Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1785

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1785: Thắng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Tự tại kim kiều khổng lồ như thế, tốc độ chậm chạp, tính linh hoạt cũng rất kém cỏi, chủ yếu chỉ dùng bảo vệ tánh mạng mà thôi, đối mặt Y Da Nhĩ súc thế sát chiêu, Mô Cốc Chí Tôn chỉ có thể cố gắng thừa nhận.

Về phần thu hồi tự tại kim kiều chạy thục mạng?

Không cần tự tại kim kiều, hắn chết nhanh hơn!

- Diệt!

Y Da Nhĩ quát lớn.

Tay trái thu, tay phải đánh ra.

Trong nháy mắt hai bàn tay không to lớn nhưng tất cả uy năng đều hội tụ vào bàn tay phải, từ đó hào quang của tay phải tỏa ra chói mắt hơn trước! Chỉ uy thế cũng mạnh tới mức Mô Cốc Chí Tôn líu lưỡi, chỉ sợ cứng đối cứng hắn sẽ bị đánh chết.

Ầm ầm ầm...

Hư không lúc này chấn động lắc lư rất mạnh.

Quang minh vô tận hội tụ vào lòng bàn tay phải, cánh tay cũng đang không ngừng biến dài hơn, bàn tay đánh chính diện về phía Mô Cốc Chí Tôn.

- Mơ tưởng.

Mô Cốc Chí Tôn thao túng tự tại kim kiều, kim kiều chủ động ngăn cản.

Tuy bàn tay kia không am hiểu biến dài nhưng nó còn linh hoạt hơn tự tại kim kiều nhiều, nó chỉ hơi chấn động là có thể né kim kiều, trực tiếp đánh vào phạm vi bên trong của kim kiều. Mặt ngoài của kim kiều tỏa ra uy năng của đạo chống cự, bàn tay kia nghiền áp chính diện, một đường này dễ dàng đánh thẳng tới trước mặt Mô Cốc Chí Tôn.

- Kim kiều!

Mô Cốc Chí Tôn thét lớn một tiếng.

Tòa nhà hình tháp phía sau có sáu cửa sổ chói mắt, vào lúc này sáu cửa sổ tỏa ra hào quang sáng ngời, quang mang dẫn dắt toàn bộ uy năng đạo của kim kiều và kiệt lực trấn áp ngăn cản bàn tay tỏa sáng đánh tới.

Xuy xuy xùy

Sáu đầu quang mang tiến đến trấn áp ngăn cản, thực sự ngăn ngăn không được, cuối cùng chỉ có thể quân quảnh chung quanh bàn tay.

Bàn tay dài hơn trước nhưng tốc độ chậm hơn nhiều.

- Kim kiều của ta ngăn không được, trong tự tại kim kiều nội, ngươikhông làm gì được ta!

Mô Cốc Chí Tôn lại sử dung sáu cánh tay, sáu tay cầm sáu thanh trường đao và tận lực ứng phó, trong lúc nhất thời ánh đao mang theo chấn động không gian, không gian chi nhận cực lớn lúc này va chạm chính diện với bàn tay tỏa sáng kia.

Rầm rầm rầm!!!

Tiếng oanh minh vang lên không ngừng, bàn tay tỏa sáng ảm đạm không ít, lúc này thu hồi về phía sau.

Mô Cốc Chí Tôn bị chấn động bay ngược vào tòa nhà phía sau, hắn phun ra một ngụm máu tươi, lúc này hắn không ngừng cười lớn:

- Ha ha, Y Da Nhĩ, uy lực còn chưa đủ ah.

Tuy hắn bị thương nhưng thương thế trên người khôi phục nhanh chóng.

Y Da Nhĩ đứng ở hư không xa xa và đau lòng.

Súc thế thi triển uy năng đánh một chiêu mạnh nhất tiêu hao quá nhiều lực lượng, việc này cũng xác định uy năng của tự tại kim kiều cũng đáng được.

- Rất tốt.

Y Da Nhĩ cười cười.

Hắn nói xong liền biến mất trong hư không.

Mô Cốc Chí Tôn lúc này mới thở ra một hơi, Y Da Nhĩ mang lại áp lực quá lớn.

...

Đám người Kỷ Ninh lúc này chờ đợi tin tức của Mô Cốc Chí Tôn, bọn họ thật sự lo lắng cho Mô Cốc.

- Không có việc gì, ta không sao.

Lúc này tin tức của Mô Cốc Chí Tôn truyền đến.

Đám người Kỷ Ninh thở ra một hơi.

