Vay nóng Homecredit

Truyện:Yêu Giả Vi Vương - Chương 0409

Yêu Giả Vi Vương
Trọn bộ 1207 chương
Chương 0409: Biến Mất Khỏi Thế Gian
0.00
(0 votes)


Chương (1-1207)

Siêu sale Shopee


Hà trưởng lão hạ lệnh. Bảy tên cường giả Nhân Hoàng Cảnh do hắn dẫn đến không dám lười biếng, lập tức lần lượt dẫn theo mấy chục người bay về phía biển Thần Hồn. Mặc dù tốc độ của Tiêu Lãng không tệ, nhưng hắn dẫn theo bốn người thực lực thấp như vậy, có thể trốn ở đâu trong biển Thần được? Nếu như có nhiều cường giả tản ra tạo thành một tấm lưới lớn, hắn có thể chạy thoát sao?

- Hắc Phí, ngươi cùng Kỳ nhi chờ ở đây. Nếu như Kỳ nhi tỉnh lại, lập tức báo tin cho ta. Ngươi... đưa bản tọa đi tới lăng mộ trong lòng đất kia!

Hà trưởng lão không đi bắt Tiêu Lãng, mà ra lệnh cho Hắc Phí ôm Kỳ tiểu thư, lại lạnh lùng nhìn về phía tên hộ vệ còn lại nói.

Tên hộ vệ mặc chiến giáp lập tức gật đầu như gà mổ thóc, bay lên không trung phóng về phía bắc. Hà trưởng lão lập tức đuổi theo. Trong mắt Hắc Phí đằng đằng sát khí nhìn về phía biển Thần Hồn một cái, tiếp đó trầm mặc ôm Kỳ tiểu thư đi vào trong Thần Hồn Các.

Cường giả Chiến Hoàng đều có thể bay. Mấy trăm người chia làm bảy đội, tản ra thành hình quạt bay về phía biển Thần Hồn. Tốc độ của bảy người được Hà trưởng lão dẫn tới giống như tia chớp, khi tới gần bờ biển liền bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm ở khu vực gần đó!

Rầm, rầm!

Vô số cường giả Chiến Hoàng thi nhau phóng vào trong biển Thần Hồn. Bọn họ biết nhiệm vụ của bọn họ chính là tìm được Tiêu Lãng. Nếu như tìm được Tiêu Lãng, những ngày tháng tới còn dễ trôi qua. Nếu như không tìm được, sợ là bảy người này sẽ bắt bọn họ để trút hận? Cho nên bọn họ không dám thư giãn, chuẩn bị một đường tìm kiếm.

- Ngu xuẩn!

Trong bảy cường giả Nhân Hoàng lại có mấy người quát lớn, chấn động đến mức linh hồn những Chiến Hoàng tiến vào trong biển Thần Hồn run rẩy, lập tức bay lên.

Một cường giả Nhân Hoàng quát lạnh:

- Tiêu Lãng đã trốn thoát ba canh giờ. Cho dù có đi chậm cũng phải được mấy trăm dặm. Các ngươi tìm kiếm ở xung quanh đây làm gì? Tất cả lấy tốc độ bay nhanh nhất, toàn lực tìm kiếm cho ta. Ai dám can đảm làm qua loa, bản tọa sẽ xé xác các ngươi làm mồi cho hải thú!

Những Chiến Hoàng này lập tức cười làm lành, trên mặt đều lộ vẻ xấu hổ.

Đúng vậy... thời gian đã lâu như vậy, cho dù tốc độ của Tiêu Lãng có chậm đi nữa, hẳn cũng chạy được mấy trăm dặm chứ?

Lập tức bảy đội lấy tốc độ nhanh nhất đuổi vào sâu trong biển Thần Hồn. Cứ hai người cách nhau mấy ngàn mét, một đường lục soát.

-Thôi. Tất cả xuống biển, lục soát xung quanh. Nếu như phát hiện Tiêu Lãng lập tức bóp nát ngọc phù này. Lục soát vạn dặm phía trước. Qua vạn dặm nữa chính là khu vực biển sâu. Lấy thực lực của Tiêu Lãng mang theo mấy người tuyệt đối phải chết. Cho nên hắn chỉ có thể đi ở trong hải vực vạn dặm này. Người phát hiện Tiêu Lãng sẽ có thưởng. Người nào dám trợ giúp Tiêu Lãng, hoặc là làm việc trễ nải, một khi phát hiện xử trảm toàn gia!

