Vay nóng Tinvay

Truyện:Quang Chi Tử - Chương 224

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 224: Tiểu Kim trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Siêu sale Lazada


Tên binh sĩ thông tin ngây ra một lát, nhìn thân vương một cái, thân vương đưa mắt ra hiệu bảo hắn trả lời câu hỏi của ta. Hắn nói:

-Thứ đó là một vật thể cực lớn, ước chừng dài hơn 10 thước, hình dáng rất giống loài rồng trong truyền thuyết, đang bay vòng vòng trên bầu trời quanh đây. Đôn Vu đại nhân đã ra lệnh cho 10 khẩu Ma tinh đại pháo nhắm vào nó, nếu có động thái bất thường gì là lập tức khai hỏa.

Ta nói với thân vương:

-Chuyện này ngài có thể giúp ta được không? Xem ra sinh vật kì lạ trên trời kia chính là bằng hữu của ta, nó đúng là rồng, hơn nữa lại là Ngũ trảo kim long.

Kỳ thật, cho dù Đôn Vu đã gặp qua Tiểu Kim nhưng cũng khó trách hắn, thời gian qua Tiểu Kim đã phát triển mạnh mẽ, kích thước so với trước lớn hơn nhiều lần, bất luận là kẻ nào cũng khó tưởng tượng ra được

Chiến Hổ kinh hãi nói:

-A, là Tiểu Kim đến hay sao?

Nghe được tin tức về Tiểu Kim, ta cũng rất vui mừng, cười nói:

-Khẳng định là nó rồi.

Thân vương kinh ngạc nói:

-Các ngươi có rồng à?

Ta gật đầu nói:

-Nó chính là huyễn thú của ta đó, ngài có thể giúp ta chuyện này không?

Thân vương vuốt cằm nói:

-Để ta thử xem, hay là cứ nói nó là Long tộc bằng hữu của Thiểm Vân, đến để hỗ trợ tiêu diệt Ma tộc đi.

Ta suy nghĩ một chút, nói:

-Tốt nhất đừng nói cho ai biết đó là rồng, cứ nói bừa là một loại huyễn thú nào đó đi. Ngài cốt yếu chỉ cần làm cho thủ vệ doanh trại không phát động tấn công nó, ta khắc có biện pháp đưa nó về đây. Cứ đưa nó trực tiếp về vương phủ của ngài đi. Về chuyện vừa rồi ta nói với ngài, cứ đợi ta an bài xong xuôi cho bằng hữu của ta rồi tính tiếp, ngài thấy thế nào?

Thân vương nói:

-Kỳ thực những lời ngươi nói vừa rồi rất có lý, đợi ta an bài xong chuyện này rồi sẽ đến gặp Tu Đạt quốc vương bệ hạ nói chuyện.

Chiến Hổ kinh hãi nói:

-Cha, nói vậy là cha ủng hộ chúng con à?

Thân vương cười khổ nói:

-Có thể không ủng hộ các ngươi sao? Lời Trường Cung nói vừa rồi đích thực thuyết phục được ta, huống chi, cả con trai ta cũng là một trong các sứ giả thần linh, bốn người còn lại cũng là công dân của Tu Đạt vương quốc, chúng ta hẳn vì thế rất lấy làm kiêu hãnh. Thiểm Vân trước kia cũng có nói qua với ta, không hy vọng xảy ra chiến tranh. Hai người các ngươi cũng nói y hệt như hắn vậy. Ta cũng không cần lo lắng nữa, chỉ lo là bệ hạ có chịu tiếp nhận ý kiến của ta hay không thôi.

Ta hướng về phía thân vương, vái thật dài một cái, cảm kích nói:

-Cám ơn ngài, bá phụ.

Thân vương mỉm cười nói:

-Bá phụ? Ta thật sự thích cách xưng hô như vậy. Trường Cung, ngươi là nhân tài xuất sắc phi thường, tương lai tất làm nên sự nghiệp hiển hách. Ta sẽ dốc toàn lực ủng hộ cho ngươi. Tốt lắm, trước hết ta sẽ cố gắng an bài cho bằng hữu Long tộc kia của ngươi, Lôi Vân, con đi theo ta, chờ khi ta thương thuyết thành công với hai thống soái 2 quốc gia kia, Lôi Vân sẽ thông báo cho các ngươi. Trường Cung, tốt nhất ngươi thông báo cho bằng hữu Long tộc của ngươi đừng phát động tấn công mặt đất, nếu không tình huống sẽ trở nên khó khống chế. Các người cứ về vương phủ nghỉ ngơi trước đi, Thiểm Vân, con chú ý chiếu cố bọn họ cho tốt nhé.

- Vâng, thưa phụ thân.

- A Hổ a, con chú ý nhé, con là người mà ta lo lắng nhất đấy.

Chiến Hổ làm ra vẻ mặt tươi cười nói:

-Cha yên tâm đi, bây giờ cho dù cha có đuổi con, con cũng không đi đâu.

Thân vương bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cùng với Lôi Vân bước đi, nhận được sự ủng hộ tuyệt đối từ thân vương, ta trong lòng càm thấy rất sảng khoái, cùng với Chiến Hổ, Thiểm Vân 2 người đi về vương phủ nghỉ ngơi.

Vừa bước vào cổng lớn vương phủ, đột nhiên ta nghe thấy tiếng cười nói ồn ào từ trong vọng ra.

Thiểm Vân hỏi tên vệ sĩ gác cửa:

-Có chuyện gì xảy ra vậy?

