← Ch.0153 | Ch.0155 → |
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, không lập tức phái người đi giải quyết vấn đề Yêu Nghĩ Hoàng hả? Nếu mảnh đất kia bị phá hủy, ta sẽ tự tay lột da của các ngươi ra làm thảm chùi chân." Dương Khoát chửi ầm cả lên, khuôn mặt giận dữ đỏ bừng.
"Dạ dạ dạ..."
Dương Mãn Tham và Dương Mãn Thiên đành phải gật đầu cho qua chuyện, Chu Thực cũng oan ức không dứt. Một chủ ý tốt như vậy kết quả lại hỏng bét ngay lúc sắp thành công, ngược lại bị gia chủ Dương gia mắng to một trận.
"Để cho Dương Lô dẫn dắt năm gia thần nội tộc đi dọn dẹp mấy thứ đó." Dương Mãn Tham nói.
"Ừ, không phải là chúng ta làm hư mà. Tại sao phụ thân cũng mắng chúng ta chứ?" Dương Mãn Thiên tức giận bất bình nói.
Thực lực Dương Lô xếp hạng trước mười ở Dương gia, tương đương với Dương Lãnh Thương mà Sở Mộ từng gặp ở trên Tù đảo. Tính cách âm tàn, hành động sắc bén, là một thanh lợi khí của Dương gia, rất nhiều lúc Dương gia không thích hợp ra mặt là do Dương Lô âm thầm giải quyết.
Hai người nhanh chóng ra lệnh cho Dương Lô và năm tên gia thần khác đi làm nhiệm vụ. Những người có thể tiến vào hàng ngũ gia thần nội tộc của Dương gia đều là cao thủ nhất lưu, sáu người này đi giải quyết Yêu Nghĩ Hoàng hẳn là không thành vấn đề.
Lạc Dạ Lĩnh, trụ sở Sở gia.
Một con Quang Minh Giác Thú chạy như điên bên trong sơn lĩnh, nhanh chóng tiến vào trong trụ sở, trên lưng nó chính là Sở Ti.
"Thiếu gia, tiểu thư, các ngươi không có việc gì chứ?" Sở Ti từ trên lưng Quang Minh Giác Thú nhảy xuống, khẩn trương quan sát Sở Mộ và Sở Y Thủy.
"Làm sao vậy? Râu Đen đại thúc?" Sở Y Thủy nháy mắt nhìn Sở Ti râu ria rậm rạp, khả ái hỏi.
"Chúng ta nhận được tin tức có một đầu Yêu Nghĩ Hoàng xâm lấn thổ địa ở chung quanh đây, hình như là di chuyển về phía Lạc Dạ Lĩnh của chúng ta. Gia chủ bảo ta hoả tốc chạy tới nơi này dẫn các ngươi rời khỏi." Sở Ti bộ dạng lo âu hồi đáp, vừa nói vừa híp mắt cố ý nhìn về nơi xa, tìm xem đám mây yêu khí của Yêu Nghĩ Hoàng có bay tới Lạc Dạ Lĩnh hay không.
"À, lúc xế chiều ta cũng nhìn thấy một ít yêu khí ngưng tụ thành mây, nhưng nó dừng lại ở lãnh địa Dương gia rồi, hình như đã bắt đầu sinh sôi nẩy nở trong đó." Sở Mộ nói vô cùng bình thản.
"Là ở lãnh địa Dương gia?" Sở Ti kinh ngạc hỏi.
Sở Mộ gật đầu nói: "Hoàng hậu Nghĩ tộc chỉ khi nào muốn tìm một khu lãnh địa khác mới có thể tản mát ra yêu khí thành mây."
Sở Ti há miệng, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ tĩnh táo như thường kia, cảm giác chuyện này hình như có cái gì đó kỳ lạ.
"Chúng ta không có việc gì, Sở Ti đại thúc hãy về trước đi, sau khi trợ giúp Y Thủy tìm được Hồn sủng, chúng ta tự nhiên sẽ trở về." Sở Mộ nói.
Sở Ti còn muốn nói điều gì, nhưng Sở Mộ kiên quyết hối thúc Sở Ti trở về. Vì thế Sở Ti cũng không nói gì được nữa, ra lệnh cho các gia thần ở Lạc Dạ Lĩnh lưu tâm coi trọng tiểu thư và thiếu gia rồi mới vội vã rời khỏi.
