Vay nóng Homecredit

Truyện:Quang Chi Tử - Chương 184

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 184: Tiểu Kim trở lại
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Siêu sale Shopee


Ta tuyệt vọng nhìn Ma hồ trên vai, nói:

-Sau nay chỉ sợ ta không mang theo ngươi được nữa rồi, ngày đó nếu ta chú ý một chút, có lẽ sự việc hôm nay cũng không thể phát sinh tệ hại như thế này.

Khách Luân Đa nói:

-Trường Cung, các người đầu hàng đi thôi, ta sẽ cầu xin bệ hạ tha cho các ngươi.

Ta nghiến răng căm hận nói:

-Khách Luân Đa, ngươi không cần ở chỗ này ra vẻ người tốt, ta hiện giờ chỉ hận không đem ngươi lột da ăn thịt ngay được.

Khách Luân Đa hiện vẻ mặt bất đắc dĩ, cười cười chỉ tay vào Đông Nhật với Chiến Hổ đang nằm gục, nói:

-Chẳng lẽ ngươi định bất chấp tính mạng của bọn họ? Ta sở dĩ đánh gục rồi bắt bọn họ chỉ vì không muốn bọn họ chết uổng mạng.

Ta hít sâu một hơi, hung hăng liếc nhìn hắn một cái, trong lòng hận ý cao ngút trời, cao giọng hô lớn:

-Chiến Hổ đại ca, Đông Nhật cùng toàn thể huynh đệ Thần Chi Thôn Lạc, là ta hại các ngươi rồi. Ma Hoàng, ta hôm nay muốn thách đấu với ngươi.

Ma Hoàng kinh ngạc nói:

-Tình hình như vậy rồi mà ngươi còn dám khiêu chiến ta à?

Ta cười lạnh lùng nói:

-Không sai, ngươi có dám tiếp nhận khiêu chiến của ta không? Nếu ngươi thắng, chúng ta muốn giết muốn mổ tùy ý ngươi, nếu ngươi thua, ngươi phải thả chúng ta đi.

Ma Hoàng ha hả cười lớn, nói:

-Nhóc con loài người kia, ngươi quả thật rất dũng cảm, cũng không biết bao lâu rồi chưa có ai dám cùng ta công nhiên khiêu chiến. Được, ta chấp nhận lời khiêu chiến này của ngươi.

Khách Luân Đa hốt hoảng lên tiếng:

-Bệ hạ, hay để thần tiếp hắn, thân thể bệ hạ tôn quí làm sao so đo với hắn được.

Ta quát lớn:

-Ngươi hoàn toàn không có tư cách tiếp chiến.

Ma Hoàng nói:

-Tiểu tử, để cho ta xem ngươi có bản lãnh gì mà dám càn rỡ như thế, Khách Luân Đa, ngươi chỉ huy đám thuộc hạ lui về sau một chút, để ta lãnh giáo một chút tuyệt kĩ của nhân loại xem sao.

Ta nói:

-Hay lắm, vậy mới không hổ là Ma tộc vương giả, ta Trường Cung – Uy hôm nay lãnh giáo công phu của Ma tộc đệ nhất cao thủ.

Ma Hoàng kinh ngạc nói:

-Trường Cung – Uy, ngươi chính là tên pháp sư Trường Cung – Uy ngày trước đã hạ sát cả trăm mạng Ma tộc cao thủ đó sao?

Ta tỏ vẻ hãnh diện, cao ngạo gật đầu đáp:

-Không sai, chính là ta, ngươi có muốn vì tộc nhân của ngươi báo thù không? Vậy đến đây đi.

Nhìn khí thế từ Ma Hoàng phát ra, ta biết chắc bản thân không phải là đối thủ của hắn. Nếu Chiến Hổ đại ca cùng Đông Nhật còn ở đây, dùng lực lượng cả 3 người chúng ta có thể miễn cưỡng cùng hắn một phen liều mạng. Cái này còn chưa tính tới tình huống hắn còn Hắc ám ma long kinh khủng nọ trợ chiến. Mặc dù như thế ta vẫn còn 1 chút an tâm, cho dù ta có thất bại thì mọi người cũng chỉ tạm thời bị giam cầm, không bị nguy hiểm đến tính mạng.

Khí lưu xung quanh Ma Hoàng bắt đầu cuồng bạo nổi lên, một vòng quang mang màu đen từ từ bao phủ lấy toàn thân hắn. Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, một tia cười lạnh, bước ra phía trước một bước, một quyền trầm trọng phát ra. Một đạo khí kình màu đen xoáy tròn lao thẳng đến người ta.

Ta tâm thần tĩnh lặng, ba khỏa kim cầu trong cơ thể liên tục xoay tròn mỗi lúc một nhanh, hét lớn một tiếng, bổ ra một đạo quang nhận sung mãn năng lượng, quang nhận cùng hắc khí giao kích trên không trung, nghe bùng một tiếng, ta bị chấn lui về sau gần 10 bước mới đứng vững lại.

Ánh mắt Ma Hoàng lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói:

-Hảo tiểu tử, có thể tiếp được 1 quyền của ta, ngươi xem ra đáng mặt làm đối thủ của ta đó.

Ngay lúc hắn định tiếp tục tiến công, đột nhiên trên không một tiếng rồng gầm nổi lên.

Ta quẹt vội máu rỉ ra trên khóe miệng, thanh âm này đích thực quen thuộc, a, là Tiểu Kim, Tiểu Kim đã đến đúng vào thời khắc mấu chốt này.

Ta trong lòng tràn ngập tình cảm thân thiết, hô lớn:

-Tiểu Kim.

