← Ch.599 | Ch.601 → |
Nếu như trên người của hắn có lông tóc, chỉ sợ giờ phút này toàn bộ cũng đều đã dựng đứng lên rồi... Mặc dù hắn không có lông tóc, lúc này cũng có thể nhìn thấy cả người cứng ngắc, không chút tự nhiên.
Phải biết rằng, chỉ cần đối phương sinh ra sát ý, một cái ý niệm dâng lên, hắn liền trực tiếp hồn phi phách tán, không có chút khả năng chống cự...
Sinh tử chỉ nằm trên một lằn ranh!
- Dương Thạc tiền bối!
Đầu Cự Hạt cắn răng một cái, không đợi Dương Thạc lên tiếng, hắn đã mở miệng trước.
- Dương Thạc tiền bối, ta nguyện ý phát hạ độc thệ, tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện tình ngày hôm nay! Nếu như ta nói ra chuyện tình ngày hôm nay, nhất định sẽ hồn phi phách tán, chết không được tử tế! Xin tiền bối hãy tha cho ta một con đường sống!
Đầu Cự Hạt này rất nhanh thề thốt:
- Tiền bối, Yêu Thú Tộc của ta có một loại Bí pháp đặc thù, thuộc loại Bí pháp khế ước, phát hạ độc thệ, chính là tuyệt đối sẽ ứng nghiệm!
Vì để tự bảo vệ chính mình, đầu Dị thú Cự Hạt này thậm chí đem Bí pháp của chính mình cũng đều nói ra.
- Bí pháp thuộc loại khế ước?
Trong lòng Dương Thạc chợt động.
- Dương lão đệ, trong Yêu Thú Tộc, Bí pháp thuộc loại khế ước, ta thật ra cũng có biết một chút!
Không đợi Dương Thạc do dự, Bí Nham đã mở miệng trước.
Bí Nham chính là tính tính ngay thẳng, cũng không âm độc giống như Trương Chân Huyền. Đầu Dị thú Cự Hạt này tuy rằng đã chứng kiến cảnh Dương Thạc giết chết Lam Viễn, nhưng mà hắn rốt cuộc cũng không có tham gia đối phó Dương Thạc, liền như vậy mà giết chết hắn, thật sự là có chút quá bất cận nhân tình, quá không nói lý lẽ. Cho nên Bí Nham cũng muốn nói thay cho hắn mấy lời.
- Loại Bí pháp khế ước này, mặc dù ta không biết rõ lắm, nhưng mà nếu như hắn chủ động ký kết mà nói, ta thật ra có thể phân biệt được thật giả! Cái này thuộc về một loại năng lực thiên phú đặc thù của Yêu Thú Tộc!
Bí Nham nói.
- Loại Bí pháp khế ước này, tựa hồ là truyền thừa lại từ thời kỳ Thượng Cổ!
- Thời điểm đó, Thuần Nhân Tộc vô cùng cường thịnh, đã sáng tạo ra loại Bí pháp này. Có không ít cường giả Thần Thú đã cùng cường giả Thuần Nhân Tộc ký kết khế ước, làm sủng thú của cường giả Thuần Nhân Tộc. Có một số loại khế ước, là khế ước bình đẳng, song phương khế ước là đồng bọn. Mà có một số loại khế ước, lại là khế ước chủ tớ! Loại Bí pháp khế ước này, trải qua phát triển, chậm rãi diễn hóa thành loại Bí pháp khế ước loại thệ ước! Cái mà hắn muốn thi triển, hẳn chính là thuộc loại này!
Bí Nham giải thích một phen.
- Bí pháp khế ước là như thế này sao?
Dương Thạc khẽ gật đầu. Giờ phút này đối với Bí pháp khế ước, Dương Thạc cũng thoáng có chút hiểu biết.
Ở Nhân Gian Giới, cường giả tìm một đầu Dị thú là sủng thú của chính mình, chính là chuyện tình thập phần bình thường. Mà ở Thiên Thánh Giới, ức vạn năm trước, thời điểm khi Thuần Nhân Tộc cường thế, tìm các cường giả Thần thú làm sủng thú khế ước của chính mình, cũng không phải là chuyện tình gì quá kỳ quái. Vì thế loại Bí pháp khế ước chính vì vậy mà sản sinh.
Chỉ có điều, dần dần về sau, Thuần Nhân Tộc chậm rãi bị Bán Thần Thú Tộc thay thế, mất đi địa vị bá chủ.