Nhìn thấy Sở Ti rời khỏi, trên mặt Sở Mộ chậm rãi hiện lên nụ cười thống khoái. Nếu như đã quyết định muốn trả thù Dương gia, Sở Mộ làm sao có thể để cho lãnh địa của bọn họ bình yên vô sự được? Hơn nữa, Sở Mộ còn muốn hủy diệt triệt để nguồn sống của Dương gia, đây chỉ là bước đầu mà thôi.
Nhìn đám mây yêu khí ở phía chân trời, Sở Mộ nói thầm:
"Dương gia nhất định sẽ phái người tới dọn dẹp Yêu Nghĩ Hoàng, hừ hừ, đã lâu không có đại khai sát giới rồi."
Đoán được người của Dương gia sẽ phái cao thủ đến lãnh địa dọn dẹp Yêu Nghĩ Hoàng, Sở Mộ cũng sử dụng quyền lực Yểm thiếu trong Yểm Ma cung của mình. Từ bên trong trụ sở Yểm Ma cung ở Cương La thành, điều ra mười tên sát thủ cấp bậc Hồn Sư, âm thầm mai phục trong lãnh địa Dương gia chờ đợi con mồi.
Bên trong lãnh địa Dương gia.
Một trang viện khá lớn tọa lạc gần sơn cốc, hai bên sơn cốc là vách núi dựng đứng cao chót vót.
Vào giữa ban đêm, Sở Mộ mặc y phục dạ hành khống chế Dạ Lôi Mộng Thú lặng lẽ tiếp cận trang viện Dương gia. :
Phía sau Sở Mộ là mười tên sát thủ Yểm Ma cung cũng mặc y phục dạ hành đen thui, mỗi sát thủ khống chế Hồn sủng không giống nhau, trong quá trình di chuyển xuyên quan sơn lĩnh không hề phát ra một chút thanh âm nào.
"Ngươi, tới phía trước xem xét người của Dương gia đã tới chưa? Những người khác theo ta cùng nhau giết đi vào, nhớ kỹ, một tên cũng không chừa lại." Sở Mộ lạnh lùng nói.
"Vâng!" Mười tên sát thủ Yểm Ma cung lập tức gật đầu, bắt đầu hành động.
Sở Mộ đã quyết định đại khai sát giới làm sao chỉ giết chết mấy người Dương gia phái tới đơn giản như thế chứ? Hắn vô cùng dứt khoát xử lý hết toàn bộ những gia thần và thành viên có mặt trong lãnh địa Dương gia này luôn, một mảnh giáp cũng cương quyết không lưu.
Một biển lửa đỏ bừng chói sáng nhìn thấy mà giật mình nở rộ giữa trời đêm, tiếng người kêu thảm thiết và Hồn sủng rên rỉ vang thành một mảng hỗn loạn, không ngừng quanh quẩn ở trong sơn cốc yên tĩnh, máu tươi chảy xuôi men theo khe núi từ từ hội tụ thành dòng suối chảy xuống phía dưới.
Sát thủ Yểm Ma cung là một đám lòng dạ độc ác, bọn họ đều được Yểm Ma cung huấn luyện đủ các loại hành động nghiêm khắc nhất, tàn bạo nhất, cuối cùng đạt được thành tựu nhất định mới phân công đến những địa phương hẻo lánh trên đại lục chịu trách nhiệm bảo hộ yếu nhân hoặc làm tay sai cho nhóm cao tầng.
Thủ lĩnh của mười tên sát thủ Yểm Ma cung này là người đạt tới danh hiệu cấp sáu, tên là Hà Lãng. Thực lực xếp hạng trước mười ở chi nhánh Cương La thành, người này chỉ có thể nói là lòng lang dạ sói, giết người như ngóe mà nổi danh. Lần này nghe theo Hằng Hải Yểm thiếu điều khiển chính là phụng mệnh Hạ Nghiễm Hàn, cần phải dốc toàn lực phụ trợ Hằng Hải Yểm thiếu tiến hành trả thù Dương gia.
Hà Lãng đã sớm nghe nói cái tên Hằng Hải Yểm thiếu, vốn trong lòng không quá coi trọng người thanh niên không tới hai mươi tuổi này, chẳng qua thuần túy là phục tùng theo chức trách mà thôi.
Nhưng mà tối hôm nay nhìn thấy thanh niên này giết người cực kỳ trấn định và hờ hững, Hà Lãng cũng không nhịn được cảm thấy kinh ngạc. Nhất là Sở Mộ giết người còn nhiều hơn cả hắn, thuần thục hơn cả hắn, Hà Lãng cũng không nhịn được tỏ vẻ sợ hãi. Người thanh niên này đạt tới cảnh giới giết người hình như còn cao hơn sát thủ chuyên nghiệp như hắn. Tù đảo vương giả không hổ là Tù đảo vương giả mà, một người duy nhất sống sót trong ba ngàn đúng là không hề khoa trương chút nào.
