← Ch.0667 | Ch.0669 → |
Tại lữ quán lớn nhất của Tuyết Liên đảo, trong gian phòng tầng cao nhất sang trọng nhất, Tiêu Lãng và Âu Dương Lãnh Yên ngồi hồi lâu trên đài, nhìn về phía ánh trăng mông lung, nhìn gió tuyết đầy trời uống rượu, tháng ngày trôi qua thực sự.
Lữ quán là đảo chủ Tuyết Liên đảo sắp xếp. Tất cả đều miễn phí, rượu ngàn năm là hắn đưa. Hơn nữa giờ phút này đảo chủ kia vẫn ở dưới lầu, chờ Tiêu Lãng tiếp kiến.
Địa thế mạnh hơn người, nhưng Tiêu Lãng biến con trai hắn thành phế nhân, hắn lại không thể không cúi đầu. Đúng như Tiêu Lãng từng nói, công tử Ma Tiêu nhìn thấy hắn rắm cũng không dám thả một cái, hắn chỉ là một chi thứ của Ma gia tất nhiên giận cũng không dám nói gì. Hơn nữa việc này vẫn là do con trai hắn gây ra. Lần đầu tiên Tiêu Lãng không động thủ xem như đã khách khí.
Tuyết Liên đảo là hòn đảo lớn khá nổi tiếng tại biển Băng Tuyết. Nhưng người mạnh nhất trên đảo chỉ là Nhân Hoàng đỉnh phong. Cho dù có năm, sáu người, nhưng hắn biết rõ sức chiến đấu của Tiêu Lãng. Cho dù Tiêu Lãng đồ đảo cũng dễ dàng.
Ác danh của Tiêu Lãng nổi tiếng tại Thiên Châu, từng đồ thành ở thành Hắc Thạch và Hắc Dạ Thành....
Tiêu Lãng là một sát tinh, đièu này không thể nghi ngờ. Hắn có Mê Thần Cung bảo vệ. Chỉ có hắn dám giết người lại không người nào dám giết hắn. Hắn và Ma gia còn có ân oán.
Nếu như Tiêu Lãng bởi vì việc này, càng căm hận đối với Ma gia, đến lúc đó đi Ma Đế phủ gây sự, sợ là Ma Đế sẽ bóp chết hắn. Cho nên đảo chủ này rất gấp bách, muốn khiến Tiêu Lãng nguôi giận. Chỉ có điều Tiêu Lãng không gặp hắn, hắn cũng không có cách.
Tiêu Lãng không thiếu huyền thạch. Hắn lại không có nhiều huyền thạch. Đưa lên mấy trăm vạn huyền thạch sợ là Tiêu Lãng ném cũng ném không bõ? Đảo chủ Tuyết Liên đảo đã vô cùng cấp bách.
- Đúng rồi!
Đột nhiên, đảo chủ này nhớ tới một chuyện, quát lớn:
- Người đâu, truyền tin tức cho Tiêu phủ chủ, nói gần đây ta phát hiện ra một con xích thú trăm vạn năm!
Thị nữ của lữ quán mở trừng trừng hai mắt có chút không rõ. Trong biển Băng Tuyết có rất nhiều hải thú trăm vạn năm. Chỉ bằng tin tức này Tiêu Lãng sẽ gặp hắn sao? Chỉ có điều thị nữ này không dám trái lại ý của đảo chủ, lập tức đi tới bẩm báo.
- Xích thú? Là loại thú gì vậy?
Sau khi Tiêu Lãng nghe thị nữ bẩm báo xong, cảm thấy không hiểu, phất phất tay đang chuẩn bị bảo đảo chủ kia cút đi. Hải thú trăm vạn năm vô cùng cường đại, ở trong biển càng hung tàn hơn. Nhưng hắn không có hứng thú đi săn bắt hải thú.
- Chờ một chút!
Không ngờ ánh mắt Âu Dương Lãnh Yên lại đột nhiên sáng lên nói:
- Gọi đảo chủ các ngươi lên đây. Ngươi nói cho hắn biết, nếu như dám nói dối, hắn tự biết sẽ có hậu quả thế nào!
- Hải thú này rất đặc biệt sao?
Tiêu Lãng hơi kinh ngạc.
