← Ch.1472 | Ch.1474 → |
"Ầm!"
Chỉ trong chốc lát, hỏa diễm phong bạo khổng lồ đã bốc lên, cao đến nghìn trượng, càn quét khắp hư không. Mặc dù cách rất xa, thế nhưng độ nóng đáng sợ của hỏa diễm vẫn khiến cho những người ở trên Đông Long đảo cảm nhận được. Một số người tu vi hơi kém còn cảm thấy kinh hãi khi máu trong cơ thể họ dường như muốn sôi trào...
"Hỏa diễm phong bạo thật là khủng khiếp!"
Trước phong bạo kinh thiên động địa như thế này, chiến trường Đông Long đảo đang rất hỗn loạn dần trở nên yên tĩnh. Từng ánh mắt mang theo sự sợ hãi nhìn chằm chằm vào hỏa diễm phong bạo. Dưới lực lượng hủy diệt này, cho dù là sắc mặt của cường giả như Huyền Ma cũng trở nên ngưng trọng.
"Hình như là tên tiểu tử kia phát động công kích..."
Đột nhiên, Tây Long Đảo Đại trưởng lão biến sắc, khiếp sợ thốt lên.
"Cái gì? "
Nghe vậy, Huyền Ma trợn trừng mắt. Hắn không thể tin nổi công kích khủng bố tới mức ngay cả hắn nếu bị cuốn vào ắt cũng lành ít dữ nhiều này lại do một tiểu tử Nhất tinh Đấu Thánh hậu kỳ thi triển ra hay sao?
"Thực lực của bằng hữu Long Hoàng bệ hạ đúng là không tầm thường. Có hắn giúp đỡ, Long Hoàng bệ hạ có thể nhẹ nhõm hơn một chút!"
Trong mắt đám trưởng lão Đông Long đảo hiện lên vẻ mừng rỡ. Suốt một đoạn thời gian vừa rồi gặp toàn chuyện xấu, đây coi như là một tin tốt khiến lòng người phấn chấn đi.
Bên trong hư vô, thân hình Tiêu Viêm nhanh chóng lùi về phía sau, lấy đan dược từ trong một cái bình ngọc ra bỏ hết vào miệng. Liên tiếp thi triển Hoàng Tuyền Thiên Nộ cùng với Ngũ Sắc Hỏa Liên khiến hắn tiêu hao tương đối lớn. Hơn nữa tại thời khắc cuối cùng, hắn còn ngưng tụ Tam Thiên Lôi huyễn thân thừa dịp linh hồn của tam đại Long Vương chưa thích ứng được xung quanh thì lặng lẽ xuất hiện phía sau, đồng thời dẫn bạo Phật Nộ Hỏa Liên thổi quét tam đại Long Vương tiến vào bên trong khu vực phá hoại khủng bố nhất của Hỏa Liên.
Một chiêu này cho dù là Đấu Thánh Tam tinh nếu không kịp đề phòng cũng phải bị trọng thương. Không ai có thể hiểu rõ uy lực của Hoàng Tuyền Thiên Nộ cùng với Phật Nộ Hỏa Liên hơn Tiêu Viêm, một cái chuyên về công kích linh hồn, cái còn lại mang lực lượng hủy diệt khủng bố. Hai chiêu này nếu như hợp nhất thì uy lực kinh người.
Phong bạo giống như một loại thiên tai từ trong không gian hư vô, nó điên cuồng phóng thích tất cả nhiệt lượng đáng sợ cùng với sóng xung kích hủy diệt khiến cho ngay cả Tiêu Viêm cũng không dám lại gần.
"Uy lực của Hoàng Tuyền Thiên Nộ cùng Phật Nộ Hỏa Liên tuy rằng rất mạnh, nhưng Thái Hư Cổ Long cũng không kém. Hơn nữa, ba người này thực lực siêu phàm, e rằng khó có thể đánh chết được bọn hắn."
Thân hình Tiêu Viêm vừa lui về phía sau vừa suy nghĩ, ánh mắt hắn lóe lên từng đạo quang mang.
"Rống! "
Tiêu Viêm vừa mới nghĩ đến điều này này thì Hỏa diễm phong bạo to lớn ở phía xa kia bỗng rung lên mạnh mẽ. Nó bắt đầu xoay chậm lại, từ trong đó truyền ra những tiếng long khiếu mang theo sát ý nồng đậm.
"Đúng là không chết!"
Nghe những tiếng long khiếu kia, trong lòng Tiêu Viêm bỗng cảm thấy nặng nề. Muốn một kích đánh chết ba tên Đấu Thánh Tam tinh quả là suy nghĩ viển vông.
"Oành! "
Tiếng long khiếu vừa vang lên không lâu thì một chiếc long trảo khổng lồ xé tan phong bạo. Ba con cự long cao cả nghìn trượng theo đó chui ra. Cặp mắt rồng to đùng đỏ vằn như máu của chúng nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm với vẻ căm thù.
