Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0412

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0412: Linh hồn công kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Ngay lúc hết thảy Xà tộc cùng đám người của Vân Gia chờ mong thanh chỉ kiếm rực rỡ dần dần phóng đại, cùng vỏ trứng hắc sắc va đập vào nhau. Toàn không gian đột nhiên chấn động một tiếng nổ mạnh truyền đến, ngay sau đó mặt đất cũng kịch liệt rung động vài lần, nơi Xà Phách cuộn lại bị che phủ bởi một đoàn hắc vụ đen đặc, tình hình bên trong hắc vụ chẳng ai có thể nhìn thấy.

- Nhân loại, người phải trả giá!

Trong màn sương đen truyền đến tiếng kêu phẫn nộ của Xà Phách, cùng với tiếng hét lớn của Xà Phách, tầng sương đen đột nhiên thu lại vào trong thân thểXà Phách chợt hiện ra. thương chẳng ai hiểu rõ, trận và khí mạnh

Trên thân thể cao lớn, bộ lân giáp vốn sáng loáng giờ hiện ra vẻ bị phá hoại nham nhở. Trên thân rắn đầy những vết thương chằng chịt, trên mỗivết thương máu chảy đầm đìa. Nhìn thấy một màn này, Xa tộc cùng Vân Gia đều hiểu rõ, trận va chạm vừa rồi, kiếm chỉ của Hồng Dịch đã đột phá tầng Đấu kỹ phòng ngự của Xà Phách, kiếm khí mạnh mẽ khiến thần thể Xà Phách thương tích đây mình.

- Lão Đại không sao chứ?

Một con cự và nhăn tít mày lại.

- Bị thương ngoài da mà thôi, không thấy Lão Đại vẫn khoẻ như vậm à?

Một con cự và khác thì thè lưỡi, trên mặt lộ vẻ hung hăng.

- Lão Đại, tên nhân loại này có chút khó giải quyết, chúng ta cùng lên đi!

Một con cự và còn lại cao giọng kêu lên.

- Lão Tam, ngươi nói cái rắm gì thế? Nếu như ngay cả một nhân loại nho nhỏ cũng không thu thập được, ta về sau còn là thống lĩnh được nữa? Các ngươi đều không cần nhúng tay vào.

Xà Phách vặn vẹo thân thể to lớn của mình ngang ngược nói.

Cùng với thân thể đang vặn vẹo, trên thân rắn khổng lồ vốn đã bị một chiều Phá Không Kiếm đánh đến lần giáp tan tác tán loạn giờ đây lại không ngừng vặn vẹo cùng quyện lại.

Máu huyết chảy không ngừng kia cũng theo làn giáp vá lại mà ngừng chảy. Rất nhanh, toàn thân Xà Phách run lên, vô số giọt máu đông màu đen kịt rơi xuống trên thân Xà Phách lần nữa cũng nhìn không ra chút thương tích nào.

- Đây là kỹ năng gì?

Lý Dật nhìn một màn quỷ dị trước mắt, không khỏi ngần ngơ.

- Nhân loại, vừa rồi là đòn công kích mạnh nhất của ngươi sao? Vậy lão tử nói cho người biết, nếu chỉ có vậy thôi, ngươi hôm nay chết chắc rồi. Hanh, lão tử công nhận lực công kích chiêu vừa rồi của người không tệ, nhưng muốn dựa vào chiêu đó đánh bại lão tử, nằm mơ đi.

Xà Phách ngẩng cao đầu hung hăng nói.

Vừa rồi chiêu đó tuy làm Xà Phách bị thương nhưng Xà Phách dựa vào lực phòng ngự của Xà Bàn, cùng phòng ngự của lân giác của bản thân, Phá Không Kiếm của Lý Dật tuy cắt ra không ít vết thương trên thân Xà Phách, nhưng những vết thương đó đối với thân thể khổng lồ của Xà Phách mà nói, thật sự là không đáng nhắc đến, chỉ là những vết thương ngoài da mà thôi. Hơn nữa những thương tổn ngoài da đó dưới kỹ năng đặc thù của Xà Phách cũng được chữa trị lành lặn đến một vết tích cũng không thấy.

- Cái miệng của Xà Phách các hạ tuy rằng rất lớn, đầu lưỡi cũng rất dài, nhưng cũng phải cẩn thận khi nói chuyện, nghìn vạn lần không nên để gió cắt phải đầu lưỡi a.

