← Ch.881 | Ch.883 → |
Một thân ảnh màu lam du đãng trong tầng mây, nhanh chóng hướng về phía này.
Đây là một cự long thủy hệ có hào quang lam sắc quanh quẩn quanh người, hình thể hắn dài nhỏ tao nhã, nhỏ hơn so với Hỏa Long do Cát Lợi Phi Nhĩ Đức biến thành rất nhiều. Nhưng từ hơi thở do cự long phóng thích ra, sức lực của nó dường như cũng không hề kém so với Cát Lợi Phi Nhĩ Đức.
Cự long dùng thái độ cao ngạo cúi xuống xem xét, trong rừng mưa lập tức vang lên tiếng toa toa, dường như khắp rừng mưa đều run rẩy dưới uy nghiêm của Long tộc.
Đột nhiên, cự long há to miệng, phun ra một băng cầu thật lớn.
Băng cầu này hung hăng ném xuống phía dưới, qua giây lát liền nện vào trong rừng mưa. Lập tức địa phương bị băng cầu đập trúng liền tràn ngập hàn khí mãnh liệt, hàn khí kia đặc đến mức không thể nào tin nổi.
Đám người Doanh Thừa Phong tránh né ở trong tầng mây, bọn họ tận lực kiềm chế hơi thở đến mức gần như không có gì.
Hơn nữa, Doanh Thừa Phong còn khiến Khí linh Hàn Băng phóng xuất ra uy năng của lĩnh vực, chặt chẽ phong tỏa hơi thở trên người bọn hắn ở trong sức lực lĩnh vực.
Lĩnh vực, đây chính là sức lực cấp bậc bán thần, ngày xưa ngay cả Khí linh của Bá Vương thăng tiến phóng thích ra hơi thở khổng lồ cũng có thể phong tỏa, vậy thì không cần phải nói tới bốn người Doanh Thừa Phong.
Cho nên, tuy rằng cự long màu lam có khí thế hung hãn, hơn nữa còn cực kỳ hùng mạnh nhưng lại không hề phát hiện ra đám người Doanh Thừa Phong đang tránh né ở trong tầng mây.
- Tê.....
Trên mặt đất toát ra một tia hàn khí mãnh liệt, đây là kết quả sau khi băng cầu hòa tan.
Mặt đất bị băng cầu đập trúng dường như xuất hiện một tầng sa mỏng màu trắng, bất luận là vật gì còn sống đều bị đóng băng không thể nhúc nhích.
Nhóm tinh tinh mọc cánh lúc đối mặt với đám người Doanh Thừa Phong vô cùng hung ác, muốn bắt bọn họ để ăn. Nhưng dưới dâm uy của cự long màu lam, không ngờ lại không có quái thú dám đứng ra chống cự.
Đám người Doanh Thừa Phong biến sắc, bọn họ ở trong tầng mây ngưng mắt nhìn kỹ, có thể nhìn thấy ở trên địa phương băng tuyết bao trùm có mấy cổ thi thể bị đông cứng.
Nhưng cho dù đồng bạn đã bị tử vong, nhóm tinh tinh vẫn không dám bước ra phản kháng, loại cảnh tượng này hoàn toàn tương phản với lúc truy kích đám người Doanh Thừa Phong.
Rất hiển nhiên, khi một tộc đã bị Long tộc làm sợ hãi, sau khi gặp được cường nhân Long tộc thì bọn họ căn bản là không có can đảm phản kháng. Loại cảm giác kính sợ này, sau khi trải qua nhiều đời kế thừa đã khắc thật sâu vào trong người bọn họ, dưỡng thành một loại thiên tính sợ hãi cực đoan đối với Long tộc.
Cự long màu lam xoay vài vòng trong hư không, dường như là cảm thấy không thú vị, hắn mở miệng ra, thanh âm ầm ầm giống như sấm sét nổ vang ở giữa không trung:
- Những tên ti tiện các ngươi, nếu còn dám tùy ý quấy rối thì bổn tọa sẽ giết hết toàn bộ các ngươi.
Đám người Doanh Thừa Phong liếc mắt nhìn nhau, lúc này bọn họ mới hiểu được, sở dĩ cự long này ở đây không phải là do vô ý đi qua, mà là do hắn nhìn thấy nơi đây nhiễu loạn nên chạy tới đến bình loạn.
- Đại sư, nơi này hẳn là một cứ điểm của Long tộc, chúng ta phải cẩn thận một chút.
Khấu Minh hạ giọng nói.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nếu cự long này có thể chạy tới nhanh như vậy, hiển nhiên là bởi vì hắn đang ở gần đây.
Thế giới một phương này chính là đại bản doanh của Long tộc, cường nhân Long tộc thiết lập cứ điểm quan sát đo đạc ở đây cũng không có gì lạ, mà có tư cách đóng cứ điểm ở đây khẳng định đều là thế hệ cường nhân trong Long tộc. Nếu bị cường nhân như vậy phát hiện, tuy rằng bọn họ không sợ nhưng có thế nào cũng không thấy đây là chuyện tốt.