Ba con cự long này chính là bản thể của tam đại Long Vương. Chỉ là lúc này trông bọn họ rất chật vật, máu tươi từ trên người chảy ra như suối. Một ít long lân bị nứt toát hơn phân nửa, trên người dày đặc các vết thương lớn nhỏ, có vài chỗ còn thấy cả xương trắng. Hiển nhiên, để có thể sống sót dưới uy lực của Hoàng Tuyền Thiên Nộ cùng với Phật Nộ Hỏa Liên thì bọn họ phải trả cái giá vô cùng lớn.
"Tiểu tạp chủng! Bổn vương sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!"
Ba tên cự long chiếm cứ cả không gian, Long uy nồng đậm tản ra. Vào lúc này thiên địa dường như đang run rẩy, thanh âm oán độc giống như tiếng sấm nổ vang vọng cả phiến hư không.
Đứng trước ba tên cự long, Tiêu Viêm chỉ giống như một con kiến nhỏ. Da mặt hắn khẽ giật giật, cốt dực sau lưng rung lên, thân hình tiếp tục lui về phía sau. Hiện giờ ba tên này nổi điên rồi, nếu đánh nhau với chúng thì lành ít dữ nhiều!
"Ầm ầm!"
Tiêu Viêm thân hình mới vừa lui lại thì tam đại Long Vương há cái miệng toàn những cái răng nanh bén nhọn phun ra ba cột sáng khổng lồ cao mấy trăm trượng, bên trong ẩn chứa lực phá hoại vô cùng lớn. Nếu bị đánh trúng, e rằng Tiêu Viêm sẽ hóa thành tro bụi.
"Phật Nộ Luân Hồi!"
Ba cột sáng to lớn kia trực tiếp phong tỏa mọi con đường né tránh của Tiêu Viêm. Lúc này sắc mặt Tiêu Viêm trở nên ngưng trọng. Bốn loại dị hỏa từ trong miệng bay ra sau đó cấp tốc bành trướng, hóa thành một vòng lửa khổng lồ ước chừng trăm trượng. Một loại lực lượng kỳ dị chậm rãi lan tràn. Đây chính là một loại đấu kỹ khác mà Tiêu Viêm lĩnh ngộ được trong khi tấn chức Đấu Thánh. -
Vòng lửa to lớn vừa mới hình thành thì ba cột sáng kia đã đồng thời đánh tới.
"Oành!!!"
Trong giây phút này, cả phiến thiên địa dường như yên tĩnh một cách quỷ dị. Từ trong vòng lửa phát ra một cỗ lực lượng kỳ dị. Và ngay sau đó, một cột sáng bắn ngược trở về.
"Phốc!"
Tuy rằng đã đẩy lùi được một cột sáng, thế nhưng chấn động từ vòng lửa vẫn khiến Tiêu Viêm phun ra một ngụm máu tươi.
"Ầm ầm!"
Hai cột sáng theo sát phía sau va chạm với cột sáng bị đẩy lùi, cuối cùng đều bị bắn ngược trở lại. Thế nhưng khi cột sáng cuối cùng bị đẩy lùi thì vòng lửa cũng nổ tung. Tiêu Viêm tiếp tục phun ra một ngụm máu, hắn cấp tốc lùi về phía sau mấy ngàn trượng.
"Rầm rầm! "
Trong ánh mắt kinh ngạc của tam đại long vương, ba cột sáng bị bắn ngược trở về oanh kích lên thân thể khổng lồ của họ. Lập tức thương thế đã thê thảm của bọn hắn giờ lại càng tồi tệ hơn.
"Giết hắn!!!"
Thanh âm điên cuồng rít gào trong không gian hư vô, cho dù là kẻ âm trầm nhất là Bắc Long vương lúc này cũng nổi giận. Tam đại Long vương cùng nhau liên thủ không những không thể giải quyết Tiêu Viêm mà còn khiến bọn họ chật vật thế này. Việc này mà truyền ra ngoài thì bọn hắn làm gì còn mặt mũi gặp ai nữa!!!
"Muốn giết ta sao? E rằng các ngươi cũng phải trả một cái giá không kém!!!"
Tiêu Viêm mạnh mẽ ổn định lại thân thể. Hắn lau sạch vết máu ở khóe miệng, khuôn mặt trở nên tái nhợt, trong đôi mắt hiện lên một tia điên cuồng. Tam đại long vương muốn đẩy hắn vào chỗ chết sao?
Tiêu Viêm há miệng phun ra một ngụm máu, hai tay biến ảo tạo ra một hư ảnh thủ ấn thật lớn bao phủ lấy thân thể.
"Grào!!!!"
