Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Duy Ngã Độc Tôn - Chương 951

Duy Ngã Độc Tôn
Trọn bộ 956 chương
Chương 951: Người vì tiền mà chết!
0.00
(0 votes)


Chương (1-956)

Siêu sale Shopee


Tần Lập gật đầu, nói:

- Hai người bọn họ cũng không đến mức phải gạt ta, chuyện này cũng không có chỗ gì tốt với bọn họ.

Hai người Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định đều gật mạnh đầu, hai người đều là hạng người biết ơn báo đáp, chịu ơn một giọt nước phải báo bằng cả một dòng suối, càng đừng nói Tần Lập đã từng cứu tất cả người trong môn phái bọn họ!

Cho nên, khi hai người này biết được vị ân công trước kia chính là Cái Thế Sát Thần thanh danh lẫy lừng hôm nay, liền một lòng muốn tìm cơ hội báo ơn. Chính bọn họ cũng không ngờ cơ hội này lại tới nhanh như thế, lại để cho bọn họ gặp được Kiếm Trần Lão tổ ở chỗ Lang Gia Cổ Giáo.

- Người xác định nhìn thấy đúng là Kiếm Trần Lão Tỏ?

Hoa Phượng Hoàng xác nhận lại lần nữa.

- Hoa Thánh nữ, chúng ta dám xác định trăm phần trăm! Bởi vì đến nghênh đón hắn ta, là tất cả cao tầng trên dưới Lang Gia Cổ Giáo!

Âu Dương Định cũng không tức giận Hoa Phượng Hoàng, dù sao chuyện quan hệ trọng đại, người ta muốn làm rõ thì cũng không có gì sai.

Hoa Phượng Hoàng gật đầu, sau đó đôi mắt sáng nhìn sang Tần Lập:

- Huynh nói đi.

Tần Lập vẫn luôn có một cảm giác, Kiếm Trần Lão tổ không nên tùy tiện xuất hiện như thế. Loại cảm giác này đến từ lực lượng tinh thần hùng mạnh của Tần Lập, hắn không cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm gì ở trong phạm vi thế lực Lang Gia Cổ Giáo.

Hay là nói thực lực Kiếm Trần Lão tổ đã đạt đến cảnh giới "Thiên nhân hợp nhất, phản phác quy chân"? Tần Lập lắc đầu, trên đời này tuyệt đối không có người thứ hai đạt đến cảnh giới như người áo xanh, một kiếm có thể chém ra một cái thế giới!

Cường giả hiện giờ, dù là đến cảnh giới đỉnh cao như Tần Lập, một chiêu uy lực mạnh mẽ nhất có thể hủy diệt vạn dặm núi sông đã là cực hạn rồi, căn bản không thể đạt tới cảnh giới có thể hủy diệt thế giới.

Không có cảnh giới này, như vậy lại càng không thể đạt đến cảnh giới "Thiên nhân hợp nhất, phản phác quy chân". Kiếm Trần Lão tổ có sát ý với mình, bản thân mình không thể nào không cảm ứng được.

Trong lòng suy nghĩ, Tần Lập bình ổn tâm tình, khẽ nói:

- Lên núi!

- Ân công!

Hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy đều nóng nảy, không ngờ tới sau khi khuyên bảo, Tần Lập lại vẫn cố ý muốn lên núi. Bọn họ cũng nhìn ra, không phải Tần Lập không tin bọn họ, mà là không hề có sợ hãi!

Tự tin không có gì không tốt. nhưng quá mức tự tin, nhất là đối với nhân vật như Kiếm Trần Lão Tổ, đó là tìm chết mà!

Tần Lập khoát tay, cười nói:

- Các ngươi không cần lo lắng, các ngươi không cần tham dự vào chuyện này. Mau dẫn theo mọi người, có thể trốn bao xa thì đi bao xa. Lang Gia Đại Lục hổn loạn không phải các ngươi có thể tưởng tượng. Lúc nào hoàn toàn bình ổn trở lại, lúc đó các ngươi lại xuất hiện trên đời. Nếu như sau này không nghe được tin tức về ta nữa, hoặc nghe nói ta đã chết, vậy các ngươi cứ trốn tiếp đi.

Tần Lập lại cười nói tiếp:

- Nếu thật sự như thế, tốt Nhất là các ngươi tìm đến Tinh Không cổ lộ, rời khỏi thế giới này! Bởi vì đến lúc đó, có lẽ thế giới này sẽ trở thành thiên hạ của bộ tộc Quỷ Mị.

Hai người hít vào một hơi lạnh, nhìn bóng lưng hai người nhẹ nhàng bay đi xa, thật lâu không nói nên lời.

Một lúc lâu sau, Lãnh Thu Thủy mới lẩm bẩm một tiếng:

- Ta dựa vào, rốt cuộc là chúng ta khuyên nhủ ngài ấy, hay là ngài ấy khuyến cáo chúng ta? Âu Dương lão nhi, lão nói có thật sự khủng bố như ân công nói hay không?

- Ân công chưa bao giờ gạt người, ngài ấy nói có là có. Chẳng qua, ta tin tưởng nhất định ân công sẽ không chết, cho nên chúng ta cứ trốn đi tu luyện là được rồi!

