Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Quốc Đại Đế - Chương 1167

Tiên Quốc Đại Đế
Trọn bộ 1452 chương
Chương 1167: Quả nhiên còn sống!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1452)

Siêu sale Lazada


- Ê a, ê a, ê a!

Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú tò mò nhìn con Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng đột nhiên xuất hiện này.

- A!

Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng quay về phía một đám Thôn Thiên Vĩ Thú rít gào một hồi.

Dường như một mình nó muốn khiêu khích tất cả Thôn Thiên Vĩ Thú kia.

Thấy Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng khiêu khích như vậy, đã chọc giận một đám Thôn Thiên Vĩ Thú còn lại. Chúng nhất thời tỏ ra tức mặt, mặt vô cùng dữ tợn.

Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng lại không để ý lắm. Một cái đuôi cực lớn của nó đột nhiên vung lên một cái. Trong nháy mắt cái đuôi kia chợt dài ra lao đến chỗ con Thôn Thiên Vĩ Thú đã bị Mặc Vũ Hề đánh trọng thương lúc trước. Con Thôn Thiên Vĩ Thú kia toàn thân đầy vết thương. Nhưng những vết thương kia đang nhanh chóng khép lại. Nó bất ngờ khi thấy một cái đuôi bỗng nhiên cuốn lấy mình.

- Ê a?

Con Thôn Thiên Vĩ Thú kia mờ mịt kêu một tiếng.

Vù!

Trong nháy mắt nó đã lôi tới trước mặt Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng.

- A ô!

Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng mở miệng, lập tức nuốt nó vào trong bụng.

Ầm ầm ầm!

Thân thể Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng chậm rãi lớn lên một phần.

Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú đối diện càng lúc càng lộ vẻ hung dữ. Dù sao, thời điểm có khác loài, trước tiên nuốt kẻ khác loài trước, không có những kẻ khác loài mới nuốt đồng loại. Đây chính là nhận thức chung của một đám Thôn Thiên Vĩ Thú. Đây cũng là nguyên nhân ban đầu bọn chúng chỉ tranh đoạt Mặc Vũ Hề.

Nhưng con Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng trước mắt này rõ ràng quá đáng.

Trong lúc nhất thời, tất cả chín con Thôn Thiên Vĩ Thú đều xem Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng là kẻ địch. Chúng đều lộ ra vẻ hung tàn, chuẩn bị vây giết con Thôn Thiên Vĩ Thú sừng rồng kia.

Cương vực Vĩnh Hằng, hải vụ trùng thiên. Bờ Bắc Hải.

Ầm!

Bốn thân ảnh đã xuất hiện ở bên cạnh bờ biển.

Đó chính là Phá Quân, Tham Lang, Cự Môn, Vũ Khúc!

- Trì hoãn một thời gian, cuối cùng đã tới!

Tham Lang trầm giọng nói.

- Đáng tiếc, sương mù dày đặc. Chúng ta lại không nhìn thấy rõ nơi bọn họ đang đứng!

Vũ Khúc cau mày nói.

- Không sao. Chúng ta sẽ nhanh chóng tìm được Diêm Xuyên thôi. Đi, chúng ta vào đi thôi!

Tham Lang trầm giọng nói.

- Được!

Ầm!

Một nhóm người xông thẳng vào bên trong cương vực Vĩnh Hằng.

- A!

Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng hét lớn một tiếng, xông về phía chín con Thôn Thiên Vĩ Thú lớn.

Ầm!

Mười con Thông Thiên Vĩ Thú cực lớn đối phó với nhau nhau.

Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng cũng biết lúc này lấy một địch chín, cho nên tận lực quấy nhiễu một đám.

- A ô!

Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng cắn xuống một cái, nhất thời cắn một đám đuôi. Đuôi mình cũng bị cắn.

- Ê a!

Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú nhất thời đau khổ kêu to lên.

Nhất thời một đám đuôi thú buông lỏng miệng ra. Nhưng Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng dường như không sợ đau liều mạng cắn đuôi một đám Thông Thiên Vĩ Thú. Thậm chí đuôi của mình cũng đứt hai cái.

- Ê a, ê a!

Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú đau khổ đong đưa cái đuôi cực lớn. Trong lúc nhất thời, hư không xung quanh bị nghiền nát vô số.

Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ nhanh chóng nhân cơ hội này trốn tới khu vực an toàn ngoài xa.

Ba người hiểu rõ, lúc này mình căn bản không nên nhúng tay vào. Ở lại cũng chỉ là chuyện vô bổ. Thậm chí bọn họ có thể sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến đấu của Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng.

- A!

Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng phẫn nộ rống to một tiếng.

Rào!

Trong nhất thời, bốn phương tám hướng xuất hiện vô số biển máu. Biển máu vừa ra, nhất thời nhấn chìm một đám Thông Thiên Vĩ Thú trong đó.

Lúc này, một đám Thông Thiên Vĩ Thú cũng không có tâm tư nuốt biển máu. Đuôi chúng đã bị cắn đứt. Lúc này trong lòng chúng chỉ có ý định trả thù Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng.

