← Ch.151 | Ch.153 → |
Tần Lập vừa rời đi, lão Văn trưởng lão gầy yếu mặt mày nhăn nhíu cực kì kia phóng vèo lại đây. Lão căn bản không có tiến vào hang động, mà bay một vòng quanh ngọn núi này, phóng xuất ra thần thưa bao trùm cả khu vực, nhưng vẫn như trước không có chút thu hoạch gì. Lúc này lão mới tiến vào trong hang động, thấy hai đệ tử lõa thể chết thảm, nhất là người nữ đệ tử kia lại là người lão thích nhất, lão lập tức gào lên một tiếng bi phẫn.
Mới vừa rồi lão còn cảnh cáo bọn họ, phải cẩn thận một chút nấu không được thì trở về ở lại Thiên cung, nhưng hai người không muốn, nói sẽ không có gì nguy hiểm. Lúc này mới không quá một canh giờ, vậy mà cả hai cùng bị giết chết ở chỗ này.
Ai nấy đều nói Cực Nhạc Tiên Cung bọn họ chính là ác mà cầm thú. Nhưng tên sát thủ kia trong mắt Văn trưởng lão, quả thực còn đáng sợ hơn so với ác ma!
Tần Lập đứng xa xa nhìn trên ngọn núi kia truyền tới cỗ khí thế kinh thiên, hắn thầm cảm thấy kinh hãi. Thông qua chuyến đi này, xem như hắn chân chính cảm nhận được sự cường đại ở địa phương thần bí rồi!
Nội tình quả thực rất thâm hậu! Thâm hậu đến làm cho Tần Lập cũng có cảm giác có chút run sợ. Không nói gì khác, chỉ nói riêng chủ nhân của cỗ khí thế mới đây tuyệt đối cũng không phải Tần Lập hiện nay có khả năng chống đỡ! Ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Hợp Thiên trở lên, nếu không căn bản không có khả năng với khí thế của một người bao trùm khắp cả ngọn núi lớn.
Ít nhất, Tần Lập hiện giờ làm không được.
Bởi vì núi lớn bản thân nó còn có địa khí cường đại. Khi mọi người thấy một ngọn núi cao, bình thường đều đã sinh ra một loại cảm giác: nguy nga, đồ sộ, phong phú, thậm chí có cảm giác như khó có thể trèo lên.
Kì thật đây là địa khí của bản thân ngọn núi sinh sản ra khí thế, nếu như trên núi có thêm một con linh thú hung mãnh, thì khí thế của ngọn núi này sẽ càng thêm rõ rệt!
Một người đơn độc đứng trước một ngọn núi lớn mà nói, tựa như một con kiến so với con người!
Mà khí thế của con kiến không ngờ lại đè ép con người, vậy con kiến này phải hùng mạnh biết bao?
Tuy nhiên, đối với Tần Lập mà nói, hắn cũng không phải đã làm sai. Nếu không làm sao dám một mình đi vào địa phương loại này?
Tần Lập có hai thứ thủ đoạn bảo mệnh: thứ nhất là Tiên Thiên Tử Khí trong cơ thể hắn, không thể bị bất kì võ giả nào cảm ứng được! Điều này vừa mới đây, trước môn chủ Cực Nhạc Tiên Cung cùng với mấy trưởng lão nơi đó là có thể cho ra kết luận. Lấy thực lực của bọn họ mạnh mẽ như vậy, nhưng lại đều không thể cảm ứng được Tần Lập ẩn nấp ngay tại chỗ cách bọn họ không xa. Như vậy có thể nói ít nhất người ở dưới cảnh giới Chí Tôn, đều không thể thông qua Tiên Thiên Tử Khí phát hiện tung tích Tần Lập.
Thứ hai, Tần Lập mang tuyệt thế khinh công! Kế thừa văn minh phương Đông vô số năm, tinh túy do lão tổ tông lưu lại tuy rằng tới thời đại Tần Lập đã bị thất truyền rất nhiều. Nhưng từ lão đạo sĩ nơi đó lại không thất lạc, truyền cho Tần Lập bao gồm cả dịch dung thuật mà Tần Lập đang dùng.
