← Ch.1314 | Ch.1316 → |
- Hắn thật sự...
Vẻ mặt của mấy vị Tiên Tôn khác cũng trở nên quái dị.
Chỉ có vị Tiên Tôn nào đó cười nhạt nói:
- Rốt cuộc đã bắt đầu...
Nhưng là, không đợi bọn họ nói cho hết những lời muốn nói trong lòng, toàn bộ thế giới đã có biến hóa, mặc dù, tạm thời mà nói chẳng qua là Cục Bộ Lĩnh Vực, một chút biến hóa mức độ rất nhỏ.
Oanh! Bản thân Tô Triệt chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, chính là... Hai mắt tỏa sáng. Vân Tiên Vực!
Tô Triệt trở lại một tháng lúc trước, giờ phút này hắn đang ở bên ngoài đại môn của Vân Tiêu Thiên Phủ, kỳ quái chính là Tô Triệt thế nhưng không cảm giác được sự tồn tại của thân thể.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mới vừa cảm thấy kỳ quái, chớp mắt một cái liền gặp được ba người 'Chính mình' cùng Long Đế, Lăng Huyên đi ra khỏi đại môn của Vân Tiêu Thiên Phủ.
- Ta thấy được chính mình, thậm chí có hai người là ta?
Hô!
Hai cái 'Ta' lập tức dung hợp cùng nhau, Tô Triệt nhất thời hiểu được: điều này có thể chứng minh, một phần tâm niệm đến từ một tháng sau đã dung hợp vào bên trong của thân thể hiện tại. Sau khi dung hợp thân thể Tô Triệt mạnh mẽ run rẩy.
- Tài Phán Sử, ngài cảm thấy thế nào?
Cảm giác được dị trạng của Tô Triệt, Long Đế truyền âm hỏi một câu.
- Không có chuyện gì.
Tô Triệt bình tĩnh cười một tiếng, nhưng là, trong lòng thì dường như có một cơn bão lớn vừa đi qua, căn bản không thể nào bình tĩnh.
"Đây chính là năng lực biết trước tương lai sao?" - Tô Triệt thầm nghĩ.
Tô Triệt cuối cùng cũng hiểu được, một phần tâm niệm đến từ một tháng sau, xuyên qua thời không trở về đến hiện tại, chẳng khác nào nói, làm cho mình có thể biết trước được những chuyện đã xảy ra trong một tháng kế tiếp, như vậy, chính mình sẽ có được năng lực thay đổi tương lai.
Cái gọi là trở lại quá khứ, cũng chính là thay đổi tương lai!
Tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống hai người chính mình ở trong quá khứ và ở tương lai đối mặt với nhau.
Điều này có thể giải thích rằng, trạng thái tu vi thực lực của mình còn có thể giữ vững ở thời khắc này lúc vừa mới đi ra khỏi Vân Tiêu Thiên Phủ, sẽ không bởi vì xuyên qua thời không mà phát sinh bất kỳ thay đổi gì. Không thể nào đem tu vi thực lực ở tương lai mang về quá khứ, cũng không thể có thể đem thành tựu tương lai mang về đến hiện tại.
"Như vậy rốt cuộc là bản thân mình trở lại quá khứ hay là biết trước được tương lai đây?"
Tô Triệt nghĩ thầm.
Tô Triệt có chút mơ hồ, chuyện này rõ ràng cho thấy cực kỳ cực kỳ phức tạp, vài ba câu không thể nói rõ được. Liền ở trong lòng hỏi:
- Lão Hắc, vừa rồi xuyên qua thời không tiêu hao tiên tinh, tính toán ra hẳn là tiêu hao ở một tháng sau hay là ở hiện tại vậy, ngươi xem một chút xem những tiên tinh kia còn có ở trong đó không?
- Xuyên qua thời không?
Không nghĩ tới, Lão Hắc lại nói:
- Chủ nhân, ta không nghe hiểu a, chúng ta lúc nào thì xuyên qua thời không vậy? Tầng thứ tám của Tiên Ngục còn chưa được mở ra a, ở đâu ra năng lực này vậy?
- Cái gì? Tầng thứ tám của Tiên Ngục còn chưa được mở ra sao?
Tô Triệt nhất thời cả kinh, ngữ khí trở nên trầm trọng hỏi:
- Lão Hắc, chuyện này rất quan trọng, ngươi ngàn vạn lần không nên nói giỡn với ta, ngươi xác định, tầng thứ tám của Tiên Ngục còn chưa được mở ra sao?
- Thật sự là chưa. Chúng ta vừa mới tìm được Lăng Huyên, dễ dàng đồng ý với hắn, bây giờ đang chuẩn bị đi tới Lộc Hoàng Lãnh Địa, tìm kiếm di tích của Ma Thần a.
