← Ch.0648 | Ch.0650 → |
"Nơi này tuyển thủ đông đảo, hơn nữa Ly Ngân đang canh chừng rất chặt. Nếu như chúng ta quyết định bỏ cuộc, Ly Ngân khẳng định sẽ lập tức xuất thủ, hắn có chỗ kiêng kịcho nên lựa chọn bỏ qua cơ hội này."
Sở Mộ.
"Vậy thì tốt!"
Diệp Khuynh Tư coi như là thở phào nhẹ nhõm.
Tần Dạ là cường giả đỉnh cấp bậc thang thứ nhất, thực lực mạnh hơn hai người bọn họ rất nhiều. Diệp Khuynh Tư quảthật không muốn đối mặt với địch nhân cường đại như vậy quá sớm.
"Thế nhưng, ta nghĩ chắc chắn có người không buông tha dễdàng như vậy. Nếu Tần Dạ có thể xông vào chiến trường của tuyển thủ bậc thang thứ hai trong cảnh thứ tám, vậy thì cảnh thứ chín rất có thể sẽ xảy ra chuyện tương tự. Cho nên ta nghĩ rằng hắn sẽ xuất hiện ở cảnh thứ chín, hơn nữa cảnh thứ chín không có đội ngũ hộ vệ bảo đảm an toàn."
Sở Mộ chậm rãi giải thích mấy điểm mấu chốt.
Lấy thực lực Sở Mộ bây giờ tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ hai hẳn là không thành vấn đề rồi. Hắn đãđánh bại Khương Nghĩa Đằng mạnh nhất Yểm Ma cung trước con mắt của đông đảo người chứng kiến, điều này làm cho phần lớn tuyển thủ sẽ sinh ra e ngại không dám tìm hắn phiền toái. Vì thế trong bậc thang thứ hai chỉ còn lại một uy hiếp cuối cùng là Hồn Minh Tư Thiên, vốn được xưng tụng là cường giả thần bí nhất. Chỉ cần đánh bại Tư Thiên, vinh quang cuối cùng sẽ rơi vào tay Sở Mộ.
Chẳng qua là Hạ Nghiễm Hàn và Tần Dạ xuất hiện đã gia tăng không ít trở ngại trên con đường giành lấy vinh quang của hắn.
"Thật ra kết quả như hiện tại vẫn tốt hơn!"
Trên mặt Sở Mộ hiện lên nụ cười sảng khoái.
Bởi vì Mạc Tà dị biến trước mắt nhiều người như vậy sẽ rất dễ bại lộ thân phận, sẽ có một số người liên tưởng đến thân phận Tù đảo vương giả. Đến lúc đó hắn sẽ có phiền toái rất lớn.
Ở cảnh thứ chín chưa chắc sẽ có tình huống có lợi như bây giờ. Sở Mộ rất cần một khu vực vắng lặng không có gì cố kỵ, để cho Mạc Tà dị biến rồi một đường giết tới. Như vậy hết thảy mọi thứ sẽ đơn giản và an toàn hơn nhiều.
Sau khi cảnh thứ tám kết thúc, Sở Mộ nhờ Ly Ngân hộ tống trực tiếp trở về Hồn Điện.
Sở Mộ biết trận chiến này nhất định sẽ dẫn đến oanh động rất lớn, không chỉ là đánh bại Khương Nghĩa Đằng mạnh nhất Yểm Ma cung. Hơn nữa, bởi vì Bạch Yểm Ma xuất hiện và năng lực thôn phệ đồng tộc kỳ bí kia sẽ mang đến rất nhiều tầm mắt chú ý chuyển về phía hắn.
Sở Mộ biết mình nhất định sẽ bị cao tầng Yểm Ma cung chất vấn, vì thế sau khi cảnh thứ tám chấm dứt, Sở Mộ trực tiếp lưu lại Hồn Điện bắt đầu thu thập những linh vật cần thiết. Về phần những vấn đề khác, hắn chuyển giao toàn bộ choĐức Lão linh sư giải quyết.