Vệ sĩ cung kính trả lời:

-Vừa rồi có vài người tới, tự xưng là bằng hữu của ngài tại vương quốc, hình như trước đây ngài cũng biết bọn họ khá rõ, chúng ta để cho bọn họ vào, hiện giờ đang ở trong phòng khách.

Thiểm Vân nhìn ta một chút, ta hiểu ngay vấn đề, cao hứng nói:

-Nhất định là bọn Tu Ti tới rồi, chúng ta mau vào trong đi.

Đúng như ta đoán, vừa tiến vào cửa ta đã thấy thân ảnh quen thuộc của Tu Ti. Ta mừng rỡ hô to:

-Tu Ti đại ca, các ngươi rốt cục cũng tới rồi.

Tu Ti thân thể đầu tiên dường như khựng lại, hắn từ từ xoay người lại, sau đó đột nhiên nhào tới, hai tay nắm chặt hai vai ta, kích động nói:

-Trường Cung, ngươi chịu thiệt thòi nhiều rồi, những chuyện xảy ra với ngươi, mọi người cũng đều nói cho ta biết cả rồi.

Ánh mắt của Tu Ti so với trước kia càng thêm sắc bén lợi hại, thần khí trùng trùng bên trong, vừa nhìn thoáng qua đã biết công phu hẳn đề cao không ít.

Ta thở dài nhè nhẹ, nói:

-Chuyện cũng qua rồi. Được rồi, Hành Áo và Cao Đức hai ngươi đâu rồi?

-Chúng ta đang ở đây này Trường Cung.

Hai thân hình cao lớn mạnh mẽ xuất hiện ngay phía sau Tu Ti, cũng như Tu Ti, bọn họ mang đến cho ta cảm giác không giống như trước kia, khí thế bức người nhưng lại thâm bất khả trắc. Xem ra mấy tháng thời gian này, bọn họ cũng đều không hề nhàn rỗi.

Chiến Hổ cười nói:

-Mấy tên tiểu tử các ngươi cũng ghê gớm thật a, có tiến bộ trông thấy rồi đấy.

Tu Ti nói:

-Đó đều là nhờ 5 vị trưởng lão dày công dạy dỗ chúng ta, mặc dù cực khổ nhưng quả thật làm cho công phu chúng ta tiến bộ không ít. Được rồi, Trường Cung, con rồng bảo bối của ngươi đang bay vòng vòng trên trời kia, ngươi xem sắp xếp thế nào cho nó bây giờ.

Ta hỏi:

-Làm sao nó đi cùng với các ngươi được, nếu luận về tốc độ, Tiểu Kim hẳn là phải vượt hơn các người rất nhiều mới đúng.

Tu Ti cười khổ nói:

-Còn nói nữa a, con rồng này mang đến cho chúng ta không ít phiền toái a. Ngày đó, lúc chúng ta đang tu luyện thì nó tới, các huynh đệ đang tuần tra bên ngoài thấy nó tưởng là yêu thú, lập tức tấn công nó. Thực lực kinh khủng của Tiểu Kim thì ngươi cũng rõ rồi, mặc dù không hạ sát thủ nhưng cũng đánh bị thương hơn trăm người bên phía chúng ta. Cũng phải đến 5 vị trưởng lão ra tay mới hàng phục nổi nó. Mặc dù trước kia ta gặp qua nó một lần nhưng bây giờ nó biến hóa quá lớn, cũng không thể nhận ra được. Cũng may nó nói chuyện, bảo là đến tìm ta đưa tin, hiểu lầm mới được giải tỏa.

-Sau khi đưa tin xong, nó sẽ quay trở lại bên ngươi, ta nghĩ nếu nó tới pháo đài, dám chắc sẽ gặp phải tình huống tương tự, vì vậy để không phát sinh thêm phiền toái, ta yêu cầu nó phải đi cùng đoàn người chúng ta. Nó hoàn toàn không muốn như thế, cũng may nhờ có 5 vị trưởng lão ra tay kiềm chế hàng phục nó, tước đi bớt tính hung hãn của nó, nếu không pháo đài Tư Đặc Luân chắc chắn đã bị nó làm cho hỗn loạn đến long trời lở đất lên rồi.

Ta xấu hổ cười cười nói:

-Cũng đều là lỗi tại ta, trước kia không dặn dò nó chu đáo, Tu Ti đại ca, ta hiện giờ cũng đã nhờ thân vương thông cáo quân đội của pháo đài không tấn công nó, ta sẽ gọi nó xuống nói chuyện.

Tu Ti gật đầu, nghiêm túc nói:

-Lần này đến Ma tộc, hẳn là ngươi chịu khổ nhiều lắm, việc hòa đàm với ba vương quốc loài người tiến triển thế nào? Bọn họ có chịu hòa đàm không?

Ta nhẹ nhàng lắc đầu nói:

-Rất khó a, bất quá hiện giờ ta đã tranh thủ được sự ủng hộ của thân vương điện hạ phía Tu Đạt vương quốc rồi, ông ấy là cha của Chiến Hổ đại ca, đã đáp ứng đề đạt yêu cầu của chúng ta lên quốc vương của Tu Đạt, nếu được quốc vương phê chuẩn sẽ dễ xử lý hơn rất nhiềy. Tu Ti đại ca, huynh đem tới đây bao nhiêu nhân mã vậy?

Tu Ti nở nụ cười thần bí, kéo ta ra một bên nói nhỏ:

-Ta dẫn theo tổng cộng 500 người đến đây, toàn bộ đều là nhất đẳng hảo thủ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-320)