Chạy ngàn dặm, bảy tên cường giả gần như đều ngừng lại, cho mỗi võ giả đại lục Thần Hồn một cái ngọc phù. Trước tiên bọn họ phóng vào trong biển, lấy tốc độ khủng khiếp lục soát phía dưới biển.

Mấy trăm người không dám khinh thường, tất cả đều nghiêm túc xuống biển. Chiến giáp huyền khí vờn quanh, hút đủ không khí lao đầu xuống đáy biển, cẩn thận lục soát.

Thân thể cường giả Chiến Hoàng đều rất mạnh. Thêm vào đó, bọn họ còn có chiến giáp huyền khí, mỗi lần đều có thể đi lại phía dưới đáy biển một canh giờ. Hơn nữa bọn họ đều có thể phóng ra huyền khí, khiến tốc độ bơi trong nước tăng nhanh. Một canh giờ đủ để bọn họ tra xét được phạm vi rất xa.

Chỉ có điều mọi người không dám tiềm hành xuống quá xa. Một là hải thú ở càng sâu lại càng mạnh. Hai là bọn họ sợ bị nghẹt thở mà chết.

Nhiều cường giả như vậy khiến hải vực vạn dặm dưới biển Thần Hồn nhất thời trở nên náo nhiệt. Vô số hải thú bị giết chết. Vô số hang đá, thạch phong bị phá huỷ. Vô số thi thể hải thú cấp thấp trôi nổi.

Chỉ có điều, suốt một ngày trôi qua, vẫn không có người nào phát hiện ra tung tích của mấy người Tiêu Lãng. Tiêu Lãng giống như đã biến mất khỏi thế gian!

Bảy cường giả Nhân Hoàng Cảnh cuống lên, sai mấy trăm người tiếp tục từ từ tìm kiếm, bảy người lấy tốc độ nhanh nhất tra xét sâu trong biển.

Tốc độ của cường giả Nhân Hoàng Cảnh nhanh tới mức nào? Chớp mắt chính là mấy trăm dặm!

Mấy người thậm chí xuống dưới biển sâu tới mấy trăm ngàn mét, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Thậm chí một chút đầu mối cũng không tìm thấy được.

Ngày thứ hai!

Phạm vi bảy người tra xét đã xuống ba mươi ngàn dặm dưới biển Thần Hồn, tốc độ cũng là nhanh nhất. Bọn họ liên tục tra xét.

Sau khi xuống sâu vạn dặm dưới đáy biển Thần Hồn, bảy người gặp được một vài hải thú đã một trăm ngàn năm tuổi trở lên.

Thực lực của động vật một trăm ngàn năm tuổi đã đạt đến Chiến Thánh cảnh. Chỉ có điều ở trong mắt mấy người bọn họ thật ra chỉ giống như một đám cá nhỏ dễ dàng có thể giết chết.

Chờ sau khi mấy người thâm nhập vào hải vực ba mươi ngàn dặm, gặp phải hải thú năm trăm ngàn năm đ, mấy người bị giết chết, bọn họ bắt đầu lùi lại.

Hải vực này thường xuyên có thể gặp được các hải thú một trăm ngàn năm, hai trăm ngàn năm tuổi. Tiêu Lãng chỉ có chút thực lực như vậy, nếu dám vào nơi này tuyệt đối chính là tìm cái chết.

Mấy người lùi lại tiếp tục lục soát. Trong thời gian mấy ngày, bọn họ gần như đã lật tung hải vục mấy chục ngàn dặm, vẫn không thu hoạch được gì.

- Thật kỳ lạ!

Năm ngày trôi qua, bảy tên cường giả Nhân Hoàng Cảnh buồn bực. Ngay cả mấy trăm người đại lục Thần Hồn cũng hết sức chấn động.

Tuy rằng thực lực Tiêu Lãng mạnh, vấn đề là hắn mang theo bốn người. Thực lực của Liễu Nhã và Thiện Lão có thể bỏ qua không tính đến. Chẳng lẽ bọn họ có thể phi thiên?

- Tìm. Tiếp tục tìm! Lật tung tất cả hải vực xung quanh.

