← Ch.1128 | Ch.1130 → |
Hắn còn cảm nhận được tất cả thân thể của con người bên trong Man Hoang, thậm chí Nghịch Hà Tông, đang run rẩy, lại không có lực giãy dụa, héo rũ. Trong mắt của hắn đỏ đậm, tay phải không chậm trễ chút nào giơ lên, bỗng nhiên hướng về phía bắc mạch, chộp một cái!
Thế giới chi bảo Bắc mạch là đòn sát thủ của Bạch Tiểu Thuần!
Theo ngón tay hạ xuống, mảnh bắc mạch Thông Thiên lúc này đã không còn là đại lục Băng Nguyên, lại ầm ầm chấn động. tất cả ngọn núi trên đó ở dưới đạo pháp của Thông Thiên đạo nhân, đã sớm hóa thành tro bụi.
Thời khắc này chấn động, khiến cho đại lục này vốn đã bị tàn phá, lập tức lại truyền ra tiếng nổ lớn kinh thiên. Ở dưới âm thanh này, những tiếng răng rắc răng rắc vag lên, khiến cho thế giới nổ lớn, thiên địa chấn động.
Từng vết nứt cực lớn theo Thông Thiên Hà đã khô cạn ở hai bên bắc mạch lập tức lan tràn ra, cho đến cuối cùng tới chỗ tiếp giáp với Man Hoang, lại giống như trực tiếp gãy!
Toàn bộ đại lục bắc mạch ầm ầm run rẩy, bắt đầu nghiêng đi, lên xuống không ngừng. Có thể nhìn thấy được vô số đá vụn rơi xuống. Nơi mặt đất của bắc mạch cùng Man Hoang bị gãy đôi, nâng lên thật... Cuối cùng chậm rãi phóng lên trên không trung!
Sau khi phóng lên trên không trung, cả một khối đại lục bồng bềnh. Điều này khiến cho toàn thế giới vào giờ phút này đều có thể nhìn thấy được. Vô số người hít sâu, vô số người hoảng sợ kinh ngạc kêu lên. Ở trong thời khắc sức sống này trôi qua, điều này đã trở thành hình ảnh khiến tất cả mọi người chấn động, cả đời này cũng không có cách nào quên được.
- Trời ạ, này... Đây là cái gì?
- Đó là... Bắc mạch sao?
Cũng chính là ở trong nháy mắt khi đại lục bắc mạch phóng lên trên không trung, đại lục này đột nhiên tản ra ánh sáng màu xanh nhạt. Cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy được những ánh sáng này thình lình đều từ trong từng vết nứt kia tản ra. Theo ánh sáng càng thêm mãnh liệt, tất cả sinh mạng trên đại lục bắc mạch đều biến mất, bị hút vào đến bên trong thế giới pháp bảo. Cùng lúc đó, những tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng. Từng khối đá lớn đá vụn, từ trên đại lục bắc mạch rơi xuống. Cho đến khi toàn bộ bắc mạch, trên bầu trời... ở dưới vô số hòn đá rơi xuống, hình thành hình dáng của một thanh... Đại kiếm!
Hình thành... thế giới chi bảo, đại kiếm bắc mạch!
Đại kiếm màu xanh lam, khiến cho thế giới đã tử vong này vẫn bị ảnh hưởng. Các nếp uốn trên bầu trời càng nhiều hơn. Mặt đất tràn ngập những vết nứt. Một uy áp mãnh liệt đến cực điểm, không có cách nào hình dung, từ phía trên thanh đại kiếm này, khuếch tán ra.
Lúc này sau khi hóa thành thế giới chi bảo chân chính, trên thanh đại kiếm này hiện ra một gương mặt cực lớn. Đó chính là gương mặt của Hàn Môn lão tổ. Trong mắt nàng có sự bi thương. Từ phía xa, nhìn phương hướng Huyết Tổ bị thiêu đốt, nàng lầm bầm vài tiếng mà người ngoài không nghe được. Cái thanh thế giới chi bảo bắc mạch màu xanh lam này hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh lam kinh thiên, trong tiếng nổ lớn... lao thẳng đến Thông Thiên Hải!
Vì nó quá lớn, chỉ là một na di, trong nháy mắt lại xuất hiện ở trên Thông Thiên Hải. Ở trong quá trình tới nơi này, thanh đại kiếm màu xanh lam này không ngừng thu nhỏ lại. Đến cuối cùng, thời điểm hóa thành một thanh kiếm có kích thước bình thường, thình lình xuất hiện ở... trong bàn tay đang nâng lên hướng về phía bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần, bị một tay hắn... nắm lấy!