- Y Da Nhĩ đúng là rất lợi hại, ta bằng vào tự tại kim kiều mới có thể áp chế hắn! Hắn không thể giết ta, thấy không thể làm gì cho nên hắn nhanh chóng rời đi.

Mô Cốc Chí Tôn nói ra.

- Nói quá trình ngươi giao thủ với Y Da Nhĩ đo.

Hồng Nhiên Chí Tôn nói.

- Tốt.

Mô Cốc Chí Tôn bắt đầu nói kỹ càng.

Đám người Kỷ Ninh lúc này không ngừng phân tích.

Lần này Y Da Nhĩ và Mô Cốc Chí Tôn giao thủ rất đơn giản, chỉ giao thủ vào chiêu mà thôi, đó là bởi vì Y Da Nhĩ muốn tiết kiệm lực lượng.

- Bị vũ trụ bài xích nên không cách nào thi triển uy năng của đạo, chung cực chí tôn đã lợi hại như vậy.

Hồng Nhiên Chí Tôn cảm thán, nói:

- Tây Tư tộc xâm lấn lại có một chung cực chí tôn cầm đầu, đây là tin tức không xong, hơn nữa Y Da Nhĩ có thể quyết đoán rời đi... Hiển nhiên còn chưa tới mức điên cuồng, chỉ sợ còn có sát chiêu lợi hại hơn.

- Không đến thành công cuối cùng, chúng ta không thể khinh thường.

Ách Khổng chí tôn cũng nói.

- Hổ thẹn, lần này ta thật sự không có biện pháp nên bạo lộ tự tại kim kiều, chúng đã biết được thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của chúng ta.

Mô Cốc Chí Tôn nói ra.

Vì chiến tranh nên bọn họ chuẩn bị một ít át chủ bài.

Luận phòng ngự và bảo hộ tính mạng, tự tại kim kiều là lợi hại nhất, tự tại kim kiều không thể đỡ nổi thì phiền toái lớn.

Mà chiến tranh mấu chốt nhất chính là xảy ra chuyện ngoài ý muốn! Cho nên át chủ bài không đến thời khắc mấu chốt nhất sẽ không bại lộ. Như Kỷ Ninh và Ách Khổng chí tôn đều bị nhốt trong thần điện, bọn họ cũng gặp được một ít phiền toái nhưng không tới thời khắc tuyệt vọng thì bọn họ không sử dụng tựu tại kim kiều. Hơn nữa tự tại kim kiều còn có một nhược điểm.

Nó chỉ có thủ đoạn phòng nưự.

Nếu như vây trong thần điện.

Mặc dù thả tự tại kim kiều ra ngoài cũng bị nhốt tron thần điện không thể ra được.

- Mô Cốc, ngươi không bộc lộ tự tại kim kiều thì ngươi đã chết, đến lúc đó chúng ta sẽ tổn thất hai chiến lực cấp chí tôn, ảnh hưởng càng lớn.

Thiên Thực chí tôn nói.

- Mọi người cẩn thận đề phòng, Y Da Nhĩ thất bại lần này, chỉ sợ hắn có thủ đoạn lợi hại hơn.

- Có tự nhiên tại kim kiều, chỉ sợ bọn chúng không làm gì được ta.

...

Hắc ám hư không.

Y Da Nhĩ một mình đứng đó, bên ngoài thân thể tỏa ra chấn động ngăn cách hỗn độn vũ trụ dò xét.

Ầm ầm ầm...

Cột sáng xuất hiện trước mặt hắn, trong cột sáng mờ mịt có ba thân ảnh, chính là ba tên thủ hạ cường đại lúc trước..

- Y Da Nhĩ, tìm chúng ta có chuyện gì?

Hai nam một nữ nhìn Y Da Nhĩ.

- Các ngươi còn chưa động thủ với kẻ đứng đầu người tu hành?

Y Da Nhĩ hỏi.

- Đang chậm rãi tìm, hỗn độn vũ trụ quá lớn, muốn tìm được đứng đầu người tu hành cũng không dễ dàng.

Nữ tử áo bac nói.

- Nhắc nhở các ngươi, bọn chúng có thủ đoạn cùng loại với hộ đạo lâu.

Y Da Nhĩ nói ra:

- Trước vây khốn lại giết.

- Vâng.

Ba người này lập tức bừng tỉnh.

Y Da Nhĩ gật đầu, hắn cũng đoạn tuyệt liên hệ.

Trên ngôi sao hoang vu có một ngọn núi cao, đỉnh núi cao có một căn nhà đá, trước nhà đá có một nam tử chán chường đang ngồi uống rượu.

Hắn chính là một trong bảy người đứng đầu hỗn độn vũ trụ, Ba Lâm chí tôn.&


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)