← Ch.217 | Ch.219 → |
Lưu Mạt thì bị vuốt của Dương Thạc cắm vào não, cấu thành năm lỗ thủng. Cửu dương chân hỏa đảo qua, đầu Lưu Mạt bị đốt thành tro, chết.
Sau khi biến thân, Cửu Dương chân thân là đẳng cấp võ tôn cao giai, ngay mặt đánh nhau, giết hai gã trung giai võ tôn, một gã sơ giai võ tôn, cực kỳ đơn giản.
Dù sao chênh lệch đẳng cấp khó thể bù lại.
Quan trọng nhất là Cửu Dương chân thân rất giỏi chịu đánh. Không chỉ là bất tử bất diệt, sau khi bị đập nát liền ngưng tụ lại, hơn nữa Cửu Dương chân thân gần như không có điểm yếu. Võ giả bình thường bị đánh gãy cổ họng, đánh nát trái tim, cắt nhỏ não là sẽ mất sức chiến đấu, nhưng Cửu Dương chân thân của Dương Thạc không có điểm yếu đó. Chỉ cần không bị đánh tan nát thành tro thì cùng lắm là hao tổn chút ít, sức chiến đấu như cũ.
Đến đây thì tám cường giả đẳng cấp võ tôn của phủ An Võ Hầu đều ngã xuống, chỉ còn lại một người bản thân bị trọng thương, thực lực chỉ có võ sư đẳng cấp.
Cường giả đẳng cấp võ tôn duy nhất còn sống nhìn chằm chằm Dương Thạc, trầm giọng nói:
- Dương Thạc, không ngờ ngươi hung hãn đến mức này. Tuổi trẻ đã có thực lực võ tôn cao giai. Tiếc rằng hôm nay ngươi giết huynh đệ chúng ta, tương lai cũng sẽ bị người khác giết!
- Đừng nói là công gia, ngươi không đấu nổi với cao thủ Kim Phật Tự!
- Võ tôn cao giai, rất mạnh sao?
- Lần này Kim Phật Tự không chỉ phái đám tép riu đến, còn có một trong bốn hộ pháp dưới trướng mật tông Lạt Ma, A Mục Đạt Vượng đại sư. Thực lực của A Mục Đạt Vượng đại sư đã đến đỉnh võ tôn, lúc này bế quan, sau khi đột phá chính là cảnh giới đẳng cấp đại tông sư.
Cường giả đẳng cấp võ tôn kia cười lạnh lùng:
- A Mục Đạt Vượng đại sư có đại thiên thị địa thính thuật, muốn tìm đến ngươi, giết chết ngươi là rất dễ dàng.
Dương Thạc nhíu mày nói:
- Tạp Phổ La?
- Cho dù Tạp Phổ La vào cảnh giới Kim Phật Tự thì sao? Dám đến chọc ta, cuối cùng sẽ chỉ là tặng cho ta một viên ngũ thải xá lợi.
Cao tăng đẳng cấp đại tông sư sau khi chết đốt xác sẽ để lại ngũ thải xá lợi, còn thất thải xá lợi thì phải đốt xác cao tăng đẳng cấp Võ thánh mới có.
Dương Thạc đã quyết định sớm muộn gì tiêu diệt Kim Phật Tự mật tông, dù A Mục Đạt Vượng đại sư có đến đây cũng phải chết, cuối cùng để lại ngũ thải xá lợi, góp một viên gạch cho tương lai Dương Thạc tu thành đệ tam trọng Cửu Dương chân thân.
- Nể tình ngươi nói cho ta biết tin tức này, ta không giết ngươi.
Nói xong Dương Thạc xoay người đi, không thèm nhìn cường giả đẳng cấp võ tôn cái nào.
Mắt cường giả đẳng cấp võ tôn sáng lên:
- Không giết ta?
- Hắn không giết ta, chờ sau khi trở về tung tin thực lực của hắn...
- Grao grao grao!
Cường giả đẳng cấp võ tôn đang suy nghĩ thì nghe tiếng thú gầm, trước mặt gã có vết rách không gian, một mãnh thú to lớn lao ra táp đứt họng gã. ý cười đọng lại trên mặt cường giả đẳng cấp võ tôn.
Dương Thạc thật sự không xuống tay với cường giả đẳng cấp võ tôn này.
Cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai kia bản thân bị trọng thương, chỉ là đẳng cấp võ sư, hắn không có hứng thú dùng thực lực đẳng cấp võ tôn trung giai giết chết một đẳng cấp võ sư không có năng lực chống lại.
Nhưng thả gã đi là chuyện không thể nào.
Nhổ cỏ phải tận gốc, Dương Thạc hiểu rõ đạo lý này hơn bất cứ ai.
Huống chi đẳng cấp võ tôn sơ giai chưgns kiến thực lực thật sự của Dương Thạc, lộ ra hết con bài chưa lật, để gã thoát không cần nói cũng biết lộ ra vũ khí bí mật, sau này Trấn Quốc Công phủiểu Địch, Dương Tử Mặc đến đối phó Dương Thạc sẽ phái đẳng cấp đại tông sư.
