← Ch.690 | Ch.692 → |
Đến lúc này, Thiên Lân cũng giống như rơi vào vòng bao vây của địch nhân, một đánh tám tự nhiên vô cùng bất lợi. Nhưng Thiên Lân vô cùng thông minh, hắn chỉ nghiêng người xéo đi, tạo thành một góc nghiêng đối với mặt phẳng do tám con bướm xanh tạo nên. Thấy vậy, Thiên Tàm lão tổ hoàn toàn không để ý đến, thừa cơ triển khai công kích. Thiên Lân hiểu rõ điều này trong lòng, nhanh chóng có phản ứng, trên người lóe lên ánh xanh lục, không ngờ cũng tạo ra một đôi cánh ve sầu. Đồng thời, Thiên Lân phân thành tám, hình thành một trận thế Bát Quái trong một mặt phẳng nghiêng đi một góc so với mặt phẳng có chứa Bát Quái trận của Thiên Tàm lão tổ tạo ra, trong thật xinh đẹp chói mắt giữa bầu trời không trung. Cảnh tượng như vậy khiến người ta phải kinh ngạc, người đứng quan sát đầy sự mong chờ, nhưng Thiên Tàm lão tổ lại rống lên điên cuồng giận dữ, hận không ăn tươi nuốt sống được Thiên Lân.
- Thiên Lân, lão tổ và người thế không đội trời chung!
Trong tiếng quát bạo phát, Thiên Tàm lão tổ triển khai công kích, tám con bướm xanh đồng thời bắn ra ngọn lửa ánh sáng, hình thành hào quang đơn thuần một màu xanh lục, chọn lựa một phân thân của Thiên Lân làm mục tiêu để tiến hành công kích. Cũng đúng lúc đó, Thiên Lân cười lạnh một tiếng, quát lên:
- Dĩ bỉ chi đạo, hoàn thi bỉ thân (Dùng đạo của người để trả lại cho người – Dùng gậy ông đập lưng ông)
Chiêu thức giống nhau, màu sắc như nhau, Lục Điệp Bát Ảnh không sai biệt chút nào từ hai người thi triển ra, không ngờ lại chẳng một chút nào khác biệt. Ánh màu xanh lục va chạm, tiếng sấm như rung trời. Tuyệt kỹ cực mạnh gặp nhau giữa không trung, hai luồng sức mạnh to lớn tương đương lại đáng sợ lập tức kích hóa, sản sinh sức mạnh hủy diệt gấp chục lần, gấp trăm lần, lập tức che phủ cả bầu trời, hình thành một đám mây hình nấm khổng lồ trên cao.
Thiên Tàm lão tổ và Thiên Lân bị sức mạnh hủy diệt đánh trọng thương bay đi, cả hai người bắn xéo ra ngoài, sau lưng có hai dải ánh sáng, trông càng rực rỡ khác thường trong không trung tràn đầy ánh sáng màu xanh lục. Rên lên một tiếng, Thiên Tàm lão tổ run rẩy không thôi, khí tức toàn thân hỗn loạn, máu tươi trong miệng tuôn ra như mưa, đang rơi thẳng xuống mặt đất. Thiên Lân tình hình có khá hơn một chút, phản lực đánh cho hắn bị thương cực nặng, nhưng Thái Hư pháp quyết lại có thể triệt tiêu bớt sức mạnh phát nổ, khiến cho hắn không hề bị thương đến hai lần, thân thể bay ra đủ vài trăm trượng.
