← Ch.0695 | Ch.0697 → |
- A, a!
Hai cường giả Nhân Hoàng kêu thảm thiết khiến mọi người bừng tỉnh. Mọi người lập tức vừa phát ra công kích hồn lực chống đỡ, vừa lùi lại. Nhưng vẫn có rất nhiều người nhìn thành trì phía xa, trong mắt đầy vẻ khó hiểu.
Vù!
Mà khi truyền tống trận trong thành trì sáng lên, rất nhiều người cảm ứng được Tiêu Lãng đã trực tiếp ngồi truyền tống trận cùng Ấu Trĩ rời khỏi Phượng Nham Thành, bọn họ liền nhìn nhau...
Tiêu Lãng và Tiểu Đao là huynh đệ. Năm đó Tiểu Đao vì Tiêu Lãng có thể không để ý tới sự sống chết của mình. Mộc gia đối với Tiêu Lãng cũng có đại ân chứ? Hiện tại Tiêu Lãng lại lâm trận lùi bước? Chạy trốn? Còn vào đúng thời khắc quan trọng như vậy?
Dù gì, Tiêu Lãng cũng là nhân vật lớn danh tiếng chấn đọng một vùng Thiên Châu? Ngươi nói đi nếu như ngươi không muốn đến hỗ trợ, không đến là được. Tại thời vào khắc quan trọng như vậy lại kinh sợ. Chuyện như vậy tính là gì?
Vô số người nhất thời đã thay đổi cách nhìn đối với Tiêu Lãng. Rất nhiều người ví dụ như đám người Lăng Phi Tiên Nhàn Long Vũ cảm thấy hắn quá trơ trẽn. Ngay cả Mộc Tinh Hình cũng âm thầm cảm thấy có chút khó chịu.
Ở đó chỉ có Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu không trách cứ Tiêu Lãng. Bọn họ rất thông hiểu tính cách của Tiêu Lãng. Đừng nói hiện nay còn chưa thực sự nguy hiểm, cho dù rơi vào tình thế chắc chắn phải chết, Tiêu Lãng khẳng định cũng sẽ không trốn. Hắn rời đi vội vàng như thế, khẳng định có chuyện gì đó đã xảy ra. Chỉ có điều hai người nghĩ mãi không hiểu có vấn đề gì. Chẳng lẽ Thần Hồn Phủ đã xảy ra chuyện gì sao?
- A, ách!
Lại có mấy cường giả Nhân Hoàng bị thủy tiễn của Long Quy giết chết. Mọi người không dám sơ suất, bắt đầu hợp lực phát ra công kích hồn lực. Phải trấn áp được Long Quy bằng không cục diện tốt đẹp hôm nay sẽ hoàn toàn nghịch chuyển.
Ầm ầm!
Công kích hồn lực che kín bầu trời được ném về phía Long Quy. Long Quy vừa bị thần binh chí tôn của Âu Dương Tà đánh một hồi, bị một vài vết thương không nhẹ. Giờ phút này nó cũng không phải dám cứng rắn chống đỡ. Hai đầu rùa lập tức thu lại. Sau đó nó lại... nhanh chóng di chuyển thân thể lùi về phía nam. Long Quy lại chạy trốn...
- Ngao!
Long Quy vừa trốn, Kình Thiên Hải Sư đang chiến đấu với Mộc Tinh Hình lập tức sợ hãi. Bản thân Mộc Tinh Hình là con cháu gia tộc Thần Khải, phòng ngự rất cường đại. Tuy rằng công kích của con hải sư này cường đại nhưng không thể gây thương tổn được hắn. Cuối cùng sau khi bị tiêu hao dần dần, Kình Thiên Hải Sư này tuyệt đối sẽ bị mọi người mài chết. Cho nên nó cũng chạy trốn!
- Rốt cuộc đã thành công đánh lui...
Mộc Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu nhìn nhau thở phào một hơi. Tuy nhiên hai người vẫn không dám xem thường, dẫn dắt mọi người đuổi theo đám hải thú, chuẩn bị ra sức giết chết thêm một vài hải thú, đề phòng những hải thú này lại đi công kích thành trì còn lại.
Tuy rằng Tiểu Đao rất lo lắng cho Tiêu Lãng, nhưng giờ phút này hắn chỉ có thể theo đại quân đi truy sát hải thú. Trong lòng lại vô cùng kinh ngạc, không biết rốt cuộc Tiêu Lãng đã xảy ra chuyện gì?
