← Ch.318 | Ch.320 → |
"Máy thở đã chuẩn bị xong."
Từ lúc Trương Văn Trọng xuất hiện, các bác sĩ cùng y tá trong phòng điều trị cách ly cũng khôi phục thần trí, tiếp đó nhanh chóng dựa theo phân phó của Trương Văn Trọng, dùng thời gian ngắn nhất, chuẩn bị máy thở, ống dưỡng khí để hỗ trợ quá trình mở khí quản cho bệnh nhân.
Mà một vị nữ y tá đứng bên cạnh Trương Văn Trọng cũng vội vàng chuyển dao phẫu thuật cho hắn, vẫn tiếp tục bảo trì thanh tỉnh đảm đương vị trí trợ mổ.
Kì thật, những vị bác sĩ cùng y tá ở trong phòng điều trị cách ly, đều là những tay già đời có kinh nghiệm lâm sàng phong phú. Dù sao bọn là nhân thủ do Nhạc Tử Mẫn điều động từ bệnh viện Ung Thành sang đây, nếu không có bản lĩnh thì làm sao lọt vào nổi pháp nhãn của Nhạc Tử Mẫn đây?
Theo lý thuyết, triệu chứng khó thở đột ngột như thế này, trước kia bọn hắn đã từng gặp qua rất nhiều lần, nên cũng có được kinh nghiệm xử trí nhất định. Sở dĩ lúc trước kinh hoàng không biết phải làm sao, tất cả đều là bởi vì lần đầu tiên bọn hắn đối mặt với Bệnh Than, khiến cho tâm tình có chút chấn động.
Lúc này Trương Văn Trọng đã vươn tay nâng cằm của Lâm Xảo ngửa ra phía sau, để cho vùng khí quản hiển lộ rõ ràng ra trước mắt hắn.
"Không tiêm thuốc gây mê cho cô ấy sao?" Nữ y tá đảm đương trợ mổ đứng bên cạnh thấy Trương Văn Trọng muốn động dao, vội vàng dò hỏi. .
Trương Văn Trọng không quay đầu lại, mà nói: "Hiện giờ còn đủ thời gian chờ gây mê nữa sao?"
Kì thật nữ y tá này hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy cũng là bởi vì tâm tình khẩn trương chưa hoàn toàn bình phục. Sau khi nghe Trương Văn Trọng nói, nàng âm thầm lè lưỡi, không dám tiếp tục dây dưa, chỉ yên lặng tập trung tinh thần, đảm đương cương vị làm trợ mổ cho Trương Văn Trọng.
Sau khi liếc mắt cẩn thận chọn vị trí, Trương Văn Trọng giương dao phẫu thuật trong tay lên, dùng đao tốc nhanh như chớp, xẻ một đường ở trên vùng cuống họng. Bởi vì đao tốc quá nhanh, cho nên miệng vết thương đều không kịp xuất huyết ngay. Ước chừng khoảng hai giây đồng hồ sau, từ trên miệng vết thương mới trông thấy máu tươi bạc bạc chảy ra. Đồng thời ống thanh quản cũng triệt để bại lộ ở trước mặt Trương Văn Trọng.
Tục ngữ nói người trong nghề vừa xuất thủ, liền đã biết có giỏi hay không. Sau khi chứng kiến một đao của Trương Văn Trọng, những bác sĩ cùng y tá trong phòng điều trị cách ly, toàn bộ đều trợn tròn hai mắt.
Lúc này tinh thần của Trương Văn Trọng hoàn toàn đặt ở trên vết mổ. Theo sau hắn cẩn thận đưa ống dẫn o - xi chèn vào khí quản. Hoàn thành ca phẫu thuật mở khí quản, trợ giúp Lâm Xảo giải trừ tình trạng khó thở vì phù nề cổ họng. Bất quá, nữ y tá đứng ở bên cạnh, đột nhiên lại thông báo một cái tin tức cực xấu: "Không ổn rồi, nhịp tim của bệnh nhân vừa ngừng đập."
Tình huống bất thình lình này, khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều phát lạnh trong lòng.
"Cái gì? Nhịp tim ngừng đập sao?"
"Bệnh nhân đã ngừng thở, hiện giờ nhịp tim cũng đình chỉ, lấy trạng huống của nàng, chỉ sợ là sẽ lành ít dữ nhiều."
Ánh mắt của mọi người, một lần nữa, không hẹn mà cùng quẳng ném về phía Trương Văn Trọng, trăm miệng một lời dò hỏi: "Trương viện phó, bây giờ chúng ta phải làm như thế nào? Có cần tiến hành mổ tim ngay lập tức hay không?"
"Không cần, tôi đã có chuẩn bị rồi." Trương Văn Trọng hồi đáp. Mặc dù thấy nhịp tim Lâm Xảo đã ngừng đập, nhưng biểu hiện của hắn lại vô cùng bình tĩnh. Ngay khi trả lời nghi vấn của mọi người xong, động tác trong tay Trương Văn Trọng, chẳng những không có trì hoãn, mà ngược lại còn nhanh hơn vài phần.
