← Ch.1006 | Ch.1008 → |
Rất nhiều Yêu Linh hệ, Ám hệ, Dực hệ Hồn sủng đều nắm giữ kỹ năng giam cầm, nhưng mà muốn hoàn thành một cái Phong Ấn trận nhưng tương đối khó khăn.
Vong Mộng cấp chúa tể lĩnh ngộ năng lực giam cầm cực cao, trải qua lực lượng Hắc Ám gia trì đã hoàn thành một cái Phong Ấn trận. Hơn nữa, mức độ ổn định của Phong Ấn trận vô cùng hoàn hảo, bất kỳ sinh vật nào dưới cấp chúa tể sẽ bị phong ấn vĩnh cửu.
Vong Mộng nhẹ nhàng vỗ cánh tăng thêm lực lượng vào trong đồ án giam cầm, thời điểm Hạ Chỉ Hiền ý thức được Phong Ấn trận nhằm vào mình đã không còn thời gian né tránh. Nàng và Khung Điệp Nữ Vương hãm thân vào trong vòng xoáy hắc ám tầng tầng chồng chất, thân thể cũng dần dần biến thành màu xám tro tăm tối.
Khung Điệp Nữ Vương đã bị phong ấn, Sở Mộ lập tức nở nụ cười tà dị, ánh mắt ngó chừng thiếu nữ phản bội tràn đầy hưng phấn.
Nữ nhân này rất thích bày ra tư thế tâm cao khí ngạo, nhân loại trong mắt nàng chỉ là một đàn kiến hôi không hơn không kém. Đến tận bây giờ những ký ức xưa kia vẫn không hề phai nhạt, hiện tại Sở Mộ rất muốn nhìn thấy bộ mặt hoảng sợ, thất hồn lạc phách của nàng.
"Vù vù vù!"
Thân thể Sở Mộ bốc cháy ma diễm màu bạc, y như quỷ mị biến mất ngay tại chỗ.
Chốc lát sau, bốn phương tám hướng chung quanh thiếu nữ phản bội đột nhiên xuất hiện hải dương ma diễm rộng lớn bạt ngàn.
Đế Cơ khẽ nhíu mày, phạm vi ma diễm bao trùm quá lớn làm cho nàng khó thể xác định vị trí thật sự của Ma nhân.
Bàn tay Đế Cơ giơ lên cao, thân thể bắt đầu xoay tròn, đồng thời một đạo Hoa nhận màu lam chậm rãi hình thành. Lấy Đế Cơ làm tâm điểm nhanh chóng hiện ra một vòng xoáy lấp lánh hàn quang lạnh người. Trong khoảnh khắc đó, lực lượng Hoa hệ va chạm chính diện với ma diễm màu bạc, song phương tiến hành thôn phệ lẫn nhau rồi đồng thời triệt tiêu.
Đã không có cách nào đưa ra phán đoán chuẩn xác, vậy thì cứ việc công kích toàn bộ.
"Vù vù vù vù!"
Linh hồn ma diễm bị vòng xoáy màu lam càn quét bắt đầu tan dần.
Nhưng mà mục đích còn chưa đạt đến, trên đỉnh đầu Đế Cơ lẳng lặng xuất hiện một luồng ma diễm.
Thân thể Bán Ma Sở Mộ từ từ hiện ra, khóe miệng cong lên tạo thành một đường cong giễu cợt.
Ma trảo Sở Mộ lặng yên không một tiếng động đặt xuống đầu Đế Cơ, lòng bàn tay ngưng tụ năng lượng thành một đạo Hỏa trụ (cột lửa) khổng lồ ẩn chứa sức mạnh hủy diệt.
"Ầm!"
Cột lửa bắn thẳng xuống đầu Đế Cơ rồi đột ngột nổ tung, tuy rằng nàng kịp thời phản ứng nhưng vẫn bị năng lượng xung kích gây thương tổn toàn thân, y phục tổn hại, mái tóc xơ xác, ngay cả da mặt cũng bị xé rách mấy đường rướm máu.
Sở Mộ công kích chưa có kết thúc, bàn tay hắn hư không một trảo kéo ngược Đế Cơ trở lại, cánh tay còn lại mạnh mẽ thọc vào trong bụng nàng.
Đế Cơ hoảng sợ tột đỉnh, Ma nhân sử dụng một chiêu này rõ ràng là muốn móc nội tạng của nàng ra ngoài.
Nàng vội vàng chặp hai tay lại, cả cánh tay trồi lên mấy sợi dây leo xanh lục giống như độc xà mổ tới cổ họng Sở Mộ.
Kỹ năng Mãng Xà độc mạn có khả năng không nhìn phòng ngự, nếu như Ma nhân không đề phòng sẽ bị dây leo chui vào bên trong cơ thể cắn xé cơ quan nội tạng, hấp thu máu huyết không còn một mống.