Bởi vậy cường giả đẳng cấp võ tôn poahir chết.
Dương Thạc không ra tay nhưng Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Hắc Hùng thì có thể. Tiểu Hỏa lập tức nhảy ra cắn chết cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai.
- Đưa xác bọn họ...
Dương Thạc liếc xác đám cường giả đẳng cấp võ tôn.
Có một phần bị Dương Thạc đốt cháy, có một vài cái xác không bị đốt.
- Đưa vào sâu trong Yến sơn, chế tạo biểu hiện giả dối, để cho người khác nghĩ rằng bọn họ bị mãnh thú giết chết.
Dương Thạc vung tay thu mấy cái xác vào Thập phương cà sa.
- Tiểu Hỏa, đi!
Dương Thạc kêu Tiểu Hỏa, cũng thu nó vào trong không gian. Dương Thạc vung tay lên, cắt hư không. Giây sau Dương Thạc đã ở vị trí gần trung tâm Yến sơn.
Dương Thạc tùy tiện để xác mấy cường giả đẳng cấp võ tôn ở đây.
Trong Yến sơn có cả bạch văn cùng kỳ đẳng cấp đại tông sư, bình thường có nhiều dị thú, mãnh thú đẳng cấp võ tôn, đẳng cấp đại tông sư không dám xâm nhập Yến sơn. Mấy cường giả đẳng cấp võ tôn này vào Yến sơn, bị mãnh thú dị thú chém giết là chuyện thường.
- Chắc đám cường giả đẳng cấp võ tôn này có báu vật gì giá trị khá cao?
Dương Thạc bỏ xác xuống nhưng không rời đi mà lục lọi thân thể bọn họ. Không có vũ khí, cũng không có thiên tài địa bảo, nhưng có nhiều bình lọ đựng đan dược. Dương Thạc mở ra, đa phần là đan dược trị thương.
- Ủa? Hai viên đan dược này không kém hơn tiểu hồi thiên đan bao nhiêu.
Dương Thạc mở ra một cái bình nhỏ, ngửi thử, hai viên đan dược bên trong bình tỏa mùi hương thơm ngát. Chỉ ngửi Dương Thạc đã thấy tinh thần rung lên, rõ ràng dược hiệu không kém hơn tiểu hồi thiên đan bao nhiêu.
Hai viên đan dược này chính là huyết ngưng đan!
Cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai bị Dương Thạc đánh thương, nội tạng tổn hại, bị thương rất nặng. Một viên huyết ngưng đan giữ mạng, có thể thấy dược hiệu mạnh mẽ của nó.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Vừa lúc bản tôn thân thể của ta đến bây giờ còn không có hoàn toàn hồi phục.
- Ăn hai viên đan dược này là sẽ lành lặn ngay trong vòng hai ngày.
Tẩm bổ, tu bổ thân thể trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng có hiệu suất cực chậm.
Ba, bốn ngày còn chưa tu sửa xong, nhưng trong thân thể Dương Thạc hấp thu được khá nhiều huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng.
- Đợi hoàn toàn trị lành có thể giống như Cửu Dương chân thân biến dị, kích phát huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng là có thể biến thân?
Dương Thạc khá mong chờ.
Ăn hai viên đan dược tăng nhanh tốc độ hồi phục, chỉ mất hai ngày sau.
- Huyết Phi, ra đây, mổ bể mấy bình dược này, ăn hết thứ bên trong luôn.
Dương Thạc ném mớ chai lọ xuống đất, kêu Huyết Phi ra.
Làm như vậy là vì tạo thành một hiện trường giả, đám đẳng cấp võ tôn bị mãnh thú ăn.
Có chút dị thú mãnh thú trí tuệ không kém hơn nhân loại, giét chết võ giả lục tìm ra thứ hữu dụng cho mình.
Như là đan dược linh tinh, cũng sẽ đánh vỡ dược bình ăn đan dược bên trong.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mỏ nhọn của Huyết Phi liên tục mổ, các dược bình bị đánh nát hết, nuốt đan dược vào trong.
Làm xong mọi thứ, Dương Thạc thu Huyết Phi quay vào không gian Thập phương cà sa, khống chế Cửu Dương chân thân chui vào thân thể mình.
- Ui!
Thân thể Dương Thạc lập tức cảm giác các góc cơ thể phát ra hơi đau nhức.
Mới bị mấy cường giả đẳng cấp võ tôn oanh giết, tuy rằng thân thể, gân cốt bị bẻ gãy, nội tạng tổn hại, cảm giác đau đớn không quá mãnh liệt. Hiện tại bắt đầu khôi phục, hơn nữa hồi phục một nửa mới thấy đau nhức. Nhưng nhìn từ mặt nào đó không cảm giác đau mới là nguy hiểm nhất. f
← Ch. 217 | Ch. 219 → |