← Ch.0266 | Ch.0268 → |
Năm đỉnh núi nguy nga ẩn mình trong Minh Ma Khí nồng đậm, ở giữa nơi ma khí đậm đặc nhất, tồn tại một cổ áp lực thâm sâu, thần bí, khí tức biến hoá kỳ lạ cứ lượn lờ không tan biến.
Từ xa nhìn lại, năm ngọn núi như năm cự nhân hướng lên trời cao chất vấn, hướng Thiên địa điên cuồng gào thét.
Nhưng nhìn gần, quả nhiên sẽ phát hiện cả năm ngọn núi tất cả đều bị điêu khắc thành những Cự Ma, trông đám Cự Ma đều cực kỳ sống động, trên thân thể cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, rõ ràng y như thật.
Chúng chính là năm Thượng Cổ Tà Thần mà Giác Ma tộc thờ phụng!
Giờ phút này, trong phạm vi vùng ven Ma Thần sơn mạch có rất nhiều tộc nhân Giác Ma tộc đang tụ tập.
Trong đám người này có kẻ đầu sinh hai sừng, có kẻ sinh ra ba sừng, bốn sừng, thậm chí còn có cường giả năm sừng. Bọn hắn đang tập trung ở bên ngoài Ma Thần sơn mạch, trong ánh mắt, trên gương mặt tất cả bọn chúng đều phát ra sự cuồng nhiệt, thỉnh thoảng có kẻ còn hướng phía Ma Thần sơn mạch lễ bái.
Mấy ngày trước, chính Ma thần hồn ảnh với cặp sừng cong trên đầu, giang đôi cánh rộng lớn bao bọc lấy Cao Vũ cuồng bạo bay tới từ Tà Minh thông đạo, trên đường đi của nó đã bay qua rất nhiều thành trấn cho nên có rất nhiều tộc nhân Giác Ma Tộc chứng kiến.
Những người kia ngay lập tức tự động lên đường hướng Ma Thần Sơn mạch chạy tới, bọn chúng đều tập trung xung quanh sơn mạch với hy vọng có thể chứng kiến Ma ảnh Tà Thần, hy vọng được Tà Thần chỉ thị... Trong nội tâm cả bọn đều lễ bái một cách thành kính.
"Ma Thần chi tử!"
"Ma Thần chi tử hàng lâm!"
"Tộc ta lại một lần nữa thịnh vượng! Cuối cùng sẽ được trở về cố thổ!"
Phần lớn chiến sĩ Giác Ma tộc đang tụ tập ở Ma Thần sơn mạch đều kích động không ngừng, hoan hô ầm lên, bọn hắn thần sắc hưng phấn, ánh mắt phát ra vẻ mê mang cuồng nhiệt.
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng Lôi Đình oanh minh đinh tai nhức óc từ một góc vắng vẻ của sơn mạch truyền đến.
Ở trong tiếng lôi minh ầm ầm xuất hiện một tia chớp thô to như Cự Long trông khá đẹp mắt, con Cự Long này bọc lấy một gã thanh niên Nhân tộc, rồi đột nhiên bắn về phía Ma Thần sơn mạch. Chỉ thấy tia chớp loé lên rồi biến mất về phía toà thần điện xinh đẹp.
Tất cả các chiến sĩ Giác Ma Tộc ở mọi ngóc nghách hẻo lánh của Ma Thần sơn mạch đang lễ bái đều ngơ ngác nhìn lên trời, rồi cùng la hoảng lên, cả đám đều toát lên vẻ mặt mê mang khó hiểu.
"Đây là, chẳng lẽ lại thêm một vị Ma Thần chi tử, lại có thêm một vị Tà Thần tỉnh dậy?"
"Trong năm đại Tà Thần chẳng lẽ lại có 1 vị có tia chớp lôi đình quấn thân hay sao?"
"Có!"
"..."
