← Ch.834 | Ch.836 → |
Mười mấy đại Ma Thần, mang tới áp lực thật sự khủng bố, Tần Lập cảm giác được thân thể mình bắt đầu lún xuống cát, chỉ trong nháy mắt, cát đã nuốt tới đầu gối Tần Lập.
Những người vây xem ở xa xađều cảm nhận được cỗ áp lực kinh khủng này, đều thối lui ra xa. Chỉ có một số cường giả là ngạnh kháng được cổ áp lực này, ngang nhiên đứng đó, nhưng quần áo trên người đều tung bay phân phật, lực lượng hùng hồn bành trướng sôi trào.
Toàn mái tóc đen trên đầu Tần Lập xõa ra như thác nước, đón gió tung bay. Trường sam màu đen trên người chỉ khẽ đong đưa, phần thực lực này làm cho vô số người vây xem kinh hãi.
- Tần Lập, ngươi chết tới nơi rồi! Có nhiều cường giả Vương tộc Tam Địa đến đưa tiễn ngươi như thế, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh!
Một Thần Vương Vương tộc Tam Địa lạnh lùng quát. Ma Thần như thực thể phía sau lưng bước đi giữa không trung, cầm thanh kiếm khổng lồ trong tay, đi về phía Tần Lập. Cả tám cánh tay Ma Thần khổng lồ này đều cầm thanh kiếm to lớn dài mấy chục thước, giống như vị chiến thần không ai sánh kịp!
Những cỗ áp lực này hợp lại, đủ làm cho một Đế vương sơ kỳ cúi đầu. Những người Vương tộc Tam Địa này tự tin Tần Lập sẽ không thể nào tránh được. Chỉ cần hôm nay chém giết Tần Lập, thanh kiếm sắc bén treo trên đầu Vương tộc Tam Địa mới có thể biến mất. Cho nên, cái gì lấy nhiều khi ít, cái gì đạo nghĩa giang hồ, đối với bọn họ mà nói chỉ là mây bay.
Cát vàng đã ngập tới hông Tần Lập, trên người Tần Lập kẽo kẹt rung động, thân thể mạnh mẽ được rèn luyện vô số lần, bắt đầu xuất hiện vết rách!
Ngũ tạng lục phủ Tần Lập cũng bị áp lực khủng bố. Nhưng ngũ hành lực trong cơ thể Tần Lập, ngoại trừ vùng thận ra, tất cả đều bắt đầu phát lực chống đỡ lại cổ áp lực hùng hồn như biển rộng này!
Ngũ hành thủy à!
Ở trong lòng Tần Lập thở dài một tiếng, đến nay chẳng biết ngũ hành thủy ở nơi nào. Nếu không, tế ra tiểu thế giới, làm sao phải sợ bọn họ?
Khóe miệng Tần Lập, rốt cuộc tràn ra một tia máu.
Liễu Tiếu Vân híp mắt, dường như muốn chuẩn bị ra tay, Hoắc Trung Võ bên cạnh hắn khẽ giọng nói:
- Tiêu Vân chờ một chút!
Liễu Tiếu Vân nhìn thoáng qua Hoắc Trung Võ, Hoắc Trung Võ trầm giọng nói:
- Ta sẽ không nhìn hắn chết được!
Diệp Tử Kỳ ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu, Liễu Tiếu Vân thở phào một cái, nói:
- Vương tộc Tam Địa, quả nhiên vẫn còn rất mạnh mà!
- Chết đi!
Thần Vương Vương tộc Tam Địa gầm to một tiếng. Ma Thần nhắm về phía Tần Lập, giơ cao hai cánh tay khổng lồ, hai thanh kiếm to lớn trực tiếp xé rách không gian, hung hăng chém xuống Tần Lập!
Ởgiữa tử phủ Tần Lập, bên trong tiểu thế giới còn chưa thành hình kia, người khổng lồ giống y như Tần Lập khoảng khắc mở ra hai mắt. Hai đạo thần quang, chợt bắn ra từ mi tâm Tần Lập, thẳng hướng chân trời!