Một cường giả Nhân Hoàng Cảnh bắt đầu rống lên. Hắn lao đầu vào trong biển sâu. Đám võ giả đại lục Thần Hồn cũng bất đắc dĩ phóng xuống biển theo, tiếp tục lục soát lung tung không có mục đích.

Tiêu Lãng tất nhiên không có phi thiên. Hắn cũng không bay lên được!

Hắn và bốn người Tiêu Thanh Y trốn ở một nơi rất an toàn – trong bụng của con thú lưỡi dài vảy giáp. Hơn nữa sau khi hắn dẫn người tiến vào trong bụng con thú lưỡi dài vảy giáp, hắn không để Thảo Đằng khống chế hải thú bơi sâu xuống biển, trái lại còn nhanh chóng bơi về phía đại lục Thần Hồn.

Chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất!

Bảy cường giả Nhân Hoàng Cảnh kia không ngờ được hắn có gan lớn như vậy. Ban đầu, thời điểm những Chiến Hoàng muốn tìm kiếm ở gần bờ biển, khu vực Tiêu Lãng đang trốn gần như không xa mọi người cho lắm. Chỉ có điều bởi bảy cường giả Nhân Hoàng Cảnh có tư tưởng chia khu, thành công khiến bọn họ cách xa đám người Tiêu Lãng.

Chờ khi sắp tới bờ biển, Tiêu Lãng bắt đầu khống chế thú lưỡi dài vảy giáp đi dọc theo ven biển, một đường bơi về phía nam.

Thời điểm những cường giả kia vẫn còn đang lùng bắt trong hải vực vạn dặm, Tiêu Lãng đã đến hải vực phía năm đại lục Thần Hồn. Tốc độ của con thú lưỡi dài vảy giáp tương đối nhanh. Đến hải vực phía nam, Tiêu Lãng tiếp tục khống chế hải thú bơi về phía đông. Hai bên cách nhau chí ít mấy trăm ngàn dặm hải vực. Bhững cường giả kia làm sao có thể tìm được bọn họ?

Cường giả của gia tộc Hắc Lân không thể nào lùng bắt hắn trong mấy tháng một năm. Chỉ cần ẩn nấp một khoảng thời gian, đến lúc đó biển Thần Hồn không còn người lùng bắt, bọn họ sẽ suy nghĩ biện pháp vượt qua biển Thần Hồn là được rồi.

Trong bụng con thú lưỡi dài vảy giáp, năm người ngồi yên ổn ở bên trong. Tuy rằng bên trong có mùi khó ngửi một chút, chỉ có điều chí ít không thiếu dưỡng không có nguy hiểm. Trong Tu Di Giới của Tiêu Lãng có đủ lương khô và nước sạch. Thật ra năm người vô cùng an nhàn.

Trải qua bảy, tám ngày tiềm hành, sau khi biết được giờ phút này đã đến hải vực phía đông nam đại lục Thần Hồn, đám người Tiêu Thanh Y hoàn toàn an tâm. Lâu như vậy, nhiều kẻ địch như vậy vẫn không tìm thấy các nàng, chắc hẳn đã tạm thời an toàn.

Biện pháp của Tiêu Lãng quả nhiên hữu dụng. Chỉ có điều giờ phút này mấy người bọn họ vẫn không biết Tiêu Lãng làm sao khống chế được hải thú. Bất kỳ lúc nào Tiêu Lãng cũng đều tra xét tình hình bên ngoài. Mấy người bọn họ cũng không tiện hỏi nhiều.

- Ừm, phía trước lại có hải đảo nhỏ?

Lại tiềm hành bảy, tám ngày nữa, mọi người đã tới phía đông đại lục Thần Hồn. Tiêu Lãng Thảo Đằng luôn ở bên ngoài tra xét, dễ dàng phát hiện ra một hải đảo.

Hắn trầm ngâm một lát, tính toán kẻ địch cho dù lục soát cũng sẽ không lục soát đến phía này. Mấy người ở mãi trong bụng hải thú như vậy cũng không phải là biện pháp tốt. Hắn quyết định đưa mấy người tới bên trong hải đảo. Thật ra ở gần đó cũng có thể thường xuyên gặp được thú lưỡi dài vảy giáp. Nếu muốn rời đi cũng hết sức dễ dàng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1207)