← Ch.401 | Ch.403 → |
- Vừa rồi ánh mắt của Nữ Oa Nương Nương là có ý gì?
Đường Tăng có chút kỳ quái, sau đó cũng nhìn về phương hướng Tây Thiên.
- Chẳng lẽ cái hướng kia, có tồn tại uy hiếp được bần tăng?
Đường Tăng âm thầm cảnh giác.
Sau đó, trong đầu Đường Tăng hiện lên biểu lộ của Hạc Tử Tinh, lại có chút không bỏ.
Mặc dù Hạc Tử Tinh cướp đi nhục thân của hắn, nhưng cũng là muốn cứu hắn, mình không nên trách nàng.
Khẽ thở dài một một tiếng, Đường Tăng cầm lấy Cửu Hoàn Tích Trượng cất bước tiến lên.
...
Trong khoảng thời gian này Thiên Đình trở nên náo nhiệt, các tiên nữ cực kỳ bận rộn, bưng vô số đồ ăn mỹ vị về phía Dao Trì.
Hoặc là các loại tiên quả, hoặc là các loại thực phẩm, hoặc là các vật trang trí tinh mỹ.
Bàn Đào thịnh hội chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu, dĩ vãng các Tiên nhân cường đại vân du tứ hải, lúc này cũng đều trở lại Thiên Đình.
Phàm là có thể được mời đến, chí ít đều là Tiên Đế cảnh, chỉ có Tiên gia nguyên bản thuộc về Thiên Đình, mới có thể phá lệ, Huyền Tiên cũng có thể tham gia, nhưng không phải ai cũng có thể hưởng dụng Bàn Đào.
Bàn Đào thịnh hội có thể nói là thịnh hội lớn nhất Thiên Đình, ngay cả Đạo Tổ cũng sẽ tới, cho dù thời điểm Vương Mẫu nương nương còn không có trở thành Đạo Tổ cũng như thế.
Bây giờ Vương Mẫu nương nương đã trở thành Đạo Tổ, bản thể kết ra Bàn Đào càng trân quý, Đạo Tổ cũng đỏ mắt.
Cái này khiến Bàn Đào thịnh hội lần này càng thêm náo nhiệt hơn dĩ vãng.
Từng đạo quang mang bay qua không trung, từng Tiên gia thành danh thực lực cường đại, thả ở Nhân giới, đều là tồn tại để cho người ta ngưỡng vọng, có thể dời sông lấp biển, nhưng ở nơi này lại có thể thấy được khắp nơi.
Mặt ngoài một mảnh tường hòa, nhưng âm thầm lại ám lưu phun trào, bởi vì trong khoảng thời gian này Thiên Đình phát sinh không ít đại sự, đều là đề tài nghị luận cho những Tiên gia kia.
Ngoài ra, Thiên Đình cũng thời khắc chú ý động tĩnh của Nhân giới, Nữ Oa Nương Nương có lẽ cố ý, nàng đến ngoại trừ đám người Đường Tăng, cơ hồ không có người khác biết, ngược lại một chuyện khác dẫn phát chấn động ở Thiên Đình.
Sự kiện kia chính là trước đây không lâu phát sinh, ở địa phương con đường thỉnh kinh cần phải trải qua, xuất hiện một khu vực quỷ dị, Thiên Đình lại không cách nào nhìn thấu nơi đó, có lực lượng thần bí che đậy Thiên Lý Nhãn.
- Chúng tiên gia thấy chuyện này như thế nào?
Trong cung điện lâm thời, thần sắc của Ngọc Đế ngưng trọng nhìn các Thần Tiên phía dưới, mở miệng hỏi.
Phía dưới, đám người Thái Bạch Kim Tinh đều có mặt, Thái Bạch Kim Tinh trước đó bị thương nặng đã khôi phục.
- Ngọc Đế, khu vực như vậy, rất giống một tuyệt cảnh của Phong Ấn chi địa trong truyền thuyết, hơn nữa địa phương này xuất hiện ở Nhân giới, đây là điềm đại hung!
Thái Bạch Kim Tinh nói:
- Trước đó mấy Thần Tiên hạ phàm, sau khi xuất hiện khu vực này, đột nhiên biến mất, trước mắt không rõ tung tích.
- Nơi này rất quỷ dị, lúc thần đánh sét qua cũng phát hiện, ở khu vực này không cách nào đánh sét vào, tựa như không có pháp tắc.
Lôi Công cũng nói.
Các Thần Tiên khác lần lượt mở miệng, đều nói hoàn toàn không biết gì về khu vực này, không cách nào thăm dò, khó mà tới gần.
Ngọc Đế nghe vậy, chân mày nhíu chặt hơn, mặc dù hắn là Tam giới chi chủ, nhưng lại không có tiêu dao như người khác tưởng tượng, có được quyền thế kinh khủng, đồng thời càng phải gánh trách nhiệm to lớn.
Bây giờ Nhân giới phát sinh sự tình khó mà chưởng khống, hắn nhất định phải có chuẩn bị, phụ trách an toàn cho chúng sinh Tam giới.
- Chúng tiên gia có đề nghị gì không?
Ngọc Đế hỏi.
- Bệ hạ, theo lão thần thấy, từ trên trời đã không cách nào tiến vào khu vực này, không bằng từ mặt đất tới gần.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
Thần Tiên đều có loại tư duy quán tính, muốn đi địa phương nào, bay thẳng đến là được, hiện tại phát hiện còn không có tới gần nơi đó liền không hiểu mất tích, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
- Ừm, đó cũng là biện pháp.
