← Ch.235 | Ch.237 → |
Mấy ngày sau, tin toàn bộ tinh nhuệ Thiên Sát Môn bị diệt, giống như một cơn động đất khủng khiếp làm kinh động cả Huyền Đảo!
Ngay lập tức, có không biết bao nhiêu cao tầng đại môn phái đại gia tộc bị tin tức này làm khiếp sợ. Loại tin tức này gần như làm người ta không thể nào tin nổi, nhưng đệ tử Thiên Sát Môn ở bên ngoài nhanh chóng bị triệu tập trở lại, cùng với việc đoàn người Tần gia trở về an toàn, đều yên lặng chứng minh sự thật.
Tần gia, ngay lúc này đông như trẩy hội.
Gần như tất cả mọi người đều khẩn cấp tới Tần gia tìm kiếm chân tướng!
Có thể dễ dàng tiêu diệt một môn phái cao cấp, cần phải có thực lực mạnh cỡ nào? Hơn nữa làm người ta cảm thấy khó mà tin, là mấy người Tần gia này lại không có một chút vết thương nào!
Coi như là bảy đại thế lực siêu cấp muốn làm được tới trình độ này, trừ khi có cường giả cảnh giới Chí tôn tham dự, bằng không đây căn bản là chuyện không có khả năng làm được!
Nhưng vấn đề ở chỗ: cường giả cảnh giới Chí tôn làm sao dễ dàng xuất thủ? Nên biết rằng bất cứ một lần cường giả Chí tôn tham gia chiến đấu nào, đều là kinh thiên động địa!
Giống như Băng Mộng Vân môn chủ Tứ Quý Môn lúc trước, sau khi đạt đến cảnh giới này liền rất ít khi tự mình ra tay đối phó hậu bối. Huyền Đảo cũng được, Thiên Nguyên đại lục cũng vậy, chuyện có thể để cảnh giới Chí tôn đích thân ra tay gần như ít tới đáng thương!
Rất nhiều người đều chuyển ánh mắt về phía Thiên Cơ Môn cùng Lâm gia, ai cũng đều biết Tần gia có quan hệ tốt với hai đại phái này. Nhưng trên thực tế, chính bọn người Thiên Cơ Môn cùng Lâm gia cũng đang nghi hoặc, rốt cuộc chuyện này do ai làm!
Hai nhà kết minh giao hảo với Tần gia, mặc dù có nguyên nhân Lâm Hằng cùng Trầm Nhạc nhìn Tần Lập thuận mắt, nhưng phần nhiều hơn, thực tế chính là coi trọng nội tình thâm hậu cùng tiềm lực tương lai của Tần gia.
Đan dược Tần Lập lấy ra lần này, đều là chí bảo mà bất cứ một môn phái gia tộc nào cũng không có khả năng từ chối!
Có vài thứ nếu như không thể mạnh mẽ đoạt lấy, như vậy thì giao hảo lấy giá cả hợp lý mua lại, cũng có thể coi như một biện pháp tốt.
Dù sao có thể luyện chế ra đan dược như vậy, có thể sở hữu được nhiều đan phương thần kỳ như thế, bản thân nó cũng đã nói rõ một loại bất phàm. Càng đừng nói Tần Lập lúc đó còn cố ý vô tình nói ra một câu cấm địa, nơi đó dù ngay cả bảy đại thế lực siêu cấp cũng không dám dễ dàng tiến vào.
Tần gia ở quá khứ tuy rằng không được người ta để vào mắt, nhưng theo Tần Lập xuất thế ngang trời, còn có bao nhiêu người dám coi nhẹ Tần gia?
Cho nên Lâm gia cùng Thiên Cơ Môn, mỗi bên dứt khoát để hai người Lâm Hằng cùng Trầm Nhạc ở lại thành Phong Sa, muốn bọn họ nhất định phải làm cho rõ chuyện này.
Dù sao cái gọi là đồng minh ngang hàng, cùng với đồng minh ngang hàng chân chính có thực lực tương đương, vẫn có chênh lệch rất lớn.
