← Ch.808 | Ch.810 → |
Hai Thần Vương Lục Địa cùng Thất Địa khẽ nhếch môi, vừa chuẩn bị ngăn cản.
Cứu người phải lúc nguy nan, tuyệt đối sẽ làm người ta vô cùng cảm kích, bọn họ vẫn chờ đợi, chính là vào lúc này.
Năm người trẻ tuổi thể chất Thần Vương, ai mà không muốn?
Nhưng đúng vào lúc này, ở xa xôi vô tận, truyền tới một tiếng gầm giận dữ, tiếng gầm cuồn cuộn như sấm rền, khí thế như sóng gió ngập trời, mãnh liệt ập tới từ trôi xa vô tận!
- Lão già kia, dừng tay cho ta!
Một tiếng gầm này, giống như Bá Vương phụ thể, triệt để rang trời động đất!
Mọi người nơi này, chỉ nghe tiếng còn chưa thấy người, trong đầu đồng thời xuất hiện một cái tên như sấm ở bên tai - Tần Lập!
Nếu như nói, ở Giới Hạ có một nhân vật có thể làm cho các đại lão cao cao tại thượng nơi Thần Vực sớm nghe nói tới, đồng thời hiểu biết rõ ràng, không ai khác ngoài Tần Lập. -
Bởi vì ngay cả Thông Thiên Đại Đế chí cao vô thượng, chúa tể thống lĩnh toàn bộ nơi Thần Vực, cũng đích thân hạ chỉ hỏi tới người này. Thử nghĩ, ở Cửu Thiên Thập Địa, còn có ai không nghe qua cái tên này?
Chẳng qua, rất nhiều người đều cảm giác được Thông Thiên Đại Đế rắp tâm hại người. Không nói miêu tả một võ giả trẻ tuổi ở Giới Hạ lên đây hết sức khủng bố, còn nói trên người hắn mang theo trọng bảo di lưu gia tộc Thần Vương khi xưa. Đừng nói chuyện này là thật hay giả, nhưng có một điều khẳng định được: Chỉ cần Tần Lập lộ mặt ở nơi Thần Vực, phiền toái quấn lấy hắn sẽ là vô cùng vô tận!
Tuy rằng không ai đám triệt để chém giết hắn, dù sao có ngự chỉ Đại Đế, nhưng hắn đừng nghĩ tới chuyện giữ lại được trọng bảo trên người!
Nghe tiếng gầm này, Thần Vương Lục Địa cùng Thất Địa đồng thời ngậm miệng lại, nhưng ánh mắt nhìn về phía chân trời cực xa. Hiển nhiên, người tới có thể làm bọn họ hứng thú coi trọng.
Nói ra thì dài, nhưng thực tế, tất cả đều chỉ phát sinh trong nháy mắt chớp giật. Lão già áo xám còn chưa đi ra bước thứ ba, tiếng gầm cuồn cuộn đã kéo tới, hơn nữa trong tiếng gầm này còn ẩn chứa rất nhiều công kích tinh thần, hai cánh tay lão già áo xám vẫn không có động tác, rốt cuộc cử động rồi!
Chỉ thấy thân hình lão đứng tại chỗ, vốn bước thứ ba đã đạp ra, cũng không đạp xuống nữa. Hai ống tay áo thật dài, hung hăng vung lên, hai lần sóng khí có thể thấy được bằng mắt thường, nhắm thẳng chân trời, bắn ra nhanh như chớp!
Nhưng làm cho mọi người không ngờ tới, chính là tốc độ đối phương quả thật nhanh đến mức vượt ngoài phạm vi lý giải của bọn họ. Theo sát một tiếng gầm kia, bầu trời ngay trên đầu lão già áo xám có một đạo kiếm khí chém ra. Đạo kiếm khí này, nhìn qua rất là bình thường, thậm chí còn không cắt phá hư không. Kiếm khí màu trắng bạc, mang theo một chút sát khí, cứ chém xuống hời hợt như vậy.