"Lão gia hỏa, ta khuyên ngươi đừng tới tìm phiền toái vô ích, không phải là một con Bạch Yểm Ma thôi sao? Nói không chừng tuyển thủ Yểm Ma cung các ngươi cũng có Thất Đồ Thánh Sủng. Hừ hừ, có gì to tát chứ?"
Đức Lão linh sư chỉ vào mặt Diệp Đào trưởng lão mắng to, hoàn toàn không hề khách khí một chút nào.
Diệp Đào tức giận đến mức chòm râu run run, gặp phải Đức Lão linh sư vốn nổi danh không giảng đạo lý đúng là rất dễnổi điên. Nói một câu là mắng lại một câu, hoàn toàn ngang ngược căn bản không đặt ai vào mắt.
Thế nhưng, trên thực tế trong thành viên Yểm Ma cungđúng là có người nắm giữ Thất Đồ Thánh Sủng. Hơn nữa, Thất Đồ Thánh Sủng còn quý hiếm hơn cả ba đại Yểm Ma. Thế lực Hồn Điện quản chế vô cùng gắt gao, nhưng không bài trừ khả năng có thành viên Yểm Ma cung vô tình gặp phải rồi ký kết hồn ước.
"Đầu Bạch Yểm Ma kia rất đặc thù, bảo hắn triệu hoán ra cho ta kiểm chứng. Ta muốn làm rõ thân phận của con Bạch Yểm Ma kia."
Diệp Đào trưởng lão tức giận quát lớn.
"Ta đã nói rồi, chứng thật thân phận làm cái gì? Ngay cả lời ta nói cũng không tin sao?"
Đức Lão linh sư cười lạnh, lập tức hỏi ngược.
"Hiển nhiên là phải thu hồi." Diệp Đào lẽ thẳng khí hùng, giọng nói không hề thua kém.
"Đây là chuyện cương quyết không thể!"
Đức Lão linh sư đập bàn hét lớn.
"Cái gì mà không thể? Một tên vô danh tiểu tốt cầm Bạch Yểm Ma của Yểm Ma cung chúng ta đi quấy rối lung tung vốn là tử tội. Huống chi đó là..."
Diệp Đào nói tới chỗ này bỗng nhiên dừng lại, chuyển sangđề tài cũ:
"Tóm lại, ngươi có bảo tiểu tử kia đi ra hay không?"
"Vô danh tiểu tốt? Lão già kia, đừng tưởng rằng ngươi là TứTịch có thể hoành hành ngang ngược nhé! Nói cho ngươi biết cũng không sao, Sở Thần là thiếu chủ thứ mười không công khai thân phận của Hồn Điện chúng ta."
Đức Lão linh sư cười lạnh.
"Thiếu chủ thứ mười? Hồn Điện các ngươi lòi ra thiếu chủ thứ mười từ lúc nào, hắn là trưởng tử của nguyên lão nào?"
Diệp Đào ngẩn người ra, có chút kinh ngạc hỏi.
"Không phải là con nối dòng của nguyên lão." Đức Lão linh sư cười cười thần bí.
"Không phải là con nối dòng của nguyên lão, vậy là..."
Diệp Đào vừa nói đến đây thanh âm bỗng nhiên nhỏ đi rất nhiều, hai mắt trợn trừng nhìn sang Đức Lão linh sư:
"Hắn... hắn là người thừa kế Tôn vị của Hồn Điện các ngươi?"
Hồn Điện Điện Đình đối ngoại chỉ tuyên bố quyền vị cao nhất là cấp bậc nguyên lão.
Bảy Đại nguyên lão chia ra đại biểu cho Thất Đại Điện, những nhân vật có chức vị nguyên lão Thiên Hạ thành có thể nói là quyền lực tương đương với Thiên Hạ vương tọa - Lê Hồng. Thậm chí rất nhiều nguyên lão Hồn Điện đức cao vọng trọng không gì sánh nổi, ngay cả chủ nhân vương tọa cũng có thể là hậu bối của bọn họ.