Đủ loại thanh âm phát ra tiếng động ầm ĩ, đủ mọi lời đồn từ trong đám tín đồ sung bái kia lan truyền ra ngoài làm cho phần lớn tộc nhân Giác Ma tộc càng nổi điên cuồng hưng phấn, bọn chúng điên cuồng dùng U Minh giới bản ngữ phấn khích gào thét.
"Lại một vị Ma Thần chi tử!"
"Thêm một vị Ma Thần thức tỉnh!"
"Trời phù hộ Tộc của ta!"
"Đây là thần tích!"
Trong tiếng cuồng hô loạn vũ của đám tộc nhân Giác Ma tộc, Tần Liệt bị Cự Mãng ngưng tụ thành tia chớp bọc lấy hướng trung ương của Ma Thần sơn mạch bay nhanh vào.
Trong ánh sáng chớp loè của lôi điện, Tần Liệt tập trung tinh thần quan sát xuống dưới, hắn phát hiện cả năm ngọn núi đều bị điêu khắc thành hình dạng năm pho tượng Thượng Cổ Ma Thần, mỗi một pho đều giương nanh múa vuốt, phô bày thần sắc dữ tợn, hung uy đáng sợ.
Mà ở bên trong một vị Ma Thần, không ngờ lại chính là Cao Vũ đã tỉnh lại ở trong Thạch Lâm kia, sau lưng hắn bây giờ mọc lên đôi cánh, đầu sinh sừng cong, đang còn ngửa mặt lên trời gào thét.
Trong lúc hắn còn đang âm thầm kinh ngạc thì tia chớp đang bao bọc lấy hắn đã mang hắn rơi xuống trên một ngọn núi.
Đỉnh ngọn núi này có hình dạng kỳ lạ, tạo dáng giống như đầu lâu rồng không phải Rồng, Rắn không phải Rắn, mà thân mình lại như một người khổng lồ.
Gân mạch bên ngoài thân mình của Cự nhân được tạc từ núi đá nổi gồ lên như dây thừng, được kéo to và dài, trên người lại có hoa văn thiểm điện thần bí, dưới cổ cùng vùng nách lại có giáp phiến đen kịt che chở lấy, trên bờ vai sinh ra gai nhím kỳ quái, đây là một cái đầu rắn ma thân Tà Thần.
"Rắc rắc rắc!"
Hai chân Tần Liệt rơi xuống đất, từng khối nham thạch dưới chân đột nhiên vỡ vụn ra.
Trận trận Lôi Đình chấn động từ trong cơ thể hắn không ngừng tuôn trào ra, hướng đỉnh của đầu rắn Tà Thần thẩm thấu tới.
Nguyên ở đỉnh ngọn núi có những đám thực vật sinh trưởng bò ngoằn ngoèo giống như rắn, nhiều đám tụ tập lại rậm rạp y như là tóc của Tà Thần.
Chẳng ngờ khi Tần Liệt bay xuống, Mãng xà từ chỗ cổ của hắn bất ngờ bay ra lập tức bắn ra trăm ngàn đạo điện quang chói mắt, dưới lôi uy cuồng bạo, đám thực vật kia bị hắn đốt đến cháy khét, sinh cơ tàn lụi hết.
"Phanh! Phanh! Phanh!"
Mãng xà hóa hình bay ra, không ngừng phóng xuất ra Lôi Đình chấn động, từng đạo thiên lôi không ngừng nhắm vào đầu rắn mà oanh tạc.
Khối khối núi đá vỡ vụn, đỉnh núi vốn là đầu lâu của Tà Thần, phát ra từng tiếng nổ kinh thiên động địa, loạn thạch nhao nhao lăn xuống dưới chân núi.
Tần Liệt rung mình kinh hãi, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Hắn quan sát con Cự mãng này đang dùng hình thái Linh hồn hiển lộ giống như một đầu thượng cổ hung thú đang phá nát bấy đầu lâu, thân xác Tà thần. Rốt cuộc hung vật này không biết nó muốn làm gì?
