← Ch.0263 | Ch.0265 → |
Huyết Viêm có thể gia tăng ý chí chiến đấu của Hồn sủng, hiện giờ bị Huyết Đồng Cuồng kích thích, không chỉ Mạc Tà hoàn toàn bộc phát tiềm lực, ngay cả lực lượng Huyết Viêm cũng được tăng cường.
Mạc Tà đã đạt tới sáu đoạn bảy giai, Hồn Chủ Sở Mộ thi triển Huyết Đồng Cuồng hiển nhiên tạo ra hiệu quả mạnh hơn trước kia rất nhiều. Ngay khi được gia trì hồn kỹ, thực lực Mạc Tà lập tức đạt tới sáu đoạn chín giai đỉnh phong, đến gần bảy đoạn.
Cẩn Nhu công chúa từng chứng kiến Sở Mộ buông thả Huyết Đồng Cuồng, nếu Sở Mộ đã lựa chọn thi triển hồn kỹ, vậy thì nàng không cần ngần ngại gì nữa.
Cẩn Nhu công chúa nhẹ nhàng niệm chú ngũ, ý định thi triển hồn kỹ khác với Huyết Đồng Cuồng, không hề trực tiếp tăng cường giai đoạn Hồn sủng. Mà nàng nhận thấy Mạc Tà vẫn chiếm cứ ưu thế tốc độ nhanh hơn Băng Oánh của mình một chút, vì thế Lăng Băng Chi Trớ Ấn Yêu Hồ thi triển kỹ năng nhiều khi hao phí sức lực vô ích. Hiện tại nàng quyết định thi triển hồn kỹ Mê Ảnh Hoàn có thể trực tiếp gia tăng tốc độ cho Hồn sủng.
Mặc dù Mê Ảnh Hoàn có hiệu quả không bằng Huyết Đồng Cuồng, nhưng mà ở trong chiến đấu thì Mê Ảnh Hoàn vẫn phát huy tác dụng cụ thể.
"Ngao ô ô ô!"
Dựa vào hiệu quả Huyết Đồng Cuồng, ý chí chiến đấu của Mạc Tà càng thêm mạnh mẽ, Song Miện Diễm lập tức điên cuồng bốc cháy, bắt đầu có xu hướng chèn ép Lăng Băng lùi ngược về phía sau.
Bốn chân khẽ tụ lực rồi bộc phát, Mạc Tà biến mất ở giữa chiến trường vô cùng quỷ dị, trong nháy mắt này cơ hồ tất cả thanh niên đồng lứa ngồi trên khán đài không thể nào tìm ra bóng dáng Mạc Tà.
"Huyễn Ảnh." Sở Mộ hờ hững phát ra mệnh lệnh.
Chốc lát sau, Mạc Tà đột ngột xuất hiện ở trước mặt Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ, nhưng không chỉ là một thân ảnh.
Bốn Mạc Tà tỏa sáng Miện Diễm đồng thờ xuất hiện, hoàn toàn không có cách nào phân biệt đâu là thật đâu là giả.
"Miện Diễm trảo."
Thân thể tràn đầy lực lượng nhanh chóng nhảy lên, nhất thời bốn móng vuốt sắc lạnh xé rách không khí, thực lực tiếp cận bảy đoạn Mạc Tà cộng thêm cấp sáu toàn thể tiến công hồn trảo hỗ trợ, uy lực một kích này rõ ràng đã đạt tới cấp tám.
Tấn công cấp tám cơ hồ có thể tất sát hầu hết tám đoạn Hồn sủng chưa cường hóa trở xuống.
Bốn đạo trảo nhận nhìn thấy lướt qua nhanh như chớp, tất cả mọi người ngồi bên ngoài quan sát lập tức hít vào một hơi lạnh lẽo. Mấy tên thanh niên thường xuyên vỗ ngực tự xưng cao thủ của Đại Sở thế gia cũng âm thầm tự hỏi, liệu Hồn sủng của mình có thể ngăn nổi một kích kinh khủng này hay không?