Bởi vì như thế, cho dù là đương kim chủ nhân của Thiên Hạvương tọa cũng phải dành cho các vị nguyên lão đầy đủ tôn trọng.
Đồng dạng nguyên lão Yểm Ma cung cũng có địa vị tươngđồng, các vị nguyên lão muốn chỉ trích Yểm Ma cung Ma Đếsai lầm thì đương kim Ma Đế cũng phải cúi đầu thụ giáo.
Cho dù là nguyên lão Yểm Ma cung hay là nguyên lão HồnĐiện, bọn họ đại biểu cho một nhóm người có thực lực, quyền vị, danh vọng cao nhất trên thế giới này. Cấp bậc trưởng lão trong các thế lực lớn chỉ cách nguyên lão một bước nhỏ, nhưng ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.
Về phần chức vị Điện Tôn của Hồn Điện lại càng đặc thù, nhìn qua là ngang hàng với nguyên lão. Nhưng trên thực tếcường giả Tôn vị là nhân vật được bảy Đại nguyên lão, mười bốn vị trưởng lão, hai mươi mốt vị điện chủ đồng thời cung phụng. Bọn họ không bao giờ nhúng tay vào sự vụ của HồnĐiện, không bao giờ ra quyết sách chỉ dẫn hướng đi cho HồnĐiện. Nhưng mà cường giả Tôn vị vĩnh viễn là tồn tại thần bí nhất, cao quý nhất đối với Hồn Điện.
Cấp bậc Tôn vị là cường giả ngay cả Ma Đế cũng không dám trêu chọc, điểm này không chỉ có cao tầng Yểm Ma cung, bao gồm cao tầng những thế lực khác cũng tin tưởng không có một chút nghi ngờ.
"Khụ, cái này... Sở Thần tiểu tử là Thần Tôn?"
Thanh âm Diệp Đào trưởng lão đã không còn mạnh mẽ ào ạt giống như lúc trước nữa.
Diệp Đào là một trong Thiên Hạ Tứ Tịch, địa vị cao hơn trưởng lão bình thường vài phần. Nhưng nhắc đến Tôn vị lập tức sợ hãi tái mặt. :
"Ngươi đừng hỏi nhiều về chuyện này làm gì, mặc dù thân phận của hắn không thể công khai nhưng lại được Hồn Điện bảo vệ. Các ngươi có khả năng đường đường chính chính cho tuyển thủ bậc thang thứ hai đánh bại Sở Thần cũng không thành vấn đề. Nếu như muốn dùng âm mưu thủ đoạn làm cho người kia nổi giận, bảy Đại nguyên lão chúng ta cũng phải nhức đầu. Đến lúc đó cả đám lão già các ngươi tính cả bốn đại nguyên lão hợp lại cũng không dễ xử lý đâu!"
Đức Lão linh sư mỉm cười đắc ý, không ngừng vuốt ve chòm râu của mình.
Hai thế lực Hồn Điện và Yểm Ma cung thường xuyên bất hòa, nhưng mà cấp bậc trưởng lão đối mặt với nguyên lãođúng là chênh lệch rất xa. Dù sao cường giả cuối cùng vẫn là cường giả, bỏ qua vấn đề quyền lực, bọn họ tùy tiện gọi ra một con chủ sủng cũng có thể bóp chết trưởng lão. Vềphần Tôn vị nằm trên bảy Đại nguyên lão lại càng không cần phải nói rồi.
Diệp Đào thở dài một hơi. Nếu như đối phương là Thần Tôn, vậy thì đòi lại Bạch Yểm Ma là chuyện không thể rồi.
Ít nhất Diệp Đào cấp bậc trưởng lão không có tư cách lên tiếng ở chỗ này, chỉ có thể nhìn xem các vị nguyên lão Yểm Ma cung có tâm tư hay không. Hết lần này tới lần khác không có người nào trong bốn Đại nguyên lão trấn giữ Thiên Hạ thành.