Trên mặt đất, những người quan sát kinh ngạc vô cùng, hết sức bất ngờ trước kết quả như vậy. Trong lòng cảm thấy vô cùng quái dị. Theo lý thuyết, Thiên Tàm lão tổ chính là kẻ mạnh một đời. Thiên Lân tuy sở học rộng lớn, nhưng làm sao có thể so được với Thiên Tàm lão tổ, chắc chắn còn phải có khoảng cách nhất định. Hiện nay, sự thực trước mắt lại có kết quả bất ngờ, mọi người làm sao không cảm thất kinh ngạc, không cảm thấy bất ngờ cho được? Về điểm nay thực ra cũng không có gì đáng kinh ngạc lắm, chỉ vì Thiên Lân sau khi tái sinh thì tu vi tăng rất mạnh, nhiều người đều không biết chuyện này. Mà lần này, lại là lần đầu tiên Thiên Lân hiển lộ thực lực, vì thế người quan sát cuộc chiến mới cảm thấy kinh ngạc đến vậy.
Ổn định lại thân thể, Thiên Lân hít sâu vào một hơi, chân nguyên trong cơ thể vận chuyển rất nhanh, đang nhanh chóng chữa trị những tổn thương của kinh mạch và thân thể. Thiên Lân sau khi tái sinh, thể chất có phần khác biệt với người thường, dung nhập được năng lực đặc thù của băng tàm, có được năng lực chữa trị và năng lực chịu đựng mạnh đến siêu việt, tốc độ trị thương so với người thường còn mau hơn gấp chục lần. Chỉ chốc lát sau, Thiên Lân đã ổn định được thương thế, ngửng đầu nhìn về phía Thiên Tàm lão tổ, phát hiện Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt tái nhợt, đôi mắt cừu hận giận dữ trừng trừng mình.
Bật cười bén nhọn, Thiên Lân tung mình bay đến, thân pháp phiêu dật đến trước mặt của Thiên Tàm lão tổ, âm lạnh nói:
- Thời thế thay đổi, ngươi năm xưa vô địch Băng Nguyên, hiện nay chỉ là một lão già cổ hủ mà thôi.
Thiên Tàm lão tổ giận dữ nói:
- Câm miệng, lão tổ tung hoành thiên hạ, hạng tiểu bối nhỏ nhoi như ngươi làm sao có thể so bì được?
Thiên Lân cười âm lạnh đáp:
- Phải vậy chăng? Thế thì hôm nay chúng ta cùng nhau coi thử ai sẽ chết ở nơi này.
Dứt lời, Thiên Lân trên người có ánh xanh lục tụ lại, đôi cánh ve sầu lại xuất hiện, khí thế to lớn lập tức ngưng đọng không gian trong phương viên một dặm, bố trí một kết giới cực nặng.
Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt lo lắng, đôi mắt khép hờ chăm chú nhìn Thiên Lân, trong lòng chấn động tức giận vô cùng. Lúc này đây, Thiên Tàm lão tổ thương thế nghiêm trọng, đã ảnh hưởng nặng nề đến việc phát huy thực lực, không muốn liều mạng với Thiên Lân nữa. Nhưng Thiên Lân đã sớm có chuẩn bị, một lòng muốn giết chết Thiên Tàm lão tổ, căn bản là không cho lão ta một cơ hội nào để né tránh. Trong tình trạng như vậy, Thiên Tàm lão tổ vừa nóng vừa gấp, trong tình trạng bị ép cho bất đắc dĩ, chỉ đành đề mạnh chân nguyên để thi triển Lục Điệp Bát Ảnh.
Ánh sáng lóe lên, bóng người phân ra.
Thiên Tàm lão tổ nhanh chóng ảo hóa thành tám bóng con bướm, hình thành một trận Bát Quái, triển khai phòng ngự toàn diện. Lục Điệp Bát Ảnh kiêm cả phòng ngự công kích, không những có được sức mạnh không gì chống nổi, còn đồng thời có được năng lực phòng ngự cực mạnh. Theo tình thế hiện nay, Thiên Tàm lão tổ chọn lựa lý trí là phòng ngự, dự tính giằng co với Thiên Lân. Đối với dụng tâm của Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân hiểu rõ hoàn toàn, nhưng lại không hề để ý nhiều lắm. Hắn chỉ một lòng một ý thúc động pháp quyết, khi ảo hóa thành tám hình bóng, hơn nữa lại không hề dừng lại, tiếp tục thi triển pháp quyết, cuối cùng lại ảo hóa ra thêm một bóng bướm nữa.