Trong biển máu hỗn loạn một mảnh, đột nhiên không phân biệt không rõ ai với ai.

- Ê a, ê a!

- A!

Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú phẫn nộ gầm thét. Đột nhiên nhìn thấy một cái đuôi đứt quét tới. Nhất thời, một đám Thôn Thiên Vĩ Thú vồ tới.

Ầm ầm ầm!

Hư không không ngừng nghiền nát, nhưng biển máu không ngừng được bù đắp.

Cuộc chiến đấu lúc trước nhất thời biến thành đại chiến đầy hỗn loạn.

Cũng không ai biết đánh ai. Nhưng hiện tại điều này đã không còn quan trọng nữa. Cứ ăn được đối phương là tốt rồi.

Ầm! Ầm!

Trong biển máu, một đám Thôn Thiên Vĩ Thú chém giết lẫn nhau.

Khắp trời biển máu vô cùng ác liệt.

- A ô! A ô!.........

Sau khi chiến đấu một hồi, bên trong truyền đến từng tiếng cắn nuốt. Từng cỗ khí tức mạnh mẽ không ngừng toả ra.

Rõ ràng, có vài Thôn Thiên Vĩ Thú đã trở nên cường đại hơn.

Bên ngoài, trong mắt Mặc Vũ Hề đầy vẻ lo lắng.

- Biển máu thần thông, đây là thần thông của Diêm Xuyên. Diêm Xuyên quả nhiên còn sống!

Tuy rằng Mặc Vũ Hề lo lắng, nhưng trong mắt lại lộ vẻ vui mừng.

Mọi người kiên nhẫn chờ đợi. Cũng không biết đã chờ đợi bao lâu, đột nhiên biển máu ầm ầm nổ tan rời đi.

Ầm!

Mười con Thôn Thiên Vĩ Thú lúc trước đã tiêu hao sạch sẽ. Hiện tại chỉ còn lại hai con Thôn Thiên Vĩ Thú đang cắn lẫn nhau.

Hai con Thôn Thiên Vĩ Thú với kích thước hai trăm năm mươi trượng.

Một con sừng rồng, một con tám đuôi.

Mỗi con đều đang cắn đuôi của đối phương, trợn trừng mắt đẩy đối phương.

- A!

- A!

Hai con Thôn Thiên Vĩ Thú không ngừng phân cao thấp. Ai cũng không nhường ai, không con nào có cách gì nuốt được đối phương vào trong miệng.

Vù!

Đột nhiên, một trận gió lớn thổi qua. Bốn đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa không trung.

Phá Quân, Tham Lang, Cự Môn, Vũ Khúc đều đã đến!

- Ha ha, ta đã nói là ở đây mà!

Tham Lang cười lạnh nói.

- Diêm Xuyên!

Phá Quân đột nhiên hét lớn một tiếng.

Nghe thấy tiếng hét lớn kia, con Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng đột nhiên tỏ ra sửng sốt. Dường như nó cực kỳ mẫn cảm đối với cái tên Diêm Xuyên này. Bởi vây lúc này liền có chút sững sờ. Điều này đã khiến cho con Thông Thiên Vĩ Thú kia chớp lấy cơ hội cắn xuống.

Răng rắc!

Một cái đuôi của con Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng lại bị cắn đứt.

Đồng thời con Thông Thiên Vĩ Thú kia còn thừa thắng xông lên, mở cái miệng lớn ra, trong nháy mắt đã nuốt xong Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng hoàn toàn vào trong bụng.

- Không!

Mặc Vũ Hề đột nhiên sợ hãi kêu to.

Con Thông Thiên Vĩ Thú đã nuốt Diêm Xuyên lại bị ăn sao?

- Ồ?

Phá Quân khẽ nhíu mày.

Ầm ầm ầm!

Thân thể con Thôn Thiên Vĩ Thú tám đuôi kia đột nhiên lại lớn lên. Thân thể nó nhanh chóng từ kích thước hai trăm năm mươi trượng biến thành hai trăm tám mươi trượng.

- Ê a, ê a!

Con Thôn Thiên Vĩ Thú cuối cùng kêu lên đầy vui vẻ.

Nhưng nó vừa kêu lên hai tiếng, vẻ mặt đột nhiên trở nên thống khổ. Nó đau khổ nhanh chóng lăn lộn trên mặt đất.

- Ê a, ê a!

Con Thôn Thiên Vĩ Thú cuối cùng không ngừng đau khổ lăn lộn, khiến bụi xung quanh cuồn cuộn bao phủ.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Tham Lang cau mày nói.

- Diêm Xuyên!

Mặc Vũ Hề lo lắng nhanh chóng bay tới.

Bạch Khởi, Kim Đại Vũ theo sát phía sau.

- Ha, hoàng hậu Đại Trăn? Còn có hai quân đoàn trưởng Đại Trăn nữa sao?

Phá Quân lộ ra ánh mắt thù hận.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1452)