← Ch.0641 | Ch.0643 → |
"Hừ, không cần gấp gáp, hao phí hơn phân nửa hồn lực chỉ để suy yếu hai đầu Yểm Ma của chúng ta, nhưng Hồn sủng của bọn họ cũng bị suy giảm. Kết quả tương đương với song phương ngang bằng."
Khương Nghĩa Đằng cười lạnh nói.
"Vậy đầu Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ cũng bị suy giảm hai cấp bậc, triệt tiêu lẫn nhau đoán chừng Hồn sủng của chúng ta suy yếu không tới một cấp bậc."
Tinh Dương gật đầu xác nhận.
Tiêu hao hơn phân nửa hồn lực chỉ vì hiệu quả suy yếu nhỏ như thế, Diệp Khuynh Tư hiển nhiên sẽ không ngu dốt đến trình độ này.
"Thủy Nguyệt, Tịnh Hóa Giáp."
Tròng mắt Diệp Khuynh Tư lóe lên tia sáng mờ ảo, dùng giọng nói bình tĩnh ra lệnh cho Hồn sủng của mình.
Thủy Nguyệt không bị kỹ năng Tước Nhược Vũ ảnh hưởng, ngược lại còn tăng cường một cấp bậc đạt tới chín đoạn trung giai - trung đẳng quân chủ.
Thủy Nguyệt không cần phải niệm chú ngữ, sau khi thực lực Thủy Nguyệt tăng cường đã có thể thi triển kỹ năng Tịnh Hóa Giáp ngay lập tức.
Thoáng cái hai đạo Thủy quang trong suốt xuất hiện trên người Chiến Dã và Mạc Tà, ngăn trở những giọt nước mưa suy yếu kia ở bên ngoài.
Thực lực Chiến Dã bị suy giảm một cấp bậc lập tức khôi phục bình thường, trở về trạng thái chín đoạn trung giai như cũ.
Chiến Dã khôi phục thực lực đã không còn e ngại đầu Yêu Linh Hồn sủng kia nữa, cho dù nó thi triển kỹ năng tinh thần cũng rất khó phát huy hiệu quả.
Một khi tinh thần không còn bị khống chế, Chiến Dã sẽ bộc phát ra lực lượng cận chiến siêu việt mạnh không thể cản. Tinh Dương -Yêu Linh sắp sửa gặp tai ương rồi, thế trận bỗng nhiên đảo ngược biến thành Chiến Dã truy kích đuổi đối phương cắm đầu chạy trốn.
Mạc Tà cũng bị suy giảm hai cấp bậc, nhưng mà Tịnh Hóa Giáp bám vào người nó tiến hành tinh lọc hiệu quả Tước Nhược. Chỉ lát sau, lực lượng Miện Diễm lại dâng trào như sóng biển, khí thế cường đại ập tới chèn ép Quân Lôi Xà Vụt.
"Ngao ô ô!"
"Ầm!"
Chín cái đuôi của Mạc Tà hung hăng đảo qua, Quân Lôi Xà Sư lập tức bị đánh bay ra xa nện thẳng vào trong vách núi.
Tinh Dương - Yêu Linh và Khương Nghĩa Đằng - Quân Lôi Xà Sư vốn đã chiếm cứ thượng phong. Nhưng sau khi Tịnh Hóa Giáp xuất hiện thì tình hình đã thay đổi trong nháy mắt.
Giờ phút này, tất cả khán giả trên bầu trời đều kinh ngạc nói không ra lời.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới một Hồn sủng sư phụ trợ lại có thể phát huy ra tác dụng lớn đến mức này.
Tất cả Hồn sủng của đối phương đều bị suy giảm gần một nửa thực lực, chiến cuộc lúc này đã biến hóa triệt để. Hơn nữa hoàn toàn có lợi cho đội ngũ Sở Mộ.