Diệp Đào lâm vào tình thế bất đắc dĩ, đành phải làm nghiêm mặt rời khỏi.
"Ha ha, thấy chưa? Chỉ là một việc nho nhỏ mà thôi. Thếnhưng, tại sao tiểu tử ngươi không nói cho ta biết Bạch Yểm Ma của ngươi có năng lực thôn phệ đồng tộc."
Đức Lão linh sư cười ha hả, đi vào trong khu vực nội bộ nói với Sở Mộ.
"Ta cho rằng chuyện này cũng không trọng yếu."
Sở Mộ cười cười lúng túng.
Xem ra vấn đề lớn nhất không phải là mình có Bạch Yểm Ma, mà năng lực thôn phệ đồng tộc mới là điểm mấu chốt của chuyện này.
"Điều này rất trọng yếu, Bạch Yểm Ma có thể thôn phệ đồng tộc được đám người Yểm Ma cung gọi là Bạch Yểm Ma hoàng tộc. Cho dù là thiên phú hay đẳng cấp đều cao hơn một bậc, có thể hoàn toàn coi rẻ tất cả đồng tộc."
Đức Lão linh sư nói rất chân thành.
"Cái này... à, ta cũng không rõ chuyện này lắm, lão nhân gia ngài trước tiên giải thích cái gọi là Bạch Yểm Ma hoàng tộc đã."
Sở Mộ âm thầm kỳ quái, tại sao Bạch Yểm Ma của mình thoáng cái biến thành Bạch Yểm Ma hoàng tộc rồi?
"Bạch Yểm Ma hoàng tộc là tồn tại cực phẩm trong chủng tộc Bạch Yểm Ma. Chủ yếu biểu hiện ở bốn phương diện Oán Ngưng, thôn phệ hồn lực, ma diễm kết tinh, thôn phệđồng tộc. Nếu một trong bốn năng lực đó vượt trội so với Bạch Yểm Ma bình thường sẽ được gọi là hoàng tộc."
Oán Ngưng chính là ám chỉ Bạch Yểm Ma hoàng tộc gặp phải địch nhân mạnh hơn mình sẽ thông qua oán niệm tăng cường thực lực, tốc độ tăng cường thực lực nhanh hơn Bạch Yểm Ma bình thường gấp mấy lần."
Đức Lão linh sư chậm rãi giải thích.
Nói đến đây, Sở Mộ lập tức liên tưởng đến Bạch Yểm Ma của Khương Nghĩa Đằng, tốc độ Oán Ngưng tăng cường thực lựcđúng là cường hãn. Thậm chí còn nhanh hơn Bạch Ma Quỷ gấp ba lần, thì ra nó cũng là một con Bạch Yểm Ma hoàng tộc.
"Bạch Yểm Ma hoàng tộc thôn phệ hồn lực có nhu cầu cắn nuốt hồn lực rất lớn, đây là chủng loại Bạch Yểm Ma rất khó nuôi dưỡng. Đặc điểm lớn nhất chính là ăn nhiều, trưởng thành lột xác cũng mau."
Những con Bạch Yểm Ma khác liên tục chiến đấu sáu, bảy năm mới có thể đạt tới mười đoạn. Nhưng loại Bạch Yểm Ma này chỉ cần có đủ hồn lực, trong vòng ba, bốn năm sẽ lột xác đến hình thái hoàn mỹ.
"Bạch Yểm Ma hoàng tộc loại hình ma diễm kết tinh, ai dà, sinh vật này vô cùng lợi hại, trời sinh đã nắm giữ lực lượng kết tinh cao hơn Bạch Yểm Ma bình thường một cấp bậc. Nói cách khác chúng nó vừa sinh ra đã có đẳng cấp chiến lực là cao đẳng quân chủ."