Phốc!
Hai đạo thần quang, bắn thủng thân thể Ma thần khổng lồ kia, nơi hai đạo thần quang đi qua, lưu lại hai đường không gian sụp đổ!
Ma Thần kia tay nâng cao thanh kiếm to lớn, bất lực rơi xuống, hóa thành năng lượng tiêu tán giữa không trung.
Thân thể Tần Lập lại xuất hiện vết nứt, cơ thể vô cùng mạnh mẽ, dường như đã không cách nào thừa nhận cổ áp lực này, gần như vỡ vụn ra!
Mười một thành viên Vương tộc Tam Địa, đồng loạt rảo bước ép về phía Tần Lập. Ma Thần khổng lồ sau lưng bọn họ, gây cho Tần Lập áp lực càng thêm khủng bố. Các thành viên Vương tộc Tam Địa, khóe miệng mỗi người đều nổi lên ý cười lạnh lùng. Rốt cuộc có thể trấn áp chết tươi người trẻ tuổi khủng bố này rồi. Vương tộc Tam Địa chẳng những có thể báo thù rửa hận, sau trận chiến này thì danh vọng cũng sẽ tăng đến mức chưa từng có!
Liễu Tiếu Vân nắm chặt hai tay, thân người cúi xuống, sẽ phải ra tay!
Trong tay Diệp Tử Kỳ xuất hiện hai thanh đoản kiếm!
Bàn tay Hoắc Trung Võ nắm chặt một thanh trường thương dài hai trượng màu đen!
Tất cả người vây xem ở xa xa, tất cả đều ngừng thở, ánh mắt không chớp, vô cùng khẩn trương nhìn một màn trước mắt.
Trên mặt rất nhiều người đã lộ ra thần sắc tiếc nuối, lẽ nào Tần Lập này không phải là người ứng vận, hơn nữa cuối cùng phải ngã xuống ở nơi này hay sao?
Linh Nhi tràn ngập thần sắc lo lắng, bị tám cường giả tinh anh Thú tộc gắt gao bao bọc ở giữa, dù là muốn lao ra cũng không thể được, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả phát sinh.
Trong lòng như bị đâm đau đớn, răng ngọc như bị nghiếng nát, trong lòng âm thầm thề: Nếu Tần Lập chết ở đây, chính mình nhất định sẽ gả tới Tam Địa, không làm cho Tam Địa long trời lở đất, quyết không bỏ qua!
Vô số ánh mắt, tất cả đều ngưng tụ ở đây. Phía chân trời rất xa, một bóng hình như sao xẹt bay vụt tới, nhìn cảnh tượng quân ma loạn vũ trên sa mạc, bóng người này khẽ dừng lại chốc lát, trong ánh mắt đen kịt dừng trên người Tần Lập ở giữa, đột nhiên lẩm bẩm:
- Tần Lập, nếu ngươi chết như thế này, vậy ngươi không xứng trở thành đối thủ của ta!
Người đó là Lâm Hoan.
Cát đã ngập quá eo lưng Tần Lập, thân thể Tần Lập đã nứt nẻ tới trình độ càng lúc càng nghiêm trọng, khóe miệng tràn máu cũng càng tăng lên.
- Giết!
Một tiếng quát tràn ngập khí phách, Thần Vương dẫn đầu Tam Địa miệng quá to, mười một Ma Thần khổng lồ lúc này đều bay vọt lên. Các loại nguyên tố ngũ hành đồng thời phát ra từ trên đầu các Ma thần này, luân phiên đánh về phía Tần Lập, vô số các vũ khí khổng lồ đều chém về phía Tần Lập.
Đồng thời, mười một thành viên thành viên Tam Địa phía dưới tạo thành kiếm trận, tuôn ra vạn đạo kiếm quang, chém về phía Tần Lập!