Âu Dương Lãnh Yên cười nhạt một tiếng, lấy tấm lụa mỏng che mặt nói:
- Thực sự rất đặc biệt cũng trân quý khác thường. Đặc biệt là đối với người tu luyện chiến kỹ Thiên Ma!
Tinh thần Tiêu Lãng chấn động, nói:
- Ừm? Nói tường tận đi!
- Sở dĩ chiến kỹ Thiên Ma khó tu luyện, không phải bởi vì thiên đạo, cũng không phải vì huyền thạch, mà bởi vì tâm ma!
Âu Dương Lãnh Yên chân thành nói:
- Nói vậy ngươi cũng cảm ngộ sâu sắc được tâm ma nguy hiểm tới mức nào. Ba lần tâm ma chiến kỹ Thiên Ma phía trước đều giống nhau. Ba tầng tâm ma phía sau càng kinh khủng hơn. Nếu muốn vượt qua tâm ma, vậy nhất định phải có linh hồn cường đại. Mà linh hồn ngoại trừ người của Mê Thần Cung ra, rất ít người hiểu được phải tu luyện thế nào. Tất cả đều để linh hồn chậm rãi trở nên mạnh mẽ theo cách tự nhiên. Cho nên huyền thạch Thiên Giai mới có thể trân quý như vậy. Cho nên loại linh dược linh hồn có tiền cũng không thể mua được. Mà nội đan của xích thú... Chính là một trong mười vật đại bổ linh hồn đứng đầu Thiên Châu!
- Đồ tốt!
Mắt Tiêu Lãng nhất thời sáng như sao. Bây giờ hắn lo lắng nhất chính là tâm ma. Không tu luyện thiên đạo vô tình, nhưng nhất định phải luyện chiến kỹ Thiên Ma. Bởi vì thân thể trở nên mạnh mẽ, Liệt Thần Thủ cũng sẽ trở nên mạnh mẽ! Hắn có lòng tin khi đạt được Nhân Hoàng đỉnh phong, dựa vào Liệt Thần Thủ có thể thuấn sát Thiên Đế!
Đảo chủ Tuyết Liên đảo rất nhanh đã lên tới nơi. Vẻ mặt hắn lộ ra nụ cười làm lành ân cần. Tiêu Lãng không nói chuyện. Trái lại Âu Dương Lãnh Yên mở miệng hỏi:
- Xích thú ở đâu? Phát hiện lúc nào?
Đảo chủ Tuyết Liên đảo có chút kinh ngạc. Bởi vì giọng điệu của Âu Dương Lãnh Yên hoàn toàn không giống như nữ nhân của Tiêu Lãng, trái lại giống như một quân vương cao cao tại thượng, tràn đầy khí tức của người thượng vị.
Hắn không dám suy nghĩ nhiều lập tức cười nói:
- Trong huyệt động dưới một hoang đảo cách Tuyết Liên Đảo về phía tây nam một trăm ngàn dặm. Mười ngày trước một đám võ giả truy sát hải ly vừa vặn phát hiện ra, cuối cùng bị xích thú giết chết hơn nửa. Chỉ có mấy ngừoi may mắn trốn ra, đã được người của ta cứu. Hai vị đại nhân, việc này... Ta còn chưa báo lên, cũng chưa từng nói với bất kỳ cường giả nào!
- Được, rất tốt!
Âu Dương Lãnh Yên rất hài lòng gật đầu nói:
- Ngươi đi xuống đi. Ngày mai sai người dẫn đường cho chúng ta. Việc này thành, chuyện ngày hôm nay chúng ta xem như chưa từng xảy ra!
- Đa tạ đại nhân, đa tạ Tiêu phủ chủ!
Đảo chủ Tuyết Liên đảo cúi người hành lễ, trên mặt đầy cảm kích lui xuống.
Tiêu Lãng vẫn không nói gì. Chờ sau khi người này lui ra, lúc này hắn mới nghi hoặc nói:
- Lãnh Yên, việc này vô căn cứ. Con trai của người này bị ta phế bỏ. Giờ phút này hắn còn muốn dâng tin tức quan trọng như vậy? Còn mang bộ dạng cảm ơn đại ân đại đức? Chẳng lẽ là một cạm bẫy?
