hai vạn bốn ngàn hồn dược.

Lời của Bạch Hạo quanh quẩn, đám người chung quanh hít khí lạnh, trong bọn họ có một ít trước kia có tính toán, cho dù có chuẩn bị, sau khi nghe con số thì nội tâm vẫn rung động cực mạnh.

Bạch Tiểu Thuần đắc ý nhìn thanh niên áo trắng, thanh niên áo trắng trầm mặc ít nói sau đó lại mỉm cười, một ngón tay điểm vào hồn tháp và nói.

- Trong hồn tháp này có năm trăm vạn hồn dược, ngươi có thể tiếp tục đi luyện, chỉ mới luyện linh mười một lần, ta còn không hài lòng.

Hắn nói xong làm đám người chung quanh oanh động, giờ phút này người ở các cửa hàng chung quanh cũng tụ tập lại, lập tức đánh bạc lớn như thế, sắc mặt của hắn không ngừng biến hóa cũng rất kích động, sau đó xuất ngọc giản truyền âm, bắt đầu triệu hoán hảo hữu của mình tới đây.

Sau đó chuyện này oanh động cả khu tám mươi chín, vô số thân ảnh bay tới nơi này, bởi vì người quá nhiều nên không vào được cũng thả thần thức chú ý mật thiết.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần co rụt lại, lúc trước hắn biết đối phương cố ý nhắm vào mình, hiện tại hắn cười lạnh, cũng không cần che giấu cái gì, hắn cầm ngọc bội đi vào trong phòng.

Không bao lâu sau lại đi ra, ngọc bội trong tay xuất hiện hai đạo kim văn, lúc kim vân này xuất hiện làm người trong và ngoài cửa hàng không ngừng kinh hô cùng xôn xao.

- Mười hai lần... Trời ạ!!

- Loại đánh bạc này đã rất nhiều năm không nhìn thấy, mau gọi người đến, chuyện này chắc chắn sẽ oanh động cả thành Khôi Hoàng!

Lúc mọi người lên tiếng, thanh niên áo trắng cũng cảm thấy áp lực, trong mắt hắn không chút do dự nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần và hạ quyết tâm.

- Ta không hài lòng, tiếp tục luyện!

Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được quyết tâm của thanh niên áo trắng, nội tâm của hắn hừ hừ, hắn nói thầm: ngươi chờ đó cho ta, xem ta hù chết ngươi hay không! Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần quay người đi vào trong phòng, lúc hắn đi ra, ngọc bội trên tay xuất hiện đạo kim văn thứ ba.

- Linh hồn nhỏ bé, báo giá!

Lúc này đây không đợi mọi người xôn xao, Bạch Tiểu Thuần đã nói một câu rất bén nhọn truyền khắp bốn phía.

Thân thể hồn Bạch Hạo hơi run rẩy, bởi vì việc này vượt qua tưởng tượng của hắn nhưng lại không chút do dự lên tiếng.

- Lần luyện linh này cần trả bốn trăm lẻ chín vạn sáu ngàn hồn dược!

Hồn Bạch Hạo lên tiếng làm oanh động bốn phương, vào lúc này chẳng những khu tám mươi chín chấn động, thậm chí tại những người khác truyền bá tin tức nên người của khu khác cũng chạy tới, nếu từ trên không trung nhìn xuống sẽ phát hiện bốn phía khu tám mươi chín có chí ít mấy vạn hồn tu chạy tới.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1592)