Cả năm tòa ngọn núi Ma Thần được bao phủ trong Minh Ma khí nồng đậm lại gây cho Tần Liệt một áp chế tinh thần ghê gớm, hắn không ngừng vận chuyển Hàn Băng Quyết huy động Hàn Băng đông lạnh bảo hộ toàn thân mới có thể phòng ngừa Minh Ma Khí ăn mòn thân thể.
Nhưng mà, đối với Cự Mãng được Lôi điện vờn quanh toàn thân thì Minh Ma Khí này lại tựa hồ không có chút ảnh hưởng nào tới nó. Nó là thuần túy lực lượng Linh Hồn ngưng kết Lôi Đình tia chớp, một điểm suy kiệt bởi Minh Ma Khí cũng không có.
"Oanh!"
Một tiếng động khiến đất rung núi chuyển vang lên, rồi nham thạch đột nhiên từ bên cạnh hắn phun ra, Tần Liệt chú ý nhìn lại, phát hiện Cự Mãng đã mạnh mẽ trực tiếp dùng lực lượng Lôi Đình tia chớp đánh cho cái đầu Ma Thần tan nát hình thành một cái động to lớn vô cùng.
Nhanh như vậy đã làm ra một cái huyệt động ở trên đầu của Ma Thần!
"Vù vù!"
Linh hồn hình thái Cự Mãng được từng đạo, từng đạo thiểm điện quấn quanh bất chợt đưa mắt nhìn về phía Tần Liệt.
Trong ánh mắt của nó toát ra ý tứ rất rõ ràng muốn Tần Liệt cùng đi vào với nó!
Nó muốn Tần Liệt cùng nó tiến vào thạch động, tiến vào trong đầu Tà Thần, tiến vào ở giữa lòng núi.
Tần Liệt khẽ nhíu mày.
"Tiến!"
Bất ngờ, một cỗ chấn động linh hồn cuồng mãnh từ trên người Cự Mãng truyền đến, sau một khắc, không đợi Tần Liệt kịp phản ứng, hắn liền phát hiện hắn bị một đầu tia chớp quấn quanh lấy eo bụng, nhanh như chớp bị lôi kéo tiến vào trong thạch động. Trực tiếp rơi vào trong đầu của Tà Thần — trong đỉnh núi.
"Xuy xuy xùy! Ba ba ba! Ầm ầm!"
Vừa vào trong đó, hắn lập tức nghe được đủ loại tiếng oanh minh của Thiên lôi, từng tia chớp du đãng ngoằn ngoèo, thanh âm va chạm đì đà đì đùng liên miên không ngớt.
Một cái thạch đông cực kỳ rộng lớn, hào quang sáng loá đẹp đẽ, từng khối nham thạch được hào quang lôi điện chiếu rọi sáng rực ở trong mắt hắn như những khối cẩm thạch chiết xạ ra hào quang sáng chói.
Diện tích Thạch động có vài mẫu lớn nhỏ, chính giữa có một cái ao nước, ở bên cạnh bờ ao dựng đứng rất nhiều pho tượng hình dáng kỳ lạ, tất cả đều có đầu rắn – là tượng của Tà Thần Ma Thần!
Đặc biệt ở bên cạnh bờ ao có 9 pho tượng Tà Thần như bị rút nhỏ trăm lần, đang hướng về mặt ao nước từ trong miệng phun ra nuốt vào hào quang lôi điện.
Còn đầu Cự mãng vốn lôi kéo Tần Liệt, cứng rắn mang hắn đi vào giờ đây lại trực tiếp nhảy vào trong ao bơi lội qua lại, đang không ngừng điên cuồng nuốt lấy lôi điện, uống vào nước ao sáng loáng chói mắt.
Tần Liệt nhìn thoáng qua, không khỏi hoảng sợ biến sắc, bỗng nhiên tựu hét rầm lên: "Lôi Trì! Đây là Lôi Trì!"