Âu Dương Lãnh Yên gỡ tấm lụa mỏng xuống, lộ ra khuôn mặt lả lơi quyến rũ của nàng, cười nhạt một tiếng nói:
- Đứa con trai kia của hắn chính là một kẻ giá áo túi cơm, phế hay không phế có gì khác nhau? Tin tức hẳn là thật. Ngươi có thể không biết, lực ảnh hưởng của ngươi bây giờ ở Thiên Châu thế nào? Đặc biệt là ở trong mắt võ giả cấp thấp có uy hiếp lớn hơn nhiều so với Thiên Đế. Thiên Đế sẽ kiêng kỵ Ma Đế, nhưng ngươi lại không cần kiêng kỵ. Hơn nữa xích thú rất cường đại. Hắn không biết thực lực của ta, mà với thực lực của ngươi đi giết chết, rất có thể sẽ chết. Đây cũng là một lần đạt được nhiều chuyện!
- Ồ! Xích thú kia rất cường đại so? Không sử dụng Vô Tình Kiếm có thể bắt được nó không?
Sắc mặt Tiêu Lãng trở nên ngưng trọng. Hắn thật lòng không muốn động tới Vô Tình Kiếm. Nếu như nhất định phải động tới, hắn tình nguyện không đi giết.
Trong mắt Âu Dương Lãnh Yên xuất hiện một chút ngạo nghễ, cười nhạt nói:
- Đi xem rồi nói sau. Vô Tình Kiếm không thể động. Nếu thực sự không được, chúng ta không giết là được!
Tiêu Lãng gật đầu. Bay vượt qua hư không thật sự là thần thông chạy thoát thân chí cao. Nghĩ đến bay vượt qua hư không ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên. Hắn nghĩ tới cấm địa Cổ Thần kia. Nếu như ở trong đó cũng có thể bay vượt qua hư không, vậy không phải mức độ nguy hiểm ở bên trong sẽ giảm xuống sao? Hắn vội vàng quay đầu hỏi:
- Lãnh Yên, nàng đã từng nghe nói về cấm địa Cổ Thần chưa?
- Ừm?
Âu Dương Lãnh Yên kinh ngạc, đôi mắt đẹp sáng lấp lánh cực kỳ tò mò hỏi:
-Ngươi lại biết cấm địa Cổ Thần? A... Ngươi hẳn là biết được từ chỗ của Mê Thần Cung đi!
Âu Dương Lãnh Yên chưa bao giờ hỏi qua Tiêu Lãng đến Bắc Minh làm gì. Chỉ có điều nàng mơ hồ có thể đoán được hắn nhất định là đi Mê Thần Cung. Tiêu Lãng không nói nàng cũng không tiện hỏi. Dù sao điều này cũng liên quan đến Mê Thần Cung.
Tiêu Lãng gật đầu, nhưng không giải thích nhiều, trái lại tiếp tục hỏi:
- Lãnh Yên, cấm địa Cổ Thần rốt cuộc là nơi thế nào, nàng biết không?
- Cụ thể ta cũng không rõ lắm!
Âu Dương Lãnh Yên lắc đầu. Suy nghĩ một chút, nàng giải thích:
- Những năm trước đây ta nghe phụ thân từng nói một chút, cũng đã xem qua một vài sách cổ. Có người nói cấm địa Cổ Thần là... nghĩa địa của Cổ thần, bên trong có vô số thi thể Cổ thần, hết sức nguy hiểm, có vô số cấm chế. Thiên Đế Chí Tôn hoàn toàn không vào được. Mà Thiên Đế... đi vào tuyệt đối sẽ chết! Cho nên không ai dám tiến vào chỗ đó. Đương nhiên cũng không ai biết nó ở đâu. Có lẽ Mê Thần Cung và Diệt Hồn Điện biết lối vào!
- Ách...
Sắc mặt Tiêu Lãng trầm xuống, lại hỏi:
- Bên trong có thể bay vượt qua hư không không?
- Tuyệt đối không thể!
Âu Dương Lãnh Yên lắc đầu khẳng định nói:
- Cấm chế bên trong cường đại như vậy, đừng nói ở trong đó, sợ là ngay cả vực sâu tử vong, phụ thân ta đi vào cũng không thể xé rách không gian, làm sao có khả năng bay vượt qua hư không? Ngươi hỏi cái này để làm gì?
← Ch. 0667 | Ch. 0669 → |