← Ch.0503 | Ch.0505 → |
- Thảo Đằng, Thảo Đằng, không thể giết người này!
Trong lòng Tiêu Lãng không ngừng hò hét. Hắn cũng không quan tâm Thảo Đằng có thể nghe được hay không. Hắn và hộ vệ Nhân Hoàng cảnh cách Trầm công tử không quá xa. Vấn đề là Trầm công tử này quá ngu ngốc, vừa gặp phải nguy hiểm liền bó tay bó chân, trực tiếp ngồi chờ chết. Vòng bảo hộ huyền lực của hắn đã bị ăn mòn, mắt thấy một giây sau sẽ hóa thành một bộ hài cốt!
- Thiếu tộc trưởng!
Hộ vệ Nhân Hoàng nhị trọng này cũng bị dọa, tốc độ tăng vọt đến cực hạn. Rất nhanh hắn đã tới gần Trầm công tử. Vấn đề là Thảo Đằng quấn quanh Trầm công tử. Hắn cũng không biết phải làm sao để giải cứu ra được? Nếu như công kích Thảo Đằng sợ là Trầm công tử cũng bị đánh chết chúng.
- Xì xì!
Thảo Đằng bắt đầu nhanh chóng cắn nuốt. Trầm công tử ở giữa không trung không ngừng hét thảm. Theo mắt thường có thể nhìn thấy được lớp da đang nhanh chóng biến mất, lộ ra máu thịt ở bên trong.
- Dừng! Thảo Đằng, dừng lại, mau dừng lại!
Giờ phút này Tiêu Lãng bay đến trong không trung. Khoảng cách giữa hắn và Thảo Đằng còn gần nghìn mét. Trong lòng hắn giống như có lửa thiêu đốt. Nếu như Trầm công tử này chết, sợ là hôm nay bọn họ nhất định phải chôn xương tại thành này.
Từ nơi sâu xa, Thảo Đằng dường như nghe được tiếng hò hét không thành tiếng của Tiêu Lãng. Trong một khắc, nó lại dừng lại. Sau đó... nó hóa thành hư ảnh chui vào bên trong thân thể Trầm công tử. Mà thân thể Trầm công tử cũng rơi xuống phía dưới. Hắn không tiếp tục kêu thảm thiết nữa, trái lại ánh mắt thất thần, máy móc rống lớn:
- Mọi người dừng lại!
- Thiếu tộc trưởng!
Võ giả Nhân Hoàng nhị trọng lập tức bay qua, muốn đỡ Trầm công tử đứng lên. Nhưng không ai ngờ được Trầm công tử kia lại đột nhiên quát lớn:
- Dừng lại, nếu tiếp tục lại gần, ta giết thiếu tộc trưởng nhà ngươi!
Thân thể hộ vệ Nhân Hoàng nhị trọng lập tức run lên, trong mắt trở nên khẩn trương. Bởi vì giọng điệu này hoàn toàn không phải là giọng điệu của Trầm công tử. Cùng lúc đó Tiêu Lãng cũng mừng như điên. Bởi vì hắn nhận được một truyền âm:
- Chủ nhân, ta khống chế người này!
Truyền âm là Thảo Đằng. Thảo Đằng lại có thể khống chế linh hồn thiếu tộc trưởng kia?
Tuy rằng Tiêu Lãng vô cùng kinh ngạc, Thảo Đằng làm sao sẽ nắm giữ linh trí cao như thế, thần thông quỷ dị như vậy? Nhưng hắn biết ngày hôm nay rốt cuộc có thể tạm thời an toàn.
Hắn nhanh chóng vọt về phía Trầm công tử, đồng thời quát lớn:
- Tất cả ngừng tay, thiếu tộc trưởng các ngươi đã bị ta khống chế. Ai dám động thủ lần nữa, ta sẽ khiến thiếu tộc trưởng các ngươi phải chon cùng chúng ta!
Trầm công tử kia cũng rất phối hợp, không để ý máu me trên người lại bay về phía Tiêu Lãng. Vô số người trợn mắt há hốc mồm nhìn Trầm công tử dễ dàng bị Tiêu Lãng nắm ở trong tay.
Ầm!
