← Ch.322 | Ch.324 → |
Sự chấn động trong lòng Trương Văn Trọng cũng không ít hơn Tô Hiểu Hồng bao nhiêu, chỉ do hắn luôn trầm tĩnh, cũng không biểu lộ ra ngoài. Lúc này nghe Tô Hiểu Hồng hỏi, hắn thở ra một hơi thật dài, hồi đáp: "Nếu như tôi không đoán sai, cỗ niệm lực mênh mông như đại dương này, hẳn do trăm vạn người cùng cảm kích mà hội tụ."
Thực sự không ngờ, niệm lực cảm kích của ngàn vạn người hội tụ lại cùng nhau, lại kinh người đến như vậy! Thậm chí so với linh khí dào dạt trên quần đảo Anh, còn nhiều hơn rất nhiều! Thảo nào trước đây vô luận thần phật yêu ma, đều thích làm miếu thờ cho họ, dùng để phát triển tín đồ, để có thể thu lấy niệm lực tín ngưỡng.
"Niệm lực cảm kích của trăm ngàn vạn người? Thảo nào lại nhiều tới như vậy." Lúc này Tô Hiểu Hồng bừng tỉnh hiểu ra, trong lòng vừa khiếp sợ lại hưng phấn nói: "Lão sư, em cảm giác chân nguyên trong cơ thể được niệm lực cảm kích tác dụng, đang tăng cường với tốc độ trước nay chưa từng có. Tốc độ tăng cường chân nguyên lúc này, so với tốc độ dùng đan dược không biết nhiều hơn bao nhiêu lần! Nếu có thể thường gặp được niệm lực cảm kích như thế này thì quá tốt, tu vi của chúng ta không phải càng tăng nhanh hơn sao?"
Trương Văn Trọng bật cười, lắc đầu nói: "Tiểu muội, cô cũng đừng nên si tâm vọng tưởng, loại niệm lực cảm kích này, chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Mà trong thường ngày, niệm lực cảm kích của một người tuy rằng không khó gặp phải, thế nhưng còn rất yếu ớt, tuy có đề thăng đối với tu vi, nhưng tuyệt đối không được nhiều như cô tưởng tượng."
Tô Hiểu Hồng vẻ mặt tiếc hận nói: "Nguyên lai là như vậy sao? Ai, thật đúng là đáng tiếc. Em nguyên bản còn tưởng rằng, tìm được một con đường ngắn nhất để đề thăng tu vi nữa."
Biểu tình Trương Văn Trọng nhất thời biến thành nghiêm túc, trầm giọng nói: "Trên con đường tu luyện, vốn không có con đường gì ngắn nhất. Rất nhiều thời gian, tuy rằng có thể mượn ngoại lực giúp đỡ đề thăng tu vi, nhưng nếu như cô không khổ công củng cố tu vi, rèn luyện tâm chí, không chỉ tu vi bị đi ngược dòng nước, gặp phải tình huống không tiến mà lui, thậm chí còn có khả năng đưa tới tâm ma, đem cô dụ dỗ lên đường tà đạo, cho cô triệt để trầm luân đọa lạc."
Tô Hiểu Hồng thè lưỡi, nhanh miệng nói: "Lão sư, em đã biết, sau này em nhất định sẽ thành thật đi từng bước trên con đường tu luyện này."
"Được như vậy thì hay nhất." Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói: "Nhưng trong thế giới linh khí loãng như hiện nay, niệm lực cảm kích cũng đích thật có bang trợ đối với tu luyện. Tuy rằng mỗi một lần thu được niệm lực cảm kích cũng không phải nhiều, nhưng có câu tích nhỏ thành lớn. Chuyện tốt hay việc thiện làm nhiều, thì tích góp niệm lực cảm kích cũng càng nhiều, tu vi cũng sẽ tăng cao. So với người tu chân không làm chuyện tốt, hay việc thiện nên không thu được niệm lực cảm kích, phải cao hơn rất nhiều!"
"Dạ, lão sư, em thụ giáo." Tô Hiểu Hồng cung kính, cõi lòng đầy cảm kích nói. Nếu như không phải chung quanh còn có rất nhiều người, chỉ sợ nàng sẽ hướng Trương Văn Trọng hành đại lễ. Bởi vì Tô Hiểu Hồng vốn thông tuệ nên biết, lời nói của Trương Văn Trọng, không chỉ muốn chỉ điểm cho nàng tu luyện, đồng thời còn có đạo lý chỉ dạy cách làm người cho nàng.
Ngay lúc này, bốn người béo hòa thượng vẻ mặt vui mừng chạy tới bên người Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng, kiềm chế không được hưng phấn nói: "Trương tổ phó, Tô tiểu thư, hai người có cảm giác được không? Một mảnh niệm lực lớn như biển rộng mênh mông đang từ bốn phương tám hướng vọt tới! Đây chính là cơ hội đề thăng tu vi thật tốt nha, chúng ta mau nhanh tìm một địa phương yên lặng, vận chuyển công pháp, thu nạp niệm lực, dùng để đề thăng tu vi của chính mình đi!"