Thời điểm Tần Lập vừa đi vào thế giới này, vốn hắn còn có chút bi quan nghĩ rằng tất cả võ công của mình sẽ không có chỗ dùng ở đây, bởi vì uy lực của chiến kĩ Thiên Nguyên Đại Lục quả thức quá mức cường đại, mà võ công Trung Hoa, trừ phi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, nếu không căn bản không có khả năng có được uy lực lớn như vậy.
Không nghĩ tới, một quyển chiến kĩ Thần cấp Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn lại làm cho tất cả võ công của Tần Lập ở kiếp trước, đều có uy lực của chiến kỹ. Hơn nữa, còn cường đại hơn so với chiến kỹ bình thường!
Nhất là Tần Lập người mang vài loại kinh công, theo Tiên Thiên Tử Khí của Tần Lập càng ngày càng mạnh, trình độ khinh công của hắn cũng càng ngày càng xuất thần nhập hóa. Rất nhiều loại nguyên vốn trước đây không đạt được, hiện tại cũng đều có thể chạm tay tới. Thậm chí khiến Tần Lập có chút hoài nghi, năm đó người sáng lập các loại khinh công này có phải cũng giống mình như hiện tại: Nội lực trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng, vô cùng hùng hậu hau không? Khinh công chân chính hẳn phải là như vậy?
Trong truyền thuyết Đạt Ma tổ sư dùng một cọng lau qua sông, điều kiện tiên quyết chính là nội lực cùng khinh công đều đạt tới mức đăng phong tạo cực mới có thể làm được.
Cái gọi là kinh công của người đời sau quả thực thua kém nhiều lắm.
Giống như cảnh giới Tần Lập hiện nay, cho dù không sử dụng khinh công, cũng có thể vượt nóc băng tường. Thậm chi vận dụng chân khí phi hành một thời gian dài cũng không phải là không thể được. Vì thế hầu hết võ giả cao cấp trên thế giới này đều làm như vậy, dựa vào nguyên lực hùng hậu trong cơ thể để bay lượn hiệu quả tương tự như nhau.
Mà khinh công còn có thể trợ giúp Tần Lập chỉ tiêu hao một phần mười nguyên lực thì đã đạt tới công hiệu ngang với võ giả đồng cấp ở thế giới này. Nếu Tần Lập vận dụng toàn lực thi triển ra mười thành khinh công, đừng nói đồng cấp, cho dù là cường giả đạt tới cảnh giới Chí Tôn, cũng vị tất có thể theo kịp hắn!
Đây mới là con bài giữ mạng tốt nhất của Tần Lập.
Cho nên, cho dù bị phát hiện Tần Lập cũng tuyệt nhiên không sợ hãi, huống chi với khinh công cùng khí tức của hắn, đối phương muốn phát hiện ra hắn quả thực cũng không dễ.
Tần Lập ung dung tự tại xuyên rừng qua núi. Bỗng nghe xa xa phía trước truyền đến tiếng khóc lóc. Nghe ra nhân số dường như rất nhiều, kèm theo còn có tiếng chửi mắng chua ngoa tức giận, người chửi mắng cũng là nữ nhân.
Tần Lập cảm thấy tò mò, nhẹ nhàng bay tới bên đó.
Trên một sườn núi không cao lắm, ở giữa được san bằng hình thành một cái khoảng đất rộng lớn, vách núi phía sau san sát hang động, mỗi cái đều cao hơn mười thước, rộng mấy chục thước. Trên khoảng đất trống phạm vi chừng một ngàn thước kia, giờ phút này đầy rẫy các thiếu nữ trẻ tuổi đang đứng đó.
Một đám thiếu nữ mặc trên người y phục mỏng manh, con bà nó! Như ẩn như hiện trông thập phần mê người.
Các thiếu nữ đều hoảng sợ, xếp thành bốn hàng. Một số cô nàng có động tác chậm chạp liền bị các nữ nhân trông coi ở một bên quát lớn hoặc đánh chửi.