"Yểm thiếu, bọn họ tới." Một sát thủ Yểm Ma cung canh gác bên ngoài sơn cốc khống chế Phong Bạo Ưng xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, nhanh chóng báo cáo.
Sau khi hạ xuống đất, gã sát thủ Yểm Ma cung cố ý nhìn lướt qua đống thi thể nằm rải rác khắp nơi, vẻ kinh ngạc trong mắt càng lúc càng đậm. Không nghĩ tới ba mươi gia thần có mặt trong trang viên Dương gia thế mà lại bị tàn sát sạch sẽ trong thời gian ngắn như thế, ngay cả thi thể của Hồn sủng cũng chất thành đống ở gần mấy bức tường.
"Ừ, đi tới trước thôi, không nên để cho bọn họ ngửi thấy mùi máu tươi rồi sinh ra cảnh giác." Sở Mộ gật đầu, nhảy lên trên người Dạ Lôi Mộng Thú, bảo Mạc Tà cũng bị máu tươi nhuộm đỏ bộ lông chạy theo bên cạnh mình.
Mười tên sát thủ cũng không do dự, lập tức nhảy lên trên lưng Hồn sủng đi theo phía sau Sở Mộ, dựa vào Dực hệ Hồn sủng mở đường ở phía trước, đám người tanh máu này chạy thẳng tới trước nghênh đón những thành viên Dương gia phái tới dọn dẹp Yêu Nghĩ Hoàng.
Sau giờ ngọ chính là thời gian ánh mặt trời ấm áp sáng chói dần dần buông xuống Lạc Dạ Lĩnh, sườn núi xanh biếc mờ ảo diễm lệ, thực vật tươi tốt nghiêng ngã đung đưa theo làn gió, đủ loại động vật tự do hoạt động ở chung quanh, nơi này thật sự là một mảnh bình yên làm cho lòng người thư thái.
"Ca ca, đám mây yêu khí ở bên kia hình như càng lúc càng lớn aa...aaa? Có thể lan tràn đến chỗ chúng ta hay không?" Sở Y Thủy hơi lo lắng nhìn về phía lãnh địa Dương gia ở nơi xa, nhỏ giọng hỏi.
"Không biết, đó là một con cao đẳng cấp thống lĩnh Yêu Nghĩ Hoàng, thực lực đạt đến bảy đoạn nên rất mạnh. Nhưng mà nó chỉ có khả năng khống chế yêu khí trong phương viên vài chục dặm thôi, nhiều lắm là hủy diệt lãnh địa Dương gia chứ không thể nào lan đến gần chúng ta được." Sở Mộ nói.
"Ca ca hiểu rất nhiều chuyện nha!"
Sở Y Thủy lập tức nở nụ cười vui vẻ, bày ra bộ dạng cực kỳ sùng bái.
Sở Mộ chỉ nhếch môi cười cười không nói.
Vào ban ngày, Sở Mộ là một vị ca ca rất có kiên nhẫn phụng bồi đường muội tìm kiếm Hồn sủng mới. Khi màn đêm buông xuống, Sở Mộ sẽ gặp hóa thân thành ác ma giết người như ngóe, hai tay dính đầy máu tanh, tàn sát kẻ thù không thèm chớp mắt.
Sở Mộ có đầy đủ kiên nhẫn từ từ hành sự, suốt thời gian gần một tháng đều phụng bồi đường muội Y Thủy lựa chọn Hồn sủng với yêu cầu cực kỳ hà khắc.
Trên thực tế trong thời gian một tháng này, Sở Mộ cơ hồ mỗi đêm đều có thể săn bắt vài con cấp chiến tướng Hồn sủng chất lượng tốt, nhưng Sở Mộ không có trực tiếp đưa cho Sở Y Thủy.
Cũng không phải là Sở Mộ không bỏ được chút ít tiền tài này, mà là Sở Mộ biết một Hồn sủng sư cường đại chân chính không thể nào chấp nhận người khác tặng cho Hồn sủng, mà người đó sẽ tự mình lựa chọn Hồn sủng thích hợp nhất.
Ví dụ Hồn sủng là lợi khí chiến đấu, vậy thì Hồn sủng sư như Sở Y Thủy khẳng định không thể lựa chọn vũ khí trầm trọng như đại đao, búa rìu được. Mà phải sử dụng đoản kiếm, nhuyễn kiếm nhẹ nhàng, xảo diệu mới có thể phát huy ra ưu thế chiến đấu lớn nhất.