Bán Thần Thú Tộc cùng với Thần Thú Tộc có mối quan hệ vô cùng mật thiết. Những loại chuyện tình bắt giữ Thần thú làm Sủng thú của chính mình cũng dần dần mất đi, loại Bí pháp khế ước này cũng dần dần chậm rãi biến mất... Chẳng qua, loại Bí pháp khế ước này rốt cuộc cũng là thập phần huyền diệu, không có khả năng hoàn toàn thất truyền. Có một số loại Bí pháp khế ước đã rõ ràng diễn hóa thành Bí pháp thể loại độc thệ. Ở Thiên Thánh Giới cơ bản cũng được ứng dụng tương đối rộng rãi...
Mà đầu Cự Hạt này, hiển nhiên cũng có kỳ ngộ, biết được Bí pháp khế ước.
- Một khi đã như thế, liền để hắn ký kết đi!
Dương Thạc thoáng tưởng tượng một chút, cuối cùng cũng đồng ý.
Võ đạo của Dương Thạc chính là sát phạt quyết đoán, cũng không phải là lạm sát vô tội. Đầu Cự Hạt này dù sao cũng không có thù hận gì với Dương Thạc, có thể không giết, lưu lại hắn một mạng cũng không phải không thể.
- Đa tạ tiền bối!
Cảm nhận được sát ý của Dương Thạc biến mấy, đầu Dị thú Cự Hạt này phi thường mừng rỡ.
- Hiện tại, hậu nhân Thiên Hạt Tộc, Triết Triền ta, lúc này phát độc thệ, chuyện tình hôm nay, nếu như Triết Triền ta nói ra, nhất định sẽ hồn phi phách tán, hoàn toàn hủy diệt!
Đầu Dị thú Cự Hạt tên Triết Triền kia lớn tiếng thề.
Vù!
Ngay tại một khắc khi hắn phát ra lời thề, Dương Thạc có thể rõ ràng cảm giác được, bên trong thiên địa chợt sản sinh ra một cỗ năng lượng kỳ dị. Phốc một tiếng, liền chui vào trong đầu cốt của nó, lạc ấn thật sâu vào trong óc của hắn.
- Đâu là loại lực lượng Pháp tắc Áo nghĩa gì?
Trong lòng Dương Thạc chợt động.
Cỗ năng lượng bắn vào trong đầu lâu của đầu Dị thú Cự Hạt này cũng không phải là thuộc loại năng lượng nguyên tố Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ nào cả. Cũng không phải là năng lượng Quang Minh, Hắc Ám, lại càng không phải là năng lượng Không Gian, Thời Gian... mà là... tựa hồ như là một loại năng lượng Pháp tắc Áo nghĩa kỳ lạ thuộc loại Dự Ngôn...
Nhất thời, Dương Thạc đối với loại năng lượng này cũng sản sinh ra một tia hiếu kỳ.
- Năng lượng thuộc loại Dự Ngôn... Hình như cùng với loại năng lượng Pháp tắc Áo nghĩa kỳ lạ có năng lực tỏa định Sinh môn, Tử vị trong Thập Phương Cà Sa của ta có hiệu quả đồng dạng!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Thập Phương Cà Sa, tỏa định Sinh môn, Tử vị, có thể biết trước được hung hiểm, cũng là một loại năng lượng Dự Ngôn kỳ lạ. Cùng với loại năng lượng khế ước này thập phần tương tự.
- Thập Phương Cà Sa của ta sau khi lên tới Thiên Thánh Giới, tác dụng đại giảm, phải nghĩ biện pháp đem nó tăng cấp lên. Mà loại năng lượng Pháp tắc Áo nghĩa Dự Ngôn này, hiển nhiên chính là điểm mấu chốt để thăng cấp Thập Phương Cà Sa! Nếu như có cơ hội mà nói, ta cũng nên kiếm một vài loại Bí pháp giống như khế ước, Dự Ngôn như thế này, để mà thể ngộ một phen...
Dương Thạc âm thầm nghĩ.
Đương nhiên, đó là chuyện tình sau này. Muốn có được loại Bí pháp loại khế ước như vậy, cũng cần phải có kỳ ngộ nhất định.
- Được rồi! Ngươi đi đi!