Tần Lập liền núp ở một nơi bí mật gần đó nhìn xem một hồi. Còn có bảy vị thiếu nữ vì động tác chậm mà bị tát tai.
Lại nhìn tới diện mạo các thiếu nữ đó, mỗi người cho dù không tính là quốc sắc thiên hương, ít nhất cũng đều là nhan sắc tuyệt đẹp. Hơn nữa theo tuổi của các cô gái này, hơn phân nửa đều vẫn còn là xử nữ.
Tần Lập thầm nghi hoặc trong lòng, xem ra các cô gái nhỏ này không phải là đệ tử của Cực Nhạc Tiên Cung, như thế nào đều bị lừa bán đến nơi này vậy? Lúc này, chỉ thấy một phụ nữ trung niên mặt mày hung ác lớn tiếng mắng:
- Đám gà móng đỏ đồ đê tiện các ngươi này! Nói thật cho các ngươi biết: Đến đây rồi các ngươi cũng đừng nghĩ muốn ra ngoài nữa! Hừ! Ta không quản các ngươi trước đây là người nào, cái gì tiểu thư quan lại quý tộc, hay là con gái nhà nghèo, tất cả đều không trọng yếu! Hiện tại các ngươi chính là một đám đỉnh lô! Một đám đỉnh lô cung cấp cho môn chủ cùng trưởng lão Cực Nhạc Tiên Cung chúng ta tu luyện! Kết quả của các ngươi là phát chết chắc không thể nghi ngờ!
Tần Lập nghe tới đây, chợt bùng lên cơn phẫn nộ. Khó trách hắn nhìn thấy đệ tử môn phái này như thế nào đều dâm tà như thế. Không nghĩ tới, dĩ nhiên là một tà phái giấu đầu giấu đuôi! Không cần phải nói các cô gái tuổi thanh xuân này, khảng định đều từ giới thế tục bắt đem về!
Phụ nữ trung niên vừa nói ra lời này, ngay tức thì có không ít cô gái thút thít khóc ầm lên.
- Ai khóc liền vả miệng cho ta!
Phụ nữ trung niên bùng phát ra khí thế toàn thân, phỏng chừng là thực lực Thiên cấp. Lập tức uy áp chụp xuống khiến cho các cô gái trẻ này sắc mặt tái nhợt, cả người run bần bật ngay cả hô hấp cũng bị nghẹt thở.
Lúc này ả phụ nữ trung niên mới hài lòng cười lạnh nói:
- Sở dĩ nói thẳng với các ngươi, đó là vì lão nương không muốn phí thời gian trên người đám đê tiện các ngươi! Trong lòng các ngươi đều nghĩ: sớm muộn gì cũng chết, còn không bằng tự sát cho thống khoái. Hừ! Ta nói thật cho các ngươi biết: tự sát, đó là không có khả năng! Các ngươi hiện tại có phải cảm giác cả người vô lực, lười biếng hay không? Vậy là được rồi! Bên trong vườn thuốc của Cực Nhạc Tiên Cung chúng ta, linh dược cực phẩm cái dạng gì đều có. Nhưng ta cho rằng tốt nhất là dùng một loại đó là Cực Lạc Tán! Ha ha! Sau khi dùng ngay cả tự sát cũng không có sức. Nếu như cố ý bị ta phát hiện... Hừ!
Phụ nữ trung niên chỉ tay lên thi thể treo trên cây cọc bên kia, cả thi thể máu thịt lẫn lộn; không ít chỗ lòi cả xương trắng ra ngoài, xem ra đã bị treo thời gian rất lâu rồi:
- Thấy không! Đó chính là một con tiện tỳ muốn tự sát! Bị ta phát hiện, cởi hết quần áo, cả người bôi một lớp mật, bị đàn kiến gặm gần đến chết! Khặc khặc! Chết kiểu này kì thật là một cách chết đơn giản nhất! Ta nơi này còn có rất nhiều biện pháp cũng chưa dùng qua đâu! Các ngươi ngàn vạn lần đừng cho ta cơ hội dùng đến nó, bởi vì như vậy, các ngươi sẽ cảm thấy sống không bằng chết đấy!