Nhưng bốn người béo hòa thượng hoàn toàn không ngờ chính là, Trương Văn Trọng lại lắc đầu nói: "Các vị đi thôi, tôi sẽ không đi."
Bốn người béo hòa thượng không khỏi ngẩn ngơ, ngạc nhiên cùng thất kinh kêu lên: "Vì... vì sao?"
Trương Văn Trọng hồi đáp: "Ở đây còn có rất nhiều bệnh nhân còn đang chờ đợi được tiếp thu trị liệu, so sánh với việc đề thăng tu vi, mạng người hiển nhiên càng trọng yếu hơn nhiều. Cho nên tôi phải lưu lại chữa bệnh cho bọn họ, không có thời gian, cũng không có tinh lực đi thu nạp niệm lực để đề thăng tu vi của chính mình."
Béo hòa thượng khó có thể tin nói: "Biển niệm lực như vậy, trăm năm cũng khó gặp một lần, đối với việc đề thăng tu vi, không thể nghi ngờ sẽ rất cao, thậm chí so với linh đan thượng phẩm còn mạnh hơn trăm ngàn lần. Trương tổ phó, anh thật sự bỏ qua được cơ hội hiếm có này hay sao?"
Trương Văn Trọng nói: "Mạng người lớn hơn trời, dù có luyến tiếc thế nào, cũng phải bỏ được." Hắn lại nói với Tô Hiểu Hồng: "Tiểu muội, cô đi theo bọn họ đi. Đúng như bọn họ nói, biển niệm lực như vậy thật trăm năm khó gặp một lần, nếu như cô có thể nắm chắc cơ hội lần này, tu vi tất nhiên sẽ tiến bộ nhảy vọt!"
"Không, em không đi." Tô Hiểu Hồng lần này biểu hiện rất cố chấp, lắc đầu nói: "Em cũng muốn lưu lại. Đúng như lời của lão sư, đề thăng tu vi đương nhiên trọng yếu, thế nhưng cứu tính mạng người càng trọng yếu hơn! Đề thăng tu vi sau này còn có cơ hội, dù chậm một chút cũng không sao. Thế nhưng những bệnh nhân này, phải lập tức được trị liệu, bằng không sẽ xuất hiện nguy hiểm tính mạng. Thân là bác sĩ, làm sao có thể mắt mở trừng trừng nhìn bệnh nhân chịu khổ, bản thân mình lại trốn sang một bên đề thăng tu vi?"
Trương Văn Trọng cũng không khuyên nhiều, mà ha hả nở nụ cười nói: "Được rồi, vậy cô lưu lại đi."
Béo hòa thượng truy hỏi: "Trương tổ phó, Tô tiểu thư, hai người thực sự không đi sao?"
"Không đi." Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng cùng đáp.
"Vậy được rồi, chúng tôi đi trước." Bốn người béo hòa thượng lúc này đang vội vàng muốn chạy đi thu nạp niệm lực, cho nên cũng không dây dưa.
Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng cũng không suy nghĩ nhiều, ngược lại tiếp tục làm công việc của mình. Trải qua hơn tiếng đồng hồ thu nạp niệm lực, tu vi của bốn người béo hòa thượng hoặc nhiều hoặc ít đều có sự đề thăng nhất định.
Tam Si híp mắt lại suy nghĩ, cảm giác chân nguyên biến hóa trong cơ thể, mừng rỡ vạn phần nói: "Lần đến Ung Thành này, quả nhiên thu hoạch rất nhiều, nhất là lần này dựa vào thu nạp niệm lực, tu vi của tôi đã đột phá bình cảnh nhiều năm, rốt cục đề thăng tới cảnh giới Kết Đan trung kỳ! Tốt! Thật sự là quá tốt."
Sắc mặt Vũ Văn Hà cũng vui mừng nói: "Biển niệm lực quả nhiên là thứ tốt." Sau đó lại thở dài một hơi, nói: "Ai, thực sự là đáng tiếc, Trương tổ phó và Tô tiểu thư lại bỏ qua cơ hội tốt lần này, nói vậy sau này khi bọn họ nghĩ tới cũng sẽ cảm thấy hối hận sâu sắc a?"
Quý Mị cũng thở dài một hơi, nói: "Hối hận sẽ khẳng định, chỉ mới một tiếng đồng hồ, tu vi tiến triển còn hơn khổ tu nhiều năm qua."
Béo hòa thượng hảo tâm nói: "Các vị phải nhớ kỹ, đừng nhắc chuyện này trước mặt họ, miễn làm họ thương tâm."
Ba người cùng gật đầu, nói: "Yên tâm đi, chúng tôi biết nên làm thế nào." Sau đó lại lắc đầu than thở: "Ai, thực sự là đáng tiếc thay cho bọn họ."