Hiện tại Tần gia ngang hàng, đó là Lâm gia cùng Thiên Cơ Môn ban phát cho bọn họ!
Đây cũng giống như đế vương ở nhân gian, nói với văn võ toàn triều "Các khanh bình thân", Hoàng đế cho ngươi đứng lên, ngươi mới có thể đứng lên được.
Nhưng nếu như Tần gia thực sự có được loại thực lực giơ tay nhấc chân liền xóa bỏ một môn phái cao cấp. Như vậy mặc kệ là Lâm gia hay là Thiên Cơ Môn, thậm chí dù ngay cả Thôi gia tử địch với Tần gia, cũng đều phải bắt đầu nghiêm túc coi trọng gia tộc này, cần nghiên cứu tỉ mỉ sau này phải đối đãi Tần gia với phương thức nào.
Nếu không, rất có thể sinh ra hậu quả nghiêm trọng.
Mấy người Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ từ lúc trở về Tần gia, liền bắt đầu bế quan. Một lần bế quan này, liền thẳng một năm!
Kể cả tiểu hồ ly Lệnh Hồ Phi Nguyệt bên trong, sau khi trở về Tần gia toàn bộ liền dọn vào một sơn trang của Tần gia trong thành Phong Sa. Đi vào trong mật thất, bế quan khổ tu!
Hai người Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ, bởi vì sử dụng Trấn Áp Quyết gây ra ảnh hưởng với thân thể ở trình độ bất đồng, loại ảnh hưởng này rất khó nói là tốt hay xấu.
Tựa như Tần Lập, thân thể hắn đã trải qua nhiều lần rèn luyện, thể phách đã đạt đến trạng thái đỉnh phong mà võ giả trên đời này có khả năng đạt đến!
Nhưng mà sau khi sử dụng Trấn Áp Quyết, không ngờ lại hết sức bị động mạnh mẽ rèn luyện thêm một lượt!
Đây cũng may là năm đó Tần Lập dùng qua đóa hoa sen Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên. Cũng là sau khi Tần Lập biết được giá trị chân chính của nó, mới hiểu được rốt cuộc mình may mắn biết bao nhiêu!
Chín vạn năm mới nở hoa kết quả, dù chỉ là một gốc thực vật bình thường, thì trải qua thời gian chín vạn năm cũng đã sắp tu luyện thành yêu quái rồi còn gì nữa?
Càng đừng nói Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên này, bản thân nó chính là linh hoa cấp bậc trong truyền thuyết! Đã sớm cải tạo triệt để thân thể Tần Lập một phen từ lâu. Đồng thời, loại kỹ năng nghịch thiên như Trấn Áp Quyết này, trên thực tế cũng không thể sử dụng liên tục được. Căn cứ theo trên sách giảng giải, trong vòng 3 ngày có thể thi triển một lần, đối với thân thể sẽ không có bất cứ tổn hại nào. Bởi vì lúc Trấn Áp Quyết rút ra linh lực bên trong linh thạch, cũng sẽ không thể tránh khỏi rút lấy nguyên lực của bản thân người thi triển! Đan điền của hai người còn không đến Hợp Thiên cảnh, làm sao có thể chịu đựng được lực hút của Trấn Áp Quyết có thể nháy mắt rút sạch một khối linh thạch?
Đừng nói là Phá Thiên cảnh, coi như là võ giả Dung Thiên cảnh, sau khi thi triển một lần cũng sẽ có cảm giác suy yếu!
Nhưng hai người Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ, lại không chỉ sử dụng một lần. Lúc đánh chết tám gã trưởng lão Dung Thiên cảnh Thiên Sát Môn, hai người đã liên thủ thi triển một lần. Đánh chết hơn trăm tên võ giả Hợp Thiên cảnh, Thượng Quan Thi Vũ đã lại dùng một lần nữa. Còn Tần Lập lại không ngừng sử dụng hơn mười lượt liên tiếp, đến cuối cùng nếu Tần Lập còn muốn tiếp tục sử dụng, sợ rằng viên tinh thể tử sắc trong đan điền cũng phải biến thành màu trắng mất!