Trong quãng thời gian một tháng, Sở Y Thủy học được rất nhiều thứ từ Sở Mộ, nói thí dụ như phán đoán các loại Hồn sủng từ bề ngoài, nắm chắc quá trình chiến đấu, khống chế Hồn sủng tốt hơn, còn có phương pháp vận dụng các loại kỹ năng. Vì thế thực lực Sở Y Thủy trong lúc vô tình đã tăng lên một mảng lớn.
Cuối cùng Sở Mộ nhận thức được một con Hồn sủng đạt được yêu cầu, cho phép Sở Y Thủy ký kết hồn ước với bốn đoạn bốn giai Yêu Linh Điệp.
Thật ra Sở Mộ lúc ban đầu đã cảm thấy nha đầu thông minh giống như Sở Y Thủy nên khống chế Hồn sủng Yêu Linh Điệp nhanh nhẹn, tốc độ cao, có khả năng ngự phong là thích hợp nhất. Trải qua một tháng sàng chọn, Sở Mộ đã lựa chọn cho Sở Y Thủy một con Yêu Linh Điệp phẩm chất tối ưu.
Sở Mộ bắt cho Sở Y Thủy con Yêu Linh Điệp có tư chất các phương diện thuộc tính rất cường hãn, hơn nữa thiên phú Phong hệ trọng yếu nhất đã tiếp cận với thiên phú Băng hệ của Băng Không Tinh Linh.
"Cấp năm hồn tinh hai thuộc tính Yêu Linh hệ, Phong thuộc tính?" Trên đường trở về gia tộc, Sở Y Thủy kinh ngạc trợn mắt nhìn lễ vật nho nhỏ Sở Mộ đưa cho mình, dùng tay nhỏ nhắn che kín miệng, hai mắt long lanh không dám tin tưởng nhìn sang Sở Mộ.
"Yêu Linh Điệp của ngươi còn có một chút thiếu sót, chính là sinh mệnh lực không đủ cường ngạnh, ngươi phải bổ sung cho nó thêm Yêu Linh thuộc tính, dĩ nhiên chủ yếu nhất vẫn là cường hóa Phong thuộc tính. Viên hồn tinh này có thể đền bù thiếu sót cho Yêu Linh Điệp, sau đó tiếp tục cường hóa Phong thuộc tính là tốt rồi." Sở Mộ nói.
Sở Y Thủy chỉ ngây ngốc nhìn viên cấp năm hồn tinh ở trong tay, thật lâu sau vẫn không thể khôi phục tinh thần lại. Sở Y Thủy cũng không ngốc, nhờ có sự giúp đỡ của Sở Mộ thì nàng mới có thể bắt sống con Yêu Linh Điệp giá trị năm vạn kim tệ này. Hồn sủng cấp chiến tướng có giá trị đạt tới năm vạn đã là cao lắm rồi, dù sao Hồn sủng sơ đẳng cấp thống lĩnh bình thường chỉ đạt tới mười vạn kim tệ là cùng.
Mà bây giờ Sở Mộ lại đưa ra một viên cấp năm hồn tinh hai thuộc tính có giá trị ít nhất là năm vạn kim tệ, tính ra đã là mười vạn bằng với một con sơ đẳng cấp thống lĩnh Hồn sủng.
Có lẽ sau khi cường hóa và đề thăng giai đoạn, Yêu Linh Điệp cũng không phải là đối thủ của sơ đẳng cấp thống lĩnh. Nhưng mà Yêu Linh Điệp là Hồn sủng cấp chiến tướng, ở cấp bậc Hồn Sĩ có thể triệu hoán nó ra chiến đấu chắc chắn chiếm cứ ưu thế rất lớn.
"Ca ca, cái này cho ta thật hả?"Sở Y Thủy chớp chớp mắt hỏi lại.
"Ừ, phải giữ bí mật, không được nói cho người khác biết." Sở Mộ nói.
"A.. aa...aaa, ca ca đối xử với Y Thủy thật tốt quá." Sở Y Thủy hưng phấn đến mức nước mắt cũng khẽ lăn lăn trên má rồi, nhiệt tình ôm lấy cổ Sở Mộ, bộ ngực nhỏ mềm mại áp chặt vào người hắn, cứ thế hôn lấy hôn để lên mặt hắn, chốc lát sau hai má hắn đã ướt nhẹp.