Không cần Bí Nham xác nhận, giờ phút này Dương Thạc đã biết, đầu Dị thú Cự Hạt này đã ký kết một cái khế ước đặc thù, hoàn thành lời độc thệ của chính mình.
Cũng không làm khó đầu Dị thú Cự Hạt này nữa, Dương Thạc để cho hắn trực tiếp rời đi.
- Đa tạ tiền bối!
Vù!
Đầu Dị thú Cự Hạt này cũng không chút do dự nữa, thân hình vừa động, trực tiếp bay đi.
Tuy rằng hiện tại Dương Thạc đã tha cho hắn, nhưng hắn không dám xác định, Dương Thạc có thể thay đổi chủ ý hay không. Vạn nhất thay đổi chủ ý mà nói... Vừa rồi tuy rằng hắn đã ký kết khế ước đặc thù, nhưng mà loại khế ước này đối với Dương Thạc cũng chẳng có nửa điểm ước thúc nào cả. Dương Thạc muốn giết hắn, vẫn là không có chút ảnh hưởng nào cả. Cho nen hắn phải nhanh chóng rời đi, miễn cho Dương Thạc thay đổi chủ ý.
- Dương Thạc, ngươi... Haizzz...
Liếc mắt nhìn Dương Thạc, Trương Chân Huyền lắc lắc đầu, cũng không nói gì cả. Trong mắt hắn, cho dù là có loại khế ước này, nhưng cũng không phải là tuyệt đối chắc chắn.
- Trương huynh, hắn chỉ là cường giả cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, ở trong Thiên Thánh Giới này, chưa chắc có thể sống được bao lâu. Huống hồ, Vân Lam Phủ chưa chắc đã có thể tìm được hắn. Nếu như thật sự bị Vân Lam Phủ tìm được hắn, từ trong miệng hắn hỏi ra được chuyện ta giết chết Lam Viễn, như vậy xem như là ta xui xẻo đi!
Dương Thạc nhàn nhạt cười, hướng Trương Chân Huyền nói.
Đầu Cự Hạt kia cũng chỉ là Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh. Nếu như nói cường giả Hư Không Võ Thánh lăn lộ ở Thiên Thánh Giới chính là cửu tử nhất sinh mà nói, như vậy cường giả cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh lăn lộn ở Thiên Thánh Giới, dưới tình huống không có bản đồ, không có tin tức gì, một ngàn người có thể có được một người sống sót, đó cũng là may mắn vô cùng rồi!
Nói không chừng, đầu Cự Hạt kia vừa mới bay đi, đã lập tức gặp phải đạo phỉ, trực tiếp bị giết chết.
Nếu như hắn cũng không có ngã xuống, hơn nữa còn bị cường giả Vân Lam Phủ tìm được, dùng Bí pháp bức bách hắn nói ra chuyện Dương Thạc giết chết Dương Thạc mà nói, thì đó chính là xác suất một phần vạn đã xảy ra. Lúc đó Dương Thạc chính là tự mình không may mắn, chính là ông trời cũng không giúp cho hắn...
- Được rồi! Nơi này không nên ở lâu! Trương huynh, Bí Nham huynh, chúng ta liền ở chỗ này chia tay đi! Các người hãy bảo trọng!
Dương Thạc nhìn hai người Trương Chân Huyền, Bí Nham, trong miệng nói.
Tuy rằng là sẽ lăn lộn Thiên Thánh Giới, nhưng mà Dương Thạc cũng không định sẽ đi cùng với Trương Chân Huyền và Bí Nham.
Đầu tiên, nhiều người đi, mục tiêu lớn, tỷ lệ đụng phải đạo phỉ cũng càng cao.
Rất nhiều đạo phỉ, chỉ có một hai người mà thôi, bọn họ cũng khinh thường cướp bóc. Thông thường chỉ khi một đám cường giả tụ tập một chỗ, bọn họ mới đi ra cướp bóc. Thứ nhất, nhiều người, cướp bóc mới được nhiều bảo vật. Hơn nữa, cường giả độc hành, bình thường cũng không dễ chọc. Một đám cường giả cùng đi, bình thường thực lực cũng không mạnh lắm, đây cũng là quy luật tự nhiên.
Cho nên, chính mình lăn lộn Thiên Thánh Giới, nhân số ít, ngược lại chưa chắc là chuyện xấu.