Lam Long khẽ lay động cái đuôi, dương dương đắc ý xoay người. Nhưng mà, một khắc trước khi hắn sắp rời đi, trong rừng mưa phía dưới cũng vang lên một tiếng nhỏ, một tinh tinh hai cánh có hình thể đặc biệt khổng lồ bay lên.
Ánh mắt cự long híp lại, bên trong xuất hiện một tia sát ý mãnh liệt.
Tên ti tiện này mà cũng dám khiêu chiến uy nghiêm của chính mình, thật là đáng chết một trăm lần.
Nhưng ngay tại lúc trong lòng hắn sinh ra sát cơ, tinh tinh có canh kia lại khom người, nói:
- Đại nhân tôn kính, không phải chúng ta muốn tạo ra ồn ào mà vì nơi này có người ngoài đến xâm lấn.
- Người từ ngoài đến sao?
Lam Long khẽ sửng sốt, tức giận nói:
- Nói năng bậy bạ, bổn tọa giám sát rừng mưa này, căn bản không hề phát hiện vòng bảo hộ bị dãn ra hay là có dấu hiệu bị người khác xâm lấn. Hừ, ngươi dám lừa gạt bổn tọa sao, thật đúng là không biết sống chết.
Thân thể tinh tinh hai cánh kia run rẩy kịch liệt vì sợ hãi, hắn vội vàng nói:
- Đại nhân, tiểu nhân không dám lừa gạt đại nhân, mấy người kia là xuất hiện từ trong hư không.
- Cái gì?
Ánh mắt của Lam Long ngưng tụ, nói:
- Bọn họ lại có thể phá vỡ không gian nơi này sao, chẳng lẽ là một thành viên trong Long tộc chúng ta.
Tinh tinh hai cánh nói:
- Tiểu nhân không biết, nhưng nhìn hình dạng của bọn họ dường như khác xa so với đại nhân Long tộc tôn quý.
Dừng một chút, hắn lại nói:
- Đặc biệt là khí tức trên người bọn họ, hẳn là bất đồng so với những người khác.
Ánh mắt của Lam Long lóe ra, hắn dữ tợn cười một tiếng, nói:
- Bổn tọa rõ rồi, người từ ngoài đến hẳn là gi cường nhân bổn tọa mở ra không gian đưa vào. Ha ha, có thể được cường nhân của bổn tọa coi trọng, coi như là có chút bản lĩnh.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu, thanh âm thật lớn quanh quẩn trên bầu trời vô tận:
- Không cần biết ngươi là ai, nếu đã tới địa bàn bổn tọa tuần tra thì ngoan ngoãn lăn ra đây mau.
Trong lòng đám người Doanh Thừa Phong âm thầm cười lạnh, căn bản cũng không có ai để ý tới hắn.
Lam Long chờ đợi đã nửa ngày, nhưng xung quanh lại không hề có động tĩnh khiến hắn giận tím mặt.
Thế nhưng, hắn cực kỳ tin tưởng đám người ti tiện dưới mặt đất này khẳng định không có can đảm lừa gạt hắn. Nếu bọn họ nói có người từ ngoài đến xâm lấn, khẳng định là sẽ có.
Lam Long hung hăng nói:
- Được lắm, nếu các ngươi đã không chịu ra thì bổn tọa sẽ bắt các ngươi ra.
Theo tiếng hừ lạnh của hắn, một cỗ thần niệm mênh mông lập tức lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.
Cổ thần niệm này cực kỳ hùng mạnh, hễ là nơi hắn đảo qua, ngay cả hư không cũng có được năng lượng chấn động rất nhỏ.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thất kinh, trên người của Lam Long này, một là có chí bảo phụ trợ, hai là dị bẩm trời sinh. Năng lực tìm kiếm như vậy, cho dù là Cát Lợi Phi Nhĩ Đức cũng chưa hẳn có thể làm được.
Nếu như là cường nhân Vương Cấp, cho dù Phi Lâm đại sư đích thân đến cũng không thể tránh khỏi sự điều tra của thần niệm cường đại như vậy, tám chín phần mười đều bị đối phương tìm ra.
Nhưng lúc này vờn quanh đám người Doanh Thừa Phong lại chính là bán thần khí Khí linh Hàn Băng.
Dưới sự khống chế ý niệm của Doanh Thừa Phong, Khí linh Hàn Băng lập tức phóng thích năng lượng. Đồng thời, Trí Linh trong đầu Doanh Thừa Phong cũng bắt đầu nhanh chóng tính toán.
Chỉ trong nháy mắt, Trí Linh đã tính toán ra tần suất năng lượng dao động của vùng phụ cần, và truyền đến cho Khí linh Hàn Băng. Khí linh kia lập tức tiến hành bắt chước giống như như những năng lượng này.