Kỹ năng Tước Nhược Vũ làm cho tất cả Hồn sủng của Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương giảm xuống một cấp bậc, hai đại Yểm Ma lại càng trực tiếp giảm xuống hai cấp bậc.
Bên phía Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư lại không thay đổi thực lực tổng thể, từ hoàn cảnh xấu bỗng nhiên nghịch chuyển trong nháy mắt biến thành chiếm thế thượng phong. Không ngờ rằng chỉ hai cái kỹ năng đơn giản lại có thể đạt được hiệu quả kinh người như thế.
"Nhìn thấy chưa? Một Linh sư ở trên chiến trường chính là yếu tố mấu chốt của thắng lợi, chỉ cần nắm chắc thời cơ, thi triển kỹ năng thích hợp hoàn toàn thay đổi cả chiến cuộc, nhất là dưới tình huống Hồn sủng quần chiến."
Ly Ngân mỉm cười nói, ý tứ thâm sâu khó lường.
Sự tình diễn ra đến nước này đã không cần Ly Ngân giải thích nữa rồi, Diệp Khuynh Tư thể hiện ra năng lực kinh khủng của một vị Linh sư đã khiến cho toàn trường sợ hãi ngây người, đây là kết quả nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Lúc này, Ly Ngân biến thành một vị lão sư đúng nghĩa, những thành viên Hồn Điện gần đó biến thành đệ tử ngu muội, vô cùng thành khẩn gật đầu tỏ ý thụ giáo.
"Tịnh Hóa Giáp."
Thủy Nguyệt niệm chú ngữ một lần nữa, đây vốn là kỹ năng có hiệu quả tinh lọc, lúc này trên chiến trường lại tạo ra tác dụng quyết định cũng tương đương với gia tăng thực lực Hồn sủng của bọn họ trên phạm vi lớn.
Chiến Đình Ô Thú và Tử Sam Mộng Thú đã được Tịnh Hóa Giáp tinh lọc. Thực lực Chiến Đình Ô Thú vẫn là chín đoạn cao giai, Ốc Tích Băng Thú bị suy giảm một cấp bậc, cho nên lực chiến đấu hai bên biến thành ngang nhau.
Nhưng Chiến Đình Ô Thú nắm giữ không ít năng lực thần bí, liên tục ẩn núp và đột ngột sử dụng Cốt nhận công kích xuyên thủng thân thể Ốc Tích Băng Thú, khí thế dần dần vượt qua Ốc Tích Băng Thú.
Thủy Nguyệt buông thả đạo Tịnh Hóa Giáp thứ hai đã làm tình hình chiến đấu hoàn toàn thay đổi, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư bắt đầu cho đám Hồn sủng tiến hành phản kích.
"Khó thể tin, không tin nổi, bọn họ thật sự lấn áp hai người mạnh nhất Yểm Ma cung."
Nhìn thấy cục diện từ từ nghịch chuyển nghiêng về phía hai người Sở Mộ, đám khán giản ở trên trời cao lập tức phát ra thanh âm kinh hãi.
Lúc trước tất cả thành viên Hồn Điện bội phục dũng khí của Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư, nhưng bây giờ bọn họ mới hiểu được hai người kia không chỉ có dũng khí, mà còn có thực lực đánh một trận với hai người mạnh nhất Yểm Ma cung.
Khiến cho bọn họ cảm thấy khâm phục và sợ hãi chính là hai người này ẩn giấu quá sâu, mấy cảnh trước hoàn toàn không có một chút biểu hiện. Cho dù là Sở Thần danh tiếng lan truyền vẫn luôn dùng thứ sủng chiến đấu, lòng dạ thâm sâu và tâm tính bình tĩnh đến trình độ này không phải là bình thường có thể làm được.
"Các ngươi xem kìa, lại còn xưng là tối cường Yểm Ma cung, Hồn Điện chúng ta tùy tiện xuất ra hai người đã đánh nát hai thanh củi mục kia rồi. Sao? Mới vừa rồi la hét rất khoan khoái mà, tại sao bây giờ câm rồi? Trợn mắt nhìn ta làm cái gfi?"