Lại thêm nữa, Dương Thạc cũng không dám cam đoan, Vân Lam Phủ nhất định sẽ không phát hiện ra những chuyện mà mình đã làm. Đến lúc đó, phái ra cường giả đuổi giết mình, Trương Chân Huyền và Bí Nham đi theo mình, cũng sẽ gặp phải tai ương.
Tóm lại, phân tán ra mới là lựa chọn tốt nhất! Bất luận là Dương Thạc hay là Trương Chân Huyền cũng có thói quen độc hành.
- Một khi đã là như vậy, Dương Thạc, các ngươi cũng nên bảo trọng!
- Đi thôi!
Sau khi cáo biệt lẫn nhau, thân hình bốn mười vừa động, phốc một tiếng liền tách ra...
- Nếu như có thể tìm được một địa phương tĩnh tu một phen, tự nhiên là tốt nhất...
Dương Thạc tùy tiện lựa chọn một phương hướng, nhưng thật ra cũng không có cố ý rời xa phương hướng Vân Thu Thành.
Dù sao, dựa theo tâm lý bình thường, giết chết Lam Viễn, hẳn nên chạy trốn rời xa Vân Thu Thành mới đúng. Chính mình và Dương Địch tiến về phía Vân Thu Thành, cũng xem như là một hướng đi an toàn một chút.
Đương nhiên, Dương Thạc và Dương Địch cũng không chuẩn bị đi tới Vân Thu Thành, chỉ hướng về phía đó, đi lướt qua phụ cận Vân Thu Thành mà thôi.
Dương Thạc và Dương Địch cũng là di chuyển không mục đích, không có địa phương nhắm tới cụ thể nào cả.
Hiện tại đựa theo ý tưởng của Dương Thạc, chính là tìm một địa phương nào đó tĩnh tâm tu luyện. Vừa rồi Dương Thạc giết chết Lam Viễn cũng có chút thể ngộ, cần tìm địa phương tiêu hóa.
Nếu như tìm được địa phương đó, có thể để cho Dương Thạc tĩnh tu một năm mà nói, Dương Thạc vượt qua lôi kiếp, tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, chiến lực tuyệt đối sẽ gia tăng thêm một lần nữa. Thời điểm đó, đừng nói là cường giả Hư Không Võ Thánh Nhị tinh, cho dù là cường giả Hư Không Võ Thánh Tam tinh đi chăng nữa, đến thời điểm đó cũng sẽ có năng lực chiến đấu một trận! Lăn lộn Thiên Thánh Giới, khả năng sinh tồn càng nắm chắc hơn một chút!
Chỉ có điều, phải ở trong Thiên Thánh Giới mờ mịt này, tìm được một phiến địa phương thích hợp tiềm tu, tựa hồ cũng không dễ dàng như vậy, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó, xem thử xem vận khí như thế nào.
- Đúng rồi! Giết chết đám người Lam Viễn, đám chiến lợi phẩm kia, cũng nên lấy ra xem qua một chút!
Một bên phi hành, Dương Thạc cũng thầm nghĩ.
Dương Thạc lập tức mở ra Không gian Giới chỉ của đám người bọn Lam Viễn.
- Hửm? Cái này... là bản đồ Vân Lam Phủ?
Bên trong Không gian Giới chỉ của Đồ Hàng, Dương Thạc phát hiện ra một tấm bản đồ sơ lược của Vân Lam Phủ.
- Ân! Hiện tại phương hướng chúng ta phi hành, mặc dù càng ngày càng gần Vân Thu Thành, nhưng cũng là phương hướng rời khỏi Vân Lam Phủ nhanh nhất! Dựa theo tốc độ này mà xét... bảy tháng sau, liền có thể rời khỏi Vân Lam Phủ, đi tới một Phủ kế tiếp!
Nhìn nhìn bản đồ, Dương Thạc xác định một chút phương hướng phi hành của mình.
- Mấy cái giới chỉ này, cũng không có đồ gì quá tốt...
- Hửm? Cái này là Không gian Giới chỉ của Lam Viễn... Trong này... cái trái cây màu u lam này... tựa hồ trong này có ẩn chứa một loại Dung Hợp Áo Nghĩa kết hợp giữa Thủy Chung Áo Nghĩa và Không Gian Áo Nghĩa...
Ở trong Không gian Giới chỉ của Lam Viễn, một quả trái cây nhỏ khiến cho Dương Thạc chú ý.
← Ch. 599 | Ch. 601 → |