Lão già áo xám đánh ra hai cỗ lực lượng bàng bạc, hoàn toàn thất bại. Nhưng không ai phát ra tiếng cười nhạo, bởi vì bọn họ tự hỏi, coi như chính bọn họ cũng không thể nào dự liệu được tốc độ người này lại nhanh đến như vậy!
Nhưng khi thấy được đạo kiếm khí kia, những người này đều thở dài một hơi, thầm mắng sợ bóng sợ gió một hồi. Hóa ra người này chỉ là tốc độ nhanh mà thôi, thực lực này... quả thật quá bình thường đi chứ?
Chỉ bằng kiếm khí này, gãi ngứa cho một Thánh Chủ cũng ngại yếu nữa!
Gần như mọi người đều nghĩ như vậy, chỉ có hai Thần Vương kia. cùng lão già áo xám đưởng sự, sắc mặt đều biến đổi.
- Một kiếm dung hợp đạo phong tự nhiên kiếm Kỳ người này, độc nhất vô song!
Lão già Thất Địa đã đạt đến cảnh giới Thần Vương nhị trọng khẽ giọng nói.
- Lão hủ tự than không bằng! Một kiếm này, ta không phá giải được, chỉ có thể trốn từ xa!
Thần Vương Lục Địa thần sắc nghiêm nghị nói.
Hai người đối thoại, kinh hãi rớt một đồng tròng mắt, gần như mọi người đếu há to miệng, thẩm kêu to sao lại thế chứ? Nhưng nhìn đến lão già áo xám Vương tộc Tam Địa vẻ mặt ngưng trọng, thậm chí trong ánh mắt hàm chứa một tia kinh hãi.
Đạo kiếm khí kia, từ trên trời cao thẳng một đường xuống dưới. Vừa nhìn quả thật không hề có uy hiếp, tùy tiện một Thánh Chủ mở ra chân khí hộ thể, ngạnh kháng một đạo kiếm khí này, khẳng định sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng cẩn thận nhìn kỹ, một kiếm này lại huyền điệu khó giải thích!
Chỉ là một đạo kiếm khí dài trăm thước, nhưng giống như cuộn cả một mảnh thiên địa này lại, làm cho người ta hoàn toàn không có bất kỳ đường lui nào!
Lão già áo xám phản ứng cực nhanh, hai chiêu trước đánh vào khoảng không, sau đó lại là hai chiêu đánh lên đạo kiếm khí này!
Bụp!
Bụp!
Hai cỗ lực lượng nặng nề này đánh lên đạo kiếm khí, nhưng cứ như nước chảy qua lưỡi kiếm sắc bén, không chút ảnh hưởng đến đạo kiếm khí này!
Kiếm khí vẫn cứ cực nhanh chém về phía lão già áo xám!
Nói là cực nhanh, kỳ thật ở trong mắt các Thánh Chủ nơi đây, tốc độ này chỉ có thể tính là bình thường. Bằng không ban đâu bọn họ làm sao nghĩ tới loại kiếm khí này gãi ngứa còn ngại không đã chứ?
Lão già áo xám cũng gấp đến mức toát mồ hôi lạnh!
Không ai rõ ràng uy lực một đạo kiếm khí này hơn so với lão, hiện giờ nếu lão dám quay đầu bỏ chạy, nhất định sẽ bị đạo kiếm khí này chém làm hai đoạn bởi vì một đạo kiếm khí này đã ẩn chứa một tia linh tính bên trong!
Trong kiếm khí có thể ẩn chứa một tia linh tính, đây là vô thượng đại pháp kiếm Kỳ, đã sớm thất truyền không biết bao nhiêu năm. Dù là ở những năm Hoang cổ, cũng không có mấy ai làm được điểm này!