La Băng trực tiếp bỏ qua phong phạm cao thủ chỉ thẳng vào mặt đám người Yểm Ma cung mắng to.
Dĩ nhiên La Băng cũng biết cái gọi là "tùy tiện xuất ra hai người" đoán chừng cả Hồn Điện cũng không có tổ hợp nào khác nữa rồi. -
Đám thành viên Yểm Ma cung bây giờ đúng là không nói nên lời, chỉ có thể dùng ánh mắt buồn bực nhìn xuống hai đại cao thủ phe mình.
"Triệu hoán đi, tiếp tục như vậy chúng ta sẽ thua mất."
Tinh Dương rốt cuộc cũng đánh mất kiên nhẫn.
Tước Nhược Vũ khiến cho Hồn sủng của bọn họ cực kỳ bị động, quá trình chiến đấu không ngừng bị thương. Nếu cứ kéo dài tình hình này rất có thể sẽ mất đi năng lực chiến đấu, bọn họ không còn chủ sủng cũng có nghĩa là hoàn toàn thất bại trong trận chiến này rồi.
Tinh Dương và Khương Nghĩa Đằng không có Hồn sủng trị liệu, những Hồn sủng bị thương khẳng định càng lúc càng yếu. Chỉ cần qua thêm một lát nữa, hai người bọn họ không thể nào đủ sức đối kháng với Hồn sủng của đối phương.
Sắc mặt Khương Nghĩa Đằng khó coi, vốn là hai con sâu nhỏ giẫm cái là chết tự nhiên bị cắn ngược lại một cái quá đau. Điều này làm cho hắn căm tức và phiền não.
"Ta không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, bây giờ chỉ có Tư Thiên là mối uy hiếp lớn nhất, hắn cũng biết ta có Hồn sủng gì, không cần phải ẩn giấu nữa."
Khương Nghĩa Đằng lạnh nhạt nói.
Tinh Dương nghe thế liền ngẩn người, mở miệng hỏi: "
Ngươi muốn triệu hoán Ty? Chẳng lẽ ngươi không lưu lại đến cảnh thứ chín?"
"Không có khác biệt nhiều lắm, xem như làm nóng người cho cảnh thứ chín vậy."
Khương Nghĩa Đằng cười nói.
"Nhưng mà ... cũng phải chờ đến lúc hiệu quả Tước Nhược Vũ biến mất đã chứ? Nếu không thực lực Hồn sủng của ngươi sẽ bị tước nhược hai cấp bậc."
Tinh Dương vội vàng ngăn cản.
"Hừ, kỹ năng Thủy hệ nho nhỏ này có thể gây trở ngại cho Khương Nghĩa Đằng ta sao? Quá ngây thơ rồi, cho dù suy giảm hai cấp bậc thì thế nào? Bọn chúng cuối cùng cũng chết mà thôi."
Trên mặt Khương Nghĩa Đằng xuất hiện nụ cười tàn nhẫn.
Chú ngữ chậm rãi vang lên, Khương Nghĩa Đằng hợp hai tay lại trước ngực, thần thái có vẻ nghiêm túc hiếm có.
Cơn mưa màu lam vẫn không ngừng rơi xuống, trên người Khương Nghĩa Đằng bốc lên một luồng ma diễm màu trắng quỷ dị. Tựa hồ đạo ma diễm này không bị Tước Nhược Vũ ảnh hưởng, sau khi xuất hiện vẫn lặng lẽ khuếch tán ra chung quanh, khí tức rét lạnh xâm nhập vào trong linh hồn con người.
"Mau nhìn, tiểu thái tử lại muốn triệu hoán Hồn sủng rồi."
Một gã tuyển thủ Yểm Ma cung chỉ tay về phía Khương Nghĩa Đằng kêu lên.