Thế công sắc bén, cường hãn cỡ đó làm sao mà ngăn cản?
Thế nhưng, ngay khi trảo nhận Mạc Tà sắp chạm vào mục tiêu, Sở Mộ lại nhíu mày rơi vào trầm tư. Bởi vì trong lúc Mạc Tà phát ra công kích, thân thể Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ bỗng nhiên mơ hồ kỳ lạ.
Bốn đạo trảo nhận phân liệt thân thể Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ thành từng mảnh, hình ảnh đối phương cũng dần dần tan rã vào trong không khí.
"Mạc Tà, Diễm Đạp." Sở Mộ đột nhiên ý thức được Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ đã thành công né tránh Mạc Tà công kích, trong lòng căng thẳng vội vã ra lệnh cho Mạc Tà thi triển kỹ năng gia tốc.
Mạc Tà vốn có ưu thế tốc độ tuyệt đối, hiện tại dựa vào hiệu quả Huyễn Ảnh thì ngay cả Yêu Linh cấp thống lĩnh cũng rất khó đánh trúng thật thể của nó.
Nhưng mà một cảnh tượng làm cho Sở Mộ kinh ngạc xuất hiện, Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ của tiểu công chúa không những hoàn toàn né tránh công kích, mà còn dư lực chuẩn bị phản kích ngược lại. Cũng may kỹ năng Mê Ảnh Hoàn xuất hiện một ít sơ hở giúp cho Sở Mộ nhận ra con Yêu Hồ kia không còn đứng tại chỗ cũ, sợ rằng sau khi Mạc Tà kết thúc công kích sẽ bị đối phương phản kích trọng thương rồi.
Mạc Tà không bao giờ nghi ngờ mệnh lệnh của Sở Mộ, cơ hồ trong nháy mắt Sở Mộ ra lệnh, bốn chân Mạc Tà đã rực sáng Diễm Đề lướt qua một bên.
Trong lúc Mạc Tà vừa mới chuyển hướng ở giữa không trung. Một khối Hàn Băng khổng lồ đã xuất hiện ngay vị trí cũ, phạm vi bao phủ lên tới năm mươi thước cực kỳ kinh khủng.
Theo sau thanh âm niệm chú ngữ lanh lảnh giữa bầu trời, nhất thời khối Băng Kính khổng lồ kia bỗng nhiên nát bấy, vô số Lăng Băng trảo từ trong mặt kính bóng loáng lao thẳng ra ngoài. Ngàn trảo vạn nhận bay múa đầy trời, không còn chỗ nào có thể né tránh, tất cả mọi người ở bên ngoài tự nhiên có cảm giác một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, xuyên thẳng lên não. Một cú phản đòn quá ngoạn mục rồi.
Đồng dạng là công kích uy lực cấp tám, nhưng kỹ năng lần này có vẻ mạnh hơn một chút, số lượng trảo nhận cũng nhiều hơn, hoàn toàn đủ sức tất sát một đám tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh chưa cường hóa.
Sau khi ngàn vạn Lăng Băng trảo nhận công kích xuất hiện ở giữa chiến trường, ánh mắt tất cả mọi người nhanh chóng tập trung vào người Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, mồ hôi lạnh trào ra ướt đẫm y phục. Nếu như chậm thêm một chút thì Cửu Vĩ Yêu Hồ phòng ngự yếu kém sẽ hóa thành mảnh nhỏ trong khoảnh khắc đó rồi.
Sở Mộ Nhìn thấy một màn kinh khủng như thế cũng sợ hãi vô cùng, Cẩn Nhu công chúa khống chế con Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ này đúng là quá mức cường đại rồi. Nhờ có hiệu quả Mê Ảnh Hoàn giúp cho tốc độ Băng Hồ gia tăng lên bằng với Mạc Tà, cho dù Mạc Tà có hiệu quả Huyết Đồng Cuồng gia trì cũng không thể giành lấy thượng phong, thậm chí thiếu chút nữa thiệt thòi lớn rồi.