Phá Thục trên quảng trường phía xa vừa vặn bị hai cường giả Nhân Hoàng đánh bay ra ngoài. Nửa thân thể hắn cũng lõm xuống, đứng lên rất khó khăn. Hiển nhiên hắn đã mất đi lực chiến đấu.
Nhưng trên mặt hai cường giả Nhân Hoàng này hoàn toàn không vui mừng. Bọn họ ngạc nhiên nhìn về phía này. Khi bọn họ nhìn thấy thiếu tộc trưởng của bọn họ bị Tiêu Lãng bắt, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệc. Cả hai không tiếp tục để ý tới Phá Thục nữa, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía bên này.
Bốn võ giả Nhân Hoàng vẫn đang đuổi giết Phá Hài giữa không trung cũng dừng lại, tức giận mắng vài tiếng sau đó bay về phía bên này. Mắt thấy tất cả tập trung về phía Tiêu Lãng. Nếu như ánh mắt có thể giết người, sợ là giờ phút này Tiêu Lãng đã chết mấy trăm lần.
Thiếu tộc trưởng Trầm gia rất ngu ngốc. Thậm chí bọn họ đều có chút căm ghét. Không chỉ có thực lực phẩm chất thấp hành vi cũng kém. Cưới một nữ tử Âu Dương gia nhưng không đề ép được nàng, để ngang nhiên ra bên ngoài quan hệ bất chính với nam tử khác. Danh dự Trầm gia đã bị bôi xấu.
Mặc dù như thế, hắn vẫn là thiếu tộc trưởng Trầm gia. Bởi vì tộc trưởng Trầm gia chỉ có một người con trai độc nhất. Tộc trưởng Trầm gia là một cường giả Thiên Đế, nắm quyền uy tuyệt đối tại Trầm gia. Hắn muốn lập phế vật này làm thiếu tộc trưởng, ai dám phản đối?
Cục diện hôm nay ở trong mắt mấy vị cường giả Nhân Hoàng, vốn là có thể khống chế tuyệt đối. Phá Thục mạnh nhất bị hai cường giả Nhân Hoàng mạnh nhất quấn lấy. Còn lại bốn cường giả Nhân Hoàng Cảnh đuổi theo Phá Hài cũng là thực lực Nhân Hoàng. Còn Tiêu Lãng bọn họ căn bản không để vào mắt. Một võ giả Chư Vương Cảnh, có thể gây ra sóng gió gì?
Hiện tại vấn đề lại xuất hiện ở trên người võ giả Chư Vương cảnh này. Hắn lại có thể ở dưới sự bảo vệ của hơn một ngàn hộ vệ Chư Vương đỉnh phong và một hộ vệ Nhân Hoàng nhị trọng, bắt được thiếu tộc trưởng của bọn họ?
Cho dù thiếu tộc trưởng này có ngu ngốc hơn nữa, cũng là thiếu tộc trưởng, là con trai duy nhất của tộc trưởng bọn họ!
Không người dám động!
Mấy cường giả Nhân Hoàng bay tới, bao vây xung quanh Tiêu Lãng, cũng không dám tới gần, cũng không dám có bất kỳ hành động nào.
Chờ sau khi một cường giả Nhân Hoàng vừa giao chiến với Phá Thục bay đến, hắn liền một cái tát đánh bay tên hộ vệ Nhân Hoàng nhị trọng được giao nhiệm vụ bảo vệ Trầm công tử. Lúc này hắn mới tỏ ra tàn bạo nhìn về phía Tiêu Lãng quát:
- Thả hắn ra, ta bảo đảm ngươi không chết. Thế nào?
- Phá Hài, đưa theo Phá Thục lại đây!
Trên mặt trên người Tiêu Lãng đều là máu, dáng vẻ cực kỳ thê thảm. Hắn không nhìn cường giả Nhân Hoàng này, và nhìn về phía Phá Hài ngoài xa kêu lớn.
- Huynh đệ tốt, làm rất hay, ha ha ha!
Phá Hài cười dài một tiếng, thuyền Thiên Cơ hóa thành một lưu quang bay tới, kéo Phá Thục đang nằm gục trên mặt đất không nhúc nhích được lên thuyền Thiên Cơ, sau đó bay về phía bên này.