Một lát sau, cự long màu lam thu hồi thần niệm, trong mắt của hắn tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Đúng như Doanh Thừa Phong dự đoán, trên người của hắn có một chí bảo, chỉ có Long tộc mới có thể phát huy ra uy năng thật sự của chí bảo này.
Dưới sự phụ trợ của chí bảo này, phạm vi thần niệm của hắn có thể được nâng cao, cho dù là cường nhân cấp Bán Thần khác phóng thích lĩnh vực để núp ở xung quanh, cũng đừng mơ có thể tránh được sự tìm kiếm của hắn.
Nhưng từ trên xuống dưới hắn đều không phát hiện ra bất kỳ chỗ khả nghi nào cả, chuyện này thật sự có chút không thể tin nổi.
Thế nhưng hắn lại chưa từng nghĩ đến, trên thế giới này lại tồn tại một thứ tên là Trí Linh.
Khả năng tính toán của Trí Linh và năng lực lĩnh vực của Khí linh Hàn Băng kết hợp trong nháy mắt, không ngờ lại tạo ra năng lực to lớn như thế, hoàn toàn nấu chảy làm một thể với cảnh vật xung quanh, và không hề lộ ra bất kỵ trạng thái dị thường nào cả.
Loại năng lực này, cơ hồ đã đạt tới tình trạng thần linh.
Mà ở trong thế giới nhỏ này, tuyệt đối khôngcó khả năng có cường nhân cấp bậc thần linh tiến vào.
Ánh mắt chần chừ dừng lại ở trên tinh tinh hai cánh kia, Lam Long đột nhiên nói:
- Ngươi không gạt ta chứ?
Tinh tinh kia lập tức nguyền rủa một tiếng, nói:
- Tiểu nhân không dám lừa gạt đại nhân đâu.
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Vố số huynh đệ của bổn tộc cũng đều tận mắt nhìn thấy việc này, chỉ cần đại nhân hỏi một tiếng là có thể biết được đáp án.
Lam Long hừ lạnh nói::
- Mấy tên kia trốn tới đâu.
Hắn cũng biết sức chiến đấu của mấy tinh tinh bay trên không này, nếu chỉ một người ra tay hiển nhiên không đáng để lo nghĩ. Nhưng số lượng bọn người kia rất khổng lồ, nếu những tinh tinh đó thật sự dám cùng hắn ẩu đả, như vậy hắn chỉ có thể xoay người mà chạy. Cho nên, hắn tin chắc đám người kia nhất định sẽ trốn khi bị đám tinh tinh truy kích.
Tinh tinh kia đưa tay chỉ lên phía trên, nói:
- Đại nhân, sau khi những người đó thấy ngài tới, liền trốn lên những tầng mây kia.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, trong lòng thầm kêu không ổn.
Quả nhiên, Lam Long kia ngẩng đầu, há to miệng, nháy mắt liên phun ra trên trăm băng cầu.
Băng cầu này như là ẩn chứa ma lực khó có thể tưởng tượng, một khi tiến nhập tầng mây, mây mù bốn phía bắt đầu điên cuồng hướng tới phía băng cầu.
Ngay sau đó, thân hình bốn người Doanh Thừa Phong liền từ hiện ra từ trong sương mù.
Khẽ cười khổ một tiếng, Doanh Thừa Phong bất đắc dĩ chửi bởi, nói:
- Đồ đáng chết.
Bá Vương trừng mắt, cười nói:
- Chủ nhân, xem ta đây.
Còn chưa dứt lời, thân thể hắn đã vọt đi xuống, cánh chim thật lớn đập đập một chút, thân thể giống như chim bồ câu vượt qua cự long, và nháy mắt liền đi tới trước người tinh tinh hai cánh có hình thể thật lớn kia, giơ cao nắm đấm hung hăng đập xuống.
Trong lòng tinh tinh hai cánh này biết khổng ổn, hắn cật lực muốn tránh né, đồng thời giơ tay ngăn cản. Nhưng sức lực Bá Vương dữ dội to lớn, một quyền đánh xuống lập tức đánh nát cánh tay của hắn, quyền thế kia không hề giảm, đấm mạnh một quyền vào trước ngực của nó.
- Ba...
Sau khi một tiếng nổ vang lên, tên thủ lĩnh của tinh tinh hai cánh đã bị đánh thành một cục thịt nát.
- Hống, tên đáng chết, ngươi cũng đi chết đi.
Trên bầu trời, Lam Long vĩ đại kia phát ra tiếng gầm gừ vô cùng tức giận.
Không ngờ Bá Vương ở trước mặt hắn dùng một quyền đánh chết tinh tinh hai cánh, cái này quả thật rất mất mặt. Long tộc là một chủng tộc rất cao ngạo, sau khi trúng một bạt tai, không nói một lời liền nổi trận lôi định, hơi thở hung bạo cuồn cuộn sôi trào trên người, cặp long nhãn lại toát ra sát khí nồng nặc không chút che dấu.
Hắn há hốc miệng, một băng cầu được phun ra.
← Ch. 881 | Ch. 883 → |