Hư ảnh hiện lên, trong đầu Tiêu Viêm xuất hiện cảm giác mê muội. Hắn cắn chặt răng, lần thứ hai hắn lại thúc dục linh hồn lực thi triển Hoàng Tuyền Thiên Nộ!
Linh hồn trùng kích đáng sợ lại xuất hiện, sau đó tràn về phía tam đại Long Vương. Trong giây lát, ánh mắt đỏ vằn của tam đại Long Vương đều trở nên ảm đạm. Liên tiếp hai lần linh hồn trùng kích khiến bọn họ phải chịu thương tổn không nhẹ.
"Chết đi!!!"
Bắc Long Vương dẫn đầu chống cự lại linh hồn công kích. Thân hình to lớn khẽ rung lên, trong chớp mắt hóa thành một bóng người rồi nhanh chóng xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm. Sắc mặt lão trở nên dữ tợn, đánh ra một chưởng cực mạnh về phía lồng ngực của Tiêu Viêm.
"Phốc!!!"
Tiêu Viêm phun ra một ngụm máu lớn, nhìn vẻ mặt oán độc của tam đại long vương mà cất tiếng cười điên cuồng. Bàn tay hắn lay động, một đóa Tứ Sắc Hỏa Liên hiện lên. Sau đó giáng thật mạnh vào người Bắc Long Vương.
"Bạo!"
"Ầm!"
Hỏa liên lại tiếp tục bùng nổ đánh bay Bắc long vương ra ngoài ngàn trượng. Từ miệng lão liên tục hộc máu. Lão không thể ngờ rằng bản thân mình đã độc, Tiêu Viêm lại càng ác hơn, trực tiếp ăn miếng trả miếng.
Dùng chút sức lực cuối cùng thi triển hỏa liên đánh bay Bắc Long Vương. Lúc này, bên trong Tiêu Viêm đã bị một chưởng vừa rồi đánh nát. Nếu không phải thân thể của hắn cường hãn thì e rằng một chưởng kia của Bắc Long Vương đã khiến hắn tan xác.
Trong lúc Tiêu Viêm đang thở dốc thì hai luồng sáng mang theo sát khí kinh thiên phóng tới. Nam Long Vương cùng Tây Long Vương cuối cùng cũng ra tay. Lúc này, ánh mắt bọn hắn trở nên đỏ rực. Đường đường là tam đại long vương thế mà lại bị một tên tiểu bối đánh cho thê thảm thế này. Chỉ cần nghĩ đến là hai người lại cảm thấy tức sôi cả máu...
"Đồ con hoang! Chết đi cho bổn vương! "
Sắc mặt dữ tợn Nam Long Vương, cánh tay lão hóa thành một cái long trảo khổng lồ, vỗ thật mạnh vào đầu Tiêu Viêm. Nếu trúng một chưởng này, e rằng đầu hắn sẽ nát như một quả dưa.
Nhìn long trảo càng lúc càng phóng đại lên trong mắt, thân hình Tiêu Viêm run rẩy kịch liệt. Dưới uy hiếp của tử vong, trái tim ở bên ngực trái của hắn đột nhiên nhảy lên, huyết mạch kỳ dị ẩn sâu trong tâm tạng lặng lẽ chảy xuôi, nhanh chóng hợp với mạch máu trong cơ thể hắn...
"Phanh, phanh, phanh! "
Mà khi huyết mạch này bắt đầu dung nhập vào cơ thể thì Tiêu Viêm cảm giác được lực lượng vốn đã tiêu hao gần hết trong nháy mắt được bổ sung đầy đủ trở lại, hơn nữa còn sung mãn hơn trước rất nhiều.
"Đây là... ???"
Biến cố này làm cho Tiêu Viêm ngẩn ra, nhưng trong tích tắc đã lấy lại tinh thần. Ngay khi Tiêu Viêm chuẩn bị tránh né thì bỗng nhìn thấy một luồng sáng màu vàng sáng chói xoẹt qua.
"Xuy! "
Ánh mắt Tiêu Viêm trở nên khiếp sợ bởi lúc này hắn nhìn thấy cánh tay Nam Long Vương bị cắt cụt tới tận gốc, mà chỗ cắt lại rất trơn nhẵn.
Từ trong kinh ngạc tỉnh lại, Tiêu Viêm quay đầu ra nhìn. Trong hư không, một thân ảnh xinh đẹp màu tím chậm rãi bước đến. Trong tay nàng là một thanh trường kiếm màu vàng giống như làm từ nước, chầm chậm chuyển động. Lực lượng hủy diệt không một tiếng động bắt đầu lan tràn. Đồng thời, một giọng nói mang theo uy áp kỳ dị ẩn chứa sự băng lãnh truyền tới.
"Ngươi dám động đến hắn, bổn hoàng sẽ tống ngươi vào Long ngục vĩnh viễn không được siêu sinh!!!"
← Ch. 1472 | Ch. 1474 → |