Vèo!
Tiêu Lãng nắm lấy Trầm công tử lập tức phóng lên trời. Mấy võ giả Nhân Hoàng vội vàng chạy tới muốn ngăn cản. Mắt Tiêu Lãng lạnh như băng trừng một cái, Liệt Thần Thủ màu ánh kim chộp vào trên cổ Trầm công tử kéo xuống tại ra vài vết máu, tức giận gào thét lên:
- Nhường đường không? Hay là muốn thiếu tộc trưởng nhà ngươi chết!
Mấy cường giả Nhân Hoàng nhìn vẻ mặt dữ tợn của Tiêu Lãng, trong lòng sợ hãi, tự động lui qua một bên.
Tiêu Lãng mang theo thân thể Trầm công tử lóe lên, nhảy lên chiến xa của Phá Hài. Lúc này hắn mới quay đầu về phía những võ giả Nhân Hoàng nói:
- Mở vòng bảo hộ trong thành ra. Chỉ cần chúng ta ra khỏi Âu Dương phủ, lập tức phóng thích thiếu tộc trưởng nhà các ngươi. Bằng không các ngươi hiện tại có thể công kích, cho thiếu tộc trưởng các ngươi chôn cùng với chúng ta!
Vù!
Vòng bảo hộ lập tức đóng lại. Không một người nào dám mạo hiểm đánh cược, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiến xa của Phá Hài phá không rời đi.
- Lập tức bẩm báo tộc trưởng!
Sáu võ giả Nhân Hoàng cảnh phá không rời đi theo sát chiến xa. Trước khi đi một tên quay đầu lại truyền âm một tiếng. Truyền tống trận lập tức sáng lên. Hộ vệ Nhân Hoàng thiếp thân của Trầm công tử truyền tống trở về Hồng Đế Thành.
Ba người Tiêu Lãng và sáu cường giả Nhân Hoàng đã đi xa, trong thành nhỏ lại sôi sùng sục. Rất nhanh trong Hồng Đế Thành cũng sôi sùng sục.
Trầm gia là đại gia tộc đệ nhị của Hồng Đế Thành, bởi vì gia tộc bọn họ có một Thiên Đế. Chính bởi vì Thiên Đế này, Trầm công tử mới có thể cưới được nữ tử phó thành chủ. Giờ phút này tên Thiên Đế này nổi cơn thịnh nộ!
Cường giả Thiên Đế đó là võ giả đỉnh phong tại Thiên Châu. Nếu như không phải dựa vào gia tộc Âu Dương, tùy tiện đi tới phủ vực nào cũng có thể dễ dàng đánh hạ một phủ, hùng bá một phương. Xưa nay Thiên Đế giận dữ, nhất định sẽ khiến máu chảy ngàn vạn dặm.
Tất cả cường giả Nhân Hoàng Trầm gia được xuất động. Vô số cường giả Nhân Hoàng của các gia tộc Hồng Đế Thành xuất động. Gia chủ Âu Dương gia Âu Dương Phong đưa ra một mệnh lệnh, mấy trăm cường giả Nhân Hoàng trong phủ thành chủ nhất thời bay lên trời cao. Trong Hồng Đế Thành còn không ngừng có võ giả truyền tống tới tiểu thành kia.
Toàn bộ Âu Dương phủ đều chấn động. Âu Dương phủ vô cùng lớn, phải lớn gấp mười Phá Thiên phủ. Cường giả trong toàn bộ phủ vực nhiều đếm không hết. Giờ phút này vô số cường giả đều lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống tới tiểu thành kia, sau đó lập tức đuổi theo hướng ba người Tiêu Lãng vừa rời đi.
Chỉ nửa canh giờ sau, ít nhất có mấy chục vạn võ giả từ bốn phương tám hướng hướng tập trung lao về phía đám người Tiêu Lãng thoát đi.
Ít nhất phải có gần nghìn cường giả Nhân Hoàng, và một cường giả Thiên Đế tạo thành tấm lưới lớn, vây bắt ba người Tiêu Lãng Phá Hài.
Chuyện dường như trở lên hơi lớn rồi!
← Ch. 0503 | Ch. 0505 → |