Nghe được lời Xà Phách nói, Lý Dật căn bản một chút phản ứng cũng không có, ngược lại một mặt hòa ái nhẹ nhàng nói.

- Tức chết lão tử mất!

Xà Phách nghe lời Lý Dật nói về mặt giận dữ, cái miệng rắn khổng lồ lúc há mồm vốn rất lớn, hơn nữa chỗ đầu lưỡi phân nhánh để tìm mùi vị càng dài đến kinh người. Một câu bất động thanh sắc Lý Dật, nếu như đối với nhân loại mà nói những lời này cũng chỉ có chút khó nghe mà thôi, nhưng lời này lại nói vào tai ma thú Xà loại, lại giống như chê cười diện mạo kỳ quái của chúng. Với tính tình nóng nảy của Xà Phách làm sao chịu nổi?

- Nếu người đã muốn chết sớm một chút, lão tử sẽ cố gắng nhanh tiễn ngươi một đoạn đường!

Mặt Xà Phách bắt đầu lạnh tanh, toàn thân tàn phát ra từng vòng gợn sóng màu đen.

- Lão Đại chuẩn bị dùng chiêu đó rồi.

Trong mắt một con cự xa lộ ra vẻ thương hại. Trong mắt của nó, Lý Dật lúc này như người đã chết, hơn nữa sẽ chết cực kỳ thê thảm.

Lý Dật vẫn lạnh lùng đứng đó, đối mặt với ma thú Tứ giai cấp bậc Đấu Vương, Lý Dật không mảy may hoảng loạn. Đấu Hoàng Đầu Tôn... những cường giá siêu cấp Lý Dật đều đã nhận thức qua, Xà Phách trước mắt tuy thịt thô da dày, nhưng vẫn chưa đủ khiến Lý Dật xem trọng.

Nếu như không phải lo lắng bản thân bị người ta nhận ra, Lý Dật đã sớm có thể giết chết Xà Phách từ sớm rồi.

- Chu Tước Cao cấp, Vạn Xà Thôn Phệ!

Xà Phách toàn thân rộng lớn, gợn sóng màu đen trên thân không ngừng tàn phát đột nhiên thu lại vào trong thân thể, ngay sau đó một nguồn năng lượng ba động khổng lồ truyền ra.

Thân rắn vừa mở, vô số đốm nhỏ màu đen giống như vô vàn giọt mưa, điên cuồng nhắm thẳng vào chỗ Lý Dật đang đứng tạt đi!

Những giọt mưa màu đen đang ở giữa đường, dị trạng chợt xuất hiện. Vô vàn giọt mưa màu đen giữa đường biến thành những con rắn nhỏ màu đen dài cỡ ngón tay. Hằng hà sa số những con rắn nhỏ màu đen dữ tợn ngoác mồm ra, lắc đuôi bay nhanh giữa không trung nhằm về phía Lý Dật mà đớp.

Phạm vi công kích của chiều Đấu kỹ này cực kỳ rộng lớn. Đối mặt với lũ rắn nhỏ màu đen đang ùn ùn kéo tới, Lý Dật lúc này đã không còn chỗ tránh né. Đấu khí toàn thân bằng lên, trên thân Lý Dật hình thành một tầng áo giáp thật dày, Áo giáp Đấu khí đặc trưng độc đáo của Đấu Vương lập tức bày ra.

- Nhân loại, vô ích thôi, Áo giáp Đấu khí làm sao có thể ngăn cản chiếu Vạn Xà Thôn Phệ của ta.

Nhìn thấy động tác của Lý Dật, trong mắt Xà Phách không ngừng phát ra tinh quang hạt mưa màu đen trên thân càng điên cuồng xuất ra.

- Thanh Vân Thủ!

Lý Dật không chút nào để ý đến lời của Xà Phách, trái lại trầm thấp quát một tiếng, hai tay tức thì biến thành màu xanh, thân hình khẽ động hai tay Lý Dật phiêu dật tựa như nước chảy mây bay, không ngừng chém thẳng vào giữa thân những con rắn đen kia.

Phốc xích

Tay phải Lý Dật chém vào thân một con rắn nhỏ màu đen, con rắn kia liền giống như một cái túi nước, lập tức xì vỡ tan, bắn tung tóe loại chất lỏng màu đen, cũng rất nhanh hóa thành hắc khí trong không trung rồi mau chóng biến mất.

