Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiên Ngục - Chương 1117

Tiên Ngục
Trọn bộ 1501 chương
Chương 1117: Thần thụ sống lại?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1501)

Siêu sale Lazada


Tô Triệt đầu tiên là lắc đầu thở dài, tiếp theo còn nói thêm:

- Bất quá, bằng vào một loại năng lực thiên phú của bản thân ta, vẫn có thể kết luận, cây Tiên Thiên Thần Thụ này có năng lực sáng tạo sinh linh đặc thù, hơn nữa còn có thể sáng tạo ra chủng tộc bất đồng, sinh linh bất đồng.

Tô Triệt sở dĩ thật thoại thật thuyết, là vì, loại năng lực này đối với chút ít Chân Tiên kia mà nói, không có tác dụng thực tế gì, còn không bằng đại đạo ảo nghĩa hữu dụng nào đó.

Còn nữa, những người ở trước mắt này, đều sống vài trăm vạn năm, thậm chí nhân sinh lịch duyệt càng lâu, ở trước mặt bọn hắn hồ ngôn loạn ngữ, đùa bỡn tâm cơ, chỉ là tự tìm khó coi mà thôi.

Có cái gì, nói cái đó, có thể công bình giao dịch, vậy thì xin mời.

Nghe Tô Triệt nói như vậy, bốn vị Chân Tiên khác đều bình thản không nói gì, cũng không có phản bác cái gì, nhưng mà rất rõ ràng, bọn họ cũng không ủng hộ quan điểm của Tô Triệt.

Chỉ có chủ nhân khối thần mộc này, trên mặt hiện ra một tia kinh ngạc, lập tức hỏi:

- Tiểu hữu có thể miêu tả ra, hình dạng đại khái của loại Tiên Thiên Thần Thụ này khi còn sống hay không?

Nghe được hắn hỏi như vậy, bốn vị Chân Tiên khác cũng đều có chút động dung, lúc trước bốn người mình bình luận, đều không có dẫn phát vật chủ sinh ra bất kỳ phản ứng nào, giờ phút này lại là... Chẳng lẽ nói...

- Có lẽ có thể!

Tô Triệt gật gật đầu, trầm giọng nói ra:

- Xin cho phép ta cẩn thận minh tưởng.

- Hảo!

Vật chủ nghiêm mặt gật đầu, không có chút ý khinh thị nào.

Vì vậy, Tô Triệt chuyển đạt ý tứ này cho Tạo Hóa Thần Thụ, rất nhanh được Tạo Hóa Thần Thụ truyền tới một loại suy luận miêu tả.

Bá!

Tô Triệt chế tạo ra một mặt thủy kính khéo léo, huyền phù ở trên mặt bàn, trong kính bày biện ra một cây cổ thụ tạo hình kỳ lạ, hơn nữa, đặc điểm lớn nhất chính là, thân cây của nó có màu xanh, lá cây rậm rạp lại là lập lòe màu xanh đậm u quang.

- Là như thế này, quả nhiên là thế này phải không...

Nhìn xem cổ thụ trong kính, vật chủ có phần kích động, tựa hồ, đối với Tô Triệt suy luận không tồn tại bất luận hoài nghi gì.

Thông qua loại phản ứng này của hắn, Tô Triệt xác định, người này đối với thuộc tính cùng lai lịch của khối thần mộc, cũng là có chỗ nhận thức, còn có thể nhìn ra, khối thần mộc này với hắn mà nói tương đối trọng yếu, muốn từ trong tay hắn mua lại, độ khó nhất định không nhỏ.

- May mắn, vừa rồi vẫn luôn là thật thoại thật thuyết, không có thêu dệt vô cớ, nếu không, có thể tạo thành hiệu quả hoàn toàn trái ngược.

Tô Triệt âm thầm vui mừng.

Sau một lát, vật chủ thoáng bình phục tâm tình, lại hướng Tô Triệt hỏi:

- Tiểu hữu đối với khối thần mộc này, có phải là có hứng thú hay không?

- Đúng vậy.

Tô Triệt thản nhiên thừa nhận:

- Nếu có khả năng, ta muốn mua nó lại.

- Ngươi có thể xử dụng nó làm cái gì?

Vật chủ trầm giọng hỏi.

Hắn biểu lộ nhìn như bình tĩnh, nhưng Tô Triệt lại có thể nhìn ra, trong ánh mắt của hắn khó có thể che dấu kích động cùng chờ mong nào đó.

- Cái này sao...

Tô Triệt ra vẻ trầm ngâm, dùng cái này nhắc tỉnh đối phương, vấn đề như vậy không có tiện trả lời.

Lẽ thường mà nói, quan hệ giữa người bán cùng người mua, là một loại giao dịch đơn thuần, ngươi muốn bán thì bán, không bán thì cất đi, trông nom người ta mua về làm cái gì. Tựa hồ, người bán không có quyền can thiệp nhiều như vậy.