Lúc này tất cả mọi người đều dồn lực chú ý vào Khương Nghĩa Đằng. Quả nhiên trên thân thể người này đang bốc cháy linh hồn ma diễm trắng noãn, cũng chính là dấu hiệu triệu hoán Bạch Yểm Ma.
"Dưới tình huống Tước Nhược Vũ còn đang phát huy tác dụng vẫn quyết định triệu hoán, người này cuồng vọng như vậy chẳng lẽ còn có Hồn sủng mạnh hơn?"
La Băng vô cùng ngạc nhiên, lầm bầm tự hỏi.
Lúc trước Khương Nghĩa Đằng triệu hoán một con Bạch Yểm Ma đã có thể giải quyết La Băng, còn những người khác chưa bao giờ nhìn thấy hắn triệu hoán con Yểm Ma thứ hai.
Phần lớn Bạch Yểm Ma trưởng thành thông qua hồn lực của chủ nhân, cấp bậc Hồn Chủ có thể nuôi dưỡng một con Bạch Yểm Ma đã rất giỏi rồi, không có ai ngờ nổi Khương Nghĩa Đằng có tới hai con Bạch Yểm Ma. Điều này cũng tương đương với từ bỏ tất cả cơ hội sử dụng hồn kỹ.
Chín đoạn Bạch Yểm Ma sẽ nuốt trọn năm thành hồn lực của một vị Hồn Chủ, hai con Bạch Yểm Ma đồng nghĩa với việc hồn lực luôn luôn ở trạng thái khô kiệt.
"Ta từng nghe nói tiểu thái tử đã đạt tới năm niệm Hồn Chủ, chẳng lẽ là thật? Nếu không hắn làm sao nuôi nấng hai con Bạch Yểm Ma? Dù sao mỗi con Bạch Yểm Ma cường đại đều trưởng thành từ hồn lực của Hồn sủng sư."
Đám thành viên Yểm Ma cung nhất thời bàn luận náo loạn cả lên.
Trong nhóm thanh niên đồng lứa của Yểm Ma cung, tình huống cực hạn chính là đội hình Hồn sủng do ba Yểm Ma tổ hợp. Chuyện này chỉ phát sinh trên người Hồn sủng sư có cấp bậc hồn niệm tương đối cao và khả năng tăng cường thực nhanh chóng. Nếu không, chỉ cần thực lực đình trệ một đoạn thời gian ngắn thì ba con Yểm Ma sẽ lập tức quay sang thôn phệ linh hồn chủ nhân.
Bạch Yểm Ma rõ ràng là bá đạo hơn Lam Yểm Ma và Thanh Yểm Ma rất nhiều, trong hàng ngũ thanh niên đồng lứa hoàn toàn không có người nào đủ sức nuôi nấng hai con Bạch Yểm Ma. Lần này Khương Nghĩa Đằng triệu hoán ra Bạch Yểm Ma thứ hai đã khiến cho mọi người thấy được chênh lệch giữa cường giả chân chính và người bình thường to lớn đến mức nào.
"Kỳ quái, khí tức ma diễm hình như hơi lạ?"
Chỉ lát sau lại có người chú ý tới linh hồn ma diễm trên người Khương Nghĩa Đằng.
"Đây không phải là Bạch Sát ma diễm ..."
"Cửu... Cửu U... Trời đất ơi, đó là Cửu U ma diễm!"
Đám người Yểm Ma cung kêu lên một trận sợ hãi, ai nấy mở to mắt ra nhìn chằm chằm vào Khương Nghĩa Đằng.
Cửu U ma diễm đại biểu cho một con Bạch Yểm Ma có đẳng cấp chiến lực đạt tới cao đẳng quân chủ chuẩn bị xuất hiện.
Bạch Yểm Ma cao đẳng quân chủ.