Đẳng cấp chủng tộc của Bạch Yểm Ma là trung đẳng quân chủ, trời sinh đẳng cấp chiến lực đã là cao đẳng quân chủ hiển nhiên là không cần giải thích nhiều rồi.
"Cuối cùng là thôn phệ đồng tộc, Bạch Yểm Ma loại hình này là tồn tại nguy hiểm nhất, cực kỳ hiếm thấy. Thông thường Yểm Ma cung sẽ tập trung tài nguyên nuôi dưỡng chứ không cho người khác ký kết hồn ước."
Đức Lão linh sư cười nói.
Sở Mộ nghe thế liền ngẩn người ra, trên thế giới này lại còn có Hồn sủng cường đại đến mức người ta không dám ký kết hồn ước?
"Không lấy ra ký kết hồn ước, vậy thì nuôi dưỡng làm gì?"
Sở Mộ kinh ngạc hỏi tới.
"À, chuyện này ta cũng không biết. Tóm lại có thể khẳngđịnh một điều, đó là những người ký kết hồn ước có tỷ lệsống sót rất nhỏ. Trong đó Bạch Ngữ, một đời Ma Đế của Yểm Ma cung là minh chứng cụ thể nhất. Tất cả thành viên Yểm Ma cung đều cho rằng Bạch Ngữ đã thành công khống chế một con Bạch Yểm Ma hoàng tộc thôn phệ đồng tộc. Nhưng sau đó lại dẫn đến một tràng phong ba kinh thiênđộng địa, ngay cả Hồn Điện chúng ta cũng bị liên lụy nghiêm trong. Ai dà, thanh niên trẻ tuổi như ngươi chưa cần phải biết mấy thứ này."
Đức Lão linh sư lắc đầu cảm thán.
Đức Lão linh sư đang nhớ lại cảnh tượng năm đó, trong lòng vẫn còn sợ hãi như mới phát sinh ngày hôm qua.
Hồi lâu sau, Đức Lão linh sư mới phục hồi tinh thần lại, nhìn sang Sở Mộ mở miệng nói:
"Bạch Yểm Ma loại hình thôn phệ rất nguy hiểm, ngươi tốt nhất là đi tìm mẫu thân thương lượng một chút, nghĩ xem có nên giải trừ hồn ước hay không. Nếu không, sau này sẽ có phiền toái rất lớn, ngàn vạn lần không nên cho rằng mình bây giờ đã khống chế được nó, ngươi chính là chủ nhân thật sự của nó. Đó là suy nghĩ cực kỳ sai lầm."
"Giải trừ hồn ước là không thể rồi, ta có thể khống chế nó, Đức lão không cần lo lắng." Sở Mộ lắc đầu nói.
Nói thật ra, nếu như Đức Lão linh sư biết Bạch Ma Quỷ chính là đời sau của cái con Bạch Yểm Ma biến thái đã từng thôn phệ linh hồn Bạch Ngữ điện hạ. Rất có thể lão đã ép Sở Mộ giải trừ hồn ước ngay tại chỗ rồi.
"Ài, ngươi vẫn nên thương lượng với mẫu thân một chút. Tính mạng vẫn là đáng quý nhất."
Đức Lão linh sư cũng không biết nên khuyên giải hắn như thế nào.
"À, dù sao Diệp Đào cũng là trưởng lão Yểm Ma cung, tại sao lại có vẻ kiêng kị thân phận của ta vậy? Địa vị Điện Tôn cao lắm hả?"
Sở Mộ thuận miệng hỏi một câu.
"Chuyện này phải nói từ điểm khởi đầu của Yểm Ma cung và Hồn Điện rồi. Trên thực tế, lúc ban đầu Hồn Điện vốn có tám Bát Đồ Thánh Sủng, ngươi đoán xem Thánh sủng thứtám là con gì?"
Đức Lão linh sư cười cười hỏi.