Truyền thuyết nguyên bản chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn ở gia tộc Thần Vương, lúc tu luyện đến mức tận cùng là có thể làm được loại cảnh giới này. Nhưng nhìn suốt cả gia tộc Thần Vương, cũng chỉ có một lão tổ Bất Tử Chân Thần vô số năm trước có thể làm đến điểm đó, hậu nhân không ai kế thừa!
Trước kia lão già áo xám cũng chỉ nghe nói qua có truyền thuyết này, lại không ngờ rằng mình lại may mắn như vậy, tận mắt thấy được cường giả kiếm Kỳ cao minh như thế!
Đây đã hoàn toàn siêu thoát phạm trù Kỳ xảo, mà là thần kỳ rồi!
Ngay trong nháy mắt này, một đạo kiếm khí trắng bạc đã chém tới đỉnh đầu lão già áo xám. Lão ta cắn răng một cái, vận hành toàn bộ công lực lên trên cánh tay trái, toàn bộ cánh tay trái bồng bùng lên một mảnh ánh sáng vàng kim, giống như một cây kim cương xử, nghênh đón đạo kiếm khí này.
Đang!
Một tiếng vang nhỏ, không nhìn ra được kiếm khí này lợi hại cỡ nào, nhưng vô cùng sắc bén trực tiếp chém rơi một cánh tay của lão già áo xám xuống đất. Tuy nói Thánh Chủ cụt tay có thể mọc ra lại, nhưng loại đau đớn này, cùng nỗi khuất nhục ở sâu trong nội tâm, quả thật làm cho lão già áo xám có một loại cảm giác muốn phát điên.
Chẳng qua Tần Lập không cho lão cơ hội phát điên, cầm trong tay Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, thân hình hiện ra từ trong hư không, lạnh lùng nói:
- Cút! Hôm nay ta không muốn giết ngươi, ta cùng Tam Địa các ngươi cũng không thù không oán. Sau này các ngươi bớt tìm ta gây chuyện, nếu lại chọc tới ta, ta cùng các ngươi thề không đội trời chung!
Lời này, nếu đổi thành một người khác nói ra, sợ rằng sẽ dẫn tới một tràng cười nhạo. Ngươi là một võ giả Giới Hạ nho nhỏ, vừa phi thẳng đến Giới Thượng, lại dám nói với Vương tộc một Địa Giới Thượng là thề không đội trời chung, không làm người ta cười tới rụng răng mới là lạ.
Cho dù là Tần Lập xuất hiện ở truyền tống trận này ngay từ đầu, trước khi chưa ra tay mà nói những lời này, cũng sẽ bị người ta cho rằng là không biết lượng sức.
Nhưng hiện giờ, lời thì Tần Lập đã nói ra, toàn hiện trường hơn một ngàn người lại lặng ngắt như tờ.
Gần như mọi người đều vô thức đồng ý thân phận cùng địa vị của Tần Lập.
Lão già áo xám bị chặt cánh tay trái, tuy rằng phong tỏa huyệt đạo, nhưng vẫn chảy ra rất nhiều máu, sắc mặt lão vì mất máu quá nhiều mà trở nên có chút tái nhợt, nghe Tần Lập nói lời này, sặc mặt già nua tái nhợt nháy mắt trở nên xanh mét, ánh mắt lành lạnh nhìn Tần Lập, cắn răng nói:
- Người chính là Tần Lập?
Tần Lập gật đầu, nói:
- Đúng thế, ta chính Tần Lập. Ta chính là Tần Lập trong miệng Thông Thiên Đại Đế, người mang trọng bảo gia tộc Thần Vương!
Tần Lập chính miệng thừa nhận chuyện này, làm cho các cường giả khắp các khu nơi Thần Vực xao động một trận.
Hắn lại dám thừa nhận bản thân mang theo trọng bảo gia tộc Thần Vương!
Điều này làm cho mọi người đều bất ngờ. Nếu như nói ngay ban đầu mọi người chỉ là bán tín bán nghi, như vậy hiện giờ bọn họ hoàn toàn tin rồi. Ngẫm lại thân phận địa vị Thông Thiên Đại Đế, làm sao có thể nói bậy được, ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Tần Lập, đều thay đổi.