Âu Dương Định Nói rồi, nhìn theo bóng lưng Tần Lập biến mất, trong ánh mắt tràn ngập kính ý.

Ân công biết rõ Kiếm Trần Lão tổ ở trên núi, còn dám đi tới, thật là một người tốt vì sinh linh thiên hạ mà!

Không biết Tần Lập nghe được tiếng lòng của Âu Dương Định, thì sẽ có phản ứng gì, dù sao thì nhất định hẳn sẽ không thừa nhận, Tần Lập không cho rằng mình là một kẻ ác, nhưng tuyệt đối không thừa nhận mình có bao nhiêu lương thiện.

Về phần gánh vác sinh linh thiên hạ, vậy thật đúng là quá để mắt Tần Lập. Mặc dù trong lúc vô tình, Tần Lập quả thật làm như thế, nhưng muốn hắn thừa nhận điểm này, đó là việc tuyệt đối không thể nào.

- Cái gì? Các ngươi phát hiện tung tích Tần Lập cùng Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo?

Một người Quản sự cấp bảy Lang Gia Cổ Giáo, vẻ mặt không tin nhìn mấy người trước sau tới báo tin.

- Đúng thế, chúng ta đều thấy được, Tần Lập quả thật đi cùng với Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo!

Một người khác nói.

- Vậy bọn họ... ở nơi nào?

Vị Quản sự cấp bảy Lang Gia Cổ Giáo này hỏi.

- Cái đó, có thể giao phần thưởng cho chúng ta trước hay không?

Có người lớn gan nói.

- Phì!

Vị Quản sự cấp bảy Lang Gia Cổ Giáo này hung hăng phun một xuống mặt đất, sau đó cười lạnh nói:

- Đầu óc các ngươi có chuyện hay sao, hay coi ta là kẻ ngốc, các ngươi cho rằng đây là chỗ nào? Là chợ búa hay sao? Còn nói điều kiện? Thật là chán sống mà! Các ngươi muốn nói thì nói, không muốn nói thì mau cút đi!

Tất cả những người này đều sững sờ ở đó, bọn họ đầy cỏi lòng phát tài, làm một giấc mộng phát tài, tranh nhau chạy đến đây, lại không ngờ tới nhận được đãi ngộ như vậy.

- Không ngờ tới siêu cấp đại phái lại là loại khí độ này, mẹ nó, lão tử thà không cần khen thưởng này, đi thì đi, có gì cùng lắm đâu chứ?

Một võ giả tính tình có chút nóng nảy, hai chân đạp mặt đất, đạp nát mấy tấm sàn đá, trực tiếp phá không bay đi.

Vị Quản sự cấp bảy này cười lạnh, vươn tay chỉ ra một cái, một đạo kình khí sắc bén trực tiếp đánh lên trên người này, xuyên thủng thân thể hắn, kêu thảm một tiếng rơi xuống đất. , chỉ vào Quản sự cấp bảy này nói:

- Ngươi... tại sao ngươi lại ám toán ta?

- Ám toán? Tại sao? Ha ha, ngươi coi đây là chỗ nào? Ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?

Quản sự cấp bảy này không chút để ý nói, giống như người vừa ra tay không phải hắn ta.

- Lang Gia Cổ Giáo các ngươi còn muốn cưỡng bức lưu chúng ta lại hay sao?

Một người khác trầm giọng nói.

- Ai muốn giữ các ngươi lại, là các ngươi tự mình đua lên cửa. Ta giữ hắn lại, không vì cái gì, là do hắn đạp vỡ con đường ở Lang Gia Cổ Giáo, một câu không nói đã muốn bỏ đi, coi Lang Gia Cổ Giáo là chỗ nào?

Vị quản sự cấp bảy này giọng thoáng sắc nhọn, nói tới chỗ kích động, lại còn bấm tay lan hoa chi, làm cho người ta không khỏi nổi da gà toàn thân.

- Chúng ta quả thật phát hiện hành tung Tần Lập, ngươi cần gì phải đùa giởn chúng ta như thế?

Một người vội vàng tới báo tin bất mãn nói.

- Đùa giởn các ngươi? Hừ, đám ngu ngốc này, các ngươi có thể phát hiện Tần Lập ở chỗ này, rõ ràng là Tần Lập cùng Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo tự đưa tới cửa. còn cần các ngươi báo tin hay sao?

Vị Quản sự cấp bảy Lang Gia Cổ Giáo cười nói:

- Nói các ngươi ngu ngốc, là còn đánh giá cao các ngươi nữa, các ngươi thật cho rằng thứ của Lang Gia Cổ Giáo dễ dàng lấy đi như vậy?

Nói rồi, vị Quản sự cấp bảy này biến sắc, lạnh lùng nói:

- Để lại một người, giết hết bọn còn lại! Tên này đi theo ta, báo cho Giáo chủ đại nhân, nói rằng Tần Lập kia tự chui đầu vào lưới!

Quản sự cấp bảy nói xong, xoay người bước đi, để lại tiếng chửi mắng điên cuồng cùng tiếng chiến đấu.