- Ngươi là ma quỷ! Ngươi sẽ gặp báo ứng!
Trong đám người, một cô gái tính tình cương liệt không kìm nổi lớn tiếng mắng.
- Chậc chậc, tiểu nha đầu! Loại công kích bằng lời nói này của ngươi, lão nương cũng không có hứng thú dạy dỗ ngươi. Ma quỷ? Ma quỷ tính cái gì? Lão nương so với ma quỷ còn ác độc hơn vạn lần! Cũng không có ai có thể tìm tới ta báo ứng. Cho nên, đám đê tiện các ngươi này, đều ngoan ngoãn nghe lời cho ta là tốt. Dựa theo lời ta nói mà làm, các ngươi có thể ăn ngon mặc đẹp. Một khi có ai có thể đứng vững sau thải bổ của môn chủ hoặc trưởng lão, mà còn sống sót, như vậy chúc mừng ngươi chính là đệ tử của Cực Nhạc Tiên Cung! Các ngươi sẽ có được quyền hạn vô thượng! Bọn họ, bao gồm cả ta đều là loại này...
Phụ nữ trung niên nói xong, chỉ tay vào các nữ nhân giám thị chung quanh, nói tiếp:
- Cho nên, tâm lý các ngươi tốt nhất là đừng nghĩ tới bất kỳ sự may mắn nào. Ở nơi này không ai có thể cứu các ngươi!
Cô gái vừa nói chuyện kia lại nổi giận mắng:
- Ngươi cũng đã từng là người bị hại, không ngờ nhiện tại lại ngược đãi chúng ta như thế, ngươi còn không bằng loài cầm thú, ngươi còn có chút lương tâm nào không? Ngươi vốn không có cha mẹ tỉ muội, không có người nhà hay sao? Ngươi là đồ súc sinh!
Những người bên cạnh cô gái này nhỏ giọng khuyên giải an ủi, để nàng khỏi bị chịu thiệt lúc này. Dù sao, có thể sống được lúc nào hay lúc đó! Mấy ngày nay, họ đã chứng kiến mấy đồng bạn bị nữ nhân biến thái này tra tấn đến chết. Thủ đoạn tra tấn đa dạng! Quả thực chỉ nghe không đã rợn cả người!
Tuy nhiên cô gái kiên cường này dường như đã hết sức chịu đựng rồi, tiếp tục mắng:
- Đến đây đi! Xuất ra thủ đoạn tra tấn của ngươi đi! Tra tấn chết ta đi! Ta có chết cũng không them chọn làm cái gì đỉnh lô! Cả đời ta trong trắng thanh bạch, cho dù có chết thân thể ta cũng trong sạch! Không giống ngươi, hai tay của ngươi nhớp nhúa! Mắng chúng ta là đồ đê tiện? Kì thật ngươi mới chân chính là đồ đê tiện! Dâm phụ! Cặn bã! Bại hoại! Đến tra tấn chết ta đi!
- Ai nha nha nha! Cái mồm này, mới nói chút xíu liền lanh lợi rất nhiều nha!
Lúc này ả phụ nữ trung niên mới cười lạnh nói:
- Giỏi! Có cam đảm! Ngươi đã muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi! Để ta nghĩ xem... A! Có rồi, gần đây nơi ở của chúng ta có rất nhiều rắn. Ngươi nói xem, nếu ta lột sạch quần áo ngươi, ném ngươi xuồng hầm rắn, để rắn bò vào... của ngươi... chậc chậc! Nhất định xem đã lắm?
Dù cô gái kia tính tính kiên cường cương liệt như vậy, nghe xong lời này, sắc mặt cũng không khỏi trắng bệch, hai mắt đảo ngược lập tức ngất xỉu đi!
← Ch. 151 | Ch. 153 → |