Thấy cảnh tượng như vậy, Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt đầy kinh hãi khiếp sợ, run rẩy nói:
- Ngươi ... ngươi không ngờ đạt đến cảnh giới Cửu Ảnh Tề Hiện.
Thiên Lân vẻ mặt bình tĩnh, hoàn toàn không nói gì cả, chín bóng bướm màu xanh lục có ánh sáng chói mắt, màu sắc đang dần dần nhạt đi, cuối cùng không ngờ trở thành không màu trong suốt. Cảnh tượng này kéo dài một lúc, sau đó chín bóng bướm từ trong suốt dần dần chuyển thành bướm hoa có bảy màu rực rỡ, lấp lánh ánh hào quang chói sáng.
- Không, chuyện này không thể nào!
Tiếng thất thanh la lên, Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt đầy sự khó tin được, làm thế nào cũng không thể tin được Thiên Lân không ngờ đã biết được Cửu Ảo Điệp Ảnh trong truyền thuyết của tộc tằm, đó chính là tuyệt kỹ thần kỳ từ trước đến giờ chưa có người nào luyện thành. Tương truyền, tộc Tằm có một tuyệt kỹ cực mạnh tên là Cửu Ảo Điệp Ảnh, có được sức mạnh chín lần biến chín lần đổi, có được lực sát thương không sao lường được. Một khi đã phát ra đến cực hạn, nó có thể đủ hủy diệt bất kỳ một sinh mạng nào trên thế gian.
Thiên Lân hiện nay đã trình diễn ra một hình thức ban đầu của Cửu Ảo Điệp Ảnh, còn chưa đủ đến mức hoàn thiện hoàn mỹ, chỉ tính là hơi có phần thành tựu nho nhỏ. Còn Thiên Lân làm sao có thể tìm ra được tuyệt kỹ này, nói đến cùng phải tính đến nguyên nhân từ ba phương diện. Thứ nhất, Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết, thứ hai, Câu Hồn Ti Tuyến của Thải Điệp tiên tử, thứ ba chính là Lục Điệp Bát Ảnh của Thiên Tàm lão tổ. Thiên Lân kết hợp ưu điểm của cả ba thứ, sau khi nắm được nguyên lý biến hóa của tằm bướm rồi, chiếu theo phép Lục Điệp Bát Ảnh, tự sáng chế ra Cửu Ảo Điệp Ảnh. Đương nhiên, Cửu Ảo Điệp Ảnh trước mắt của Thiên Lân còn chưa đủ hoàn chỉnh, nhưng so với Lục Điệp Bát Ảnh của Thiên Tàm lão tổ lại cao hơn hẳn một đẳng cấp.
Nhìn vẻ mặt kinh hãi thất sắc của Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân khóe miệng nở nụ cười tàn khốc, lạnh lùng tàn bạo nói:
- Sau khi ta tỉnh lại rồi, nhìn những người bên mình đầy những vết thương chồng chất, trong lòng ta đã thề, bất kỳ người nào thương tổn đến bọn họ, ta đều sẽ khiến người đó phải trả giá gấp trăm lần, chịu đủ hành hạ cho đến chết. Hôm nay, ngươi chính là người thứ nhất. Ta dùng tuyệt kỹ của tộc tằm để tiễn ngươi về Tây phương, cho ngươi hiểu rõ được mùi vị ăn quả ác như thế nào!
Cánh ve múa lên, bướm hoa tung bay. Chín con bướm sáng rực rỡ phá không ập đến hóa thành chính luồng hào quang hội tụ lên lưới sáng do tám con bướm xanh của Thiên Tàm lão tổ tạo thành, hai bên liền xuất hiện tình trạng giằng co.
← Ch. 690 | Ch. 692 → |