Hắn đã từng nghe gia gia của hắn nói qua Lôi Trì, dựa theo những gì ông nội hắn nói lại, Lôi Điện chi lực nếu như co rút lại ngưng luyện đến mức tận cùng, có thể ngưng đọng thành dạng nước, có thể hóa thành ao nước Lôi Điện!
Tần Sơn từng nói, ở sâu trong chín tầng mây, ở trong hạch tâm của mênh mông Thiên Lôi cuồng bạo sẽ hình thành Lôi Trì —— Cửu Tiêu Lôi Trì!
Cửu Tiêu Lôi Đình tia chớp qua thiên chuy bách luyện, lần lượt tinh luyện ngưng kết, ngưng tụ thành Cửu Tiêu Lôi Trì —hạch tâm của Lôi Đình tia chớp.
Hắn vốn tu luyện Thiên Lôi Cức, nếu như một ngày kia hắn có thể tu luyện tới Nhất Niệm Động, có thể có năng lực làm cho thiên địa sấm sét nổ vang, có thể xâm nhập vào chỗ sâu nhất của Vân Tiêu, ở trong sự cuồng bạo của Thiên Lôi mà đi tìm kiếm Cửu Tiêu Lôi Trì, để có thể đắm chìm vào trong Cửu Tiêu Lôi Trì tu luyện.
Như vậy hắn có thể đem Thiên Lôi Cức tu luyện tới một cực hạn mà ngay cả người sáng tạo ra Thiên Lôi Cức cũng không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như có thể so sánh với con người, đem ví von Lôi Đình tia chớp là Linh lực, thì cái gọi là Lôi trì cũng giống như Linh hải trong đan điền, là Nguyên phủ của Võ giả, là chỗ ngưng kết năng lượng tinh tuý nhất.
Giống như vậy, Lôi Trì là chỗ tinh tuý nhất của Lôi Điện!
" Lôi Trì này... Không phải được hình thành do Cửu Tiêu Lôi Đình ngưng kết lại mà là một kẻ khác tu luyện Lôi Đình Chi Lực làm ra, kẻ này đem Lôi Đình Chi Lực lần lượt rèn luyện, sau vô số lần ngưng kết vô cùng tinh khiết mới ngưng tụ thành lực lượng Lôi trì này!" Tần Liệt đang ở cạnh bờ ao chăm chú ngắm nhìn lôi trì, quan sát kỹ càng chín pho Tà Thần đang phun ra nuốt vào Lôi Thuỷ bổng nhiên có chút hiểu ra.
Giác Ma tộc thờ phụng một vị Thượng Cổ Ma Thần, mà vị Ma Thần này rất tinh thông lực lượng Lôi đình, sau đó hắn bèn đem tinh thuần lực lượng Lôi Đình ngưng tụ thành Lôi Trì ở trong ngọn núi này, không ngờ lại bị đầu Cự Mãng này phát hiện ra rồi.
"Cự Mãng..."
Tần Liệt ngẩn người, hắn nhìn con Cự Mãng đang bơi lội trong Lôi Trì, lại nhìn về phía chín pho tượng Tà Thần bên cạnh bờ ao, trong lòng muốn xác định hai thứ này phải chăng có liên hệ, phải chăng chúng có phải hay không cùng một sinh linh.
Nhưng mà, sau khi cẩn thận quan sát, suy đoán, hắn lại nhận thấy con Cự Mãng này cùng với đầu rắn Ma Thần này cũng không phải cùng một sinh linh mà ra, bởi vì tướng mạo cả hai rất khác biệt.
"Vù vù vù!"
Cự Mãng sau khi nuốt hết Lôi thuỷ trong Lôi Trì, còn phấn khích phát ra từng âm thanh kỳ dị, nó cứ như vậy ở trong ao lăn lộn biểu hiện thoải mái vô cùng, bất chợt nó đưa con mắt liếc qua Tần Liệt, từ trong ánh mắt lộ rõ sự hài lòng thể hiện nó cũng có trí tuệ rất cao.
Từ ánh mắt của nó như muốn nói, thúc dục Tần Liệt tiến vào Lôi Trì!