Vật chủ cũng có thể ý thức được, vấn đề của mình có chút đường đột, liền thu thần mộc tàn phiến trên mặt bàn vào, hướng về phía bốn người khác chắp tay nói:

- Cảm tạ bốn vị vừa rồi bình luận, kế tiếp, ta muốn cùng vị tiểu hữu này nói một chút chuyện riêng.

- Tốt, tốt.

Bốn người kia rất thức thời, bởi vậy, tu vi của bọn hắn so với Tô Triệt cao hơn ít nhất hai cảnh giới, cũng có thể đoán được, vị vật chủ này là một vị Kim Tiên thực lực cao cường.

Nhân vật như vậy, sao có thể đắc tội!

Vì vậy, mấy người kia lễ phép nói lời từ biệt, sau đó tản ra.

Giờ phút này, chỉ còn lại ba người Tô Triệt, Nguyên Bình cùng vật chủ, y nguyên đứng ở bên cạnh bàn.

Nguyên Bình cũng đã sớm cảnh báo cho Tô Triệt:

- Chủ nhân, người này rất có khả năng là một Kim Tiên, mục đích là gì, khó có thể đoán trước. Bất kể như thế nào, cũng không thể cùng hắn rời khỏi hội trường. Có lời gì, ở trong hội trường này nói đi. Dù sao, ở trước mặt công chúng sẽ tương đối an toàn.

- Bản nhân Trác Phong.

Vật chủ thấp giọng nói:

- Xin hỏi, tiểu hữu xưng hô như thế nào?

- Vãn bối danh hào Thiên Vũ, gặp qua Trác Phong tiền bối.

Tô Triệt chính thức chào hỏi.

- Không cần khách khí như vậy.

Trác Phong khoát khoát tay, giọng ôn hòa nói:

- Kế tiếp, ta còn có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo ngươi, thậm chí có khả năng, còn nhờ ngươi giúp đỡ.

A?

Trong lòng Tô Triệt hiếu kỳ, nhưng chỉ là nhẹ nhàng gật đầu.

- Ta là người không thích quanh co lòng vòng, chúng ta có chuyện gì cứ nói thẳng a.

Trác Phong thấp giọng nói.

- Như vậy tốt nhất.

Tô Triệt gật đầu.

Trác Phong lại lần nữa lấy ra khối thần mộc tàn phiến kia, thần sắc ngưng trọng hỏi thăm:

- Hi vọng ngươi có thể chi tiết nói cho ta biết, có thể làm cho cây Tiên Thiên Thần Thụ này sống lại hay không?

Ngay sau đó, hắn lại bổ sung nói:

- Thiên Vũ tiểu hữu cứ việc yên tâm, vô luận như thế nào, ta cũng sẽ không thương tổn ngươi. Ta chỉ là, cần trợ giúp ở phương diện khác.

Tô Triệt do dự ngắn ngủi hai tức thời gian, sau đó trả lời:

- Làm nó sống lại, không có khả năng!

- Phải không? Ngươi thật sự cho rằng như vậy?

Trác Phong lập tức toát ra vẻ thất vọng, phế phẩm thần mộc trong tay run nhè nhẹ.

Không! Hẳn là hai tay của hắn, đều đang run rẩy.

Có thể làm cho một Kim Tiên không khống chế được như thế, bởi vậy có thể thấy được, khối thần mộc này với hắn mà nói rất trọng yếu, nhất định ký thác hi vọng nào đó.

Nhưng mà trong nháy mắt, hắn liền quét sạch vẻ thất vọng, lại nói ra:

- Thiên Vũ tiểu hữu, biết không, mặc dù Trác Phong ta không dám nói đi khắp cả Tiên Giới, nhưng mà gần ngàn vạn năm qua, thăm viếng không ít địa vực, gặp không ít cáigọi là danh gia, bọn họ cũng không thể công nhận ra thuộc tính chân thật của khối thần mộc này. Chỉ có ngươi! Chỉ có ngươi nhận ra nó! Ta thỉnh cầu ngươi, không cần phải qua loa làm ra định luận như vậy, ngươi giúp ta nhìn xem, nó thật sự không thể sống lại sao?

Thần mộc tàn phiến đưa tới trước mặt Tô Triệt, đương nhiên, phía trên còn ngưng tụ một phần kỳ vọng nặng như núi.

Tô Triệt đưa tay nhận lấy thần mộc tàn phiến, trong nội tâm tinh tường, bất kể như thế nào, mình kế tiếp nói chuyện, tuyệt không có thể gạt bỏ một ít hi vọng trong lòng hắn kia.

Nói như vậy, vị Kim Tiên trước mắt này, rất có thể sẽ điên mất.

Thật sự có khả năng!

- Trác Phong tiền bối!

Thần sắc Tô Triệt ngưng trọng nói:

- Đã như vậy, ta liền nói thật với ngươi. Sở dĩ ta nghĩ mua xuống khối thần mộc tàn phiến nhìn như vô dụng này, cũng không phải bởi vì nó còn có khả năng sống lại một lần nữa, mà là nói, có lẽ ta có biện pháp, đào tạo ra một loại thần thụ có thuộc tính xấp xỉ, ta sẽ mệnh danh cho nó là, Sinh Mệnh Chi Thụ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1501)