Cho dù là cảnh thứ tám, tất cả tuyển thủ triệu hoán ra Hồn sủng chỉ có đẳng cấp chiến lực ngang ngửa trung đẳng quân chủ mà thôi. Một con Hồn sủng cao đẳng quân chủ xuất hiện không thể nghi ngờ đã vượt qua cực hạn của đại đa số thanh niên đồng lứa trong Thiên Hạ thành rồi.
"Phiền toái lớn! Khương Nghĩa Đằng quả thật còn che giấu thực lực, hơn nữa còn là một con Hồn sủng cao đẳng quân chủ. Cái con Bạch Yểm Ma này nhất định là chủ sủng được nuôi dưỡng từ thời điểm rất sớm. Cho dù không có mười đoạn nhưng khẳng định cũng phải đạt tới chín đoạn cao giai."
La Băng không nhịn được, vội vàng kêu lên kinh hãi.
Trước đó tất cả mọi người nhìn không vừa mắt tiểu thái tử Yểm Ma cung - Khương Nghĩa Đằng quá mức cuồng ngạo, nhưng mà Bạch Yểm Ma cao đẳng quân chủ xuất hiện đã làm cho bọn họ ý thức được người này đúng là có tư cách cuồng ngạo.
"Tí tách!"
Hạt mưa màu lam chạm vào thân thể Khương Nghĩa Đằng - Cửu U Bạch Yểm Ma, ngay cả kỹ năng Thủy hệ làm suy giảm thực lực hai cấp bậc nhưng mà khí tức tà ác phát ra từ nó vẫn khiến cho người ta không rét mà run.
Suy giảm hai cấp bậc vẫn có loại khí thế bá đạo cỡ này, nếu như không bị áp chế khẳng định có khả năng chấn áp toàn trường.
Tước Nhược Vũ tước nhược thực lực Khương Nghĩa Đằng – Cửu U Bạch Yểm Ma từ cao đẳng quân chủ xuống còn trung đẳng quân chủ. Nhưng mà một con chín đoạn cao giai Bạch Yểm Ma trung đẳng quân chủ chắc chắn là tồn tại vô cùng đáng sợ.
Bản thân Bạch Yểm Ma khống chế ba loại thuộc tính, chiến lực bộc phát mạnh hơn sinh vật khác một cấp bậc. Chuyện này có nghĩa thực lực chân chính của nó phải là chín đoạn đỉnh phong - trung đẳng quân chủ.
Nếu là tình huống bình thường, thực lực của nó sẽ mạnh hơn mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ một cấp bậc.
Thực lực như vậy tuyệt đối có thể quét ngang bậc thang thứ hai, không cần phải để cho đầu Bạch Yểm Ma này thi triển kỹ năng, chỉ riêng khí tức ác liệt và ma diễm tàn bạo trên người nó đã kinh sợ tất cả mọi người rồi.
Trên bầu trời an tĩnh trong chốc lát, sau đó các thành viên Yểm Ma cung bỗng nhiên vui mừng hô lên.
"Yểm Ma cung tối cường."
"Yểm Ma cung tối cường."
Tiếng hoan hô sóng sau cao hơn sóng trước, thậm chí khí thế cuồng nhiệt còn lan truyền đến chiến trường phía dưới.
"Nữ Hồn sủng sư đã bốn khống, nghe nói Sở Thần bị mất một hồn tại cảnh thứ bảy, điều này giải thích Sở Thần chỉ có thể ba khống, vì thế bọn họ chỉ có thể triệu hoán thêm một con Hồn sủng. Cho dù Bạch Yểm Ma cao đẳng quân chủ bị suy yếu, nhưng thực lực vẫn áp đảo bất kỳ một con Hồn sủng nào trên chiến trường. Trừ phi Sở Thần có thể triệu hồi ra một con Hồn sủng thực lực cũng đạt tới chín đoạn đỉnh phong. Nếu không, hai người bọn họ nhất định thất bại."
Các thành viên Hồn Điện nhất thời ỉu xìu, trên mặt không còn nụ cười sáng lạn như lúc nãy nữa.