"Băng Oánh, Yêu Hồ Trớ Ấn." Tiểu công chúa híp mắt lại nhìn chằm chằm vào Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ đang cật lực né tránh, nhỏ giọng ra lệnh cho Hồn sủng thay đổi chiêu thức.
Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ có kết tinh Song Miện Diễm. Trên trán Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ cũng có một loại ấn ký đặc thù.
Tốc độ chân thật của Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ không có cách nào ngang bằng Cửu Vĩ Yêu Hồ, nhưng ấn ký Trớ Ấn trên trán có nghĩa là lực lượng Yêu Linh của nó mạnh hơn Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ rất nhiều.
Kỹ năng Yêu Linh - Trớ Ấn.
Ấn ký đặc thù trên trán Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ lập tức lóe lên quang mang yêu dị, vô số hoa văn tà dị dần dần bay ra khỏi ấn ký, nhanh chóng lớn lên hóa thành một cái Trớ Ấn hoa mỹ sáng rực.
"Ngao ô ô !"
Theo sau Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ tru dài văng vẳng khắp không gian, nhất thời Yêu Hồ Trớ Ấn bộc phát tia sáng màu trắng bạc chói mắt, luồng sáng mạnh mẽ bao phủ Mạc Tà đang di chuyển, sau đó chậm rãi ngưng tụ trên đỉnh đầu Mạc Tà một cái Trớ Ấn giống y như đúc.
Yêu Hồ Trớ Ấn vừa mới xuất hiện trên đầu Mạc Tà, lực lượng quỷ dị đó cưỡng bức Mạc Tà từ trên không trung rơi thẳng xuống đất. Thân thể Mạc Tà giống như bị tảng đá nặng ngàn cân dính chặt, tứ chi cắm sâu vào lòng đất, tốc độ bị hạn chế gắt gao cơ hồ không thể nào di chuyển nổi.
"Lần này phiền toái to rồi, Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ quá chú trọng lực lượng, không để mắt đến năng lực Yêu Linh, một khi gặp phải kỹ năng tinh thần đúng là rất nhức đầu."
Không biết Ly lão nhi ở trong không gian giới chỉ làm sao quan sát tình hình chiến đấu, vừa thấy Mạc Tà bị Trớ Ấn khống chế lập tức gấp gáp dùm cho Sở Mộ.
Trên mặt Cẩn Nhu công chúa đã hiện lên nụ cười nhàn nhạt, cố ý nhìn thoáng qua Sở Mộ một lúc mới cho Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ thi triển kỹ năng Băng hệ.
Bộ lông mềm mại tung bay trong gió, chung quanh thân thể Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ Yêu Hồ Huyền Tinh chậm rãi xuất hiện vô số Lăng Băng lóe sáng, nhất thời trận trận hàn khí giống như lưỡi đao sắc nhọn điên cuồng xoay tròn.
Khí thế cuồng bạo cỡ này hiển nhiên lại là một kỹ năng cấp tám.
Mặc dù Mạc Tà dị biến thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, nhưng lực phòng ngự chỉ đạt tới cấp bảy trung kỳ, nếu không thể thi triển kỹ năng Cửu Vĩ Phiến thì công kích cấp tám sẽ đánh nó trọng thương ngay lập tức.
Chỉ cần là người có chút nhãn lực sẽ có thể nhận ra Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ thiếu sót phòng ngự nghiêm trọng. Khi Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ chuẩn bị buông thả kỹ năng, tâm tình mọi người cũng bắt đầu khẩn trương, ánh mắt bọn họ không hẹn mà cùng lúc rơi vào trên người Sở Mộ.