Trước mặt Lý Dật không ngừng xuất hiện hàng tầng sương đen, đám rắn nhỏ màu đen dưới công kích của Lý Dật từng con từng con biến thành hắc khí tiêu thất đi. Thanh Vân Thủ cộng thêm Vân Bộ cùng Huyễn Sát, đối với tình huống trước mặt vẫn có thể ứng phó được.

Thấy chiêu này của mình không có hiệu quả đối với Lý Dật, trong mắt Xà Phách chớp qua một loại thần thái hung hãn. Nó ngửa mặt lên trời hí dài một tiếng, trong miệng Xà Phách một cỗ huyết vũ đột ngột phun trào ra. Cùng với sự xuất hiện của huyết vũ. Hắc sắc trên toàn thân Xà Phách càng thêm đậm đặc hơn. Số lượng đốm đen nhỏ từ thân bắn ra gần như nhiều hơn gấp đôi.

Nhiều con rắn nhỏ màu đen như vậy, phòng tuyến do Thanh Vân Thủ của Lý Dật tạo ra rốt cuộc cũng bị đột phá. Một con rắn nhỏ màu đen thoát được đợt chém giết của Thanh Vân Thủ, ngoác mồm đớp vào vaiLý Dật.

Khi con rắn đen há miệng cắn lên Áo giáp Đấu khí ở phần vai Lý Dật, Áo giáp Đấu khí đó lại không hề ngăn cản được hàm răng nanh sắc bén của con rắn đen. Con rắn đen trực tiếp chui qua Áo giáp Đấu khí tiến vào trong há miệng cắn vào da thịt trên vai Lý Dật.

Lý Dật cả người chấn động con rắn đen nhỏ cắn trên vai Lý Dật, hắn lại không cảm thấy đau đớn chút nào. Con rắn nhỏ màu đen kia sau khi cắn lên vai Lý Dật, cả thân thể lại theo vết cắn, trực tiếp chui vào bên trong người Lý Dật.

Ngay lập tức, con rắn đen nhỏ đó hóa thành một nguồn năng lượng lạnh lẽo hắc ám, tấn công thẳng vào não hắn.

Oanh-một tiếng. Lý Dật cảm giác trong não xuất hiện một cỗ năng lượng lạnh lẽo hắc ám. Sau khi cỗ năng lượng này xuất hiện, ý thức trong não hắn lập tức lộn xộn, đi đến đâu phá đến đấy.

Sau khi con rắn nhỏ màu đen chui vào trong thân thể Lý Dật, hóa thành năng lượng, động tác của Lý Dật lập tức ngây dại, tốc độ hai tay huy động cùng lúc chậm lại. Ngay tại thời điểm động tác của Lý Dật bắt đầu ngưng trệ, vô số con rắn nhỏ màu đen chớp lấy cơ hội, đồng loạt ngoác mồm chìa răng nanh hung hăng căn lên thân thể Lý Dật, tất cả đều hóa thành cỗ năng lượng lạnh lẽo hắc ám, tấn công thẳng vào ý thức của Lý Dật.

- Tiểu tử, giờ đã biết được sự lợi hại của lão tồn rồi chứ? Nhưng đã muộn rồi, đợi lát nữa lão tôn sẽ đem linh hồn của người từng chút từng chút tiêu diệt.

Nhìn vô số con rắn nhỏ chui vào bên trong thân thể Lý Dật, trên mặt Xà Phách lộ ra nét cười tàn nhẫn. Trong mắt của Xà Phách, Lý Dật lúc này đã là người chết rồi. Đối mặt với một tử thi, Xà Phách ngừng đòn công kích lại, đứng ở một chỗ chờ thưởng thức bộ dạng của Lý Dật chịu nỗi thống khổ của linh hồn bị tiêu diệt.

- Linh hồn công kích! Không ngờ đám ma thú Tứ giai nho nhỏ ở đây lại biết Đấu kỹ linh hồn công kích!

Từ trong não Lý Dật truyền đến tiếng của Hồng Thiên Thánh Giả.

- Tiền bối, làm sao bây giờ?

Thân thể tuy rằng cứng ngắc, thế nhưng thần thức trong não, linh hồn Lý Dật vẫn đang hoạt động như thường. Tại thần thức trong não Lý Dật, vô số hắc xà bay lượn ngập trời, không ít hắc và tấn công linh hồn Lý Dật.