Trương Văn Trọng đưa dao phẫu thuật cho người nữ y tá ở bên cạnh, đồng thời phân phó nói: "Ống hút dịch đờm*."
"Dạ." Nữ y tá vội vàng dựa theo phân phó của hắn, cầm ống hút dịch đặt vào trong tay hắn.
Cầm ống hút dịch, Trương Văn Trọng nhanh chóng luồn ống vào trong nội quản của Lâm Xảo, đem tất cả nùng dịch cùng máu đen hút ra ngoài. Làm xong thao tác này, Trương Văn Trọng tiếp tục chỉnh lại ống dẫn ô - xi, để cung ứng dưỡng khí truyền vào phổi của Lâm Xảo.
Một chuỗi thao tác mở khí quản, hút dịch đờm, Trương Văn Trọng cũng chỉ tiêu phí khoảng hơn một phút đồng hồ. Hiệu suất cao như vậy, làm cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều choáng váng mặt mũi, hai mắt trợn trừng ngây ngốc nhìn Trương Văn Trọng.
Kì thực, ca phẫu thuật mở khí quản thông thường cũng không tính là khó khăn, thậm chí ngay cả một bác sĩ thực tập lâm sàng cũng đủ năng lực làm chuyện này. Nhưng nếu muốn, chỉ dùng hai phút thời gian để hoàn thanh ca phẫu thuật mở khí quản, lại là không thể nào. Cho dù ở Ung Thành, hay cả tỉnh Thiên Nam, người có khả năng này cũng chỉ dám đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Nhưng tim bệnh nhân đã ngừng đập, hiện tại cho dù mở khí quản xong, cũng đâu phát huy nổi tác dụng gì đây?
Ngay khi mọi người trong phòng điều trị cách ly vô cùng thương tiếc, thì Trương Văn Trọng lại xuất hộp ngân châm đem theo bên mình ra, dùng tốc độ cực nhanh lấy một cây châm ra, phân biệt đâm xuống ba huyệt Nội Quan, Linh Đạo cùng Tâm Du Huyệt của Lâm Xảo. Ngay khi kim đâm vào thịt, Trương Văn Trọng còn vận khởi linh lực chấn động mũi châm, cố tình dùng phương thức này kích thích huyệt vị.
Loại thủ pháp này trong Hoàng Đế Nội Kinh gọi là "Dĩ Khí Ngự Châm". Đương nhiên những vị thầy thuốc cổ xưa cũng không phải dùng chân nguyên để ngự châm, mà là nội kình võ thuật.
Bất quá những bác sĩ cùng y tá ở trong phòng điều trị cách ly, chủ yếu đều là tốt nghiệp y học lâm sàng, nên căn bản không thể nhìn ra chiêu thức Dĩ Khí Ngự Châm của Trương Văn Trọng.
Kì thực, cho dù là thầy thuốc Đông Y, chỉ cần không nghiên cứu châm viêm đến một loại trình độ thâm hậu, không am hiểu lịch sự phát triển của phương pháp châm cứu, đồng dạng cũng sẽ không rõ ràng, cái gì gọi là Dĩ Khí Ngự Châm, càng sẽ không biết Dĩ Khí Ngự Châm cùng châm pháp bình thường, có chỗ nào bất đồng.
Bởi vì không biết công hiệu thần kì của Dĩ Khí Ngự Châm, cho nên tất cả bác sĩ cùng y tá ở trong phòng điều trị cách ly đều đang ngừng thở nhìn Trương Văn Trọng chữa bệnh cho Lâm Xảo, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn nhau, nhíu mày nhỏ giọng nói thầm:
"Trương viện phó đang làm gì nhỉ?"
"Nhìn dáng vẻ của hắn, tựa hồ là đang tiến hành châm cứu cho bệnh nhân đi? Nhưng, tôi nghe nói, châm cứu chỉ hiệu quả với một số căn bệnh mãn tính thôi, chưa từng nghe nói qua châm cứu có thể kích thích trái tim ngừng đập khôi phục lại nhịp bình thường."
"Châm cứu làm sao có thể khiến cho nhịp tim đập trở lại đây? Trương viện phó thật càn rỡ, vô trách nhiệm! Hiện giờ cần phải làm chính là mau chóng dùng máy kích nhịp tim, để khôi phục nhịp tim của bệnh nhân. Đâu thể dùng ngân châm kéo dài thời gian cấp cứu đây?"
"Phải rồi, hai người nói rất đúng, hay là chúng ta mau chóng ngăn cản Trương viện phó ah? Nếu như bây giờ tiến hành dùng máy kích nhịp tim đối với bệnh nhân, hẳn là vẫn còn kịp đi?"
← Ch. 318 | Ch. 320 → |