Lão Hắc nhận thấy được trạng thái của Tô Triệt có chút không đúng, thậm chí mơ hồ đoán được một loại khả năng nào đó, chính là thật cẩn thận thử dò xét hỏi:
- Chủ nhân, ngươi nếu không phải váng đầu, vậy cũng chỉ có thể nói, tư tưởng ý thức của ngươi đã quay trở về với hiện tại, có phải là như vậy không?
- Đúng vậy.
Tô Triệt trong lòng gật đầu, nói:
- Không sai, đúng là tư tưởng ý thức của ta quay trở về hiện tại, như vậy, hết thảy đều bắt đầu lại một lần nữa. Lão Hắc, ngươi biết không, đây cũng chính là năng lực biết trước tương lai của ta. Chẳng khác nào có thể nói, ta có thuốc hối hận, cho dù ta làm sai chuyện gì, xuất hiện sai lầm, cũng có được một cơ hội quay trở về sửa sai lần nữa.
- Ta vẫn không hiểu rõ lắm.
Lão Hắc gãi lấy ót ha hả cười nói:
- Bất quá không sao, ngươi trong lòng mình rõ ràng, cũng dễ làm thôi.
Tô Triệt trong lòng cười một tiếng, liền truyền âm nói với Long Đế:
- Sau khi bay khỏi Vân Tiêu Thiên Phủ trăm vạn dặm, ngươi liền xuất thủ bắt Lăng Huyên lại. Nữ nhân này là một kẻ lừa gạt, muốn lừa chúng ta vào chỗ tuyệt địa, mưu hại ta và ngươi.
Long Đế hơi sửng sốt, cũng không hỏi nhiều, chính là truyền âm trả lời:
- Ta biết rồi.
Thời khắc này, cả đại vũ trụ thế giới, từ cường giả đẳng cấp Tiên Đế, cho tới sinh linh bình thường trên Phàm Gian, một số người có suy nghĩ nhạy bén đối với những chuyện đang phát sinh trước mắt mình cảm thấy vô cùng kỳ quái, đều âm thầm nói - "Di? Tình cảnh trước mắt hình như có chút quen thuộc a, thật giống như, chính mình đã từng trải qua một lần vậy... thật sự là kỳ quái."
Sau khi bay tới khoảng cách cách Vân Tiêu Thiên Phủ ước chừng trăm vạn dặm, Tô Triệt xoay mặt nhìn về phía Lăng Huyên, trầm giọng hỏi:
- Lăng Huyên đạo hữu, địa phương ở phía trước mà ngươi muốn dẫn chúng ta tới đó, có phải là Mê Chướng Chiểu Trạch của Lộc Hoàng Lãnh Địa hay không?
- A? Làm sao ngươi biết?
Lăng Huyên nhất thời sửng sốt, bởi vì nàng mới chỉ nói là Lộc Hoàng Lãnh Địa, còn chưa nói ra vị trí cụ thể.
Long Đế ở bên cạnh lập tức tiếp thu dụng ý của Tô Triệt, trong nháy mắt thừa dịp Lăng Huyên thất thần sững sờ, tay phải liền chộp tới, thi triển một chiêu Đại Cầm Nã Thuật.
Đại Cầm Nã Thuật của hắn có chút khác biệt với người khác, một long trảo màu đen chợt ngưng đọng lại hiện ra phía sau Lăng Huyên, long trảo khổng lồ trong nháy mắt khép kín, bắt nàng vào trong lòng bàn tay, vững vàng nắm lấy.
Long Đế biết, Tô Triệt muốn bắt sống Lăng Huyên, cho nên cũng không có hung bạo hạ sát thủ.
- Các ngươi...
Tốc độ phản ứng của Lăng Huyên một chút cũng không chậm, vừa bị nắm chặt, chỉ có giãy dụa hai cái là có thể xác định, mình căn bản không thể chống lại Long Đế với tu vi Thất Trọng Thiên được.
Nhanh chóng quyết định, nàng lập tức vứt bỏ thân thể đang bị trói buộc, một tiếng "bành" lớn vang lên, một đoàn bóng đen từ trên đỉnh đầu nàng thoát ra ngoài, không chút do dự liền lấy Ma Hồn Chi Thể để chạy trốn ra ngoài.
Tà Dị Ma Hồn của Viễn Cổ Ma Thần, bất chấp phòng ngự, bất chấp trói buộc, có thể xuyên thấu hết thảy vật chất trên thế gian. :
Tốc độ cũng là cực nhanh, thật giống như trong nháy mắt là có thể trốn được vô ảnh vô tung.
Bất quá, Tô Triệt từ sớm đã có phòng bị, Hỗn Độn Chi Lực đã sớm thả ra ngoài, tạo thành một cái phong bế kết giới với đường kính trăm trượng.
Bành!
Ma Hồn bản thể của Lăng Huyên đầu đụng vào Hỗn Độn kết giới phía trên, cũng là không có thể xuyên thấu, hơn nữa bị bắn ngược trở lại thật mạnh, cuối cùng nàng cũng đã gặp phải khắc tinh của mình.
← Ch. 1314 | Ch. 1316 → |