← Ch.1503 | Ch.1505 → |
Long Hòe lão tổ chĩa vào thiên phạt đem Thất Bảo Lôi Hồ đập vào chỗ sâu Thương Sơn của Vũ Văn thế gia trú địa. Toàn bộ trú địa của Vũ Văn thế gia tạo thành một mảnh lôi quang hồ to lớn.
Sau khi Long Hòe lão tổ mặc dù chĩa vào thiên phạt nhanh chóng rời đi về phía Đông Hải, mà lúc này bậc đại thần thông vẫn ở lại trong hư không phụ cận trú địa của Vũ Văn thế gia không chờ bọn họ từng người một đưa mắt nhìn nhau, lập tức thấy lôi quang hồ trước đó lúc này cấp tốc vùi lấp xuống. Một cỗ khí tức bất an khiến cho bọn họ giống như đã từng quen thuộc dâng lên từ trong lôi quang hồ, rất nhanh sau đó tràn ngập toàn bộ Thương Sơn địa vực.
Thừa dịp ngay lúc mọi người có chút buồn bực, tâm thần của Lục Bình chìm vào bên trong tâm hạch không gian. Thất Bảo Lôi Hồ trước đó sau khi chân chính khai thiên thần khí xuất hiện một mực hoạt bính nhảy loạn sau khi Lục Bình đem một đạo lôi quang màu tím thu vào trong đó thì nó lại an ổn trong tâm hạch không gian.
Lục Bình thần niệm hiển hóa với tâm hạch không gian, lại đột nhiên phát hiện trong Thất Bảo Lôi Hồ trước mặt tựa hồ nổi lên cái gì đó, tâm thần chìm vào trong đó. Hắn thấy trước đó một đóa lôi quang màu tím cũng lộ vẻ hóa thành một con điểu nhị tinh tế, rõ ràng chính là bộ dáng sau khi con già thiên lôi bằng trước đó thu nhỏ lại.
Lần này cũng khiến cho Lục Bình giật mình không ít, mà nhưng trong lòng có một tia không khỏi hưng phấn. Bởi vì cái Thất Bảo Lôi Hồ này đồng dạng là bảo vật được Lục Bình lấy chân nguyên tỉ mỉ dựng dưỡng đến nay, vì vậy hắn có thể rõ ràng cảm nhận được lúc này Thất Bảo Lôi Hồ sau khi chứa một cái lôi quang màu tím đang tiến hành biến hóa thoát thai hoán cốt như vậy.
- Đây là Lôi Chi Bản Nguyên, tuyệt đối là Lôi Chi Bản Nguyên!
Nhớ tới sự miêu tả trong "Long Đằng Tinh Hà quyết", Lục Bình khó nén vẻ hưng phấn trong lòng, nếu như nói Lục Bình được Tam Linh Ngũ Hành Diệp để tu luyện sau khi thành tựu Chân Linh, từ cảnh giới thứ nhất đến cảnh giới thứ bảy ngưng tụ bảy đại chúc tính tới giai đoạn viên mãn đã không tồn tại bình cảnh rõ ràng, chỉ còn lại có cố gắng tu luyện tích góp chân nguyên tích lũy; như vậy Lôi Chi Bản Nguyên sẽ có thể sau khi Lục Bình dung hợp Thất Đại Bản Nguyên rớt xuống hạn độ lớn nhất hắn tiến vào giai đoạn thứ tám, với độ khó của Lôi Chi Bản Nguyên ngưng tụ trong tâm hạch không gian.
Nói cách khác Lôi Chi Bản Nguyên vốn là tinh không linh vật không kém gì Tam Linh Ngũ Hành Diệp. Mặc dù người trước không thể so với người sau có thể giúp tu sĩ nhất cử ngưng tụ Thất Đại Bản Nguyên như vậy, nhưng độ khó của quá trình Lôi Chi Bản Nguyên ngưng tụ thậm chí còn phải khó khăn hơn so với ngưng tụ bảy đại chúc tính bản nguyên.