Sở Mộ thật sự không ngờ nổi bỗng nhiên bị đường muội cường bạo, bộ dạng lúng túng ho khan mấy cái tránh khỏi xấu hổ. Mặc dù Sở Mộ vẫn đối đãi tiểu nha đầu này như muội muội, nhưng trên thực tế Sở Y Thủy đã mười lăm tuổi rồi, thân thể đã bắt đầu trổ mã xinh đẹp, ngây thơ hấp dẫn ánh mắt người ta không ít.
Sở Mộ biết mình không có liên hệ máu mủ với thành viên Sở gia. Nếu như Sở Y Thủy còn áp tới không hề e dè như thế, sợ ràng Sở Mộ sẽ chịu không nổi sinh ra vài ý nghĩ kỳ quái.
Thời gian một tháng qua đi, Sở Mộ không thể nào đơn thuần dẫn Sở Y Thủy đi tìm kiếm và lựa chọn Hồn sủng. Trong khoảng thời gian này, Chiến Dã từ ba đoạn năm giai nhanh chóng tăng cường lên tới ba đoạn tám giai, Sở Mộ dự định khi trở lại Cương La thành sẽ cho nó sử dụng cấp sáu hồn tinh tiến hành điều huấn.
Ba đoạn Hồn sủng dùng cấp sáu hồn tinh điều huấn có thể nói là tương đối nguy hiểm, dù sao năng lượng tồn tại trong cấp sáu hồn tinh quá mức khổng lồ, một khi Hồn sủng không thể hoàn toàn hấp thu sẽ tạo thành thương tổn không tốt. Vì thế dưới tình huống bình thường, ba đoạn Hồn sủng nhiều nhất chỉ có thể sử dụng cấp bốn hồn tinh điều huấn.
Thế nhưng, Chiến Dã có huyết thống Trùng hệ, mà đặc điểm lớn nhất của Trùng hệ chính là sinh mệnh lực cường đại, ở trình độ ba đoạn miễn cưỡng thừa nhận cấp năm hồn tinh sẽ không thành vấn đề.
Về phần Chiến Dã lại có thiên phú Trùng hệ có thể nói là biến thái để hình dung, năng lực tự lành mạnh gấp sáu lần những Hồn sủng khác, sinh mệnh lực tự nhiên cũng nhiều gấp ba lần những Trùng hệ Hồn sủng khác. Sở Mộ cảm thấy sử dụng cấp sáu hồn tinh điều huấn cũng không có bao nhiêu vấn đề.
Sử dụng cấp sáu hồn tinh tiến hành điều huấn cho Chiến Dã nhất định là lãng phí một ít năng lượng. Nhưng mà vì có thể đền bù thiếu sót Thú thuộc tính của Chiến Dã, Sở Mộ vẫn cương quyết nện một đống tiền lên trên người nó.
"Tứ đệ, ngươi ở Lạc Dạ Lĩnh có nghe nói gì không? Ha ha ha, quả thực đại khoái nhân tâm mà, mấy cái tên Dương gia kia không có chuyện gì đi trêu chọc Yêu Nghĩ Hoàng, kết quả là Yêu Nghĩ Hoàng chạy tới lãnh địa bọn họ làm tổ, sinh sôi nẩy nở càn quét khắp nơi, lại còn giết sạch tất cả gia thần ở nơi đó. Bọn họ dọn dẹp hơn hai mươi ngày hao tổn không ít Hồn sủng, cuối cùng mới xử lý được Yêu Nghĩ Hoàng, chỉ có điều kết quả là lãnh địa cũng bị phá hủy, bây giờ nhiều lắm chỉ coi như là một khối lãnh địa cấp hai thôi. Ha ha ha!" Sở Trữ vừa mới nhìn thấy Sở Mộ trở về lập tức cười phá lên thông báo tin tức mới nhất.
"Đúng là rất sảng khoái." Sở Mộ cười nói.
Đêm đó, sau khi Sở Mộ giết sạch tất cả gia thần Dương gia đã dẫn Yêu Nghĩ Hoàng và đám Yêu Nghĩ con tới trang viên Dương gia gặm nhấm toàn bộ thi thể không còn một mống, không hề lưu lại một dấu vết nào. Mặc dù đám người Dương gia cảm thấy chuyện này rất quỷ dị, nhưng cuối cùng đành phải quy kết thảm án cho là Yêu Nghĩ Hoàng tập kích.
Dĩ nhiên, đối với Sở Mộ thì đây chỉ là một lần giáo huấn nho nhỏ, bởi vì hành động trả thù chân chính bây giờ chỉ mới bắt đầu mà thôi.
← Ch. 0153 | Ch. 0155 → |