Chín đoạn đỉnh phong? Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư thông qua phụ trợ mới miễn cưỡng tăng cường thực lực Hồn sủng lên tới chín đoạn cao giai. Làm sao có thể triệu hồi ra chín đoạn đỉnh phong Hồn sủng đây?
"Vẫn phải thua a... aa...aaa! Vốn tưởng rằng có một chút hi vọng, ài!"
La Băng thở ra một hơi não nề.
"Thế thì chưa chắc!"
Trên mặt Đình Lan hiện lên một nụ cười quái dị, ánh mắt cố ý nhìn sang Thượng Hằng.
Thượng Hằng cũng cười cười thần bí, người khác không biết chủ sủng của Sở Mộ. Nhưng mà Thượng Hằng và Đình Lan đã thấy được rõ ràng, chiến đấu sẽ không kết thúc chỉ vì Khương Nghĩa Đằng gọi ra một con Bạch Yểm Ma nắm giữ Cửu U ma diễm.
Bởi vì Sở Mộ cũng có một con ma quỷ cao đẳng quân chủ, hơn nữa còn là một con quỷ tính tình và năng lực đều biến thái như nhau.
"Vù vù vù vù!"
Cơ hồ ngay khi Khương Nghĩa Đằng hoàn thành triệu hoán, trên người Sở Mộ cũng bốc lên một đoàn ma diễm màu trắng.
Sở Mộ mặc y phục màu đen, khi Cửu U ma diễm hiện lên tạo thành màu sắc tương phản vô cùng bắt mắt.
Toàn trường đột ngột yên tĩnh. Trên trời dưới đất chỉ còn lại tiếng gió gào thét bừa bãi.
Cho dù là thành viên Yểm Ma cung kiêu ngạo lớn lối, hay là thành viên Hồn Điện đang chịu đựng uất ức, sỉ nhục cùng lúc phát hiện trên người Sở Mộ buông thả lực lượng linh hồn ma diễm.
"Trắng? Màu trắng ... tổ cha nó, ma diễm màu trắng? Đây không phải là đang triệu hoán Bạch Yểm Ma hay sao?"
"Ta... ta có hoa mắt không? Tại sao trên người Hồn Điện Sở Thần xuất hiện ma diễm??"
Thật sự là không có người nào nhìn lầm, lúc này Sở Mộ đúng là đang tiến hành triệu hoán Bạch Yểm Ma.
Cửu U ma diễm hiện ra ở chung quanh thân thể Sở Mộ, một con Bạch Yểm Ma khí thế tà dị từ từ phủ xuống.
Cùng một loại hình ảnh bỗng nhiên xuất hiện ở hai trận doanh Yểm Ma cung và Hồn Điện, lúc này đám tuyển thủ lẫn khán giả đều một thân mờ mịt, ánh mắt kinh ngạc quay sang nhìn lẫn nhau, người nào người nấy ... ngây dại...
Nhưng mà có thể khẳng định một điều là mặc kệ vẻ mặt bọn họ phong phú đến mức nào, lúc này suy nghĩ trong nội tâm bọn họ chắc chắn là nhất trí:
"Cái tình huống này là sao? Hắn không phải là thành viên Hồn Điện hả? Đúng ra phải triệu hoán Thất Đồ Thánh thú chứ? Tại sao lại gọi ra một con ... Bạch Yểm Ma?"
Giờ phút này, toàn trường đồng thời trợn tròn mắt, không khí yên tĩnh quỷ dị.
Loại không khí kỳ dị này tràn ngập từ trên trời xuống dưới đất, không chỉ có thành viên Hồn Điện và Yểm Ma cung, bao gồm những thế lực khác cũng phải trợn mắt há mồm lắp bắp mãi không nói nên lời.
Thành viên Hồn Điện triệu hoán Bạch Yểm Ma của Yểm Ma cung?
← Ch. 0641 | Ch. 0643 → |