Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thiên - Chương 599

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 599: Bế quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Lazada


"Bế quan?"

"Bế quan..."

Dư Uy Hoa và Lâm Đình đồng thời thốt lên kinh ngạc, Cừu Hinh Dư tuy không lên tiếng, nhưng trong mắt nàng ta cũng lộ ra vẻ bất khả tư nghị.

Nơi này không phải là địa phương bình thường, mà là chiến trường bách tộc tràn đầy huyết tinh.

Tuy thời gian bọn họ tiến vào không dài, nhưng đã gặp phải ba trận chém giết.

Trừ một trận là bọn họ đặc biệt gây hấn ra, hai trận chém giết còn lại đều là chẳng may gặp được. Từ đó có thể thấy, nơi này quả thật là đầy nguy cơ.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên không ngờ lại nói muốn bế quan ở đây, tất nhiên là khiến bọn họ cảm thấy nghi hoặc không hiểu.

Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Vừa rồi lúc ta và Cừu sư tỷ thi triển Vạn Kiếm quyết, đột nhiên có cảm ngộ, nếu như có thể dung nhập những cảm ngộ này vào trong ngưng kiếm thuật, tất cả thể khiến kiếm thuật của ta tăng lên một tầng." Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về nơi xa, nói: "Đừng quên, đối thủ mà chúng ta sắp phải gặp là... Hoàng."

Dư Uy Hoa và Lâm Đình nhìn nhau, lập tức hiểu được tâm tư của hắn.

Trịnh Hạo Thiên vẫn muốn chiến đấu một trận công bình với Hoàng, trong trận chiến này, Trịnh Hạo Thiên không cần sự giúp đỡ của người khác, mà là muốn dựa vào năng lực của mình để đánh bại Hoàng.

Đã là như vậy, thực lực của hắn đương nhiên là càng mạnh càng tốt. Mà ngưng kiếm thuật là kỹ xảo cường đại nhất trong Vạn Kiếm quyết, nếu có thể có đột phá ở phương diện này, tất nhiên có thể giúp cho thực lực của hắn tiến thêm một bước, khi đối diện với Hoàng cũng có phần nắm chắc lớn hơn.

"Được, huynh bế quan đi, chúng ta thủ hộ cho huynh." Cừu Hinh Dư trầm giọng nói: "Dị tộc ở đây không mạnh, ba người chúng ta nhất định có thể bảo vệ an toàn cho huynh."

Trịnh Hạo Thiên gật đầu, mắt đảo một vòng, nói: "Chúng ta ở đây đã dẫn tới sự kinh động quá lớn rồi, phải đổi chỗ thôi."

Ba người Cừu Hinh Dư đều gật đầu, bọn họ ở đây đồ sát hơn trăm vị cường giả dị tộc, tuy đánh ra được thanh danh hiển hách, nhưng cũng biến thành mục tiêu của mọi người.

Trong chiến trường thất xoáy, khẳng định cũng có cao thủ dị tộc cường đại. Nếu như Trịnh Hạo Thiên không phải là đột nhiên muốn bế quan ở đây, mấy người bọn họ tất nhiên cũng không việc gì phải sợ hãi, thậm chí còn có chút chờ mong những cường giả dị tộc tới khiêu chiến. Nhưng Trịnh Hạo Thiên đã muốn bế quan, vậy thì tất cả sẽ đổi khác rồi.

"Ha ha, đợi ta một lát." Lâm Đình đột nhiên bật cười, hai cánh rung lên, đã bay tới chỗ những thi thể ở phía trước, bắt đầu dọn dẹp.

Trên người những kẻ này, cơ hồ đều có thượng phẩm bảo khí, mà có một số chủng tộc không khác gì yêu thú, trong cơ thể của họ có nội đan ngưng kết, đối với nhân loại mà nói, đây cũng là vật rất hữu dụng. Dư Uy Hoa cười ha ha cất côn đi, cũng bước lên giúp đỡ.

Trịnh Hạo Thiên cười khổ lắc đầu, ánh mắt nhìn về đằng xa, mà trong đầu của hắn, vẫn vương vấn cảm ngộ kỳ dị vừa rồi.

Cũng không biết qua bao lâu, hắn lại một lần nữa bị giọng nói ở bên người lay tỉnh, mà lúc này hắn mới phát hiện, tất cả thi thể của dị tộc trên mặt đất đều bị Dư Uy Hoa và Lâm Đình cướp đoạt sạch.

Đây chính là sự tàn khốc và hiểm ác của chiến trường bách tộc, nếu như không có thực lực trác việt làm hậu thuẫn. Một khi gặp phải địch nhân cường đại hơn, và bị trảm sát, vậy thì tất cả những gì trên người họ đều sẽ thành chiến lợi phẩm của đối phương.

Đối đãi với thi thể của dị tộc, không có bất kỳ chủng tộc nào để ý tới hai chữ khách khí, thậm chí còn những chủng tộc dã man hung hãn, còn có thôn phệ thi thể của cường giả dị tộc, so sánh với những cái đó, Dư Uy Hoa và Lâm Đình đã tính là ra tay ôn hòa lắm rồi.