Tay cầm bắc mạch, cầm thế giới chi bảo, tu vi toàn thân Bạch Tiểu Thuần... bạo phát. Ở một tích tắc này, toàn thân hắn tản ra uy nghiêm nhất từ trước tới nay. Trong mắt hắn mang theo sự sắc bén, còn có băng hàn. Hắn về phía Thông Thiên đạo nhân lúc này ra ngưng tụ vòng xoáy màu đỏ, mang theo gió bão với sức sống vô tận, hung hăng... một kiếm, chém xuống!!
- Chết đi!
Trong tiếng rít gào, một kiếm này của Bạch Tiểu Thuần chém xuống. Ánh sáng màu xanh lam chói lòa. Trong nháy mắt hạ xuống, hình ảnh bản thể thật sự của nó thình lình xuất hiện ở trên bầu trời, trong những tiếng ầm ầm, cũng chợt lao về phía Thông Thiên đạo nhân.
Hơi thở của Thông Thiên đạo nhân nhất thời trở nên dồn dập. Vào giờ phút này, trong lòng hắn lại dâng lên nguy cơ sinh tử mãnh liệt. Hắn biết về đại kiếm bắc mạch, nhưng lại không nghĩ tới, rốt cuộc sẽ cường hãn như vậy.
Lúc này tay phải hắn chợt giơ lên. Dựa vào lực chúng sinh của vòng xoáy trong tay hắn hút được, mặc dù không phải là tất cả, nhưng hắn đã không chú ý tới nữa. Trong một chớp mắt, tu vi toàn thân hắn được kích phát ra, trực tiếp lại dung nhập vào bên trong vòng xoáy trong tay, khiến cho lực lượng của vòng xoáy này, ở một tích tắc này, bạo phát ra phạm vi lớn.
Một chiến lực vô hạn gần với Thiên Tôn, theo hắn gầm nhẹ một tiếng, theo tay phải của hắn hung hăng vung lên, vòng xoáy này bay ra, bỗng nhiên lao thẳng đến chỗ đại kiếm bắc mạch.
Giờ phút này, thời gian giống như thoáng cái đều trở nên chậm chạp. Trời cao héo rũ, mặt đất khô nứt, ý thức của chúng sinh, đều ở trong một cái chớp mắt này, chậm chạp... Duy nhất chỉ có vòng xáy đang bay lên cùng đại kiếm bắc mạch, hạ xuống ở một tích tắc này... va chạm vào nhau.
Ầm ầm ầm.
Âm thanh lớn nhất từ trước tới nay bạo phát ra. Âm thanh cực lớn này, vượt ra khỏi tất cả âm thanh của những năm tháng trước kia bên trong mảnh thế giới này, ở trong nháy mắt truyền ra... Đại kiếm bắc mạch cùng trong vòng xoáy này, phát sinh dao động thần thông, vượt qua chuẩn Thiên Tôn, trực tiếp lại nhảy lên tới trình độ Thiên Tôn chân chính!
Nếu như ví dụ thế giới thành một căn phòng giấy, như vậy sóng dao động cảnh giới Thiên Tôn này giống như hỏa diễm, trong nháy mắt liền có thể làm cho cả phòng giấy, hoàn toàn thiêu đốt!
Trời cao héo rũ đầy nếp uốn lại không chịu nổi, trong những tiếng ầm ầm trực tiếp vỡ ra một vết nứt cực lớn không có cách nào hình dung.
Vẫn không kết thúc.
Rất nhanh, vết nứt thứ hai, vết nứt thứ ba, cho đến vết nứt thứ tám, ở trên bầu trời này, lan tràn vô tận... Toàn bộ bầu trời bị xé ra, trở thành chín phần!
Theo vết xé rách, thậm chí có thể nhìn thấy được hư vô phía sau trời cao. Hư vô này cũng bị xé rách, lộ ra sau đó... Một mảnh thế giới xa lạ mông lung... cùng lúc đó, khí tức chưa từng thuộc về thế giới Thông Thiên, từ bên trong những vết nứt này, nhanh chóng dũng mãnh tràn vào, khuếch tán ra tám phương.
Ngay sau đó, mặt đất cũng chấn động. Trong những tiếng ầm ầm, thế giới Thông Thiên bao gồm Man Hoang, vỡ nát trở thành mười phần.
Giờ phút này, toàn bộ Thông Thiên trở thành... chín trời mười đất. Nó vẫn còn đang tan vỡ, còn đang sụp đổ!
← Ch. 1128 | Ch. 1130 → |