Dưới tình huống này, nếu như Sở Mộ không triệu hoán chủ sủng thứ hai, Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ nhất định sẽ bị đả kích trí mệnh.
Chẳng qua là mọi người không nhìn thấy Sở Mộ niệm chú ngữ triệu hoán, thay vào đó lại kinh ngạc phát hiện Sở Mộ khẽ nhếch miệng cười tà.
"Mạc Tà, Bài Trừ Phong Ấn."
Cơ hồ ngay khi Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ thi triển kỹ năng, Sở Mộ bỗng nhiên nói với Mạc Tà một câu đơn giản.
"Ô ô ô!" Mạc Tà cao ngạo ngẩng đầu lên, nhất thời một ấn ký hình trăng rằm xuất hiện trên trán nó, bộc phát ra lực lượng vô cùng quỷ dị.
Ánh sáng ngân nguyệt và yêu khí nồng đậm hòa lẫn vào nhau, cuối cùng tiến hành công phá phong ấn đang bao phủ Mạc Tà.
"Ầm!"
Thanh âm nổ tung giống như bức tường kiên cố bị vỡ tan tành, Trớ Ấn hiện diện trên đỉnh đầu Mạc Tà tan biến trong nháy mắt, huyễn hóa thành vô số quang ảnh mờ mờ ảo ảo rồi biến mất.
"Mạc Tà, Thuấn Tập."
Thuấn Tập là kỹ năng cao hơn Vong Tập một bậc, có thể giúp cho tốc độ Mạc Tà bộc phát nhanh hơn gấp hai lần bình thường.
Ở trạng thái bình thường, Mạc Tà đã có tốc độ không gì sánh kịp, hiện tại đột nhiên bạo tăng gấp hai cơ hồ có thể so sánh với Thuấn Di rồi.
Cẩn Nhu công chúa thấy Mạc Tà bài trừ phong ấn của Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ dễ dàng như thế, ánh mắt cũng trợn tròn lộ ra nét kinh ngạc, vốn muốn ra lệnh cho Hồn sủng né tránh nhưng đang ở trạng thái buông thả kỹ năng nên không thể kịp thời phản ứng. .
"Cửu Vĩ Long Mẫn."
Thân ảnh xuyên qua nhanh như chớp, chín cái đuôi mạnh mẽ quấn lấy Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ rồi ném lên trời cao, sau đó đồng loạt vũ động biến thành một cơn cuồng phong bay lên bám sát phía sau thân ảnh Băng Hồ.
Chung quanh thân thể Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ luôn luôn có Lăng Băng tồn tại bảo hộ, lúc này Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ bị công kích đột ngột liền ngưng tụ Lăng Băng bao quanh thân thể hóa thành một tầng Băng giáp thật dày. Có thể nói Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ phòng ngự trên cũng đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.
Vì thế Cẩn Nhu công chúa không có rối loạn bởi vì Mạc Tà dùng Cửu Vĩ Long Mẫn công kích, mà vẫn duy trì trấn định suy nghĩ tìm đối sách.
Sở Mộ nhìn thấy Lăng Băng ngưng tụ thành khải giáp phòng ngự cũng không nhịn được sợ hãi than thầm vì con Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ này quá mức cường đại. Lực công kích của Cửu Vĩ đâu phải nói chơi? Thế mà Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ vẫn có thể thừa nhận bình thản như vậy.
Mặc dù trong lòng đang cảm thấy kinh ngạc vì biểu hiện ngoài sức tưởng tượng của Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ, nhưng Sở Mộ vẫn phải giữ vững trấn định tiếp tục chỉ huy Mạc Tà chiến đấu.
Uy lực Cửu Vĩ Long Mẫn còn kinh khủng hơn Miện Diễm trảo, hơn nữa có thể kéo dài rất lâu. Chỉ cần Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ không có cách nào thoát khỏi, Lăng Băng Khải giáp trên người cuối cùng sẽ có lúc bị phá nát.