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một quầng sáng màu vàng cực lớn, nhìn giống y như năng lượng từ ánh sáng mặt trời, nhanh chóng lao vọt về phía chúng ta, ngay cả Ma Hoàng cũng vì tình huống này mà ngẩn người ra, nhất thời quên cả công kích.

Hắc ám ma long đang bay trên không trung phát ra một tiếng rống trầm trầm, toàn thân mây đen bao phủ, đột nhiên vọt lên, gia tốc nhằm thẳng đạo ánh sáng màu vàng kia lao tới.

Hai luồng quang mang kim sắc hắc sắc đụng nhau giữa không trung, đồng thời phát ra tiếng va chạm xé màng nhĩ, kim quang bị hắc quang đánh bật ra, hiển nhiên rơi vào thế hạ phong. Khí lưu phát ra từ cú va chạm hất binh sĩ của Ma tộc ngã liểng xiểng trên mặt đất. Ma Hoàng quát lớn:

-Khách Luân Đa, chỉ huy toàn bộ Thánh Quang hộ vệ đội, lui ra sau 10 dặm cho ta.

Kim quang từ từ tắt đi, lộ ra hình dáng quen thuộc của Tiểu Kim.

Trong tình cảnh tuyệt vọng như vậy, gặp lại Tiểu Kim trong lòng ta vô cùng mừng rỡ, như lại nhen nhóm lên một tia hy vọng. Tiểu Kim so với trước kia to lớn hơn rất nhiều, thân dài hơn 30 trượng, lân phiến trên người cũng dày đặc hơn trước, toàn thân rõ ràng phát tán khí thế vương giả.

Hắc ám ma long đột nhiên cất tiếng, nói:

-Ngũ trảo kim long? Chẳng lẽ ngươi là Long vương mới, chẳng lẽ lão Long vương kia đã chết rồi hay sao?

Tiểu Kim cũng cất giọng non nớt trả lời:

-Ngươi mới đáng chết, ba ba ta hãy còn sống khỏe mạnh.

Hắc ám ma long cất tiếng thở dài, nói:

-Hài tử, ngươi biết không, ta chính là thúc thúc của ngươi mà ...

Trên trời, 2 con rồng nói chuyện với nhau, phía dưới ta với Ma Hoàng cũng không nhàn rỗi, Ma Hoàng hỏi:

-Ngươi cũng có rồng hay sao? Không sai, xem đi, nếu ta và ngươi đều có rồng, nhất định chiến đấu sẽ rất thú vị, hay là 2 ta cưỡi rồng chiến đấu đi.

Lời hắn nói chính hợp ý ta, ta lập tức gật đầu, năng lượng phát xuất, nhẹ nhàng phi thăng, Ma Hoàng cũng theo ta từ từ bay lên khỏi mặt đất

Hai chúng ta từ từ bay đến cưỡi trên lưng Tiểu Kim cùng Hắc ám ma long.

Tiểu Kim đang cùng Hắc ám ma long nói chuyện, chứng kiến ta bay lên liền truyền cho ta một cảm giác thân tình ấm áp, ta đứng trên lưng Tiểu Kim, với tay nắm được một cái sừng của nó, hỏi:

-Tiểu Kim, ngươi có khỏe không?

Tiểu Kim trả lời:

-Chủ nhân, ta khỏe lắm, hiện giờ ta đã khôi phục hoàn toàn lực lượng

Hắc ám ma long nói:

-Ngũ trảo kim long cũng có chủ nhân à?

Tiểu Kim nổi giận nói:

-Sao lại không thể có. Chẳng phải ngươi cũng giống vậy hay sao? Phản bội Long tộc rồi trở thành vật cưỡi của Ma Hoàng?

Không ngờ tới, Hắc ám ma long cũng không hề tức giận, chỉ chầm chậm thở dài, nói:

-Hài tử, ngươi tưởng rằng ta muốn phản bội Long tộc hay sao? Cũng là do bọn họ bức bách ta mà thôi, lúc đầu ...

Ma Hoàng dường như rất tôn trọng Hắc ám ma long, tuyệt không hề ngắt lời nó nói, chỉ lẳng lặng đứng yên nghe.

Ta đương nhiên cũng không ngắt lời, chỉ thừa dịp này cố gắng thúc đẩy năng lượng phục hồi vết thương vừa rồi.

-Lúc đầu, khi ta và cha ngươi đồng thời sinh ra, toàn bộ Long tộc đều cao hứng phi thường, từ trước tới nay lần đầu tiên mới xuất hiện một đôi huynh đệ song sinh đồng thời là ngũ trảo kim long. Lúc mới sinh ra bộ dạng chúng ta giống nhau như đúc.

Ta chú ý nhìn kỹ một lượt, quả nhiên Hắc ám ma long cũng có long trảo gồm 5 móng vuốt, bộ dạng của hắn nhìn cũng rất giống Tiểu Kim.

Hắc ám ma long nói tiếp:

-Sau đó, 20 năm qua đi, bộ dạng chúng ta từ từ phát triển không giống nhau, chủ yếu nhất là lân phiến trên người, phụ thân ngươi thì vảy càng ngày càng ánh hoàng kim rực rỡ còn vảy của ta thì từ từ lại chuyển hóa thành hắc sắc. Lúc đầu, tộc nhân cũng không tỏ vẻ gì nhưng về sau khi chúng ta qua thời kì ấu sinh, khi ta phát triển thành hình dạng này, có điều yếu hơn bây giờ rất nhiều, thì tộc nhân bắt đầu bài xích ta dữ dội, tất cả đều nói, hắc long là điềm xấu, ắt sẽ mang họa diệt vong đến cho Long tộc. Nhất trí yêu cầu Long vương lúc ấy cũng chính là tổ phụ của ngươi, cha của ta giết chết ta.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-320)