Sở Mộ lắc đầu không nói, hắn đi tới Thiên Hạ thành mới biếtđược Thất Đồ Thánh Sủng tồn tại, bây giờ tự nhiên lòi ra Bát Đồ Thánh Sủng, có cho hắn nghĩ nát óc cũng không ra nổi.
"Thiếu chủ, Thánh sủng thứ tám là Bạch Yểm Ma."
Thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền ra.
"Bạch Yểm Ma?"
Sở Mộ kêu lên hoảng sợ. Không ngờ rằng Thánh sủng thứtám của Hồn Điện dĩ nhiên là Bạch Yểm Ma.
Thất Đồ Thánh Sủng vốn có mối thù truyền kỳ với Yểm Ma tộc kia mà? Làm sao ngược lại biến thành người một nhà rồi?
"Lúc đầu Yểm Ma cung và Hồn Điện là thế lực cùng tông, Bát Đồ Thánh Sủng bao gồm cả Bạch Yểm Ma. Bởi vì Yểm Ma là Hồn sủng tà ác thường xuyên giết chết chủ nhân, mọi ngươi nghĩ rằng đây là sinh vật không tốt. Cho nên các vịcao tầng trước kia quyết định khai trừ Bạch Yểm Ma ra khỏi danh sách Bát Đồ Thánh Sủng."
"Lúc ấy các vị điện chủ Yểm Ma điện, trưởng lão, nguyên lão cùng nhau sáng lập Yểm Ma cung, bọn họ ra ngoài độc lập tự thành nhất phái. Trải qua mấy ngàn năm phát triển, một phương diện khác Hồn Điện chúng ta dần dần suy bại. Hơn nữa, Bạch Yểm Ma nhất tộc quả thật là cường đại, nhất là sau khi xuất hiện hai chủng tộc Lam Yểm Ma và Thanh Yểm Ma thoái hóa từ Bạch Yểm Ma dễ dàng khống chế hơn. Số lượng cường giả Yểm Ma cung từ đó tăng cường trên phạm vi lớn, cho đến hôm nay xem như ngồi ngang hàng với HồnĐiện chúng ta."
Sở Mộ kinh ngạc nói không ra lời, thật sự không nghĩ tới Yểm Ma cung và Hồn Điện lại có quan hệ sâu xa như vậy.
"Các vị nguyên lão Hồn Điện có địa vị tương tự nguyên lão Yểm Ma cung. Nhưng mà Yểm Ma cung không có thiết lập Tôn vị, đây là có nguyên nhân. Bởi vì cường giả Tôn vị phải nhận được truyền thừa từ Bát Đồ Thánh Sủng cổ xưa nhất. Nói cách khác, Tôn vị tại Hồn Điện thật ra đại biểu cho ngôi vị truyền thừa cao nhất và cổ xưa nhất của hai thế lực lớn Hồn Điện và Yểm Ma cung. Yểm Ma cung có thể bất kính với tất cả thành viên Thất Đồ Thánh điện, nhưng bọn họ không dám bất kính với Tôn vị, bao gồm cả Ma Đế cũng không làmđược."
Đức Lão linh sư.
"Nếu như Đức Lão không nói, ta đây thật sự không nghĩtới." Sở Mộ lắc đầu than thở, bộ dạng vô vàn cảm khái.
"Truyền thừa Tôn vị vô cùng phức tạp, đôi khi phải trải qua rất nhiều đời mới có một người nhận được truyền thùa. Mặt khác, những người được truyền thừa Tôn vị còn có quy định cụ thể, một điều trong đó là không thể có hôn nhân."
Đức Lão linh sư tiếp tục giải thích.
"..."
"Không thể có hôn nhân?"
Đến nước này Sở Mộ nhất thời hết chỗ nói rồi.
Nếu như Tôn vị không thể có hôn nhân, như vậy mình từđâu chui ra? Phụ thân mình đã làm chuyện gì chứ? Mẫu thân mình chẳng lẽ là giả dối?