Sở Mộ hiển nhiên là thấy được động tác của nữ nhân, chỉ có điều hắn vẫn nở nụ cười bình thản, hoàn toàn không thèm nhìn Hoa Xà trí mạng. Ma trảo vẫn tiếp tục thọc sâu vào trong cơ thể thiếu nữ phản bội.
"Cái tên điên này!"
Đế Cơ mặt mày trắng bệch, hoàn toàn không ngờ tình huống này lại xảy ra với mình.
Ngân Sắc Ma Nhân rõ ràng là muốn lấy mạng đổi mạng.
Nàng đã cảm thấy phần bụng của mình lạnh giá, trong lúc yếu thế trước tiên vội vàng khống chế Mãng Xà độc mạn biến chuyển phương hướng cuốn lấy cánh tay Ma nhân.
Thiếu nữ phản bội tận dụng đoạn thời gian ít ỏi này hóa thân thành một đóa Thánh Lam Hoa, còn bản thể hoảng sợ bỏ chạy về nơi xa.
Sở Mộ trở tay bắt lấy hai đầu rắn độc xanh lè kia, bàn tay vận lực bóp nát chúng nó. Sau đó híp mắt lại mỉm cười khinh miệt nhìn thiếu nữ phản bội chật vật chạy trốn.
Đóa hoa thế thân cho Đế Cơ chậm rãi tan biến, cùng lúc đó máu tươi từ bụng nàng tràn ra.
"Điện hạ!"
Hạ Chỉ Hiền dang bị giam hãm trong phong ấn thấy vậy sợ hãi quá độ. Nàng nhìn thấy Đế Cơ dùng tay che lấy phần bụng rỉ máu, trong lòng gấp gáp muốn thi triển kỹ năng trị liệu nhưng tạm thời không có cách nào thoát khỏi cái Phong Ấn trận chết tiệt.
"Chút xíu nữa, đúng là đáng tiếc!"
Sở Mộ chậm rãi đưa tay lên miệng, đầu lưỡi vươn ra liếm láp máu tươi thơm tho của thiếu nữ phản bội.
Sở Mộ chỉ mới vạch ra một vết thương trên bụng nàng, còn chưa có bắt được nội tạng. Điều này làm hắn vô cùng nuối tiếc, nếu như kỹ năng Mẫn Tâm hoàn thành hắn sẽ có trò chơi lớn dành cho nàng.
"Máu thật thơm!"
Bán Ma Sở Mộ đưa tay lên chóp mũi hít hà mấy hơi.
Giờ này khắc này Sở Mộ thể hiện đầy đủ bản tính hung tàn của Bán Ma, huống chi thưởng thức máu của nữ nhân máu là hưởng thụ cực lớn đối với hắn.
Đế Cơ dùng tay che bụng lùi thêm một đoạn nữa, đầu tóc bay loạn trợn mắt nhìn Ma nhân thưởng thức máu của mình. Trong đầu nàng lúc này chỉ còn lại cảm xúc xấu hổ, một dòng nước lạnh lẽo chậm rãi lan truyền khắp toàn thân.
Đã bao nhiêu năm rồi, nàng chưa từng chảy một giọt máu trong chiến đấu. Bây giờ bị Ma nhân thương tổn, đồng thời còn bị sỉ nhục khiến cho nàng không thể nhẫn nhịn được nữa. Một cỗ lửa giận bừng bừng bắt đầu thiêu đốt chút ít lý trí còn sót lại trong đầu nàng.
Lòng bàn tay nàng dính một tầng chất lỏng màu lam nhàn nhạt, sau đó ra sức bôi lên mặt, lên tóc, lên khắp cơ thể mình, còn vết thương trên bụng vẫn để mặc cho nó rỉ máu không hề quan tâm. Chốc lát sau, mái tóc màu tím trên đầu Đế Cơ đột nhiên bừng sáng rực rỡ, cấp tốc mọc dài ra nhẹ nhàng quấn lấy eo nàng.
Theo dòng máu màu lam trét lên chỗ nào, bộ phận nơi đó sẽ lập tức phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đồng thời thương thế cũng bắt đầu khép lại, da thịt trở nên trắng nõn như ngọc.
Nhìn thấy thiếu nữ phản bội cho dù bị thương vẫn ưu tiên khôi phục dung mạo của mình, trong lòng Sở Mộ âm thầm cười lạnh.
Xem ra nữ nhân này vô cùng xem trọng dung mạo của mình, trong lòng hắn liền tính toán kế tiếp có nên chủ yếu công kích vào gương mặt xinh đẹp kia hay không?
Vong Mộng thi triển Phong Ấn trận đã gần hết thời gian, Sở Mộ biết Hoa hệ Hồn sủng có năng lực trị liệu rất mạnh, không nên cho nàng có thời gian thở dốc.