Chú ngữ chậm rãi vang lên, Cẩn Nhu công chúa lần này thất lợi không có nghĩa là trận chiến này kết thúc. Trong lúc Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ bị khống chế, Cẩn Nhu công chúa đã chuẩn bị buông thả hồn kỹ của mình.
Hai cánh tay trắng nõn nhẹ nhàng đặt ở trước ngực, thời điểm Cẩn Nhu công chúa đang cúi đầu niệm chú ngữ, chung quanh thân thể nàng chậm rãi hiện lên một luồng ma diễm màu trắng.
U lãnh, rét lạnh, linh hồn ma diễm bốc cháy cực kỳ an tĩnh nhưng khí tức tà ác vẫn áp chế lòng người triệt để.
Cẩn Nhu công chúa cao quý, thanh tao, nho nhã. Cho dù là bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không thể kinh động đến nội tâm nàng, thậm chí không có cách nào làm cho nàng biểu lộ cảm xúc chân thạt. Vì thế từ trước tới giờ nàng vẫn là một vị nữ thần không nhuộm bụi trần trong mắt đám thanh niên trẻ tuổi.
Nhưng lúc này đây, linh hồn ma diễm lại xuất hiện trên người nàng, hai tròng mắt cũng bắt đầu phát sinh biến hóa làm cho khí chất của nàng dần dần thay đổi.
Thân thể mỹ lệ ẩn bên trong y phục mềm mại vốn thánh khiết và cao quý, hiện tại ma diễm tô vẽ thêm cho nàng nét yêu mị quyến rũ cùng cực, lực hấp dẫn không giảm chút nào, ngược lại còn tăng lên vài phần.
Tuy không thể nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ bên dưới tấm khăn che mặt, nhưng cặp mắt trắng noãn kia lại ẩn chứa lực lượng vô hình, giống như là Hắc Ám thánh nữ lạnh lùng, tôn quý dõi mắt nhìn xuống sinh linh nhỏ bé vậy. Hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau lại có thể biến đổi nhanh như thế.
Hình tượng Cẩn Nhu công chúa biến hóa cực nhanh làm cho thị giác mọi người bị xung kích mãnh liệt, trước giờ không người nào nghĩ tới Cẩn Nhu công chúa lại có một mặt yêu mị như thế này.
Sau khi Cẩn Nhu công chúa hoàn thành chú ngữ, khí tức linh hồn ma diễm bắt đầu càn quét bừa bãi khắp chiến trường.
Nhất thời linh hồn ẩn trong cơ thể những thanh niên đồng lứa cũng phải run lên vì sợ hãi. Cho dù đại đa số nam tử đều có ý với nữ tử tuyệt thế này, các loại ảo tưởng và cảm nghĩ trong đầu chưa bao giờ biến mất. Nhưng vào thời khắc này, bọn họ vẫn bị hồn niệm cường đại của nàng kinh sợ, bỗng nhiên sinh ra sự sợ hãi sâu sắc.
Linh hồn ma diễm bốc cháy càng lúc càng dày đặc, cơ hồ đã bao trùm toàn bộ thân thể Cẩn Nhu công chúa, khi Cẩn Nhu công chúa thở dài một tiếng, linh hồn ma diễm lập tức dâng cao vạn trượng.
Cẩn Nhu công chúa lùi về phía sau một bước, thân thể nhẹ nhàng thoát khỏi ma diễm màu trắng.
Quỷ dị nhất chính là linh hồn ma diễm vẫn còn tồn tại ở trước mặt Cẩn Nhu công chúa, dần dần biến hóa thành đường viền bên ngoài cơ thể nàng, cuối cùng huyễn hóa thành Ma ảnh giống Cẩn Nhu công chúa như đúc. Hai tròng mắt của nó hiện lên ánh lửa trắng đục đáng sợ như muốn thôn phệ linh hồn con người.