Ngọc Đế gật đầu:
- Bất quá Bàn Đào thịnh hội sắp đến, trước phái Thiên Binh Thiên Tướng trấn thủ, một khi có yêu ma quỷ quái từ nơi đó đi ra, trước tiên khống chế nó, không thể để chúng nhiễu loạn trật tự của Tam giới.
- Rõ!
Một Thiên Tướng cung kính trả lời, sau đó rời đi.
Cũng không biết là vô tình hay cố ý, khu vực này rõ ràng là khu vực sư đồ Đường Tăng thỉnh kinh cần phải đi qua, nhưng mặc kệ là Ngọc Đế hay các Thần Tiên phía dưới, đều không có nói đến sư đồ Đường Tăng.
Bây giờ Đường Tăng, ở Thiên Đình cơ hồ trở thành một đề tài cấm kỵ, ngoại trừ vài Thần Tiên tự mình đàm luận, thì có rất ít Thần Tiên dám nói ở trước mặt mọi người.
...
Nhoáng một cái đã hơn mười ngày đi qua, sư đồ Đường Tăng đi tới một hạp cốc, hạp cốc này rất lớn, dài tới mấy trăm dặm, vốn là một con đường lớn, bây giờ lại trở nên ô uế không chịu nổi.
Nơi này sinh trưởng vô số cà chua hoang dại, từng cây cực kỳ to lớn.
Những dây cà chua kia đã thành tinh, mặc dù còn chưa có được năng lực biến hóa, cũng đã không phải phàm nhân có thể đối phó.
Cho nên tháng ngày tích lũy, cà chua yêu chiếm lấy nơi này, kết ra quả cà chua bởi vì không người ngắt mà tự do rơi xuống đất, hư thối thành một mảnh.
Bởi vậy, nơi này các loại hương vị kỳ quái truyền khắp trăm dặm, để cho người ta không muốn tới gần.
- Nơi này, hẳn là hiếm thị đồng a?
Đường Tăng nhìn hẻm núi mênh mông vô bờ trước mắt, nỉ non nói.
- Hiếm thị đồng?
Đám người Tôn Ngộ Không nghi hoặc.
Đường Tăng không có nhiều lời, chỉ thấy hắn vung tay lên, pháp lực hạo đãng.
Quang mang chói mắt sáng lên, vô số cà chua hư thối bốc hơi, những dây cà chua thành tinh hoang dại kia cũng đều bị gạt bỏ.
Sau khi quang mang tán đi, hạp cốc nguyên bản ô uế đã biến thành một con đường ngăn nắp.
Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện từng mảnh Ngũ Thải Tường Vân, bao phủ ở trên đỉnh đầu của sư đồ Đường Tăng, tường thụy hạ xuống.
- Ngô?
- Đây là...
Đám người Tôn Ngộ Không giật mình ngẩng đầu.
- Đại công đức...
Trư Bát Giới kêu lên sợ hãi, hắn đã từng là Thiên Bồng Nguyên Soái, biết rất nhiều chuyện.
Hiện tại tình huống này, rõ ràng là đại công đức xuất hiện, mới có thể sinh ra thiên địa dị tượng.
- Đại công đức?
Đường Tăng sững sờ, đồng thời hắn cảm giác trong lòng hoàn toàn tĩnh lặng, tựa hồ hết thảy tâm tình tiêu cực đều biến mất, cả người lộ ra cực kỳ vui thích, thậm chí linh hồn cũng có loại cảm giác hạnh phúc không hiểu.
- Đây chính là công đức?
Đường Tăng như có chút suy nghĩ, xem ra mảnh cà chua hoang dại này chặn đường nhiều năm, tạo thành phiền toái không nhỏ cho Nhân giới.
Hắn trong lúc vô tình làm ra cử động, vậy mà công đức vô lượng, thật đúng là ngoài ý muốn.
Sau khi công đức gia thân, Đường Tăng lập tức cảm giác được, trước kia bởi vì giết chóc quá nhiều mà sinh ra cảm xúc ngang ngược cũng biến mất, trong lòng một mảnh tường hòa, đạo tâm kiên định hơn.
Đường Tăng cảm thấy, nếu người khác thu hoạch được công đức lớn như thế, rất có thể tu vi tấn thăng mấy cấp bậc, bởi vì loại công đức này tựa hồ có thể giúp người đốn ngộ.
Bất quá bản thân Đường Tăng là Danh Sư lục tinh, hơn nữa trưởng thành quá nhanh, tu vi cũng rất cao, mặc dù những công đức này rất nhiều, cũng đã khó mang đến cho hắn cơ hội ngộ đạo.
Bất quá dù vậy, Đường Tăng cũng rất hài lòng, trong lòng yên tĩnh cảm giác, có loại cảm giác hạnh phúc không hiểu.
- Tiếp tục xuất phát.
Đường Tăng nói.
Sư đồ gánh lấy Ngũ Thải Tường Vân, đi ở trên đường lớn, đón quang huy không ngừng tiến lên, mơ hồ trong lúc đó, trên người các đồ đệ đều có quang huy thánh khiết sáng lên, hành vi của Đường Tăng, để các đồ đệ cũng được lợi theo.
Ngũ Thải Tường Vân xuất hiện, lần nữa đưa tới Thiên Đình chú ý, Thái Bạch Kim Tinh chưởng quản Tiên Thiên Công Đức Bia vội vàng bẩm báo chuyện này cho Ngọc Đế.
...
Nhoáng một cái lại nửa tháng đi qua, sư đồ Đường Tăng đi ra hạp cốc, tới bên cạnh biển cả.
Đây là một hải dương quỷ dị, tựa hồ vô cùng lớn, trước đây căn bản không có hải dương này, tựa như trống rỗng xuất hiện ở nơi đây, chặn đường đi của sư đồ Đường Tăng.
← Ch. 401 | Ch. 403 → |