Béo hòa thượng nói thêm: "Nếu chúng ta đã thu nạp niệm lực xong xuôi, cũng nên rời khỏi đây, đi xem còn có thể giúp đỡ Trương tổ phó bọn họ được chuyện gì không."
"Nói không sai, chúng ta đi thôi." Ba người kia cùng kêu lên đáp, cùng béo hòa thượng rời đi.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng, suýt chút làm rớt cả hai tròng mắt ra ngoài.
Béo hòa thượng mở to hai mắt, há to miệng, ngây ngốc nhìn hai người, kinh hô: "Trời ạ, sao tu vi của họ cũng đề thăng? Hơn nữa còn cao hơn cả chúng ta!"
Quý Mị hít một hơi, kinh hô: "Tô tỷ, tu vi của chị trước kia, không phải đang ở Luyện Khí trung kỳ sao? Sao lại bước vào cảnh giới Kết Đan trung kỳ? Trời ạ! Tốc độ tu luyện như vậy cũng thật là thái quá nha? Tô tỷ, chị thành thật cho em biết, cha của chị không phải là Nguyên Thủy Thiên Tôn đi?"
Vũ Văn Hà than thở: "Điều này sao có thể? Cô ấy không phải không chịu hấp thu niệm lực sao? Vì sao tu vi lại tăng thái quá như vậy?"
Tam Si kéo béo hòa thượng: "Tôi đang nằm mơ, nhất định đang mơ! Béo hòa thượng, nhéo tôi một chút, nhìn có đau hay không, nếu như cảm giác không đau, đúng là đang nằm mơ."
Bốn người béo hòa thượng trợn mắt líu lưỡi, đều cho rằng mình đang nằm mơ. Bằng không Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng đều bận rộn chữa bệnh cho mọi người, sao tu vi lại tinh tiến nhanh như vậy? So với những người khổ công thu nạp như bọn họ, còn lớn hơn rất nhiều!
Đây rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Nguyên lai, trước đó bởi vì Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng không vận chuyển công pháp thu nạp niệm lực, trái lại vừa lúc hòa hợp với ý nghĩa "Vô Vi" của đạo gia, đồng thời bọn họ lại xem bệnh nhân là quan trọng nhất, lấy sinh mạng con người làm trọng, không hẹn mà hợp với đạo lý từ bi vi hoài của Phật gia.
Cho nên niệm lực tuôn đến căn bản không cần họ vận chuyển công pháp thu nạp, vẫn chủ động chui vào trong cơ thể họ, tăng cường chân nguyên. Đồng thời còn khuếch tán tới khắp thân thể, cải tạo kinh mạch cốt cách, cơ thể cùng da thịt và cơ quan nội tạng, toàn bộ đều được rèn luyện đề thăng.
Trong mơ hồ, cường độ thân thể của hai người lại có ý tứ như thần thông phật gia kim cương.
Cùng lúc đó, chân nguyên và tâm chí hai người họ dưới tác dụng của niệm lực, thu được đề thăng nhảy vọt. Nhất là tiến bộ của Tô Hiểu Hồng, quả nhiên làm bốn người béo hòa thượng phải khiếp sợ, từ Luyện Khí trung kỳ vọt thẳng lên Kết Đan trung kỳ! So với bốn người không hề thua kém!
Nhưng làm bốn người béo hòa thượng càng kỳ quái chính là tu vi của Trương Văn Trọng. Tuy rằng họ nhìn không thấu tu vi của hắn, nhưng có thể nhận ra khí tức, cũng không khác gì trước đó. Bởi vậy có thể phán đoán tu vi hắn đề thăng cũng không lớn. -
Nhưng sự thực là như vậy sao?
Trên thực tế, tu vi của hắn sở dĩ đề thăng không lớn đều do hắn mạnh mẽ đè xuống chân nguyên bản thân.
Hắn đã đạt tới tu vi Kim Đan đỉnh kỳ, lần này thu được niệm lực, tu vi hắn tùy thời đều có thể đột phá Kim Đan kỳ bước vào Nguyên Anh kỳ, thậm chí trực tiếp vào Nguyên Anh trung hậu kỳ. Sở dĩ lúc này hắn mạnh mẽ đè ép chân nguyên, không tiến vào Nguyên Anh kỳ, bởi vì nơi này không thích hợp hóa nguyên anh, hơn nữa hiện tại hắn cũng không có linh tài liệu phụ trợ hóa anh. Hắn muốn nguyên anh phải đặc thù hơn người, cho nên đành mạnh mẽ đè ép chờ chuyện ở đây chấm dứt, sẽ thu thập linh tài liệu hóa sinh nguyên anh ngay linh cư như động tiên của mình!
Lần này Trương Văn Trọng đã quyết tâm, phải hóa sinh một nguyên anh siêu cường không giống người thường!
← Ch. 322 | Ch. 324 → |