Đây ít nhiều cũng phải nhờ thân thể hiện tại của Tần Lập đã giống như thần thể. Sở dĩ Thượng Quan Thi Vũ có thể sử dụng Trấn Áp Quyết hai lần, cũng có quan hệ trực tiếp đến tiên thiên linh thể của nàng!
Đổi lại là người thường sử dụng Trấn Áp Quyết liên tục hai lần, dù là không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sợ rằng một thân thực lực cũng nháy mắt tan biến!
Đây là một loại tác dụng phụ đáng sợ cỡ nào, nếu không phải sống chết trước mắt thì ai dám sử dụng chứ?
Dù là như vậy, đây cũng là bí mật bất truyền chỉ thuộc về Ô Quận Vương!
Ngoại trừ Thượng Quan Thi Vũ, Tần Lập cũng không nghĩ tới việc truyền thứ này cho bất kỳ người ngoài nào,
Đồng dạng, hai người đều chịu đựng được, còn nhân họa được phúc, thân thể đều theo cơ hội này rèn luyện một lần.
Kỳ thật thân thể võ giả, cũng giống như đúc kiếm.
Có rèn đúc bằng sắt bình thường, cũng rất sắc bén, làm vật hộ thân cho người bình thường vậy cũng đủ rồi; Tốt hơn một chút, thì là kiếm thép; Tốt hơn kiếm thép một chút, thì là kiếm thép tinh luyện! Lại tiếp nữa, thì là dùng một ít vẫn thạch trên trời, thêm vào các loại tài liệu cực phẩm như tinh kim bí ngân, đúc thành bảo kiếm cực phẩm!
Hoặc có giống như Ẩm Huyết trong tay Tần Lập, cả thanh kiếm đều chế tạo bằng vẫn thạch trên trời. Hơn nữa bảo kiếm thông linh, có thể lấy máu nhận chủ!
Đổi một cách nói khác, nếu như Ẩm Huyết Kiếm rơi vào trong tay người khác, chẳng qua chỉ là một thanh thần binh lợi khí mà thôi, tuyệt đối không xưng danh là thần kiếm được!
Thân thể Tần Lập trải qua nhiều lần rèn luyện, hiện giờ giống như một thanh bảo kiếm cực phẩm, khoảng cách đến thần kiếm vẫn còn có cự ly không nhỏ!
Nhưng chính bởi vì lần hành động điên cuồng này, mới khiến Tần Lập dồn vào đường sống trong chỗ chết, mới khiến thân thể không ngừng rèn luyện nhiều lần.
Chịu đựng loại áp lực khủng bố này xong, sẽ mang đến chỗ tốt khó có thể đánh giá!
Kỳ thật, đạo lý này thì gần như tất cả võ giả đều rõ ràng. Nhưng có gan điên cuồng giống như Tần Lập, lại có được loại vận số như hắn, lại ít ỏi không mấy ai.
Cho nên, Tần Lập thành công.
Kỳ thật bất cứ một thời đại nào, đếu có một nhân vật phong lưu đứng trên đầu sóng ngọn gió. Tần Lập cũng không biết bản thân mình có tính như vậy không, nhưng ít nhất hiện giờ xem ra, còn chưa có một thanh niên lợi hại hơn hắn xuất hiện.
Điểm này, làm Tần Lập rất an tâm.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc tranh giành với ai, đi danh chấn đại lục. Trong lòng Tần Lập luôn nghĩ tới, chẳng qua là để cho thân nhân bằng hữu của mình có thể tốt hơn người khác một chút.
Không hơn thế!
Lúc đầu đoàn người Tần Lập cũng không trực tiếp trở về thành Phong Sa, bởi vì không ai muốn đi đối mặt với đoàn người hùng hồn tràn lên. Đã có thể dự đoán được, sau khi truyền ra ngoài tin tức tất cả tinh nhuệ Thiên Sát Môn gần như bị diệt, nhất định Tần gia sẽ bị đẩy lên đầu cơn sóng dữ.