Tần Lập cười khinh miệt, nói tiếp:
- Hắn nói đều là thối lắm!
Oa!
Hiện trường lập tức đồng loạt kinh hô, sắc mặt những người Vương tộc Tam Địa đều trở nên cực kỳ khó coi. Cường giả những nơi Thần Vực khác, bao gồm cả hai vị Thần Vương Lục Địa cùng Thất Địa, nhìn Tần Lập như có chút suy nghĩ.
Lá gan người này thật là quá lớn!
Đây là ý nghĩ chung của tất cả mọi người. Đã có bao nhiêu năm rồi, ai lại dám nói Thông Thiên Đại Đế như thế? Cũng phải mười mấy vạn năm rồi chứ? Lúc Thông Thiên Đại Đế chỉ là Thần Vương đại thành, đã không có người dám nói như vậy.
Không ngờ tới, hôm nay lại nói ra từ miệng một người trẻ tuổi đến từ Giới Hạ. Mặc dù thực lực người thanh niên rất cường đại, có thể đè ép nửa bước Thần Vương.
Nhưng không ai cho rằng, Tần Lập hiện giờ có thể đối kháng lại Thông Thiên Đại Đế!
Cái này cũng như con kiến vĩnh viễn chỉ có thể là con kiến, con kiến có lớn hơn đi nữa, cũng khôngthể sánh với chân voi!
Hiện giờ, con kiến nhỏ Tần Lập này, dám ở trước mặt nhiều người khắp Cửu Địa nhục mạ Thông Thiên Đại Đế như thế, hắn ăn gan hùm mật báo hay sao?
- Lúc nào lão tử có trọng bảo gia tộc Thần Vương? Mẹ nó, chẳng qua vận số của ta tốt một chút, đã bị người ta ép cho một cái danh hiệu người ứng vận. Trên người có mấy món bảo vật, như vậy thì có quan hệ gì tới gia tộc Thần Vương? Thông Thiên Đại Đế chính là một tên chó má, nói xấu lão tử! Đại Đế thì sao hả? Hắn có thiên nhãn sao? Có thể thấy được mấy thứ trên người ta?
- Đừng nói lão tử không có, dù là có thật, vậy thì sao chứ? Có quan hệ gì tới hắn? Hôm nay một đám người các ngươi tụ tập ở chỗ này, muốn làm cái gì? Trấn áp ta hả? Cướp giật bảo vật trên người ta? Đây là phong tục nơi Thần Vực? Các ngươi không phải người tu luyện, mà là một đám cầm thú khoác da người? Hay là một đám cường đạo Cẩu tặc?
Tần Lập nói một loạt, nói tới mức những người ở đây đều biến sắc.
Trong đó một người thành viên Vương tộc Tam Địa, chính là người lúc đầu mạnh mẽ ép mấy người Nam Cung Tử Lăng đi Tam Địa, hét lớn một tiếng:
- Câm miệng! oắt con hôi sữa, còn dám nói bậy Đại Đế, ta thấy ngươi chán sống rồi!
- Ha ha ha!
Tần Lập không khỏi cất tiếng cười to, chỉ vào Vương tộc Tam Địa này, nói:
- Người ngu ngốc hay sao? Hôm nay các ngươi tụ hội ở chỗ này làm gì? Hội hợp nói chuyện phiếm? Hay là chia nhau thịnh yến đại tiệc bảo vật trên người lão tử? Bây giờ Tần Lập ta đứng ở chỗ này. Ai cho rằng ta chán sống thì cứ đứng ra, ta muốn xem đại năng nơi Thần Vực có thể đạt tới trình độ nào?
Tần Lập Nói rồi, cất tiếng cười to:
- Chỉ một mình ta, khiêu chiến thiên hạ!
← Ch. 808 | Ch. 810 → |