Những người tranh nhau đến báo tin này vốn thực lực không quá mạnh mẽ, cho dù có cường giả, làm thế nào có thể địch nổi cường giả từ trong siêu cấp đại phái như Lang Gia Cổ Giáo?

Không quá bao lâu, những người này đều bị giết sạch sẽ, một cỗ máu tanh nồng đậm xông tận trời cao.

Lúc này Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng vừa lúc đến đây, thoáng nhìn tràng diện máu tanh ở trước sởn môn, Hoa Phượng Hoàng khe khẽ thở dài:

- Người vì tiền mà chết chim vì miếng ăn mà vong, chẳng qua chủ động chịu chết như thếm cần gì chứ?

- Tần Lập, tới đây chịu chết!

Xa xa, trên ngọn núi cao xám xịt truyền ra một tiếng quát khẽ.

Tần Lập híp mắt thoáng liếc qua, trên đỉnh núi cao kia có một quảng trường rất lớn, phạm vi chừng hơn mười dặm! Giống như san bằng đỉnh ngọn núi đó mà xây dựng thành!

Trên quảng trường, lúc này đứng đến trăm người, có hai người một trước một sau đứng ở chủ tọa, những người khác như sao vây trăng sáng quây quần quanh hai người.

Người phát ra tiếng quát thoạt nhìn rất trẻ tuổi, cũng chỉ mới hai bảy hai tám, hai mắt lạnh băng, trên mặt không hề có biểu tình, khoác một chiếc áo choàng màu đen, thân hình cao lớn đứng ở đó, mang theo một cổ khí thế ngạo nghễ thiên hạ.

Lão già bên cạnh hắn tạ diện mạo hiền lành, lông mi mọc dài, sắc mặt hồng hào, đôi mắt như đang cười hòa ái, hết sức hiền lành, mặc một thân áo dài vải bố xám, có vẻ tiên phong đạo cốt.

Đây là Kiếm Trần Lão Tổ? Ánh mắt Tần Lập chợt lóe lên. .

Hoa Phượng Hoàngbên cạnh khẽ nói:

- Đúng thế, quả thật là Kiếm Trần Lão Tổ.

- À, huynh đã quên mất, dường như lão ta còn từng chỉ điểm muội.

Tần Lập mỉm cười nói.

Hoa Phượng Hoàng khẽ than một tiếng:

- Đúng vậy, còn chỉ điểm cho muội, nhưng gần như tất cả người nhà của muội đều do một mệnh lệnh của hắn mà chết, Cho nên, muội hận hắn!

Tần Lập nắm tay Hoa Phượng Hoàng, hai người như Kim Đồng Ngọc Nữ chậm rãi bay từ bên dưới lên đỉnh núi. Đối phương cũng không ra tay tập kích, hai người Tần Lập hạ xuống quảng trường rộng lớn, đối diện với đoàn người.

Ánh mắt Kiếm Trần Lão tổ nhìn Tần Lập hiện lên một tia tham lam, đồng thời sắc mặt còn lộ ra tươi cười vui vẻ. Chính mình chờ đợi nhiều năm như thế, rốt cuộc đợi được một đoàn Tiên Thiên Tinh Khí khác xuất hiện rồi!

Đến lúc đó, Âm dương hợp nhất, mình nhất định có thể đột phá Bất Tử Chân Thần, trở thành Thần chân chính vĩnh sinh bất tử!

Kiếm Trần Lão tổ nhìn Hoa Phượng Hoàng, mỉm cười hiền lành:

- Tiểu Phượng Hoàng, chúng ta lại gặp nhau, còn nhớ Kiếm Trần gia gia không?

Hoa Phượng Hoàng hung hăng phun một cái xuống đất:

- Phì! Ngươi là gia gia của ai? Lão già kia, ngươi còn có mặt mũi nói chuyện với ta! Rốt cuộc ta cũng biết vì sao năm đó ngươi lại chỉ điểm ta ngươi tiến vào ở trong Lang Gia Thần Giáo, mục đích chính là vì để đám bộ tộc Quỷ Mị Rác rưởi phụ thân lên những người của chúng ta. Rốt cuộc ta nhớ được, ngươi cũng từng muốn để bộ tộc Quỷ Mị chiếm lấy cơ thể của ta. Đáng tiếc, thể chất của ta đặc thù, trong cơ thể của ta có mang Phượng Hoàng Thần Huyết, trực tiếp đốt chết cháy tên Quỷ Mị kia! Sau đó ngươi mới hết hy vọng, ta nói có sai không?

Tần Lập nao nao, chuyện này Hoa Phượng Hoàng thật không nói với hắn, thì ra Hoa Phượng Hoàng lại có huyết mạch thần thú Phượng Hoàng siêu cả. Khó trách thực lực của nàng tăng lên nhanh đến thế, nhất định có liên quan rất lớn với nguyên nhân này.

Kiếm Trần Lão tổ híp mắt lại, vẻ mặt đau thương, thở dài nặng nề một tiếng:

- Không ngờ tới, ngay cả tiểu Phượng Hoàng con cũng nhìn ta như thế, ôi!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-956)