Mặc dù đạo Lôi Chi Bản Nguyên trong Thất Bảo Lôi Hồ tỏ ra cực kỳ nhạt nhòa thật nhỏ, nhưng đây cũng tạo thành nguyên nhân căn bản khiến Thất Bảo Lôi Hồ sinh ra chất biến. Một khi Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Lục Bình dựa vào đạo Lôi Chi Bản Nguyên này sẽ có thể đạt tới viên mãn, như vậy Thất Bảo Lôi Hồ sẽ có thể thu thập lôi đình điện quang giữa thiên địa, dùng để phản bộ đạo Lôi Chi Bản Nguyên này từ từ khiến cho nó lớn mạnh.
Đợi đến ngày sau Lục Bình tu vị thành công đạt tới Chân Linh cảnh giới thứ bảy thành công ngưng tụ bảy đại chúc tính cũng khiến cho viên mãn dụng hợp. Đến lúc đó đạo Lôi Chi Bản Nguyên này chính là sự dựa vào lớn nhất để Lục Bình đột phá cảnh giới thứ tám.
Trên thực tế, ban đầu Bằng đạo nhân nguyên bản bản mệnh linh bảo xem ra là truyền thừa với linh quang Ngũ Hành phiến của Vô Tận Sơn Khổng Tước Vương Tộc. Bằng đạo nhân ban đầu sở dĩ muốn luyện chế Thất Bảo Lôi Hồ, vốn nghiên cứu chính là vì ngưng tụ một tia Lôi Chi Bản Nguyên giúp ông ta vượt qua ngưỡng cửa Chân Linh cảnh giới thứ tám. Không ngờ sau đó Thất Bảo Lôi Hồ lại thành thủ đoạn để Bằng đạo nhân dựa vào đó áp chế Giao đạo nhân. Thất Bảo Lôi Hồ với phương thế giới này danh tiếng vang xa, được tôn làm khai thiên đệ nhất thần khí, lại quên mất nó vốn là một món công cụ để Bằng đạo nhân dùng làm đề thăng tu vi của mình.
Chuyện này có lẽ người sau cũng không biết, nhưng Giao đạo nhân cùng làm khai thiên thất tổ hơn nữa là người đối đầu với Bằng đạo nhân dĩ nhiên bất quá rõ ràng.
Trong lúc Lục Bình còn đắm chìm khi lấy được một tia hưng phấn trong Lôi Chi Bản Nguyên, trong hư không bốn phía đột nhiên truyền đến một trận kêu lên, trong lòng Lục Bình ngẩn ra. Khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, thấy trú địa của Vũ Văn thế gia trước biến thành lôi quang hồ giờ tiêu thất không thấy đầu nữa. Lúc này lôi quang hồ chậm rãi vùi lấp chìm vào lòng đất biến mất, trú địa của Vũ Văn thế gia biến thành một vực thẩm đen nhánh hơn nữa sâu không thấy đáy, đường kính ước chừng năm đến ba dặm dần dần hiển lộ ra.
Tiếng sấm tiếng nổ tung ầm ầm vang lên từ trong huyệt sâu. Ánh sáng không ngừng lóe lên mới vừa thoáng qua trong động sâu liền bị đen nhánh bên trong thôn phệ. Thậm chí trong đó còn có từng tiếng gào thét thê lương tựa hồ bởi vì động sâu quá mức sâu mà nghe không rõ ràng.
Thần niệm của tu sĩ muốn xâm nhập trong đó điều tra, đột nhiên phát hiện thần niệm một khi dò vào trong đó liền biến mất không thấy đâu nữa. Loại biến mất này không phải là loại che giấu của ý niệm cảm ứng, mà là một loại thần niệm cắt rách cùng thôn phệ. Cho dù tại chỗ tất cả Thuần Dương đều là sự tồn tại bậc nhất của tu luyện giới hiện nay cũng bị thua thiệt nhiều trước mặt huyệt sâu, có từng tiếng kêu thảm thiết phát ra thậm chí không nhịn được.
Chính ba vị Chân Linh cũng từng người một lắc đầu kêu rên, thần sắc thay đổi. Ngược lại thì Lục Bình trước đó bởi vì tra xét Thất Bảo Lôi Hồ biến hóa mà chậm một nhịp, sau khi phát hiện điều mà mọi người gặp phải hiển nhiên không dùng thần niệm đi dẫm lên vết xe đổ.