Bốn người bước đi, có điều lần này bọn họ lại không đi thẳng.

Sau khi đi được một đoạn cự ly, bọn họ lại hơi thay đổi phương hướng, một lát sau, lại giở lại cho cũ, sau mấy tiếng, bọn họ đã vòng được một vòng lớn, nhưng vẫn ở trong phạm vi của đệ ngũ xoáy. Chỉ là cách vị trí mà bọn họ đại triển thần uy, kích sát hơn trăm cường giả dị tộc đã khá xa rồi.

Lúc này, một tòa núi lớn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, nhìn thấy tòa núi do thiên nhiên hình thành này, trong lòng mọi người đều không khỏi vui mừng.

Trên đường đi, tất nhiên là không muốn bạo lộ hành tung, nhưng nguyên nhân chủ yếu hơn là, muốn tìm một địa phương tốt để Trịnh Hạo Thiên an tâm bế quan tu luyện.

Mà dưới chân ngọn núi ở trước mặt, không nghi ngờ gì nữa chính là một địa phương như vậy.

Đi tới chân núi, Cừu Hinh Dư hơn quan sát một lát rồi quát khẽ: "Đi..."

Lập tức, vô số kiếm quang thì trên người nàng ta bay ra, bay lượng ngang dọc dưới chân núi, chỉ một lát sau đã đào ra được một cái động phủ khá lớn.

Bên trong động phủ này, không chỉ có hai đoạn rẽ, khiến người ta không thể nhìn thấy điểm tận cùng, hơn nữa còn có thể chứa ít nhất chục người cư trú.

Dư Uy Hoa gãi gãi đầu, nói: "Hạo Thiên, nơi này không tồi, chúng ta canh ở bên ngoài."

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, nói: "Vậy phiền các ngươi rồi."

Thân hình của hắn nhoáng lên, đã tiến vào bên trong động huyệt.

Bên ngoài có ba người bọn Cừu Hinh Dư thủ hộ, với lực lượng cường đại này, cho dù là gặp phải đối thủ khủng bố, e rằng cũng có thể đối kháng được.

Dẫu sao, ba siêu phẩm cửu gia tuy luyện công pháp khác nhau nếu liên thủ, tất nhiên có thể thúc đẩy uy năng tới cực hạn, lợi hại hơn cường giả cửu giai bình thường nhiều.

Vào thời khắc hắn khoanh chân ngồi xuống, cả người đều rơi vào trong cảnh giới huyền diệu.

Trong đầu hắn giống như là tua lại, một lần nữa tái hiện cảnh lúc mình và Cừu Hinh Dư phối hợp.

Kỳ thực, trong Vạn Kiếm quyết, cái mà Trịnh Hạo Thiên am hiểu nhất không phải là vô tận kiếm hải.

Muốn phát huy uy năng của vô tận kiếm hải tới cực trí một cách đơn thuần, vậy thì linh khí sư trước tiên phải trở thành trận pháp sư. Bởi vì chỉ có trận pháp sư mới có thể phân tích rõ được từng trận đồ, hơn nữa nắm rõ được mỗi một điểm huyền ảo trong đó.

Chỉ có sau khi nhìn thấy bản chất của trận đồ, mới có thể kích phát và phóng thích ra mỗi một phần lực lượng ấn chứa trong trận pháp, hơn nữa còn có thể tận hết khả năng nhắm lực lượng phóng thích ra vào địch nhân của mình.

Chỉ là, loại cảnh giới này chỉ có thể xuất hiện trong mộng ảo mà thôi, cho dù là dạng nhân vật như Vân thái thượng chưởng lão cũng không thể khống chế kiếm trận tới mức độ khủng bố như vậy. -

Cho nên cái mà Trịnh Hạo Thiên lúc này nghiên cứu cũng không phải là làm thế nào để hoàn thiện kiếm trận, mà là mượn sự thể thội về kiếm trận để cải thiện ngưng kiếm thuật của mình. Ngưng kiếm thuật, loại kỹ xảo cơ bản này, tựa hồ như đặc biệt thích hợp với Trịnh Hạo Thiên, cũng khiến hắn si mê với nó.

Đối với những người khác mà nói, muốn chập hai đạo, thậm chí là nhiều đạo kiếm quang hơn vào nhau, đó là chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng Trịnh Hạo Thiên thì khác, hắn có chín mươi cái khí xoáy, mà càng đáng mừng hơn là, bên trong khí xoáy đều là quang ám chi lực khủng bố.

Khi hai loại lực lượng hoàn toàn đối lập, nhưng lại là thứ không thể thiếu để tổ thành thế giới này dung hợp lại, có thể cực kỳ dễ dàng ngưng hợp kiếm quang lại với nhau.