Lúc này Cẩn Nhu công chúa đã khôi phục lại vẻ đoan trang cao quý như cũ, nhưng Ma ảnh màu trắng chính là một mặt trái ngược của Cẩn Nhu công chúa vẫn còn tại đó. Mặc dù không có thân thể chân chính nhưng khí tức tà ác chí cực vẫn có thể khiến cho người ta kinh sợ từ tận đáy lòng.
Quân chủ Bạch Yểm Ma.
Cẩn Nhu công chúa rốt cuộc triệu hoán quân chủ Bạch Yểm Ma ra chiến đấu. Từ hình thái bên ngoài của Bạch Yểm Ma rõ ràng là tiến vào giai đoạn cao cấp, có năng lực biến ảo thành hình dạng chủ nhân. Ở thời điểm Bạch Yểm Ma xuất hiện trên chiến trường, một cảm giác rung động tột cùng thổi quét tâm linh tất cả thành viên Đại Sở thế gia. Thậm chí là gia chủ Sở Liệt Minh cũng không nhịn được than thầm một tiếng.
"Quả nhiên Cẩn Nhu công chúa đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ."
Trong nhóm thanh niên đồng lứa xuất hiện không ít Hồn sủng sư nổi bật, thiên phú cực cao. Nhưng mà hai mươi tuổi tiến vào cấp bậc Hồn Chủ tuyệt đối là kinh thế kỳ tài, ngàn vạn người chưa chắc có một.
Đại Sở thế gia ở trong Tây Giới coi như là thế lực lớn, đời nào cũng cho ra đông đảo thanh niên cao thủ, không ít người nổi danh khắp giới Hồn sủng sư. Tuy nhiên ngày hôm nay, bất kỳ người nào so sánh với tiểu công chúa Yểm Ma cung đều phải tự mình xấu hổ, nội tâm rung động không cần nói cũng biết.
Thanh niên cao thủ chân chính có nghĩa là đã hoàn toàn vượt qua số tuổi hạn chế, bọn họ sẽ bước vào hàng ngũ cường giả không phân tuổi tác, không phân địa vực. Ở nơi đó chỉ nói đến thực lực, từ thực lực sẽ quyết định đến quyền lực và địa vị thực tế.
Danh tiếng Cẩn Nhu công chúa tôn quý hiển nhiên vang dội khắp nơi, không người nào không biết. Nhưng nàng không chỉ dựa dẫm vào thế lực khổng lồ Yểm Ma cung, mà thực lực cường đại cũng được tầng lớp tiền bối công nhận.
Sở Mộ nhìn thấy vị công chúa ôn nhu thay đổi khí chất quá nhanh cũng kinh ngạc trong lòng, nhất là Bạch Yểm Ma với hình dạng của nàng càng thêm cuồng vọng và yêu mị, tựa như một nữ vương cao cao tại thượng dõi mắt nhìn xuống bề tôi trung thành của mình vậy.
"Phong Linh Ma Văn Diễm." Thanh âm Cẩn Nhu công chúa bất chợt truyền ra lạnh như băng.
Bạch Ma công chúa thét lên một tiếng chói tai, hai cánh tay trắng nhợt giơ cao hơn đầu, theo đó hai luồng hỏa diễm trong suốt từ từ dâng lên, lượn một đường hình vòng cung biến thành cầu vòng mờ mờ ảo ảo, cuối cùng mới nội liễm dung nhập vào trong lòng bàn tay.
"Kiệt!"
Lại là một tiếng ma gào bén nhọn, hai cánh tay Bạch Ma công chúa tạo thành hình chữ thập mạnh mẽ vỗ xuống mặt đất.
Chiến trường vẫn bình yên vô sự, yên lặng tột độ. Chẳng qua là từ trên cao nhìn xuống xuống sẽ thấy mười mấy Ma ấn quỷ dị đang lặng lẽ lan tràn về phía Mạc Tà.
← Ch. 0263 | Ch. 0265 → |