← Ch.1759 | Ch.1761 → |
Bản vương nghe nói Tâm Ngự Tĩnh Tâm kiếm điển là dùng tâm ngự kiếm, tâm ngự thần. Tâm càng tĩnh kiếm ý càng mạnh, tâm loạn thì kiếm ý yếu. Tiểu cô nương, tức giận làm mệt người, có cần bản vương dập lửa giùm không?
Huyết Giao bién về bản thể, thân thể như dãy núi đỏ, dữ tợn xa xưa, sóng khí ngập trời. Có mây yêu tự động tụ tập trên bầu trời.
Một tiếng hú dài mang theo gió tanh đầy trời. Hơn mười tu sĩ Vũ Hóa cảnh thế hệ trước bị đánh bay, hai móng vuốt đẫm máu thò ra chộp Đan Đỉnh Quỷ thị.
- Thế giới hoa khai!
Ba thần nữ tế tự bạch y đứng ở ba hướng goc. quanh Thượng Quan Minh Tiêm, thân như tạc bằng ngọc, không nhúc nhích, lòng ngự kiếm. Bọn họ diễn hóa ra kiếm quyết trong lòng, hình thành đsoa hao thần to lớn nở trong không trung.
Thượng Quan Minh Tiêm là nhụy hao chính giữa, ba thần nữ tế tự bạch y là ba cánh hoa. Bốn người hợp thành một đỡ móng vuốt của Huyết Giao. (truyen)
Đây là kiếm quyết hợp kích, từ ý nghĩa nào đó bọn họ có thể điều động một phần lực lượng của thánh thần.
Nếu bốn thần nữ tế tự bạch y và một thần nữ tế tự hồng y hợp sức thì uy lực càng mạnh hơn.
***
Bên ngoài đánh nhau túi bụi, Phong Phi Vân hết hứng chơi bời.
Chưa gặp Thủy Nguyệt Đình đã bị chụp mũ dâm tặc, bắt cóc thần nữ tế tự bạch y, dâm nhục nàng. Nếu bị Thủy Nguyệt Đình biết chắc chắn nàng sẽ khinh thường hắn.
Mặc kệ kiếp trước có thật hay không, Phong Phi Vân không muốn bị Thủy Nguyệt Đình khinh thường. Phong Phi Vân cắn đầu lưỡi bình ổn huyết khí, cố gắng không để mình bị sắc đẹp dụ dỗ.
Phong Phi Vân thành công ngăn cản tà niệm, ngọn lửa trong bụng bị dập tắt.
Loại cảm giác này rất khó chịu, như miếng thịt đến bên miệng rồi, há mồm là cắn trúng ngay nhưng buộc phải ngậm miệng lại, trơ mắt nhìn cục thịt rơi xuống đất, có lẽ tương lai sẽ bị chó ngậm hay quạ cắp đi.
Phong Phi Vân không hối hận gì, muốn nữ nhân thì lúc nào cũng có. Phong Phi Vân kiềm chế bản thân tránh cho mâu thuẫn gay gắt với Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ngay từ đầu.
Phong Phi Vân có thể làm bao nhiêu chuyện xấu xa với nữ nhân xấu, nhưng với nữ nhân tốt phẩm hạnh đoan chính thì hắn không xuống tay được.
Nếu để tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thấy bộ dạng thần nữ tế tự bạch y bây giờ, dù Phong Phi Vân giải thích thế nào cũng không ai tin. Phong Phi Vân đã làm thì lo đến cùng, dốc sức bài trừ dâm độc trong người thần nữ tế tự bạch y.
***
Huyết Giao nói tục liên hồi:
- Ha ha ha ha ha ha! Bà nội nó, (com)cô nương này tu vi không tệ.
Thượng Quan Minh Tiêm nghe càng chói tai, tâm tình bình lặng suýt bị Huyết Giao làm rối loạn.
- Đối địch với Thủy Nguyệt Thiên Cảnh sẽ không có kết cuộc tốt, thiên nữ tán hoa!
Thượng Quan Minh Tiêm chuyển thanh kiếm, kiếm khí phát tán, mưa hao từ trên trời rơi xuống.
Huyết Giao không thèm để Thượng Quan Minh Tiêm vào mắt, nó chuẩn bị dốc hết sức, người phát ra huyết khí, vảy giao nhô lên. Huyết Giao càng lúc càng nanh tranh.
Vang tiếng gầm điếc tai, nhiều kiến trúc trong thành cổ sụp đổ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bốn tu sĩ thế hệ trước tu vi không tầm thường bay ra, bọn họ là danh túc nổi tiếng mấy ngàn vạn dặm, được gọi là đại hiền giả. Bọn họ cảm giác có yêu khí bốc lên nên chạy sang.
Trong đó có đẳng cấp vực chủ, đại hiền trung cổ thế gia, tông chủ đạo gia tông môn. Mỗi người là nhân vật kinh thiên động địa, môn nhân đệ tử khắp thiên hạ. Bọn họ định hợp tác trấn áp Huyết Giao.
Huyết Giao quẫy đuôi dài hất bay bốn đại hiền giả, miệng phun máu, linh khí vỡ nát rất thê thảm.