Lúc này, cúi thấp mới là quan trọng nhất.
Cho nên bọn họ trực tiếp đổi tuyến đường, tiến vào sơn trang Tần gia ở bên ngoài thành Phong Sa. Bên trong sơn trang, có chỗ chuyên dùng cho các võ giả Hợp Thiên cảnh trở lên của Tần gia bế quan tu luyện. Nơi này linh khí dư thừa, hơn nữa hết sức an tĩnh.
Tần Lập lại lấy ra một tảng lớn lá cây Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên, chia cho hai người Thi Vũ cùng tiểu hồ ly. Sau khi hai người ăn xong, tiểu hồ ly trực tiếp bế quan trùng kích cảnh giới Dung Thiên.
Thi Vũ cũng bị loại công hiệu mạnh mẽ của Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên rèn luyện thân thể một lần nữa, đồng thời bế quan trùng kích cảnh giới Hợp Thiên!
Về phần Tần Lập đã sớm đạt đến Phá Thiên cảnh đỉnh phong, trong một năm bế quan này thành công đột phá đến Hợp Thiên cảnh. Bằng thực lực của hắn hiện tại, chiến đấu với đối thủ đồng cấp, hầu như có thể miểu sát đối phương! Chiến đấu với đối thủ cảnh giới Dung Thiên, nếu sử dụng công kích tinh thần lực, cũng có thể nháy mắt hạ gục đối thủ!
Chẳng qua công kích tinh thần lực phải trả giá quá đắt. Giống như lúc Tần Lập công kích môn chủ Thiên Sát Môn Bàng Úy Nhiên một lần hữu hiệu ngay, đó là bởi vì Bàng Úy Nhiên chỉ có thực lực Hợp Thiên cảnh. Còn lúc công kích lão già tóc trắng, lại chỉ có thể làm lão ta bị thương, nhưng không thể phá hoại tinh thần thức của lão được.
Tuy rằng lúc đó Tần Lập không dám dùng hết toàn bộ thực lực lên người lão già tóc trắng kia, nhưng cũng đã nói rõ võ giả Dung Thiên cảnh mạnh mẽ cỡ nào, không phải Hợp Thiên cảnh có thể so sánh được.
Dù là hiện giờ Tần Lập đã đạt đến thực lực Hợp Thiên cảnh, nếu như lấy tinh thần lực công kích lão già áo xám kia tất nhiên đánh bất ngờ có thể làm đối phương bị thương nặng, nhưng bản thân cũng sẽ suy yếu trong nháy mắt. Mà chiến đấu giữa cường giả chân chính, một cái chớp mắt có thể quyết định rất nhiều chuyện!
Ít nhất, giết hắn cũng không thành vấn đề.
Cho nên, loại chiêu thức này Tần Lập vẫn quyết định ít dùng là tốt nhất.
Giống như Trấn Áp Quyết, đến lúc này còn chưa có bất kỳ một người nào có thể dò ra được chính xác ngày hôm đó Thiên Sát Môn đã xảy ra chuyện gì. Rốt cuộc là ai ra tay, vẫn đều không có kết luận. Bởi vì dù ngay cả bản thân những người Thiên Sát Môn may mắn còn tồn tại, lúc đó từ rất xa cũng đều cảm nhận được loại uy áp như bị một tòa núi lớn đè ép, căn bản không biết uy áp này từ đâu mà tới!
Lâm gia cùng Thiên Cơ Môn cũng không thể giải thích, nhưng vẫn có rất nhiều người hoài nghi phía sau Tần Lập có một sư môn thần bí cường đại.
Dù sao cũng không có bất cứ một người nào hoài nghi đến đoàn người Tần Lập. Cũng không phải không có người nghĩ tới, thật sự là căn bản không dám nghĩ tới!
Nếu như một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, đã có thực lực đến mức nghịch thiên như thế, sợ rằng trên toàn Huyền Đảo, dù ngay cả cường giả cảnh giới Chí tôn cũng sẽ cảm thấy run sợ!
← Ch. 235 | Ch. 237 → |