Nhìn vẻ mặt Sở Mộ giật mình kinh hãi. Đức Lão linh sư liền cười phá lên, hồi lâu sau mới nói:
"Ngươi hả? Có thể nói là một người duy nhất thừa kế Tôn vị, ở đây có một giai thoại rất thú vị, đồng thời khiến cho tất cảnguyên lão có biết cũng phải lựa chọn im lặng."
Sở Mộ lập tức ngồi lại nghiêm chỉnh, hiển nhiên là Đức Lão linh sư chuẩn bị nói đến chuyện tình của phụ thân và mẫu thân hắn.
"Hồn Điện chúng ta đã soạn ra quy chế từ rất lâu rồi, Tôn vịvốn không được phép hôn phối. Cho nên cường giả Tôn vịphải thanh tâm quả dục một lòng tu luyện. Mẫu thân của ngươi thuở nhỏ đã được nhận định là Thần Tôn, từ nhỏ đã tiếp nhận truyền thừa từ Thất Đồ Thánh Sủng. Ngoại trừThất Đồ Thánh Sủng cường đại ra, nàng còn là một nữ tửkhông nhiễm thế tục."
Đức Lão linh sư chậm rãi nói.
Sở Mộ liên tưởng đến mẫu thân của mình, cảm thấy có vẻ hơi giống. Nếu lựa chọn bỏ qua vẻ mặt lạnh lẽo như băng kia, nàng quả thật rất giống tiên nữ chốn nhân gian.
"Sau đó nàng gặp phải phụ thân ngươi, cụ thể xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ ràng lắm. Tóm lại, Nữ Tôn mang thai, đây là phạm vào thiên cổ tối kỵ rồi. Cho nên nhóm cao tầng Hồn Điện, Yểm Ma cung, tổng cộng mười một vịnguyên lão, toàn bộ đều tỏ vẻ hoặc là triệt tiêu Tôn vị, hoặc là từ bỏ đứa nhỏ."
Da mặt Sở Mộ khẽ co giật mấy cái, nói như vậy lúc đó mình chưa đi thi đã bị đánh rớt? Nguyê nhân trong đó là do luật lệ định ra từ xưa.
"Bồi dưỡng một vị Nữ Tôn tiêu phí mười mấy năm, nhân lực và vật lực hao tốn không sao kể hết. Đồng thời tìm được một người phù hợp thừa kế Tôn vị quá mức khó khăn, cho nên địa vị Nữ Tôn không thể bỏ."
"Vậy thì ta không thể chui ra rồi? Nhưng sau đó tại sao ta còn sống?"
Sở Mộ khó khăn nuốt xuống một ngụm nước miếng, vội vàng hỏi tới.
"Ha ha ha, đây chính là điểm thú vị nhất."
Đức Lão linh sư bỗng nhiên cười phá lên, đập bàn một cái ầm làm cho Sở Mộ sợ hết hồn.
"..."
Sở Mộ một thân buồn bực, trong đó còn có một chút xấu hổ, chuyện này có cái gì buồn cười chứ?
"Phụ thân ngươi đúng là một tên thú vị. Đối mặt với HồnĐiện và Yểm Ma cung chúng ta chất vấn, tổng cộng mười một vị nguyên lão, phụ thân ngươi đại nghĩa lẫm liệt nói một câu:
"Luật lệ cổ xưa của Hồn Điện có quy định Tôn vị không thểhôn phối, nhưng lại không có quy định không thể mang thai.""
"Ha ha ha ~!"
Đức Lão linh sư nói đến đây liền cười đến nắc nẻ, ngay cảngồi cũng không vững.
Đúng là không thể hôn phối, nhưng lại không quy định không thể mang thai.
Ngay cả Sở Mộ cũng không thể không bội phục lão phụ thân của mình. Năng lực tập trung vào mấy chuyện vụn vặt thật sự là vô tiền khoáng hậu, có một không hai.
← Ch. 0648 | Ch. 0650 → |