Đây là sát chiêu tuyệt đối, sợ rằng ngay cả Đế vương sơ cấp cũng phải nuốt hận tại chỗ!
- Ra tay đi!
Liễu Tiếu Vân hét lớn một tiếng, trên đầu nháy mắt xuất hiện một vòng Mặt trời chói lọi, to như ngọn núi, tỏa ra nhiệt độ kinh người, ánh sáng vạn trượng, thoáng chốc chiếu rọi thiên địa thành một mảnh sáng lóa!
- Trời ạ! Là bí thuật Liệt Dương Chân Quyết của Vương tộc Thất Địa!
Có người chợt kinh hô.
- Vương tộc Thất Địa, rốt cuộc quyết định ra tay rồi sao?
- Liệt Dương Chân Quyết, vòng Mặt trời to như núi cao, người kia là con cháu dòng chính Vương tộc Thất Địa!
Theo Liễu Tiếu Vân thi triển ra Liệt Dương Chân Quyết, tất cả mọi người vây xem lập tức tạm dời tâm mắt khỏi Tần Lập trong nháy mắt, sau đó nhộn nhịp kinh hô.
Diệp Tử Kỳ lăng không bay lên, giống như một tiên nữ, toàn thân nháy mắt bị một màng sáng màu lam mòng như vô trứng bao quanh, tản ra hàn khí lạnh thấu xương, trong nháy mắt làm vòng mặt trời chói rực cực nóng khủng bố của Liễu Tiếu Vân, phải hạ nhiệt đi rất nhiều lần!
- Trời ạ! Vương tộc Lục địa... cũng tới góp náo nhiệt sao? Đây là Hàn Ngọc Quyết!
Có người kêu lên.
- Xem ra có rất nhiều người không hy vọng Tần Lập chết ở trong tay Vương tộc Tam Địa mà!
- Lẽ nào nơi Thần Vực lại phải rơi vào chiến tranh hay sao?
Hoắc Trung Võ lăng không bay lên, chiếc trường thương ô long dài hai trượng trong tay run lên, một con rồng thân to bằng thùng nước màu đen bùng lên từ thân thương!
- Ông Trời ạ, còn để cho người ta sống hay không. Ẩn Vương Hoắc gia Bát Địa cũng ra tay rồi!
- Là bí thuật Hoắc gia, ô Long Thương Quyết!
- Loạn rồi, triệt để loạn rồi!
Lâm Hoan ở xa xa phía chân trời nhìn một màn này, ánh mắt chợt nheo lại, phát ra tiéng cười lạnh hắc hắc:
- Vương tộc Thất Địa... Vương tộc Lục Địa... Ẩn Vương Hoắc gia Bát Địa...
Từ khi Ma Thần bức bách Tần Lập, đến khi Liễu Tiếu Vân, Diệp Tử Kỳ, Hoắc Trung Võ chuẩn bị ra tay, tất cả đều đồng thời xảy ra, nói thì rất dài, trên thực tế tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt!
Mà chân chính là cho thời gian ở thời khắc này hóa thành vĩnh hằng, là Tần Lập ở bên dưới thoạt nhìn không chút sức đánh trả, trong khoảng khắc phát ra một tiếng rít gào!
Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ tám Sơn hà Vạn Lý, rốt cuộc chém ra!
Về sau có người hình dung, một kiếm này xuất ra, thiên địa biến sắc!
Trước tiên là một mảnh sáng chói bảy màu, như cầu vồng đạp đất, vô cùng hoa lệ!
Gần như tất cả âm thanh, giờ phút này như tiêu mất vô hình, âm lớn tiếng nhỏ, không ai nghe thấy bất kỳ âm hưởng gì.
Thời gian, gần như ngừng trệ vào giờ phút này, hóa thành vĩnh hằng.
Không gian lấy Tần Lập làm trung tâm, một mảnh không gian triệt để sụp đổ!