Tiêu Lãng thật ra không xảy ra chuyện gì. Hắn tất nhiên cũng không phải vì sợ sệt mà chạy trốn. Hắn bởi vì... đột nhiên cảm giác tâm ma sẽ lập tức đến!
Trước kia thời điểm ba lần tâm ma đột kích, cũng không cảm thấy tâm ma sẽ đến đột ngột như vậy. Lần này, trước khi đột kích, trong đầu rất quỷ dị, chợt xuất hiện ý nghĩ như vậy. Cho nên hắn không để ý tới bất kỳ điều gì, lập tức mang theo Ấu Trĩ đi vào trong thành, truyền tống đi Thần Khải Thành.
Tâm ma lần thứ tư hoàn toàn khác hẳn so với trước kia. Hắn cũng không biết nếu muốn vượt qua cần thời gian bao lâu. Cho nên hắn tất nhiên không thể nào ở lại trong Phượng Nham Thành. Bởi vậy, sau khi hắn vừa truyền tống đến Thần Khải Thành, lập tức quay về phía Ấu Trĩ nói:
- Ấu Trĩ, tâm ma của ta sắp tới. Nếu như đợi lát nữa ta đột nhiên ngủ say, muội không nên kinh sợ, sai người đưa ta đến núi Thần Khải, sau đó không làm cho bất kỳ người nào di chuyển thân thể của ta. Bảo đám người Hồng Đậu không nên kinh sợ, chờ ta vượt qua tâm ma tự nhiên sẽ tỉnh táo lại!
Tiêu Lãng nói xong lại lấy chiến xa chí tôn ra, mang theo Ấu Trĩ bay về phía núi Thần Khải. Chỉ có điều, hắn vừa bay chưa được bao xa, mắt hắn đột nhiên nhắm lại, thân thể mềm xuống. Mà chiến xa chí tôn mất đi sự khống chế liền rơi xuống dưới, cuối cùng đập xuống một sân viện.
- A!
Trong sân có một tiểu thư và một đám thị nữ. Bọn họ bị dọa la hoảng lên. Trên mặt Ấu Trĩ lộ vẻ ngưng trọng, lập tức lớn tiếng nói với thị nữ:
- Đi gọi gia chủ các ngươi tới đây.
Rất nhanh gia chủ gia tộc này dẫn theo một đám cường giả đến. Bọn họ lập tức nhận ra Tiêu Lãng và Âu Dương Ấu Trĩ. Dưới sự trợ giúp của võ giả gia tộc này, thân thể Tiêu Lãng và chiến xa chí tôn được đưa lên núi Thần Khải.
- Tiêu lang thế nào?
Đông Phương Hồng Đậu nhận được tin tức trước, lập tức lao nhanh đến. Sau khi nghe Âu Dương Ấu Trĩ nói lại, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, sai người ta đưa thân thể Tiêu Lãng đến trong Thiên điện hậu viện, đểthân thể của hắn ngủ yên ở trên giường lớn.
Tiêu Thanh Y và Nhã phu nhân, còn có trưởng lão đang trấn giữ núi Thần Khải Mộc gia cũng nhận được tin tức. Chỉ có điều đây là tâm ma, là võ giả tu luyện chiến kỹ Thiên Ma nhất định phải vượt qua. Cho dù thần tiên cũng không có cách nào hỗ trợ được. Bọn họ chỉ có thể chờ đợi Tiêu Lãng tự mình vượt qua, hoặc là chờ đợi hắn... ngủ một giấc ngủ vĩnh viễn!
Đám người Tiêu Thanh Y không phải hiểu lắm về điều này. Bởi lúc trước Tiêu Lãng đã giải thích, mọi người mặc dù có chút lo lắng cũng không quá khẩn trương. Ngược lại, trưởng lão của Mộc gia lại khẩn trương không gì bằng. Hắn còn lén lút truyền tin cho Tiểu Đao!
Trưởng lão Mộc gia hiểu rất rõ, trong lịch sử Thiên Châu có vô số người tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, nhưng lại không có mấy người có thể vượt qua tâm ma lần thứ tư. Một vạn người có một người có thể vượt qua là tốt lắm rồi. Bởi vì tâm ma lần thứ tư nổi tiếng là khủng bố.