- Đây là cái gì?
- Trong đó chẳng lẽ chính là bí mật cùng chứng cớ mà Vũ Văn thế gia từ khai ngày ẩn giấu được Long Hòe lão tổ nói sao?
- Không đúng, khí tức này không đúng, chư vị đạo hữu phát giác cái gì không?
- Mau nhìn xem, hắc khí kia, hắc khí kia...
Rốt cục, một đạo rống to thê lương phá vỡ sự yên lặng của mọi người khó có thể tin lại không dám nói ra miệng:
- Mẹ kiếp là khí tức của ma la. Đây là ma la, dưới trú địa của Vũ Văn thế gia có khí tức của ma la. Long Hòe lão tổ chẳng lẽ muốn nói cho chúng ta biết Vũ Văn thế gia cùng ma la chi kiếp có liên quan sao?
- Sự thật ngay trước mắt, cái gì cấp tiên phong chống lại ma la, Vũ Văn thế gia này thì ra là tặc kêu bắt tặc!
- Vậy cũng chưa chắc, có lẽ là Vũ Văn thế gia một mực trấn áp ma la chỗ này không cho ra cũng chưa chắc không khả năng!
Vũ Văn thế gia rốt cuộc ở tu luyện giới giữ vững hình tượng tốt đẹp mấy vạn năm, đến hiện tại vẫn có người đang nói giúp cho Vũ Văn thế gia.
- Không thể nào! Nếu thật như vậy, Vũ Văn thế gia có gì giữ bí mật không nói? Có toàn bộ tu luyện giới tương trợ, cuối cùng tốt hơn Vũ Văn thế gia một nhà trấn áp!
- Đúng vậy, đây cũng không phải là chuyện may mắn gì, nói ra khiến cho danh vọng của Vũ Văn thế gia hắn ở tu luyện giới cao hơn. Vũ Văn thế gia gia tộc trú địa từ khai thiên đến bây giờ một mực tọa lạc trong Thương Sơn này, nói cách khác chỗ ma quật này từ khai thiên đến bây giờ một mực tồn tại. Vì sao bọn họ giữ bí mật không nói? Như vậy chính là phải có tính toán rồi!
- Này, này, chứng cớ mà vị Long Hòe lão tổ nói ở đâu, cho dù Vũ Văn thế gia thật đúng là có liên quan cùng ma la đại kiếp, đây cùng khai thiên âm mưu mà ông ta nói có quan hệ như thế nào?
Thuần Dương tu sĩ nọ nói giúp cho Vũ Văn thế gia lúc này mắt thấy mình sắp trở thành cái đích bị mọi người tập kích, vội vàng biến chuyển đề tài, tự rũ hết mọi liên đới.
- Được rồi, đừng ồn ào nữa!
Chính vào lúc này, sau khi Long Hòe lão tổ chống chịu thiên phạt rời đi, ba vị Chân Linh tu sĩ vốn nhất mực quan sát tình thế phát triển vào thời điểm này rốt cục không thể cầm lòng được nữa. Tiêu Bạch Vũ quát to một tiếng làm tất cả Thuần Dương tu sĩ còn dừng lại ở chỗ này cảnh giới bình khí ngưng thần:
- Lúc này không phải là thời điểm thảo luận âm mưu của Vũ Văn thế gia, trong huyệt sâu này lập tức có thứ sắp đi ra, nếu thật là ma la ra khỏi bí quật, xem ra lập tức là một cuộc tai nạn!
- Không sai!
Nguyên Tửu lão tổ cũng nói tiếp:
- Chư vị đều là sự tồn tại đứng đầu phương thế giới này, xem ra Long Hòe lão tổ trăm phương ngàn kế đem bọn ta hội tụ nơi này chính là vì mưu tính hôm nay. Thế nhưng lúc này bọn ta cũng không thể tránh né, nếu bọn ta không thể vào lúc này trấn áp ma la đại quân xuất hiện trong chỗ huyệt sâu, như vậy chuyện sau đối với khắp cả tu luyện giới mà nói tất nhiên là một tai nạn khổng lồ!
← Ch. 1503 | Ch. 1505 → |