Cũng chính bởi vì có duyên cớ này, cho nên Trịnh Hạo Thiên mới có thể chỉ mới cửu giai đã dung hợp kiếm quang tới mức ngũ bách hợp nhất, khiến người ta không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng, sau khi trải qua sự hợp tác với Cừu Hinh Dư, khiến cho Trịnh Hạo Thiên lại có một phát hiện lớn hơn.

Hắn trên ngưng kiếm thuật, còn có không gian phát triển thêm một bước.

Lực lượng quang hệ được gọi là dương chi cực, lực lượng ám hệ được gọi là âm chi cực. Nếu như hắn phân tách hai loại lực lượng quang ám này ra, dùng hình thức của kiếm trận để vận chuyển, hơn nữa cuối cùng ngưng hợp lại, vậy thì sẽ khiến cho ngưng kiếm thuật sản sinh ra biến hóa khủng bố cỡ nào?

Ý tưởng này một khi lóe lên trong đầu hắn, vậy thì khó có thể nào khiến nó không lan tràn.

Lúc này, trong não vực của hắn, tất cả khí xoáy đều bắt đầu xoay tròn thật nhanh, hơn nữa trong nháy mắt đã đạt tới mức đỉnh phong.

Dạng biến động lớn như thế này tất nhiên là kinh động tới Mộng Yểm trong khí xoáy, nó hơi lắc lư thân hình, có chút hứng thú quan sát những gì đang xảy ra.

Bởi vì quan hệ đan xen, cho nên nó có thể cảm thụ được tình tự cường liệt của Trịnh Hạo Thiên. Tuy nó không biết Trịnh Hạo Thiên vì sao lại đột nhiên biến thành kích động như vậy, nhưng vừa nhìn thấy khí xoảy chuyển động nhanh như vậy, nó liền hiểu rằng Trịnh Hạo Thiên khẳng định là lại có cảm ngộ trong tu luyện

Thực lực của Trịnh Hạo Thiên càng mạnh, nó càng cao hứng, nếu như Trịnh Hạo Thiên có thể một bước lên trời, tấn thăng thành cường giả linh thể, vậy thì người được hưởng lợi ích lớn nhất không nghi ngờ gì nữa chính là Mộng Yểm này.

Bởi vì thời khắc Trịnh Hạo Thiên tấn thăng... đẳng cấp của nó cũng có thể đề thăng theo.

Mà một Mộng Yểm án chiếu theo tình huống bình thường mà nói, muốn từ ngũ giai đề thăng lên linh thể, không có ngàn năm thời gian thì đừng có mơ.

Ngày trước nguyện ý ký hiệp ước như vậy với Trịnh Hạo Thiên, tất nhiên là bởi vì nó đã cùng đường, nhưng quan trọng hơn là, nó đã nhìn trúng tiềm lực và tư chất của Trịnh Hạo Thiên. Hiện giờ chỉ qua có vài năm, Trịnh Hạo Thiên không ngờ đã tấn thăng lên tới cửu giai, tốc độ của khủng của hắn so với nó đơn độc tu luyện thì phải nhanh hơn vô số lần, tất nhiên là khiến nó vô cùng hài lòng.

Ảo hóa ra một con mắt nhìn quanh, Mộng Yểm lập tức minh bạch phải làm như thế nào mới giúp đỡ được Trịnh Hạo Thiên nhiều nhất.

Thân thể của nó lập tức co lại, bên ngoài thân thể phóng thích ra từng tia lực lượng tinh túy.

Những lực lượng này dung nhập vào trong khí xoáy, hơn nữa thông qua sự xoay tròn dần dần phóng thích vào trong não vực của Trịnh Hạo Thiên.

Lực lượng mà Mộng Yếm phóng thích ra là lực lượng hắc ám cường đại nhất, cũng là tinh túy nhất. Nếu là người bình thường, chỉ sợ là căn bản không thể nào chịu đựng nổi dạng lực lượng này, cho dù là miễn cưỡng chịu đựng thì sau cùng cũng sẽ bởi vì vấn đề ý chí mà rơi vào trong hoàh cảnh sợ hãi không thể dứt ra được. Nhưng, Trịnh Hạo Thiên thì lại khác, những lực lượng này một khi tràn ra ngoài, lập tức bị Trịnh Hạo Thiên hấp thu, bởi vì lực lượng ám hệ mà hắn có giống như có năng lực bao quát lấy mọi thứ. Chỉ cần hấp nạp thuộc tính khác vào trong, hơn nữa dần dần tiêu hóa, thì có thể hoàn toàn chuyển đổi thành lực lượng của mình.

Chỉ là, khi Mộng Yểm cũng bắt đầu phóng thích ra lực lượng của mình để viện trợ thì đã vô ý phá vỡ sự cân bằng tuyệt đối của lực lượng bên trong não vực. May mà Trịnh Hạo Thiên hiện giờ đã tấn thăng cửu giai, sự lĩnh ngộ đối với lực lượng đã đạt tới một mức độ khó có thể hình dung.

Lực lượng bên trong não vực không ngừng xoay tròn, điều chỉnh, dần dần lại biến thành cân bằng và ổn định lại.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-974)