Mỗi con hắc xà đánh tới, rất nhanh liền hóa thành hắc khí biến mất vô tung vô ảnh. Loại công kích kiều tự sát này, khiến linh hồn Lý Dật cảm thấy từng đợt từng đợt rúng động. Tuy những công kích này không tạo thương tổn lớn cho Lý Dật, thế nhưng cùng với đợt công kích của hắc xà càng ngày càng nhiều, linh hồn của Lý Dật cũng cảm thấy không chống đỡ noi.

- Tiểu tử, sợ cái gì, nếu như Đấu Hoàng thi triển chiêu này người còn có chút nguy hiểm, nhưng chỉ một con ma thú Tứ giai, linh hồn lực lượng chẳng phải có thể giúp người tu luyện Thiên Ma Cửu Biến thêm cường hãn sao. Ha ha, cái này đối với người mà nói, chỉ là loại thuốc bổ không tồi mà thôi.

Tiếng ha ha cười của Hồng Thiên Thánh Giả truyền ra.

- Thế ta phải làm thế nào?

Tuy Lý Dật cùng linh hồn có thể giao thủ, thế nhưng tại thần thức đối mặt với những con hắc xa bay lượn khắp bầu trời, hắn cũng chưa từng có kinh nghiệm đối chiến.

- Đem khí huyết sát của Thiên Ma Cửu Biến đưa vào thần thức, rồi bắt đám hắc xà này luyện hóa là được.

Hồng Thiên Thánh Giả cao giọng nói.

Nghe được chỉ dẫn của Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Dật hạ quyết tâm. Trong thần thức của Lý Dật, một cỗ khí huyết sát màu đỏ xuất hiện, sau khi cỗ khí huyết sát này xuất hiện, lập tức hóa nhỏ li ti. Mỗi một tơ máu bay đến một con rắn nhỏ màu đen, lập tức cuốn lấy nó, rất nhanh, con rắn đen nhỏ biến thành một cỗ năng lượng tinh thuần rót vào trong tơ máu. Luyện hóa xong một con rắn đen, kích thước sợi tơ máu lập tức tăng lên vài phần, màu máu càng thêm đỏ sẫm.

Sự việc xảy ra trong thần thức thật ra chỉ diễn ra trong nháy mắt đã hoàn thành, câu Xà Phách nói vẫn chưa hết lời, con mắt Lý Dật vốn đang nhắm chợt mở ra, bước một bước về phía trước, hai tay đặt ở sau, nhẹ giọng cười nói:

- Xà Phách các hạ, lẽ nào người cho là người biết một chút linh hồn công kích, thì đã là đối thủ của ta rồi sao?.

- Không thể nào! Ngươi rõ ràng đã trúng chiều rồi mà?

Xà Phách cả kinh kêu lớn. Ở trong Nạp Gia Sơn Mạch, một chiêu này của Xà Phách không biết đã đánh chết bao nhiêu cường giả, trong đó có cả cường giả cấp bậc Đấu Vương nữa. Chưa từng có ai dưới một chiêu này của Xà Phách mà sống sót, dù sao người tu luyện có linh hồn lực cường hãn thực sự là rất ít.

- Lẽ nào ngươi là Đấu Hoàng cường gia?

Xà Phách hét lớn một tiếng, linh hồn của Đấu Hoàng cường giả không cần tu luyện đều luôn vô cùng cường đại, chiêu Vạn Xà Thôn Phệ của Xà Phách đối với Đấu Hoàng cường giả cũng vô ích mà thôi.

- Ta nói ngươi ngu thật ngu mà, nếu ta là Đấu Hoàng cường giả ngươi còn có thể sống tới bây giờ sao?

Ánh mắt Lý Dật lộ vẻ cười nhạo.

- Tức chết lão tốn mất!

Bị Lý Dật nhạo báng như vậy, Xà Phách cũng không thể kiềm chế được nữa, lập tức rống lớn một tiếng:

- Lão Nhị Lão Tam, Lão Tử chúng ta không cần đợi nữa tất cả cùng lên.

- Được, Lão Đại.

Ba con cự và còn lại lập tức đem Lý Dật vây lại.

- Haizz, không ngờ, ta còn tưởng ma thú các ngươi không có để tiện giống nhân loại, chơi trò đánh hội đồng nào biết... Hắc hắc, xem ra ma thú các ngươi cũng vô xi như vậy.

Thời điểm Lý Dật nói ra những lời này, vẻ cợt nhã trên mặt hắn lại càng đậm.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1005)