Tiêu Lãng tuy rằng thiên tư nghịch thiên, hơn hai mươi tuổi đã có tổng hợp thực lực có thể so sánh với Thiên Đế, nhưng tâm ma này lại không chú ý tới thiên tư. Thậm chí cũng không ai biết phải làm như thế nào mới có thể an toàn vượt qua. Đây hoàn toàn chính là dựa vào vận may...
- Cái gì? Ca đột kích tâm ma lần thứ tư?
Tiểu Đao nhận được tin tức do trưởng lão Mộc gia truyền tới lập tức trở nên khẩn trương. Hắn tất nhiên biết tâm ma lần thứ tư khủng bố. Hắn báo cho Mộc Tiểu Yêu một câu, Mộc Tiểu Yêu cũng trở nên khẩn trương.
Giờ phút này mọi người còn đang đuổi giết hải thú, mà Tiểu Đao lại có chút kích động muốn quay về núi Thần Khải điều tra một chút.
Gần đây Thần Khải phủ xảy ra đại nạn, hắn rất ít khi nói chuyện với Tiêu Lãng. Thật không nghĩ tới Tiêu Lãng lại sắp độ tâm ma lần thứ tư! Nếu như Tiêu Lãng không qua được, vậy huynh đệ bọn họ sẽ mãi mãi cách xa nhau như trời với đất.
- Tiểu Yêu, muội tiếp tục dẫn người truy sát. Ta về núi Thần Khải trước xem thế nào!
Tiểu Đao truy sát thêm mấy chục dặm, thấy đám hải thú kia cũng bị giết chết hơn nửa. Hắn rốt cuộc vẫn không yên lòng, quyết định trở về một chuyến. Tiểu Yêu gật đầu.
Thực lực của Tiểu Đao cũng không cường đại, phối hợp với cuồng thần chiến phủ nhiều nhất cũng chỉ ngang với một Nhân Hoàng đỉnh phong. Thêm hắn cũng không nhiều.
Tiểu Đao lập tức quay trở lại đường cũ trở về. Chỉ có điều, hắn vừa lao trở lại đường cũ được mấy dặm, đột nhiên nghe thấy phía sau có một tiếng gầm thét đầy vẻ kinh sợ:
- Bảo mọi người lập tức trở về thành, sau đó truyền tống đi Thần Khải Thành. Tiểu Yêu truyền tin cho lão gia! Có... Thú Hoàng ngàn vạn hàng năm bạo động!
Tiếng gầm thét đó là của Mộc Tinh Hình, mang theo một sự kinh hoàng, vang vọng khắp nới khiến mọi người bị chấn động đến mức màng tai sắp rách ra. Mọi người ngây người. Sau đó vô số người lập tức phản ứng lại, con ngươi đột nhiên co lại!
Thú Hoàng ngàn vạn năm là gì?
Đây chính là tồn tại có thể so sánh với Thiên Đế Chí Tôn. Hơn nữa lực công kích và lực phá hoại của Thú Hoàng càng cường đại hơn!
- Trốn!
Trên người Âu Dương Tà có linh dược. Giờ phút này thương thế của hắn đã được khôi phục hơn nửa. Hắn và Lăng Phi Tiên, Nhàn Long Vũ liếc mắt nhìn nhau, lập tức quát một tiếng. Tất cả lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào trong thành trì.
Vèo!
Tốc độ của hai lão quái vật kia còn nhanh hơn cả bọn họ. Thân thể giống như bão táp lao về phía sau. Vô số cường giả Nhân Hoàng cũng có phản ứng, thi nhau mang theo công tử gia tộc của mình bắt đầu chạy như điên.
- Thúc thúc Mộc Tinh Hình!
Thân thể Mộc Tiểu Yêu không nhúc nhích, nhìn Mộc Tinh Hình chạy như điên về phía nam, lập tức hiểu hắn muốn làm gì. Trong đôi mắt mỹ lệ bắt đầu kinh sợ, khẽ kêu lên.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lập tức trốn đi! Bằng không ta chết cũng không nhắm mắt!
Mộc Tinh Hình khí thế toàn thịnh, trong tay cầm một cây chiến phủ cực lớn, kim quang chớp hiện, giống như một vị Chiến Thần lao nhanh về phía nam. Hắn nghe thấy tiếng Mộc Tiểu Yêu gọi, lập tức quay đầu trở lại, vẻ mặt nghiêm túc hét lên.
Hắn rõ ràng muốn đi chịu chết!
← Ch. 0695 | Ch. 0697 → |