Cơ thể Huyết Giao to lớn nhìn xuống Trương Cổ Nguyệt, đôi mắt đỏ mắt.
Huyết Giao hỏi:
- Tiểu tử, ngươi muốn bị ăn tươi hay nuốt sống?
Trương Cổ Nguyệt sợ hãi chân run cầm cập, gã sớm nghe nói thái cổ thánh yêu tộc đáng sợ, hôm nay thấy Huyết Giao đại triển thần uy làm gã sợ teo tim.
Bốn đại hiền giả bị Huyết Giao quất cái đuôi đánh bị thương nặng, yêu vương thái cổ thánh yêu tộc đáng sợ như thế làm sao nhân tộc đối kháng nổi?
Tim Trương Cổ Nguyệt đập nhanh muốn rớt khỏi lồng ngực:
- Yêu... yêu vương đại nhân, người muốn mười vạn huyết thực chắc chắn ta sẽ gom đầy đủ thật nhanh...
Mồm máu gần ngay trước mắt, Trương Cổ Nguyệt nói sai một chữ là mất mạng.
Huyết Giao cuồng cười:
- Ngoan lắm, hai ngày nữa ta kêu Quy gia nhận ngươi làm tôn tử.
Ầm!
Một cây kích to màu vàng từ dưới đất bắn lên, cột sáng vàng vọt lên cao, cực kỳ nhuệ khí.
Mắt Huyết Giao lóe tia sáng lạnh, lắc người bay thẳng lên cao, né tránh mũi nhọn cây kích to.
Nam nhân cao tám thước giẫm đất vọt lên cao mấy vạn thước, cầm kích to quét hướng Huyết Giao.
Kích to biến thô cỡ cây cột, đằng đằng sát khí va chạm với móng vuốt của Huyết Giao bắn ra hỏa hoa.
Huyết Giao lạnh lùng cười:
- Tiểu tử nhà ngươi có chút bản lĩnh.
Thượng Quan Minh Tiêm từ hướng khác bay tới, cùng ba thần nữ tế tự bạch y hợp nhất thành đóa hoa thần to lớn, ngưng tụ thanh thần kiếm biển hoa chém xuống Huyết Giao.
Bốn đại hiền giả bị đánh bay cũng quay về, đứng bốn hướng đánh ra thần thông, hợp sức tấn công. Thần luyện bay ra từ tay bọn họ biến bầu trời thành biển sét.
Huyết Giao một mình đấu với chín cao thủ dễ như chơi. Tạo áp lực lớn nhất cho Huyết Giao là nam nhân cao tám thước cầm kích to.
Tu vi của nam nhân cao tám thước lợi hại hơn bốn đại hiền giả, sức chiến đấu rất kinh khủng, trong thế hệ trẻ đến cảnh giới thế này là rất ghê gớm.
Nếu tu vi của Huyết Giao không đến đỉnh Vũ Hóa đệ tứ trọng chưa chắc đánh lại nam nhân cao tám thước.
Thượng Quan Minh Tiêm, ba thần nữ tế tự bạch y hợp thành kiếm trận cũng rất đáng sợ, có lực lượng tổn thương Huyết Giao.
Mao Ô Quy nói:
- Tiểu tử Huyết Giao không tệ, không uổng công lão phu tài bồi nó.
Tây Môn Xuy Tiêu đứng trên nóc khách điếm tiên gia, nhíu mày nói:
- Không ổn, dù chín cường giả hợp sức không ngăn được nó, nếu Huyết Giao phát cuồng nuốt các tu sĩ nhân loại thì làm sao?
Mao Ô Quy cười nói:
- Yên tâm, nó không to gan như thế, chỉ cần ngăn cản đám người này cho Phong Phi Vân đủ thời gian.
Tây Môn Xuy Tiêu hỏi lại:
- Cho đù thời gian gì?
Mao Ô Quy biết lỡ mồm, ho khan:
- Cái kia... Mới rồi chúng ta bắt một tù binh, Phong Phi Vân đang tra khảo nàng cửa vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ở đâu.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Ra là vậy, hèn gì người Thủy Nguyệt Thiên Cảnh đánh tới cửa. Miễn không chết người thì chuyện này còn giải thích được.
Mao Ô Quy thầm nghĩ:
- Giải thích cái khỉ gì? Không chừng bây giờ thần nữ tế tự bạch y đã máu chảy thành sông, còn cơ hội đâu giải thích? Nhưng mối thù của Phong Phi Vân và Thủy Nguyệt thánh thần không nhỏ, đắc tội Thủy Nguyệt Thiên Cảnh cũng chẳng sao. Dù gì chúng ta có một tiêu thánh chống lưng, không sợ Thủy Nguyệt thánh thần xuống tay giết.
Mao Ô Quy nheo mắt ti hí.
***
Phong Phi Vân đang bài trừ dâm độc trong người thần nữ tế tự bạch y, nữ nhân xinh đẹp mở mắt ra. Thần nữ tế tự bạch y cảm giác toàn thân nhức nhối, xương cốt mềm nhũn, như bãi nước. cảm giác làn da lạnh lẽo, nàng tỉnh táo lại ngay.
← Ch. 1759 | Ch. 1761 → |