Không ai có thể thấy được, mũi kiếm kia chém ra thế nào. Chỉ có uy thế xuyên thấu thiên địa, trong khoảng khắc đánh ra bốn phương tám hướng!
Tất cả Ma thần quần ma loạn vũ trên bầu trời dưới một kiếm này tất cả đều hóa thành năng lượng bổn nguyên, bị không gian sụp đổ cắn nuốt, tu sửa lại vết thương gần như không cách nào khép lại này!
Mười một thành viên Vương tộc Tam Địa, kể cả vạn đạo kiếm khí kia, hoàn toàn biến mất trong không khí. Trong phạm vi mấy chục dặm, xuất hiện một cái hố sâu vô cùng to lớn, giống như vực sâu, sâu không thấy đáy!
Ba người Liễu Tiếu Vân, Diệp Tử Kỳ cùng Hoắc Trung Võ vừa lăng không bay lên, ngay sau đó là vô cùng chật vật vội vàng thối lui về phía sau. Thân hình mỗi người đều như ẩn như hiện giữa không trung, nhanh đến mức tận cùng, trên mặt tràn ngập không thể tin được.
Giờ phút này, không ai nhìn thấy ba người chật vật, bởi vì những người khác càng thêm chật vật hơn cả bọn họ!
Tất cả đều điên cuồng lui ra phía sau!
Vầng mặt trời chói chang trên đầu Liễu Tiếu Vân trong nháy mắt xé thành mảnh nhỏ, tiêu tán giữa không trung
Vòng băng lam trên người Diệp Tử Kỳ rung động kịch liệt, gần như vỡ vụn.
Con rồng màu đen Hoắc Trung Võ tiện tay đánh ra, trực tiếp tiêu tán!
Tần Lập tĩnh lặng đứng giữ không trung, như một vị Bất Tử Chân Thần!
Vô số dị tượng quay xung quanh thân thể hắn, nhanh chóng sinh ra diệt vong.
Dãy núi liên miên phập phồng, sông rộng phun trào gầm thét, hồ nước nhìn như vô tận, biển khơi sâu không thấy đáy, thảo nguyên diện tích mênh mông. Sơn hà Vạn Lý, tất cả mọi thứ đều diễn hóa ra cực nhanh, không gian ánh sáng bóng tối thay nhau, trên bầu trời tạo thành một vết thương không cách nào xóa nhòa, im lặng nói lên uy lực một kiếm này!
Ở cực xa, Lâm Hoan ở trên bầu trời, khuôn mặt lạnh lùng rốt cuộc rung động, trong lòng không ngừng sôi trào: Đây... chính là khi tu luyện chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn đến mức tận cùng, diễn hóa bí thuật võ đạo chung cực mà thành? Tần Lập kia lại mạnh mẽ đến thế, có thể so với Đế vương sơ cấp. Kình địch như vậy, ta có nên...
Do dự một chút, Lâm Hoan xoay người bỏ đi. Chuyện này hắn đã không cách nào làm chủ, hắn phải đi hỏi phụ thân phải làm thế nào. Bởi vì Tần Lập hôm nay, tuyệt đối có được thực lực bù đắp mắt trận. Còn có hành động của các siêu cấp đại thế lực Lục Địa, Thất Địa, Bát Địa hôm nay, cũng phải để phụ thân định đoạt.
Thân hình Lâm Hoan biến mất trong không khí, hắn có những lý do kể trên không đi đối mặt với Tần Lập. Nhưng ở sâu trong linh hồn hắn, có một nỗi sợ hãi với một kiếm này của Tần Lập hay không, không một ai biết.
Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ tám - Sơn hà Vạn Lý, đã sau không biết bao nhiêu năm, cuối cùng... lại một lần nữa, dùng tư thế vô cùng kinh diễm, xuất hiện trước mắt thế nhân!
← Ch. 834 | Ch. 836 → |