"Không Gian Lưu Sa!"
Sở Mộ chỉ tay về phía Đế Cơ cách đó mười dặm, không gian trên đầu nàng vỡ vụn ra từng mảnh, vô số tia năng lượng nhỏ như hạt cát lập tức tuôn trào ra ngoài.
Không gian chung quanh Đế Cơ vặn vẹo đáng sợ, nàng còn chưa kịp trị liệu thương thế trên bụng đã phải vội vã né tránh. Dưới chân nàng đột nhiên hiện ra một đóa hoa sen màu lam, nhanh chóng nở rộ lao lên trời đối kháng với lực lượng Không Gian Lưu Sa.
Đóa hoa sen không ngừng mở rộng, đồng thời nuốt lấy năng lượng phát ra từ Không Gian Lưu Sa.
Kỹ năng Thánh Lam Liên Hoa có năng lực đặc biệt là thôn phệ năng lượng, bao gồm không gian dao động cũng nằm trong số đó.
Điểm kinh khủng nhất là sau khi Thánh Lam Liên Hoa cắn nuốt năng lượng lập tức chuyển hóa thành vũ khí công kích của mình.
"Phốc!"
Lực lượng Không Gian Lưu Sa bị ăn mòn từng chút một, không tới một phút đã bị thôn phệ sạch sẽ. Thánh Lam Liên Hoa nhắm ngay vị trí Sở Mộ, bắn tới một đạo năng lượng khổng lồ.
"Ầm!"
Luồng năng lượng xung kích đến gần Sở Mộ lập tức nổ tung, tầng tầng khí lãng cuốn lấy hắn thổi bay ra xa.
"Vù vù vù vù!"
Sở Mộ gắng gượng ổn định thân hình trong cơn giông bão, tuy rằng một kích kia không gây thương tổn cho hắn nhưng cũng làm hắn hao phí không ít thời gian.
Vị trí Sở Mộ lúc này đã cách thiếu nữ phản bội khoảng chừng ba mươi dặm.
Đồng thời Sở Mộ đã phát hiện thiếu nữ phản bội đang tranh thủ cơ hội niệm chú ngữ dài.
Chung quanh Đế Cơ xuất hiện vô số Hoa ảnh màu lam, quỹ tích phiêu động xuất kỳ bất ý kéo theo rất nhiều ma văn kỳ dị.
Dần dần Hoa ảnh ngưng tụ lại hóa thành thật thể, tốc độ di động càng lúc càng nhanh.
Trong quá trình đó, Sở Mộ cũng đã hoàn thành kỹ năng, thân thể thoáng cái biến thành mũi tên bạc bắn tới Đế Cơ.
Ma diễm trên người hắn bốc cháy kịch liệt, trong khoảnh khắc đã biến thành một đám mây lửa bàng bạc trải dài mấy chục dặm.
Hỏa Vân không ngừng mở rộng, mới đầu chỉ là một dãy tàn ảnh mơ hồ, sau đó toàn thân Sở Mộ bỗng nhiên sáng rực lên giống như mặt trời trồi lên trong dãy ngân hà.
Ánh mắt mọi người bị biển lửa kích thích nhức nhối khó tả, thị giác xung kích mãnh liệt và tâm linh rung động khiến cho bọn họ sợ hãi không nói nên lời.
"Ù ù ù ù!"
Mặt trời sáng rực, bên trong biển lửa đột nhiên xuất hiện gần trăm đầu Hỏa long gầm thét biểu hiện nội tâm tức giận của Sở Mộ.
Hạ Chỉ Hiền ở tít đằng xa cũng bị dọa không nhẹ, tim đập nhanh, mặt mày nhợt nhạt khi thấy vầng mặt trời lướt qua đầu mình. Ngay lúc này nàng chợt cảm thấy bản thân mình quá mức nhỏ bé, căn bản không thể so sánh với hai đại chúa tể ở trên kia.
Nếu như cỗ năng lượng này đánh xuống Hướng Vinh thành khẳng định gây ra đả kích mang tính hủy diệt, hàng trăm vạn người dân sẽ chết ngay lập tức.
Lúc này Hạ Chỉ Hiền không thể ra sức, huống chi ở đối diện còn có Vong Mộng đang nhìn nàng chằm chằm.
Ma diễm thao thiên diệt địa, uy áp khổng lồ đánh tới khiến cho Đế Cơ lo lắng bất an. Nàng vội vàng gia tốc dung hợp kỹ năng, tất cả Hoa ảnh và Diệp ảnh bắt đầu hội tụ biến thành một dòng Thiên Tuyền (suối trời) màu lam vắt ngang bầu trời. Suối nước thánh khiết từ trên cao đổ xuống tựa như muốn dập tắt biển lửa trắng bạc.
← Ch. 1006 | Ch. 1008 → |