Nó muốn Tần Liệt cũng nhảy vào Lôi Trì tu luyện!
Thân thể Tần Liệt chấn động, không chút do dự, ánh mắt vui vẻ, hắn tranh thủ thời gian đi tới cạnh Lôi Trì thò tay chạm vào Lôi Thuỷ trong ao.
Khi mà đầu ngón tay của hắn vừa chìm ngập vào nước trong hồ, vô số lôi điện rậm rạp chằng chịt, hóa thành từng sợi năng lượng tinh thuần đến cực điểm, bắt đầu từ ngón tay di động bò lên, theo đầu ngón tay của hắn đến chỉ căn, lòng bàn tay, cánh tay, nửa người trên, eo bụng, hạ thân...
Mới chỉ một đầu ngón tay cắm vào Lôi Trì, nhưng chỉ mới mười giây ngắn ngủn thời gian, toàn thân hắn đều bị lôi điện quấn chặt lấy.
Tiếp tục vài giây về sau, cả thân thể của hắn đã bị bao trùm trong một quả Lôi cầu cực lớn.
Ngàn vạn đạo tia chớp không ngừng chạy qua lại ngang dọc ở trong cơ thể hắn, từ gân mạch, huyết nhục, tế bào, sợi, cốt cách ..., hắn cảm thấy ở trong tim phổi, tạng phủ, trong óc, mọi ngóc nghách của cơ thể đang nổ vang vô số tiếng sấm, cả thân hình hắn không tự kiềm chế mà run lên bần bật.
Hắn cảm giác bản thân như lạc vào trong thiên địa hỗn loạn, Lôi Đình tia chớp như mưa to tàn sát bừa bãi Thái Cổ hư không vào thời kỳ kỷ nguyên Thái Cổ, trong cái thế giới này, giống như ngay cả nhật nguyệt tinh thần còn chưa được ngưng kết sinh ra đời, không có sinh linh, không có thực vật, không có sông núi hải dương, chỉ có thuần túy hư vô mông lung mịt mờ, chỉ có hỗn độn, giống như từ cổ chí kim vẫn thế...
Nhưng mà, ở nơi này từ xa xưa, bắt nguồn từ kỷ nguyên nào cũng không thể suy đoán được đã thai nghén ra đời lực lượng Lôi Đình tia chớp, lực lượng Lôi đình cứ thế ở trong hư vô mịt mờ, từ trong tăm tối tàn sát bừa bãi, thống trị cõi Vĩnh hằng hư vô tĩnh mịch này từ đó sinh ra đời sinh cơ đầu tiên.
Lôi Đình tia chớp như mưa to, ở trong hư vô không ngừng du đãng đuổi giết lẫn nhau, rất nhiều tia chớp Lôi đình va chạm, trùng kích lẫn nhau vĩnh viễn không ngừng, hoa lửa chói loá bắn ra tung toé vượt qua không biết bao nhiêu không gian, thời gian, từng đạo tia chớp va chạm chấn động, tan rã, có khi vô tình dung hợp, hỗn hỗn độn độn như vô tình thai nghén ra ý thức!
Lôi Đình thô bạo có thể diệt sát hết thảy linh hồn, phá hủy Thiên Địa, phá vỡ không gian, vậy mà ở vào thời điểm khởi nguyên, từ trong vận mệnh tối tăm lại đã sáng tạo sinh linh, thần diệu dưỡng dục ra sinh mệnh có ý thức!
Ở trong lôi cầu cực lớn đó, Tần Liệt bị bao phủ hoàn toàn, nhờ sự trùng kích của vô số đạo tia chớp, trong tiếng oanh minh của sấm sét, hắn có cảm tưởng đã chạm đến tinh tuý ảo diệu của Lôi Đình, cảm giác được những ảo diệu thần bí mà sinh linh thời đại ngày nay có lẽ vĩnh viễn không bao giờ có khả năng nhìn thấu được.
← Ch. 0266 | Ch. 0268 → |